Chương 21: Hành vi tồi tệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hơn một giờ trước.

Hạ Vân Sâm biết được Nguyễn Đường tham gia khảo hạch của Hiệp Hội Đầu Bếp, vì lo lắng y bị người nhằm vào nên liền lái xe đến trụ sở Hiệp Hội Đầu Bếp.

Tuy rằng anh biết có người đang cố ý nhằm vào Nguyễn Đường nhưng lại không rõ là ai, càng không biết Nguyễn Đường sẽ đi vào trường thi nào.

Hiệp Hội Đầu Bếp vẫn luôn muốn hợp tác với quân đội để mở rộng thức ăn tự nhiên trong quân đội, từ khi Hạ Vân Sâm thích xem phát sóng trực tiếp của Nguyễn Đường, tự mình thể nghiệm mỹ vị từ nguyên liệu nấu ăn thiên nhiên thì cũng không còn kháng cự đối với chuyện hợp tác như lúc đầu. Mà bây giờ, đây hiển nhiên là lí do tốt nhất.

Anh vừa vào Hiệp Hội Đầu Bếp thì lập tức được quầy tiếp tân nhận ra, biết được anh đến tìm Hội trưởng liền nhiệt tình nghênh đón vào phòng khách, sau đó nhanh chóng thông báo với Hội trưởng.

Không bao lâu liền có một lão nhân hiền từ đi đến, mái tóc màu xám trắng đặc trưng của ông được chải vuốt chỉnh tề, trên mặt lộ ra tươi cười hòa ái.

 “Sao hôm nay Hạ Thiếu tướng lại đến đây?” Cổ Nhạc Cơ có chút kinh ngạc, bệnh kén ăn của vị tiểu công tử nhà họ Hạ này ông cũng biết đến, đối phương luôn luôn chán ghét nguyên liệu nấu ăn thiên nhiên, sao tự dưng hôm nay lại chủ động lại đây chào hỏi?

Hạ Vân Sâm gật đầu với ông ý bảo, “Thật không dám dấu gì ngài, gần đây tôi có chú ý đến một phát sóng trực tiếp mỹ thực trên Tinh Võng, biết hôm nay vị chủ bá này sẽ tham gia khảo hạch của Hiệp Hội Đầu Bếp, cho nên tôi nghĩ đến nhìn một cái.”

 “Chủ bá mỹ thực?” Cổ Nhạc Cơ hơi kinh ngạc, sau đó liền nghĩ đến vị tân chủ bá đang nổi gần đây, tức khắc cười nói: “Có phải là cái cậu tên Nguyễn Đường kia?”

Hạ Vân Sâm gật đầu.

 “Không thể tưởng tượng được ngay cả Hạ Thiếu tướng cũng sẽ bị mỹ thực của cậu ấy thuyết phục, có lẽ trình độ của đứa nhỏ này còn tốt hơn ta nghĩ.” Cổ Nhạc Cơ biết Hạ Vân Sâm có bao nhiêu mâu thuẫn với nguyên liệu nấu ăn thiên nhiên, năng lực của cậu ấy mạnh hơn cha mình, cho nên càng khắt khe hơn với hương vị của đồ ăn, ngay cả thức ăn của đầu bếp năm sao như ông làm đối với đứa nhỏ này cũng chỉ có thể tạm chấp nhận, nhưng vẫn không muốn ăn nhiều.

Hiện tại vị tân chủ bá Nguyễn Đường này lại có thể được anh này ủng hộ, làm cho Cổ Nhạc Cơ đối với y cũng thêm vài phần chờ mong.

 “Hạ Thiếu tướng muốn nhìn video khảo hạch của cậu ấy không?” Đối phương cố ý đi đến đây, lại nhắc đến Nguyễn Đường, tất nhiên Cổ Nhạc Cơ sẽ không không biết anh có ý gì, vì thế chủ động phát ra lời mời.

Dù sao thì cuối cùng video khảo hạch cũng đều được truyền đến web chính thức rồi công khai với toàn dân, dưới tình huống không làm trái quy định, cho anh nhìn quá trình khảo hạch cũng không có gì to tát. Cổ Nhạc Cơ rất vui lòng thỏa mãn chút yêu cầu nhỏ này của Hạ Thiếu tướng.

Hai người đi đến văn phòng của Cổ Nhạc Cơ, Cổ Nhạc Cơ mở màn hình quang não ra, thông qua quyền hạn Hội trưởng, ông lấy ra tin tức khảo hạch của Nguyễn Đường trong cơ sở dữ liệu, phát hiện y đã bắt đầu khảo hạch, liền trực tiếp chuyển đến camera theo dõi trường thi, như vậy liền có thể trưc tiếp xem đến quá trình khảo hạch của y.

Trong video, Nguyễn Đường vừa mới hoàn thành rút thăm, rút được năm loại nguyên liệu nấu ăn.

Vừa thấy năm loại nguyên liệu nấu ăn kia, thần sắc của Cổ Nhạc Cơ liền ngưng trọng.

Ớt cay là tân nguyên liệu nấu ăn vừa được công bố vào hôm nay, tuy rằng cũng nằm trong phạm vi khảo hạch, nhưng xác suất chọn đến cực thấp, cơ bản sẽ không xuất hiện trong nội dung khảo hạch của thí sinh, càng không cần bàn đến việc rút được cả hai loại tân nguyên liệu nấu ăn.

Nhưng mà Nguyễn Đường lại rút được hai dạng tân nguyên liệu nấu ăn khác biệt, ngoại trừ trứng gà là đề mục bình thường, đầu cá cùng gan lợn xuất hiện liền càng thêm thái quá.

Bản thân cá cũng là một loại nguyên liệu khó chế biến, trước khi Nguyễn Đường phát sóng trực tiếp làm cá, nó thậm chí đã bị loại bỏ ra khỏi cơ sở dữ liệu khảo hạch. Cho đến khi Nguyễn Đường trình bày cách làm cá, bọn họ mới lại đưa cá vào cơ sở dữ liệu khảo hạch.

Thông thường khảo thí đều là toàn bộ cá, trừ phi là cá lớn mới có khả năng cắt ra, nhưng đầu cá không thịt cùng đuôi cá toàn xương đều là những thứ đầu thừa đuôi thẹo không được hoan nghênh, khảo hạch là kiểm nghiệm năng lực chứ không phải gây khó dễ cho người khác, cho nên dựa trên nguyên tắc này, những thứ này sẽ không được phát cho thí sinh.

Mà xuất hiện gan lợn thì càng quá đáng, có lẽ người ngoài sẽ nghĩ đầu cá cùng gan lợn đều là bộ phận trên người cá cùng lợn, hẳn cũng là thuộc nguyên liệu nấu ăn, nhưng Cổ Nhạc Cơ rất rõ ràng chúng đều là đầu thừa đuôi thẹo, nội tạng động vật chứa nhiều vi khuẩn cùng tạp chất, vừa tanh vừa hôi, căn bản là không thể ăn, hẳn là trực tiếp bỏ đi chứ không phải lấy ra làm nguyên liệu nấu ăn phát cho thí sinh.

Thực rõ ràng là có người động tay động chân trong quá trình khảo hạch.

Dân số đế quốc có đến hàng trăm tỷ người, thí sinh đến báo danh mỗi tháng đếm không xuể, nhưng thí sinh chân chính lấy được thành tích ưu tú lại ít ỏi đến đáng thương. Thời kỳ giáp hạt (1) của Hiệp Hội Đầu Bếp vẫn luôn là sự kiện làm Cổ Nhạc Cơ lo lắng, mà khảo hạch đầu bếp là con đường có thể khai quật ra hạt giống để bồi dường tốt nhất, bởi vậy Cổ Nhạc Cơ vô cùng coi trong cuộc thi này.

Giáp hạt: “Nói thời kỳ lúa cũ ăn đã hết, lúa mới chưa chín.”, ý chỉ việc chưa bồi dưỡng đươc lớp người tài mới trong khi lớp người cũ đã dần già đi.

Vì bảo đảm tính công bằng và minh bạch cho khảo hạch, Cổ Nhạc Cơ đặt ra quy định truyền tất cả hình ảnh ghi lại đến trang web chính thức. Dưới hình thức giả lập, công dân đế quốc đều có thể thưởng thức thành phẩm của thí sinh, cũng có thể cho điểm để biểu đạt ý kiến của mình. Nếu thí sinh nào được điểm quá thấp trong quá trình khảo hạch sẽ được bộ phận giám sát tiến hành xác minh, nếu xác thật không phải như vậy thì giám khảo sẽ bị hủy bỏ tư cách đầu bếp, hơn nữa người chủ trì cuộc thi cũng sẽ chịu trừng phạt nghiêm khắc.

Lấy thí sinh có thể thông qua đổi thành không thể, trừng phạt đối với người chủ trì cuộc thi chỉ biết càng nghiêm trọng, bởi vậy khảo hạch đầu bếp nhiều năm trước tới nay chưa bao giờ xảy ra chuyện như vậy.

Cổ Nhạc Cơ  không nghĩ tới thế nhưng sẽ có người động tay động chân vào nguyên liệu nấu ăn khảo hạch, Nguyễn Đường rút được chúng chẳng khác nào tuyên bố y không qua.

Nếu không phải đột nhiên ông phát hiện, có thể chuyện này cứ như vậy bị che đi, ngay cả khi video được truyền đến trang chủ, dân cư đế quốc xem đến nguyên liệu nấu ăn là đầu cá cùng gan lợn cũng sẽ không nguyện ý đi nếm thử, đến lúc đó điểm không tăng, tất nhiên ban giám sát cũng sẽ không chú ý, như vậy chuyện này liền sẽ bị che giấu triệt để.

Nghĩ đến đây, mặt ông càng lạnh đi.

Hạ Vân Sâm nhìn đến sắc mặt của ông, lại nhìn nguyên liệu nấu ăn Nguyễn Đường rút được, tự nhiên biết y là bị cố tình nhằm vào. Nhưng ngồi cạnh anh là Hội trưởng Hiệp Hội Đầu Bếp , chú ý đến mặt mũi đối phương nên anh không tùy tiện mở miệng, chỉ nhìn Cổ Nhạc Cơ lại vội vàng lấy tin tức của người chủ trì cuộc thi, trên đó hiện ra tên là: Phó Hội trưởng, Tề Trác.

Trước đây khi điều tra đám người làm loạn ở phát sóng trưc tiếp của Nguyễn Đường, mẹ anh – Nhiễm Tinh từng có suy đoán người này chính là kẻ đứng sau màn sai sử. Tề Trác là người rất có dã tâm, đồng thời chỉ số thông minh cùng năng lực lại không tương xứng. Về nấu ăn thì Tề Trác xác thật có thiên phú, nếu không lão Hội trưởng cũng sẽ không thu gã làm đệ tử, nhưng gã chỉ biết máy móc theo sách vở, cũng không hiểu được sáng tạo, cho nên chức Hội trưởng gã khó mà đảm nhiệm.

Tề Trác không hải lòng chức vị hiện tại, điểm này với mấy người trong vòng không tính là bí mật. Nhưng Cổ Hội trưởng vẫn luôn dốc lòng nghiên cứu, không thích lui tới cùng quyền quý, bởi vì học cùng một thầy với Tề Trác, lại vẫn luôn xem gã như người nối nghiệp của mình để bồi dưỡng, mới có thể bị che mắt đến nay, tùy ý đối phương kết bè kết phái trong Hiệp hội, còn có ý đồ làm mất quyền lực của chính mình.

Nhưng xem ra hôm nay, hành vi của Tề Trác hiển nhiên chạm đến điểm mấu chốt của người có tính cách mềm mại hiền lành này. Vài năm gần đây, Cổ Nhạc Cơ cũng nhận ra được Tề Trác tư chất hữu hạn không phải là người thích hợp cho chức Hội trưởng, mà người tài dần ít đi vẫn luôn là nỗi lo của ông, ông vô cùng hi vọng có người vừa có thiên phú cùng năng lực xuất hiện, dẫn dắt Hiệp Hội Đầu Bếp tiếp tục phát triển cùng lớn mạnh, cũng làm mỹ vị chân chính của nguyên liệu nấu ăn tự nhiên lan rộng ra toàn đế quốc.

Hiện tại vất vả lắm người này mới xuất hiện, lại bị thủ đoạn của Tề Trác làm cho không thể nhận được chứng nhận đầu bếp.

Chuyện như vậy, sao ông có thể ngồi yên không nhìn đến?

Ông cần phải nhúng tay.

Ông hít sâu một hơi, “Thật ngại quá, Hạ Thiếu tướng, có lẽ tôi cần ra ngoài một chuyến, xin thứ lỗi vì không tiếp ngài được.”

Hạ Vân Sâm cũng đứng lên, duỗi tay đỡ vị lão nhân vì phẫn nộ mà thân hình run rẩy này, “Cổ Hội trưởng, xe huyền phù của tôi ở bên ngoài, nếu như ngài sốt ruột thì không bằng để tôi đưa ngài qua.”

Cổ Nhạc Cơ do dự một chút, vẫn là thở ra một hơi, trầm giọng nói: “Được rồi.”

Nếu như có thể, đương nhiên ông hi vọng việc xấu trong nhà không thể phô ra cho người ngoài, nhưng hiển nhiên, bởi vì mấy năm nay ông thả mặc Tề Trác, làm cho vị sư đệ này của ông ngày càng làm càn, hơn nữa sớm đã hoàn toàn thay đổi. Hiện tại Tề Trác chỉ là một viên u ác tính của Hiệp Hội Đầu Bếp, những thành phần liên quan đến gã hợp tác cùng nhau, trở thành vũng bùn cản trở Hiệp Hội Đầu Bếp phát triển, xa lánh những người có năng lực, không nghĩ đi con đường chính đạo. Cứ việc trong lòng đau đớn, nhưng Cổ Nhạc Cơ cũng không thể không thanh tỉnh mà nhận thức được, bây giờ chính là cắt bỏ viên u ác tính này, là thời khắc dẹp yên Hiệp Hội Đầu Bếp tốt nhất.

Cho dù phải dưới sự chứng kiến của nhân dân toàn đế quốc.

Hai người vội vàng rời trụ sở Hiệp Hội Đầu Bếp, đi huyền phù của Hạ Vân Sâm, chay tới trường thi Nguyễn Đường được phân.

Chỉ là huyền phù cũng không cần người điều khiển, chỉ cần đưa định vị vào là có thể tự động đến địa điểm mong muốn, cho nên Cổ Nhạc Cơ cùng Hạ Vân Sâm vẫn có thể chú ý tiến trình khảo hạch của Nguyễn Đường.

Nhìn y giải quyết những nguyên liệu nấu ăn khó một cách sạch sẽ lưu loát, trên mặt không có chút hoảng loạn nào, đánh giá của Cổ Nhạc Cơ với y càng cao thêm vài phần.

Khi huyền phù đến nơi, ba món ăn của Nguyễn Đường cũng vừa vặn hoàn thành. Nhìn ba món ăn sắc hương vẹn toàn kia, đột nhiên Cổ Nhạc Cơ cảm thấy, chính mình có lẽ quá mức tin vào ấn tượng ban đầu, những nguyên liệu nấu ăn ông tưởng là bị Tê Trác lấy đến cố tình làm khó dễ Nguyễ Đường, có lẽ cũng không phải giống ông tưởng tượng khó coi đến vậy.

Ánh mắt nhìn Nguyễn Đường của ông càng thêm sáng ngời lên, nói không chừng đứa nhỏ này sẽ là đầu bếp năm sao tiếp theo!

Nghĩ đến đây, bước chân của ông không khỏi nhanh hơn vài phần.

Nhưng vì không quấy nhiễu đến thí sinh đang chờ khảo hạch hoặc đang khảo hạch, Cổ Nhạc Cơ cố ý đi vào từ cửa sau. Thời điểm bọn họ đi lên, Tề Trác đang hùng hồn kể lể, bọn họ đứng ở cửa, mắt lạnh nhìn gã chỉ trích Nguyễn Đường cái gì cũng sai, lại liên hợp với hai giám khảo khác tiến hành vũ nhục y.

Lửa giận dưới đáy lòng Cổ Nhạc Cơ tức khắc bùng lên.

Thời điểm nhìn đến Nguyễn Đường cố gắng theo lý lẽ, không kiêu ngạo không siểm nịnh giải thích, ông liền càng thêm đau lòng. Chờ đến khi Tề Trác hiện dáng vẻ một bộ muốn ỷ thế hiếp người, muốn trực tiếp phán định Nguyễn Đường không đậu, thật lớn phẫn nộ cùng thất vọng nháy mắt đánh úp lại, làm trước mắt ông tối sầm đi.

Hạ Vân Sâm lập tức duỗi tay đỡ lấy ông, đồng thời đột nhiên mở cửa ra, tiến lên một bước nói với Tề Trác:

“Thật  đáng tiếc, Tề Phó Hội trưởng, tư cách giám thị của ông bị hủy bỏ.”

Nhìn đối phương còn ý đồ giảo biện, Cổ Nhạc Cơ tiến lên một bước, lạnh mặt quát: “Tề Trác! Cậu có biết cậu đang làm gì không?”

Đáy mắt Tề Trác có chút chột dạ, nhưng lại che giấu thực nhanh, gã  nặn ra một cái tươi cười nói, “Hội trưởng, tôi không biết ngài đang nói gì, chuyện này chỉ sợ có hiểu lầm…”

 “Hiểu lầm? Có cái gì hiểu lầm?! Toàn bộ quá trình khảo hạch ta đều xem đến rõ ràng, có phải cậu muốn ta gọi người của hội giám sát đến, cùng nhau nhìn xem cậu đang làm chuyện tốt lành gì không?”

 “Nghe được ba chữ “Hội Giám sát”, Tề Trác tức khắc thay đổi sắc mặt, nhưng việc đã đến nước này, gã tuyệt không thể cứ thừa nhận như vậy, đấy chính là ném mặt trước toàn nhân dân tinh tế, một khi thừa nhận, không chỉ có nhiều năm gầy dựng đều hủy, mà những ngày sau đó của gã cũng khó mà xoay người! Vì thế gã cắn răng nói, “Hội trưởng, tôi không rõ ý tứ của ngài… Tôi đều làm việc theo đúng quy định của Hiệp hội…”

 “Phải không? Cố ý lấy nguyên liệu nấu ăn vốn dĩ không thuộc về nội dung khảo hạch chia thí sinh, cậu dám nói không phải cậu? Cố ý dùng ngôn ngữ vũ nhục thành quả của thí sinh, cậu dám nói không phải cậu? Cậu nói ba món ăn của người ta làm người buồn nôn, cậu dám bỏ qua lương tâm của cậu nói, những món này thật sự kém như vậy sao?”

Tề Trác bị Cổ Hội trưởng khó được cường ngạnh khiế cho á khẩu không trả lời được, “Tôi…”

Cổ Nhạc Cơ giận quá thành cười, quát: “Nếu cậu không nếm ra, tôi đến thế cậu nếm thử!”

Tề Trác có nghĩ thầm cản, nhưng Hạ Vân Sâm thân hình cao lớn đứng bên cạnh, ánh mắt lạnh băng rơi xuống người gã, gã cũng không dám vọng động.

Cổ Nhạc Cơ cầm lấy chiếc đũa, gắp một khối trứng xào ớt, trứng gà mềm xốp tươi mới, xác thật mang theo chút vị cay, nhưng bị hương vị của bản thân trứng gà trung hòa, căn bản không tính là thực cay, hơn nữa bên trong ớt cay lại mang theo chút chất lỏng ngọt thanh, ăn vào làm người phi thường kinh hỉ.

Ông hung hăn trừng mắt nhìn Tề Trác, lại di chuyển chiếc đũa đến gan lợn xào ớt.

Thức ăn vừa vào miệng, đôi mắt ông tức khắc sáng ngời. Gan lợn này hoàn toàn không có vị tanh hôi như trong trí nhớ, ngược lại tất cả đều thơm mềm, ớt xanh cũng vừa giòn vừa mọng nước, hai thứ kết hợp một cách hoàn hảo, một khối gan lợn lại còn ngon hơn thịt lợn.

Đến nỗi cay đắng liền càng là lời nói vô căn cứ.

Ông lại cầm muỗng, nếm một chút canh cá, đứng nói tanh, quả thực tươi ngon đến làm người muốn nhắm mắt lại hảo hảo hưởng thụ một phen.

Rõ ràng, vừa rồi ba người Tề Trác hoàn toàn chinh là mở to mắt nói dối!

“Tề Trác, Quách Lâm, Chu Kiến, ba người các cậu còn có gì để nói?!” Khuôn mặt Cổ Nhạc Cơ lãnh túc nhìn về phía Tề Trác cùng hai người bên cạnh gã.

Thời điểm Quách Lâm cùng Chu Kiến nhìn đến Cổ Nhạc Cơ động đũa nếm thử đồ ăn cũng đã ý thức được không ổn, rốt cuộc bọn họ đều là tự mình nếm qua ba món ăn kia, vô cùng ro ràng chúng nó rốt cuộc là hương vị gì.

Tưởng tượng đến sắp bị xử phạt, hai người không khỏi mở miệng nói, “Hội trưởng, chúng tôi biết sai rồi, là chúng tôi không đúng, đồ ăn Nguyễn Đường làm kỳ thật vô cùng xuất sắc.” Bọn họ nhịn không được liếc mắt nhìn Tề Trác một cái, nhưng bản thân Tề Trác lúc này cũng khó mà bảo toàn, nơi nào lo lắng bọn họ? Trong lòng hai người càng hối hận, không khỏi khóc ròng nói: “Chúng tôi là bị quỷ ám, Hội trưởng xin ngài giúp chúng tôi, giúp chúng tôi…”

Sự tình đến đây cũng đã rất rõ ràng, ba người Tề Trác, Quách Lâm cùng Chu Kiến, lợi dụng chức quyền, cố ý làm khó dễ thí sinh, đã nghiêm trọng trái với Hiệp Hội Đầu Bếp quy định.

Cổ Nhạc Cơ nhắm mắt, trầm giọng nói: “Ta tuyên bố, hủy bỏ tư cách giám thị của ba người các cậu, hơn nữa tạm dừng hết thảy chức vụ trong Hiệp Hội Đầu Bếp, cờ đợi ban giám sát điều tra cùng tiến thêm một bước xử lý.”

Xong rồi. Trong lòng Tề Trác chợt lạnh, mắt thấy nhiều năm chuẩn bị liền phải hủy trong một sớm, gã không khỏi mất khống chế hô: “ Không được! Mấy người không thể đối xử với tôi như vậy!”

Gã cười lạnh một tiếng, như thấy kỳ tích mà bình tĩnh lại, “Tôi là đầu bếp bốn sao của đế quốc, tôi còn là Phó Hội trưởng được nhà vua tự mình bổ nhiệm, ngài không có quyền xử trí tôi. Nếu ngài xử trí tôi, đế quốc liền sẽ mất đi một đầu bếp bón sao quý giá, không có tôi, kế hoạch khai phá nguyên liệu nấu ăn thiên nhiên sẽ bị ảnh hưởng lớn, Cổ Nhạc Cơ, ngài gánh được trách nhiệm này sao?”

Tề Trác càng nói càng hưng phấn, nhịn không được cười ha ha lên, “Lại nói tiếp tôi thật đúng là cảm tạ ngài cùng sư phụ ban đầu thả mặc, này có tính là không dọn đi cục đá đập chân mình? Hửm? Sư huynh? Ha ha ha ha ha – Cổ Nhạc Cơ, không tìm được người lấp chỗ trống của tôi, ngài liền không thể cách chức tôi! Ngài gánh vác không nổi trách nhiệm này!”

“Ai nói ngài ấy tìm không thấy người?”

Thời gian Nguyễn Đường đứng bên cạnh không ngắn, y đại khái cũng nghe rõ ân oán trong đó, thấy Tề Trác lại muốn kiêu ngạo, y nhịn không đươc tiến lên một bước, đánh gãy vọng tưởng của gã.

“Còn không phải là đầu bếp bốn sao ư? Để tôi.”
.....................
Edit xong muốn ná thở.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro