[THẾ GIỚI I] Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by Manh

~~~~~~

Chụp quảng cáo sữa tắm Tuân Thiên Ảnh đồng ý hay không đồng ý cũng không ở trong phạm vi suy xét của Nhạc Thiên Tầm.

Đó là công việc của cô, anh lại không phải thủ trưởng của cô, lại không phải ông chủ của cô, càng không phải nhà máy hiệu buôn, anh dựa vào cái gì can thiệp?

Giữa trưa, Nhạc Thiên Tầm mặc một cái đầm ren màu vàng cam, lộ ra cánh tay tinh tế trắng nõn như ngó sen cùng cẳng chân thon dài trắng nõn, dẫm lên một đôi giày cao gót màu đỏ tế, xách theo một cái túi hoa da trâu nhỏ, đi công ty Tuân Thiên Ảnh đưa cơm trưa cho anh.

Đầu bếp trong nhà làm chính là gà Cung Bảo, cá hương cà tím, cá chua cay cùng tôm hấp dầu, còn có một món là canh bí đao hầm vịt, giữa trưa người ở nhà ăn cơm không nhiều lắm, cho nên chỉ có bốn món ăn một canh, còn có một phần trái cây thập cẩm cùng đồ ngọt.

Nhưng căn cứ ký ức Nhạc Thiên Tầm, Tuân Thiên Ảnh không quá thích ăn trái cây cùng đồ ngọt nên cô không mang nó mà tự mình xuống bếp làm một phần thịt kho tàu xương sườn cùng để trong hộp cơm giữ ấm đi đưa cho anh.

Tài xế lái xe đưa Nhạc Thiên Tầm đi tập đoàn Tuân thị, Nhạc Thiên Tầm ngồi ở ghế sau có như vậy trong nháy mắt ảo giác cho rằng cô vẫn chính là cô, hiền huệ săn sóc mà tự mình đi nhắc nhở Tuân Thiên Ảnh đúng giờ ăn cơm.

Tới tập đoàn Tuân thị Nhạc Thiên Tầm mới phát hiện không xong, bởi vì người ngoài không biết cô là người Tuân gia, hơn nữa không hẹn trước, cho nên em gái trước quầy đại sảnh lầu một không cho cô đi lên.

Quản chế cùng bảo an của Tuân thị rất nghiêm, công nhân dùng thẻ để đi vào, hộ khách có công nhân chuyên môn tới tiếp đãi tiến vào, còn có chính là hẹn trước có thể đi vào.

Trừ những thứ đó ra, muốn tiến vào Tuân thị rất khó, cơ hồ là không có khả năng, cho dù biến thành ruồi bọ cũng không bay vào được.

Nhạc Thiên Tầm rất bất đắc dĩ, đành phải một bên phun tào một chút Tuân thị biến tai gác cổng, một bên lấy di động ra gọi dãy số tư nhân của Tuân Thiên Ảnh.

Tuân Thiên Ảnh đang ở tầng cao nhất làm việc, vừa mới lật xem xong một đống văn kiện, nên ký tên ký tên, nên pia thì pia.

Bỗng nhiên nhận được điện thoại của cô vợ nhỏ anh rất kinh ngạc, nếu anh nhớ không lầm, cô rất ít khi gọi điện thoại cho anh, một năm không biết được mấy lần.

Đã xảy ra chuyện gì sao?

Điện thoại vang vài lần, Tuân Thiên Ảnh liền theo bản năng nhanh chóng ấn xuống "Nhận", mang theo một tia gấp không chờ nổi mà chính anh cũng không cảm nhận được.

"Có việc?"

Nhạc Thiên Tầm đi thẳng vào vấn đề: "Tôi tới đưa cơm trưa tới cho anh, hiện đang ở dưới lầu công ty anh, mấy cô ấy nói không có hẹn trước không thể đi lên!"

Thanh tuyến của cô phá lệ dễ nghe, cho dù là ca hát vẫn là nói chuyện đều dễ nghe, hơn nữa làm người khắc sâu ấn tượng.

Vốn dĩ không thể ăn bữa sáng Nhạc Thiên Tầm làm Tuân Thiên Ảnh một buổi sáng đều cảm thấy có chút bực bội, bụng rỗng uống cà phê đen, dạ dày càng không thoải mái.

Nghĩ đến cô thế nhưng chủ động đưa cơm tới, anh nao nao, tâm tình không khỏi tốt lên vài phần.

Anh gợi khóe môi lên, trầm giọng nói: "Ừ, tôi đã biết!" Nói xong thì ngắt điện thoại, Tuân Thiên Ảnh đã đứng dậy đi đến thang máy.

Nhạc Thiên Tầm ngồi dưới lầu trên sô pha ở đại sảnh nhìn thoáng qua điện thoại bị tắt, tức khắc trong gió hỗn độn.

Tôi đã biết?

Đây là có bao nhiêu nghĩa?

Vậy rốt cuộc có để cô đi lên không?

Rốt cuộc ăn hay không ăn cơm?

Người đàn ông này thật là, một ngày không cao lãnh sẽ chết sao?

Ngay lúc Nhạc Thiên Tầm rối rắm muốn gọi điện thoại lại cho Tuân Thiên Ảnh hay không liền thấy anh từ thang máy tổng tài chuyên dụng đi ra.

Thân cao 1 mét 8, thân hình tam giác ngược hoàn mỹ, vai rộng chân dài, tây trang cao cấp định chế riêng, giày da chương hiển cao quý cùng xa hoa.

Mày kiếm mắt sáng, ngũ quan tinh xảo lập thể, giống như tác phẩm nghệ thuật thượng đế tỉ mỉ tạo hình, này có thể so với dáng người nam minh tinh đang hồng, hơn nữa có được quyền lực cùng tiền tài, bắt tâm của phụ nữ đâu chỉ một ít?

Tuân Thiên Ảnh thân là thiên chi kiêu tử, đi bước một đi tới trước mặt Nhạc Thiên Tầm, vươn tay về phía cô.

Nhạc Thiên Tầm giao hộp cơm giữ ấm với túi giữ ấm cho Tuân Thiên Ảnh, đi thẳng đến thang máy chuyên dụng của tổng tài.

Phảng phất có một loại cảm giác cao lãnh tổng tài vì cô xách túi, thật sảng!

Sắc mặt Tuân Thiên Ảnh trầm một chút, người phụ nữ này hiểu lễ tiết hay không? Anh rõ ràng là tính toán dắt tay cô được không?

Xem tối hôm qua cô làm anh rất thỏa mãn anh mới nhịn xuống xúc động ném hộp cơm giữ ấm xuống.

Nhìn hai người đều vào thang máy thẳng đến tầng cao nhất mà đi, hai em gái trước quầy cơ hồ hóa đá lúc này mới bắt đầu giao lưu bát quái.

"Tôi vừa rồi không hoa mắt đi? Tổng tài đại nhân vậy mà tự mình xuống dưới tiếp người?"

"Hơn nữa là một phụ nữ, tổng tài đại nhân trong lời đồn không gần nữ sắc còn lấy đồ của người phụ nữ này......"

"Nói trở về, cô có cảm thấy người phụ nữ kia rất quen mắt hay không, giống như gặp qua ở đâu......"

Tuy rằng Nhạc Thiên Tầm trang điểm nhẹ lại đeo kính râm nhưng vẫn rất dễ dàng bị người nhận ra.

Mặt cô là mặt trái xoan tinh xảo cổ điển, thoạt nhìn tương đối thanh thuần tự nhiên, mà không phải giống đa số nữ minh tinh võng hồng khác chỉnh dung mặt thành cái dùi, càng không có khoa trương cố ý tiêm mũi cao lên.

"A! Tôi nhớ ra rồi! Cô ấy còn không phải là nữ số 2 chụp rất nhiều diễn lại nửa hồng không tím vạn năm kia sao? Không phải diễn pháo hôi nữ phụ chính là diễn hắc hóa bạch liên trà xanh, nhưng kỹ thuật diễn rất tốt......"

"Tôi cũng nghĩ tới, nghe nói cô ấy không có hậu trường, cho nên có giá trị nhan sắc cùng kỹ thuật diễn cũng vô dụng, bị người có hậu đài đè nặng không phải hồng không đứng dậy!"

"Tôi thấy chưa chắc đi, nói không chừng cô ấy cùng tổng tài chúng ta có một chân đấy!"

......

Nhạc Thiên Tầm đi tới tầng cao nhất, tự nhiên không biết mình bị nghị luận thành cái hình tượng gì, vội vàng lấy đồ ăn lấy ra để Tuân Thiên Ảnh hảo hảo mà ăn bữa cơm.

Toàn bộ tầng trên đều là văn phòng tổng tài, người bình thường không được lên.

Nơi này trang hoàng bố trí điệu thấp mà xa hoa, đơn giản lại không đơn thuần, tràn ngập cảm giác hiện đại, dù sao Nhạc Thiên Tầm nhìn cảm thấy còn rất thuận mắt.

Hai người ngồi đối diện ở ghế sô pha, đồ ăn bày biện ở trên bàn trà hình chữ nhật đá cẩm thạch hoa văn tinh tế màu đen, năm món ăn một canh, sắc hương vị đều đầy đủ, thoạt nhìn thập phần ngon miệng.

"Em ăn qua?"

Tuân Thiên Ảnh cho rằng Nhạc Thiên Tầm là cố ý tới bồi ăn cơm không nghĩ tới chỉ có một bộ chén đũa.

"Tôi ăn một miếng bánh kem dâu tây mới ra cửa." Nhạc Thiên Tầm mỉm cười muốn lấy lòng anh, "Anh không phải không ăn bữa sáng sao, tôi sợ anh đói lả nên sớm một chút đưa cơm lại đây."

Cho nên hiện tại còn không đến 12 giờ, bình thường mà nói còn không đến thời gian tập đoàn Tuân thị nghỉ trưa.

Nhưng tổng tài đại nhân luôn luôn có đặc quyền, thích vài giờ ăn cơm liền vài giờ ăn cơm.

Ở trong ấn tượng của Tuân Thiên Ảnh, một khối bánh kem là đồ cắn hai miếng liền không còn, sao có thể no được.

Anh đẩy một chén cơm đến trước mặt Nhạc Thiên Tầm, còn gắp không ít đồ ăn, dùng miệng lưỡi không dung kháng cự nói: "Ăn! Em quá gầy! Ảnh hưởng xúc cảm!"

Nhạc Thiên Tầm nghi hoặc khó hiểu: "Ảnh hưởng xúc cảm? Có ý gì?"

"Ôm ngủ không đủ thoải mái."

Nghe thấy cái đáp án này Nhạc Thiên Tầm rất muốn một chén cơm đáp đến trên trán Tuân Thiên Ảnh.

Anh coi cô trở thành cái gì? Gối ôm sao? Ôm không thoải mái tối hôm qua còn ôm một đêm?

Đáng tiếc nha, dựa theo tính cách nguyên chủ ở trước mặt Tuân Thiên Ảnh là không dám quá mức làm càn, hơn nữa bởi vì việc nhỏ chọc anh càng chán ghét bất lợi với cô thu thập mảnh nhỏ hồn phách của nam thần.

Cô đành phải hít sâu, bình tĩnh, lại bình tĩnh, ngoan ngoãn mà ăn cơm.

Nhạc Thiên Tầm dạ dày nhỏ, ăn một chén cơm liền ăn không được nữa liền buông chén đũa, lấy khăn giấy ra lau miệng.

"Tôi...... Cầm đi rửa sạch sẽ!"

Cô tính toán cầm chén đũa rửa sạch sẽ lại đưa cho Tuân Thiên Ảnh dùng, rốt cuộc chỉ có một bộ chén đũa, không có khả năng để anh dùng qua đồ cô đã dùng.

Ngoài dự đoán chính là anh tựa hồ không ngại, không chờ cô có động tác bước tiếp theo anh liền giành trước cầm lấy chén tới xới cơm.

"Ai làm đồ ăn?" Tuân Thiên Ảnh hỏi.

"Bốn cái này là đầu bếp trong nhà làm, thịt kho tàu xương sườn này là tôi làm, anh nếm thử xem ăn được không......" Nhạc Thiên Tầm phảng phất hiến vật quý.

Tuân Thiên Ảnh gắp một khối xương sườn ăn vào trong miệng, không nghĩ tới cô làm ăn được khá tốt!

Chỉ chớp mắt, Nhạc Thiên Tầm liền nhìn Tuân Thiên Ảnh ăn hết đồ ăn, đặc biệt là một đĩa thịt kho tàu xương sườn kia, ngay cả nước sốt cũng chan với cơm, một chút cũng không lãng phí.

Nhìn dáng vẻ này anh hẳn là cảm thấy vừa lòng với thịt kho tàu xương sườn......

Trong văn phòng Tuân Thiên Ảnh có thêm phòng nghỉ, tháng tân hôn kia anh thường xuyên ở nơi này không về nhà.

Nhạc Thiên Tầm sau khi rửa xong hộp cơm, nhận được điện thoại của người đại diện, nói là có một bộ phim truyền hình cổ trang muốn tìm cô diễn nữ số 2, công ty hy vọng cô có thể nhận.

Cô nhớ rõ nhân vật nguyên chủ trước kia diễn đều không làm người xem thấy thích, cho nên dựa theo kịch bản công ty phỏng chừng lúc này đây lại là một cái hố, cụ thể nhận hay không nhận kịch bản này cô muốn trước nhìn xem kịch bản lại quyết định.

Vì thế cô bảo người đại diện đưa kịch bản lại đây, vừa lúc buổi chiều không có việc gì, chỗ này của Tuân Thiên Ảnh lại có phòng nghỉ, cô có thể xem kịch bản một chút.

Người đại diện Tô Nam biết quan hệ của Nhạc Thiên Tầm cùng Tuân gia, cũng biết cô cùng Tuân Thiên Ảnh đã ẩn hôn, bởi vậy phải đưa kịch bản tới tập đoàn Tuân thị cũng không cảm thấy khiếp sợ.

Nửa giờ sau, Nhạc Thiên Tầm nhận được kịch bản, còn chuẩn bị cho mình một ly trà hoa hồng tiến vào phòng nghỉ.

Cố tình lúc này Tuân Thiên Ảnh vẫn luôn vùi đầu vào công việc ngẩng đầu liếc mắt nhìn cô một cái, coi cô làm như trợ lý như ra mệnh lệnh nói: "Pha cho tôi một ly cà phê, không thêm đường không thêm sữa!"

Làm một diễn viên chuyên nghiệp, Nhạc Thiên Tầm đầu tiên liền muốn sắm vai nhân vật vợ tốt của Tuân Thiên Ảnh.

Chỉ chốc lát sau, cô liền mang một ly trà bạc hà cho Tuân Thiên Ảnh.

Anh chỉ lo nhìn chằm chằm số liệu trên văn kiện, cũng không ngẩng đầu lên mà bưng trà bạc hà lên liền uống, chất lỏng mát lạnh nhập hầu hồi lâu,  kém khá xa cà phê đen chua xót.

"Đây là cái gì?" Tuân Thiên Ảnh nhíu mày hỏi.

"Trà bạc hà, cũng có tác dụng nâng cao tinh thần, còn có trợ giúp tiêu hóa, so với cà phê khá hơn nhiều, uống nhiều cà phê quá không tốt với thân thể." Nhạc Thiên Tầm vì thân thể anh suy nghĩ, lớn mật mà thay đổi một ly đồ uống cho anh.

Uống thứ không thể hiểu được theo tính cách Tuân Thiên Ảnh, hẳn là phải đập vỡ cái ly phát hỏa nhưng đối diện với đôi mắt thanh triệt vô tội của Nhạc Thiên Tầm, anh so với trong tưởng tượng của mình còn bình tĩnh hơn.

Tầm mắt dừng lại ở trên người cô anh bỗng nhiên liền luyến tiếc dời đi.

Trên đời này sao sẽ có người phụ nữ lớn lên đẹp như vậy?

Tóc dài xõa trên vai, mắt ngọc mày ngài, quỳnh tư ngọc mạo, đôi môi phấn nộn no đủ làm như thời thời khắc khắc mời anh âu yếm......

Còn có vòng eo mềm mại kia một tay có thể ôm hết đêm qua ở dưới thân anh nhẹ nhàng lắc lư, cả người như hoa nhu mị nở rộ, điềm mỹ đến hại anh lặp đi lặp lại nhiều lần mà mất khống chế "Tham ăn".

Tuân Thiên Ảnh cảm thấy mình thật là lãng phí không ít thời gian, cư nhiên gác một vưu vật tuyệt sắc lại lâu như vậy không hưởng dụng, không phải lãng phí là cái gì?

Nháy mắt tiếp theo, anh làm một quyết định hoang đường nhất từ lúc chào đời tới nay, dứt khoát bỏ công việc lại kéo Nhạc Thiên Tầm vào phòng nghỉ.

Bị bá đạo lại không mất ôn nhu mà ném ở trên giường phòng nghỉ, Nhạc Thiên Tầm choáng váng đầu một chút, ngay sau đó không hề phòng bị mà đã bị Tuân Thiên Ảnh đè ép lại đây.

Nếu lúc này cô còn không biết sắp gặp phải cái gì như vậy cô liền xứng đáng lại bị ăn sạch sẽ.

Tuy rằng cô là một người phụ nữ sinh lý bình thường, cũng có nhu cầu, cũng thích hưởng thụ cái loại sung sướng cùng khoái cảm này, nhưng là...... Hiện tại không phải thời cơ tốt thích hợp gì đi?

"Chờ một chút! Anh không phải còn phải làm việc sao?" Nhạc Thiên Tầm đẩy Tuân Thiên Ảnh ra.

