Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người máy trí năng đi lên, tiến hành rà quét cùng lấy mẫu kiểm tra đo lường thức ăn Nguyễn Đường vừa làm ra, chỉ mất năm phút đồng hồ liền cho ra kết luận “đủ tư cách”.

Kế tiếp nó lấy ra một cái khay, đặt ba món của Nguyễn Đường lên trên, đi đến bến cửa nhỏ vừa nãy, đồng thời cũng ra hiệu Nguyễn Đường đi theo nó.

Cửa nhỏ mở ra, lộ ra thang huyền phù. Nguyễn Đường đứng ở mặt trên, thang chậm rãi bay lên trên. Phòng giám khảo ở lầu ba, sau khi thang huyền phù dừng lại, Nguyễn Đường đi theo người máy, vòng quanh mấy cái hành lang, sau đó liền tiến vào giữa phòng hội nghị.

Nguyễn Đường thấy ba người xuyên đồng phục đầu bếp ngồi ở bên trong, bọn họ hẳn là nhóm giám khảo.

“Cậu chính là Nguyễn Đường?” Một người đàn ông để râu híp mắt lại, hỏi.

“Đúng vậy.’ Thái độ như vậy tuyệt đối không được xem là thân thiện, nhưng Nguyễn Đường cũng không có nghĩ nhiều, chỉ nghĩ giám khảo này tương đối nghiêm khắc thôi.

Giám khảo để râu lại hỏi: “Đây là ba món ăn cậu làm?”

Nguyễn Đường nói: “Đúng vậy.”

“Vận khí của cậu không tốt lắm, nhưng tôi là nhân viên khảo hạch chuyên nghiệp, sẽ không bởi vậy mà hạ thấp yêu cầu đối với cậu.”

Trên mặt giám khảo để râu lộ ra biểu tình cười nhạt, ánh mắt gã rơi xuống ba món ăn trên khay của người máy, mặc dù ba món ăn rất không tồi, nhưng gã lại làm như không nhìn thấy, chỉ nói: “Đồ ăn chỉ cần nấu chín là có thể ăn, điểm này cậu hẳn là cũng biết. Nhưng hiển nhiên, cậu đầu cơ trục lợi không có tác dụng.”

Gã hơi ngẩng đầu, ngạo nghễ nói: “Nếu dám tham gia kiểm tra, hẳn là cậu biết đầu cá bẩn cỡ nào, nhưng mà cậu cứ thả nó vào nồi mà không xử lý, ý đồ dùng nhiệt độ tiêu diệt chất bẩn bên trong?”

Tề Trác lắc đầu nói: “Người trẻ tuổi, không cần bởi vì trên mạng có chút thành tích liền làm lơ vinh dự cùng tôn nghiêm của mỹ thực!” Thời điểm nói lời này, mí mắt gã rũ mốt chút, thoạt nhìn như là bất đắc dĩ, nhưng trên thực tế, trong mắt gã lại lóe ra ác ý.

Sau khi thí sinh tham gia khảo hạch tiến vào phòng họp, bọn họ liền không thể tùy tiện che chắn camera theo dõi, tất cả biểu hiện đều được truyền tới trang web chính thức của Hiệp Hội Đầu Bếp, cho nên mặc dù gã muốn diệt trừ Nguyễn Đường cũng tuyệt đối không thể làm người bên ngoài nhận ra.

Số nguyên liệu này trừ bỏ trứng gà, không phải tân nguyên liệu nấu ăn thì là đầu thừa đuôi thẹo, người xem vốn dĩ liền sẽ ôm thai độ hoài nghi, gã liền dùng ngôn ngữ thoáng châm ngòi ám chỉ, những người xem đó sẽ tự nhiên tin vào ấn tượng đầu tiên, cho rằng Nguyễn Đường bất chấp tất cả, tùy ý cầm vài món ăn đến gạt người, tự nhiên sẽ không “lấy thân mạo hiểm.” Cứ như vậy, gã cho Nguyễn Đường trượt cũng không thể trách: Vận khí của anh không tốt, lại có thể trách ai?
Kể cả nếu như có người ăn, gã cũng có lý do của mình.

Mỹ vị tỉ mỉ nấu nướng cứ như vậy mà bị người hung hăng xếp vào rác rưởi, Nguyễn Đường không khỏi có chút bốc hỏa, chỉ là đối phương cũng không có quan hệ gì với y, chỉ cho rằng người tinh tế không biết những nguyên liệu nấu ăn này vô cùng mỹ vị, cho nên tin vào ấn tượng đầu tiên. Nhưng y tin tưởng, chỉ cần ăn qua, giám khảo này sẽ thay đổi chủ ý.

‘Tôi đều xử lý đầu cá cùng gan lợn. tôi cho rằng chúng nó không phải là đàu thừa đuôi thẹo, hơn nữa mỹ vị tương đương. Nếu ngài không tin thì ăn một miếng sẽ biết.”

Tề Trác hừ lạnh một tiếng, nhưng thật ra không có phản bác lời cầm lấy chiếc đũa, nếm một ngụm ớt cay xào trứng, sau đó lập tức phun ra, “Quá cay!”

Tiếp theo gã lại vươn chiếc đến gan lợn, bỏ vào miệng một cách đau khổ, chỉ hơi nhấm nuốt hai cái liền gấp rút nhổ ra, “Quá đắng!”

Sau đó gã nếm một ngụm canh cá, tức khắc lộ ra biểu tình hoàn toàn không thể nhẫn nại, gấp rút phun ra thùng rác, “Quá tanh!”

Ba món ăn liên tiếp, đều là vừa vào miệng đã phun ra, đây là kết quả Nguyễn Đường chưa bao giờ nghĩ đến.

Ớt cay xào trứng không được chào đón thì có thể xem như là Tề Trác không quen ăn cay, thậm chí gã không thích gan lợn, cũng có thể nói là khẩu vị cá nhân, nhưng gã lại nói là gan lợn “quá đắng”?

Tuy rằng bởi vì gia vị hạn chế, Nguyễn Đường không có cách nào thêm vào tương cùng dầu hàu khử mùi, nhưng y khử mùi tanh tuyệt đối đúng phương pháp. Ngay cả chỉ dùng muối cùng nước tương hơn nữa còn có vị ngọt của ớt chuông, cũng không có khả năng xuất hiện cay đắng. Mà canh đầu cá bị đánh giá quá tanh, vậy thì càng không thể! Y khử mùi tanh vô cùng tinh tế, tuy rằng không có rượu, nhưng y bôi muối cùng nước hành gừng liên tục, cũng có thể đạt đến hiệu quả khử mùi tanh tốt nhất, còn cả thời điểm nấu y cũng thêm hành gừng.

Dù cho có ngốc đi chăng nữa cũng biết Tề Trác cố tình nhắm vào. Thần sắc Nguyễn Đường lạnh lùng, ngẩng đầu nhìn về phía Tề Trác.

Tề trác rút ra một miếng khắn giấy, lau miệng, hạ mắt xuống, che lấp đi kiêng kị cùng tàn nhẫn trong đáy mắt.

Tên Nguyễn Đường này thế nhưng biến nguyên liệu gã chọn ra để làm khó dể cậu ta thành mỹ vị, người như vậy, nếu là mấy năm trước, có lẽ gã sẽ nghĩ cách thu vào, nhưng mà đối phương đột nhiên xuất hiện ở đầu tháng, cường thế mà quấy rầy kế hoạch của gã, mà Cổ lão đầu không biết phát điên cái gì, rõ ràng chỉ còn lại một năm nhiệm kỳ, lại tuyên bố muốn tìm một người trẻ tuổi tài năng tới “Đổi mới cho Hiệp Hội Đầu Bếp”. Nói giỡn, nếu là tùy tiện tìm một người trẻ tuổi đến là có thể làm Hội trưởng, vậy mấy năm nay gã nhẫn nhịn lại tính cái gì!

Gã nhẹ nhàng ném khăn giấy vào thùng rác, thành thạo giống như khi đối mặt với Nguyễn Đường. Tề Trác ngẩng đầu, nói với giám khảo hai bên: “Có thể là vấn đề khẩu vị, nhưng tôi thực sự không thể tiếp nhận ba món ăn này. Hai người các cậu cũng mau nếm thử, đừng để người trẻ tuổi bởi vì khẩu vị cá nhân của tôi mà bị mai một.”

“Vâng.” Hai người gật đầu, đồng thời cầm lấy chiếc đũa, bắt đầu ở ớt cay xào trứng, chỉ bỏ trong miệng nhai một chút liền nhanh chóng nhổ ra.

“Quá cay!” “Quá đắng!” “Quá tanh!”

Ba món ăn liên tiếp cư nhiên nhận được kết quả như nhau từ ba vị giám khảo. Nguyễn Đường giận cười, y đã nhìn ra, ba người này cùng một phe, rõ ràng chính là muốn đánh trượt y!

Biết đây không phải là cuộc thi bình thường, Nguyễn Đường cũng vứt bỏ tôn kính đối với bọn họ, y ngồi dậy, nhìn thẳng vào ba người, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: “Canh đầu cá là một món canh bỗ dưỡn, đầu cá có thể hạ thấp mỡ máu, kiện não tráng dương, còn có thể ngăn ngừa lão hóa, về xử lý đầu cá, tôi đã sử dụng muối cùng nước hành gừng khử mùi tanh, nếu cái vị vẫn nếm ra mùi tanh, tôi cho rằng mùi tanh này chỉ sợ không phải của đầu cá đi?” :))))

“Làm càn!” Thấy y giải thích, Tề Trác lập tức đập bàn dựng lên, đánh gãy lời nói của y, để tránh người xem sinh ra nghi ngờ. Gã căm tức nhìn Nguyễn Đường, lời lẽ chính đáng mà chỉ trích nói: “Sai chính là sai, cậu không có giảo biện, ngược lại nghi ngờ cùng bôi nhọ danh dự của giám khảo, loại người như cậu, căn bản không xứng làm đầu bếp!”

Nguyễn Đường nói: “Câu nói của tôi vũ nhục giám khảo?”

“Cậu—“ Ngón trỏ Tề Trác vươn ra. Nguyễn Đường xác thật không nói thẳng là “Miệng giám khảo đầy tanh hôi”, gã đứng lên như vậy, nếu trực tiếp ngồi xuống, ngược lại thành ra gã chột dạ.

“Tuổi không lớn nhưng lại có tâm cơ!” Tề Trác hừ lạnh một tiếng, “Âm dương quái khí, không tự nghi lại mình, ngược lại tùy ý bôi nhọ người khác, Hiệp Hội Đầu Bếp không cần người như vậy.” Nói đến đây, gã bình tĩnh lại, lại lộ ra bộ dáng nắm chắc thắng lợi, thong thả ung dung ngồi lại ghế: “Người trẻ tuổi, không cần nghĩ làm đại sự.”

‘Thí sinh số 059 Nguyễn Đường, thật đáng tiếc, cậu thi….”

Cửa phòng bị mở ra, một người đàn ông thân hình cao lớn, một thân quân trang thẳng tắp, hoàn mỹ phác họa nên thân thể cao lớn cường kiện, ngũ quan anh tuấn đầy tính xâm lược, làm cho người xem qua khó quên.

Lông mày anh tuấn gắt gao nhíu lại, ánh mắt lạnh lùng đảo qua Nguyễn Đường đứng bên cạnh, rơi xuống người Tề Trác.

“Thật đáng tiếc, Phó hội trường Tề, tư cách giám khảo của ngài bị hủy bỏ.”

Tề Trác tức khắc nhíu mày lại, Hạ Thiếu tướng là nhân vật nhà nhà đều biết, gã tất nhiên không có khả năng không nhận ra, nhưng dưới tình huống bây giờ, gã cũng chỉ có thể căng da đầu nói: “Hạ Thiếu tướng, tuy rằng ngài là Thiếu tướng, nhưng phạm vi chức trách của ngài là quản quân bộ, đến nhúng tay vào chuyện của Hiệp Hội Đầu Bếp, chỉ sợ không thích hợp đi?”

Sắc mặt Hạ Vân Sâm bất biến, hơi nghiêng người, một lão nhân mập mạp tóc xám trắng đi ra. Nhưng vừa thấy người này, sắc mặt ba giám khảo liền biến đổi: “Hội trưởng!”

Cổ Hội trưởng lạnh mặt nhìn về phía Tề Trác, trầm giọng nói: “Chỉ dựa vào tôi dẫn cậu ta đến.”
…………………………….
Phần của tháng này đã xong, phần của tháng 3 sẽ đươc gộp vào tháng tư nha. Yêu mọi người *moa moa chụt* ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro