CHƯƠNG 9: ÁO BA LỖ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trang phục Hoa Viễn là xí nghiệp sản xuất quần áo nữ nổi tiếng trong nước, doanh số , danh tiếng đều đứng hàng đầu.

Đối với quần áo mùa đông, Hoa Viễn chủ yếu đánh vào sản phẩm áo len cổ cao. Nhưng thiết kế trắng trơn không có gì nổi bật, vì thế Hoa Viễn muốn cho mỗi kiện áo len thêm dây xích len * , làm nó trở nên sinh động hơn.

*

Dựa theo công bố dự toán của Hoa Viễn, nếu sản xuất 100.000 lô đầu tiên,công ty cung cấp dây xích len có thể đạt doanh thu hai ngàn vạn- đây mới là lô đầu tiên, nếu bán chạy, doanh thu có thể tăng thêm.

Đây là hạng mục của bộ phận tiêu thụ bắt đầu từ tháng 8, tìm Hoa Viễn không không biết bao nhiêu lần, đáng tiếc ngay cả giám đốc bộ phận tiêu thụ còn chưa thể nhìn thấy, cuối cùng không thể làm được gì.

Nghe Khương Hựu nói, Tĩnh Hương cố không gục đầu, dùng sức nháy mắt với hắn.Trưởng phòng Trần lộ vẻ ngoài ý muốn, cùng Hoắc Văn Đông mờ mịt liếc nhau, Hoắc Văn Đông hiểu ý nói :" Phó phòng Khương , cậu lâu rồi không tới, có thể không hiểu về chi tiết hạng mục, bên Hoa Viễn...."

"Dựa vào tình huống bây giờ xem, không biết chi tiết trọng yếu của hạng mục sao?"Khương Hựu đánh gãy lời Hoắc Văn Đông:" Nếu muốn trong tháng này bù đắp hai ngàn vạn tiền lỗ, chỉ có thể dựa vào Hoa Viễn"

Thành tích của Hoắc Văn Đông tốt, trưởng phòng Trần rất tán thưởng hắn, bình thường nói chuyện toàn là hắn đánh gãy lời người khác, nào có việc người khác đánh gãy lời hắn.

Giọng nói nhất thời cao lên:" Cậu không tiếp xúc quá nhiều, không biết nó bao nhiêu khó, tôi đi từ tháng tám đến tháng mười, ngay cả trưởng phòng tiêu thụ cũng chưa được gặp"

"Ô, thì ra là phụ trách hạng mục Hoa Viên là anh à"

Nếu trưởng phòng tiêu thụ bên kia thời gian dài không xuất hiện, chứng minh đối phương chưa bao giờ muốn hợp tác với Norns.

Khương Hựu kéo dài thanh âm, nhìn như bị thuyết phục, đột nhiên chuyển đề tài:" Ý anh là tôi đứng nói chuyện không đau lưng sao?"

Đừng nói, đúng là ý kia, Hoắc Văn Đông nghẹn họng:" phó phòng Khương , tôi chỉ là trình bày sự thật-- Việc bàn bạc với Hoa Viễn khó là sự thật, cậu vừa mới đi làm lại cũng là sự thật"

Hắn ta nói có lý, khiến Khương Hựu trở thành người không biết phải trái, lông mày đanh lại:" Khi nào mà việc tôi đi làm lại có liên quan gì đến anh"

Hoắc Văn Đông :"....."

Đương nhiên không có liên quan. Hai ngày này Khương Hựu thân với nhóm nhân viên như cá gặp nước, khiến cho kế hoạch châm ngoài lúc trước toàn bộ uổng phí, làm hắn vẫn nghẹn cổ khí.

Hiện tại lại bị mất mặt ngay tại chỗ, hắn tức giận , chỉ ngón tay vào mặt Khương Hựu:" Cậu.... Cậu...."

" Anh dám chỉ vào mặt tôi" Khương Hựu cũng chỉ hắn:" Hoắc Văn Đông , anh đây là muốn tỏ thái độ gì, anh nói chuyện với cấp trên như thế này sao?"

" Tôi... tôi...." Hoắc Văn Đông nửa ngày chỉ nói được một chữ, hoàn toàn nghẹn lời.

Đúng vậy, Khương Hựu là phó phòng, mà cho dù thành tích hắn cao, cũng chỉ là nhân viên mà thôi.Sắc mặt Hoắc Văn Đông đen thui" Phanh' một tiếng , chạy ra khỏi phòng học.

Nhân viên chạy mất một người, hội nghị có thể tiếp tục, trưởng phòng Trần nói hai câu vội vàng tan họp.

Ai cũng chưa từng nghĩ đến, dưới sự ' can thiệp' của Khương Hựu, cuối cùng lại thành thế này, nhóm nhân viên nhẹ nhàng thở ra một hơi, lấy tốc độ nhanh nhất ra khỏi phòng họp.

Tĩnh Hương cùng với một nhân viên khác đứng chờ ở cửa, thấy Khương Hựu bước ra , hạ giọng nhưng không che dấu được sự phấn khích:" Dữu Tử, vừa rồi cậu thật đẹp trai! Tôi bị hắn nói thiếu chút nữa hộc máu, cảm ơn cậu thay tôi trút cơn giận này!"

" Đúng vậy, đúng vậy" một nhân viên khác bĩu môi" Hắn dựa vào việc trưởng phòng coi trọng, bình thưởng nói chuyện giọng điệu rất phách lối, tôi cũng bị hắn ghim, thực sự là tức chết"

Khương Hựu nhếch môi, vẻ mặt hối lỗi:" Tôi không ngờ lại phát sinh mâu thuẫn với hắn trước mặt nhân viên, nhưng hắn khinh người quá đáng, tôi thực sự không nhịn nổi, dọa các cậu, thực xin lỗi"

Tốt lắm, rất vô tội, vị trà rất đậm

Tĩnh Hương hai tay bưng ngực:" Ôi mẹ ơi, trên thế giới này lại có người vừa đẹp trai vừa thiện lương như Dữu Tử, là thiên sứ, nhất định là thiên sứ.!!!!

Còn chưa tới thời gian tan làm, hàn thuyên cùng Khương Hựu vài câu, Tĩnh Hương vội vàng chạy lại bàn làm việc..Không bao lâu, đại khái là trấn an được Hoắc Văn Đông xong, trưởng phòng Trần gọi điện thoại tới, kêu Khương Hựu đến phòng làm việc. Khương Hựu mơ hồ đoán được cuộc gọi này, chẳng qua là làm công tác tư tưởng cho hắn, hòa giải mâu thuẫn nhân viên.

Quả nhiên , khi hắn đi vào đã thấy Hoắc Văn Đông ở đó, so với lúc nãy cảm xúc đã bình tĩnh không ít, phỏng chừng là do trưởng phòng Trần tốn không ít tâm tư dập lửa.

" Tiểu Khương a, ngồi đi" Trưởng phòng Trần chỉ chỉ ghế:" Nguôi giận chưa?"

"Nguôi giận rồi"

" Vậy là tốt rồi, vì một việc như vậy mà làm hỏng sức khỏe không đáng" Trưởng phòng Trần rót cho Khương Hựu chén trà ," Có điều tiểu Khương, thông qua việc hôm nay, tôi muốn nhắc cậu, về sau cái câu " nói chuyện với lãnh đạo như vậy' đừng tùy tiện nó, truyền ra ngoài dễ bị người khác bàn tán.

Xem như là nhắc nhở thiện ý, cũng không biết vì cái gì, Khương Hựu nghe có chút không thỏai mái, nhẹ nhàng ' Vâng'

" Mấy cậu đã tỉnh táo , vấn đề phòng họp đã giải quyết xong, về sau là việc cho tốt, chúng ta không đề cập đến chuyện này nữa. Tiểu Khương, tôi tìm cậu đến chủ yếu là muốn nói chuyện về Hoa Viễn"

Khương Hựu :" Hoa Viễn?"

"Ừm" Trưởng phòng Trần dừng một chút," lúc nãy khi họp, tôi thấy cậu đối với Hoa Viễn có hứng thú. Nếu cậu có lòng tin, không ngại thì đi thử một chút. Văn Đông, đem tài liệu cho phó phòng Khương."

Khương Hựu lúc này mới phát hiện, Hoắc Văn Đông ôm một thùng hồ sơ dày .

"Trưởng phòng của đối phương đặc biệt khó tiếp xúc, nhưng tôi tin tưởng năng lực của cậu, nhất định có thể tìm được chỗ đột phá"

Nói xong , không đợi Khương Hựu đồng ý, trưởng phòng Trần tha thiết nói:" Tốt lắm phó phòng Khương, Hoa Viễn phải dựa vào cậu, hy vọng cậu làm cho bộ tiêu thụ có tiếng nói"

"Doanh thu công ty cũng dựa vào cậu" Hoắc Văn Đông nói, đem thùng hồ sơ để trên đùi Khương Hựu

Đầu gối nặng, nhìn thấy hai chữ " Hoa Viên" thật to, Khương Hựu lúc này mới phản ứng lại, bọn họ kẻ xướng người họa, giống như diễn Song Hoàng, vậy mà lại đem củ khoai lang bỏng tay này ném lên người Khương Hựu!

Hơn nữa câu ' Cho phòng tiêu thụ không thua thiệt,'doanh thu công ty dựa vào cậu', thậm chí ngay cả phản bác cũng không được.

Sống trong giới nhà giàu ,muôn hình vạn trạng thủ đoạn nào mà Khương Hựu chưa thấy qua. Không ngoài dự đoán, không bao lâu nữa, tin hắn nhận đơn của Hoa Viễn sẽ truyền khắp công ty.

Muốn kết cùng hắn hợp tác...... Khương Hựu phối hợp lộ ra vẻ mặt khó xử:" Trần bộ, tôi chỉ là đề xuất ý kiến, cùng không biết tìm Hoa Viễn như thế nào...."

Hoắc Văn Đông trên mặt lộ ra vẻ đắc ý.

" Không sao" Trưởng phòng Trần vẫn duy trì vẻ mặt chân thành :" phó phòng Khương, tôi tin tưởng cậu"

.

Khương Hựu đoán rất đúng, khi tan làm, tin tức hắn khiêu chiến với Hoa Viễn đã truyền khắp bộ tiêu thụ. Tĩnh Hương không nhìn ra được vấn đề trong đó, nắm tay thành nắm đấm nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn cổ vũ hắn cố lên.

Trưởng phòng Trần thập phần vừa lòng, chờ Khương Hựu tan tầm, lúc sau đi vào phòng Hứa Tri

--Từng ban trong công ty, bộ phận tiêu thụ tuyệt đối được coi trọng, bình thường được tiếp xúc nhiều với lãnh đạo hơn các ngành khác.

Thân là người phụ trách của bộ phận tiêu thụ, hắn sớm đã trở thành tâm phúc của Hứa Tri, từ cô nghe được một ít tin tức về Khương gia.Ví dụ như Tam thiếu gia Khương Hựu xuất thân kém, ví dụ như đại thiếu gia Khương Duy cùng Khương Hựu có hiềm khích, ví dụ như cha con Hứa Tri đứng về phía Khương Duy.Cho nên ở ngoài sáng biết Khương Hựu là ' hộ quan hệ' , hắn vẫn có gan cùng Hoắc Văn Đông bày mưu tính kế Khương Hựu.

Công ty kinh doanh ngày càng sa sút, gần nhất Hứa Tri thường xuyên trách mắng hắn. Đem chuyện này nói cho Hứa Tri, cô hẳn sẽ vui vẻ một trận đi.

Trưởng phòng Trần trong lòng tính toán, gõ cửa phòng Hứa Tri.

Hứa Tri chưa tan làm, nhìn thấy hắn đôi lông mày thanh tú cau lại:" Tôi không phải đã nói, trước khi đạt thành tích tốt thì đừng tới tìm tôi sao?"

"Tôi nhớ" Trưởng phòng Trần nói:" Nhưng mà tôi có chuyện, về Khương Hựu, muốn báo với cô một chút"

Hứa Tri vừa lúc hiếu kỳ Khương Hựu ở công ty làm gì " Nói đi'

Trưởng phòng Trần đem chuyện mâu thuẫn của Khương Hựu cùng Hoắc Văn Đông , quá trình hạ bệ Khương Hựu, một năm một mười báo cho Hứa Tri

" Nói xong??" Hứa Tri nói

Trưởng phòng Trần :" Nói xong"

Trước mắt không khỏi hiện lên cảnh tượng gặp ở hành lang, đối phương nhìn cô bằng ánh mắt đơn thuần, Hứa Tri trong lòng phiền muộn:" Tôi biết rồi, ông trở về đi, có tâm tư làm chuyện này sao không nghĩ làm cách nào để tăng thêm đơn hàng đi"

Trưởng phòng Trần:"....... Vâng"

Chờ cho Khương Hựu biến khỏi công ty, cấp trên nhất định sẽ khen ngợi hắn

Nhất định sẽ!!!

.

Ngày xưa thứ năm hàng tuần là ngày cùng các anh em phóng túng, hôm nay Khương Hựu có chút mệt, chỉ cùng mỗi người ăn nữa cơm, không đi quán bar quẩy, tạm biệt về nhà trước.

Kể từ lần tuyết rơi dày lần trước, Tân thành vẫn bị vây bởi nhiệt độ thấp, người tuyết Tứ ca có thể may mắn còn tồn tại, vẫn như cũ đứng yên ở bên tường

...... Cũng không biết thiếu nợ ai,bị lấy mất cái mũ. Khương Hựu sợ tra Tiêu nhìn thấy, chỉ có thể quay trở lại xe, lục một vòng.

Tìm không ra cái khăn quàng cổ hay gì, cuối cùng ở trong túi tập thể hình lấy ra cái áo ba lỗ bình thường để tập thể hình

Bởi vì vải dệt mềm mại, cái áo ba lỗ này đã theo hắn hơn nửa năm, Khương Hựu có chút luyến tiếc.Lập tức hắn nghĩ đến, có thể trước tiên dùng cho trường hợp khẩn cấp, đợi khi tìm được cái thích hợp rồi đổi.

Không sai, liền làm như vậy ! Khương Hựu cuốn áo ba lỗ lại, quấn hai vòng lên người Tứ Ca. Vì thế người tuyết Tứ Ca như thay da đổi thịt, hoàn thành việc chuyển từ Á vương khiêu vũ trở thành con búp bê.

Làm xong hết thảy, tâm trạng Khương Hựu tốt hơn nhiều, đứng dậy mới phát hiện hôm nay không khí trong nhà không đúng lắm.

Quản gia không ra đón hắn, trong phòng cũng im lặng đến mắt không nghe thấy âm thanh nào.

Xảy ra chuyện gì?

Khương Hựu hồ nghi, ấn mật khẩu vân tay, chỉ thấy ngồi trên cái sô pha đối diện, một người phụ nữ khoảng chừng năm mươi tuổi đang uống trà, chú Lý quản gia đứng bên cạnh, đứng thẳng, một tư thế phục vụ đủ tiêu chuẩn.

Người phụ nữ mũi cao thẳng, đường cong xương quai hàm không mềm mại như người phụ nữ khác , mà là góc cạnh rõ ràng, sắc bén như đao.Tướng mạo người này không có biểu tình gì đặc biệt, có vẻ lạnh lùng-- Bùi Minh Tiêu chính là từ khuôn mẫu này khắc ra.

Khương Hựu nhu thuận nói :" Mẹ, ngài đã tới"

Không hỏi vì sao đến, không hỏi đến lúc nào, Tống Quân chính là như vậy, bất luận làm cái gì cũng không thông báo.

" Ừ, ăn cơm chưa?"

" Vẫn chưa" Khương Hựu nói :" Mẹ ăn chưa,nếu chưa con kêu đầu bếp chuẩn bị thức ăn , Tra..... Tiêu ca * cũng sắp về rồi."

Tống Quân nói " Ừ" Nhưng không đợi Khương Hựu thông báo cho đầu bếp, trực tiếp phân phó:" Chú Lý, kêu phòng bếp làm ít món ăn, ít dầu ít muốn, đi đi"

Giọng điệu cường thế, không có kháng cự.

Lần đầu tiên thấy bà, Khương Hựu có chút không quen với phong cách nữ nhân cường thế của bà, bây giờ sớm đã quen. Thậm chí còn có thể nhân cơ hội lấy điện thoại di động ra, trộm mật báo cho Bùi Minh Tiêu. Nhưng khi vừa đánh xong chữ, không đợi gửi đi, âm thanh mở khóa vân tay vang lên.

--Mang theo khí tuyết lạnh , Bùi Minh Tiêu cũng trở về.Trên tay hắn cầm chiếc áo ba lỗ màu trắng,thoạt nhìn rất giống đồ của Tứ Ca, Khương Hựu cẩn thận quan sát.....

Không đúng, giống cái gì mà giống!

Mẹ, chính là cái áo ba lỗ của hắn!

Cái áo của mình bị người cầm trên tay,lại còn nằm trong tay kẻ thù truyền kiếp của mình, Khương Hựu có cảm giác không được tự nhiên, toàn thân cảm thấy không thoải mái.Có điều hắn biết hiện tại không phải là thời điểm để hỏi, giả lả cười:" Tiêu ca, mau vào phòng, mẹ đến đó"

Biểu tình Bùi Minh Tiêu vẫn thản nhiên như cũ " Ừm"

Khương Hựu:" ....... Tiêu ca, trong tay anh cầm cái gì ? Đưa cho em *, em cất giúp anh"

"Không cần" Bùi Minh Tiêu từ trên cao liếc mắt nhìn xuống hắn. Lập tức quấn áo ba lỗ hai lần, bỏ vào trong túi quần :" Rất nhẹ, không cần phiền đến em"

Khương Hựu :"......"

(* Chương này đang giả bộ với mẹ của BMT nên thay đổi xưng hô một chút). 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro