CHƯƠNG5: NÃO NHÂN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm ấy, Hoàng Thượngđang ngồi dùng bữa với Kính Phi vô cùng vui vẻ, người liên tục gắp cho Kinh phinhững món ăn ngon bổ dưỡng nhất. Hoàng Thượng nhìn Kính phi rồi đưa tay sờ vàochiếc bụng của nàng nói "long thai này chính là may mắn của triều đình chúngta. Khâm Thiên Giám đã tiên đoán về phúc khí của long thai, quý giá bội phần,trẫm cảm ơn nàng" nói xong Hoàng Thượng đưa tay lên nắm lấy bàn tay của Kínhphi cười tươi, Kính phi cung lấy chiếckhăn che cái miệng anh đào của nàng mà e thẹn, Hoàng Thượng nói tiếp "dạo nàyTrẫm định đưa mọi người đi Viên Minh Viên tránh nóng đưa tất cả tần phi và a cacông chúa đi theo, nàng hãy chuẩn bị đi" Kính phi nói "tạ ơn Hoàng Thượng".Không lâu đã qua vài ngày, ngự giá của Hoàng Thượng cũng đã tới Viên Minh viêntránh nóng, Thanh Vân vừa bước vào điện cát ở đây choáng ngợp không thôi, nókhông còn là sự xa hoa lộng lẫy chốn cung đình mà trở nên tối giản, thanh nhãvà đầy quý phái, những chiếc bàn gỗ tử đàn màu nâu sẫm khắc hình rồng phượng,những chiếc bình gốm xứ trơn màu xanh ngọc được đổ bóng một cách tinh tế, lưhương cũng được thay thế hoàn toàn bởi những đĩa hoa quả ngát hương thơm ngọt,giữa phòng là một thau đụng đá lạnh làm bằng đồng với kích thước trung bình,bên cạnh, đối diện với cửa sổ là chiếc bàn trang điểm với màu sắc giản lược tốiđa tạo nên cảm giác hài hòa và mát mẻ. Ngoài điện là một con đường dài lát gạchtrắng hai bên là những tán cây xanh thẳm rủ bóng che mát cho con người, nhìn từxa tựa như một khu rừng đang ôm ấp biệt phủ rộng lớn, các loài hoa cỏ nở rộ bắtmắt vô cùng Thanh Vân không nhịn được mà thốt lên "nơi đây đúng là tuyệt cảnhnhân gian" Thiêu Linh đứng bên cạnh cười nói "đây là nơi mà các đời vua thườnglui tới tránh nóng, không những vậy đây cũng là nơi mà tứ a ca Cao Hoài đangsinh sống" Thanh Vân ngạc nhiên "Hoàng Thượng cũng từng nhắc về người đó, nhưngtại sao cậu ta lại không ở trong cung mà lại dọn tới Viên Minh Viên vậy chứ"Thiêu Linh dè dặt nói "vì trước đây mẫu thân của a ca từng làm chuyện mà HoàngThượng không thích, nên bị phạt tới đây" Thanh Vân hỏi tiếp "vậy còn trưởng tửcũng không sống trong cung, vậy cậu ta ở đâu" Thiêu Linh đáp lời "Trưởng a ca giờđã trưởng thành và ra lập phủ riêng rồi. Đó là hài tử của Thỏa Quý Nhân, nhưngcô ấy đã sớm qua đời sau khi sinh cậu ta rồi, tiểu chủ đừng nói những chuyệnnày nữa chẳng phải người muốn tới cung của Liễu Quý Nhân sao" Thanh Vân gật đầucười mỉm hai người nhanh chóng đi tới gặp Hồ Nguyệt. Vừa nghe được tin báoThanh Vân đến, Hồ Nguyệt có chút hoảng loạn nói " Thảo Nhi ngươi mau cất phươngthuốc thụ thai này đi, không được để cho Thanh Vân thấy" Thanh Vân bước vào haingười vô cùng vui vẻ, ngồi xuống nói chuyện, Thanh Vân lên tiếng "tỷ tỷ gần đâychiến sự Kim Xuyên vô cùng gắt gao, Hoàng Thượng ngày đêm triều chính, có lẽnghĩa phụ ở ngoài cung cũng sẽ rất bận rộn" Hồ Nguyệt nói "đúng vậy, ta vừa mớinhận được gia thư từ nghĩa phụ, tuy chiến sự bận rộn, nhưng kẻ nắm dữ ưu thế lạilà Hoa Đại Tướng quân, huynh trưởng của Hoa phi e là sau này tháng ngày sẽ khósống rồi đây", bỗng Thảo Nhi bước vào thông báo "thưa tiểu chủ Lưu Thái Y đã tới"Hồ Nguyệt rạng rỡ cười nói "cho truyền" vừa vào trong, Lưu thái y liền quỳ xuốngthỉnh an Thanh Vân nói "đây là vị thái y nào vậy trước giờ đều không biết mặt"Hồ Nguyệt nói "đây là vị Lưu thái y mới nhậm chức trong cung, người này là đồnghương với ta đó" Thái y khẽ cười rồi lấy dụng cụ ra bắt mạch cho Hồ Nguyệt nhântiện cũng bắt mạch cho Thanh Vân nói "sức khỏe của nhị vị tiểu chủ an hảo, LiễuQuý Nhân hãy tích cực phục dùng thuốc bổ của Nô tài nó sẽ giúp sức khỏe người khỏe mạnh dễ mang thai" Thanh Vân nói "đó là thuốc gì vậy" Hồ Nguyệt nói với giọngcó chút sượng "chỉ là thuốc bình thường thôi không đáng nhắc tới, cũng đã đếngiờ nghỉ trưa muội hãy về điện cát nghỉ ngơi đi" sau khi thấy Thanh Vân đã đixa Hồ Nguyệt nói với Lưu Thái y bảo "khanh làm tốt lắm, chuyện thuốc thụ thainày không được lộ ra, ông mới nhập cung địa vị chưa vững hãy ở lại chửng bệnhcho ta, nếu điều dưỡng tốt không lo con đường sau này của ông không rộng mở"Lưu thái y nói "nô tài tạ ơn tiểu chủ nâng đỡ, nô tài cáo lui" Lưu thái y vừalui ra Thảo Nhi nói "tiểu chủ thực sự không cho Thanh Vân tiểu chủ biết sao" HồNguyệt nói "biết làm gì, nghĩa phụ chỉ bảo ta cố gắng kiểm soát và lợi dụng ở đểlàm theo kế hoạch, không phải ủng hộ cho ả lên ngôi" Thảo Nhi nói tiếp "vậychúng ta thực sự dùng tên Lưu thái y này sao tiểu chủ" Hồ Nguyệt nói khi taykhe cầm vào cốc trà "ta đã tra rõ gia cảnh hắn rồi, hoàn toàn trong sạch, hơn nữahắn còn là người đồng hương với ta lúc ta chưa vào nhà Thành công công, có gìmà không dám dùng, hơn nữa Thanh Vân đó có một Khánh Nguyên thanh mai trúc mãta có thêm tên này chẳng phải là đồng thanh tương ứng đồng khí tương cầu haysao" Thảo Nhi nói "tiểu chủ anh minh, giờ nô tì giúp người sửa soạn tối nay cònphải đến buổi gia yên cùng Hoàng Thượng nữa". Tối đó mọi người đông đủ vui ca tạigia yến bên mặt hồ lắng đọng của Viên Minh Viên, tất cả đều chuyên tâm gửi nhaulời chúc phúc, tiếp rượu và xem ca kịch. Bỗng Thảo Nhi bước vào quỳ trước mặtcác Vương gia, Hoàng Thượng, Thái Hậu và chúng phi tần nói "thưa Hoàng Thượng,Thái Hậu, Hoàng Hậu và các chủ tử, tối hôm nay là gia yến, tiểu chủ của nô tìLiễu Quý Nhân muốn góp vui cho các chủ tử qua tiết mục múa hát với mai hoa trênmặt nước" Hoàng Thượng nói "được mau làm đi" Lập tức Thảo Nhi nhìn về mặt hồ vỗhai tay, lập tức một chiếc đò nhỏ trôi ra giữa hồ trở theo bức bình phong inhình mai trắng, sau tấm bình phong, Thanh Vân bước ra với y phục biểu diễn màuđỏ sặc sỡ cầm trên tay cành mai đỏ trông vô cùng mỹ lệ, nàng vừa hát vừa đongđưa uyển chuyển, dẻo dai, tựa như con khổng tước lâu ngày bây giờ mới được tungcánh bay cao. Hoàng Thượng thấy vậy đôi mắt không giấu nổi nét si mê, thấy vậyHoa Phi vô cùng căm phẫn, Thanh Vân nhìn Hồ Nguyệt xinh đẹp như hoa cũng cóchút ghen bực nàng liền lấy lý do đã say rượu rồi rời đi. Sau khi Hồ Nguyệt kếtthúc tiết mục đã lên bờ quỳ xuống thỉnh an Hoàng Thượng vừa thấy nàng đến HoàngĐế ngay lập tức ra khỏi chỗ ngồi đưa tay đỡ nàng đứng lên, Hồ Nguyệt vui vẻ đặtbàn tay búp măng trắng nõn vào tay người Hoàng Thượng nói "mùa này thì tìm đâura mai đỏ chứ" Hồ Nguyệt nói "ở quê nhà thần thiếp ở phía tây, vẫn đang còn rấtlạnh thần thiếp cho người lùng sục khắp nơi mới tìm thấy nhành mai này, muốnlàm Hoàng Thượng vui vẻ một chút" Hoàng Thượng nói "nàng đã kì công rồi, tốinay ở lại với trẫm đi" Hồ Nguyệt khẽ cúi mình, Hoàng Thượng liền dẫn nàng lênngồi cạnh mình xem hết buổi gia yến, Hoàng Hậu lúc này mang đôi mắt đầy ẩn ý. Vềphía Chính Quý Nhân, Thanh Vân đang cùng Thiêu Linh đi dạo quanh Viên Minh viênnàng đi từ những khóm hoa này đến rừng cây khác, mọi thứ rộng lớn đại ngànnhưng lại mang màu u tịch, bỗng nàng thấy phía xa là một điện cát đang sángđèn, Thanh Vân hỏi "đó là nơi nào vậy, không lẽ còn vị nương nương nào không đếndự gia yến sao" Thiêu Linh đáp "vậy chúng ta hãy đi xem thử, đó có thể là ĐoanPhi nương nương" nói rồi hay người nhanh chóng đi lại đó, vừa tới cửa điện mộtcung nữ quỳ xuống thỉnh an, Thanh Vân hỏi "đây là nới ở của ai" Cung nữ nói"thưa tiểu chủ, đây chính là nơi mà Đoan Phi nương nương đang nghỉ ngơi" ThanhVân hỏi "sao tiểu chủ các người không đến dự gia yến" Cung nữ kia trả lời "tiểuchủ nô tì quanh năm đau yếu, lại không được Hoàng Thượng quan tâm nhiều nên chỉmuốn ở lại đây yên tỉnh qua ngày thôi" Thanh Vân hỏi "vậy nương nương đâu" vừanói dứt câu một giọng nói vang lên, thanh âm có chút mệt mỏi, tiều tụy nói "tađây" ấn tượng đầu tiên của Thanh Vân đó là vị nương nương này xuất hiện với nướcda trắng nhợt nhạt, đôi mắt có đôi phần hốc hác, cơ thể gầy yếu khoa cả trênmình bộ y phục màu xám nhạt bước tới, kì đầu của người cũng chỉ điểm xuyến một đóa hoa Thược Dược, vừa Thấy Đoan PhiThanh Vân quỳ xuống nói "thần thiếp Thành Thanh Vân thỉnh an Đoan Phi nươngnương, nương nương vạn phúc kim an" Đoan phi nói "đứng lên đi, thì ra muội làChính Quý Nhân sao, ta đã nghe danh muội rất lâu đúng là mỹ lệ lắm" Thanh Vânnói "thần thiếp không dám" Đoan phi khẽ đưa tay vào phòng Thanh Vân cũng hiểuý, hai người hôm đó đã cùng nhâu truyện trò rất lâu, mãi đến khi gia yến tàn tiệcmới chia tay. Vài ngày sau, Thanh Vẫn đang cùng Hồ Nguyệt dùng cơm, bỗng HồNguyệt nhợn ra một tiếng nôn ói, Thanh Vân thấy vậy liền đưa tay ra đỡ lấy ngườitỷ muội nói "tỷ sao vậy, sao tự nhiên lại ói chứ" Thảo Nhi đứng bên cạnh lên tiếngthanh âm có chút lo lắng "thưa tiểu chủ, Liễu Quý Nhân của chúng tôi dạo này cứhay nôn ói, thèm chua, kinh nguyệt không đều nữa xin người hãy giúp tiểu chủ"nàng vừa nói xong, không để ý ánh mắt ý của Hồ Nguyệt đã rất khó coi, đôi mắt ấycó chút giận dữ nhưng vẫn rất kiềm chế, cái chau mày nhẹ như làn không khí màchẳng ai có thể nhận ra được. Đúng lúc này thị tì đứng bên ngoài vào thông truyềnnói "Thưa nhị vị tiểu chủ, Lưu Thái Y đã tới" Thanh Vân nói "mau mời vào" tháiy vừa bước vào điện cát đã thấy Hồ Nguyệt thần sắc mệt nhọc, Liễu Quý Nhân nói"mau đến bắt mạch cho ta" thái y liền cúi đầu nghe lệnh, sau khi phủ tấm khănnhung lên cổ tay thái y liền đi vào dò lấy mạch đập, bỗng nhiên gương mặt Lưuthái y như bừng sáng, ông vội quỳ xuống khấu đầu nói "chúc mừng tiểu chủ, ngườiđã có hỉ được 2 tuần nay rồi" Thanh Vân thấy vậy cười tươi nói "tốt rồi tỷ tỷ tốtrồi đúng là đại hỷ" Hồ Nguyệt bây giờ hai mắt đã ngấn lễ mà chẳng nói lên lời.Tối đó Hoàng Thượng vừa biết tin liền chạy đến điện cát của Hồ Nguyệt, vừa đi vừakhông giấu nổi nụ cười, tựa như một đứa trẻ được mua cho quần áo mới để đi duxuân vậy. Vừa đến điện cát Hoàng Thượng đã vội nắm chặt lấy tay Liễu Quý Nhânmà không cần hành lễ nói giọng điệu vô cùng phấn khởi "cuối cùng nàng cũng có hỉrồi đây chính là đứa con minh chứng cho tình yêu của hai ta đó" Hồ Nguyệt chỉbiết cúi mình cười tươi, Hoàng Thượng nói tiếp "Bồi Thịnh chuyền chỉ của trẫmchờ khi Liễu Quý Nhân sinh xong phong làm Liễu Tần ban cho ở Hàm Phúc Cung làmchủ vị, cung nhân của Diên Hy cung trên dưới ban nửa năm bổng lộc. Liên tiếp mấy ngày sau, Hoàng Thượng chỉ đếnthăm Hồ Nguyệt, đó cũng là ngày mà nàng ta đắc thế nhất gần như có thể hô mưa gọigió chốn cung đình. Đồ ăn được đưa đến điện cát đều là các món sơn hào hải vị,bàn đồ ăn mỗi bữa không dưới 20 món ăn được chế biến công phu, trang phục, vảivóc trong cung của nàng cũng là loại thượng phẩm, được làm từ gấm Tô Châu thêuđầy hoa cỏ bằng chủ vàng chỉ bạc, thậm chí còn được đắc cách dùng vật vàng thuầnmà chỉ Hoàng Hậu được dùng với lý do để khử đi âm khí mà trang sức bằng ngọcmang lại. Tin này nhanh chóng truyền tới tai Hoa phi trái với sự nôn nóng tứcgiận mà đáng lẽ phải xảy ra, cô ta ngồi vẽ lông mày với vẻ điềm đạm nói với TàoCầm Mặc đáng bế Ôn Nghi bên cạnh nói "ta thấy ả đắc ý như vậy cũng đủ rồi đó, tốinay hãy cho ả ta sống không bằng chết đi" Cầm Mặc cười đáp " ngày mai chỗ thầnthiếp mới tìm được trà ngon, muốn mời các nương nương và Hoàng Thượng đến uốngthử, lâu rồi Ôn Nghi chưa được gặp Hoàng Thượng" Hoa phi cười đầy nham hiểm.Lúc này Hoàng Hậu đang canh y mục dục chuẩn bị đi ngủ, Thì Tôn cô cô nha hoàn hồimôn của Hoàng Hậu nói "nương nương à chúng ta không có dự tính gì về long thaicủa Hồ Nguyệt sao" Hoàng Hậu nói "cần gì chứ cho dù ả sinh ra Hoàng Tự cũngkhông thể uy hiếp ta, hơn nữa chẳng phải Hoa phi vẫn còn sống đây sao, ngươinghĩ ả sẽ để cho qua chuyện này à" Tôn cô cô nói "nương nương anh minh, cũng làngười nghĩ chu toàn, biết dùng Hoa phi như con khuyển mã bên cạnh" Hoàng Hậu đặttay lên ngực nét mặt u sầu và ngao ngán nói "thật tội nghiệp cho cô ta nếukhông vì đứa con yểu mệnh, thì đã không thành ra như vậy" Tôn cô cô nói "nươngnương à, người cũng là biết nhìn xa trông rộng, năm đó may mà người kịp thời ratay, làm cho Hoa phi trở thành người sắt đá như bây giờ, còn giúp người diệt đibao kẻ ngán đường mà vẫn dữ được cho người đôi tay trong sạch" Hoàng Hậu nói"trong sạch, trong cung này có ai mà trong sạch chứ, ai cũng có mưu toan riêngcho mình nếu không làm vậy thì để ả độc bá hậu cung sao, cái hộp xạ hương đó giờvẫn dùng được chứ" Tôn cô cô nói "dạ vẫn tốt, hôm trước nô tì đã phái nội giáncủa chúng ta đào nó lên kiểm tra rồi, chỉ cần cái hộp đó vẫn được trôn dưới câyBách Tùng tại Dực Khôn cung thì chúng ta không cần lo lắng nữa" Hoàng Hậu nói"rất tốt, cố mà thu xếp cho ổn thỏa, bổn cung mệt rồi" nói xong Tôn cô cô dìuHoàng Hậu vào giường nghỉ ngơi. Hai ngày sau đúng vào hôm Tào Cầm Mặc tổ chứctiệc trà, các phi tần cùng Hoàng Thượng tụ tập đông đủ, nói cười vui vẻ, HoàngThượng trên tay cầm trống đồ chơi lắc qua lại trước gương mặt tròn bầu bĩnh củaÔn Nghi công chúa cười đùa vui vẻ, Hoàng Thượng nói "trong cung liên tiếp đại hỷ,hết Kính Tần rồi lại Đến Liễu Quý Nhân đây thật sự là phúc của trẫm", Hoa phinói "Kính Tần đang phải dưỡng thai không thể ở đây chung vui thật đáng tiếc" rồilén nhìn Tào Cầm Mặc đầy ẩn ý, ngay lập tức, Tào Quý Nhân nói "Hoàng Thượng bâygiờ công chúa đã tới giờ uống sữa, xin phép Hoàng Thượng được lui xuống, HoàngThượng phất nhẹ tay, Hoa phi bên cạnh lên tiếng "Hoàng Thượng, người xưa nay bậnchuyện triều chính, trong cung lại có đại hỉ, cũng chẳng có thời gian đến thămthần thiếp, lần này cung thần thiếp nấu món cháo hầm hạt sen, an tâm định thầnrất bổ dưỡng. Mời người nến thử" Hoàng Thượng cũng không từ chối nói "được, cácnàng nghỉ ngơi trước đi, trẫm về cung Hoa phi nghỉ ngơi một chút" Các chúng phitần lập tức quỳ xuống nói "cung tiễn Hoàng Thượng" Khi Hoàng Thượng cùng Hoaphi bước ra đến cửa điện cát bỗng có một bóng đen bí ẩn thoát ẩn thoát hiện saubóng cây, Hoa pho nhanh nhẹn hét lên "là kẻ nào đang ở đó" Lập tức các thị vệcanh dữ liền lao vào bắt lấy gã bí ẩn kia không lâu sau đã tóm được đưa ratrước mặt Hoàng Thượng, Hoa phi nói "tiện tì này chán sống rồi sao, thấy HoàngThượng mà dám ẩn hiện không ra hành lễ, người là ai" Nô tì kia khẽ nói rồi từ từngẩng đầu "nô tì là cung nữ hầu hạ việc giặt y phục cho Liễu Quý Nhân xin HoàngThượng tha tội" Hồ Nguyệt thấy vậy quát "láo ngươi là cung nữ giặt y phục,không mau đi làm việc còn lảnh vảng ở đây làm gì" Nô tì kia nói "dạ nô tì đangđi mang y phục của người đi giặt nô tì xin cáo lui" vừa định đi Hoa phi nói"khoan, nếu chỉ là giặt đồ thì sao phải lén la lén lút, biết đâu người đang ăntrộm bảo vật trong cung cấm thì sao, mau mở tay nải ra" vừa nói xong, Tô CôngCông lập tức lao vào giật lấy tay nải mở ra thì là bộ y phục dính máu, HoàngThượng nói "như vậy là sao" Nô tì đó dập đầu lia lịa xuống đất nói "thưa HoàngThượng nô tì không dám giấu giếm Hoàng Thượng, đây chính là y phục có dính kinhnguyệt của Liễu Quý Nhân chủ tử nô tì" Hoa phi đứng bên hét lớn "hỗn láo, Hồ muộimuội rõ ràng đang mang thai, ngươi lại dám nói là dính kinh nguyệt sao" HoàngThượng thở dài nói "vào trong giải quyết". Bước vào điện tất cả đều quỳ xuốngcúi gằm mặt thần sắc mang vẻ sợ hãi. Hoàng Thượng nói "giờ thì ngươi nói đi, sựvụ là như thế nào", nô tì kia ấp úng trả lời "thưa Hoàng Thượng, nô tì khônggiám lừa gạt Hoàng Thượng, đây đích thực là y phục có dính Kinh Nguyệt của Tiểu chủ Liễu Quý Nhân, chủ tửđang sai nô tì bí mật đi giặt, thực chất tiểu chủ không hề có hỉ mà chỉ đang giảmang thai tranh sủng thưa Hoàng Thượng" Hồ Nguyệt ngồi bên không nhịn nổi đứngra đạp tiểu nô tì đó một cái rồi quát "ngươi nói láo, rõ ràng ra hoàn toàn có hỉ,thái y đã bắt mạch lại còn có dấu hiệu ốm nghén, ngươi giám vu cáo ta" HoàngThượng nhìn với anh mắt nghiêm nghị có đôi phần chán ghét gằn giọng nói "HòNguyệt nàng bình tĩnh đi" Hồ Nguyệt nghe vậy liền quỳ xuống nói "Hoàng Thượngthần thiếp không hề lừa dối người, thật sự thần thiếp đã có long chủng" HoàngThượng cúi mặt xuống, lấy tay vỗ vào đầu gối nói "Tô Bồi Thịnh, ngươi mau đi gọiTề Thái y tới" Hồ Nguyệt nói "gọi thêm của Lưu Thái y nữa" một lát sau, Tề tháiy đã tới Bồi Thịnh nói "Thưa Hoàng Thượng chỉ tìm thấy Tề Thái y, Lưu Thái y mấttích rồi" Hồ Nguyệt nghe cậy liền khụy xuống, Thanh Vân bên dưới bò lên ôm lấytỷ tỷ. Hoàng Thượng nói "thái y mau bắt mạch cho Liễu Quý Nhân đi" Tề thái ynghe lệnh liền hành động, cả gian phòng chìm vào sự tĩnh mịch khó tả, chỉ thấyánh mắt của Hoa phi nhìn Tào Quý Nhân rồi khẽ gật đầu. Sau thời gian chờ đợi, TềThái y đến trước mặt Hoàng Thượng bẩm báo "thưa Hoàng Thượng, Liễu Quý Nhânkhông hề có hỷ mạch, thực chất quý nhân không hề mang thai" Hoàng Thượng phẫn nộđập mạnh chuỗi tràng hạt xuống đất quát "ả tiện tì nhà ngươi dám khi quân phạmthượng sao" Liễu Quý Nhân nghe vậy sợ hãi bò tới chân Hoàng Thượng nói "HoàngThượng người phải tin thiếp... người phải tin thiếp Hoàng Thượng" Hoàng Đế gươngmặt đầy sự ghê tởm và tức giận dơ chân đá ngã nàng, nói "Liễu Quý Nhân lừa dốiThánh Thượng, lập tức phế làm Hồ Đáp Ứng, đưa về Tử Cấm Thành, giam trong KhảiTường cung, từ nay đó sẽ là lãnh cung của ả" Hồ Nguyệt nghe vậy liền thất thần,nhìn nàng lúc này vô cùng thê thảm, đầu tóc rồi bời mang vẻ sợ hãi, Thanh Vânlao lệ nói "thưa Hoàng Thượng Hồ tỷ tỷ tuyệt đối không phải như vậy đâu HoàngThượng" Hoàng Đế trừng mắt "nàng nói không phải nàng nhận tội thay nàng ta sao,từ giờ ai dám cầu xin cho tiện phụ này, lập tức cho giam cùng với ả, còn về phầnNô tì kia và tên Lưu thái y giao cho Hoa phi toàn quyền sử lý" Bỗng bên ngoài mộtthái giám lao vào nói "Hoàng Thượng, có chuyện lớn rồi, Kính Tần nương xảy thairồi" Hoàng Thượng nghe vậy bàng hoàng ngả mạnh người xuống nói "tại sao lại xảythai" thái giám nói "chuyện này vẫn chưa rõ ràng xin Hoàng Thượng đến xem thử"Hoàng Thượng liền đứng phắt dậy lao ra ngoài cửa Hoàng Hậu cũng nhanh chóng đitheo, Hoa phi lập tức đứng dậy nói "bổn cung lấy quyền quản lý lục cung hạ lệnh,nô tì kia lôi vào thận hình ti tiếp tục tra khảo rõ ràng, Chu Ninh Hải ngươimau phái người đi tìm Lưu thái y có đuổi ra khỏi cung cũng phải tra, Hồ Đáp Ứngđưa về giam trong Khải Tường cung ngay trong đêm, các ngươi mau giải tán đi" lậptức mọi người liền lui ra, hai thái giám lao vào lôi Hồ Nguyệt đi, Thanh Vân ômlấy tỷ tỷ cũng bị chia cắt, Lăng Hao liền tới dìu Thanh Vân hồi cung. Hoa phithấy tất cả đã đi xa liền ngồi vào ghế nói với Tào Quý Nhân "ngươi giỏi lắm mọiviệc rất chu toàn, giờ đây chúng ta thắng lớn rồi" Cầm Mặc nói "việc nươngnương giao phó, thần thiếp không dám làm việc sai sót" Hoa phi nói "tốt rất tốt,mau cho người dẹp hết đống y phục bẩn kia đi, đừng để ai phát hiện đó không phảiy phục của Hồ Đáp Ứng" Tào Cầm Mặc khẽ gật đầu, Hoa phi nói tiếp "Chu Ninh Hải,ngươi mau đi xử lý Lưu thái y đi, còn nữa những thái y chữa trị cho Kính Tầnkín miệng chứ" Cầm Mặc nói "hoàn toàn đã được thần thiếp kiểm soát kỹ lưỡng,mua chuộc hết rồi, đảm bảo không kẻ nào dám ho he" Hoa phi ngẩng đầu lên cao cườitươi nói "đưa Khâm Thiên Giám tới rót thêm dầu vào lửa đi". Về phía cung củaKính Tần Hoàng Thượng vừa bước vào đã thấy Kính Tần đau đớn vạn phần trên giườngbệnh, lập tức hai thái y chạy ra thỉnh an Hoàng thượng rồi nói "thưa Hoàng Thượng,cái thai của Kính Tần không dữ được, nguyên nhân được biết là do kính tần trongthời gian mang long thai thường xuyên phục dùng bánh bột Hoa Hồng, nhưng trongbột làm bánh Hoa Hồng xưa này đều có lượng nhỏ xạ hương, thỉnh thoảng phục dùngthì không sao, nhưng nếu lạm dụng lâu dài chắc chắn sẽ có ảnh hưởng" Hoàng Thượngchau mày "lũ khốn kiếp, vậy tại sao các ngươi không cảnh báo nàng ấy" Hai Tháiy lập tức dập sâu đầu nói "thưa Hoàng Thượng lượng xạ hương trong người Kính Tầnđược đưa vào từ từ sẽ với lượng nhỏ cho nên không thể phát giác" Hoàng Thượnggiận dữ nói "cứu chữa cho nàng ấy bằng không ta giết hết các ngươi để chônchung" Hai thái y nghe vậy sợ hãi lùi vào. Hoàng Thượng lấy tay chống vào chánnói "Tại sao con của trẫm, lại bị như vậy chứ, không lẽ ông trời không muốn chotrẫm có thêm Hoàng Tự sao" Hoàng Hậu ở bên nói "Hoàng Thượng... con rồi sẽ có nữamà". Lúc đó Khâm Thiên Giám Chạy vào nói "thưa Hoàng Thượng, nô tài vừa nghetin liền lập tức chạy tới đây thông cáo một chuyện rất quan trọng" Hoàng Thượngra lệnh cho nói, Khâm Thiên Giám trả lời "thưa Hoàng Thượng cái thai của Kính Tầnnương chính là một đại hỉ sự, nhưng chỉ khi hài tử được an toàn giáng sinh, tuynhiên khi nô tài biết Kính Tần sảy thai đã ngay lập tức lật lại đồ án để điềutra chuyên sâu thì phát hiện..." Hoàng Thượng nói "phát hiện chuyện gì" KhâmThiên Giám lập tức dập sâu đầu xuống đất nói, thanh âm mang sự Hoảng loạn vàkinh sợ tột cùng "nô tài điều tra sinh thần bát tự của Kính Tần phát hiện nămnay Kính Tần có sao xấu chiếu mệnh, hoàn toàn xung khắc với long thai, nói đơngiản, chính là Kính Tần nương nương đã khắc chết Hoàng Tự" Hoàng Thượng nghe vậymặt đỏ tía đứng lên đạp cho Khâm Thiên Giám ngã khụy rồi nói "tiện nô, lúc a cachưa ra đời, thì ngươi nịnh hót lấy lòng không ngớt, lúc a ca không thể an toàngiáng sinh thì ngươi lại ra lời vu cáo Kính Tần của trẫm, Bồi Thịnh, lôi tên nôtài này ra ngoài đánh chết cho trẫm" Khâm Thiên Giám ngẩng đầu nói "Hoàng Thượngtha cho nô tài, nô tài không hề có ý thưa Hoàng Thượng, nô tài xin người...".Hoàng Thượng nhắm nghiền mắt nói "hậu cung tối nay không được yên ổn rồi, HoàngHậu như nàng, đích thực vô năng rồi" Nghe vậy Hoàng Hậu lập tức quỳ xuống nói"thần thiếp vô dụng Hoàng Thượng tha tội" Hoàng Thượng bước ra ngoài điện nói"Bồi Thịnh, Kính Tần đang cần dưỡng bệnh, chúng ta cũng mau hồi cung thôi, tạmthời Kính Tần cũng không cần hầu hạ trẫm nữa", Bồi Thịnh nghe vậy lập tức đithu xếp. Trên con đường dài về điện cát, Hoàng Hậu cùng Tôn cô cô bước chung đường, Tôn cô cô nói "Hoàng Hậu đêmnay người uất ức rồi" Hoàng Hậu nói "uất ức gì chứ, một lúc loại được hai kẻ rấtcó tiềm lực, mà tay lại không dính máu, thật sự lần này, chúng ta thắng rồi"Tôn cô cô nói "chỉ tội nghiệp cho Kính Tần nương, chỉ e là giờ đây cô ta sẽ bịHoàng Thượng lạnh nhạt rồi" Hoàng Hậu nói "Hoàng Thượng của chúng ta xem trọngthiên tượng, lần này Hoa phi cao tay lắm, cô ta không chỉ biết dùng xạ hương màcon biết đánh vào điểm chí tử trong tâm lý Hoàng Thượng nữa" Tôn cô cô nói "thậtra nô tì thấy, đây là mưu kế của Tào Quý Nhân, Hoa phi ngang ngược vô đối nhưngđầu óc lại nông cạn, vô tri, cô ta biết dùng xạ hương hại người lại không thể cứuđược chính mình, tức cười lắm" Hoàng Hậu nói "xạ hương của chúng ta là âm thầmtấn công vào khí huyết, còn của Hoa phi dùng cho Kính Tần thì hơi lộ liễu rồi,bổn cung mệt rồi, về nghỉ đi". Về phía Thanh Vân, nàng đang ngồi thất thểu bêncửa sổ, Thiêu Linh bước vào nói "tiểu chủ, Hồ Nguyệt tiểu chủ đã hồi cung antoàn, chúng ta cũng đi nghỉ thôi", Thanh Vân nói "ta phải giúp tỷ tỷ" ThiêuLinh nói "thưa tiểu chủ, giờ chúng ta muốn giúp, cũng lực bất tòng tâm rồi,ngày mai chúng ta sẽ hồi cung, đợi về cung rồi, tính toán cũng chưa muộn" ThanhVân khẽ đưa ra về phía Thiêu Linh, nô tì đó lập tức vào đỡ nàng về giường. HồNguyệt lúc này cũng bị đưa về Khải Tường cung, nàng vừa bị đẩy ngã vào điện liềngào lên "các ngươi dám đối xử với bổn cung như vậy sao, ta đang mang long thaiđó" Thái Giám canh dữ ném cho nàng ta một bộ đồ màu nâu thanh giản nói "ngươimau cởi trâm thay y phục này vào, Đáp Ứng không xứng mặc y phục sang trọng nhưvậy, cũng mau cởi trâm ra đi" Hồ Nguyệt hoảng sợ nói, thanh âm mang sự yếu ớtvà sợ "ta dù sao cũng có địa vị là chủ tử, các ngươi dám sao, mau cho ta gặpHoàng Thượng" Thái Giám liền nói "Hồ Đáp Ứng, người nghĩ người còn oai phongnhư xưa sao, không đâu, người giờ đã sa cơ, bị Hoàng Thượng chán ghét rồi, mau khóa cửa lại cho ta" mặc cho Hồ Nguyệt gào thét bên trong cánh cống vẫn đóng lạikhóa kỹ. Trong cung, Hồ Nguyệt than khóc không ngừng, đôi mắt đã ươm sợi tơmáu, hốc hác vô cùng, đầu tóc cũng rối bời đau khổ. Thảo Nhi không nhịn nổi liềnvào đỡ lấy nàng, Hồ Nguyệt đôi mắt đầy điên dại tát Thảo Nhi ngã ra sàn nói "tấtcả là tại con tiện tì nhà người, tại ngươi nói cho ả Thanh Vân khiến ả mưu hạita, giờ tiền đồ của ta mất sạch rồi, gia tộc cũng không thể ngẩng đầu làm ngườinữa" Thảo Nhi lập tức cúi đầu nói "tiểu chủ tha tội cho nô tì, chỉ là nô tì thấyChính Quý Nhân đáng tin cũng nhiều lần tương trợ cho chúng ta nên mới nhất thờihồ đồ, hơn nữa cô ấy sao có thể làm chủ mưu hãm hại được chứ" Hồ Nguyệt tức giậnlao vào lay mạnh hai vai của Thảo Nhi quát "là ngươi, ngươi là thứ tiện tì ăntáo rào sung, mau cút ngay cho ta" Thảo Nhi nghe vậy sợ hãi chạy vào tẩm điện.Hồ Nguyệt bần thần ngồi trên đất, móng tay bị cắn sạch đầu ngón tay còn ứa ramáu tươi vô cùng thê thảm. Hai ngày thấm thoát trôi qua, mọi người cũng đã hồicung, Thanh Vân vẫn đang lo lắng cho người tỷ tỷ của mình, nàng vẫn thườngxuyên sai người đi mang đồ tới cho tỷ tỷ, nhưng xem ra cũng không ăn nhằm gì,lát sau Anh Nhi tới nói "nô tì đã cho người lén giao đồ cho Hồ tiểu chủ rồi,nhưng e là sau này không được nữa, căn bản là ngân lượng trong cung thất khôngcòn nhiều, không đủ tiền mua chuộc các thái giám canh cửa nữa rồi", Thanh Vânnghe vậy liền đứng lên đầy bối rối, Thiêu Linh đang ở đằng sau nói "tiểu chủ, ởtrong hậu cung này muốn giúp người khác, bao giờ cũng cần có quyền lực và địa vị,mà những điều này, chỉ có Hoàng Thượng mới ban cho chúng ta được thôi" ThanhVân nói "cô cô nghĩ ta không biết sao, nhưng có được sủng ái đi đôi với hiểmnguy ta rất sợ" Thiêu Linh liền nói tiếp, thanh âm mang vẻ quyết tâm rất lớn"thà là vậy, thà là chúng ta được sủng có thể đấu được với họ, còn hơn là chờ họtới giết, tiểu chủ, trong cung mỗi bước đều như bước trên băng, chúng ta phảituyệt đối cẩn trọng, nhưng cùng cần có quyền lực, một là bảo vệ bản thân hai làbảo vệ người mình yêu thương" Thanh Vân nghe vậy nói "đi chuẩn bị trang phụcmàu xanh mà Hoàng Thượng thích, trang điểm cho ta" Thiêu Linh nghe vậy liền đỡThanh Vân ngồi vào bàn trang điểm, Thanh Vân nói "hôm nay Hoàng Thượng sau khidùng bữa sẽ đi đâu", Thiêu Linh bên cạnh trả lời "nô tì nghe ngóng được HoàngThượng sau khi dùng bữa sẽ tới Diên Hy cung thăm Kỳ Tần và a ca" Thanh Vân nóitiếp "đến Diên Hy cung sẽ đi qua Chúng Tư Môn đúng chứ" Thiêu Linh nói "dạ đúngthưa tiểu chủ, đó là con đường gần nhất để tới Diện Hy cung" Thanh Vân cười nhẹ"trang điểm thanh giản cho ta tháo trâm cài tóc ta muốn đến Chung Tư Môn cầuLong thai" Thiêu Linh nói "tiểu chủ thông tuệ, Chúng Tư môn là nơi linh thiêng,ngụ ý Đương kim triều đình ta con cháu đầy đàn, nô tì sẽ cho người chuẩn bị kiệu"Thanh Vân nghe vậy liền nói "không cần, cứ làm sao cho giống dân nữ ngoài cunglà được". Một lát sau khi trang điểm xong xuôi Thanh Vân bước ra khỏi cửa cung,cách ăn mặc giản dị không làm lu mờ nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn của nàng,Thanh Vân đi đến Chung Tư Môn liền nói "Anh Nhi, ngươi đi quan sát xem bao giờHoàng Thượng tới", Anh Nhi vừa đi Thanh Vân liền đoan trang quỳ xuống trướcChung Tư Môn, Thiêu Linh cũng quỳ bên cạnh, sau khi được dặn dò hai người đã chỉnhtrang tư thế y phục, lúc sau Anh Nhi quay lại nói nhỏ "tiểu chủ, Hoàng Thượng tớirồi" xong cũng quỳ xuống bên cạnh. Thanh Vân nghe vậy liền chắp hai tay nói"xin liệt tổ liệt tông trên cao phù hộ, cho con sớm ngày mang Long Thai, giúpcho Hoàng Thượng Khai Chi Tán Nghiệp tín nữ chắc chắn nuôi dạy đứa trẻ thật khỏe mạnh thông minh, hoặc nếu tín nữ vô phúc nguyện hiến dân 10 năm tuổi thọ củamình, suốt đời ăn chay, không màng tranh sủng chỉ mong cho Thái Hậu và HoàngThượng phúc thọ vạn niên, thiên tuế thiên phúc, tường khang kim an, triều đìnhđời đời hưng vượng" những lời này đã được Hoàng Thượng nghe không sót một chữ,người chỉ từ từ bước tới từ đằng sau mà không cho nô tài bên cạnh thông truyền.Biết Hoàng Thượng đến gần Thiêu Linh nói "tiểu chủ hãy về thôi, thân thể ngườigần đây mệt mỏi, lại ngày nào cũng đến đây cầu nguyện, đúng là quá sức rồi"Thanh Vân nói "ta không sao, chỉ cần thấy Hoàng Thượng an hảo là ta vui rồi, bảnthân ta bạc phước, chưa thể mang Long thai có lẽ cũng là nghiệp của ta" bỗng cógiọng nói từ đằng sau phát lên, thanh âm trầm ấm mà đầy uy lực "là nghiệp gì chứ"Thanh Vân vừa quay ra nhìn thấy Hoàng Thượng liền quỳ xuống nói "thần thiếpkhông thấy Hoàng Thượng đến, không thể nghênh tiếp từ xa tội đáng muôn chết"Hoàng Thượng liền đưa hai tay đỡ nàng dậy một cách ân cần nói "sao mà đáng chếtđược chứ, ái phi của trẫm phải trường trường cửu cửu mới được" Thanh Vân e thẹncúi đầu "thần thiếp không dám" rồi Hoàng Thượng lại xoa tay lên mái tóc đenbóng của nàng nói "nàng ăn mặc giản dị quá, không giống một Chính Quý Nhân chútnào, giống như một cách cách cô âu vô nghĩ hơn" Thanh Vân cười tươi trong sự imlặng của cơn gió mát mùa hạ, Hoàng Thượng nói "trời sắp mưa rồi, Bồi Thịnh,ngươi đến báo với Kỳ Tần nói trẫm có việc bận lần khác sẽ tới thăm nàng ấy, còn giờ thì tới Cảnh Dương cung đi" Bồi Thịnh đứng bên nói nhỏ với Thiêu Linh "chủtử của các người có bản lĩnh lắm" Thiêu Linh cung chỉ im lặng, nhìn xa xăm. Sau đó là tiếp tụcchuỗi ngày được Thánh sủng của Chính Quý Nhân, nàng được Hoàng Thượng yêuthương chiều chuộng hết mực, số lượt hầu tẩm đã đứng đầu tam cung lục viện,Thanh Vân cũng nhanh chóng đưa đồ vào tiếp ứng cho Hồ Nguyệt đang bị giam trongKhải Tường cung, Hồ Nguyệt ngày ngày dùng đồ của Thanh Vân không những không biếtơn trái lại còn mang sự ghen tức nhỏ nhen, việc Thanh Vân được sủng hạnh nàylàm cho Hoa phi chướng mắt vô cùng, ngày kia Hoa phi cùng Tào Cầm Mặc đang ngồiđàm đạo, Hoa phi nói "tiện tì Thanh Vân đó lại phục sủng rồi, chúng ta cũng đừngchỉ ngồi yên thôi" Cầm Mặc tiếp lời "nương nương đừng quá lo, một mình ả ThanhVân đó thì có thể làm được gì chứ, chúng ta vừa mới loại được Hồ Nguyệt cũngchưa cần thiết phải ra tay ngay" Hoa phi nghe vậy từ từ dương đôi mắt về phía CầmMặc, cặp mắt ấy như phát ra ánh lửa đầy đa nghi, dù cho Hoa phi không nói gìcũng làm cho trái tim thỏ đế của Cầm Mặc run rẩy nàng lên tiếng "nương nương, vậythần thiếp sẽ nhanh chóng tìm cách" Hoa phi lấy tay chống lên chán nói "tìmcách, ngươi đừng manh nha chống đối bổn cung, đừng quên ai là người đã tiến cửngươi lên vị trí này" Cầm Mặc nghe vậy sợ hãi vội quỳ xuống nói "nương nươngtha mạng, thần thiếp sẽ làm theo người sai bảo" Hoa ohi nói "không cần tìm cáchnữa, chẳng phải nếu ta có hài tử, Hoàng Thượng sẽ đến chỗ ta nhiều hơn sao,Ngươi mau đứa công chúa đến cho ta chăm sóc" Cầm Mặc nghe vậy liền chạy tới ômchân Hoa phi nói "nương nương thần thiếp xin người, công chúa còn nhỏ đêm hayquấy khóc sẽ làm phiền người nghỉ ngời mà nương nương" vừa định nói tiếp tháigiám Chi Ninh Hải đã lao vào kéo ngã nàng ra, Hoa phi không chút lưu tình nói"Tụng Chi, còn không mau đưa công chúa tới còn ngươi thì mau về đi đừng ho he nửalời với bất kì ai" Cầm Mặc đôi mắt hoảng loạn, cặp mội run rẩy không ngừng sợhãi cực độ, nhưng cũng chỉ đàn cáo lui hồi cung. Vì đã có kinh nghiệm từ lầntrước, Hoa phi rất dễ dàng đưa công chúa vào giấc ngủ, nhưng về phía Tào QuýNhân khi biết được tin này, dù cho là người tàn nhẫn và hiểm độc cũng không giấunổi vẻ xót xa, thân thể nàng ta đã hao gầy đi nhiều kể từ ngày mất đi côngchúa. Sau vài ngày Hoa phi nói với Thị tì thân cận của mình "Tụng Chi, ngươi đãđưa người của chúng ta vào Cảnh Dương cung chưa" Tụng Chi ở bên nói "nô tì đãlàm xong rồi" Hoa phi nói tiếp "ngày mai ta đưa công chúa tới chơi với Hoàng Thượng, nên làm gì thì làm đi" Tụng Chikhẽ cúi người lui ra. Hôm sau, Hoa phi giờ ăn trưa đã đưa công chúa đến đút chocông chúa ăn món cháo nấu với bột khoai mì sau đó đưa công chúa đến Dưỡng Tâmđiện chơi với Hoàng Thượng. Cả ba ngươi nói chuyện rất rôm rả, một ma ma bướcvào nói "thưa Hoàng Thượng công chúa đã đến giờ uống sữa" Hoàng Thượng nghe vậyliền giao lại hài tử vào tay ma ma, Hoa phi thấy vậy liền lên ngồi cạnh Hoàng Đếnói "Hoàng Thượng, thần thiếp gần đây người chẳng hề đến thăm thần thiếp, thầnthiếp chỉ có thể biết tìm đến Ôn Nghi công chúa để bầu bạn cho qua ngày đoạntháng mà thôi" Hoàng Thượng nghe vậy chỉ cười rồi ôm lấy nàng. Bỗng một viênthái giám hớt hải chạy vào nói "thưa Hoàng Thượng Nương Nương công chúa đã hailần ói sữa ra ngoài rồi Hoàng Thượng" Hoàng Thượng bất ngờ mở to mắt đứng phắtdậy quát "tại sao lại như vậy chứ" Ma Ma bên cạnh nói "thưa Hoàng Thượng, chuyệnnày không phải hôm nay mới xảy ra mà đã hơn 3 ngày liên tục rồi" Hoàng Thượngtrừng mắt nói "thật hồ đồ, chuyện như vậy mà không nhanh báo cho trẫm, Tô BồiThịnh, mau đi mời Tề thái y tới" Tô công công nghe vậy lập tức đi báo. Tào CầmMặc nhận được tin thất kinh đến nỗi ngất lim. Sau một lúc Thái y đã tới, vừa bắtmạch cho công chúa thái y nói "thưa Hoàng Thượng công chúa mọi việc an hảo, xincho nô tài kiểm tra đồ ăn gần đây công chúa thường dùng" Lập tức một khay đầycác món được đưa lên. Thái y sau một hồi dùng thử liền chỉ tay vào món bộtkhoai mì nói "thưa Hoàng Thượng, việc công chúa thường xuyên nôn ói chính là dobột khoai mì này" Hoa phi bên cạnh liền nói, sao chứ món bột này nào có vấn đềgì" Thái y nói "dạ thưa nương nương, bột khoai mì đúng là không có vấn đề, vấnđề là trong đó đã bị bỏ thêm bô từ giáp trúc đào, mà bột giáp trúc đào lại có độc"Hoa phi nghe vậy quỳ xuống nói "thưa Hoàng Thượng, thần thiếp thật tình khôngbiết. Món ăn này vốn rất bình thường, gần đây nóng bức công chúa đặc biệt thíchăn thần thiếp vô tội thưa Hoàng Thượng" Thái y nói tiếp "thưa Hoàng Thượng may mắncông chúa mới phục dùng chưa nhiều, nếu còn tiếp tục chắc chắn nguy hiểm, giáptrúc đào có thể dùng làm thuốc nhưng phải chế biến kỹ, đằng này công chúa cònnhỏ, lại còn là bột mới nên độc tính vẫn còn rất nhiều" Hoa phi nghe vậy khụy xuống Tụng Chi bên cạnh quỳ xuống đất nói "thưa Hoàng Thượng, nương nương khôngthể có ý này, xin Hoàng Thượng tra rõ vụ việc" Hoàng Đế đập mạnh tay xuống bànquát "mau điều tra cho trẫm, trong cung ai từng liền quan đến Giáp Trúc Đàomang đến đây đối chất" ngay lập tức một cung nữ chạy vào nói "thưa Hoàng Thượng,vào hôm toàn cung tổ chức gia yến tại viên minh viên, Là Chính Quý Nhân đã cố ýrời đi một mình, đến chỗ ngự dược phòng một mình, không biết tiểu chủ có liên can không" HoàngĐế nói "đưa nàng ta đến đây, mang cả ghi chép của ngự dược phòng nữa" Không lâusau, sổ ghi chép của Ngự dược phòng và Chính Quý Nhân đã đến, Chính Quý Nhânnói "thỉnh an Hoàng Thượng" Hoàng Thượng chỉ nhìn ghi chép một lúc rồi nói"nàng trả lời cho trẫm, vài ngày qua, nàng có đúng là đã đến ngự dược phòng lấybột giáp trúc đào không" Thanh Vân thảng thốt bảo "thưa Hoàng Thượng thần thiếpkhông có" Hoàng Đế lừ mắt nói "vậy thì tại sao ở đây lại có ghi là Cảnh Dươngcung chỉ đích danh nàng sai người đến, giờ thì công chúa lại trúng độc giáptrúc đào, nàng giải thích đi" Thanh Vân mở to mắt nói "thưa Hoàng Thượng thầnthiếp đích thực là không có cũng không biết có ai đã qua mặt thần thiếp mà lấyđi, thần thiếp trong sạch thưa Hoàng Thượng" Hoa phi ở bên nói chen vào "nếu muốnchứng minh Thanh Vân muội muội trong sạch thì cứ cho lục xét Cảnh Dương cung làđược" Hoàng Thượng cúi mặt ánh mắt đầy đăm chiêu nói "tra" lập tức Bồi Thịnh vàChu Ninh Hải liền dẫn theo một toán thái giám hùng hổ lao vào Cảnh Dượng cunghét lớn "mau lục soát nơi này một thứ nhỏ nhất cũng không được bỏ qua" Chu NinhHải bước vào nhà bếp của Cảnh Dương cung liền lén nhìn một cung nữ lạ mặt khẽra ám hiệu một cái, lập tức cung nữ ấy liền lui ra ngoài chạy vào chính điện đếngần bàn trang điểm của Thanh Vân ả ta khẽ rút trong tay áo một túi đầu bột trúcđào âm thầm vứt xuống gầm bàn, lúc này Anh Nhi và Thiêu Linh đã bịđưa đến Dưỡng Tâm điện hỏi chuyện nên hết thảy đều trót lọt. Thấy có người đến,cung nữ đó liền tỏ vẻ hoảng hốt dang hai tay nói "các người tính làm gì, đây lànhững đồ Hoàng Thượng đã tặng đụng vào các người có gánh nổi không" chẳng chờ ảnói xong hai thái giám liền hất tay văng mạnh ả ra ngoài vừa ra đến cửa liền đụngtrúng Chu Ninh Hải, gã đảo mắt rồi cung nữ đó cũng tự biết ra ngoài. Không lâusau đã tìm thấy gói bột hoa trúc đào, cầm nó trên tay Chu Ninh Hải chạy đến bẩmbáo với Tô Bồi Thịnh nói "Tô công công đã tìm thấy cái này ở dưới bàn trang điểm,khi tra xét cung nữ kia đã hết sức can ngăn" Tô công công liền cầm lấy nói "giảiluôn cung nữ kia đi". Vừa đến Dưỡng Tâm điện đã thấy Hoàng Hậu ngồi ngay ở đóbên dưới là Chính Quý Nhân đang quỳ cùng hai tỳ nữ, Hoa phi đang ngồi trên ghếđối diện. Tô công công nói "thưa Hoàng Thượng đã tìm được vật này, lúc tra xétcung nữ này hết mình ngăn cản" Hoàng Thượng nheo mắt nói "đưa thái y thẩm định" Tề Thái Y vừa cầm chiếctúi mở ra xem sau khi ngửi một hồi liền nói "thưa Hoàng Thượng đây đích thựcchính là Bột Hoa Giáp Trúc đào, Thanh Vân nghe vậy liền thấy kinh hai mắt mởto, đôi tay bất giác mà run rẩy hộ giáp làm bằng đồng cũng đụng vào nhau tạonên thanh âm lạch cạch khe khẽ. Hoa phi nghe vậy liền thống khoái dương cao đôimắt, Hoàng Thượng liền đạp bàn quát lớn "nàng giải thích đi" Thanh Vân như lấylại được thần trú liền gập sâu người xuống đất nói "thưa Hoàng Thượng chuyệnnày thiếp thật sự không hiểu, tại sao túi bột này lại ở trong cung của mình.Thiêu Linh bên cạnh cũng bò lên nói "thưa Hoàng Thượng tiểu chủ đích thực khôngcó làm mà Hoàng Thượng" chưa dứt lời Hoa phi bên canh nói "tiện tì đây là chỗcho hạ nhân ngươi lên tiếng sao" Hoàng Thượng lại quay sang cung nữ kia hỏi"còn nhà ngươi, tại sao lại ngăn cản không cho tra xét, rốt cuộc đã biết đượcchuyện gì" Cung nữ lạ mặt kia dùng hai đầu gối bò đến trước mặt Hoàng Thượng khấuđầu nói "thưa Hoàng Thượng, nô tì là cung nhân hầu hạ Chính Quý Nhân, nô tì biếtkhông thể dấu giếm nguyện khai ra sự thật" Thanh Vân nghe vậy quay ra nói "ngườidám nói là người hầu của ta tại sao ta lại chưa từng gặp ngươi" Cung Nữ đó hơta hải "tiểu chủ đã là lúc nào rồi người cùng muốn giả vờ thoái thác, người đãlàm ra chuyện xấu gì thì hãy mau nhận lấy đi" Rồi cung nữ đó khấu đầu nói tiếp"thưa Hoàng Thượng, tiện nô nguyện khai hết sự vụ, tất cả là do Chính Quý Nhânmột tay sắp xếp, vì chứng kiến công chúa được Hoàng Thượng yêu thượng, không vừamắt nên trong buổi gia yến ở Viên Minh Viên, tiểu chủ đã lẻn ra khỏi buổi tiệc,đi đến chỗ ngự dược phòng, lấy được bột hoa trúc đào từ nơi đó thì đi lối tắt đếnphòng của Công Chúa mua chuộc ma ma để họ bỏ bột này vào món bột khoai mì, tuybột khoai mì không ảnh hưởng công chúa nhưng kết hợp với hoa giáp trúc đào thìcũng rất nguy hiểm, mục đích muốn công chúa từ từ phát độc mà chết nhằm độc chiếmthánh ân" Hoàng Thượng nghe vậy thì tức giận đùng đùng, không đợi Thanh Vân kịpgiải thích liền nói "người đâu, đưa Chính Quý Nhân ra ngoài cấm túc ở CảnhDương cung chờ khi mọi chuyện sáng tỏ thì tiếp tục sử trí" Hai thái giám vừa địnhđi vào đưa công chúa đi, Lập tức có một thanh âm yếu ớt từ bên ngoài bước vào nói "khoan đã,Chính Quý Nhân đêm đó đã ở cùng với bổn cung" nghe thấy thanh âm quen thuộc ThanhVân lập tức quay ra thì ra đó là Đoan phi nương nương. Vừa vào điện Đoan phi đãquỳ thỉnh an Hoàng Hậu và Hoàng Thượng, phía sau nàng Cầm Mặc cùng đến với sựlo lắng và hớt hải. Sau khi tất cả đã yên vị, Đoan phi nói "thưa Hoàng Thượng,đêm đó Chính Quý Nhân muốn đi dạo ở Viên Minh Viên, đi qua chỗ thần thiếp thìđược mời vào rồi cả hai nói chuyện đến tận khuya muội ấy mới về" vừa nói Đoanphi vừa đi kèm thêm vài tiếng ho đầu nàng cũng nghẹo sang một bên phải dùng sứclắm mới có thể thẳng người lại. Hoàng Thượng lại bảo "vậy sao, nhưng chuyệncông chúa trúng độc giáp trúc đào này hoàn toàn Chính Quý Nhân không thoát khỏiliên can" Ngay lập tức cung nhân của Đoan phi đứng ra nói "thưa Hoàng Thượng,Chính Quý Nhân đúng là có nói chuyện với tiểu chủ nô tì, trong khoảng thời gianđó không có ai qua lại xung quanh điện cát" Hoa phi ở bên sắc mặt khó coi nói"thôi đi, các người còn gì mà giảo biện, đích thân Tô công công đã tìm thấy bộtHoa giáp trúc đào trong cung của Chính Quý Nhân mà" Thanh Vân nghe vậy liền nói"thưa Hoàng Thượng, thần thiếp đích thực không làm, thứ nhất thần thiếp và ÔnNghi không hề có hiềm khích, thứ hai thần thiếp vẫn chưa có long thai, lại đangđắc sủng, thì có lý do gì để thần thiếp hại Ôn Nghi nếu công chúa có uy hiếp tớithần thiếp thì đó cũng là phận nữ như thần thiếp sao phải hao tâm tổn trí dừnglên màn kịch này. Còn nữa, nếu thần thiếp muốn hại công chúa, tại sao còn để bộtgiáp trúc đào trong điện, nếu không may bị phát giác hay có sơ xót gì chẳng phảitự mình hại mình sao, Hoa phi nương nương nãy giờ luôn nhắm tới thần thiếp, thậtra là có ý gì" Hoa phi hơi chau mày chiếc tay cầm quạt cũng đập mạnh xuống bàn,vừa định đứng lên nói thì tì nữ của Đoan phi đã lên tiếng "phải đó nô tì cũngdám hỏi Hoa phi nương nương, tại sao ngươi lại khi không đưa công chúa về chămsóc còn chuyện bột hoa trúc đào có trong đồ ăn qua vài ngày thậm chí người haycác cung nhân cũng không phát giác ra sao, ngự thiện phòng của Dực Khôn cung nổitiếng tài nghệ xuất chúng kia mà đúng là lần này Hoa phi nương nương người sơxót rồi" Hoa phi giận dữ đạp bàn quát "con tiện tì dám miệt thị bổn cung" HoàngThượng dương cao đôi mắt nhìn thẳng vào Hoa phi bắt được cặp mắt lăm lăm củaHoàng Đế Hoa phi tựa như có chút run rẩy quỳ xuống, Hoàng Hậu ngồi bên cũng chỉcầm tách trà lên nhấp môi một ngụm rồi nói "thưa Hoàng Thượng, chuyện này đíchthực có ẩn tình xin người hãy để thần thiếp tra rõ ngọn ngành" Hoa phu thấytình thế bất lợi liền lén đưa mắt nhìn ra Chu Ninh Hải đang đứng ở cửa, thấy vậyhắn ta lập tức lấy tay khẽ vẫy một cung nữ khác cũng đang chú tâm quan sát độngtĩnh trong điện với vẻ thấp thỏm, như bắt được tín hiệu cô ta tuy hơi không nỡnhưng cũng lập tức bước vào vừa khóc vừa quỳ xuống nói "Thưa Hoàng Thượng HoàngHậu tất cả đều là do nô tì, mấy ngày qua nô tì có bệnh trong người muốn nhờ thái y xin chút bột trúc đào để lén điều chếthuốc, vô tình để nó dính vào tay lại đem nấu chung với đồ ăn của Công chúa, nôtì đáng chết xin Hoàng Thượng trách tội" Hoàng Đế hít lấy một hơi dài, nói vớigiọng lạnh lùng "chỉ vì truyện này mà náo loạn hậu cung, nô tì nấu ăn cho CôngChúa lôi ra đánh chết, còn ngươi sao lại vu khống Chính Quý Nhân" tiện tì kiakhẽ quay mặt nhìn Hoa phi thấy ánh mắt lăm lăm của ả, cô ta hoảng loạn chỉ thẳngvào Chính Quý Nhân hét "tất cả là tại người Chính Quý Nhân, tại ngươi không banthưởng cho ta nhiều bổng lộc, ta đã hầu hạ ngươi tận tâm như vậy tại sao lại đểta chịu thiệt thòi chứ" Hoàng Thượng nghe vậy hất tay, Tô Bồi Thịnh liền lôi cảhai tiện tì đó ra ngoài. Rồi Hoàng Đế đứng phắt dậy nói "chuyện hôm nay mệt mỏithật, cái hậu cung này cứ phong ba không dứt vậy sao" Hoàng Hậu và chúng phi tầnlập tức quỳ xuống cúi gằm mặt. Hoàng Thượng nói "Hoa phi ngày đêm lao lực vìchuyện hậu cung, từ giờ giao lại cho Hoàng Hậu xử trí, còn lại Hoàng Hậu cứ lotoan đi, trẫm về trước" Hoàng Hậu thấy Hoàng Thượng đã đi xa thì đứng phắt dậymặt đối mặt với Hoa phi đứng đối diện mình lúc này Thanh Vân như thấy mình đangđược đối mặt với hai thế lực lớn nhất hậu cung, Hoàng Hậu nói "truyện này khôngcần điều tra thêm nữa, Ôn Nghi giao lại cho Tào Quý Nhân nuôi, gọi thái t điềudưỡng cho Đoan phi đi, tất cả giải tán, Tào Quý Nhân theo ta về Cảnh DươngCung" Tào Quý Nhân vừa nghe được tiếp tục nuôi con liền vui sướng không ngừng,chẳng để ý đến ánh mắt gươm dao của Hoa phi mà nhanh chóng đi cùng Hoàng Hậu,nàng ta vừa ôm công chúa vừa khóc không ngừng. Về đến Cảnh Nhân cung, khi đãyên vị công chúa cũng đã lui xuống Hoàng Hậu nói "ta thật thương tiếc cho muộimuội, ở bên làm tay sai cho Hoa phi phúc không được hưởng mà toàn phải gánh hoạ,thấy công chúa như vậy ai mà không chua xót chứ" Tào Cầm Mặc như hiểu được ý củaHoàng Hậu cũng bình thản nói "tạ nương nương quan tâm thần thiếp có gánh họa hay không cũng là thần thiếp tự chịu" Hoàng Hậu cười hồ mị rồi nói "muội chịuđược nhưng công chúa sao chịu được chứ" Như chạm vào chỗ đau nhất trong lòng CầmMặc nói "ý người là sao" Hoàng Hậu cầm tách trà trên tay nói "muội muội là ngườithông minh, biết theo phe có lợi, chỉ e là giờ đây cái lợi đó đã không còn nhưxưa, Hoa phi không con không cái, địa vị bấp bênh lại xuất hiện thêm Chính QuýNhân nữa e là câu đổ hồ ly tan bầy, nhị a ca của bổn cung cũng sắp lớn đang cầnmột tỷ muội đó" Tào Cầm Mặc nói "công chúa thân phận thấp kém, sao xứng để đứngngang hàng với đích tử của nương nương chứ thần thiếp cáo từ trước" rồi vộihành lễ, vừa quay đi Hoàng Hậu đã nói "cũng được thôi, nhưng nhỡ may đến ngàyHoàng Thượng phát hiện những chuyện xấu của Hoa phi đã làm lúc đó ta e là cây đổhồ ly tan bầy, muội cũng không thoát nổi liên can, muội không nghĩ cho mìnhcũng phải nghĩ cho công chúa, chứ ta chỉ khuyên muội một câu Chim khôn trọn cành mà đậu" Tào Quý Nhân đứng chếtchân một lúc rồi quay phắt người lại quỳ mạnh xuống nói "xin nương nương chiếucố thần thiếp bảo vệ công chúa, thần thiếp nguyện làm con khuyển mã giúp sứccho nương nương" Hoàng Hậu cười tươi nói "mau đứng lên đi, ta hiểu tiếng lòng củamuội muội, giờ đây Hoa phi ngày càng lớn mạnh, chúng ta sống dưới một mái nhà,không thể không nhịn, thôi thì ngọc giấu đáy hòm chờ giá bán, thoa nằm trong hộpđợi thời bay, cứ kiên nhẫn chờ đợi đi, muội hãy quan sát nhất cử nhất động của ảcho ta" Tào Quý Nhân nói "thần thiếp đã hiểu" Hoàng Hậu để tay chống lên chán vẻ mỏi mệt nói "ta hơi mệt, muội hãyđi về trước đi". Sau khi tiễn Tào Quý Nhân đi, Tôn cô cô đứng bên Hoàng Hậu nói"nương nương, người thực sự tin cô ta sao" Hoàng Hậu nói "bản năng của người mẹả nhìn thấy con mình rơi vào nguy hiểm như vậy chẳng nhẽ còn muốn đầu quân choHoa phi sao, bổn cung xuất hiện làm cho ả ta như thể chết đuối vớ được cọc cònkhông mau quy hàng sao" Tôn cô cô đứng bên nói "ả Tào Quý Nhân này lòng dạ khóđoán, chúng ta không thể toàn phần tin tưởng" Hoàng Hậu khẽ cầm cốc trà nói"trong cung này làm gì có chuyện toàn phần tin tưởng, ả tâm cơ, nhưng chúng tacòn có Ôn Nhi làm con tin sao, còn sợ gì chứ" Tôn cô cô hỏi tiếp "vậy sao nươngnương không để Hoa phi tiếp tục lộng hành, không phải như vậy chúng ta sẽ diệtđược nhiều đối thủ mà không cần tốn hơi sức sao" Hoàng Hậu khẽ nhìn Tôn cô cô"ngươi ngốc lắm, chẳng nhẽ chúng ta không thể ra tay sao mà phải nương cậy côta, chúng ta luôn phải có sự chủ động, hơn nữa thế lực của Hoa phi và Huynh Trưởngcủa ả ở tiền triều và Hậu cung đều rất lớn mạnh, đến một ngày xạ hương củachúng ta không còn tác dụng rồi ả sinh được Hoàng Tử. Lúc đó bổn cung phảithoái vị nhường quyền cũng không biết chừng, vẫn là nên tìm cách khống chế ả từbây giờ thì tốt hơn". Tôn cô cô nói "nương nương quả thực anh minh". Bỗng nhiêncó một tiểu thái giám chạy vào báo tin "thưa tiểu chủ, nhị a ca ở Hiệp PhươngĐiện lại lâm bệnh nữa rồi" Hoàng Hậu hoảng hốt vội chạy ngay đến Hiệp Phương Điện,vừa bước vào cac Thái y đã lập tjuwcs quỳ xuống nói "nương nương vạn an" HoàngHậu lập tức đỡ Tề Thái y đứng dậy bảo "tại sao a ca lại bị bệnh, đây đã là lầnthứ 3 trong tháng rồi đó" Thái y nói "thưa nương nương, a ca là do khí trờinóng bức trong người bị trúng khí nóng nên lâm bệnh, chờ sang mùa thu khi thờitiết mát hơn sẽ có thuyên giảm'' Hoàng Hậu hét lớn "hồ đồ, cả Thái y viện cácngười chỉ biết chờ thôi sao, ta nói cho các ông biết, nếu không cứu được hài tửcủa bổn cung, ta giết hết các người để chôn chung đó'' lập tức Thái y liền quỳxuống xin tha. Sau khi láy lại bình tĩnh, Hoàng Hậu khẽ đi đến phía nhị a cađang mệt mỏi, bà lấy tay sờ vào cái chán nóng bừng của hài tử hai hàng nước mắtcứ không ngừng tuôn rơi, dù không nói lời nào nhưng đôi mắt người như thể đangnói lời tâm sự. Những cảnh này đã bị thu hết vào tầm mắt của Dự phi ngoài cửa,cô ta và thị tì lùi ra ngoài mà không có động tĩnh gì, bước trên con đường dài,Dự phi nói "nhị a ca này của Hoàng Hậu thân thể đúng là quá yếu ớt rồi" Thị tìbên cạnh khẽ nói "đúng vậy nương nương, nghe thái y nói cả đời này đích tửkhông thể cưỡi ngựa bắn cung như các Hoàng Tử khác, chỉ có thể ngày đêm đènsách thôi" Dự phi cười nhẹ nói "cũng tại Hoàng Hậu lúc nào cũng bắt a ca học tậpđến kiệtn sức chỉ để lấy được vinh sủng của Hoàng Thượng, ả ta có lẽ quá thèmkhát ngôi thái hậu rồi" Thị tì bên cạnh nói tiếp "vậy thì càng tốt, Tam a ca củachúng ta được dọn đường rồi" Dự phi cười vui sướng "hay, hay lắm mà dạo nàyKính Tần sao rồi" Thị Tì bên cạnh lên tiếng "Hoàng Thượng tin thuyết thiên tượngcủa Khâm Thiên Giám, đã cho ả tịnh dưỡng trong cung rồi, tuy nói là tịnh dưỡngnhưng so với việc giam lỏng cũng giống như nhau". Về phía Hoàng Hậu, sau khi bướcra khỏi Hiệp Phương Điện liền u buồn không ngớt, nương nương đi trên đường nói "TôHài, bổn cung thấy mệt quá, như thế không còn sức đi nổi nữa rồi" Tô cô cô bên cạnhnghe vậy liền đáp lời, "nương nương, người là trụ cột của cả hậu cung, là tri kỉvới Hoàng Thượng, không thể nào ngã xuống được, nếu người ngã xuống Nhị a ca biếtnương cậy ai đây, cả tộc nhân của chúng ta biết trông chơ vào ai đây" Hoàng Hậungẩng đầu lên trời xanh như tán lọng tròn giam hãm mình mà nói "cũng phải, vinhquang gia tộc, con cái nương nhờ, quyền lực và mạng sống, ta tranh nữa đời cũngchỉ vì vinh hiển này thôi sao, những ngày tháng này, bao giờ mới kết thúc đây" Tôcô cô nói "rồi sẽ đến ngày chúng ta được an giấc thôi mà nương nương" Hoàng Hậucười lạnh một tiếng nói "an giấc ta còn gì để trông đợi sao" Tô cô cô hướng mắtxuống nền đất như muốn né đi sự buồn tủi của Hoàng Hậu nói tiếp "phải còn có tama ca, chỉ cần ta dành được quyền nuôi dưỡng, chắc chắn sau này không sợ gì rồi,nhị a ca nó.... nó không hợp với triều chính" Tô cô cô ở bên cũng nhoẻn miệng cườivui

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro