Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chờ Nhiễm Tinh cùng Hạ Vĩ Diệp trở về, liền nhìn đến hai anh em lại đang mâu thuẫn.

Cảnh tượng này bọn họ đều thấy quen rồi, từ nhỏ Hạ Vân Sâm tương đối đứng đắn, mà Hạ Vân Dật lớn hơn lại muốn chọc anh vài cái, rất nhiều lần làm Tiểu Hạ Vân Sâm tức đến khóc. Đến khi hai anh em lớn lên, Hạ Vân Sâm đánh thắng Hạ Vân Dật, nhưng Hạ Vân Dật lại ỷ vào mình thể chất kém, một chút thì xảy ra chuyện, làm Hạ Vân Sâm không dám động tay động chân với hắn.
Dù sao nhiều năm như vậy, hai anh em ầm ĩ như vậy mà lớn lên, cảm tình còn sâu sắc hơn gia đình khác.

Lần này Nguyễn Đường gửi tới đồ ăn rất nhiều, Nhiễm Tinh lại đi nấu chút cơm, người một nhà liền thơm ngào ngạt cà tím, ăn đến độ dị thường thỏa mãn.

Chờ đến khi cơm nước xong, Hạ Vân Sâm vọt tắm rửa, chỉ quấn một cái khăn tắm, bọt nước trên tóc trượt xuống theo khuôn mặt cương nghị của anh, anh chỉ tùy ý lau lau, ngồi trên giường, tự hỏi làm sao có thể tiếp xúc với Nguyễn Đường.

Chỉ ở phòng phát sóng trực tiếp tặng quà là không đủ, điểm này đã được chứng minh qua, nếu muốn chiếm cứ vị trí nhỏ trong lòng y, nhất định phải tạo lập mối quan hệ trong hiện thực mới được.

Dưới lầu truyền đến âm thanh cãi cọ ầm ĩ trong phim, tuy rằng âm mở không lớn, nhưng anh vẫn nghe tương đối rõ ràng.
Hạ Vân Sâm nghĩ, trước đây Nguyễn Đường không phải ảnh đế ư?

Một diễn viên vừa nhận được danh hiệu ảnh đế, lại xảy ra ngoài ý muốn vào thời điểm tốt đẹp nhất, một giấc ngủ năm năm, nhân mạch cùng nhân khí vốn có đều biến mất hầu như không còn, chẳng lẽ trong lòng Nguyễn Đường không có một chút không cam lòng sao?

Nhớ tới lần xem video trước đây, tay của Nguyễn Đường quá mức mảnh khảnh, anh không khỏi có chút đau lòng, chủ bá còn chỉ là một đứa trẻ vừa mới thành niên không bao lâu, một thân một mình lâu như vậy, lại trải qua biến cố nhanh như vậy, trong lòng y sẽ có bao nhiêu khổ sở?
Mình có thể giúp y.

Ý niệm này vừa nảy ra trong lòng Hạ Vân Sâm, hơn nữa phát triển mạnh mẽ. Ngay cả có thể sau khi Nguyễn Đường quay về đóng phim thì không thể tiến hành phát sóng trực tiếp mỹ thực, nhưng chỉ cần y vui vẻ thì không sao hết.

Nghĩ như vậy, Hạ Vân Sâm liền mở quang não ra, liên hệ mấy người bạn mở công ty giải trí, thân là con trai của nữ hoàng giải trí Nhiễm Tinh, vòng quan hệ của anh không chỉ đơn giản là mấy người trong quân đội như vậy.
Với thân phận của Hạ Vân Sâm, chỉ cần anh mở miệng, căn bản là không có chuyện gì không làm được. Chỉ trong ngắn ngủn mấy ngày, liền có vài kịch bản điện tử đưa đến tay Hạ Vân Sâm.

Anh loại bỏ những kịch bản chiến đấu nguy hiểm, cũng loại bỏ một ít vai cần diễn thân mật mới miễn cưỡng lấy ra hai kịch bản còn tính hợp tâm ý ra.

Hai cái kịch bản này tuy rằng đội hình không tính là xa hoa, nhưng kịch bản vô cùng xuất sắc, nếu như Nguyễn Đường muốn quay trở về, với nhân khí của y, muốn lập tức đóng phim điện ảnh là không có khả năng, nhưng thân là ảnh đế, y cũng không thể đóng nam ba nam bốn thậm chí vai phụ bình thường. Dưới tình huống như vậy, cốt truyện thiên hướng văn nghệ, nhân vật xuất sắc cũng không tồi, kịch bản có chút chiều sâu là lựa chọn thích hợp.

Anh tính toán tạo bậc thang cho Nguyễn Đường như thế nào, để đường đi của y thông thuận một ít, vừa theo thói quen vào phòng phát sóng trực tiếp của Nguyễn Đường. Nhưng mà sau khi đi vào, anh mới thấy trong phòng một mảng đen nhánh, căn bản không có người ở.

Nhưng trong phòng có thông báo, viết chủ bá đi tham gia thi cấp bậc của Hiệp Hội Đầu Bếp, cho nên phát sóng trực tiếp tạm dừng một ngày.

Hạ Vân Sâm ngẩn ra, anh tính toán thời gian, xác thật là ngày thi của Hiệp Hội Đầu Bếp trong mỗi tháng.

Chủ bá là chuẩn bị đi thi chứng nhận đầu bếp? Anh nhịn không được nhíu mày, nhớ tới đám hắc tử trước kia. Tuy rằng Nhiễm Tinh đã cấm ngôn toàn bộ IP của những người này, nhưng mà nghĩ đến sau lưng những người này chính là kẻ nào đó trong Hiệp Hội Đầu Bếp, anh liền không thể lo lắng đến an nguy của chủ bá.
Trước đây khi chủ bá còn không có trực tiếp liên hệ, người này liền muốn dựa vào dư luận tới hủy diệt thanh danh của Nguyễn Đường, hiện tại Nguyễn Đường đi vào địa bàn của đối phương, chẳng lẽ đối phương sẽ dễ dàng buông tha y như vậy?

Nghĩ đến đây, Hạ Vân Sâm lập tức đứng lên, bước ra cửa, quân trang trên người cũng không kịp đổi, chân dài bước đi, trực tiếp ngồi vào xe huyền phù.

Mặc kệ là ai, dám để cho chủ bá chịu ủy khuất, chính là đối nghịch với Hạ gia!
**********
Nguyễn Đường đi huyền phù đến địa điểm thi của Hiệp Hội Đầu Bếp, người đến thi thoạt nhìn rất nhiều, huyền phù đen nghìn nghịt đầy trời, thoạt nhìn vô cùng đồ sộ.

Huyền phù có hệ thống trí năng tiến hành thao tác thống nhất, bởi vậy quy củ mà chấp hành quy trình hạ cánh cùng xuống xe, không có xuất hiện trường hợp tắc nghẽn giao thông lung tung rối loạn.

Mười phút sau, Nguyễn Đường xuống xe, nhìn thấy cửa viết Hiệp Hội Đầu Bếp No.133 liền đi vào. Dung mạo hiện tại của y đã tạm thời khôi phục, nhưng để tránh xảy ra sự cố, y đeo kính đen vào, trên người cũng chỉ ăn mặc quần dài cùng sơ mi trắng. Khí chất cùng cách ăn mặc của nguyên chủ đều nghiêm chỉnh hơn một ít, khí chất của y hoàn toàn bất đồng với nguyên chủ, hơn nữa còn gầy hơn, những người khác thấy được, nhiều lắm cũng chỉ cảm thấy y có chút giống ảnh đế Nguyễn Đường, sẽ không đoán được bọn họ là cùng một người.

Cửa Hiệp Hội Đầu Bếp có máy quét trí năng, chỉ cần dán quang não lên cảm ứng một chút thì có thể hoàn thành đánh dấu cùng điền thông tin.

Nguyễn Đường theo dòng người tiến vào trong đại sảnh, chờ đợi bắt đầu vào bàn thi. Đại sảnh tiếp đãi hình tròn, các thí sinh chờ thi đều ở khu trung tâm, mà chung quanh là các phòng nhỏ, đây là nơi mà các thí sinh sẽ vào thi.
Vừa rồi sau khi đánh dấu hoàn thành, quang não của Nguyễn Đường liền thu được một hồ sơ điện tử tên là "Khảo hạch cần biết", mặt trên trình bày kỹ càng một ít nội dung liên quan đến cuộc thi.

Nội dung thi chứng nhận đầu bếp, chính là dùng nguyên liệu hiệp hội cung cấp ngẫu nhiên chế biến thành các loại đồ ăn, có thể phối hợp những nguyên liệu này với nhau, cũng có thể làm riêng, tạo thành một món ăn độc lập, đều do thí sinh tự mình phát huy. Nhưng nguyên liệu được cung cấp phải trở thành nguyên liệu chính, cũng có thể làm đồ ăn phụ, nhưng tuyệt đối không thể chỉ dùng chúng làm nền.

Đến nỗi đồ ăn làm ra tới, tự nhiên cũng là xem thí sinh tự mình phát huy, nếu làm được nhiều món ăn, hương vị cũng không tồi, sau khi nhận được giấy chứng nhận đầu bếp còn có thể được đến một cái đóng dấu đỏ "Tốt", chỉ dựa vào con dấu này cũng có thể làm giá trị con người khác nhau một trời một vực với những đầu bếp cùng đẳng cấp khác.

Yêu cầu đối với thi đầu bếp một sao tương đối đơn giản, cần dùng năm loại nguyên liệu nấu ăn, hai sao là mười lăm loại, ba sao là hai mươi lăm loại. Cứ thêm mỗi sao thì tăng thêm mười loại, mà giá trị con người của mỗi đầu bếp cũng sẽ tăng gấp bội. Nhưng bốn sao với năm sao lại không đơn giản như vậy, ngoại trừ phải nấu bốn mươi lăm loại, hương vị của thức ăn cũng có yêu cầu, hơn nữa nếu muốn trở thành đầu bếp năm sao, năng lực sáng tạo cũng rất quan trọng, ít nhất phải tự nghiên cứu ra mười món ăn trở lên, hơn nữa còn phải thông qua các trưởng lão của Hiệp Hội Đầu Bếp, hơn một nửa phiêú thông qua mới có thể trở thành đầu bếp năm sao.

Đế quốc tiến hành phục hồi nguyên liệu nấu ăn thiên nhiên đã được ba mươi năm, ngay từ lúc bắt đầu cho đến đi đường vòng mấy năm, dư lại hơn mười năm, cũng chỉ có hơn mười vị đầu bếp năm sao, một trong số đó chính là Hội trưởng đương nhiệm của Hiệp Hội Đầu Bếp - Cổ Nhạc Cơ. Dư lại, ngay cả đầu bếp bốn sao cũng chỉ có trăm người, đối lập với trăm tỷ dân cư, so với gấu trúc còn quý hơn.
Thành phẩm làm ra được sẽ được máy móc đo lường tính an toàn, sau khi xác nhận không có vấn đề thì được đưa đến giám khảo tiến hành nhấm nháp. Nếu đồ ăn thí sinh làm ra được nhóm giám khảo tán thành thì có thể đủ thông qua, nếu không thể thì xem như là thất bại.

Vì đảm bảo tính công bằng, nội dung liên quan đến cuộc thi đều sẽ được trực tiếp qua hình thức thực tế ảo, truyền đến website chính thức của Hiệp Hội Đầu Bếp, công khai với toàn dân, để ngừa hành vi gian lận phát sinh.
Nói như vậy, phải kết hợp các nguyên liệu nấu ăn với nhau, còn phải ngon là vô cùng khó khăn. Cho nên đa số người thi đều sẽ chế biến từng nguyên liệu riêng, làm thành từng món ăn riêng.
Nhưng với Nguyễn Đường thì điều này cũng không quá khó.
Y bình tĩnh chờ đợi cuộc thi bắt đầu, lỗ tai không ngừng nghe ngóng các thí sinh khác nói chuyện, từ đó nghe được tiếng kinh hô truyền đến hết đợt này đến đợt khác.

"A! Chết rồi chết rồi! Viện Khoa Học lại đẩy ra tân nguyên liệu nấu ăn! Hơn nữa là hai loại!"'

"Trời, cái này cũng sẽ không bị làm nội dung kiểm tra đi?"

Thực nhanh có người bên cạnh tuyệt vọng nói cho hắn: "Không có khả năng, đề thi của Hiệp Hội Đầu Bếp vẫn luôn được lấy từ trung tâm mua sắm, căn bản mặc kệ có phải là tân nguyên liệu nấu ăn hay không." Hắn nói xong thì không nhịn được kêu lên, "Vì cái gì Viện Khoa Học cố tình hôm nay, cố tình trước khi bắt đầu thi lại tuyên bố tân nguyên liệu nấu ăn."

Nghe được có tuyên bố tân nguyên liệu nấu ăn, trong lòng Nguyễn Đường nháy mắt có suy đoán, y mở trung tâm mua sắm ra, quả nhiên phát hiện hai loại ớt cay. Ánh mắt y không khỏi sáng ngời, ớt cay mặc kệ là xay thành bột, làm nguyên liệu phụ hay chính đều vô cùng mỹ vị, hương vị cay kích thích này làm người ăn một lần liền nhịn không được nghiện.

Kỳ thật bởi vì y là cố vấn cỉa Viện Khoa Học, cho nên đêm qua y cũng đã nhân được đồ vật Hạ Vân Dật gửi đến, bên trong đúng là ớt cay. Y nếm một chút, hương vị thuần túy như cũ, hơn nữa nước đầy đủ, mang theo vị ngọt nhàn nhạt, làm được hương vị nhất định vô cùng kinh diễm. Y định dùng vào phát sóng trực tiếp ngày mai, xem ra kế hoạch này có khả năng làm trước.

Thực nhanh thì bắt đầu cuộc thi, trên màn hình lớn khu chờ biểu hiện ra dãy số các phòng cùng thí sinh, thí sinh chỉ cần dò số tiến vào phòng của mình là được.
Đợi hai đợt, rốt cuộc đến lượt Nguyễn Đường.

Căn cứ vào màn hình nhắc nhở, Nguyễn Đường đi đến căn phòng tương ứng với dãy số của mình, dùng quang não tiến hành nghiệm chứng, cửa phòng liền mở ra.

Nguyễn Đường đi vào, y phát hiện phòng này so với tưởng tượng phải lớn hơn nhiều, hoàn toàn chính là một phòng bếp cỡ lớn, đồ làm bếp đầy đủ được bày biện ngay ngắn.

Lúc này, trên quang não của Nguyễn Đường nhảy ra một thông báo, nói cho y năm loại nguyên liệu ngẫu nhiên rút ra được - ớt đỏ, ớt xanh, trứng gà, đầu cá cùng gan lợn.

Tiếp đó mặt tường bên trái mở ra một cánh cửa nhỏ, một người máy trí năng giao một cái hộp cho Nguyễn Đường, hiển nhiên đó là năm loại nguyên liệu y cần phải dùng đến.

Nguyễn Đường mở hộp ra, quả nhiên thấy được ớt sừng đỏ cùng ớt chuông xanh biếc, năm quả trứng gà, hai đầu cá lớn cùng một khối gan lợn to. Hiện tại điều y phải làm chính là dùng năm loại nguyên liệu nấu ăn này chế biến ra thức ăn ngon.

Ớt cay xào trứng, đầu cá hấp ớt băm cùng gan lợn xào ớt chuông xanh, cơ hồ trong nháy mắt, Nguyễn Đường liền nghĩ đến thực đơn thích hợp.

Nhưng mà Nguyễn Đườn cũng không biết là, ở phòng theo dõi đang có người lộ ra tươi cười tràn ngập ác ý.

"Nguyễn Đường a Nguyễn Đường, ngay cả cậu lại có thể làm, đối mặt với mấy thứ này, tôi xem cậu còn có thể làm sao bây giờ?"

Từ khi Tề Trác nhìn thấy tên Nguyễn Đường trong danh sách thí sinh, gã liền động tâm, tự mình phân đến làm giám khảo, chính là muốn hung hăng xuất ra một ngụm ác khí. Số nguyên liệu đó là do gã "ngàn chọn vạn tuyển' ra được, bảo đảm Nguyễn Đường tuyệt đối không qua.

"Hội trưởng, ớt cay này chính là nguyên liệu nấu ăn Viện Khoa Học vừa mới công bó ra, chúng ta dùng làm đề thi có hợp lý không?" Một thuộc hạ của gã lộ ra vẻ mặt lo lắng.

"Có cái gì không thích hợp? Chúng ta dùng tân nguyên liệu nấu ăn là hoàn toàn hợp quy, cậu ta không may mắn bị ớt cay chọn trúng thì có thể trách ai?' Tề Trác cười lạnh nói, "Lúc này đây tôi phải làm cho Cổ lão đầu biết, người ông ta nhìn trúng có bao nhiêu vô dụng, ngay cả kiểm tra sơ cấp cũng không thông qua! Ông ta muốn bồi dưỡng Nguyễn Đường đoạt vị trí của tôi, thì cũng phải xem tiểu tử này có thể tiến vào Hiệp Hội Đầu Bếp hay không."

"Nhưng mà dùng đầu cá cung gan lợn có phải quá mức hay không? Lỡ như có người nhìn ra chúng ta động tay động chân thì phiền toái..." Rốt cuộc quá trình diễn ra cuộc thi đều được ghi hình rồi truyền đến trang web chính thức, nguyên liệu nấu ăn của Nguyễn Đường là vô cùng khó làm, không khỏi quá mức trùng hợp, thực dễ dàng bị người nhìn ra vấn đề. Một khi xảy ra chuyện, Tề Trác thì không cần lo lắng, nhưng tai họa không phải là giáng xuống nhân vật nhỏ như hắn sao?

"Sợ cái gì? Không phải là cho cậu ta trứng gà ư? Ngay cả luộc cũng không có thể đủ một điểm sao? Chúng ta căn bản là tặng điểm không cho cậu ta!" Tề Trác không vui mà nheo mắt lại, ''Chẳng lẽ cậu thực lo lắng cho cậu ta?"

"Không không không, không thể nào, tôi là lo lắng sẽ ảnh hưởng đến uy danh của hội trưởng."

"Hừ." Tề Trác hừ lạnh một tiếng, tầm mắt quay lại video.

Sau khi bị Tề Trác quát lớn, người nọ cũng chỉ biết ngậm miệng, ánh mắt phức tạp mà nhìn về phía Nguyễn Đường trong video.

Hắn không dấu vết mà nhìn về phía Tề Trác, thấy gã vẫn giữ bộ dáng xem kịch vui như cũ, vì thế lại nhìn về giữa phòng thi, cầu nguyện Nguyễn Đường có thể tranh chút điểm, không qua thì không sao cả, nhưng nhất định không nên thua quá khó coi!

Nhưng mà khi nhìn đến năm dạng nguyên liệu nấu ăn kia, hắn liền không nhịn được đắng lòng.

Ớt cay thì không cần phải nói, là tân nguyên liệu nấu ăn vừa mới công bố ra, bọn họ thông qua quan hệ lấy được đến tay trước mấy ngày, nhưng mà nếm một chút, hương vị kích thích đến dọa người, bọn họ chỉ ăn một chút, toàn bộ miệng đã tê rần, hơn nữa vì ngón tay dính ớt cay, lúc sau lại chạm vào mặt, đôi mắt, tức khắc liền bị thiêu cháy, đau đến muốn mệnh!

Cái này đâu phải là thức ăn cho người, rõ ràng chính là vũ khí sinh hóa!

Còn ba cái bên cạnh, ngoại trừ trứng gà là nguyên liệu nấu ăn bình thường, đầu cá cùng gan lợn đâu phải là đồ vật dùng để ăn? Thời điểm nhà hàng làm cá cùng lợn, hai thứ này đều bị vứt đi.

Nhưng cố tình, hai loại đầu thừa đuôi thẹo này cũng được xem là nguyên liệu nấu ăn, vì thế cũng được xuất hiện trong đề thi. Hơn nữa ớt cay khủng bố kia, đừng nói làm ra mỹ thực, có thể làm ra món ăn không độc đều là ông trời phù hộ!

Xem ra kết cục của cậu ta là đã được định sẵn rồi... Nghĩ như vậy, trên mặt người đàn ông không nhịn được nhăn mặt, một bên hạ quyết tâm, mặc kệ thế nào, đến lúc đó chỉ cần tất cả đều đỗ lỗi cho Nguyễn Đường kém may mắn là được! Rốt cuộc may mắn thứ này, ai cũng không nói được.

Mà lúc này Nguyễn Đường đã bắt đầu hành động. Trong quá trình kiểm tra, gia vị trên thị trường có bán tất cả đều có, hành gừng tỏi cũng đều bày biện ở trên bàn.

Nguyễn Đường rửa sạch gan lợn, cắt lát, lại lấy ra một cái chậu, dùng nước ngâm, thứ này ít nhất phải ngâm trong ba mươi phút, vì thế y liền xử lý đầu cá.

Sau khi rửa đầu cá sạch sẽ, y dùng một chút muối, tiêu xay cùng nước hành gừng bôi lên đầu cá, ướp trong vài phút, để cho đầu cá hoàn toàn ngon miệng.

Tiếp theo đổ nửa nồi nước, thêm vào chút dầu ăn, để vào lát gừng cùng hành. Hai dạng phụ liệu khác biệt chìm ở đáy nồi, nửa điểm động tĩnh cũng không có, làm người giám thị kia nhịn không được lắc đầu, quả nhiên, vẫn không thể xử lý loại đầu thừa đuôi thẹo này, cho nên thậm chí tự sa ngã, chuẩn bị tùy tiện luộc, đun cá với hành gừng coi như là canh?

Tề Trác càng là phun ra tiếng; "Đây là thứ quái quỷ gì? A, người trẻ tuổi ngày nay a, đơn giản như vậy liền bất chấp tất cả, thật là buồn cười!"

Tên cấp dưới kia cũng không nhịn được lắc lắc đầu, hắn đã có thể dự kiến kết quả thất bại của người trẻ tuổi này.

Bọn họ nhìn Nguyễn Đường không nhanh không chậm mà để đầu cá vào, nấu với nhiệt độ cực nông, lại dùng vá vớt bọt, sau đó đậy nắp, hạ thấp nhiệt độ sau đó chậm rãi nấu, nhịn không được đồng loạt lắc đầu.

Làm canh tất nhiên là biện pháp đơn giản nhất, dù sao mặc kệ là nguyên liệu nấu ăn gì, nấu chín là có thể ăn, nhưng mà cứ như vậy, mỹ vị cơ bản chính là cáo biệt. Huống chi Nguyễn Đường lấy được chỉ là đầu cá, cắt lại không thể cắt, xào cũng không thể xào, trừ bỏ ném vào toàn bộ, tiểu tử đáng thương này còn có biện pháp gì?

Người đàn ông liếc nhìn Tề Trác, trong lòng âm thầm nghĩ.

Nguyễn Đường, muốn trách thì trách cậu đắc tội người không nên đắc tội đi.

Trong phòng giám thị là như thế nào, Nguyễn Đường là một mực không biết. Canh đầu cá cũng phải nấu nửa tiếng, cho nên y làm ớt xào trứng.

Y cắt nhỏ ớt sừng, cắt tỏi thành miếng, hành lá cắt thành đoạn, lại đập ba quả trứng gà, đánh tan, cho đến khi trứng nổi bóng nhỏ tinh mịn mới dừng tay.

Cho đến khi dầu nóng, Nguyễn Đường liền đổ trứng vào, Thời điểm chiên trứng gà, y cố ý đổ nhiều dầu, làm như vậy trứng gà mới có thể đủ xõa tung, hơn nữa sẽ không dính nồi.

Y chiên trứng gà đến hai mặt vàng, sau đó lấy ra, cắt thành từng khối vuông bằng nhau.
Sau đó y lại thả lát tỏi trong nồi, dùng lửa nhỏ rán vàng rồi thả vào chén.

Đáy nồi còn dư lại một tầng dầu hơi mỏng, Nguyễn Đường không rửa nồi mà trứng tiếp ném ớt đỏ vào, để chúng nó tràn ngập vị trứng gà cùng tỏi. Cho đến khi xào chín, y lại thả trứng gà cùng tỏi lát vào xào, thêm chút nước tương, đường, muối cùng giấm rồi rải hành lá lên, mở lửa lớn nhanh chóng xào vài cái, sau đó tắt lửa múc đồ ăn ra, một đĩa ớt cay xào trứng liền hoàn thành.
Lúc này, canh đầu cá cũng đã hầm gần xong, canh cá đã toàn biến thành màu sữa trắng, tản ra hương khí mê người.

Y vớt hành cùng gừng ra, lại thêm muối cùng tiêu xay, cuối cùng lại thả gừng băm cùng hành thái, canh đầu cá nồng đậm liền làm tốt.

Mà gan lợn lúc này cũng đã ngâm xong, máu trong gan đều hoàng toàn bị trôi ra, vì thế Nguyễn Đường liền đổ bớt máu loãng đi, sau đó súc rửa gan lợn cho đến khi sạch máu.

Sau khi gan lợn ráo, Nguyễn Đường để vào chén, gia nhập muối, tinh bột, giấm, xì dầu, tiêu xay cùng đường trắng, quấy đều, để tới một bên ướp.

Tiếp đó y đun nóng dầu, vừa nhanh chóng cắt hoa tỏi non cùng ớt xanh thành đoạn ngắn.
Sau khi dầu nóng, Nguyễn Đường thả gan lợn vào, xào với lửa nóng, chờ mặt ngoài gan lợn dần biến thành màu trắng thì múc ra.
Dầu còn dư lại dùng để xào tỏi non cùng ớt xanh, chờ đến khi có mùi hương tràn ra thì lại thả gan lợn vào, nhanh chóng xào rồi múc ra.

Hai đồ ăn một canh, một món là ớt cay xào trứng đỏ vàng giao nhau, màu sắc thoạt nhìn rất minh diễm, một món là gan lợn xào ớt xanh, trải qua xử lý như vậy, ngay cả gan lợn ghê tởm thoạt nhìn cũng dễ tiếp thu hơn nhiều, bên cạnh lại đặt một chén canh cá màu trắng ngà, chỉ xem qua, ba món ăn này thật không thể nhìn ra khuyết điểm gì.

Đặt hai đồ ăn một canh trên bàn, Nguyễn Đường nhìn về hướng máy quay nói.

"Tôi hoàn thành."

.........................

Muốn rape tác giả :)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro