Chương 11 : Tụ Lượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Quyển 2 : Vân thành quật khởi

Chương 7: Tụ lượng

Quân đại thượng tướng rất âm hiểm!

Người này quen thuộc vị trí các huyệt vị lớn nhỏ trên thân thể con người, lại thâm sâu am hiểu các loại tâm lý học, tâm tư còn cẩn mật đáng sợ, con ngươi khẽ chuyển động, một kế hoạch âm hiểm hoàn mỹ đã được hình thành.

Các ngươi nếu đã muốn giết ta, được lắm, ta liền tiên hạ thủ vi cường, cho ngươi chết cũng không biết chết như thế nào, cho ngươi giết người cũng không biết bản thân làm thế nào giết người.

Trong nháy mắt trước lúc thoát khỏi kiềm chế của Nam Cung Cảnh Thuận, khuỷu tay nhìn như lơ đãng đụng vào trước ngực hắn, kì thực là chuẩn xác đánh vào huyệt Thiên Trung của hắn, huyệt này sau khi bị đánh trúng, nội khí tán ra khắp nơi, tâm ý hoảng loạn, thần chí không rõ.

Tiếp theo, nàng dẫn hắn chạy khắp nơi, dẫn hắn lọt vào trong cực độ phấn khởi, vô cùng muốn phát tiết, chuyện ngày thường muốn nhưng không dám làm, vào lúc này, cho dù gia chủ có ở trong này, hắn cũng dám làm.

Trước đó, nàng đã đem chiêu thức võ công của Nam Cung Quân Hoa cùng Nam Cung Quân Dương mò được thất thất bát bát, sau mỗi một chiêu sẽ ra chiêu gì, sẽ ra tay như thế nào, theo hướng nào phóng ra, nàng đều hiểu rõ trong lòng.

Hơn nữa cỗ thân thể này mặc dù ngũ giác không linh, nhưng dựa vào những trí nhớ trong đầu, phỏng đoán một chút, liền có thể tính ra thời gian Nam Cung Chí Lạc sẽ đi qua hậu viên, loại cao thủ võ học giống như hắn, nàng gào thét bên này làm sao có thể thoát khỏi tai mắt hắn chứ!

Đến thời cơ thích hợp, nàng chỉ cần đem Nam Cung Cảnh Thuận đã bị giết chết đưa đến trong tay Nam Cung Quân Hoa, một hồi tiết mục giết người trước mắt bao người đã được đẩy lên cao trào.

Trong lúc này, vô luận là Nam Cung Cảnh Thuận tinh lực dồi dào không những không giết được nàng, cuối cùng còn bị nàng tính kế ngược lại, hay là Nam Cung Quân Hoa gạt Nam Cung Quân Dương ra hạ sát thủ sau lưng, thậm chí phương thức hắn ra tay, đều nằm trong kế hoạch của nàng, cho dù kết quả Nam Cung Chí Lạc đưa ra sau một hồi xét xử, cũng không khác dự tính của nàng là mấy.

Việc này cho dù sau đó Nam Cung Chí Lạc ngẫm lại cảm thấy không thích hợp, thì cũng có thể làm được gì chứ?

Ai có thể tin tưởng được, một đứa phế vật lại có thể có tâm tư cẩn mật đáng sợ như vậy, tự biên tự diễn cả trò khôi hài này, mỗi một chi tiết đều hoàn mỹ tinh chuẩn khiến người ta khó có thể tin được.

"Nam Cung Quân Tà, nếu ta đã chiếm cứ thân thể của ngươi, như vậy, từ hôm nay trở đi, ta là ngươi, ngươi chính là ta, nợ nên đòi lại, ta nhất định sẽ đòi lại gấp trăm ngàn lần, người dám đả thương ta, sẽ nhận được kết cục bị hủy diệt." Âm thanh lạnh nhạt âm tà từ miệng Quân Tà thốt ra, âm thanh non nớt tràn ngập lãnh khốc sát ý.

Giây tiếp theo, lại có chút chán nản buông tay, cả người tràn ngập cảm giác vô lực.

Tuy rằng hôm nay nàng giết Nam Cung Cảnh Thuận, khiến Nam Cung Quân Dương phải chịu thiệt hại lớn, nhưng đồng thời cũng làm nàng ý thức được một vấn đề nghiêm trọng.

Tại thế giới cường giả vi tôn này, ngay cả ở trong cái sơn trang nho nhỏ này, cao thủ cũng nhiều như mây, dù cho trí tuệ nàng cao tới đâu, không có lực lượng, cuối cùng cũng sẽ rơi vào kết cục mặc người chém giết.

Lại nói, Quân thượng tướng nàng đây sao có thể cho phép chính mình làm một 'Nữ tử yếu đuối' tay trói gà không chặt chứ!

Tuy nhiên đối với người luôn tôn sùng lực lượng như nàng, thì quả thực cỗ thân thể này khiến nàng buồn bực hết chỗ nói, đây căn bản chính là 'Cực phẩm phế vật', không thể tu luyện 'Liệt Diễm tâm quyết' cũng không tính là gì, vấn đề là đừng có nói tới tu luyện võ công cái gì đó ở đây, thân thể nàng cực kém, cho dù đi vài bước trên đường thôi cũng phải thở gấp trên thở gấp dưới, có thể sống đến bây giờ, đã xem như kỳ tích .

Mặc dù bây giờ nàng đang sống dở chết dở, không thể dò xét tình hình cụ thể của cỗ thân thể này, bất quá dựa trên hiểu biết của nàng đối với thân thể người, cũng biết, Nam Cung Quân Tà không chỉ là trời sinh 'Xấu nữ', hơn nữa còn là trời sinh ma bệnh, kinh mạch tích tụ, ngũ giác không thông, thất khiếu không linh, quả thực chính là, chính là...

Thân thể như này, cho dù nàng có muốn trùng tu tinh thần lực, cũng là một chuyện khó khăn đến mức khó có thể hoàn thành, nhưng nếu không có tinh thần lực, sẽ không cách nào mở ra 'Âm dương vạn nguyên tinh phiến', cũng không thể thông qua hệ thống chữa trị trùng tu lại thân thể, như vậy cũng chỉ còn một biện pháp, đó là sử dụng dược vật để điều trị, bất quá như vậy quá chậm, nàng chờ không kịp, haiz, thân thể như vậy, dẫu rằng nàng tâm cao hơn nữa, chiến ý sâu tới đâu, cũng chỉ biết than thở.

Bất quá... Hiện nay nàng, đã không còn là cái kia vô dụng Nam Cung Quân Tà, Quân Tà đã từng đứng trên đỉnh cao thế giới một khi muốn làm chuyện gì, thì dù cho khó khăn như lên trời, cũng có thể sáng tạo ra kỳ tích.

"Kiếp trước mọi việc đã tan thành mây khói, đời này trọng sinh dị thế, tự nhiên phải vượt lên trên cửu thiên, mới là bản sắc của Quân Tà ta!" Quân Tà gian nan xoay người ngồi dậy, nghiêng người tựa vào tường, xuyên qua khung cửa sổ đã bị tàn phá nhìn về tà dương nơi chân trời, ngữ khí kiên quyết ngạo nghễ lẩm bẩm.

Nam Cung Chí Lạc dùng nhiều phương pháp giam lỏng nàng, lại không biết mình đang tạo cho nàng hoàn cảnh sáng tạo tốt nhất, hiện tại nhiệm vụ quan trọng nhất chính là trùng tu tinh thần lực.

Tâm niệm vừa định, Quân Tà thuộc về kiểu người quỷ quái tới không bình thường, vừa nghĩ đến liền muốn làm.

Cứng rắn chống lên thân mình, cắn răng, cánh tay nhỏ dùng lực, chống giường nhảy xuống, chịu đựng đau đớn truyền đến từ trên người, giống như người máy đi từng chút từng chút một đến giữa phòng, đến khi tới nơi, thì nặng nề thở một hơi.

"Không thể tưởng được có một ngày, Quân Tà ta đây cũng cần luyện tập từ đoán thể thuật cơ bản nhất." Tuy là tự giễu trong lời nói, nhưng trên mặt Quân Tà ngược lại lộ ra ý cười nóng lòng muốn thử, kiếp trước, vừa ra sinh ra nàng đã có được tinh thần lực trung cấp, cho tới bây giờ đều không cần luyện tập đoán thể thuật cơ bản nhất tới cảm ứng, tụ tập năng lượng, khai phá não vực, từ đó dẫn dắt tinh thần lực, thật may là, mặc dù nàng không cần luyện tập, nhưng cũng không phải không biết, bằng không, nàng sẽ vô cùng đau đầu cho mà xem.

Dứt bỏ hết suy nghĩ, chân trái Quân Tà hướng bên trái sải một bước, giữa hai chân bảo trì độ dài ba bàn chân, mũi chân song song về phía trước, thân thể nhỏ bé hơi trầm xuống, hai gối hơi khép lại vào trong, háng thu vào trong, ngực và lưng thẳng, hai tay đặt bên sườn, lòng bàn tay áp vào nhau không nắm lại.

Bày xong một loạt động tác kỳ quái, Quân Tà thả lỏng toàn thân, điều chỉnh tần suất hô hấp, chậm rãi tiến vào trạng thái định tĩnh, để cho ý niệm vào trong trạng thái thả lỏng tự do.

Từ khi nhân loại khai phá ra tinh thần lực tới nay, đánh giá một người có tiền đồ hay không, năng lực cường bao nhiêu, hơn phân nửa đều lấy tinh thần lực mạnh yếu tới kết luận, mà tinh thần lực cũng không phải cố định, nó có thể thông qua tu luyện khai phá để thăng cấp, vì để đề cao cường độ tinh thần càng tốt hơn, mỗi người từ nhỏ đều phải tiếp thu giáo dục chính quy. Mỗi một năm, chính phủ đều sẽ tiến hành một lần trắc nghiệm, để xác định cường độ tinh thần lực của từng công dân.

Vì thế, tu luyện tinh thần lực sớm đã được xếp vào chương trình học tất yếu, giống như thông qua luyện tập đoán thể thuật, tụ tập năng lượng tới khai phá đầu óc, từ đó phát sinh ý niệm lực, ý niệm lực ngưng tụ được lâu ngày sẽ hình thành tinh thần lực.

Căn cứ nhiều năm nghiên cứu khoa học, nhân loại tự thân đã là một năng lượng trường loại nhỏ, cho nên mỗi người hoặc ít hoặc nhiều đều có được ý niệm lực nhất định, chỉ là nhân loại tự thân vốn là năng lượng trường không lớn sẽ theo từng ngày trưởng thành mà không ngừng yếu bớt, ý niệm lực của người bình thường quả thực yếu đến đáng thương, căn bản không có khả năng hình thành tinh thần lực, cho nên tu luyện bước thứ nhất mới là 'Tụ lượng' .

So với với nhân loại tự thân mà nói, thiên địa vũ trụ chính là một năng lượng trường vô cùng lớn, cái gọi là 'Tụ lượng' chính là tụ tập năng lượng thiên địa, dẫn vào trong cơ thể, kích thích tế bào não khai phá não vực.

Quân Tà bày ra đống động tác kỳ quái này, chính là bước đầu tiên của 'Đoán thể thuật', ý là muốn tụ tập năng lượng thiên địa, đừng nhìn động tác này đơn giản, liên tục trong thời gian quá dài, cũng sẽ khiến người ta ăn không tiêu, huống chi nhìn như đơn giản, kì thực làm cũng không đơn giản, có là người với thân thể khoẻ mạnh mà không đủ nghị lực, cũng khó có thể kiên trì trên ba canh giờ.

Đông! Đông! Đông! Âm thanh gõ mõ truyền đến, đã tới canh ba rồi!

Quân Tà lúc này mồ hôi sớm chảy đẫm lưng, khuôn mặt vốn tái nhợt vì khí huyết bốc lên mà trở nên đỏ bừng, mồ hôi từng giọt lớn chừng hạt đậu theo hai bên tóc mai chảy xuống, hô hấp vô cùng trầm trọng, mỗi một lần hô hấp, mơ hồ còn có thể nhìn thấy một cỗ khí lưu nóng rực theo lỗ mũi phun ra ngoài, thân thể nhỏ nhắn vẫn như cũ duy trì khí thế vững như Thái Sơn.

Chống đỡ khối thân thể tàn phá này của Nam Cung Quân Tà, còn có thể kiên trì hơn ba canh giờ, không thể không nói, sức chịu đựng, nghị lực của Quân Tà, tuyệt đối có thể dùng từ khủng bố để hình dung.

"Phù..." Nặng nề mà thở ra một ngụm, hai tay vung từ trong ra ngoài nửa vòng tròn rồi thả nhẹ xuống hai bên sườn, thân mình thẳng lên, hai chân đứng thẳng, cứ như vậy đứng thẳng tắp, hai tròng mắt hữu thần sáng ngời dần dần nhắm lại, chậm rãi điều chỉnh tiết tấu hô hấp của mình, làm cho thân thể đang sôi trào nóng rực chậm rãi bình tĩnh xuống.

Đại khái thời gian qua một nén hương, hai mắt nhắm chặt đột nhiên mở, thâm thúy không nhìn tới đáy.

"Quả nhiên, với tư chất cỗ thân thể này, đừng nói 'Tụ lượng', ngay cả một tia năng lượng trường cũng không cảm ứng được." Thất vọng thở dài, Quân Tà buồn bực bất lực lẩm bẩm, nàng biết tư chất cỗ thân thể này rất kém cỏi, nhưng mà không nghĩ đến, kém đến nổi ngay cả người bình thường cũng không bằng, cái này, ngay chính nàng đều phải hoài nghi, Nam Cung Quân Tà này rốt cuộc có phải nữ nhi của Nam Cung Chí Hạo hay không, phụ thân là một kỳ tài võ học như vậy, làm sao nữ nhi lại có thể nhược thành cái dạng này đâu?

"Bất quá, tư chất thân thể này mặc dù kém đến không thể nào kém hơn, vẫn không thể cảm ứng được năng lượng trường, lại ngoài ý muốn bắt đến bên trong không gian linh khí mơ hồ chuyển động, xem ra mảnh dị thế đại lục chưa bị công nghiệp ô nhiễm này linh khí tràn đầy a!" Nháy mắt, Quân Tà lướt qua buồn bực mới vừa rồi, tinh thần đại chấn, toét ra hàm răng trắng noãn, lúc này mới để lộ nụ cười trẻ con phù hợp với tuổi tác nàng.

Phải biết rằng, tu luyện tinh thần lực tuy lấy năng lượng làm cơ sở, nhưng trải qua nhiều lần nàng tìm cách đột phá trong quá trình thăng cấp, một lần ngoài ý muốn, để cho nàng phát hiện, thiên địa linh khí tại trình độ nhất định nào đó là chất xúc tác ngưng tụ năng lượng, trên lý thuyết mà nói, tuyệt đối là pháp bảo nhanh chóng thăng cấp tinh thần lực, đáng tiếc, ở kiếp trước, thiên địa linh khí sớm đã bị ô nhiễm, khó có thể tìm được một chỗ linh địa sung túc tinh thuần.

Nay, đã có hoàn cảnh điều kiện bậc này, như vậy chỉ cần nàng có thể qua được bước ngưng tụ năng lượng này, tin tưởng ngày có thể tu luyện ra tinh thần lực sẽ không xa.

Vừa nghĩ tới điểm này, hai tròng mắt thâm thúy bắn ra hai đạo tinh quang, nếu để cho người khác nhìn thấy một phế vật nhược đến nỗi gió thổi cũng đổ lộ ra thần quang khiến người ta sống lưng phát lạnh như này, thế nào cũng phải sợ tới mức tán phi phách tán. (= hồn phi phách tán)

Thần chí chốc lát đã thanh tĩnh lại, thân thể sớm đã cạn kiệt quá mức lập tức suy sụp xuống, Quân Tà cắn chặt hàm răng, kéo thân thể đã muốn chết lặng đến không còn cảm giác đi đến bên giường, lại khó động được nữa, dứt khoát nhẫn tâm, để cho thân thể chính mình trực tiếp ngã xuống tấm ván gỗ mất thăng bằng trên giường.

"A..." Nhịn đau không được kêu thành tiếng, mồ hôi lạnh trên trán chảy xuống hệt như mưa, cả người ướt nhẹp mồ hôi cùng thuốc mỡ xoa loạn trên người, dính dính phi thường khó chịu, đáng tiếc nàng hiện tại ngay cả việc đứng dậy thay quần áo cũng làm không nổi.

'Két' một tiếng, cửa phòng được mở ra, Quân Tà sắp vào giấc ngủ sợ hết hồn, mâu quang xẹt qua lệ mang.

Tuy có lòng cảnh giác, lại chẳng có lực cảnh giác, nếu là trước kia, chỉ cần có người đến gần nàng trăm mét đều bị nàng dễ dàng phát giác, hiện tại, người ta vào trong phòng rồi, nàng mới biết được, nếu người tới là sát thủ mà nói, nàng đã sớm không biết mình chết như thế nào.

Trong lòng rùng mình, tâm muốn nhanh chóng đề cao thực lực bản thân càng bức thiết hơn, mặt ngoài lại không hiển lộ phần nào, trong nháy mắt ngẩng đầu, đã giấu đi tinh quang trong đáy mắt, vẻ mặt khô khan chết lặng, hai tròng mắt vô thần lộ ra chấn kinh, nước mắt lưng tròng nhìn người tới.

Từ trong trí nhớ của Nam Cung Quân Tà, không cần nhìn, nàng cũng biết, người tới tất nhiên là người mỗi ngày đúng giờ này mới xuất hiện trước mặt nàng Mạc Lăng Tịch, người mẫu thẫn một lời chấn trụ toàn trường hồi chiều.

Lúc bóng người đứng ở cửa đập vào mi mắt, dù là trái tim đủ cường Quân Tà cũng thiếu chút bị dọa đến cơ tim tắc nghẽn.

\H#E

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro