CHƯƠNG 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trường Uy vừa từ bệnh viện trở về, 2h chiều hôm nay có hội nghị nghiên cứu và thảo luận kéo dài đến 9h20 tối mới kết thúc, bởi vì bác sĩ thực tập ghi sai số liệu kiểm tra của bênh nhân.
Trường Uy mặc dù trước mặt bằng hữu và Ngữ Tu luôn là một bộ dáng cười híp mắt, nhưng trong công việc thì Trường Uy trái lại là một người tương đối nghiêm cẩn (nghiêm túc và cẩn thận), tuyệt đối không cho phép có bất kì sai lầm nào. " Công việc của chúng ta liên quan đến số mệnh của con người, một lỗi sai dù nhỏ nhưng chính là một mạng của con người! Mỗi lần kiểm tra, mỗi lần mở một đao, đều liên hệ đến sinh tử của bệnh nhân cùn với hạnh phúc của người nhà. Tuyệt đối qua loa không được!" Trường Uy bình thường cười hì hì hung hăng cho những thiên chi kiêu tử một trận, các học sinh bị dọa đến sắc mặt như đất, thở cũng không dám hừ một tiếng. Dưới sự yêu cầu của Trương Uy, cả nhóm học sinh đều lưu lại một lần nữa thẩm tra đối chiếu kiểm thảo. Thẳng đến khi xác định tất cả tư liệu không có lỗi sai, Trường Uy mới thả người. Chủ nhiệm thực tập đối với Trường Uy càng khuất phục.
Nguyên bản lo lắng Trường Uy trẻ tuổi không thể đảm nhiệm được công việc này, nhưng bay giờ thế nhưng yên tâm vô cùng!
"Ngữ Tu, cậu ngủ chưa? Ngày mai ở nhà cậu? OK!" Trường Uy vừa về nhà đã nhanh tay nhanh chân tắm rửa, sau đó gọi điện thoại cho Ngữ Tu. Đây cơ hồ đã thành thông lệ mỗi ngày. Ngày hôm nay về nhà muộn, hắn rất sợ Ngữ Tu đã ngủ rồi, không cùng Ngữ Tu nói một lời, Trường Uy cảm giác mình sẽ mất ngủ! Từ lần đầu tiên đưa Ngữ Tu về nhà, Trường Uy nếu không ở nhà Ngữ Tu ăn cơm thì cũng là tìm Ngữ Tu đến nhà mình ăn cơm, Trường Uy đầy rẫy mánh khóe, nhất định muốn cùng Ngữ Tu xây dựng mối quan hệ "tốt đẹp".
Bạn tốt Thái Thanh Nhã đối với cái dạng này của Trường Uy trái lại cảm thấy rất lo lắng. Trường Uy không còn thích cùng hắn đi pups, clubs cua gái, đó cũng không đáng nói, nhưng Trường Uy lần đầu tiên nghiêm túc mà đối tượng thế nhưng lại là một nam nhân đã ly hôn, còn mang theo một đứa bé.
Thái Thanh Nhã rốt cục nhịn không được. Cha mẹ của Trường Uy coi anh như con trai của mình, anh có nghĩa vụ giúp đỡ anh em của mình kìm cương ngựa bên bờ vực thẳm. Vì vậy anh nghĩ tới bạn gái của mình, Dương Tâm Dung.
Tâm Dung và anh là thanh mai trúc mã, nhưng là một cô gái khá trẻ con. Thái Thanh Nhã mỗi lần đi pups cô đều đi cùng, không phải vì phòng ngừa Thái Thanh Nhã ăn vụng, mà là để chơi! Tình yêu của hai bọn họ cũng không phải người bình thường có thể lí giải.
Dương Tâm Dung mưu mô nhất, tìm nàng chuẩn không sai. Vì vậy trong lúc Trường Uy vội vàng cùng Ngữ Tu xây dựng mối quan hệ tốt đẹp, Thái Thanh Nhã cũng vội vàng tìm Dương Tâm Dung nghĩ biện pháp ngăn cản Trường Uy rơi vào "Tình yêu đầm lầy"!
"Trường Uy, hôm nay 'Buổi tối party', đừng quên!"  Thái Thanh Nhã không yên tâm gọi điện đến lần thứ ba nhắc nhở người nam nhân đáng bị đập đến bất tỉnh... Sự tình so với anh tưởng tượng thì nan giải hơn nhiều. Anh cũng gọi điện thoại cho Trần Sùng Đức thảo luận, nhưng ngoài dự đoán Trần Sùng Đức tên tiểu tử thối này, dĩ nhiên lại cùng một trận tuyến với Trường Uy, cười anh thông thái rởm! Hại anh tức giận đến giơ thẳng chân!!! Hiện tại duy nhất có khả năng tin tưởng cũng chỉ có bạn gái mình! Tâm Dung, kính nhờ em rồi!
"Này! Ngữ Tu phải không? Xin lỗi, tôi hôm nay không thể đi, Thanh Nhã muốn tôi đi đến party của bạn gái hắn, nói Tâm Dung rất muốn gặp tôi, còn vì tôi tổ chức party. Thực sự là xin lỗi, chúng ta hôm khác gặp nhau!"
Trường Uy nghiêm mặt thối tiến vào T's clubs Thanh Nhã đã bao, anh sao lại không biết đám anh em tốt của mình đang đánh chủ ý gì... Vì sao mình nhất định phải cùng nữ nhân chứ? Cũng không phải anh ghét nữ nhân, mà người anh thích là Ngữ Tu a!
Cũng không phải vấn đề Ngữ Tu là nam nhân hay nữ nhân, anh thích bộ dáng Ngữ Tu ôn nhu dỗ nhi tử ngủ, thích cậu cao hứng cười như một hài tử, thích khí chất ấm áp tươi mát. Mặc dù Ngữ Tu so ra kém với bạn gái trước xinh đẹp, thậm chí không đẹp bằng Thái Thanh Nhã tiểu tử kia, thế nhưng cậu chính là hấp dẫn... Trường Uy còn đang tự hỏi đến xuất thần,
đột nhiên bị dùng sức lôi kéo, thiếu chút nữa bị ngã.
Chỉ thấy Thái Thanh Nhã dùng ánh mắt xinh đẹp hẹp dài nhìn chằm chằm anh,
"Oh! Cậu cuối cùng cũng tới, muộn một giờ! Tôi còn đang nghĩ có hay không phải mời Tiểu Chu đến nhà 'hắn' đón cậu?" Thái Thanh Nhã cơ hồ là cắn răng nghiến lợi nói.
"Hừ! Tôi còn chưa tính sổ với cậu, cậu kêu cái gì! Cậu trễ như thế mới cho tôi biết, hại tôi không có cách nào khác liên lạc với Ngữ Tu, cậu ấy đã tan ca sớm về nhà nấu cơm, lại chỉ có thể chính mình lạnh lẽo buồn tẻ đối diện với bàn ăn!!!"
Trường Uy nghĩ đến Ngữ Tu bình thản nhưng không che giấu được sự thất vọng thanh âm càng nộ khí mười phần. Ngữ Tu vậy mà lại khuyên anh không cần để ý đến cậu, bằng hữu quan trọng hơn. Sách... Ngữ Tu hay luôn vì người khác mà nghĩ, ủy khuất chính mình cũng không sao!
Đây chỉ là để cho mình càng cảm thấy tội lỗi, càng đau lòng mà thôi.
"Hey, các ngươi chớ ồn ào, phải để ý mặt mũi chứ!" Trần Sùng Đức đúng lúc xen vào, mặc kệ thế nào, cũng không thể ở chỗ này ầm ĩ nha! Hai người dù sao đã là người lớn, cho nên mỗi người đi một chỗ đi. Trường Uy thấy Dương Tâm Dung, rất có phong độ chào hỏi.
"Hey, Tâm Dung, how are you doing now?" Mỉm cười mê người khiến các cô gái bên canh Dương Tâm Dung thở dốc vì kinh ngạc, tuy rằng anh khó chịu tới cực điểm, nhưng vẫn rất có phong độ bày ra phong thái không gì sánh kịp, coi như là cho Tâm Dung một cái công đạo! Dương Tâm Dung vui vẻ lôi kéo Trường Uy, đi khắp mọi nơi, đây là nhiệm vụ Thanh Nhã giao phó cô! Ngay lúc Trường Uy rơi vào bụi hoa như muốn hít thở không thông, Trần Sùng Đức và Thái Thanh Nhã ngồi ở một góc quầy bar uống rượu.
"Sùng Đức, tôi không biết đây là xảy ra chuyện gì? Trường Uy trước đây chưa từng cùng tôi cãi nhau, mà lần đầu tiên vậy mà lại vì một nam nhân không rõ lai lịch..." Thái Thanh Nhã khổ sở uống rượu, vì anh em lo lắng không thôi.
"Hô~... Tôi không biết vì sao lần này anh lại bài xích với Trường Uy như vậy, hắn đã hạ quyết định, lẽ nào người thân cận nhất là anh lại không nhìn ra?" Sùng Đức cau mày, nhìn khuôn mặt Thanh Nhã mày ủ mày chau.
"Cũng là bởi vì tôi quá rõ nên mới khẩn trường. Hắn không phải gay nha! Với điều kiện của hắn, bối cảnh gia đình, sao lại không tìm được một nữ hài tốt? Hắn nhưng lại hết lần này đến lần khác đi thích một người nam nhân, còn đã ly hôn, mang theo tiểu hài tử! Trời mới biết, người kia có hay không có dụng ý khác!"
"Anh đừng quên, nam nhân ly hôn còn mang theo tiểu hài tử kia là Trường Uy đến bắt chuyện với gia đình nhà người ta trước!" Sùng Đức không thích Thanh Nhã nói như vậy, quá hà khắc rồi.
"Huống hồ người nam nhân kia còn một mình nuôi nấng tiểu hài tử, chẳng phải rất vĩ đại sao? Một người cha biết đau hài tử như vậy, tôi không cảm thấy hắn là người xấu! Với lại tôi đã từng kiểm soát qua vô số người!!!" Trực giác cực kỳ nhạy bén của Trần Sùng Đức đối với Lâm Ngữ Tu rất có hảo cảm.
"Cậu... Cậu xem cậu đi, đối với một người nam nhân chưa từng gặp mặt, ngữ khí của cậu dĩ nhiên cùng Trường Uy tiểu tử kia giống nhau như đúc! Nếu không phải cậu cũng chưa từng gặp nam nhân kia, tôi nhất định cho rằng cậu bị hạ cổ." Thái Thanh Nhã cảm thấy sắp phát điên rồi, hai hảo bằng hữu của anh vậy mà lại vì nam nhân đã ly hôn còn có tiểu hài tử cùng anh cãi nhau! Lập tức, Thái Thanh Nhã thực sự là ấm ức tới cực điểm. Chỉ có thể mong đợi những người bạn thân của Tâm Dung có thể thành công chuyển dời lực chú ý của Trường Uy, ai... chưa từng uể oải như thế này!
Nhìn hai người bạn tốt được các cô gái vây quanh, Thái Thanh Nhã cảm thấy đầu muốn vỡ cũng không nghĩ ra vì sao những nữ nhân tú sắc khả xan không bằng cái kia... Ai...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đammỹ