Chương 5: Tình cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thì...lúc gây chuyện với người khác, phần thiệt hại sẽ không thuộc về phía người ta mà là ở phía cậu. Việc này tránh được thì tránh. Ít nhất cậu sẽ không phải bị thương và người nhà cậu cũng sẽ không phải lo lắng."

Trước đây lúc Sun càm ràm giọng sẽ đanh lại, mặt sẽ dữ lên và mùi ám khí sẽ tỏa ra. Song bây giờ Mork không cảm nhận như vậy nữa vì sắc mặt của Sun trông vô cùng hòa nhã và giọng cũng êm tai khiến cậu chẳng biết phải làm sao...Người đối diện đang ở trong mode mà cậu không hề quen thuộc. Dù như vậy cậu cũng tự nhủ với bản thân sẽ cư xử như bình thường, bằng không có lẽ cậu sẽ mất bình tĩnh đến mức làm gì cũng không đúng.

Bảo rằng mắc cỡ thì rõ ràng quá.

Sao cậu lại mắc cỡ chứ. Cậu đâu có thích Sun đâu!

"Em biết rồi mà."

Mork nhận lời đại vì nghĩ có lẽ Sun chỉ càm ràm theo thói quen của người già.

"Anh biết nhiều lúc cậu gây sự với người ta là để bảo vệ Rain." Giọng Sun vô cùng nghiêm túc và những điều mà Sun nói đều là sự thật. Tuy nhiên Mork chưa bao giờ nghĩ Sun sẽ có cái nhìn tích cực với về cậu như vậy. "Cảm ơn đã chăm sóc nó."

"Ờ."

"Nhưng anh nhắc nhở cũng là vì lo lắng cho cậu."

Mork cảm nhận như thể hai bàn tay bắt đầu không còn an phận nữa, tim đập mạnh hơn bao giờ hết khiến cậu sợ rằng nó sẽ nhảy ra khỏi lồng ngực. Cậu cố tự nhủ với bản thân phải bình tĩnh lại và không được ngẩng mặt lên nhìn Sun nữa. Bình thường cậu không bao giờ trốn tránh việc đấu mắt với ai song lần này cậu không hề có ý định muốn đấu mắt với Sun.

Cậu sợ nếu chạm mắt nhau thì những cảm xúc cậu dành cho Sun sẽ xốn xang hơn thế này.

Mork có thể không ưa mặt, không hòa thuận và thích gây sự với Sun nhưng đó là vì Sun có định kiến với cậu. Dù cậu có vờ như không để tâm đến lời nói của Sun đi chăng nữa thì sâu thẳm bên trong cậu vẫn muốn Sun nhìn cậu với con mắt tích cực. Bằng không cậu đã chẳng mất công đôi co với Sun từ lâu rồi.

Nếu không nể tình, cậu sẽ không để cho Sun mắng hay càm ràm cậu quá ba lần đâu!

Mãi cho đến một ngày...Cái ngày mà có người đến kiếm chuyện với Sun. Chỉ cần nhìn thấy Sun sắp sửa bị đánh, trong lòng cậu đã nóng như có lửa đốt đến mức nhịn không nổi mà xông vào giúp Sun không màng sống chết. Cậu không hề biết tại sao mình lại lo lắng cho Sun nhiều đến như vậy nhưng khi nhìn thấy tiệm cà phê mà Sun cất công gầy dựng bị đập phá đến mức không còn hình còn dạng, máu cậu xộc thẳng lên tới não. Ngay cả Sun cũng bị đánh đến nỗi chảy máu.

Kể từ ngày đó, tình cảm giữa Sun và Mork bắt đầu có sự biến chuyển. Sun nhìn cậu với con mắt tích cực hơn. Bản thân cậu cũng cảm nhận được và cậu ngầm hiểu sự lo lắng trong vô thức mà cậu dành cho Sun ngày hôm đó vô cùng "nguy hiểm".

Cho nên cậu mới cố trốn chạy nó.

"Định không nói gì hết hả?"

"Ờ."

Mork trả lời qua loa như thể không nghe thấy câu hỏi của đối phương. Cậu chỉ cắm cúi ăn mỳ mà không nói thêm một câu nào. Sun cũng im lặng, song đôi mắt sắc lẹm ấy vẫn chăm chú nhìn cậu không rời mắt.

Mork thừa nhận rằng bữa mỳ tối nay...quả thật là bữa ăn áp lực nhất!

Chiều thứ 2

Blue Sky Cafe

"Bàn 3, Mocha Frappe. Bánh strawberry."

Sun nói với nhân viên sau khi nhận order từ khách hàng. TÌnh cờ ngay lúc đó anh nhìn thấy Rain mở cửa bước vào tiệm. Ánh mắt sắc lẹm tự động nhìn về phía sau của Rain. Anh nhíu mày với vẻ bất ngờ khi nhận ra hôm nay Rain về một mình...trong khi bình thường Mork sẽ là người đưa Rain về không phải sao?

Có giận gì không thế? Nhưng tối qua vẫn còn nói chuyện vui vẻ với nhau cơ mà.

"Anh Sun làm soda chanh đá cho em với."

Rain vừa bước vào đã đi một mạch tới ngồi xuống ghế sau quầy counter để cho hơi mát thổi vào người vì thời tiết bên ngoài vô cùng nóng bức. Dẫu là buổi chiều thì trời vẫn rất nóng. Sun nhìn tình trạng của cậu em trai rồi thở dài. Tuy vậy anh vẫn quay sang làm soda chanh...Trong thâm tâm vẫn băn khoăn tại sao về sau này Mork ít khi tới tiệm dù trước đây khi hai người còn hiềm khích cũng chẳng thấy Mork để tâm gì đến. Không những không tránh mặt anh mà có lúc còn ghé qua để chọc tức anh là đằng khác.

Nhưng từ khi bắt đầu nói chuyện hòa nhã với nhau, Mork lại không thèm đến nữa, giống như muốn tránh mặt anh vậy. Nhưng có lẽ đối phương không nhận ra rằng càng cố tránh mặt anh bao nhiêu lại càng khiến anh nghi ngờ và muốn mặt cậu nhiều hơn bấy nhiêu.

Con người chính là như vậy...Càng trốn thì càng muốn chạy theo.

"Sao hôm nay mày về nhanh thế?"

"Thầy cho nghỉ sớm. Nhưng trước về lết về được đây...kẹt xe gần chết."

"Rồi tại sao về có một mình? Bạn thân của mày đâu?"

"Thằng Mork hả?" Rain hỏi ngược lại dù cậu thừa biết Sun chẳng thể nào hỏi đến đứa bạn nào khác của cậu đâu. "Chiều nay tụi em học khác lớp. Đợi nó học xong chắc cũng xế chiều. Ngán phải đợi nên em về trước luôn."

"Vậy sao?"

Sun đưa ly soda chanh mát lạnh vừa làm xong cho em trai.

"Anh Sun với thằng Mork có gì với nhau không thế?"

Rain cầm ly soda chanh lên uống nhưng mắt cậu thì vẫn quan sát anh trai với sự nghi hoặc ngày càng lớn dần. Bởi lẽ dạo gần đây Sun rất thích hỏi đến thằng bạn thân.

Rồi cả Mork cũng hỏi cậu là Sun có nhắc gì tới mình không.

Đôi này bắt đầu có gì đó bí hiểm.

"Gì mà có gì với nhau chứ. Khùng hả? Mày nghĩ đi đâu thế!"

"Không phải "có gì với nhau" theo kiểu đóo. Ý em là có cãi cọ gì với nhau không?" Rain cao giọng vì Sun đáp lại một cách vô cùng khó chịu. Không biết là do cậu hỏi những câu "mập mờ" quá hay là vì Sun chột dạ đến mức "suy diễn" quá như vậy nữa!

Nhưng...bình thường Sun không hề giống kiểu cợt nhả thích suy diễn chút nào cả.

"Cũng không có gì. Mà mày hỏi làm gì?"

"Em cứ tưởng anh và nó lén tranh cãi gì với nhau lúc em không có mặt vì hình như thằng Mork cứ tránh mặt anh Sun sao sao ấy. Rủ tới tiệm nó cũng không muốn đi. Chỉ khổ cái thân em đây, mấy ngày liền phải tự bắt xe về."

Sun chẳng nói chẳng rằng mà chỉ làm vẻ mặt trầm tư vì anh cũng cảm nhận như vậy.

"Chắc chắn không có gì thật hả anh Sun?"

"Không có!"

"Anh Sun cũng lạ. Bình thường mắng nó muốn chết. Đến khi nó không đến thì lại nhắc."

"Anh không hề nhắc đến bạn mày."

"Hồi nãy còn hỏi lòng vòng tới nó mà không phải sao? Với lại dù hôm nay anh không hỏi thì hôm khác anh cũng hỏi thôi. Nếu nó là con gái em còn tưởng anh thích thầm nó nên mới muốn tán nó đến mức run rẩy cả người luôn cơ."

"Mày lại ba trợn với tao rồi đó."

"Hồ! Mới nói đùa nhiêu đó mà anh đã đổi qua mày tao luôn hả?"

Rain bất bình. Song, thay vì Sun thôi không đùa nữa thì anh lại làm giống như muốn đập đầu để cậu tỉnh người ra, may sao ngay lúc đó cánh cửa tiệm bị bật mở. Lần này Rain mỉm cười, còn Sun thì bất động mất vài phút...Khoảng thời gian sau này anh và đối phương có lẽ đã không còn hiềm khích với nhau nữa. Và cả hai người đó cũng ghé qua tiệm vài lần, tuy nhiên anh không thể nào không thấy lạ lẫm.

Vì người vừa bước vào tiệm chính là Pete và Kao.

Kao là bạn thân của Rain và cũng có quen biết với Sun. Trước đây Sun từng hẹn hò với con gái mà không hề biết sự thật rằng anh thích con trai, mãi cho đến khi anh chia tay bạn gái và thân thiết với Kao.

Cùng với sự quen biết qua nhiều năm, mức độ hợp nhau và sự dễ thương của đối phương khiến anh bắt đầu đem lòng thích Kao. Nhưng đến khi anh nhận ra và bắt đầu thể hiện với đối phương hơn thì Kao lại hẹn hò với Pete với tư cách người yêu dù là anh thậm chí còn chưa kịp thổ lộ tình cảm của mình. Tuy nhiên anh quyết định sẽ không nói vì biết có nói cũng không có tác dụng gì.

Đôi khi...nó còn khiến Kao khó xử cũng nên.

Lúc đó Sun thất vọng thật đấy nhưng anh không buồn nhiều. Có lẽ bởi vì cảm giác thích hơn mức anh trai vừa nảy sinh không lâu và anh cũng là người hiểu chuyện nên anh không hề cố chấp hay làm gì khiến Kao phải phiền lòng.

Bây giờ thì vị trí của anh trong lòng Kao vẫn là một người bạn và là một người anh như trước.

Tuy nhiên, chuyện Pete và Kao quen nhau theo kiểu người yêu không một người nào công khai, ngay cả người trong cuộc cũng không nói với ai. Bởi lẽ đến cả Rain vẫn còn nghĩ Kao và Pete chỉ là bạn thân thôi. Song...anh vẫn cảm nhận được theo bản năng của mình.

"Ơooo, ngọn gió nào thổi đôi vợ chồng son đến đây thế?"

Rain là người đầu tiên lên tiếng chào hỏi những vị khách đặc biệt đang bước vào tiệm. Cậu vẫn chưa biết hai người hẹn hò nhau với tư cách người yêu. Tuy vậy, với việc đối phương quá thân thiết đến mức như hình với bóng khiến cậu thật sự không nhịn được mà chọc như vậy.

"Khoan đã mày! Người ta nghe thấy lại hiểu nhầm."

Kao bắn ánh mắt giết người về phía Rain. Cậu biết Rain vẫn chưa biết sự thật cậu và Pete quen nhau với tư cách gì mà cậu chọc có lẽ vì thấy cả hai người đi đâu cũng có nhau. Nhưng mỗi lần bị chọc cậu lại không nhịn được mà giật nảy mình.

Những chuyện như thế này đâu phải chuyện để đem ra chọc đúng không nào?

"Có vậy thôi mà cũng mắc cỡ."

"Mắc cỡ cái mẹ gì. Tao sợ người ta hiểu lầm thì có." Kao vô cùng muốn bóp cổ thằng bạn. Càng cấm càng khiêu khích. "Mày không biết gì hết. Thằng Pete này nhiều gái muốn chết. Lỡ mà đến tai mấy cô gái của nó thì tao đứt đầu là cái chắc."

"Tao chỉ đùa thôi mà. Có gì đâu mà phải nghiêm túc như thế." Rain bật cười. Lúc đó cậu mới cảm nhận được một người nào đó im ắng như thể không hề tồn tại. "Anh Sun bị gì vậy? Sao lại im ắng rồi? Hồi nãy còn lớn tiếng mắng em cơ mà."

"Không có. Chỉ là hơi bất ngờ. Tự nhiên hai người này lại ghé qua." Sun mỉm cười đáp.

"Bất ngờ gì đâu. Em hay dẫn thằng Pete tới đây mà."

"Vậy uống gì đây?" Sun hỏi tiếp.

"Cho em một Mocha Frappe như cũ."

"Pete thì sao?"

"Hot Mocha đi anh."

Pete và Kao sải bước ngồi vào bàn còn trống. Bấy giờ Rain mới đứng dậy ra ngồi cùng bạn, phần Sun thì quay sang nói với nhân viên làm theo menu mà Pete và Kao đã gọi, mắt vẫn dõi theo hai người đó đến mức không kịp nhận ra cánh cửa tiệm lại bị bật mở một lần nữa.

Và người vừa đi vào chính là...Mork.

Ánh mắt nhìn thê lương ghê. Hứ!

Trước đây Mork cứ nghĩ Sun đã quên được Kao rồi vì không thấy cả hai có biểu hiện gì với nhau. Tình cảm của Sun lúc đó có lẽ chỉ vừa mới chớm nở và thời gian cũng trôi qua đủ lâu rồi, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt Sun nhìn Kao ngày hôm nay...Cậu liền biết là mình đã nhầm! Có thể Sun không thể hiện ra một cách rõ ràng đến nỗi ngay cả Rain cũng không biết nhưng với người luôn quan sát Sun như cậu thì làm sao có thể không nhìn ra Sun có ý gì với Kao. Phải! Chắc chắn đã vượt quá vị trí là bạn của em trai.

Có lẽ Sun không dễ dàng quên được Kao như cậu nghĩ...

Nghĩ đến đây Mork liền cảm thấy khó chịu nhưng cậu vẫn chưa chắc lý do tại sao mình lạ có cảm giác như vậy. Cậu chỉ biết rằng cứ nhớ lại những sự việc khi Sun đối xử tốt với cậu, quan tâm cậu và chiều ý cậu một cách bất thường, thế nhưng trong lòng Sun vẫn có Kao...Cậu cảm giác tệ hại một cách không thể diễn tả được. Từ trước đến giờ cậu chưa bao giờ để ai chi phối cảm xúc như thế này, khiến cậu cảm nhận được điều cậu chưa bao giờ biết. Đến khi cậu biết rõ rồi thì không thể nào làm ngơ hay không quan tâm đến nó nữa.

Cậu không thích việc không kiểm soát được trái tim mình như thế này!

Việc một đứa nhóc ngỗ nghịch như Mork có ý điều chỉnh bản thân để tốt hơn có nhiều lý do, bao gồm cả tuổi tác lẫn sự chính chắn mới hình thành. Vì gia đình, vì tương lai của bản thân và một phần trong đó cậu thừa nhận là... vì Sun.

Mork muốn Sun nhìn cậu với con mắt tích cực và cậu cũng biết rõ người Sun từng thích là người vô cùng tốt tính. Tuy nhiên vì biết như vậy, cậu liền nghĩ mình thật ngu ngốc khi muốn thay thế Kao trong ánh mắt của Sun. Bởi lẽ cậu không bao giờ làm được.

Hoặc nếu có một ngày cậu thật sự làm được thì cậu cũng chỉ là thế thân của Kao mà thôi!

"Hới! Sao mày tới được đây? Mày đang học không phải sao?"

Rain quay sang nhìn Mork lớn tiếng chào hỏi khiến Mork phải kéo tâm trí về lại. Cậu chỉnh lại nét mặt như bình thường rồi sải bước tới chỗ Rain mà không hề nhìn Sun. Nhưng cậu biết rõ ngay từ giây phút đầu tiên khi Rain chào cậu....Sun đã quay sang nhìn cậu rồi.

"Thầy thả cho về sớm. Tao thấy mày để quên sheet (tài liệu) nên đem đến cho. Mai làm báo cáo lại nộp không kịp." Nói xong Mork lấy tài liệu trong túi đeo chéo ra đưa cho Rain. "Lần sau nhớ kiểm tra lại cho kỹ để không phải làm khổ bạn."

"Hồ! Người tốt." Pete trêu chọc.

Thật ra trước đây Pete và Mork cũng có hiềm khích sẵn với nhau đến nỗi Sun phải ra tay dàn xếp. Tuy nhiên do có chuyện xảy ra nên mỗi bên đều nhún nhường rồi trở thành bạn như hôm nay.

Dù không phải là bạn thân và đôi lúc có xéo xắc nhau nhưng cũng chẳng phải nghiêm túc gì.

"Ai như mày chứ?" Kao nói Pete với sự khinh bỉ.

"Tao không chỉ mang đến tận nhà cho mày đâu, tao sẽ ngủ lại và làm phụ luôn." Pete giải thích.

"Ghét cái bọn tâng bốc bản thân."

Kao bĩu môi với vẻ khinh bỉ thêm mấy lần vì Pete tâng bốc bản thân quá mức sự thật. Sự thật là mỗi lần Pete ngủ lại với Kao thì chỉ phụ làm bài được chút xíu thôi, còn thời gian còn lại hả...đều dành để "làm phiền" cậu thì có!

"Vậy tao về đây." Mork nói với Rain như thể chán cảnh phải nghe người ta cãi nhau.

"Ơ! Mày không uống gì đã hả? Dù sao thằng Pete cũng đến đây rồi, ở lại cắn nhau với nó đã."

"Không. Hôm nay tao có hẹn."

Mork từ chối khi Rain rủ cậu ở lại. Không phải vì cậu vẫn coi Pete như kẻ thù bởi lẽ dạo này cậu và Pete đã không gây sự với nhau nữa rồi mà là vì cậu không muốn ở lại để nhìn thấy ánh mắt Sun trao cho Kao. Và cậu cũng không muốn để Sun chi phối cảm xúc của cậu nữa. Dù cho cậu thay đổi bản thân thì Sun cũng chẳng quan tâm.

Hoặc nếu Sun có quay sang quan tâm thì việc làm thế thân của ai đó càng khiến cho cậu cảm mình đáng thương.

Cậu trở về sống cuộc sống trước đây của mình cũng tốt rồi...

"Để lần sau ở lại cắn nhau nhé Pete."

"Ờ!"

Mork nhếch mép cười trước khi rời đi mà không hề chào hỏi Sun đến một câu trong khi Sun vẫn dõi mắt nhìn theo với sự khó hiểu. Anh nhớ lần cuối cùng gặp anh và Mork vẫn còn nói chuyện vui vẻ với nhau mà, sao hôm nay Mork lại lạnh lùng giống như là anh làm gì đó khiến cậu giận. Định hỏi Rain thì lại sợ bị bắt thóp và nghi ngờ nữa.

Rốt cuộc Sun chỉ đành giữ lấy nỗi băn khoăn đó lại trong lòng.

Tối đó...

Nhà của Kao

Pete lái xe đưa Kao về tới trước của nhà. Cả hai cứ luyên thuyên nói chuyện với nhau nhưng Kao có cảm giác kỳ lạ giống như Pete có tâm sự trong lòng. Dù Pete không nói hay thể hiện gì, nhưng những người yêu nhau sẽ hiểu rõ tính của nhau. Dẫu chỉ là sự thay đổi nhỏ xíu thôi thì Pete cũng không thể nào qua mắt được Kao. Tuy là vậy...Pete đã không muốn nói thì cậu cũng sẽ lựa chọn không hỏi.

Mãi cho đến khi xe đậu hẳn và Kao đang chuẩn bị mở cửa xe thì Pete mới giữ tay cậu lại. Điều đó khiến Kao biết chắc đối phương thật sự có tâm sự trong lòng nhưng Kao chưa hỏi vội mà đợi cho đối phương mở lời trước.

"Nói chuyện với nhau đã."

Pete nói bằng giọng nghiêm túc khiến Kao quay sang nhìn khuôn mặt đẹp trai đang căng thẳng. Thật sự thì cậu vốn đã muốn hỏi Pete ngay từ lúc thấy Pete cư xử lạ lùng nhưng cậu muốn người kia là người bắt đầu trước hơn.

"Là?"

"Thằng cha Sun cứ sao sao ấy."

"Mày lại lên cơn gì nữa thế?"

Sau khi biết là chuyện này, Kao thở phào và không còn căng thẳng như Pete nữa. Ngược lại... cậu bắt đầu phá ra cười Pete. Vậy ra làm ra vẻ nghĩ ngợi trong lòng là vì đang ghen tuông cậu với Sun chứ gì.

Kể từ khi quen nhau đến giờ Pete cứ hay ghen hay lo khiến nhiều lúc Kao thật sự không thể nhịn cười nổi.

"Thằng Kao! Mày còn cười được nữa. Tao đang nghiêm túc đó."

Pete đưa tay vò tóc Kao thật mạnh nhưng Kao vẫn cười nắc nẻ, sau đó mới từ từ đẩy tay cậu ra.

"Mày ấy, tự suy diễn. Anh Sun không có gì nữa rồi."

Kao nói để đối phương yên tâm. Nhưng thật sự là Sun không có ý gì với cậu cả. Quan trọng là ngay từ đầu cậu cũng không hề có ý gì với Sun. Người duy nhất mà cậu bấy lâu nay cậu thích chính là Pete.

"Tao nghĩ trước đây anh Sun cũng không có ý gì với tao đâu. Chỉ có mày là tưởng tượng quá thôi."

"Thế giới tươi đẹp! Mày đang cưỡi unicorn trong khu vườn lavender hả?"

"Bốc đồng."

"Tao thấy ánh mắt thằng cha Sun nhìn mày không phải ánh mắt của những người quen biết. Tức là hắn vẫn còn tình ý với mày."

"Thế nghĩa là đang yên đang lành mày rủ tao đi uống ở tiệm của anh Sun là để kiểm tra biểu hiện của anh ấy hả?"

"Thì..." Pete cứng họng khi bị hỏi trúng tim đen.

Thật sự cậu không thể phủ nhận rằng Kao đoán đúng. Nhưng không khiến cậu nghi ngờ làm sao được khi mà trước đây lúc cậu và Kao còn chưa quen nhau, Kao lại tinh quái mà đi thân thiết với Sun để ép cậu phải thừa nhận tình cảm của mình và quyết định hẹn hò cùng Kao. Cuối cùng dù sau này Sun bắt đầu vì phép lịch sự mà rút lui nhưng vẫn xem như là một cái gai trong lòng cậu.

Nhìn mặt mũi hiền lành vậy thôi...nhiều khi Kao chính là loài sói tinh ranh trong việc thảo mai!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#save