Đối phương làm lơ sức lực bạc nhược kia của cô, môi mỏng gợi cảm rơi xuống, dừng ở bên tai cô.

Có nghiên cứu cho thấy, đàn ông hôn bên tai phụ nữ là tỏ vẻ muốn hoan ái, bởi vì bên tai phụ nữ là bộ vị mẫn cảm, khi bị hôn môi liếm mút dễ dàng bị kích phát dục vọng.

"Làm việc kết hợp với nghỉ ngơi." Thanh tuyến Tuân Thiên Ảnh so ngày thường trầm thấp khàn khàn vài phần, "Bằng không lại uống nhiều trà bạc hà cũng chưa dùng......"

Đầu óc hiện tại của anh đều là cô, nào có tâm tư nghiêm túc làm việc.

Cả người anh nóng lên, phảng phất chỉ có xoa tiến cô như nước mà vào trong xương cốt thật sâu mới có thể dập tắt lửa......

Nhạc Thiên Tầm thay đổi một cái cớ uyển chuyển: "Nhưng tôi còn muốn xem kịch bản, đêm nay phải trả lời lại Tô Nam, hơn nữa đêm nay tôi phải chụp quảng cáo sữa tắm, trên người không tiện lưu lại dấu vết......"

Trên người cô tối hôm qua bị Tuân Thiên Ảnh "trồng" rất nhiều "dâu tây nhỏ", hiện tại màu đã phai nhạt chút, đánh chút phấn còn tính có thể che đi, nhưng vạn nhất lại tới chút mới mẻ liền không dễ làm.

Tuân Thiên Ảnh nghe cô nói xong, động tác ngừng một chút, trên cao nhìn xuống nhìn chằm chằm cô, ngữ khí lạnh lùng, giống như đang chất vấn: "Quảng cáo sữa tắm? Ai cho em đi chụp cái loại đồ vật này?"

"Công ty giúp tôi nhận......" Nhạc Thiên Tầm nói, "Đã sớm ký hợp đồng......"

Anh sẽ không thật sự muốn can thiệp công việc của cô đi? Bị Tuân Sơ Ảnh nói trúng rồi?

"Không cho chụp!" Ba chữ đơn giản tràn ngập ý vị cường thế.

Ý tưởng Tuân Thiên Ảnh thành lập chiếm hữu dục, bởi vì cô đã triệt triệt để để là người phụ nữ của anh cho nên hết thảy của cô đều thuộc về anh, thân thể của cô từ anh làm chủ, không cho phép người khác nhìn bộ vị không nên xem nhiều hơn nửa tấc, cho dù chỉ lõa lồ bả vai cùng chân.

Đương nhiên, Nhạc Thiên Tầm cũng không lý giải tâm lý bá đạo của anh, chỉ cảm thấy anh không nói lý.

"Đó là công việc của tôi, dựa vào cái gì không cho tôi chụp? Anh trước kia đều mặc kệ......"

Cô theo lý cố gắng ở trước mặt Tuân Thiên Ảnh là vô dụng.

"Chỉ bằng tôi là chồng em!" Trong lòng anh có một quyết định nhất lao vĩnh dật, có thể ngăn chặn cô tiếp những cái quảng cáo lung tung rối loạn đó, "Trước kia là trước kia, hiện tại là hiện tại, công việc của em bây giờ tôi sẽ quản!"

Dứt lời, anh dứt khoát đến bàn làm việc bên ngoài ấn xuống điện thoại nội tuyến gọi cho trợ lý, trực tiếp phân phó một câu: "Gọi điện thoại cho Âu Dương Thành cho tôi, nói với anh ta, về sau không nhận cho Nhạc Thiên Tầm quảng cáo sữa tắm cùng nội y linh tinh, bằng không giải trí Tinh Quang của anh ta liền chuẩn bị xong đời đi!"

Một mệnh lệnh bá khí trắc lậu như vậy bỗng nhiên làm trợ lý đặc biệt của tổng tài hoảng sợ.

Anh ta là một trong ít người biết thân phận thật sự của Nhạc Thiên Tầm, cứ việc rất tò mò giữa cô cùng tổng tài đại nhân đã xảy ra cái gì nhưng công việc tương đối quan trọng, nếu không, xong đời sẽ là anh ta.

Nhạc Thiên Tầm nghe được câu nói kia của Tuân Thiên Ảnh, tâm không khỏi run rẩy: "Không xong! Tôi bị anh hại thảm! Quảng cáo kia thù lao cũng không ít, bội ước tôi phải bồi năm lần......"

Làm một tiểu tham tiền, tâm thật đau khi tổn thất tiền a!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro