CHƯƠNG 5: NHÌN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Dữu tử, mày nói lại lần nữa coi, mày muốn làm gì ?"

Khương Hựu một tay lái xe, miễn cưỡng đáp lại :" Đi làm"

"Cái gì?Có phải tối hôm qua hôm qua mày chơi nói thật hay mạo hiểm thua, người thắng yêu cầu mày đi làm? Không thể a. Tối qua hai người ... khẳng định làm tình không dứt, làm sao có thời gian chơi trò chơi......Tao đang muốn hỏi mày, mày có sử dụng mấy cái kia theo cách tao nói không? Cảm giác thế nào, kích thích không?"

Khương Hựu:" ........"

Đối với cái người mà ba câu không rời chuyện ch*ch choạc này hắn không còn gì để nói.

Cách tòa cao ốc Norns càng ngày càng gần , Khương Hựu ngày cả giải thích cũng lười, kéo số điện thoại của Tống Nam Kha vào sổ đen.

Giống như mấy phú nhị đại khác, để không thể hiện mình là đồ vô công rỗi nghề, ở công ty Khương Gia, Khương Hựu cũng có một cái gọi là chức vị. Có điều không ở tổng công ty trang sức Đông Huy, mà là công ty con duy nhất thuộc tập đoàn, Norns.

Norns tiếng trung phiên âm Nặc Ân Tư, lấy từ tên của nữ thần định mệnh trong thần thoại Bắc Âu, nghĩa là mỗi cô gái đều là nữ thần định mệnh của chính mình.

Chủ yếu là thiết kế những trang sức sang trọng nhẹ, sản xuất cùng tiêu thụ, dòng trang sức Đông Huy. Chủ yếu hướng tới người tiêu thụ chủ yếu là giới trẻ, phong cách chủ yếu thời thượng.

Tính toán tốt việc tới công ty, trước khi đi Khương Hựu mở nhà xe lái chiếc Bentley đi. Đổ xe xong xuôi, đi vào cao ốc.

Trước khi kết hôn hắn đi làm được hai ngày, kết quả không bao lâu thì gặp tai nạn thêm việc kết hôn "Khẩu pháo" , sau đó không tới nữa.

"Tiên sinh' gặp người lạ vào, lễ tân lễ phép hỏi :" Xin hỏi ngài tìm ai, có hẹn trước không?"

Khương Hựu dừng chân:" Tôi là nhân viên của Norns"

Thấy rõ tướng mạo của hắn, em gái lễ tân khuôn mặt phút chốc đỏ lên:" Thực tập sinh phải không? Phải đến bên này chấm công"

Khương Hựu nhìn có vẻ còn trẻ, thường xuyên bị nhận nhầm thành học sinh, hắn cũng không giải thích mà cười cười:" Tôi đã lâu rồi không đi làm , thẻ nhân viên tìm không thấy, cô có thể cho tôi biết nên tới chỗ nào để làm không"

Không xong, là cảm giác yêu đương sao

Em gái lễ tân đang chìm đắm trong lúm đồng tiền kia, mơ màng dẫn Khương Hựu chỗ phía sau, mơ mơ màng màng tìm người làm thẻ nhân viên.

Thậm chí ngay cả phí làm thẻ cũng đều do cô mơ màng trả

Xong hết thảy, đi ra cửa hậu cần, em gái lễ tân nhìn thấy hình Khương Hựu trên thẻ, ánh mắt trừng lớn:" Thì ra anh là.... phó phòng tiêu thụ?"

Khương Hựu:" Ừ, sắp tới giờ nghỉ trưa, để cảm ơn cô, tôi mời cô đi ăn cơm trưa "

Em gái lễ tân nào không biết xấu hổ đi ăn cơm với lãnh đạo mới quen cơ chứ, nhưng ngẩng đầu nhìn anh đẹp trai vẻ mặt thành khẩn....

Lại mơ mơ màng màng cùng hắn đi rồi

Muốn hỏi ở công ty ai nắm giữ nhiều tin tức nhất, tất nhiên là tiểu muội lễ tân có thể cùng mọi người tiếp xúc rồi.

Giờ ăn, Khương Hựu đại khái đã hiểu được tình hình của Nặc Ân.

Quy mô của Norns so với các xí nghiệp tầm trung không khác nhau lắm, tổng giám đốc là người ở Đông Huy phái xuống, tên Hứa Đức Thăng, cũng chính là cha của Hứa Tri

Mấy năm nay Đông Huy kinh doanh không tốt, tài chính đầu tư cho Norns càng ngày càng ít, hơn nữa cùng với khái niệm " chất lượng là trên hết", chi phí làm ra thành phẩm không ít, lãi ngày càng không như hy vọng, đã dần dần bắt đầu tuột dốc.

Hắn ở bộ phận marketing cùng với trưởng phòng, cùng phó phòng--- cũng chính là hắn, cùng với bảy trưởng phòng quản lý và hai nhân viên , chủ yếu phụ trách công việc marketing.

Mà Hứa Tri cũng không phải là một đại tiểu thư vô công rỗi nghề, để mở đường cho con gái, Hứa Đức Thăng phân công cô vào văn phòng trợ lý tổng giám đốc, phụ trách truyền đạt thông tin ở tầng trên, là chức vị tiếp xúc nhiều nhất với nhân viên và doanh nghiệp.

Cơm nước xong , tiểu muội lễ tân dẫn Khương Hựu đi vòng quanh công ty. Công ty Norns tổng cộng bảy tầng , Hứa Tri ở tầng cao nhất, căn tin ở tầng hầm, và bộ phận bán hàng ở tầng bốn.

1 giờ 30 phút trưa, giờ nghỉ trưa kết thúc, Khương Hựu đi lên tầng 4.

Bộ phận marketing là bộ lớn nhất ở Norns, chiếm cả một tầng. Khi bước ra thang máy đầu tiên nhìn thấy là đại sảnh, ba dãy phòng làm việc được sắp xếp chỉnh tề đã đầy người. Trong phòng đối diện với lễ tân, có người đang mở PPT, giải thích sản phẩm cho khách hàng.

Đi qua đại sảnh , theo thứ tự bên trong là văn phòng , phòng họp, phòng nước và phòng vệ sinh. Khương Hựu gõ gõ cửa phòng trưởng phòng , nghĩ đầu tiên nên báo cáo với cấp trên.Kết quả không có ai, phỏng chừng đi ra ngoài, hắn chuẩn bị về văn phòng của mình trước , dọn dẹp vệ sinh.

Đã hơn một năm không có tới, nói không chừng đã bám đầy bụi.

Khương Hựu vừa suy nghĩ vừa đẩy cửa ra.Trước bàn máy tính, một người đàn ông bán nằm trên ghế nghịch điện thoại. Gót chân đạp lên bàn trà, dáng vẻ nhàn hạ.Mặt bàn đầy văn kiện, gạt tàn , dĩa hoa quả cùng các đồ linh tinh khác, còn có khăn choàng, áo lông treo ở móc áo, tràn đầy sức sống, không giống như bị bỏ trống.

Khương Hựu lui ra ngoài, nhìn trên biển số

Phòng phó phòng , không sai a?????

Dù sao cũng là cháu là ngoại của Khương lão gia tử , tạm giữ chức vụ cũng không có gì là mất mặt, vì thế Đông Huy an bài cho hắn phòng kinh doanh đang thiếu chứ phó phòng

Cho dù hắn không đến làm, có thân phận Khương gia và Bùi gia , nhân sự cũng không dám nói tiếng nào đã giáng chức hắn.

Xem ra, là có người muốn làm tu hú chiếm tổ.

Khương Hựu đi vào , thanh thanh giọng :" Quấy rầy một chút , anh là vị nào, tại sao lại ở chỗ này ?"

Người đàn ông đang tập trung xem video , nghe thấy âm thanh giật mình.

Hắn quay đầu, đánh giá Khương Hựu, phát hiện chưa gặp qua người này, tưởng khách hàng , giọng nói không kiên nhẫn :" Muốn tìm người trực tiếp đi đến đại sảnh hoặc gọi điện thoại tìm, quản lý khách hàng ở đại sánh, hơn nữa tôi ở chỗ này có liên quan gì đến cậu"

Trong lúc nói chuyện, hắn ta vẫn duy trì tư thế nằm ngửa, không động một chút nào.

Khương Hựu trong lòng " Sách" một tiếng, lấy ra thẻ nhân viên :" Đương nhiên là có quan hệ, tôi chính là phó phòng marketing, anh hiện tại đang ngồi -----

Hắn chỉ chỉ chiếc ghế:" Là vị trí của tôi'

Trong phòng im lặng hai giây. Ngay sau đó" Phốc" một tiếng, người đàn ông nhảy dựng lên, sắc mặt không dám tin

" Bây giờ có thể trả lời vấn đề của tôi đi" Khương Hựu hỏi :" Anh là ai ?"

"........ Bộ phận marketing Hoắc Văn Đông"

" Nghỉ trưa ở đây ?" Vừa trở về cái gì cũng không quen thuộc, Khương Hựu không muốn gây thêm rắc rối, cho anh ta bậc thang.

Hoắc Vân Đông cắn răng gật đầu.

Khương Hựu cầm áo lông cùng khăn choàng ném đến bàn trà, cởi áo khoác của mình treo lên " Nhớ rõ đồ của mình,cái này, cái kia và cái kia nữa, đều cầm hết đi"

"...... Vâng"

Ở văn phòng đã được nửa năm, hầu như mọi thứ đã chuyển đi, Hoắc Vân Đông đi bốn , năm lần mới xong

Thấy hắn mang đồ đạc trở về vị trí, nhân viên không nhịn được, nói nhỏ

" Lão Hoắc sao lại đem đồ đến đây, tránh nghi ngờ?"

" Văn phòng kia sớm hay muộn cũng là của hắn, không còn tránh nghi ngờ...... Hay là hắn và Lưu trưởng phòng phát sinh mẫu thuẫn?"

" Trưởng phòng Lưu một tay đề bạt hắn, không ai có thể đụng vào hắn. Nhưng mà tôi vừa nhìn thấy một anh đẹp trai đi vào, cho rằng các bộ phận khác không quản, có thể có quan hệ với anh đẹp trai kia"

" Tôi cũng thấy, bộ dạng non nớt, trái tim a di sắp nứt ra rồi! Phỏng chừng là thực tập sinh đi... nói trước, thực tập sinh này tôi sẽ dẫn dắt"

" Tĩnh Hương, nên biết vị trí của mình đi, một nhân viên văn chức như cô có tư cách gì hướng dẫn thực tập sinh

" Tốt lắm, đừng nói chuyện phiếm nữa, nghĩ cách chiêu mộ khách hàng đi, hai ngày nữa trưởng phòng muốn nghe phương án"

Vài nữ nhân viên đang vì quyền dành thực tập sinh mà cãi nhau, bị Hoắc Văn Đông quát, sợ tới mức lè lưỡi, chạy nhanh về trước máy tính của mình.

Đại sảnh lại yên tĩnh , chỉ nghe được âm thanh bàn phím, Hoắc Văn Đông đen mặt vò nát tờ giấy

Đợi đến chiều cũng không gặp được cấp trên , Khương Hựu không biết làm gì, dọn dẹp văn phòng xong, dựa vào ghế chơi Vương giả.*( game giống liên minh bên mình)

Người rảnh rỗi thường hay suy nghĩ vẩn vơ, đợi giải quyết xong vụ kết hôn, hắn nghĩ đến bức tranh để bám bụi trong tủ quần áo, đột nhiên cảm thấy tối qua ở trong xe, không nên buông tha cho Bùi Minh Tiêu.Càng suy nghĩ càng ngứa, hắn vào thương thành trong trò chơi mua toàn bộ vật phẩm, không dùng cũng mua tất.

Một chữ thôi - sảng khoái

Một chỗ khác, chi nhánh ngân hà tinh ở Nhật Bản,người phụ trách một bên báo cáo cho Bùi Minh Tiêu, một bên trơ mắt nhìn di động tổng tài không ngừng hiện ra tin tức tiêu tiền thiếu chút nữa nghẹn chết.

Bùi tổng không thường đi đến chi nhánh Nhật Bản , một năm khoảng hai, ba lần. Hơn nữa mỗi lần đến đều chỉnh đốn, mạnh mẽ vang dội, khiến kẻ khác giận sôi.Ai có thể nghĩ đến, tổng tài như vậy lại bị nghiện Internet.Còn đặc biệt là tay chơi nhân dân tệ

Cừ thật, thật sự là rất cừ.

Bùi Minh Tiêu cũng đau đầu vì tiếng nhắc nhở, vặn âm điện thoại xuống, đuổi người phụ trách ra ngoài, đã sắp đến giờ tan làm

Quách Chiêu gõ cửa tiến vào:" Bùi tổng, tối nay không có sắp xếp, cần chọn nhà hàng không?"

" Không cần, báo cho chú Lý tôi về nhà ăn" Bùi Minh Tiêu liếc mắt nhìn di động đã im lặng" Hắn đi đâu rồi"

Quách Chiêu hiển nhiên có chuẩn bị:" Tôi vừa hỏi quản gia, Khương Tiên Sinh hôm nay đến Norns đi làm "

".........."

Đi làm ?

Ở trong nhận thức của Bùi Minh Tiêu , Khương Hựu chẳng liên quan gì với việc đi làm. Kết hôn đã hơn một năm, tên kia thói hư tật xấu đầy mình, từ chơi xe, du thuyền đến cùng đám cẩu bằng hữu qua đêm ở câu lạc bộ là chuyện bình thường.

Chỉ không hề nghe qua hắn từng đi làm.

...... Bùi Minh Tiêu không được bình thường.

Nhưng hắn không có nhiều thời gian để tìm hiểu kỳ lạ chỗ nào, ngón tay gõ gõ hai cái , nhẹ giọng phân phó:" Để lão Trương ở Norns theo dõi hắn ta, nếu cần thiết, có thể trực tiếp báo cáo với tôi"

" theo dõi kiểu nào " Quách Chiêu xin chỉ thị

Trước mắt Bùi Minh Tiêu hiện ra gáy của người kia , trắng trẻo, mềm mại, không giống như người có thể chịu khổ

"Tùy tiện, dù sao hắn cũng không kiên trì được mấy ngày."

Dừng một chút, hắn mở ra phần văn kiện cuối cùng:" Dù sao cũng là người của tôi, đừng để người khác tùy tiện khi dễ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro