CHƯƠNG 6: CA CA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi nói ra những lời này, Bùi Minh Tiêu chỉ đơn giản là cảm thấy bạn đời của mình dễ bị ức hiếp, hơn nữa tối hôm qua Khương Hựu không đòi bồi thường cái gì , làm cho hắn có chút băn khoăn

Nhưng cấp dưới sẽ không nghĩ vậy.

Với tư cách là một trợ lý hàng đầu, Quách Chiêu lặp đi lặp lại mấy lời của tổng tài, càng nghĩ càng thấy không đúng.Hai vị này kết hôn đã hơn một năm, Bùi tổng chưa bao giờ chú ý động thái của đối phương quá hai ngày.Có khi nào hai người đánh một trận từ trong xe đánh đến trên giường, đánh đến nỗi nảy sinh tình cảm...

Là một nam nhân đã kết hôn, Quách Chiêu am hiểu đạo lý vợ chồng son đầu giường đánh nhau cuối giường hòa, hầu hạ Bùi Minh Tiêu về nhà, lập tức gọi điện cho lão Trương

Lão Trương là người của Ngân Tinh sắp xếp ở Norns thám thính, đảm nhiệm phó quản lý, tính tình khôn khéo, giỏi nhất là quan sát sắc mặt người khác.

Nói chuyện cũng đặc biệt khôn khéo:" Ai u, Quách tiên sinh, là trận gió nào đem ngài tới vậy? Bùi tổng lão nhân gia gần đây có khỏe không, cần tôi làm gì cứ việc phân phó"

Quách Chiêu đau đầu nói:" Hôm nay Khương tiên sinh tới Norns nhậm chức, trong khoảng thời gian này cần ông chiếu cố một chút"

Trước khi hai người Bùi Khương kết hôn, thì Bùi gia lão gia tử qua đời, không thể làm lớn, khi đính hôn làm rình rang, đến khi kết hôn thì ngược lại, không báo cho cánh truyền thông, không mời bạn bè, chỉ đăng ký kết hôn.

Cho nên ngoại trừ giới hào môn, rất ít người biết hai người họ đã kết hôn. Lão Trương sững sờ hồi lâu mới hiểu được điểm mấu chốt :" Anh nói Khương tiên sinh, là Khương gia tam công tử ?"

"Đúng " Quách Chiêu bổ sung" Đừng làm phiền cuộc sống của cậu ấy, chỉ cần quan sát là được, nếu cần thiết thì báo cáo trực tiếp với Bùi tổng"

Cái gì ? Bất cứ lúc nào cũng có thể báo cáo với Bùi tổng?

Không cần thông qua Quách Chiêu?

Phải biết rằng, Ngân Tinh trừ bỏ cao tầng, rất ít cơ hội có thể tìm Bùi Minh Tiêu qua lại, cái loại bị phái ra như hắn , ngay cả bóng dáng tổng tài cũng không thấy.

Cho dù năng lực làm việc có mạnh hơn, lãnh đạo không biết cũng vô ích, hắn muốn kể khổ việc nằm vùng với Bùi Minh Tiêu, nhân tiện nói về công lao của mình.

Đúng là cái bánh từ trên trời rơi xuống, hắn muốn ăn bánh, bánh liền tự mình chui vào miệng hắn!!!

Lão Trương chà xát hai tay, xin chỉ thị:" Cái này.... Sếp Quách, anh cảm thấy tần suất của tôi là bao lâu thì thỏa đáng?"

" Ông tự quyết định, có điều gần đây Bùi Tổng mỗi ngày đều hỏi động thái của Khương tiên sinh" Quách Chiêu ám chỉ.

" Vâng, tôi đã hiểu, tôi nhất định sẽ chăm chỉ để hoàn thành nhiệm vụ"

Không phải chỉ là quan sát kiều thê của tổng tài thôi sao? Không thành vấn đề, ngay cả Khương Hựu hắt xì hắn tuyệt đối đều báo cáo cho Bùi tổng!!!!!

Buổi chiều hôm nay trưởng phòng vẫn chưa trở về, Khương Hựu không dám tự tiện tự mình bố trí công việc, chỉ có thể đánh vương giả giết thời gian.

Trong lúc hắn cự tuyệt thỉnh cầu lập nhóm của Tống Nam Kha, đồng thời, mấy người trong danh sách đen cũng tặng hắn một đống quà. Mấy tên nhà giàu cũng thay nhau oanh tạc, tìm hắn buổi tối đến du thuyền chơi, cũng bị hắn trực tiếp từ chối

Nếu nói hôm qua phần biểu diễn ở trên bàn mạt chược làm cho người ta nảy sinh nghi ngờ, Bùi Minh Tiêu cố ý đến câu lạc bộ đón hắn, cũng đủ cho thấy tình cảm hai người vẫn chưa rạn nứt.Phỏng chừng là mọi nguời từ chổ Thẩm nhị nghe được tin tức, lại bắt đầu cân nhắc làm thế nào thông qua hắn tiếp cận Bùi Minh Tiêu.

Đây là thái độ bình thường, trong số bạn bè của Khương Hựu đại đa số là vì Bùi Minh Tiêu mà đến. Còn lại hoặc là do không biết xuất thân của hắn, muốn cùng Khương gia hợp tác, hoặc là đơn thuần chơi đùa mà đến, chỉ có thời điểm đua xe mới gặp mặt.

Trên cơ bản đều mang theo mục đích tiếp cận hắn.

Chờ nhân vật chính về nước, hắn xác định chỉ còn hai bàn tay trắng, cuối cùng có thể còn lại bên người chỉ có Tống Nam Kha đi

Khương Hựu nhất thời nhớ Tống Nam Kha ba giây, sau đó mặc áo khoác, đi ra văn phòng.

Mấy nhân viên đã rời đi gần hết, khi đi ngang qua đại sảnh, đột nhiên có người gọi hắn :" Ây!Anh đẹp trai"

Là cô nàng mắt to, giống như nhân vật Shizuka trong "Doraemon", Khương Hựu chuyển hướng về phía cô nàng:" Cô gọi tôi"

" Đúng nha, anh là thực tập sinh đúng không? Nếu không hiểu rõ công việc , cần người giúp, có thể tới tìm tôi"

Khương Hựu gật đầu cười:"Oke, cảm ơn cô"

Không muốn để ý đến Tống Nam Kha, lại không muốn đi chơi với người khác, Khương Hựu chỉ còn nước phải đi về nhà

Sân của biệt thự đã được quét tước sạch sẽ, tuyết đọng ở bên tường, giống như một vũng kem bơ mềm mềm. Khương Hựu nhớ lại, khi ba mẹ còn sống,vào mỗi mùa đông đều sẽ dẫn hắn đi đắp người tuyết. Ba ba là một giáo viên mỹ thuật, người tuyết mà hắn làm rất sống động, đẹp hơn một vạn lần so với mấy đứa trẻ khác.

Trong lòng nghĩ, vừa đúng lúc không đói bụng, cũng không vội vào nhà, lấy cái mũ từ trong balo, ngồi xổm ở bên tường nghiêm túc đắp người tuyết.

Là một sinh viên thiết kế,nền tảng mỹ thuật của hắn so với baba còn tốt hơn, cái đống này không phải là loại tròn tròn mập mập, mà giống như tác phẩm điêu khắc bằng tuyết

Cao khoảng nửa người," Mặc" tây trang ngay ngắn, đeo cà vạt

Dùng cây nhỏ để tạo lông mày , nhìn kỹ ở giữa lông mày , biểu tình có chút cay nghiệt..

Khương Hựu vừa lòng đánh giá kiệt tác của mình, ngay sau đó bỗng nhiên phát hiện--

Không đúng, căn biệt thự này giống như chủ nhân của nó, ở góc độ nào đó rất vi diệu

.....Chẳng lẽ hai ngày này nhìn cái mặt đần thối của Tiêu tra , trong tiềm thức nảy ra cái ý nghĩ như vậy?

.....Khương Hựu giơ chân, bi phẫn mà tính hủy thi diệt tích, sắp dẫm xuống, lại cảm thấy đau lòng.Những nhà thiết kế đều đem thiết kế của mình thành đứa con, căn bản hắn không làm được.

Đúng rồi! Khương Hựu nhanh trí nghĩ ra,lấy mũ lưỡi trai xuống đội cho con người tuyết, sau đó châm điếu thuốc, hít mấy hơi liền cắm vào miệng người tuyết.

Từ tổng tài bá đạo nháy mắt biến thành vũ vương Châu Á---Nicolas Triệu Tứ

"Tứ ca, mày cũng là người biết thể diện ha" Khương Hựu cười lạnh vỗ vỗ bả vai nó" Ở trong gió lạnh , hưởng thụ cho tốt đi"

Nói xong"hừ"một cái rồi đứng dậy, cười đắc ý

Nhưng mà sau khi vào nhà, nụ cười của hắn lập tức đọng lại ở khóe miệng.

--Tên tra Tiêu kia không biết khi nào đã trở về, đang ngồi ở bàn ăn dùng cơm!

Góc nhìn ở nhà ăn là nhìn ra ngoài sân,hắn ..... thấy mình nặn người tuyết rồi sao?

Một chút bối rối chợt thoáng qua, da đầu Khương Hựu run lên, tính toán dùng chiến thuật lảng tránh, trực tiếp trốn về phòng.Nhưng lại thay đổi ý định, trà xanh tốt sẽ không thờ ơ nam nhân.

Con đường trà xanh của hắn vừa mới bắt đầu, không thể chết non trên tay tên Tiêu khốn nạn kia.

Thi triển tuyệt kỹ đổi mặt, hắn giả bộ bộ dánh kinh ngạc, ngồi đối Bùi Minh Tiêu"Hôm nay trở về sớm nha"

Bùi Minh Tiêu hiển nhiên không muốn lãng phí thời gian vào những câu vô vị" Cậu hút thuốc"

Động tác cầm chén đũa của Khương Hựu ngừng một chút--Bùi Minh Tiêu mặc dù thường xuyên đi xã giao, nhưng không thích hút thuốc, không gái gú, không bài bạc, thậm chí mỗi lần xã giao trở về đều ở trạng thái thanh tỉnh, rất ít khi say khướt , vĩnh viễn bình tĩnh , vĩnh viễn lý trí.

Sống chung dưới một mái nhà, Khương Hựu đương nhiên tôn trọng thói quen sống của đối phương, muốn hút thuốc thì hút ở ngoài hút, đợi đến nhà mùi thuốc cũng bay gần hết.

Hắn không nghĩ tới trước bảy giờ tối có thể nhìn người này, vừa rồi không kiêng dè gì lắm.Hơn nữa hắn hút có hai hơi, nào biết Bùi Minh Tiêu có thể đoán được.

" Cái mũi anh thật tốt" Khương Hựu nhìn rất chân thành nói :" giống với Chíp Bông nhà Nam Kha"

(Chíp Bông là chó Nam Kha nuôi, ý là mũi Minh Tiêu tốt hơn chó, hoàn toàn không có ý khen )

Trong lĩnh vực kinh doanh quá nhiều lời nói sắc bén , cái này giống lời mỉa mai của một đứa bé, Bùi Minh Tiêu căn bản mặc kệ, nâng mí mắt không mặn không nhạt nói :" Cảm ơn khích lệ"

Một cú đấm đánh xuống mặt bông .

Móa, cả người Khương Hựu đều cảm thấy không tốt.

Hắn càng nhớ lại người đàn ông hơi nâng mắt khi nó càng tức giận, càng sinh khí nụ cười trên mặt càng thiện lương , kéo lấy dĩa thịt bò chữ T*, giơ dao lên---

( )

Cắt thịt, dùng sức cắt thịt, trái một nhát lại một nhát dùng sức cắt thịt!

Nhưng tựa hồ không nhắm vào được trọng điểm, bất luận cắt như thế nào không cắt được gân thịt. Mũi dao cứa vào đáy dĩa, không ngừng phát âm thanh " cạch cạch" chói tai !

Hầu hạ ở bên , chú Lý quản gia đã quên mất quản lý biểu cảm, khuôn mặt vặn vẹo làm người ta liên tưởng đến bức tranh " Tiếng thét"

Bùi Minh Tiêu tay cầm rau cũng dừng lại, dùng bằng mắt thường cũng có thể thấy cảm giác thèm ăn của hắn đang biến mất. Khương Hựu nghĩ thầm:" Nếu không phải giáo dục tốt từ nhỏ, giờ phút này sợ đối phương đã muốn ném đũa bỏ đi"

Sự thật chứng minh, Bùi Minh Tiêu xác thực được giáo dục tốt. Hắn buông chiếc đũa , không chỉ không bỏ đi,ngược lại lấy xương T của mình, cắt rồi đưa cho Khương Hựu.

Khương Hựu ngượng ngùng cười cười:" Cảm ơn ca ca, tôi không thể cắt những thứ này, làm phiền anh rồi "

Dứt lời, dường như hắn nhớ tới cái gì đó, mím chặt môi, sợ hãi nói:" Anh có ghét tôi gọi anh là caca không?"

-- Một trong những kỹ năng của trà xanh , nhận anh

Bùi Minh Tiêu nhướng mày

" Nếu anh không ghét, tôi sẽ gọi như vậy" Khương Hựu không bỏ qua, thử thăm dò gọi:"Ca ca?"

Bùi Minh Tiêu sắc mặt vẫn thản nhiên như trước, cứ như vậy nhìn hắn, con ngươi màu hổ phách giống như có thể nhìn thấy tất cả vẻ giả tạo

Không hiểu sao Khương Hựu có chút chột dạ, chỉ có thể liều mạng duy trì vẻ mặt

Thật lâu sau, bên kia truyền đến tiếng cười khẽ.

Có lẽ không tính là cười, chỉ là một khí âm ngắn.

"Ừ"

Thành công liên tiếp , làm cho Khương Hựu cảm giác kỹ năng trà xanh của mình càng ngày càng thuần thục. Nằm mơ cũng có thể thấy mình biến thành thực vật, cả người tỏa ra ánh sáng xanh.

Bảy giờ sáng, đồng hồ báo thức đúng giờ vang lên, Khương Hựu từ ổ chăn vươn tay ra tắt.Mười phút sau, hắn nhận ra đây không phải là đồng hồ báo thức, lăn ra ổ chăn một cách miễn cưỡng, đi vào phòng vệ sinh rửa mặt.

Đi xuống lầu một, ngửi được mùi thức ăn bay ra từ nhà ăn , linh hồn hắn mới chậm rãi trở về, kéo lê đến nhà ăn.

Lúc này Bùi Minh Tiêu đã ăn mặc xong xuôi, uống ngụm cà phê cuối cùng, chuẩn bị ra ngoài.

Khương Hựu không quên giả bộ trà xanh:" Ca ca sớm!"

Bùi Minh Tiêu không nghĩ đến thời điểm này có thể gặp Khương Hựu, kinh ngạc nhìn hắn một cái, mới nhớ tới người này muốn đi làm.

Còn tưởng rằng chỉ nói ngoài miệng, không nghĩ tới rất nghiêm túc.

Lái xe đã lái xe đến đây, Bùi Minh Tiêu không có thời gian cùng Khương Hựu cãi cọ, lên xe ra ngoài.

Quách Chiêu đang ở trên chờ, dò hỏi:" Bùi tổng, chúng ta trực tiếp đi khảo sát ở ngoại thành phía Tây"

Bùi Minh Tiêu " Ừm", " Đại cổ đông của đối phương định tăng 50 triệu,tôi muốn xem xem cái xác nào làm sao có giá trị 300 triệu"

Gần đây Ngân Tinh đã thu mua một công ty khoa học kỹ thuật, cả hai đã gặp mặt hai ba lần nhưng vẫn chưa xác định được giá cả. Quách Chiêu tự hỏi một lát:" Phỏng chừng nghe được các quỹ công ty tiếp theo sẽ đầu tư vào cổ phiếu khoa học kỹ thuật, cho nên sống chết nâng giá. Nhưng mà tôi nhớ rõ nhà hắn có mấy hạng mục độc quyền không tồi, rất đáng giá"

Bùi Minh Tiêu nghiêng đầu hướng ra cửa sổ:" Nếu như nói đáng giá, cho thêm hai đồng tiền lẻ cũng không có gì đáng kể--

Nói đến đây, âm thanh liền im bặt.

Quách Chiêu tò mò, theo tầm mắt của hắn xem , chỉ thấy một con người tuyết đứng ở góc tường, mặc tây trang đội mũ lưỡi trai, miệng cắm một đầu thuốc lá

Bùi Minh Tiêu không thích mùi thuốc, người giúp việc của Bùi gia không ai dám ở trong sân hút thuốc, càng đừng nói đem đầu thuốc lá khiêu khích cắm ở đó.

Dùng ngón chân đoán, đều biết là bút tích của ai

Quách Chiêu đúng lúc vuốt mông ngựa:" Khương tiên sinh không hổ là RCA trời sinh, người tuyết đắp.... ặc... giống như đúc, giống anh như đúc"

Bùi Minh Tiêu:" ....."......" Giống tôi"

"Đúng vậy, anh nhìn xem, mắt ,mũi, môi..... chủ yếu là thần thái, thần thái cũng giống hệt"

Không nghĩ khá tốt, suy nghĩ về những lời của Quách Chiêu, Bùi Minh Tiêu nhất thời cảm thấy người tuyết và hắn đúng là có vài phần tương tự.

Lúc này một trận gió to thổi tới

Mũ người tuyết bị gió thổi một đêm, đã có chút lung lay sắp đổ, lần này hoàn toàn không dừng lại, bị gió cuốn đi

Đỉnh đầu Bùi Minh Tiêu không hiểu sao chợt thấy lạnh, thu hồi ánh mắt:" Lão Tần, đi nhanh đi "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro