1;4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


     Cuối cùng, chỉ bởi sợ hãi, tôi cũng bắt đầu mở miệng. Tôi bịa ra một câu chuyện trộm cắp, trong đó chính tôi là anh hùng. Tôi kể rằng, một đêm nọ, ở vườn cây cạnh cối xay gió, tôi và một thằng bạn đã ăn trộm một bao táo, và chúng không phải là thứ táo tầm thường mà là loại táo tuyệt hảo nhất, táo Pipin Vua và táo Đỏ Golden. Tôi tránh khỏi tình huống nguy hiểm của mình bằng cách bịa ra câu chuyện này; việc bịa chuyện và kể chuyện không biết từ bao giờ trở nên thật dễ dàng và tự nhiên đối với tôi. Thế rồi, để khỏi dừng lại quá sớm và có thể bị lâm vào một tình thế khó xử  hơn, tôi đẩy mạnh tối đa thiên bẩm của mình: tôi kể rằng một trong chúng tôi phải canh chừng suốt buổi trong khi người còn lại ném táo từ cây xuống, và cuối cùng bao táo trở nên quá nặng nên chúng tôi phải bỏ lại một nửa số táo, nhưng nửa tiếng sau chúng tôi đã quay lại để lấy nốt. 

     Khi kể xong, tôi hy vọng chúng sẽ tỏ vẻ tán thưởng. Tới cuối câu chuyện tôi bắt đầu thấy trơn tru và say sưa trong sự tưởng tượng của chính mình. Hai đứa nhóc nhỏ hơn không nói gì, chờ phản ứng của Franz Kromer, trong khi hắn ta nhìn tôi với con mắt nheo hẹp sắc lẹm và hỏi tôi bằng một giọng đe dọa: "Là thật sao?"

     "Dĩ nhiên." Tôi đáp.

     "Thật sự và chính xác." Tôi khăng khăng chắc nịch, dù trong lòng tràn ngập nỗi sợ. 

     "Mày dám thề không?"

     Tôi kinh hãi, nhưng ngay lập tức trả lời Có.

     Tôi thốt lên: "Thề có Chúa và các thánh thần".

     "Được rồi." Hắn nói và quay người đi.

     Tôi nghĩ mọi chuyện đã ổn thỏa, và tôi cũng mừng khi không lâu sau hắn đứng dậy và bắt đầu đi về.  Khi chúng tôi ở trên cầu, tôi dè dặt bày tỏ rằng mình phải về nhà ngay lập tức.

     "Có gì phải vội chứ." Fritz vừa nói vừa cười: "Chúng ta đi cùng đường mà."

     Chúng tôi chậm rãi tản bộ, và tôi không dám chạy đi, nhưng Franz Kromer thực sự đi về phía nhà chúng tôi. Lúc tới nơi, khi tôi nhìn thấy cửa trước và nắm tay cầm bằng đồng dày dặn, thấy mặt trời qua khung cửa sổ và dải rèm trong phòng của mẹ, tôi thở phào một tiếng. Về nhà rồi! Ôi, sự trở về hạnh phúc, về với sự tươi sáng và hòa bình!

     

  



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro