Chương 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Scott lắc lắc cổ tay Tư Hoa Niên, nhẹ nhàng an ủi: "Đừng lo lắng, sẽ không nhất thiết phải như vậy."

Anh đã suy nghĩ rất nhiều về bức ảnh gửi đến ban giám khảo. Dù xử lý hay lựa chọn góc chụp, mọi bước đều đã được cân nhắc kỹ lưỡng. Chỉ là... nó có hơi lập dị một chút thôi.

Trong khi cả hai đang lặng lẽ nói chuyện, Thái Á dùng điều khiển từ xa để kéo bức ảnh lên. Tư Hoa Niên quay đầu nhìn màn hình, sửng sốt, không khỏi kêu lên.

"Scott, anh..." Hình ảnh trên màn hình không phải là hình ảnh cô tưởng tượng. Đó không phải là hành động đẹp đẽ khi vượt qua những con sóng, cũng không phải cảm giác ly kỳ khi lao xuống từ ngọn sóng cao, mà là... "Ồ" Sion tò mò hỏi, "Đây là làm sao vậy?"

Cô gái trong ảnh đang quỳ trên ván lướt sóng, dùng tay chống đỡ cơ thể, trông có vẻ kiệt sức. Nhưng cô ngẩng đầu lên, chiếc cổ dài duyên dáng, ống kính hướng thẳng vào khuôn mặt nhợt nhạt và không có chút huyết sắc của cô.

Cô trông giống như nữ anh hùng của một bộ phim về thảm họa.

Tư Hoa Niên vẫn chưa tỉnh táo lại, Scott đành phải giải thích đơn giản: "Cô ấy đi lướt sóng và gặp nguy hiểm, lúc đó đã rất khó để quay lại bờ."

"Thì ra là vậy," Thái Á nghiêm túc nhìn bức ảnh, "Tôi rất thích bức ảnh này. Tông màu và bố cục rất tốt. Biểu cảm của Siniyah cũng rất nổi bật. Mặc dù tôi không biết bức ảnh này có liên quan gì đến 'trọng sinh' ', nhưng tôi tin vào điều đó. Bạn có một câu chuyện và bạn trình bày nó một cách phù hợp, 8 điểm."

"Thái Á nói đúng," Sion gật đầu đồng tình, "Tôi cũng rất thích tấm này, hiệu ứng tốt hơn nhiều so với ảnh chụp trong studio. Nếu là tấm này, tôi sẵn lòng để nó xuất hiện trên trang bìa tạp chí của tôi. Khi độc giả nhìn thấy trang bìa này, chắc chắn họ sẽ nghĩ 'Cô gái này là ai?', 'Cô ấy đã trải qua chuyện gì vậy', 'Tại sao cô ấy lại trông như thế này', sau đó sẽ không khỏi muốn mua tạp chí, biểu hiện của bạn tốt, 5 điểm."

Mọi người trong phòng đều nhìn Sion: "Hả?"

Sion kiêu ngạo giơ năm ngón tay ra: "5 điểm cho ánh mắt."

Cho nên... Tư Hoa Niên không thể tin nói: "10, 10 điểm?"

"Phải."

Tư Hoa Niên đột nhiên cảm thấy có chút choáng váng. Một người 10 điểm, người kia là 8 điểm, nếu sau đó nếu Murat cũng cho 10 điểm... Dù biết điều này gần như không thể nhưng trái tim của cô vẫn lơ lửng.

Tất nhiên Rena sẽ tìm mọi cách để xoay chuyển tình thế. Nụ cười tự tin rằng mình có cơ hội chiến thắng trên khuôn mặt Rena cứng đờ trong giây lát, cô cần phải cắt đứt đà đi lên của đối thủ. Suy nghĩ một lát, cô thân thiện quay lại hỏi: "Siniyah, tôi có chút tò mò, ảnh của cô cùng trọng sinh có liên hệ gì?"

Tư Hoa Niên dù ngu ngốc đến đâu cũng có thể nghe ra sự sắc bén ẩn giấu trong những lời này, Rena nói ra sự nghi ngờ là dành cho ban giám khảo nghe. Cô không thể nói ra nguyên nhân thực sự, đành phải giải thích một cách xa vời: "Chỉ là... bởi vì dòng nước chảy xiết rất nguy hiểm. Tôi cảm thấy như mình vừa thoát chết một lần nữa và sống lại."

Murat đưa tay ngăn cản cô: "Không cần giải thích. Chúng tôi chấm điểm dựa trên ảnh chứ không phải lời cô nói."

Tư Hoa Niệm vui vẻ: "Vâng!"

Rena có chút xấu hổ nhưng cô không nói thêm nữa.

Suy cho cùng, Murat không thể cho được 10 điểm.

Murat là thành viên lớn tuổi nhất và nghiêm khắc nhất trong ban giám khảo. Được kính trọng rộng rãi trong giới thời trang và được mệnh danh là người đỡ đầu của người mẫu, một tiền bối như vậy sẽ không bao giờ thích Tư Hoa Niên. Huống chi, ở những vòng trước, thái độ đối với Tư Hoa Niên quả thực đặc biệt khắc nghiệt.

"Bức ảnh này rất đẹp," Murat bình tĩnh nói, "Không cần trang điểm hay mặc quần áo, tôi đã ủng hộ bức ảnh này. Biểu cảm rất mạnh mẽ. Về mối liên hệ giữa bức ảnh và 'trọng sinh', bạn không cần phải giải thích thêm."

Tư Hoa Niên dường như hiểu được: "Vâng?"

Murat phớt lờ cô và quay lại nhìn Rena: "Cô vẫn không hiểu rằng với tư cách là một người mẫu, cô phải truyền tải thông điệp không phải qua quần áo, lớp trang điểm hay đạo cụ mà phải là bằng cơ thể và khuôn mặt của mình."

Sion không ngừng gật đầu, nhịn không được tiếp lời: "Siniyah ánh mắt rất căng thẳng. Không cần đạo cụ, trong mắt đã viết lên chữ 'trọng sinh'."

Cô có lửa trong ánh mắt.

Sự tuyệt vọng và ngột ngạt bị sự kiên trì đốt cháy, muốn thoát khỏi biển sâu và biến thành một con bướm xinh đẹp, Tư Hoa Niên bối rối đưa tay kéo tay áo Scott: "Tôi thực sự mạnh mẽ như vậy sao?"

Scott dở khóc dở cười, lặng lẽ ra hiệu cho cô chú ý tới Murat: "Đã đến lúc chấm điểm."

Tư Hoa Niên dời sự chú ý của mình, vào lúc cô nín thở, liền nghe thấy giọng điệu bình tĩnh của Murat: "9 điểm."

9 điểm có nghĩa là... "Hòa?!"

Tư Hoa Niên và Scott nhìn nhau.

Các giám khảo đã kiểm tra lại điểm số và quả thực đúng là như vậy.

Thái Á sắp xếp lại tài liệu trên bàn rồi mỉm cười nói: "Vì phát sinh tình huống bất ngờ này nên chúng tôi sẽ mời một chuyên gia tư vấn đến cùng chúng tôi ngày hôm nay để thảo luận. Người tư vấn này sẽ là người mẫu đứng đầu trong danh sách xếp hạng siêu mẫu hiện tại. Top mười."

Quá trình này không được thực hiện trước mặt các thí sinh. Tư Hoa Niên , Rena và hai nhiếp ảnh gia được đưa vào hậu trường chờ đợi, vài ngày nữa mới thấy toàn bộ quá trình thảo luận.

Sau khi mọi người rời đi, Thái Á khởi động máy tính và kết nối cuộc gọi video. Sau vài giây, một khuôn mặt trang điểm kĩ lưỡng, lạnh lùng xuất hiện trên màn hình.

"Là Thái Á à, có chuyện gì thế?...Lão sư cũng ở đây, và Sion?"

Thái Á cầm bức ảnh lên, đối mặt với camera: "Portis, chúng tôi muốn cô giúp đánh giá hai tác phẩm."

Portis nhanh chóng trả lời: "Ồ, cô đang ghi hình một chương trình."

"Đúng vậy, hiện tại chúng tôi có hai người chơi có điểm số bằng nhau ở vòng cuối cùng, vì vậy chúng tôi cần lời khuyên của cô."

"Để tôi xem."

Thái Á lần lượt đưa các bức ảnh trước ống kính: "Thí sinh đầu tiên tên là Rena và đây là bộ ảnh đầu tiên. Thí sinh thứ hai, Siniyah cũng là bộ ảnh đầu tiên".

Portis nhướng mày: "Trận chung kết lại chỉ tới trình độ mức này? Chương trình của cô nên dừng càng sớm càng tốt thôi."

Thái Á im lặng, cho Portis xem bộ ảnh thứ hai.

"Lần này thì tốt hơn rồi," Portis xoa cằm và suy nghĩ một lúc, "Tôi dường như hiểu được cô đang do dự điều gì."

"Đề nghị của cô là gì?"

"Tôi không biết hai thí sinh này, làm sao có thể đưa ra đề nghị? Không bằng thế này đi, tôi trước tiên hỏi mọi người mấy vấn đề."

"Hỏi đi."

"Ví dụ như cô bé tên Sin, Siniyah, cô ấy chụp ảnh rất đẹp. Nhưng cô có nghĩ cô ấy có thể trở thành siêu sao không? Chương trình này không phải được thiết kế để tuyển chọn những minh tinh trong tương lai sao?"

Murat bình tĩnh nói: "Siniyah quá thấp, nhưng có ngoại hình được lòng công chúng. Nhưng cô ấy không phải là mẫu người mà các nhà thiết kế thích."

Trong ngành này, những người mẫu không được đa số các nhà thiết kế yêu thích sẽ không thể trở thành siêu sao.

"...Còn Rena có những phẩm chất cơ bản để trở thành siêu mẫu."

"Không phải sao? Mấy người còn đang rối răm cái gì vậy?"

Sion khẽ cau mày: "Tôi không đồng ý với lời này. Các minh tinh có thể được tạo ra và chúng ta chắc chắn có thể biến Siniyah thành một minh tinh. Tôi có thể đặt cô ấy lên vỏ bọc của mình..."

"Tôi cũng nghĩ vậy," Thái Á sau đó nói: "Tôi có thể nhờ bạn bè đưa cô ấy đi xem các buổi biểu diễn có tên tuổi. Tôi sẽ không lo lắng không có ai chú ý đến cô ấy."

"Tôi không biết hai cô gái này, tôi chỉ biết ngoại trừ Murat, Taiya và Sion, mấy người đều thích Siniyah. Vậy mấy người có thể đưa ra quyết định."

Nói xong, Thái Á và Sion nhìn nhau và có chút không thể quyết định được.

Portis nói tiếp: "Tôi có thể nói ra suy nghĩ của bản thân hay không ? Rena có nhiều khả năng được các nhà thiết kế yêu thích hơn, còn Siniyah thì có nhiều khả năng được khán giả phổ thông yêu thích. Cho nên điều phải cân nhắc thực sự là chọn một người xuất chúng trong ngành. Một người mẫu hay một hình tượng phổ thông?

Sion vô thức phản bác: "Siniyah cũng không phải không ưu tú, cô ấy chỉ thiếu kỹ năng cơ bản, nhưng cô ấy rất nhanh nhẹn..."

Portis nhún vai: "Tôi không biết, đây là điều mọi người nên thảo luận. Tôi sẽ đợi. Tôi vẫn còn lịch hẹn nên tôi sẽ cúp máy đây"

Màn hình tối đen, để lại ba người trợn mắt há hốc miệng.

Trường quay yên tĩnh một lúc, Sion dang tay nói: "Được rồi, tôi thừa nhận rằng tôi thích Siniyah và tôi muốn bỏ phiếu cho cô ấy."

Thái Á suy nghĩ một lúc, nhưng không lập tức khẳng định lập trường của mình, thay vào đó cô có chút tò mò nhìn Murat: "Chúng ta đều biết rằng Siniyah khác với đa số các người mẫu. Nhưng cô ấy mặc quần áo lên rất đẹp. Có đôi khi chụp ra ảnh cũng đẹp, làm sao biết chắc các nhà thiết kế sẽ không thích cô ấy?"

"Tôi đã nhìn qua hết thảy và đào tạo hàng trăm người mẫu, tất nhiên là tôi biết".

Điều này được nói ra với sự tự tin, nhưng Thái Á lại dễ dàng nhìn thấu. Cô cười: "Anh đã xem nhiều người mẫu như vậy rồi, nhưng anh cũng thích Siniyah phải không? Anh không thích cô ấy thì sao lại bỏ phiếu bình đẳng 9 điểm? Vì anh cũng thích cô ấy nên làm sao biết được rằng các nhà thiết kế cũng sẽ không thích cô ấy?"

"..."

Hậu trường.

Trong gương Rena đang chỉnh trang lại lớp trang điểm của mình, cô trò chuyện với Tư Hoa Niên: "Bây giờ bạn có căng thẳng không?"

"Không."

Rena im lặng vài giây, trong giọng nói lộ ra nụ cười: "Bạn biết không, có lẽ hơn một nửa trong số mười siêu mẫu đứng đầu bảng xếp hạng hiện tại đều ngưỡng mộ mẹ tôi khi còn trẻ."

Tư Hoa Niên có chút không nói nên lời.

Muốn thoát khỏi cái bóng của mẹ mình?

Tự nguyện vượt qua nó một cách độc lập?

Chỉ vì ở đây không có camera nên bọn họ muốn nói gì thì nói thôi .

Tư Hoa Niên hoàn toàn lười nói chuyện với cô ấy.

Trong tay cô không có điện thoại di động, chờ đợi quả thật nhàm chán, cô đành phải quay sang Scott bên cạnh: "Chúng ta chơi oẳn tù tì đi."

Dứt lời, cửa phòng thay đồ bị đẩy ra, một nhân viên đi vào: "Mọi người có thể quay về studio rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro