Chương 11: Có một loại yêu tên là anh vẫn luôn luôn nhớ rõ em (11)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Anlee

"Tích Nhân thế nào? Đàm phán thành công không?"

Vào văn phòng quảng cáo Khải Tấn, Dư Văn Kỳ liền bước tới, nhìn biểu cảm trên mặt Lam Tích Nhân có chút thất vọng:"Là đàm phán không thành sao?"

Lam Tích Nhân vừa nghĩ lại có chút nhíu mày:"Không có."

Còn gặp một tên rất kỳ quái biến thái.

Dư Văn Kỳ thở dài:"Thật đáng tiếc."

Lúc này mà đàm phán thành công hạng mục này với GeneralElectric, không chừng công ty có thể vượt qua cửa ải khó khăn.

Lấy lại tinh thần, Dư Văn Kỳ lấy trên mặt bàn một quyển văn kiện đưa cho Lam Tích Nhân an ủi:"Quên đi quên đi, không có cũng không sao, vừa rồi tao nhận được đơn quảng cáo công ty cổ phần Uy Long."

Nghe đến đó mắt Lam Tích Nhân sáng ngời:"Nội dung là gì?"

"Mày đừng có vui vẻ quá sớm." Dư Văn Kỳ thở dài, thay Lam Tích Nhân mở văn kiện ra, chỉ vào phần nội dung:"Bọn họ yêu cầu mời Lam Vũ Phỉ làm người mẫu quảng cáo."

Lam Tích Nhân đang phấn chấn:". . . . . ."

Thân là bạn tốt của Lam Tích Nhân, Dư Văn Kỳ đương nhiên biết cô cùng Lam Vũ Phỉ trong tình yêu ân ân oán oán.

Lam Tích Nhân và Lam Vũ Phỉ không hợp nhau, không hợp nhau đến độ không muốn nói chuyện.

Vừa thấy mặt liền hận không thể bóp chết đối phương cho xong.

Cái gì mà bắt bọn cô làm, đơn giản là Lam Vũ Phỉ muốn gây khó dễ cho Lam Tích Nhân, biết công ty quảng cáo Khải Tấn của cô sắp đến đường cùng mới làm như vậy.

Lúc này, Dư Văn Kỳ nhìn Lam Tích Nhân:"Nhận không?"

Lam Tích Nhân trầm mặc trong chốc lát, gật đầu:"Nhận! Đương nhiên nhận!"

Dư Văn Kỳ ngoáy ngoáy lỗ tai, nghĩ mình đã nghe nhầm:"Mày xác định? Lam Vũ Phỉ làm người mẫu quảng cáo! Tích Nhân."

Lam Tích Nhân cười như ánh mặt trời:"Sao lại không? Có cơ hội kiếm tiền sao lại không nhận?"

. . . . . .

Từ nhỏ đến lớn, Lam Tích Nhân cùng Lam Vũ Phỉ quan hệ sẽ không tốt.

Hiện giờ Lam Vũ Phỉ đột nhiên bị người ta chửi nhiều vậy, cho dù chuyện đóLam Tích Nhân không làm, cô cũng sẽ tưởng Lam Tích Nhânlàm.

Điểm ấy Lam Tích Nhân trong lòng biết rõ ràng.

Nhưng đối với cô mà nói chỉ cần có thể bảo vệ được công ty, khiến cô làm gì đều nguyện ý.

Vì muốn tỏ thành ý của mình, Lam Tích Nhân cố ý hỏi thăm chỗ Lam Vũ Phỉ, nơi đoàn làm phim, tự mình đi đến.

"Cô?"

Trợ lý Lam Vũ Phỉ dùng mắt đánh giá một phen từ trên xuống dưới Lam Tích Nhân:"Công ty gì?"

Lam Tích Nhân lấy trong tay danh thiếp đưa qua, cười xòa:"Công ty quảng cáo Khải Tấn, ngươi nói với Lam tiểu thư một chút, cô ấy biết tôi. Tôi là em cô ấy, lúc này đây là tập đoàn Uy Long chụp quảng cáo, cho nên đặc biệt mời Lam tiểu thư đảm nhiệm vai trò người mẫu."

"Chờ!!" Trợ lý lạnh lùng ném câu đó, sau đó xoay người tới đoàn phim.

Còn lại Lam Tích Nhân đứng ở một bên phơi nắng chờ.

Tháng sáu trời nóng, nhiệt độ mặt trời có thể đem da người kéo xuống một tầng, sau khi trợ lý đi vào, mấy giờ cũng không đi ra, Lam Tích Nhân phơi nắng thật sự không có biện pháp, nghĩ muốn đi vào trong, nhưng bị bảo vệ đoàn làm phim ngăn lại.

"Ai ai ai, ngươi làm gì? Nơi này đóng phim, người rảnh rỗi cùng phóng viên cũng không có thể đi vào!!"

"Xin chào, tôi là quản lí công ty quảng cáo Khải Tấn, tôi là tìm tiểu thư Lam Vũ Phỉ để làm quảng cáo, bất quá hiện tại cô ý có chút vội, trợ lý đi vào nửa ngày cũng chưa ra, anh có thể cho tôi đứng vào trong chờ một chút được không, bên ngoài có chút nóng."

"Cô nói Lam tiểu thư?" Người của đoàn làm phim vẻ mặt không hiểu nhìn Lam Tích Nhân:"Cô ý đã sớm đi rồi, cô không biết?"

Lam Tích Nhân trợn mắt:"Lúc nào?"

"Hai giờ trước đã đi."

". . . . . ."

Quả nhiên. . . . . .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Anlee: Thật xin lỗi mọi người hứa là hôm nay đăng 3 chương mà có mỗi 2 chương. Chương cuối mình đang làm thì máy sập mình chưa kịp lưu mong các bạn thông cảm, tối mai hoặc tối thứ bảy mình sẽ đăng nốt chương còn lại của tuần này. Thật xin lỗi ạ!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro