Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Mindy

Beta : Minh Ngọc + Gà

Checker: Gà

***

Chương 14.

"Lại suy nghĩ cái gì trong đầu nữa rồi?" Triệu Tình không khỏi nhéo Lưu Giai Minh một cái.

Lưu Giai Minh vội vàng lắc đầu: "Không, không, em nói đều đúng."

Nói xong, anh ta liếc nhìn cửa phòng tiệc, không thấy Tạ Diễm, lại thắc mắc: "Không phải Tạ Diễm cũng đang ở khách sạn này sao? Tại sao cậu ta không tới?"

Anh ta nghĩ hôm nay Tạ Diễm tới đây để tham dự tiệc đính hôn của Vương Côn.

"Cậu ta không tới đây đâu." Triệu Tình khoác tay anh ta đi về phía phòng tiệc.

"Cậu ta không đến à?" Lưu Gia Minh nghi hoặc hỏi. Ai trong trường đại học mà lại không biết Tạ Diễm và Vương Côn là bạn thân của nhau. Mới tốt nghiệp hai năm, bạn thân như vậy thậm chí còn không đến dự tiệc đính hôn của đối phương.

Không biết là do Vương Côn không mời hay do Tạ Diễm không đến.

Triệu Tình mỉm cười chào những người bạn cũ bên cạnh, sau đó lại nghe thấy Lưu Giai Minh lẩm bẩm nói với mình: "Sao em lại quan tâm nhiều như vậy?"

Sau khi tốt nghiệp, mỗi người đều có hướng đi và cuộc sống riêng. Đâu ai biết điều gì đã xảy ra trong khoảng thời gian này.

Một khi họ rời khỏi một xã hội thu nhỏ như khuôn viên trường, có rất nhiều lý do khiến hai người vốn là bạn thân cũng phải xa cách nhau.

Triệu Tình và Lưu Giai Minh không định nói về Tạ Diễm nữa, nhưng cuộc trò chuyện của họ sớm đã bị một người trong cuộc nghe thấy.

Lúc này, Vương Côn đang đứng nói chuyện cùng gia đình vị hôn phu, Lưu Giai Minh cũng không để ý tới hắn ta.

Vương Côn im lặng một lúc mới nói với cha mẹ cô gái: "Bác trai, bạn cùng lớp của con đến rồi, con đi tiếp đón cậu ấy." Nói xong, hắn ta đi về phía Lưu Giai Minh.

"Bí thư Đoàn!" Vương Côn bước tới trước mặt Lưu Giai Minh và hét lên.

Lưu Giai Minh quay lại nhìn thấy thấy hắn ta, lập tức chúc phúc: "Chúc mừng, đúng là người có vợ có khác, hôm nay trông cậu rất đẹp trai ."

Triệu Tình gật đầu chào hỏi.

Vương Côn và Lưu Giai Minh hàn huyên với nhau vài câu rồi mới vào chủ đề chính: "Vừa rồi tôi nghe các cậu nói đã gặp Tạ Diễm?"

Lưu Giai Minh không biết Vương Côn và Tạ Diễm có xích mích gì, không suy nghĩ gì lập tức trả lời: "Đúng vậy, lúc đi lên tôi đã nhìn thấy cậu ta ở cửa khách sạn."

"Vậy cậu có biết bây giờ cậu ấy đang ở đâu không?" Vương Côn hỏi tiếp

Lưu Giai Minh vẻ mặt có chút nghi hoặc: "Tôi không hỏi cậu ta."

Vương Côn đang định nói gì đó thì cha vợ tương lai của hắn ta đã đi tới nói: "Vương Côn, ba nghe quản lý khách sạn nói thiếu gia nhà họ Chu đang ở phòng VIP ở ở tầng trên, ba con mình cùng nhau lên chào hỏi anh ta một tiếng."

"Thiếu gia Chu?" Vương Côn nhất thời không nhớ ra là ai.

Cha vợ tương lai liền nhắc lại cho hắn ta nhớ: "Con trai độc nhất của Chu Kỳ Khang - vua của thiết bị điện."

"Bây giờ hai chúng ta lập tức đi lên." Thái độ của Vương Côn lập tức trở nên nghiêm túc.

Hắn ta hiện đang trong giai đoạn khởi nghiệp, định hướng kinh doanh của hắn liên quan đến thiết bị điện. Cũng vì thế, hắn ta không ngần ngại theo đuổi con gái của chủ trung tâm mua sắm thiết bị điện lớn nhất thành phố K - vị hôn thê của hắn ta.

Nếu hắn ta có thể thiết lập được mối quan hệ với ông chủ của thương hiệu thiết bị điện lớn nhất cả nước thì sẽ có lợi cho hành trình khởi nghiệp sau này.

Vương Côn sớm đã vui sướng đến bắn pháo hoa trong trong lòng, nhưng hắn ta lại giả vờ bình tĩnh nói "Xin lỗi." Với vợ chồng Lưu Giai Minh rồi vội vàng cùng cha vợ lên phòng VIP ở tầng trên để gặp Chu Kỳ Tuấn.

*

Tạ Diễm và Cố Ngộ Sâm bước vào phòng đã đặt trước dưới sự sắp xếp của Chu Kỳ Tuấn.

Khoảnh khắc cánh cửa mở ra, Tạ Diễm đã bị cách bày trí trong căn phòng làm cho lóa mắt.

Nó thực sự rất đẹp, sự sang trọng cùng giàu có bao trùm lên cả căn phòng.

Giang Dư và những người khác đã đến từ sớm. Sau khi ba người đã ngồi vào chỗ, Chu Kỳ Tuấn vỗ tay, những người phục vụ lần lượt bưng món ăn đi vào.

Tạ Diễm đã từng gặp họ trước đây nên lần này gặp lại họ đã không còn cảm thấy gò bó, không khí trên bàn ăn rất vui vẻ.

Cho đến khi có tiếng gõ cửa vang lên, không lâu sau, cửa phòng bị đẩy ra.

Tạ Diễm còn tưởng rằng là người phục vụ khách sạn đi vào có chuyện gì đó, ngẩng đầu lên lại nhìn thấy người quen, nhất thời sững sờ.

Vương Côn cũng nhìn thấy Tạ Diễm, lúc đầu hắn ta lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó ánh mắt sáng lên.

"Tạ Diễm!" Tiếng hét mang theo sự kinh ngạc của Vương Côn đã thu hút mọi sự chú ý của mọi người về phía hắn đang đứng.

Cha vợ tương lai thấy thế lại càng vui mừng hơn. Ông ta quay đầu lại, nhỏ giọng hỏi Vương Côn: "Con có quen biết ai ở đây à?"

Vương Côn gật đầu: "Dạ, có một người trong số họ có người học cùng trường đại học với con, là bạn..."

Hắn ta còn chưa nói xong đã nghe thấy Tạ Diễm đi trước mình một bước: "Cậu ấy là bạn cùng lớp đại học của tôi, từ khi tốt nghiệp đến giờ tôi chưa từng gặp lại cậu ấy."

Hóa ra khi cha vợ của Vương Côn hỏi hắn ta câu đó, trùng hợp Chu Kỳ Tuấn cũng hỏi Tạ Diễm câu hỏi tương tự.

Nhưng Tạ Diễm trả lời một cách rất tế nhị.

Cậu ấy là bạn cùng lớp đại học của tôi - mối quan hệ của chúng tôi bình thường, chỉ là bạn cùng lớp đại học từ khi tốt nghiệp đến giờ chúng tôi chưa gặp nhau - đã lâu rồi không còn liên lạc chứ đừng nói đến bất kỳ mối quan hệ nào.

Khi Vương Côn nghe được câu trả lời của Tạ Diễm, khi nói từ "bạn", cậu mạnh mẽ thay đổi thành: "...Bạn học."

Từ "học" vừa nói ra, Vương Côn cảm giác được một ánh mắt nhìn mình chằm chằm.

Hắn ta không khỏi nhìn sang, bắt gặp một đôi mắt sâu thẳm.

Không biết vì lí do gì mà hắn bỗng cảm nhận được một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, khiến hắn ta xấu hổ quay mặt đi.

Cha vợ tương lai của hắn ta cũng không nhận ra rằng có điều gì bất ổn ở hắn, dù cậu và hắn là bạn thân hay đơn thuần chỉ là bạn cùng lớp thì hắn ta đều có thể thiết lập mối quan hệ miễn là có liên hệ, lập tức nở nụ cười. Ông ta ân cần nói với Tạ Diễm: "Nếu đã là bạn học của Vương Côn vậy thì cùng xuống tầng dưới uống chút rượu đi. Hôm nay là tiệc đính hôn của Vương Côn và con gái chú."

Nhìn thái độ làm thân hòa nhã của ông ta, ai không biết lại nghĩ ông ta mới là bạn học cũ của Tạ Diễm.

"Vậy cậu mời tôi tới đây để dự tiệc đính hôn của Vương Côn sao?" Tạ Diễm cố ý hỏi.

Thực ra, cậu cũng có thể nhìn ra rằng cha vợ tương lai của Vương Côn đã nhìn Chu Kỳ Tuấn từ khi ông ta bước vào. Mọi người đều đoán rằng mục tiêu thực sự của ông ta chính là Chu Kỳ Tuấn.

Tạ Diễm không phải là một kẻ ngốc, mắt cậu cũng không mù. Bạn bè của Cố Ngộ Sâm đều có phẩm chất cao quý về cả vẻ bề ngoài lẫn khí chất lấn át. Họ chắc chắn không phải những người thuộc tầng lớp lao động thông thường.

Như Chu Kỳ Tuấn chẳng hạn, thứ anh ấy ăn diện hôm nay mẫu mới ra mắt của một thương hiệu nổi tiếng, rất khó để có thể sở hữu chúng. .

Tạ Diễm nhận ra thương hiệu thời trang của bộ quần áo của Chu Kỳ Tuấn vì sở thích của Lý Trạch Khâm là sưu tầm các loại tạp chí thời trang. Tất nhiên mục đích của cậu ta không phải xem trang phục mà là xem người mẫu mặc chúng. Lý Trạch Khâm luôn nhận xét về những người mẫu này trước mặt Tạ Diễm, cậu buộc phải xem đi xem lại nhiều nên thuộc tên một số thuộc hiệu quốc tế cao cấp.

Chưa kể Chu Kỳ Tuấn, trang phục mà Mễ Cao Kiệt, Bành Minh Dật và Giang Dư diện lên đều không hề rẻ, điều này cho thấy địa vị cao cấp của họ.

Nhưng vậy thì sao?

Thân phận của họ không liên quan gì đến cậu hết.

Về sau cậu sẽ sống với Cố Ngộ Sâm chứ không phải sống với bạn bè của Cố Ngộ Sâm.

Có điều, tuy Tạ Diễm không quan tâm đến thân phận của họ nhưng một số người muốn lợi dụng mối quan hệ đó với mục đích khác ngoài chuyện uống rượu, Tạ Diễm chắc chắn sẽ không để bọn họ được toại nguyện .

Đúng vậy, "một số người" ở đây là đặc biệt ám chỉ Vương Côn và cha vợ tương lai của hắn ta.

Cha vợ tương lai của Vương Côn vốn muốn lợi dụng mối quan hệ giữa Vương Côn và Tạ diễm để tiếp cận Chu Kỳ Tuấn, khi nghe Tạ Diễm hỏi câu này, ông ta vội vàng gật đầu: "Đúng vậy, dù sao thì con cũng là bạn đại học của Vương Côn. Hôm nay được dịp gặp gỡ nên chú muốn mời con uống một ly."

"Được." Tạ Diễm dứt khoát đồng ý: "Cháu sẽ xuống ngay."

Nói xong quay cậu nhìn Cố Ngộ sâm: "Anh ơi, anh đi xuống với em hay ở lại đây?"

Cố Ngộ Sâm nói: " Để anh đi cùng em."

Tạ Diễm gật đầu: "Ò."

Cậu tự nhiên nắm lấy tay của Cố Ngộ Sâm rồi nói với những người khác trong phòng: "Em xin phép không tiếp mọi người được một lát. Em xuống chúc mừng rồi quay trở lại."

Những người còn lại xua tay nói: "Đi đi, tụi này đợi hai người quay lại."

Cha vợ tương lai của Vương Côn thấy vậy sững sờ ngay tại chỗ: "Bạn bè con không xuống cùng sao?"

Nếu họ không đi,vậy thì mối quan hệ với Tạ Diễm có lợi ích gì nữa?

Tạ Diễm nhẹ nhàng cười nói: "Bạn bè cháu còn có chuyện muốn tâm sự, cháu cùng người yêu đi xuống."

Khi Vương Côn nhìn thấy Tạ Diễm và Cố Ngộ sâm nắm tay nhau, hắn ta mở to đôi mắt không thể giấu nổi sự ngạc nhiên. Bây giờ hắn ta còn được nghe Tạ Diễm nói rằng Cố Ngộ Sâm là người yêu của cậu, hắn ta càng tỏ vẻ không dám tin.

"Cậu đã kết hôn rồi á?"

Vương Côn còn chưa kịp hiểu mọi chuyện đã buột miệng lên tiếng hỏi. Nhận ra được mình đã lỡ lời, hắn ta nhanh chóng giải thích: "Tôi chỉ ngạc nhiên thôi, không ngờ cậu lại kết hôn sớm như vậy."

"Đúng vậy." Tạ Diễm trìu mến nhìn Cố Ngộ Sâm: "Không ngờ sau khi gặp anh ấy tôi lại ngã gục nhanh như vậy."

Vương Côn: "..."

Sắc mặt hắn ta thoáng chốc u ám, nhưng vẫn miễn cưỡng cười nói: "Vậy chúng ta đi xuống trước đi." Đôi tay buông thõng bên hông vô thức cuộn lại thật chặt, như thể đang kìm nén điều gì đó.

Cha vợ tương lai của hắn ta còn muốn nói gì đó, nhưng nhận thấy thái độ không chào đón rõ ràng từ những người ở đây, nếu như còn cố chấp nói chuyện thì sẽ phiền đến quý nhân, đành phải đi xuống trước.

Mãi đến khi cửa phòng đóng lại, Bành Minh Dật mới chống cằm cười nói: "Mắt nhìn người của A Sâm thật không tồi."

Tạ Diễm không nói gì, nhưng những người ở đây đều rất thông minh, tự biết mục đích của Tạ Diễm, chỉ một điểm này, bọn họ càng xem trọng Tạ Diễm.

Ồ, không phải tất cả mọi người có mặt đều hiểu hay sao. Chỉ là còn mỗi Chu Kỳ Tuấn vẫn là vẫn không biết, nghe Bành Minh Dật nói vậy lại còn ra vẻ ngạo mạn hỏi vặn lại: "Chỗ nào không tồi??"

*

Phòng tiệc ở tầng dưới náo động vì xuất hiện của Tạ Diễm. Cậu khá nổi tiếng khi học đại học. Bây giờ dù họ không gặp nhau một vài năm, khi nhìn thấy cậu, họ sẽ nhiệt tình chào hỏi Tạ Diễm.

"Tạ Diễm, đã lâu không gặp."

"Tại sao tớ không gặp cậu ở các bữa tiệc mấy năm trước?"

"Tạ Diễm, sao cậu không thay đổi chút nào vậy? Cậu vẫn đẹp trai như vậy!"

...

Bọ họ cũng để ý tới Cố Ngộ Sâm đang đứng bên cạnh, thỉnh thoảng sẽ có vài người liếc nhìn Cố Ngộ Sâm, thậm chí có người còn mạnh dạn hỏi Tạ Diễm: "Tạ Diễm, anh chàng đẹp trai bên cạnh cậu là ai vậy? Anh ấy còn độc thân không? Giới thiệu cho chúng tớ đi."

Ý tứ rất rõ ràng, họ hiểu lầm Cố Ngộ Sâm là bạn của Tạ Diễm. Bây giờ họ đã yêu thích Cố Ngộ Sâm còn muốn Tạ Diễm giới thiệu họ với anh ấy để có thể phát triển thêm một bước.

Khi nghe vậy, suýt nữa Tạ Diễm đã xù lông lên. Ngay khi cậu chuẩn bị tuyên bố chủ quyền, Cố Ngộ Sâm lại đi trước một bước, nắm lấy tay cậu trước, mười ngón tay đan vào nhau, siết chặt.

Cố Ngộ Sâm nói: "Ngại quá, tôi đã kết hôn rồi, Tạ Diễm cũng vậy."

"Ừm." Tạ Diễm mỉm cười: "Anh ấy là của tôi mất rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro