Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Động tác xào nấu của Nguyễn Đường chưa hề dừng lại, mặc cho khu bình luận đi thảo luận cùng suy đoán.

 “Cà tím hương cá xong rồi, mọi người có thể tới nếm thử.” Nguyễn Đường múc cà tím xào chín bỏ vào chén sử trắn, sau đó rải lên hành thái xanh biếc rồi để người xem tiến hành ăn thử.

Khán giả đang tranh luận không thôi lập tực bị cà tím hương cá nóng hầm hập hấp dẫn, hương khí chua chua ngọt ngọt mê người đến cực điểm.

【 miêu miêu thích ăn thịt: Trời ạ! Ăn quá ngon! 】

【 ôm mộc ôm không được: Lầu trên, tui cảm thấy có có khả năng lại phải đồi tên…. cười khóc.jpg]】

【 Liễu Diệp Bạch: Ăn ngon cực kỳ, còn ngon hơn cà tím hấp của nhà hàng Hoa Hồng.】

Mỹ thực Trung Quốc chủ ý sắc hương vị đều vẹn toàn, những người xem tương lai này tuy rằng không biết chuyện này, nhưng mà khi đồ ăn kích thích cùng dụ hoặc thị giác, khứu giác, vị giác lại là có thể tiếp thu mà không bận tâm gì (???). Hương vị thịt xào vốn dĩ đã đủ mê người, hơn nữa thịt băm nâu đỏ bày ở trong chén, ở giữa kẹp từng miếng cà tím, chỉ thoạt nhìn cũng thấy non mềm nộn, toàn bộ chén đều ánh dầu cam nấu, hơn nữa có hành thái xanh biếc tô điểm, càng có vẻ có dầu mà không ngấy, đẹp mà không tục. Gắp một ngụm bỏ vào miệng, cà tím đều bị xào đến ngoài giòn trong mềm, cà tím nóng hầm hập như cũ lại mềm đến không thể tưởng tượng, mặc dù hàm răng bị nóng đến hơi tê dại, nhưng cũng làm người không nỡ nhả ra. Tư vị chua chua ngọt ngọt làm lưỡi người sống lại, đặc biệt còn thả thịt băm, càng thêm vì cà tím tăng thêm một cỗ vị thịt.

【 bang kỉ: /(ㄒoㄒ)/~~ tui sai rồi, trù nghệ của chủ bá quả thực mãn phân! Nhà hàng Hoa Hồng tính cái gì! 】

【 thanh hạm lãnh du: Ách, hình như là ăn rất ngon…… Im lặng thì thôi, ra tiếng kinh người, thủy tinh hoa chính nhiệt tình yêu thương của tôi với bạn!

Lúc này, Nguyễn Đường đã bắt đầu làm cà tím kẹp thịt chiên giòn.

Đầu tiên bỏ thịt băm còn lại vào một chén lớn, thêm muối, xì dầu, gừng băm cùng bột mì, dùng sức quấy cho đến khi thịt thấm gia vị.

Tiếp theo y lại cầm một cái chén, cho vào một chút bột mì, thêm vào trứng gà cùng tiêu xay, lại thêm vào chút ít nước lọc, quấy thành bột lỏng mịn.

Nguyễn Đường lấy cà tím được cắt thành khoanh tròn ra, lúc này khán giả mới phát hiện khoanh cà tím thế nhưng có tình trạng dính liền.

【 thất bảo: Ơ, hình như có nhiều khoanh cà tím chưa được cắt xong, chủ bá là cố ý huh? 】

【 tiểu thấu minh minh: Hẳn là cố ý đi? Chủ bá lợi hại như vậy, không có khả năng sẽ phạm sai lầm nhỏ nhặt kiểu này. 】

【ID27791075: Ha hả, kỹ thuật cắt rau rõ ràng sai lầm như vậy, bọn người hâm mộ ngốc ngếch mấy người còn thổi phồng, thật là buồn cười. 】

【Vivian phong: Lầu trên không phải là thủy quân trước kia đi? Con số ID quen thuộc này thật làm tôi muốn cười.】

【 cố hương nguyên phong cảnh: (づ ●─● )づ】

 “Mọi người phải nhớ kỹ, phải cắt một vết sâu một vết nông, nếu cắt đứt hết thì khi bỏ vào chảo dầu chiên sẽ dễ bị tách ra.” Nói xong, Nguyễn Đường cầm lấy hai mảnh cà tím dính liền, bỏ nhân thịt vào giữa, sau đó nhúng vào bột.

Cho đến khi tất cả cà tím đều kẹp thịt và được nhúng bột, Nguyễn Đường lấy ra cái chảo sạch sẽ, cho vào một nửa dầu ăn, chờ dầu ăn nổi bong bóng thì hạ nhiệt độ, sau đó thả cà tím kep thịt vào.

 “Khi thả cà tím tốt nhất nên thả từ cạnh xuống, không cần lập tức ném, miễn cho bị dầu bắn.”

Cà tím kẹp thịt bị dầu trong chảo chiên đến rung động, bề mặt vốn đang dính bột chậm rãi biến thành màu vàng, một mùi hương nồng đậm chậm rãi lan tỏa.

Chờ cà tím kẹp thịt được chiên đến vàng giòn, Nguyễn dường mới vớt chúng nó ra, để ráo dầu rồi đặt vào đĩa sứ trắng, thoạt nhìn thì bề ngoài chúng nó có chút bình thường, chỉ là từng khối banh nhỏ bên ngoài bọc bột màu vàng, thế nhưng lại tản ra môt mùi thịt thơm ngon.

Nghĩ đến bên trong bọc cà tím cùng nhân thịt, trong lòng mọi người đều thực sự chờ mong, ngay cả lớp bột bên ngoài cũng đẹp hơn nhiều.

 “Đây là cà tím kẹp thịt chiên giòn, mọi người có thể thử xem, nhưng phải cẩn thận nóng.”

【 miêu miêu thích ăn thịt: Trời ạ! Tui muốn bay! Sao lại có thể ăn ngon như vậy a? 】

【 ôm mộc ôm không được: Rơi lệ đầy mặt, có phải lát nữa thứ này sẽ được rút thăm trúng thưởng? Tui nguyện ý dâng lên nửa tháng tiền lương của minh, cầu chủ bá mở cửa sau cho tui…】

【 mười sáu đêm khuyết: Tưởng bở! Chủ bá nhìn tôi! Mỏ cửa sau cho tôi nha QAQ】

Cà tím kẹp thịt vừa mới chiên xong, mặt ngoài có hương trứng nhàn nhạt, da giòn, bên trong bọc cà tím lại là non mềm nhiều nước, nhân thịt càng tươi ngon lạ thường, một ngụm cắn vào, mọi tư vị đều va chạm trong khoang miệng, mỹ vị làm người muốn thăng thiên.

Nguyễn Đường lấy ra một đĩa sốt cà chua nhỏ, “Nếu thích hương vị nồng đậm, mọi người có thể thử chấm sốt cà chua ăn.”

Y là người phía nam. khẩu vị tương đối ưa ngọt, bởi vậy thời điểm nấu ăn đều thích thêm chút đường, thời điểm ăn cà tím kẹp thịt thích chấm thêm một chút sốt cà chua hoặc là tương đường giấm.

 “Cà tím xào hẳn là cũng xong rồi, chúng ta tới nhìn một chút đi.”

Nắp nồi mở ra, lại là một mùi hương mê người, khán giả đã hoàn toàn bị hai món ăn phía trước thuyết phục, cho nên càng chờ đợi đối với món ăn này.

Nguyễn Đường vừa múc cà tím xào ra thì đã có người xem phát bình luận cà tím mỹ vị, có thể tưởng tượng ra được bọn họ có bao nhiêu gấp gáp cùng chờ đợi.

Cà tím xào là cắt thành khối xéo, bởi vì không có mì thịt bò, Nguyễn Đường thả vào bên trong một chút thịt băm. Cà tím không gọt vỏ, hiện tai vừa ra nồi, cà tím tựa như một cái trống nhỏ, ánh dầu, trên mặt trống lại sạch sẽ hơn, có vài nếp gấp, vừa thấy liền biết đã hoàn toàn được nấu đến ngon miệng.

Bọn họ gấp không nổi mà ăn một ngụm, đầu tiên đó là nước dầu nhiễm mùi thịt, đầu lưỡi nhẹ nhàng mút một cái, tất cả đều trượt xuống theo cổ họng, hút cạn nước trong đồ ăn rồi lại dùng hàm răng nhẹ nhang cắn vào, hương cà nhè nhẹ pha lẫn với hương thit nồng nàn, nháy mắt liền chinh phục khoang miệng. Đặc biệt là trên mặt còn dính mấy viên thịt băm nhỏ vụn, cắn vào vừa mềm vừa dai, cũng không lấn át vị của chính chủ, thật sự là mỹ vị khó có được.

【 miêu miêu thích ăn cà tím: Từ hôm nay trở đi cà tím chinh là đồ ăn tui yêu nhất! 】

【 ôm mộc ôm không được: Ăn quá ngon, ba món ăn đều quá ngon! 】

【 đi theo chủ bá học nấu ăn: Cà tím xào vừa non vừa mềm, siêu cấp ngon miệng, ăn ngon vô cùng! Nếu có một nồi cơm tẻ thơm ngào ngạt ở bên cạnh, tôi nhất định có thể ăn hết toàn bộ!】

【 vui sướng Du Lâm: Đồng ý! Tôi quyết định mua vật được gọi là nồi cơm điện kia! Miễn cho lát nữa trúng thưởng lại không có cơm ăn cùng! 】

【 ôm mộc ôm không được: Trên lầu xú không biết xấu hổ, phần thưởng là của tui! 】

Ba loại cà tím, mỗi loại có hương vị riêng, trù nghệ của Nguyễn Đường tốt đến không có lời gì để nói. Trong lúc nhất thời các loại hoa thủy tinh cùng pháo hoa năm màu đều nở rộ trên màn hình, tựa như khán giả chỉ cảm thấy làm như vậy mới có thể phát tiết tâm tình kích động của bọn họ. Đây chính là món ăn còn ngon hơn của nhà hàng Hoa Hồng cao cấp nhất đế quốc! Làm người hâm mộ của chủ bá như vậy, bọn họ đều cảm thấy tự hào.

【 Mật Hạ: Cầu nguyện trúng thưởng. 】

【 tầng trời thấp bay qua: Cầu nguyện trúng thưởng +1】

【 nửa đêm uống nước sôi để nguội: Cầu nguyện trúng thưởng +2】

Cầu nguyện trúng thưởng lại bắt đầu như thường lệ, điều này dường như đã trở thành một thói quen trong phòng phát sóng trực tiếp của Nguyễn Đường.

 “Hiện tại rút ra năm người xem may mắn, tặng cà tím kẹp thịt chiên giòn tôi tự làm.” Nguyễn Đường nói xong liền mở ra công năng rút thăm trúng thưởng, thực nhanh rút ra năm cái ID.

“Chúc mừng Cố hương nguyên phong cảnh, Mười sáu đêm khuyết, Ngu niệm, Không ngôn cùng với Cửu dạ lưu li, chuyển phát nhanh sau đó gửi ra, nhớ rõ kiểm tra và nhận nga!”

Tỷ lệ trúng thưởng thật sự quá thấp, người xem không được trúng thưởng tức khắc thất vọng không thôi, nhưng mà Nguyễn Đường cũng thật bất đắc dĩ, rốt cuộc chỉ có mình y, không có khả năng thỏa mãn nhu cầu của tất cả người xem.

 “Phát sóng trực tiếp hôm nay kết thúc tại đây, hẹn mọi người ngày mai gặp lại.” Dứt khoát lưu loát mà đóng cửa phát sóng trực tiếp, Nguyễn Đường dưới sự trợ giúp của Tiểu Bạch bỏ cà tím chiên giòn vào hộp giữ tươi. Đồng thời y cũng không quên phải giữ lại một phần, chuẩn bị gửi cho Viện trưởng Viện Khoa Học.

Hôm nay đối phương còn đưa lại đây một cái nồi cơm điện, y làm như vậy cũng xem như là có qua có lại. Trừ cái đó ra, y còn định nói với Viện Khoa Học về việc phục hồi trứng muối, đậu hủ, rốt cuộc cần nước chát còn có acid amin, vôi, bên y cũng không làm được.

Gửi đồ vật ra ngoài theo thứ tự, Nguyễn Đường liền duỗi eo, xuân mệt hạ mệt thu buồn ngủ đông ngủ, tóm lại bốn mùa thường mệt, ngủ trưa đã rồi tính sau.

**********

Hạ Vân Sâm tan tầm về đến nhà, lại phát hiện trên bàn để một gói chuyển phát nhanh, là quản gia trí năng nhận. Nhìn đóng gói quen thuộc cùng hai chữ đánh dấu “Thực phẩm”, Hạ Vân Sâm nhịn không được duỗi tay xé rách đóng gói, nhìn thấy cà tím tươi ngon nóng hổi bên trong, trên mặt anh vô tình hiện ra ý cười.

Địa chỉ liên hệ trong tài khoản là quân bộ, tuy rằng không biết vì sao Nguyễn Đường biết địa chỉ nhà anh, như anh theo bản năng xem nhẹ điểm đáng ngờ này, hơn nữa còn vô cùng hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt của Nguyễn Đường. ( =.= )

Thật đúng là cái Tiểu Kẹo Mềm, anh nhịn không được có chút ngọt ngào mà nghĩ.

 Đang ở lúc này, Hạ Vân Dật từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy em mình cầm hộp giữ tươi, trên mặt còn mang theo ý cười, tức khắc ý thức được có lẽ đối phương nghĩ sai rồi.

 Làm bộ cái gì cũng không có phát hiện, hắn chậm rì rì mà đi xuống lầu, ra dáng ra hình mà nhìn thoáng qua hộp giữ tươi, gật đầu nói: “Hôm nay là cà tím a, lại còn có ba hộp, còn mang theo một phần cơm, không tệ không tệ.”

Hạ Vân Sâm bị hắn đánh gãy, cũng không chú ý tên họ người nhận đơn hàng, mang theo chút khoe khoang nói: “Đương nhiên không tệ.”  (Tui hết edit được nữa rồi)

“Đúng vậy, anh cũng cảm thấy như vậy.” Tươi cười bên miệng Hạ Vân Dật mở rộng, “Để anh nhìn người nhận hàng là ai ——”

Hạ Vân Sâm không cần nghĩ ngợi nói: “Còn có thể có……”

Một đơn chuyển phát nhanh giấy trắng mực đen được ác liệt dán trước mắt, Hạ Vân Dật mang theo giọng điệu ngâm nga trầm bổng mà thì thầm: “A, không sai, còn có thể là ai đâu? Phần chuyển phát nhanh này đương nhiên thuộc về anh.”

“Này, anh hẳn là không nghĩ đến chủ bá là gửi cho anh đi? Rốt cuộc người ta cũng không biết anh.”

 Nhìn trên mặt em trai nhà mình từ trước đến nay đều không có biểu tình gì bây giờ lại hơi hơi vặn vẹo, hắn nhịn không được cười ha ha lên: “Ha ha ha ha ha em trai ngốc của tôi — chú còn không biết hả? Sáng nay Tiểu Kẹo Mềm thân ái vừa mới trở thành Cố vấn của Viện Khoa Học đó ~”

Hạ Vân Sâm không nói một lời mà ngồi xuống, chờ Nhiễm Tinh cùng Hạ Vĩ Diệp trở về ăn cơm, nhưng mà ngay cả liếc mắt một cái cũng không muốn nhìn Hạ Vân Dật.

Hừ, giận rồi.

………………….

Muốn nhìn bộ dáng lúc công giận quá đê!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro