Chu Tử An

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chu Tử An là một món hàng nên Dung mama phải nghĩ cách để dùng hết sức cho cô ấy. Tử An không nhanh chóng vui vẻ khi thay đổi tên mới, nàng tên là do thân mẫu đặt, ai cũng thấy nên thật lạ lùng nhưng nàng thích nó.

- "Dung mama, em can do not change name is not?" An An cố gắng nài nỉ bà ta

Sắc mặt bà ta thay đổi nhanh chóng, lông mày lại.

- "Cái tên của mày có nghe mấy lần thấy chán, tao đổi tên mày cũng muốn thay đổi số phận cho mày luôn, mày không cần ý kiến"

Tử An mang nhãn hiệu buồn, cô ấy biết ở nơi thanh lâu này, cô ấy cũng chỉ là một kiến ​​trúc trong đàn lũ lụt nhưng khác kiến ​​thức chịu sự kết thúc của bà ta. Cô ấy cũng được set up to the guồng quay của quá trình tạo hóa, cô ấy chấp nhận phần này.

Dung mama ngồi nhìn Tử An, bà ta đã quyết định để cho cô ấy bán nghệ thuật trước, dù sao cũng quảng cáo được cho kỹ viện của thêm các phần đặc sắc, khi cô ấy càng nổi tiếng thì càng có tiền, đến khi nào thì có. sẽ cho cô ấy bán thân, chắc chắn sẽ là mức giá không tồi. Tất cả mọi thứ đều đã được tính toán từ trước để bù vào số tiền bỏ ra mua Tử An, với sắc vóc của cô ấy, điều đó quá dễ dàng để chạy theo các tính toán của cô ấy.

Dung mama đưa Tử An lên lầu 2 kỹ viện. Đây là nơi ăn ngủ của các kỹ nữ Hoa Lạc, các phòng đều được chia đều với các hình thù trang trí đặc biệt là màu đỏ, Tử An biết rằng màu đỏ là màu đặc trưng cho kỹ nữ. Thật không sai kết quả. Khi cô ấy bước vào, các phòng đều trống, giờ đang là điểm làm việc. Dung mama cô ấy đến một gian phòng nhỏ có đầy đủ chăn, nệm. Tử An nhìn vào gian phòng trống, đây là nàng gửi gắm cả đời mình vào đây, chốn phàm trần hoa bụi đời.

Đêm, Tử An ngồi trước bộ y phục mới của cô, y phục màu đỏ phơn phớt như cánh hoa phượng, điểm thêm vài chấm hoa nhỏ cho bộ cánh thêm phần nổi bật. Sáng mai, là ngày đầu tiên Tử An đứng trên mua vui cho đàn ông. Không phải, không phải là kỹ nữ, Tử An chấn động bản thân, dung mama sẽ chỉ cho nàng bán nghệ, không bán thân, nàng tin vào điều đó, nàng tự nói sau này kiếm đủ tiền sẽ tự mua. thân from this lâu dài. Nếu ông trời trêu đùa nàng, thì nàng sẽ tự đi tìm lại số phận, sẽ tự đi tìm 'ánh sáng xanh' của đời mình.

Mẫu thân nàng nói rằng, ánh sáng xanh là hi vọng của mỗi người, là thứ được ngươi yêu thương, là báu vật chữa lành mọi vết thương trong lòng. Mẫu thân cũng đã từng nói ''phụ thân và con là ánh sáng xanh của ta'' nhưng sau những chuyện xảy ra thì mẫu thân cũng nhận ra rằng ánh sáng xanh mà người yêu thương nhất cũng đã phản bội người, lòng người như bị cứa ra khi trông thấy phụ thân đã làm những điều tàn độc, đối với người, ánh sáng xanh cũng chỉ còn lại là Tử An thôi.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bluelight