Chương 7: Ác Nhân Thiên Linh Cái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Đừng khóc nữa!! Lau nước mắt đi!!

Mình đưa khăn giấy cho Gia Mẫn và ngồi cạnh cô ấy.

Gia Mẫn lau vội khoé mắt cô mỉm cười:

- Ai nói với cậu tôi khóc chứ!! Chẳng may có vài hạt cát nhỏ bay vào thôi!!

Nếu ai đó không muốn phủ nhận rằng họ đang khóc thì chắc chắn là người ấy có tâm sự cần cất dấu. Mình chỉ biết thở dài rồi hỏi Gia Mẫn:

- Thiếu gì nghề chị không làm!! Sao lại chọn cái nghề này??

Gia Mẫn một lần nữa như muốn khóc quay sang nhìn mình rồi cô ấy kể lại cuộc đời mà đáng ra cô không nên có. Vào năm năm trước cô từ ngoài quê đến Hà Nội để vào học tại một trường Đại Học danh giá. Tương lai tưởng chừng như rạng ngời liền bị chôn vùi sau khi Gia Mẫn đem yêu một tên lưu manh giả danh trí thức. Hai người chung sống với nhau như vợ chồng trong lần tổ chức sinh nhật Gia Mẫn, tên cầm thú kia lợi dụng lúc cô ngủ say đã rủ đám bạn về thay nhau cưỡng bức thân hình bé nhỏ ấy. Thời gian sau Gia Mẫn sa xút việc học và bị gia đình hất hủi nhưng đáng buồn hơn là cô phải phá đi đứa con đang mang trong bụng.

Nói đến đây người con gái bất hạnh ấy nấc lên từng tiếng không nói lên lời. Mình cũng đã hiểu, ai ai cũng có một hoàn cảnh riêng thâm chí kể cả những người luôn phải chịu những đôi mắt thị phi. Màng đêm buôn xuống cái lạnh của trời đông trùm kín mọi vật ,mình cởi ngay chiếc áo khoác đang mặc choàng lên đôi vai đã chịu nhiều bất công trong xã hội xem như một sự cảm thông của người xa lạ đối với " cô gái gọi" .

Gia Mẫn cười nhẹ hỏi mình:

- Cậu không lạnh sao???

Mình trả lời bừa:

- À không!! Em đã quen rồi!!

Cô ấy chẳng nói gì thêm chỉ cười mỉm chi rồi tựa vào vai mình. Không hiểu sao lúc này mình còn kì thị cô ta nữa ngược lại còn có một cảm giác rất khó tả.

Được lát lâu hai người trở về nhà, trên đường đi chẳng ai nói câu nào. Bất chợt có một vật gì đó đập mạnh vào đầu làm mình choáng voáng và gục xuống. Chỉ còn nghe văng vẳng bên tai tiếng kêu cứu và chửi mắng của Gia Mẫn. Trước mắt là ba thằng thanh niên bị mình đánh ở quán bún lúc nãy đang lôi Gia Mẫn vào góc tối, chúng xé phăng chiếc mà cô đang mặc.

Đầu mình thì đau buốt và rỉ máu nhưng phải cố xông đến, hai tên bị đạp văng ra xa tên còn lại rút nhanh con dao bấm đâm mạnh vào đùi mình. Lúc ấy mình chỉ còn nghe vài tiếng còi của dân quân ở gần đấy chạy đến sau đó chẳng biết gì cả.

Khi tỉnh lại thì đang nằm trên giường của Gia Mẫn, cô mừng rỡ khi thấy mình vẫn ổn:

- Cậu ngất hai tiếng rồi!! Cứ nằm nghỉ cho khoẻ!!

Cô ấy giúp mình rửa vết thương rồi hỏi:

- Sao cậu lại cứu tôi!!

Một câu hỏi thật dở hơi và khó trả lời nên mình ấp úng:

- Th...ì... X...em như.... làm việc tốt thôi!!

Gia Mẫn băng bó vết thương xong liền chồm lên người và đôi mắt sắc như dao cạo ấy cứ nhìn mình. Bờ môi mỏng được tô một lớp son đỏ bóng từ từ tiến đến gần hơn và hôn mình một cách ngấu nghiến. Bộ đồ ngủ mỏng manh chính tay cô cởi ra để lộ cả một thân hình quyến rũ và rồi chuyện gì đến nó cũng đến, đó đúng là một đêm khó quên.

Ngày mới lại đến những tia nắng chói xuyên qua khung cửa sổ làm sáng rực cả căn phòng. Sau khi quần áo chỉnh tề mình ra bãi đất trống sau nhà lập đàn, làm phép để tìm hài cốt của cha ông Lý. Nhưng vừa mở cửa phòng thì mình thấy hai vợ chồng thuê nhà ở tần trên đang kéo một bao nilong to màu đen. Từ cái túi đó toả ra một mùi hôi thối kinh khủng. Máu tò mò lại nổi lên chờ sau khi đôi vợ chồng ấy ra ngoài, mình lập tức khám phá xem trong cái túi kia là thứ gì và cũng may cửa phòng họ không khoá.

Bên trong căn phòng chỉ được thắp sáng bởi hai ngọn đèn cầy trắng trên bàn thờ, ở giữa hai ngọn nến là một cái đầu lâu trắng toát. Khung cảnh lạnh người cộng với mùi tanh và hôi thối của cái bao nilong nằm ở góc phòng. Mình nhẹ nhàng bước đến và mở sợi cột ở cổ bao ra, một cảnh tượng thật khủng khiếp bên trong cái bao ấy chứa từng bộ phận trên cơ thể người, tay, chân, đầu đều có đủ. Có cái đầu vẫn còn máu tươi đang trợn mắt nhìn mình. Có thứ đã lên dòi bò lúc nhúc có thứ vẫn còn mới.

Ngay tức khác mình trả lại đúng vị trí hiện trường rồi chạy nhanh xuống lầu, trán ướt đẫm mồ hôi. Chẳng lẽ mình đang sống chung với kẻ sát nhân nhưng theo những gì mình thấy trong căn phòng có khả năng họ đang luyện bùa Thiên Linh Cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro