Chương 20 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lý Ninh Ngọc ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt đầy dục vọng kia của Cố Hiểu Mộng. Cố Hiểu Mộng định tiến hành động tác kế tiếp thì lập tức bị Lý Ninh Ngọc nhanh tay lẹ mắt chụp lấy cổ tay. Người phụ nữ trước mặt mang theo giọng nói có chút nức nở, muốn Cố Hiểu Mộng dịu dàng hơn một chút.

Trái tim của Cố Hiểu Mộng đột nhiên run lên. Dường như bây giờ nàng mới phát hiện ra mỗi lần làm tình sự, bản thân đều không hề dịu dàng. Mỗi khi nàng nhìn thấy Lý Ninh Ngọc thì lập tức muốn hung hăng chà đạp cô, mặc dù nàng biết thứ Lý Ninh Ngọc muốn chính là kiểu dịu dàng một chút.

Nhưng chuyện này cũng không thể trách Cố Hiểu Mộng. Đối mặt với một người phụ nữ mà nàng yêu gần cả một thế kỷ, nàng có một lòng chiếm hữu rất mãnh liệt đối với Lý Ninh Ngọc, đặc biệt là sau khi đã phục hồi ký ức của kiếp trước.

Lý Ninh Ngọc lúc này rất khác với kiếp trước. Ở kiếp trước, mặc dù Lý Ninh Ngọc ăn nói khéo kéo, nhưng đối với chuyện tình cảm của cô thì trước sau vẫn không biết cách biểu đạt.

Lý Ninh Ngọc ở kiếp này, mặc dù thẳng thắn thành thật, có can đảm biểu đạt nội tâm của bản thân ở ngay trước mặt Cố Hiểu Mộng. Nhưng tình cảnh sinh ly tử biệt ở kiếp trước đã in dấu rất sâu trong đầu của Cố Hiểu Mộng.

Kiếp trước, Lý Ninh Ngọc quá cấm dục. Trong những ngày trước khi chết, Lý Ninh Ngọc đã trao hết cho nàng toàn bộ sự dịu dàng, nhưng lại chưa từng nói ra lời yêu với nàng, mà chuyện này, đối với một Cố Hiểu Mộng vừa mới khôi phục ký ức mà nói, nàng đã bắt đầu nghi ngờ tình cảm của Lý Ninh Ngọc đối với mình.

Nhưng Lý Ninh Ngọc không có ký ức của kiếp trước, nỗi sợ hãi ở nơi sâu nhất trong lòng nàng lại càng bùng phát mãnh liệt hơn, chỉ có thể thông qua cách này để xác định trái tim của Lý Ninh Ngọc.

"Xin lỗi, chị Ngọc. Đừng sợ."

Cố Hiểu Mộng nói xong, muốn tiến lên hôn lên cổ của Lý Ninh Ngọc nhưng lại bị người kia nhẹ nhàng đẩy ra. Cố Hiểu Mộng hơi khó hiểu một chút, nhưng vẫn thuận theo ý muốn của Lý Ninh Ngọc, dừng lại. Lý Ninh Ngọc ngồi lại trong bồn tắm, nâng đôi chân trắng nõn, thon dài của mình lên, ôm lấy eo của Cố Hiểu Mộng.

Gương mặt người phụ nữ trước mắt đỏ ứng, rõ ràng có chút xấu hổ. Đôi chân thon dài kia chậm rãi nâng lên khỏi mặt nước trong bồn tắm, cuối cùng lộ ra nơi mê người ngay trước tầm mắt của Cố Hiểu Mộng.

Động tác của người phụ nữ khiến cho Cố Hiểu Mộng buộc phải cúi người xuống. Lý Ninh Ngọc cười, ôm lấy cổ Cố Hiểu Mộng, chủ động dâng lên một nụ hôn. Lý Ninh Ngọc rụt vai, lông mi khẽ run, hôn rất nghiêm túc. Cố Hiểu Mộng không nhắm mắt, nhìn người phụ nữ động tình trước mặt, chỉ cảm thấy trống rỗng trong lòng đã được lấp đầy.

Đầu lưỡi linh hoạt của Cố Hiểu Mộng luồn vào trong khoang miệng của Lý Ninh Ngọc. Nụ hôn nóng bỏng này dần dần được Cố Hiểu Mộng nắm thế chủ đạo. Cố Hiểu Mộng hôn người kia, bàn tay lại không thành thật sờ lên eo Lý Ninh Ngọc, nhẹ nhàng vuốt ve.

Kết thúc một nụ hôn, Cố Hiểu Mộng cúi đầu, nhẹ nhàng gặm cắn cổ Lý Ninh Ngọc. Đôi tay không thành thật sờ loạn trên người Lý Ninh Ngọc, lại đột nhiên cảm nhận được sự ướt át ở chỗ kia.

Cố Hiểu Mộng dừng động tác, nhìn xuống phía dưới. Mật dịch sáng lóng lánh của Lý Ninh Ngọc vương ngay cửa huyệt, ngay cả khu rừng rậm rạp kia cũng dính không ít. Bị người mình yêu nhìn thẳng vào chỗ xấu hổ kia khiến cho Lý Ninh Ngọc có chút xấu hổ. Ánh mắt trần trụi của Cố Hiểu Mộng giống như muốn nuốt chửng cô vào trong bụng.

Nước ấm thấm ướt mấy sợi tóc con hai bên tóc mai của Lý Ninh Ngọc, trên mặt là một vài giọt nước vẫn chưa khô. Có lẽ do ngâm nước ấm quá lâu, đôi môi của Lý Ninh Ngọc cũng trở nên hồng hồng mềm mềm, càng làm tăng thêm ánh mắt đáng thương của người phụ nữ kia, khiến cho Cố Hiểu Mộng có chút không kiềm lòng được.

Hai mắt của Cố Hiểu Mộng nhiễm đỏ. Bây giờ, Cố Hiểu Mộng không muốn nghĩ gì cả, chỉ muốn đặt Lý Ninh Ngọc dưới thân mình, hung hăng dày vò một phen, muốn triệt để chiếm hữu cô, nhìn cô nở rộ ngay dưới thân của mình.

Dục vọng trong lòng càng thêm mãnh liệt, nhưng Lý Ninh Ngọc đã nói, muốn nàng dịu dàng một chút. Vẻ mặt uất ức của người phụ nữ kia khi nói những lời này, Cố Hiểu Mộng vẫn còn nhớ rõ. Cố Hiểu Mộng không muốn tổn thương Lý Ninh Ngọc. Nàng hít sâu một hơi, cưỡng ép đè xuống suy nghĩ hung hăng muốn Lý Ninh Ngọc trong lòng mình.

Bồn tắm là kiểu hình tròn, rất lớn, đủ để chứa hai người. Cố Hiểu Mộng ngồi vào trong bồn tắm, kéo Lý Ninh Ngọc qua, từ phía sau ôm lấy người phụ nữ, động tác rất dịu dàng.

Nơi riêng tư của Lý Ninh Ngọc đã đủ ướt. Trong ấn tượng của Cố Hiểu Mộng, hai người đã rất lâu rồi chưa làm tình sự. Nàng sợ làm đau người kia, chỉ có thể cẩn thận đưa một ngón tay vào thăm dò.

Thân thể được khao khát vuốt ve có chút trống rỗng, Cố Hiểu Mộng tiến vào khiến cho Lý Ninh Ngọc thoải mái hừ nhẹ một tiếng, thân thể không thể tự chủ cọ cọ vào tay Cố Hiểu Mộng. Cố Hiểu Mộng hiểu ý, đưa cả ngón trỏ xâm nhập sâu vào trong thông đạo ướt át của Lý Ninh Ngọc.

Giây phút được người yêu lấp đầy vô cùng thỏa mãn, vẻ mặt của Lý Ninh Ngọc say mê, quay đầu qua hôn Cố Hiểu Mộng. Đôi môi hơi lạnh của Cố Hiểu Mộng tiến đến. Nàng ngậm lấy môi dưới của Lý Ninh Ngọc, nhẹ nhàng mút vào, ngón tay đặt trong cơ thể của Lý Ninh Ngọc cũng chậm rãi hoạt động.

Cả người của Lý Ninh Ngọc mềm nhũn như sắp hòa tan vào làn nước. Lý Ninh Ngọc bị Cố Hiểu Mộng hôn, thỉnh thoảng còn phát ra vài tiếng hừ nhẹ thoải mái. Lý Ninh Ngọc bị Cố Hiểu Mộng ôm lấy, lật người lại. Động tác bây giờ của hai người biến thành Lý Ninh Ngọc cưỡi trên đùi Cố Hiểu Mộng.

Cố Hiểu Mộng đưa đầu lưỡi ra, cẩn thận liếm lấy khối thịt mềm trước ngực Lý Ninh Ngọc. Mỗi khi Cố Hiểu Mộng nhìn đến chỗ này lại không kiềm lòng được. Nàng mạnh bạo gặm cắn đóa hoa phía trên. Ngón tay mảnh khảnh trong thông đạo của Lý Ninh Ngọc cũng không tự chủ tăng nhanh một chút.

"Hiểu Mộng... ưm ~"

Ngón tay bị hoa huyệt của Lý Ninh Ngọc kẹp chặt, kẹp đến mức Cố Hiểu Mộng chỉ cảm thấy ngón tay mình như muốn đứt lìa, nhưng cũng vô cùng thoải mái. Lý Ninh Ngọc ôm đầu Cố Hiểu Mộng, hưởng thụ kích thích mà cô gái mang đến cho mình.

Cuối cùng cũng buông tha hai đóa hồng mai trước ngực Lý Ninh Ngọc. Cố Hiểu Mộng rướn người lên hôn Lý Ninh Ngọc. Tối nay, dường như Cố Hiểu Mộng vô cùng si mê đôi môi của Lý Ninh Ngọc, còn người phụ nữ trước mặt lại vô cùng mê người.

"Có thể nhiều thêm một chút." Lý Ninh Ngọc ôm cổ Cố Hiểu Mộng, kề sát lỗ tai của cô gái, nói. Nhìn dáng vẻ có chút thẹn thùng của người phụ nữ, Cố Hiểu Mộng đột nhiên muốn trêu chọc cô, mạnh mẽ đâm vào một cái rồi lại nhẹ nhàng rút ngón tay ra một chút.

Lý Ninh Ngọc nghiến răng, đỏ mặt nghiêng đầu đi, không thèm nhìn Cố Hiểu Mộng. Dáng vẻ tức giận của Lý Ninh Ngọc cực kỳ giống một chú mèo. Lý meo meo thật đáng yêu. Cố Hiểu Mộng mỉm cười, rướn người cắn một cái lên môi Lý Ninh Ngọc.

Cố Hiểu Mộng rút ngón tay ra, khiến cho người kia run rẩy một lúc. Cảm giác trống rỗng ập đến. Lý Ninh Ngọc còn chưa kịp kháng nghị thì đã lập tức bị lấp đầy. Mà mấy lời càn rỡ của Cố Hiểu Mộng khiến cho Lý Ninh Ngọc đỏ mặt.

Cố Hiểu Mộng phát hiện, tuy bình thường, mấy lời "đức hạnh" của Lý Ninh Ngọc thường hay thốt ra khỏi miệng, nhưng thật ra, khi lên giường, Lý Ninh Ngọc là người dễ thẹn thùng hơn bất cứ ai. Cố Hiểu Mộng tăng thêm hai ngón tay, dùng sức đâm sâu vào hoa tâm của Lý Ninh Ngọc.

Rất thoải mái, nhưng có chút đau.

Nhìn thấy lông mày hơi nhíu lại của Lý Ninh Ngọc, Cố Hiểu Mộng ôm eo Lý Ninh Ngọc, đặt xuống một nụ hôn trấn an. Ngón tay trong cơ thể của Lý Ninh Ngọc cũng bắt đầu hoạt động. Sắc mặt Lý Ninh Ngọc ửng hồng, không ngừng phát ra những tiếng thở gấp quyến rũ.

Cố Hiểu Mộng khẽ kêu tên Lý Ninh Ngọc. Những nụ hôn như mưa rơi lên gương mặt, lên thân thể Lý Ninh Ngọc. Cố Hiểu Mộng kẹp lấy phần thịt mềm bên trong thông đạo. Ngón tay không ngừng cọ xát với hạ thân của Lý Ninh Ngọc, sức lực không lớn, nhưng lại khiến cho cả người Lý Ninh Ngọc thoải mái như có một dòng điện chạy qua.

Cố Hiểu Mộng sờ lấy chỗ nhô lên trong thông đạo, càng thêm ra sức cọ xát với chỗ kia, động tác cũng trở nên nhanh hơn rất nhiều. Lúc này, Lý Ninh Ngọc giống như đang ở trên mây. Tiếng thở dốc, tiếng nước, tiếng hít thở nặng nề bao phủ khắp căn phòng.

Cánh tay đang ôm cổ Cố Hiểu Mộng của Lý Ninh Ngọc càng thêm dùng sức. Cô sắp đến rồi, nhưng ngón tay lấp đầy hạ thân lại đột nhiên rủ ra. Cảm giác thoải mái đột nhiên biến mất. Lý Ninh Ngọc có chút mê man mở hai mắt ra, trong ánh mắt nhìn về phía Cố Hiểu Mộng tràn đầy bất mãn.

Cố Hiểu Mộng cười khẽ, dùng đầu ngón tay bị mật dịch làm cho trở nên bóng loàng nhẹ nhàng xoa nắn phần thịt mềm mại nơi cửa huyệt của cô, ở bên tai cô, dụ hoặc nói: "Chị Ngọc... cầu xin em đi ~"

Thân thể vốn dĩ đang căng đầy đột nhiên trở nên trống rỗng. Dục vọng trong lòng khiến cho Lý Ninh Ngọc không thể nhẫn nhịn được. Rãnh hoa nơi hạ thân ra sức nhanh chóng hút vào, muốn hút lấy ngón tay của Cố Hiểu Mộng đến hoa viên của mình.

Cố Hiểu Mộng có ý xấu đâm đầu ngón tay vào trong một chút. Thông đạo vì đầu ngón tay của Cố Hiểu Mộng tiến vào mà lại càng thêm bùng phát lửa nóng, không ngừng chảy ra mật dịch. Lý Ninh Ngọc dục cầu bất mãn thở gấp, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không nói ra những lời Cố Hiểu Mộng muốn nghe.

Cố Hiểu Mộng nhẹ nhàng ra ra vào vào ngay cửa huyệt của Lý Ninh Ngọc. Nhìn thấy hoa huyệt của Lý Ninh Ngọc dục cầu bất mãn muốn hút lấy ngón tay của mình, Cố Hiểu Mộng khẽ nhếch miệng.

Lý Ninh Ngọc bị Cố Hiểu Mộng trêu đùa không thể chịu nổi nữa, động tình ngâm nga, muốn thoát khỏi cái ôm của Cố Hiểu Mộng, lại bị cô gái ôm chặt, không thể động đậy.

Đầu ngón tay của Cố Hiểu Mộng không ngừng gảy lên hạt trân châu, từng cơn tê dại khiến cho Lý Ninh Ngọc không kiềm chế được ưỡn hạ thân lên, muốn Cố Hiểu Mộng tiến vào càng sâu hơn.

"Chị Ngọc, chị biết không, em rất thích dáng vẻ lúc này của chị."

Nghe thấy Cố Hiểu Mộng nói, mặt của Lý Ninh Ngọc đỏ lên, nhưng cuối cùng vẫn không thoát khỏi được cái ôm của Cố Hiểu Mộng. Cố Hiểu Mộng có ý xấu muốn khơi dậy dục vọng của Lý Ninh Ngọc. Ý cười nơi đáy mắt rõ ràng đang đợi Lý Ninh Ngọc cầu xin mình. Ngọn lửa dục vọng trong cơ thể sắp hoàn toàn nuốt chửng Lý Ninh Ngọc. Cô có nén xấu hổ, ánh mắt mê ly lắc lư bờ mông khô nóng, khó kiềm chế: "Cầu xin em ~"

"Cầu xin em cái gì?"

Cố Hiểu Mộng nghe thấy điều muốn nghe, hài lòng nhếch miệng, nhưng vẫn xấu xa hỏi. Lý Ninh Ngọc thực sự vô cùng xấu hổ. Hôm nay, Cố Hiểu Mộng thực sự rất quá đàng, nhưng cô không thể không thừa nhận, thân thể của cô rất thích Cố Hiểu Mộng đối xử như vậy.

Cố Hiểu Mộng nhìn Lý Ninh Ngọc bị mình bắt nạt cả người không còn chút sức lực, cũng không đành lòng trêu đùa cô nữa, bản thân cũng sớm đã bị dục vọng chi phối không kiềm chế được nữa, đút ba ngón tay vào, vảo thẳng nguyên một ngón.

Thông đạo chặt chẽ, chật hẹp, ẩm ướt phía bên trong kia như có miệng, cố gắng hút lấy ngón tay của nàng. Cố Hiểu Mộng có chút lực bất tòng tâm, dùng sức ra vào, đâm vào nơi sâu nhất trong hoa phòng.

Tiếng thở dốc thoải mái của Lý Ninh Ngọc vang vọng khắp phòng tắm. Nhìn thấy Lý Ninh Ngọc cũng không có vẻ gì là khó chịu, Cố Hiểu Mộng mới yên tâm tăng nhanh tốc độ.

Tiếng thở gấp gáp của Lý NInh Ngọc vang lên bên tai nàng vô cùng dễ nghe, kích thích nàng càng thên cô gắng muốn yêu thương người đẹp dưới thân. Mật dịch óng ánh của Lý Ninh Ngọc thuận theo ngón tay của Cố Hiểu Mộng, chảy ra từ trong thông đạo.

"Chị Ngọc, thoải mái không?"

Không đợi Lý Ninh Ngọc trả lời, Cố Hiểu Mộng lại cúi đầu hôn lên môi Lý Ninh Ngọc. Lý Ninh Ngọc vừa trải qua cao trào, toàn thân xụi lơ, không thể thoát khỏi tên vô lại trên người mình, chỉ có thể để mặc cho Cố Hiểu Mộng làm loạn.

"Đồ lưu manh!"

"Đồ lưu manh yêu chị."

.--- .. -. -.-- .- -.

Mấy cái này đọc buổi tối mới thú vị =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro