Chương 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thái Á giải thích rõ ràng mọi thứ xong thì biến mất khỏi màn hình TV. Các cô gái quay trở lại bàn, tiếp tục ăn salad của mình, đầy hứng thú nói về chủ đề.

"Ma cà rồng? Mọi người đã đọc truyện hay nghe chuyện ma cà rồng bao giờ chưa?"

"Đương nhiên là rồi."

"Câu hỏi này vô nghĩa như câu 'Này, bạn có biết Chuột Mickey không vậy."

"Haha, đúng vậy. Nhưng tôi nghĩ Mickey nổi tiếng hơn, ma cà rồng cũng giống như Tom & Jerry."

"Làm sao có thể! Hồi nhỏ các bạn không phải đều học Kinh Thánh sao?"

...Tư Hoa Niên không tham gia cuộc thảo luận mà im lặng nhai lá rau diếp trong miệng.

Nếu cô có thể lọt vào top ba thì thật tốt, cô sẽ được ra ngoài gặp anh trai.

Thời gian ở đây thật sự quá dài rồi, chỉ mới xa nhau một ngày mà cô đã bắt đầu nhớ anh. Mà cũng thật kỳ lạ, cô đã sống ở Thành Băng Tuyết nhiều năm không có anh, thế mà bây giờ cô lại có chút không thích ứng được.

Đêm hôm đó, Tư Hoa Niên nằm vị trí phía trên của giường gỗ tầng, không biết là vì lo lắng cho cuộc thi hay không thích ứng được với hoàn cảnh, phải tới gần rạng sáng mới cảm thấy buồn ngủ một chút.

Khi cô thức dậy vào ngày hôm sau, Afaf, bạn cùng phòng của cô đang ngồi cạnh bàn phát ngốc.

Tư Hoa Niên liếc nhìn đồng hồ, kim đồng hồ mơ hồ tỏa ra một chút ánh sáng xanh nhạt.

8 giờ.

"Afaf," cô trở mình, nằm nghiêng người trên giường, "Chào buổi sáng. Sao cô dậy sớm thế? Hôm nay chúng ta có nhiệm vụ gì à?"

"Không có," Afaf mỉm cười với cô, "Lúc 10 giờ sẽ có người mang lịch chụp ảnh và đạo cụ đến, không còn việc gì khác."

Vì vậy Tư Hoa Niên an tâm, tiếp tục nằm trên giường. Cô thò tay xuống dưới gối sờ sờ, cũng chẳng sờ được cái gì, lúc này cô mới nhớ trong lúc ghi hình chương trình ra sẽ không có điện thoại di động.

"...Afaf," cô gọi nhẹ nhàng, "Chúng ta trò chuyện nhé?"

"Ừm," Afaf gật đầu, "Cô muốn nói về chuyện gì?"

Tư Hoa Niên suy nghĩ một chút rồi nói: "Hai ngày nữa chúng ta sẽ chụp ảnh, không thì nói về ma cà rồng đi?"

Afaf im lặng một lúc, hạ giọng cẩn thận hỏi: "Cô có thể nói cho tôi biết, ma cà rồng là gì không?"

"..." Tư Hoa Niên nghĩ đến lời tự giới thiệu của Afaf thì cô nhận ra sự khác biệt to lớn giữa các tôn giáo. Cô ngồi dậy khỏi giường, gãi gãi mái tóc rối bù xù, trèo ra khỏi giường ngồi xuống đối diện bàn.

Trên thực tế, cô không nghe được quá nhiều câu chuyện xưa về ma cà rồng nên phải cố gắng nhớ lai, kể một cách chậm rãi: "Cách đây rất lâu, Adam và Eva đã lén ăn trái trí tuệ nên đã bị đuổi ra khỏi vườn Địa Đàng. Họ sinh được hai đứa con, 1 đứa tên Cain và đứa kia tên Abel... Sau này, Cain ném đá Abel đến chết, còn vì sao lại chết thì tôi không nhớ rõ lắm ..." Trong câu chuyện Kinh Thánh phải giải thích điển cố rất nhiều, tiếng Anh của Afaf cũng không tốt nên hai người chậm rì rì một hỏi một đáp, thật nhanh đã trôi qua 2 giờ.

Khi cô bước ra khỏi phòng để đi ăn sáng thì tình cờ nhìn thấy tổ chương trình đang mang lịch trình và một số đạo cụ chụp ảnh vào biệt thự.

Mỗi người có 2 giờ để chụp ảnh, đạo cụ là một căn phòng trống, một chiếc quan tài và một cộng sự tên là Gerald, mỗi người sẽ có một bộ đồ phù hợp với kích cỡ của bản thân, kiểu dáng giống nhau, cùng có một lọ máu là đạo cụ có thể ăn được. Tạo hình lần này sẽ do mỗi người tự phụ trách.

Tư Hoa Niên và Afaf chuyển đạo cụ về phòng, đặt chúng lên bàn. Tư Hoa Niên lấy túi trang điểm ra, bắt đầu suy nghĩ tạo hình. "Ma cà rồng thì... xinh đẹp nhưng tái nhợt. Đúng rồi, còn có chút suy yếu? Âm trầm?"

Tư Hoa Niên lẩm bẩm, ánh mắt bỗng thoáng nhìn qua Afaf rũ mắt im lặng, trên mặt lộ ra thần sắc khó xử.

...A?

Cô quay đầu lại hỏi: "Afaf, cô có gì muốn nói với tôi sao?"

Afaf mím môi, ánh mắt rơi vào túi mỹ phẩm, do dự như không biết nên mở lời thế nào: "Tôi, không có..." Cô ấy còn chưa kịp nói xong, Tư Hoa Niên đột nhiên hiểu ra.

"Đúng rồi, cô không có đồ trang điểm. Không sao, cứ dùng của tôi," cô tự tin vỗ ngực, "Trước khi chụp tôi sẽ makeup cho cô, đừng lo lắng."

Thường ngày cô không thích trang điểm nên trình độ còn hạn chế. Nhưng makeup thành ma cà rồng, một chút kỹ thuật này vẫn được.

Afaf có chút thụ sủng nhược kinh*, trịnh trọng cảm ơn cô, sau đó cầm giấy bút trong phòng ,thiết kế dáng chụp cho mình. Tư Hoa Niên nằm nhoài xuống mặt bàn, bắt đầu cố gắng suy nghĩ.

Máu, quan tài, cộng sự...Thật sự phát sầu quá đi.

Đến ngày chính thức quay chụp, Afaf xếp trước nên Tư Hoa Niên makeup cho cô ấy trước tiên. Ánh đèn phòng khách sáng hơn phòng ngủ nên hai người ra ghế sofa phòng khách biệt thự ngồi.

Tư Hoa Niên bày đồ trang điểm bày ra một loạt, bôi từng cái một lên mặt Afaf, miệng lẩm bẩm: "Tái nhợt, tái nhợt... Dùng kem che khuyết điểm và kem nền nhiều hơn một chút, trước máy ảnh dù dày một chút cũng không sao.... Đúng rồi, Afaf, hốc mắt của cô có chút thâm nên sẽ sử dụng cái này để làm giảm thâm..."

Afaf cụp mắt xuống, liếc nhìn chiếc lọ nhỏ trong tay cô, ngập ngừng hỏi: "Nó đắt không?"

Tư Hoa Niên thản nhiên trả lời: "Không đắt."

Bên cạnh có người cười nhẹ, Tư Hoa Niên quay người lại thì thấy Diluo không biết đã xuống lầu từ lúc nào. Cô mỉm cười với cô ấy và tiếp tục bận việc trên mặt Afaf.

Hơn 10 phút sau, tạo hình đã thuận lợi chuẩn bị xong, tiễn Afaf đi ra ngoài chụp ảnh, Diluo nhích người ngồi trước mặt cô, khẽ cười: "Giúp tôi nữa được không?"

Tư Hoa Niên không phản đối, mở hộp kem nền trên tay ra lần nữa. Cô đang định makeup cho Diluo, nhưng không biết nên bắt đầu từ đâu: "Diluo, cô đẹp quá."

Diluo là người da trắng, trời sinh thích hợp đóng vai ma cà rồng. Cô ấy để tóc ngắn, một đôi mắt phượng, là kiểu vẻ đẹp phi giới tính. Diluo vỗ nhẹ vào đầu Tư Hoa Niên: "Cô cũng rất đẹp."

Tư Hoa Niên thay cô ấy chỉnh sửa đơn giản một chút, cuối cùng không còn chỗ có thể tiếp tục. Diluo nhìn vào gương, rất hài lòng. Cô ấy nhìn đồng hồ lần nữa rồi hỏi: "Khi nào cô chụp ảnh?"

"Cô quay chụp xong liền đến tới tôi."

Diluo nhìn cô mấy cái, khẽ cau mày: "Quần áo cô còn chưa thay, có kịp thời gian không?"

Tư Hoa Niên vẫn vẻ mặt thoải mái nói: "Đủ thời gian."

Cô nhìn Diluo mới chân trước rời đi thì Lily chân sau bước tới.

Tư Hoa Niên ngồi trên sofa, ngẩng đầu nhìn cô ấy: "Cô cũng muốn trang điểm à? Tôi không còn thời gian đâu."

"Tôi quay chụp xong rồi."

Lily đang cầm ly nước ép rau màu xanh trên tay, dựa vào tường, cúi đầu nhìn cô: "Loại đồ trang điểm đắt tiền này, cô cũng bỏ ra được."

Tư Hoa Niên nhẹ nhàng nhún vai: "Vô dụng nhiều hơn hữu dụng."

"Gia đình cô chắc hẳn rất giàu," Lily nói với giọng điệu khẳng định mà không phải là nghi vấn, "Liếc mắt một cái tôi đã nhìn ra được."

"..." Lily nghiêng đầu, lộ ra một chút tò mò: "Cô lùn như vậy, là tốn bao nhiêu tiền để Beaute ký hợp đồng với cô? Chỉ tiêu tiền thôi sao hay còn cần ngủ với cấp trên gì đó nữa?"

Tư Hoa Niên : "..." Cô ra nước ngoài đã lâu như vậy, vẫn có chút khó thích ứng với các cô gái ăn nói quá phóng khoáng. Cô ngẩng đầu đánh giá vẻ mặt của Lily, trong lúc nhất thời không biết là có ác ý hay không, Tư Hoa Niên không muốn nói nhiều nên gật đầu chào rồi quay vào phòng thay quần áo.

Buổi quay chụp ngày hôm nay kéo dài đến giờ ăn tối. Sáng hôm sau, sáu cô gái đứng ngay ngắn trước mặt ban giám khảo.

Thái Á như thường lệ là người lên tiếng đầu tiên: "Các cô gái, ba ngày nay các bạn trôi qua như thế nào? Hmm... vì không ai nói gì nên tôi nghĩ rằng các bạn đều vui vẻ. Vì vậy, tôi sẽ không nói những lời vô nghĩa, bây giờ chúng ta xem ảnh chụp nhé."

Màn hình TV trên tường sáng lên.

"Ai muốn xem ảnh của mình trước?" Thái Á nhìn quanh một vòng, nhếch môi cười rộ lên, "Nếu không có ai yêu cầu thì cứ làm theo lời tôi. Tôi muốn xem Diluo trước."

Trên màn hình xuất hiện hình ảnh Diluo, trong phòng vang lên vài tiếng cảm thán.

Quá đẹp.

Thản nhiên ngồi lười biếng trên nắp quan tài, đôi mắt hơi rũ xuống, trông cô ấy giống như vua của ma cà rồng, khó phân biệt được là nam vương hay nữ vương.

"Tôi thích bức ảnh này."

"Diluo có khuôn mặt người mẫu trời sinh."

"Tôi chắc chắn khẳng định cô ấy là một vị 'lão bản' cường đại."

...Tư Hoa Niên nghe ban giám khảo khen ngợi, trong lòng thầm hâm mộ. Sau đó lại cúi đầu chờ đợi được gọi tên.

Afaf, Angie, Lily...sắp đến của cô rồi.

Tư Hoa Niên lặng lẽ lau mồ hôi trong lòng bàn tay lên quần áo.

"...Siniyah!"

Bức ảnh hiện lên trên màn hình, mọi người đều sửng sốt.

Có một con ma cà rồng nhỏ đang trốn sau quan tài, ló ra khuôn mặt xinh đẹp. Không biết vừa rồi đã ăn vụng cái gì, trên mặt và trán vẫn còn một chút vết máu. Cô đặt tay lên nắp quan tài và ngơ ngác nhìn về một hướng nào đó, đôi mắt đầy khát vọng và tham lam.

Murat nhàn nhạt liếc nhìn Tư Hoa Niên: "Giải thích một chút."

Tư Hoa Niên thành thật bước ra khỏi hàng một bước nhỏ, nhỏ giọng nói: "Chính là... Tôi là một ma cà rồng trẻ tuổi, tôi có một người anh loài người. Mỗi ngày đều muốn uống máu của anh trai, nhưng lại sợ anh ấy sẽ chết nên tôichỉ có thể mỗi ngày uống một ít, cũng cố gắng tiết kiệm một ít cất vào tủ lạnh. Ngày hôm sau sẽ lấy máu trong tủ lạnh ra uống sạch, nhưng vẫn còn muốn uống máu anh trai, lại sợ rằng anh ấy chết..."

"Được rồi, được rồi," Sion nhịn cười xua tay, "Bạn thật giàu trí tưởng tượng."

Murat cẩn thận nhìn màn hình, giọng nói vẫn nhàn nhạt: "Đây không phải là một bức ảnh xuất sắc. Cơ thể của bạn bị đạo cụ chặn lại, không có xuất hiện trong cảnh chụp, đây là đầu cơ trục lợi. Biểu cảm của bạn là đúng chỗ, nhưng tôi chỉ có thể nhìn thấy đây là một diễn viên không tồi, mà không phải là một người mẫu. Nếu trong tâm trí bạn có 'lão bản', bạn sẽ trông như thế này: Giây tiếp theo bạn sẽ nhào lên, cắn đứt động mạch của anh ta."

"Murat, đừng như vậy." Thái Á cười nói, "Tôi thích bức ảnh này. Chị không để ý sao? Siniyah đã không sử dụng cộng sự. Siniyah dùng ánh mắt chống đỡ toàn bộ hình ảnh, ngược lại phương hướng của ánh mắt làm tăng thêm cảm giác có chút mong đợi. Thật sư rất ghê gớm, cực kỳ đáng yêu."

Murat hỏi: "Ngoài đáng yêu ra còn có gì khác? Đáng yêu có thể làm nên một người mẫu tốt được không?"

Sion xen vào: "Dù sao thì tôi cũng thích bức ảnh này."

Murat suy nghĩ vài giây rồi trực tiếp thay đổi chủ đề: "Vậy tiếp theo, chúng ta phải quyết định thứ hạng của ngày hôm nay."

Vị trí đầu tiên không cần phải bàn cãi nhiều, đó chính là Diluo.

Ba giám khảo công bố cái tên tiếp theo trong khi nói chuyện.

"Rena, màn trình diễn của cô ở vòng này đúng như mong đợi..."

"...Afaf, cô thực sự có thiên phú..." Mặc dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng Tư Hoa Niên không khỏi cảm thấy có chút khổ sở.

Ba người đứng đầu đã không còn, cô không thể gặp anh nữa.

Không biết liệu có tên cô trong top 5 hay không.

"Người thứ tư, Siniyah."

Tư Hoa Niên cúi đầu nhận lấy bức ảnh đã được rửa từ tay Thái Á. Cô không bị loại ngay từ vòng đầu tiên như mong muốn nhưng vẫn không vui.

Không gặp anh trai, thời gian thực sự quá dài.

Đôi mắt của Murat thông thả quét qua mỗi người. Khi các camera chuyển động, ban giám khảo bắt đầu thảo luận.

"Lily ở vòng này tôi không thể ủng hộ bạn được, biểu cảm của bạn quá cứng nhắc, thân thể theo thói quen ra vẻ gợi cảm, đây đều là đặc điểm của người mẫu thương mại. Tôi thậm chí không chắc bạn có thể tiến bộ được hay không."

"Angie ở vòng này cũng thật đáng thất vọng. Tôi tin năng lực của bạn còn hơn thế nữa, nhưng cử chỉ này có vẻ quá vụng về, biểu cảm cũng không thoải mái. Đúng rồi, trên mặt bạn còn có nốt tàn nhang, đối với người mẫu thì đây không phải là vấn đề, nhưng nó không thể xuất hiện trên khuôn mặt của một con ma cà rồng..."

Sau vài phút, Thái Á mang vẻ mặt tiếc nuối, nói ra một cái tên: "Xin lỗi, hẹn gặp lại, Angie."

Angie tựa hồ đã sớm đoán được, hai mắt đột nhiên đỏ lên. Cô ấy ôm từng đồng đội và ban giám khảo rồi rời trường quay một mình.

Thái Á quay đầu nhìn về phía ba người xuất sắc nhất: "Hôm nay các bạn có thể rời khỏi biệt thự một lần để gặp người nhà. Chỉ cần quay về trước mười giờ tối là được."

Diluo lười biếng cười cười: "Tôi không cần phải đi đâu cả, cơ hội có thể nhường cho người khác được không?"

"Đây là phần thưởng của bạn, đương nhiên bạn muốn làm gì cũng được ."

"Vậy..." Afaf đột nhiên ngắt lời: "Tôi muốn đưa cơ hội này cho Siniyah."

A?

Tư Hoa Niên đột nhiên ngẩng đầu lên.

Thái Á gật đầu nói: "Có thể. Vậy Siniyah, bạn cho tôi biết phương thức liên lạc của gia đình."

Tư Hoa Niên dùng sức gật đầu, duỗi tay ôm lấy Afaf, hai mắt đột nhiên sáng lên.

Trở về biệt thự nghỉ ngơi một lát, Tư Hoa Niên đi ra khỏi cửa, Tư Tấn đã đợi sẵn ở đó.

"Anh ơi!"

Cô vui mừng chạy về phía anh.

Tư Tấn đưa tay ôm lấy cô gái đang chạy tới, như ôm bảo bối trong lòng, nhấc chân bước ra ngoài: "Niên Niên."

Tư Hoa Niên lấy bức ảnh hôm nay từ trong túi ra, vẫy vẫy trước mắt: "Anh nhìn xem. Hôm nay em đứng ở hạng thứ tư."

Tư Tấn cụp mắt xuống, hỏi: "Đây là cái gì?"

"Ma cà rồng."

Tư Hoa Niên quàng tay qua cổ anh.

A.

Đọc tại wattpad :@little_rabbit_0000

Còn những wed khác là reup mong mọi người đọc tại trang chính chủ

Cô bất ngờ cắn anh.

Tầng cơ bắp của cổ anh cứng lại khi bị cắn xuống.

Tư Tấn không né tránh, giọng nói ôn hòa đầy cưng chiều: "Em đang làm gì vậy?"

Tư Hoa Niên dường như nghĩ đến chuyện tốt gì đó, nở nụ cười khanh khách: "Em là ma cà rồng. Anh nghĩ uống động mạch hay tĩnh mạch thì tốt hơn? Anh có cho em uống không?"

Tư Tấn một tay sờ lên đầu cô: "Anh mỗi ngày đều sẽ cho em uống."

......A?

Một cảnh trong tiểu thuyết chợt hiện lên trong tâm trí cô. Nam chính bá đạo nhéo cằm nữ chính, cười tà ác: "Anh mỗi ngày đều cho em ăn no."

Vành tai Tư Hoa Niên đột nhiên đỏ lên: "Anh lưu manh!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro