chương 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 41: bút kí của Văn Cẩm

Nhìn những dòng này, tôi hít một hơi sâu, trong lòng kinh hãi quả thực không cách nào hình dung.

Nội dung đoạn văn bản không phải thứ làm cho tôi kinh ngạc nhất, nói thật, khi nhìn thấy nó cũng có linh cảm sẽ đọc được nội dung này. Làm cho tôi trong nháy mắt hít thở không thông, chính là cái chữ kí:

" Trần Văn Cẩm!"

Trời ạ, tôi thật sự không ngờ, thứ như thế này đã được nàng ta lưu lại, nói như vậy, gửi cho tôi băng hình, đem tôi dẫn đến đây, cũng chính là cô ấy?

Điều này thật hại não, làm người ta nhất thời ko thể suy nghĩ. Tuy rằng chú ba không nói chút gì tin tức về cô ấy, nhưng trong ý niệm của tôi, Văn Cẩm khẳng định đã chết ở một nơi nào đó, nhưng làm thế nào lại xuất hiện ở một thời điểm như này, hơn nữa, còn đem tôi dẫn đến đây.

Một đoạn viết ngắn, bao hàm quá nhiều thông tin? Ba người nào? Nó là ý gì? Chẳng lẽ chỉ nhóm người ở Tây Sa? Nghiên cứu gì? Bí mật nào?

Vô số suy nghĩ lóe lên trong đầu, tôi lấy lại bình tĩnh, liền lập tức đem bút ký mở ra , rồi chăm chú nhìn xuống.

Đây là một quyển bút kí rất dày, chừng 26, 27 trang đầy chữ, viết cực kỳ tinh tế, còn có rất nhiều tranh vẽ, hình như là một quyển ghi chú công việc.

Tôi lôi bật lửa khỏi ngăn kéo, sau đó chính mình ngồi trên mặt đất, trấn tĩnh rồi chăm chú nhìn.

Vừa mở ra trang đầu tiên, ngay sau trang tiêu đề, tôi lập tức chấn động một chút, nhìn thấy một bức họa kì quái, nhưng được vẽ rất tốt.

Bức tranh này chỉ được tạo bởi vài đường, 6 đường cong và một đường tròn bất thường, tôi có chút nhớ lại, liền lập tức phát hiện đây là cái chú ba từng miêu tả, đồ hình trong sách lụa chiến quốc.

Lòng tôi vo cùng kinh ngạc, xem ra bọn người Vân Cẩm tương đối lợi hại, có thể xem được đồ hình này thực vô cùng khó khăn, nói như vậy, cô ta đối vs đồ hình này cũng có phần hứng thú.

Nhưng mà, có điểm bất đồng so vs đồ hình của chú ba, lúc này phía trên bức hình còn có đánh dấu, tôi vừa thấy liền toát mồ hôi lạnh. Trên 6 đường cong, còn có các điểm đen, cảm giác tựa hồ giống như tôi và chú ba đã nói, trên tinh bàn thẳng tắp sắp xếp 6 điểm sao, trong đó có 4 điểm lớn, dưới có vài chữ nhỏ.

Từ trên xuống, chính là:

Núi Trường Bạch-- vân đỉnh thiên cung

Miếu Hạt dưa -- thất tinh lỗ vương cung

Phật nằm lĩnh – địa cung Phật tháp

Rạn đá ngầm tây sa – thuyền mộ dưới đáy biển

Tôi liền điều hòa khí huyết, trong lòng rối loạn vài giây, nghiêm túc trở lại, ngay lập tức hiểu những gì tôi thấy.

Haizz , quá là chóng mặt, chẳng lẽ này đồ hình đường cong, dĩ nhiên là đại long mạch của Uông Tàng Hải.

Cẩn thận nhìn đường cong, liền phát hiện quả nhiên là như thế này. Bởi vì không có trong bản đồ, cho nên 6 đường này ko gợi cho tôi liên tưởng nào khác, chỉ cảm thấy như đường gân lá cây hoặc sự phân bố các con sông, nhưng mà hiện tại nhìn lại, kì thực nhìn ra chính là một con rồng. Sáu đường kẻ, chính là long đầu, đuôi cùng vs tứ chi! Mỗi đường kẻ là một dãy núi, mà các điểm trên đường, chính là sơn mạch thượng bảo mắt.

Kia căn bản không phải tinh đồ gì đó của Cừu Đức Khảo.

Một chút tôi liền thấy cả người lạnh lẽo, ý thức được sao lại thế này. Nếu không phải là Cừu Đức Khảo làm cho người ta lầm tưởng, thì chính là lão yêu tinh già tam thúc đã lừa tôi.

Lại nhìn vào 2 điểm ko được ghi chú nhưng bên cạnh đều được đề dấu hỏi, hiển nhiên, hiển nhiên nơi đó cũng có thể là long mạch ứng với đại phong thủy, chắc là long nhãn nhưng cũng ko thực sự rõ ràng.

Cú sốc này làm tôi cơ bản không biết ứng phó ra sao, thật sự không nghĩ tới, vừa lật bút kí đã thất điên bát đảo. Đóng tập ghi chú lại hít một hơi thật sâu, vẫn còn cảm thấy rùng mình, nhớ tới câu nói đầu trang thứ nhất: nội dung bên trong, bao gồm một số bí mật rất lớn. Trong lòng thầm nghĩ cô hà cớ gì phải dùng lời đó để kích thích tôi.

Nhưng mà, loại khiếp sợ rất nhanh đã bị cảm giác mừng như điên thay thế, tôi cắn răng vỗ vỗ ngực loại bỏ cảm giác nghẹt thở, đoạn mở lại bút kí.

Cẩn thận xem lại hình vẽ kia, lúc này đây, tôi phát hiện điểm mấu chốt.

Bên trong không gian vòng tròn bao quanh bởi 6 đường, có một cái điểm đen. Điểm đen này ko nằm trên đường nào, mà độc lập ở trung tâm hình vẽ.

Mà tại điểm đen bên cạnh, cũng có một hàng chữ nhỏ: Sài đạt mộc -- tháp mộc đà.

Tôi xem ko hiểu, dưới hàng chữ gạch vào nét, còn có hai ba cái dấu chấm hỏi, rõ ràng, trên bản đò này, đây là điểm trọng yếu. Hơn nữa, thời điểm đó, Văn Cẩm còn có điểm nghi vấn, cho nên bên cạnh đặt một dấu chấm hỏi.

Dựa theo kinh nghiệm, điểm này hẳn là cũng đại diện cho một địa điểm, sài đạt mộc? Tháp mộc đà? Chẳng lẽ cũng là một cái cổ mộ sao?

Lập tức, tôi bỗng nhiên liền ý thức được, Văn Cẩm so vs đám người chúng tôi, biết được hơn rất nhiều. Xem ra bút kí này có thể cho ta biết khá nhiều điểm nghi vấn. Nghĩ vậy, tôi liền lật qua, xem nội dung phía sau.

Mặt sau nội dung, đều là văn tự cùng tranh vẽ hỗn tạp gì đó, mặt trên chữ viết thập phần tinh tế, viết cũng thập phần có trật tự, nhưng mà, font chữ lại khá nhỏ, dưới ánh sáng bật lửa, nhìn có phần khó khăn.

Tôi lấy lại bình tĩnh, tập trung tinh thần, nhìn đi xuống, một mặt xem, một mặt lại càng thêm cảm giác nghi hoặc, đồng thời cũng có cả thất vọng. Đợi cho đến khi xem xong, thì nghi hoặc cùng thất vọng đã lên tới đỉnh điểm. Tôi ở đó có cảm giác rất khó tả.

Nội dung bản bút kí có thể đại khái chia làm 3 bộ phận, qua trăm nghìn chữ, đều là loại nhật kí hành trình, nội dung ghi lại khá cồng kềnh.

Phần thứ nhất là nhật kí từ 2/41990-6/3/1991, không thể đem kể ra hết, tôi chỉ chọn lấy những phần quan trọng nhất để hiểu. Nội dung như sau:

2/4/1990

Chúng tôi đem đại bộ phận đồ gốm sứ trong huyệt mộ dưới đáy biển tiến hành sắp xếp, đánh số hiệu, dựa vào chúng so sánh với các bức bích họa trên tường mong có thể tìm hiểu về cuộc đời của Uông Tàng Hải. Thông qua so sánh đối chiếu, chúng tôi quả thật phát hiện một ít quy luật, ghi lại trên bức tranh tường, là những việc đã từng trải qua, còn trong gốm sứ, là quá trình xây dựng các công trình kiến trúc liên quan đến từng sự kiện trên tranh tường. Theo những gì chúng tôi thu được, có thể chứng tỏ ông ta thực từng đến nước đông hạ xây dựng Vân Đỉnh Thiên Cung, còn từng được Chu Nguyên Chương ban thưởng vì thiết kế cung điện nhà Minh, hơn nữa dựa theo trình tự mộ thất, có thể dễ dàng phân chia sự việc theo trình tự thời gian.

Dựa theo phương thức suy đoán như vậy, tất cả bích họa này, đều là ghi lại công tích hiển hách của Uông Tàng Hải, cùng các tác phẩm của ông ta, nhưng đối với những thứ được người khác coi là quan trọng, ví dụ như lấy vợ, săn bắn, thì đều không có gì ghi lại. Tôi gọi cái đó là “thuyết tương đối của Uông Tàng Hải”

6/9/1990

Hôm nay, “thuyết tương đối của Uông Tàng Hải” gặp phải một vấn đề nan giải, ở đoạn cuối của bức tranh tường trung tâm, chúng tôi phát hiện một đoạn nội dung:

[ phía dưới là phác thảo phỏng theo bức tranh tường, tôi vừa nhìn thấy, liền nhớ đến mấy bức hình như trẻ con vẽ lúc trước lục được, hóa ra đều là bản phác họa tranh tường của họ.

Sơ đồ phác thảo nội dung rất khó miêu tả, bởi vì vẽ thực sự rất xấu, tôi chỉ có thể ước chừng nhìn ra, có vẻ là một vị quan to, đang đưa tiễn một người khác, bối cảnh là một tòa cung điện rất lớn, bốn phía là một đoàn “ngựa lạc đà” chỉnh tề, đương nhiên được vẽ như bầy chó hoặc chuột. Đã quen thuộc vs cách vẽ cảnh quan và động vật trong các bức tranh cổ, về phương diện này lại được đào tạo nghiêm ngặt, vì thế dựa theo cái kiểu vẽ này, tôi vẫn có thể đoán ra được cái đám sinh vật kì dị ấy là ngựa hoặc lạc đà. Ở cửa cung sau đám người phục vụ, là đội nghi lễ, có thể thấy đó là một cảnh khá rộng lớn.

Sau đó 2,3 trang đều là hình vẽ, tôi không có hứng thú, toàn bộ nhảy qua, trực tiếp xem nội dung phía sau.]

Trên bức tranh tường này, hẳn là sự việc sau khi Uông Tàng Hải ngoài 60, lúc ấy ông ta đã hoàn thành công trình cuối cùng, nội dung bích họa, đại khái là nói ông ta tiếp chỉ của hoàng đế, xuất phát đi tới một nơi, giống kiểu như là đi sứ. Theo như kết cấu bức bích họa, rõ ràng là bắt chước bích họa Đường Huyền Trang đi Tây Vực, phi thường kỳ lạ. Nhưng mà, khi chúng tôi kiểm tra đám đồ sứ, từ đầu đến cuối đều không phát hiện thứ gì tương ứng.

Có người nói có thể đây là việc cuối cùng trải qua, nên ko có tác phẩm kiến trúc tương ứng, nhưng mà cũng có người lại kiên trì cho rằng, kiểu người như Uông Tàng Hải, ko có loại ngoại lệ này. Không có bức họa tương ứng, khả năng là có nguyên nhân, có lẽ, tác phẩm của ông ta được lưu giữ tại một nơi khác.

Quả thật, sau khi tiếp tục nghiên cứu, liền phát hiện những năm cuối đời của Uông Tàng Hải thập phần thần bí, hoàn toàn không có tư liệu lịch sử lưu lại, cuộc sống của ông ta, có thể nói đoạn thời gian cuối hoàn toàn trống rỗng.

Vậy tóm lại trong những năm đó ông ta ở đâu, làm những việc gì? Đây là một vấn đề lớn.

6/12/1990

Mấy tháng nay, chúng tôi vẫn điều tra hành tung của Uông Tàng Hải trong vài năm đó, rốt cục cũng có manh mối. Phát hiện sau công trình cuối cùng, ông ta có đi cùng hoàng đế đến núi Trường Bạch một lần vì việc tế lễ, nhưng lại ko được ghi chép lại.

Núi Trường Bạch, chẳng lẽ ông ta đã đi vào trong núi? Chúng tôi hết sức hoài nghi.

7/12/1990

Phát hiện này ko có cách nào kiểm tra, chúng tôi chuyển hướng sang tra xét bắt đầu từ hoàng đế, ở trong minh chí có kể lại chi tiết những lần đi sứ cùng các dịp đại lễ, chúng ta muốn từ trong đó tìm kiếm sự việc trong bức bích họa mô tả, hoặc bản ghi chép về việc ông ta đi sứ.

Kết quả làm cho người ta cực kì kinh ngạc, chúng ta phát hiện hoàng đế băng hà trước đó 2 năm, tổng cộng có bảy lần đại lễ, trong đó sáu lần đều bình thường, nhưng, có một lần rất kỳ quái, ghi lại hết sức đơn giản, cũng ko có ghi chú gì thêm.

" Năm Hồng Vũ thứ 29, hộ vệ 46 người, quan sĩ 12 người, ngựa 126 con, trân châu 10 đấu, vàng 30 cân, đi sứ tháp mộc đà."

Đại lễ cùng đi sứ, đây là lần duy nhất hội đủ 2 điền kiện , nhưng mà lại ko hề ghi lại quan viên đi sứ, kì quái hơn, tháp mộc đà là cái nơi nào?

Là một quốc gia sao? Trong chính sử không có ghi lại, nhưng nhiều khả năng, ở xung quanh Minh triều, khu vực Đông Nam Á, Tây Vực có vô số tiểu quốc, có lẽ đây là một trong số đó. Nhưng Uông Tàng Hải mà lại đi sứ một tiểu quốc, chuyện này có điểm kỳ quái. Tuổi của ông ta không thích hợp lặn lội đường xa như vậy.

11/2/1991

Việc điều tra tiếp tục tiến hành, trong thời gian này chúng tôi tiến hành hai lần thảo luận.

[ ở giữa là mười trang vô nghĩa, đều là thảo luận cùng suy đoán, nhưng về sau đều được chứng thực là sai lầm, cho nên đều cắt bỏ ]

Bởi vì lịch sử nhà Minh trải qua một lần tai kiếp, cho nên rất khó khăn để điều tra khoảng thời gian này, thời gian dài không có kết quả, vì thế sau đó một lần nữa chuyển hướng điều tra để giải quyết vấn đề. Chúng tôi lấy việc đi sứ tháp mộc đà ra đối chiếu, liền phát hiện chủng loại quà tặng có vẻ dành cho một quốc gia ở Tây Vực, hơn nữa số lượng tặng phẩm đem ra làm quà thì ít. Nhưng mà ngựa thì rất nhiều, thoạt nhìn, giống như thương đoàn hơn là một đoàn sứ giả.

6/3/1991

Hoàn toàn không có manh mối, không có bước đột phá nào , nghiên cứu bị đình trệ, mọi người tâm tình cũng không vui vẻ.

Đây là đoạn thứ nhất, rõ ràng, phía trước còn có nội dung, nhưng lại ko có dấu vết bị xé rách, xem ra, đây ko phải chỉ là bút kí của một người, mà là một loạt ghi chú được viết chung trong cùng một quyển.

Nội dung đoạn thứ nhất, bọn họ chỉ đang nghiên cứu về Uông Tàng Hải, phát hiện "tháp mộc đà", sau đó nghiên cứu "tháp mộc đà", cuối cùng nghiên cứu đình trệ, đó là tất cả quá trình. Trong đoạn này có thể thấy được nhiều thứ, bọn họ nghiên cứu bích họa dưới đáy biển cùng đồ sứ, hơn nữa, nhìn như nghiên cứu là vô cùng chính thống và có hệ thống, là một quá trình khảo cổ học hiện đại [ cái kiểu kiểm tra tư liệu cực kì buồn tẻ, nhưng đó là cách các nhà khảo cổ nghiên cứu thường ngày, khảo cổ chính là đào – trùng tu – kiểm tra ]. Nhưng thời điểm năm đó chú ba đi cùng bọn họ, căn bản không có khả năng thực hiện điều này, mộ thuyền của Uông Tàng Hải lớn như vậy, chỉ có vài người, phải mất bao lâu mới có thể đem hết việc dưới đó ghi chép lại? Và họ làm việc ấy khi nào?

Đây là một đầu mối rất lớn, nhưng tôi lại ko có thời gian suy nghĩ đến, liền tiếp tục đọc xuống. Lúc ấy tôi nghĩ đến mặt sau tiếp tục là quá trình như vậy, nhưng mà, ở sau đoạn 6/3/1991, liền xuất hiện một hiện tượng khiến tôi nghi vấn.

Sau đoạn này, đại khái có 6 trang nội dung, đều là kể lại việc thu thập tư liệu, cho nên bỏ qua. Tiếp sau, phần tiếp của nhật kí công tác, thời gian đã nhảy tới 19/1/1993.

Sau đó, nhìn vào nội dung ghi lại, phát hiện, so vs phía trước có điểm bất đồng. Một đoạn nội dung, là từ 19/1/1993, mãi cho đến 8/2/1995, cả một khoảng thời gian dài, nhưng mà, nội dung ghi lại cũng ko nhiều. Nội dung như sau:

19/1/1993, sau lần thảo luận trước, chuyện của Uông Tàng Hải dần rõ ràng lên. Xem ra, việc ông ta đi tháp mộc đà, vs việc trước đó cùng hoàng đế đi tế núi Trường Bạch là có liên quan hệ, ông ta hẳn là trở về Vân Đỉnh Thiên Cung, sau, liền lên đường đi tháp mộc đà.

18/4/1993, theo bức bích họa, chúng tôi sắp xếp 3 con đường đi đến Vân Đỉnh Thiên Cung, rồi quyết định lên núi Trường Bạch, tìm hiểu cho ra lẽ.

30/5/1993, tiến vào phạm vi núi Trường Bạch, thời tiết thực không tốt.

[ sau, ước chừng có hơn mười trang đều hành trình tiến lên núi Trường Bạch. Mãi cho đến khi tiến vào.]

15/6/1993 bị mất liên lạc vs mọi người, chúng tôi hai người tiếp tục đi.

17/6/1993, chúng tôi tới tận cùng thiên cung, tình hình rất xấu, những người khác khả năng lành ít dữ nhiều, chúng tôi cũng không có thời gian do dự , quyết định tiến vào cửa Thanh Đồng, nhìn xem bên trong rốt cuộc là cái gì.

18/6/1993, xem ra, tôi đã thấy kết cục.

[ đến đây đứt đoạn, không có nội dung gì, tiếp theo nhật kí là đoạn cuối của khoảng thời gian này. Hiển nhiên cô ấy gần một năm rưỡi không có ghi lại thứ gì.]

Cuối cùng một cái ghi lại chính là,

8/2/1995, chúng tôi lên kế hoạch tìm kiếm tháp mộc đà, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, tôi nhất định phải biết rõ ràng.

Đây là phần thứ 2, có lẽ khoảng 30 trang nội dung, hết sức rõ ràng. Phần thứ 2 này, bọn họ trực tiếp bắt đầu hành trình từ Vân Đỉnh Thiên Cung, nhìn đến đây lòng tôi rộ lên một nghi vấn, xem ra bên trong Vân Đỉnh Thiên Cung, đám người chết trên đống vàng, hẳn là trong nhóm người bọn họ, hơn nữa xem ra bọn họ đã mang theo thứ gì đó, đám người mà Vân Cẩm gọi là chúng tôi, hẳn chính là nhóm người ở Tây Sa.

Nói kiểu như thế, xem chừng bọn họ không có vẻ gặp khó khăn đặc biệt nào, hơn nữa sống còn có vẻ rất thoải mái? Nhưng điểm này cũng chỉ là thứ yếu, điểm làm cho tôi khiếp sợ là, hiển nhiên Văn Cẩm cũng phát hiện ra cửa Thanh Đồng, hơn nữa nàng cũng đã đi vào.

"Tôi nhìn thấy kết cục!" tôi nhìn đến đây liền một thân mồ hôi lạnh, lòng nói đây là cái ý tứ gì, kết cục là đại biểu cho cái gì?

Xem lại thời gian, sau khi cô ấy đi vào, khoảng một năm rưỡi không ghi gì, điểm đó và tính cách của cô ấy không phù hợp. Tôi cảm giác cô ấy có khả năng là ở bên trong cửa Thanh Đồng đã nhìn thấy thứ gì, thế cho nên quá mức khiếp sợ, không rảnh mà đi ghi lại bút kí.

Nhìn chung phần thứ 2, cho tôi cảm giác lớn nhất chính là, cái gọi là tháp mộc đà, hẳn là cùng cửa Thanh Đồng có quan hệ rất lớn, Văn Cẩm tiến vào phía sau cửa Thanh Đồng, mới nảy ra ý tưởng đi tìm tháp mộc đà.

Sau đó, là phần thứ 3, nội dung rất dài, nhưng khoảng thời gian lại thực rất ngắn, là từ 2/8/1995 đến 6/8/1995, trong đó, đáng xem chỉ có một đoạn.

8/2/1995

Căn cứ bản đồ long mạch kia, chúng tôi phải xác định vị trí tháp mộc đà, nên đã tiếp hành một cuộc thăm dò, hy vọng vs lần thăm dò này, có thể phát hiện đáp án của một loạt các câu đố. Nói thật, tôi thật sự không ngờ, phía sau có nhiều ẩn tình như vậy, nếu những gì tôi thấy trong cửa thanh đồng là thật, thì chuyện này thực hết sức khủng khiếp.

Sau đó, đều là kể về việc họ tìm kiếm cái gọi là “tháp mộc đà”, theo như miêu tả, "tháp mộc đà" này hẳn là một ốc đảo giữa sa mạc, Văn Cẩm đi theo một đội lạc đà, trong năm 1995 xuất phát từ Đôn Hoàng, bắt đầu cuộc hành trình.

Bọn họ đươc một người nữ tên Trác Mã dẫn đường vào sa mạc Gobi, sau đó ở một chỗ núi lửa thì chia tay, bắt đầu thâm nhập vào tháp mộc đà. Ốc đảo kia có vẻ cực kì nguy hiểm, dọc đường đi có không ít người chết, còn nhìn trên ghi chú lộ trình đánh dấu rất nhiều kí hiệu nguy hiểm. Cuối cùng bọn họ cũng tới tháp mộc đà, nhưng do mâu thuẫn cùng một người khác, cuối cùng cô ấy ko tiếp tục đi nữa.

Tôi nhìn nhanh chóng một lần nữa, cũng không có nhìn kỹ, nhưng về sau thì trống rỗng, ko có nội dung đáng lưu ý. Phần này khoảng 30 trang, kể lại, sự tổn hại về thiết bị trên đường đi, rồi miêu tả thời tiết linh tinh.

Trong suốt bản bút kí này, căn bản không có viết bọn họ làm thế nào có được tin tức, hoặc là làm như thế nào điều tra, cũng không có nhắc tới việc bọn họ mất tích ở Tây Sa, rồi cả những việc trong trại an dưỡng. Tất cả thông tin bên trong, đều có liên quan đến tháp mộc đà, có khoảng một nửa độ dài, đều là phân tích về Uông Tàng Hải, từ giữa về sau thì bắt đầu liên hệ sang tháp mộc đà. Hơn nữa, làm cho tôi cảm thấy để tâm, là nội dung phần thứ 3, ở giữa dường như có thiếu sót, cảm giác như bị người đóng sách bỏ qua.

Tôi cố tìm khe hở giữa các trang nhưng ko hề phát hiện chỗ rách hay các trang dính nhau, đây là một quyển bút ký đầy đủ. Hay cũng có thể đây chỉ là bản sao của cuốn bút kí. Cô ta cố tình lựa chọn trong nội dung cuốn bút kí rồi sao lại bản này.

Cô ta vì cái gì mà phải làm vậy? Một nhóm người cùng làm việc, tại sao vẫn phải giữ bí mật? Chẳng lẽ, trong nội dung bút kí này, có cái cô ta ko muốn cho người khác biết.

Hơn nữa, xem bút kí này, có một cảm giác rõ ràng, giống như là muốn để tôi biết "tháp mộc đà" là điểm mấu chốt, muốn tôi đi đến đó.

Trong lòng có nhiều nghi vấn, tôi xoa xoa huyệt Thái Dương, đem bút kí giở lại từ đầu, chuẩn bị xem lại cẩn thận lần nữa, xem có phát hiện manh mối gì ko. Nhưng mà lúc này, trước mắt ánh sáng bật lửa hết sức ảm đạm. Ngọn lửa đã teo nhỏ lại, ánh sáng khá mờ.

Ta nghĩ bật lửa đã bật trong khoảng thời gian quá lâu, khả năng sẽ sớm tắc tị, vì thế đã nghĩ đến việc đem báo chí và cả ngăn kéo ra đốt, làm một đống lửa, như vậy không đến mức trong chốc lát cái bật lửa hết ga, chính mình muốn đen mặt. Vì thế cầm cái bật lửa đứng lên, giãn gân cốt.

Đúng lúc này, tôi liền cảm giác có điểm không thích hợp, nơi này có chỗ không giống vs lúc nãy, liền giơ cao bật lửa, nhìn một chút xem có phải ảo giác. Dù tầm nhìn ko được tốt, nhưng cũng đem tôi ra hù chết, ở bàn đối diện, không biết từ khi nào xuất hiện một “người”, người này ngồi trên ghế, nhìn vào gương, chải đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro