Chương 9 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lý Ninh Ngọc, em yêu chị."

Trong nháy mắt nghe thấy câu nói này, thân thể của Lý Ninh Ngọc trở nên cứng đờ, nhìn cô gái nhỏ đã ngủ say trong lòng mình, hốc mắt của cô ươn ướt, sau đó lại sủng nỉnh mỉm cười.

Đến nhà vệ sinh múc một thau nước, thân thể trắng noãn của cô gái nhỏ trên giường đã chi chít dấu hôn do Lý Ninh Ngọc để lại. Một mảng xanh xanh tím tím vô cùng chói mắt.

Lý Ninh Ngọc leo lên giường, ngồi sau lưng Cố Hiểu Mộng, đỡ lấy nàng, cẩn thận lau sạch cơ thể của cô gái nhỏ. Hai thân thể trần trụi lại một lần nữa dán sát vào nhau. Sau khi lau sạch sẽ cơ thể của cô gái nhỏ, cô lại khom người xuống, nhặt quần áo ném đất dưới đất lên, bỏ vào trong máy giặt.

Sau khi làm xong những việc này, Lý Ninh Ngọc gần như đã mất hết sức lực. Tình sự kịch liệt kéo dài quá lâu, ngón tay phải của cô đã có chút nhăn nheo. Dáng vẻ kiều mị của cô gái nhỏ khiến cho cô cũng có phản ứng, cảm giác dinh dính giữa hai chân khiến cho cô vô cùng không thoải mái.

Lý Ninh Ngọc nhẹ nhàng cọ sát hai chân, cảm giác vừa lạ lẫm lại khác thường, còn kèm theo một chút khoái cảm. Lý Ninh Ngọc nhíu nhíu mày.

Lý Ninh Ngọc đứng trước gương. Bản thân trong gương trên người cũng đầy dấu hôn lúc hai người đang mây mưa, cô gái nhỏ không thể kiếm chế mà lưu lại. Lý Ninh Ngọc nghĩ tới nghĩ lui, cảm giác có chút ngọt ngào, bất tri bất giác cười thành tiếng.

Đến phòng tắm tắm rửa một chút, cơ thể trần trụi chui vào trong chăn ôm lấy cô gái nhỏ. Cô gái nhỏ trong ngực giống như mơ thấy món ngon gì đó, cái miệng cọ tới cọ lui trong ngực Lý Ninh Ngọc.

Lý Ninh Ngọc không nỡ đi ngủ. Cô cứ thế lẳng lặng nhìn gương mặt khi ngủ của cô gái nhỏ trong ngực mình. Cô gái có gương mặt rất xinh đẹp. Lý Ninh Ngọc nhìn có chút ngây dại, không kiềm lòng được lại cúi đầu xuống hôn lên môi của cô gái nhỏ.
Lý Ninh Ngọc, em yêu chị.

Trước khi cô gái nhỏ ngủ, giọng nói dịu dàng mang theo tình dục không ngừng vang vọng bên tai của Lý Ninh Ngọc.

"Tôi cũng yêu em."

Lý Ninh Ngọc vươn tay vuốt ve cái trán của cô gái nhỏ, khẽ nói.

Có lẽ do quá mệt mỏi, Lý Ninh Ngọc có chút mê man, cảm giác buồn ngủ không ngừng ập đến. Lý Ninh Ngọc ôm chặt cô gái nhỏ, nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ.

Lúc Cố Hiểu Mộng thức dậy thì đang bị Lý Ninh Ngọc giam chặt trong lồng ngực, xoay đầu lại nhìn thấy cô gái xinh đẹp đang nhắn chặt hai mắt. Lý Ninh Ngọc ngủ rất ngon, nhưng vẫn ôm chặt Cố Hiểu Mộng trong lòng mình.

Cảm nhận được khối thịt mềm dán sát sau lưng mình, lúc này Cố Hiểu Mộng mới phát hiện cả hai người đều không mảnh vải che thân, nghĩ tơi nghĩ lui thì lại đỏ mặt.

Cuống họng kêu gào quá lâu có hơi khô rát. Nhìn thấy ly nước trên bàn cách đó không xa, Cố Hiểu Mộng liếm liếm môi, nhẹ nhàng cử động thân thể, muốn thoát khỏi lồng ngực của Lý Ninh Ngọc.

Cảm giác được nguồn nhiệt trong ngực muốn vùng vẫy thoát ra, Lý Ninh Ngọc phản xạ có điều kiện ôm chặt lấy eo của Cố Hiểu Mộng, mơ mơ màng màng mở mắt ra: "Vợ ơi, em đừng đi mà."

Có lẽ do chưa tỉnh ngủ, giọng nói của Lý Ninh Ngọc không còn lạnh nhạt như thường ngay, xen lẫn chút giọng sữa bập bẹ bên trong. Giọng nói khàn khàn lại mang theo chút ủy khuất truyền thẳng vào tai của Cố Hiểu Mộng.

Cố Hiểu Mộng mở miệng, nhưng lại không phát ra được bất cứ âm thanh nào, nhìn về phía ly nước trên bàn. Lý Ninh Ngọc dụi dụi mắt, cũng không quan tâm bản thân đang lõa thể, cứ thế bước xuống giường, đi đến lấy ly nước trên bàn đưa cho Cố Hiểu Mộng.

Tên ch* chết họ Lưu kia bỏ thuốc nàng. Nàng cứ như vậy bị Lý Ninh Ngọc ăn xong chùi mép. Buổi sáng còn chưa cẩn thân thưởng thức cơ thể của cô gái này.

Cố Hiểu Mộng uống nước, ánh mắt không thể kiềm chế lướt lên người của Lý Ninh Ngọc.

Dáng người của Lý Ninh Ngọc rất tốt. Làn da trắng trẻo. Trên cổ và xương quai xanh có vài dấu hôn xanh xanh tím tím, có vẻ là do nàng để lại tối qua. Lúc xuống giường, hai khối thịt nhỏ còn tâng lên một cái. Rõ ràng đang uống nước, nhưng Cố Hiểu Mộng nhìn xong vẫn cảm giác có chút miệng đắng lưỡi khô.

Trong đầu Cố Hiểu Mộng hiện lên một suy nghĩ.

Một suy nghĩ to gạn lại có chút không thực tế.

Muốn cô, muốn chiếm hữu cô.

Trong đầu nghĩ như vậy, Cố Hiểu Mộng cũng làm theo như vậy.

Ly Ninh Ngọc mơ mơ màng màng chưa kịp chuẩn bị đã bị kéo lên giường. Thân thể trần như nhộng của Cố Hiểu Mộng trực tiếp đè lên người cô. Khối thịt nhỏ trước ngực của hai người cọ vào nhau.

Cố Hiểu Mộng hừ nhẹ một tiếng, cúi đầu xuống liếm láp cổ của Lý Ninh Ngọc. Hai tay vuốt ve thân thể của cô, chậm rãi hướng xuống phía dưới tìm kiếm.

Lý Ninh Ngọc phát hiện ra động tác của Cố Hiểu Mộng thì có chút bất ngờ. Dĩ nhiên cô biết tiếp theo đây cô gái nhỏ muốn làm gì. Cô đẩy cái người phía trên ra, muốn ngồi dậy ngăn cản nàng.

"Chị Ngọc, em muốn chị." Tay của người kia đã đặt lên khối thịt của Lý Ninh Ngọc, nhẹ nhàng xoa nắn. Giọng nói không biết tại sao đột nhiên trở nên gợi cảm hơn rất nhiều. Giọng nói trêu người truyền vào tai của Lý Ninh Ngọc, mang theo tình triều khác thường.

Lý Ninh Ngọc nghe thấy câu nói này thì hơi ngạc nhiên một chút. Xuất phát từ bản năng, vẫn muốn từ chối người kia. Cố Hiểu Mộng thấy vậy thì dừng động tác lại, sự thất lạc trong mắt chợt lóe lên. Nàng ngồi dậy, cứ thế nhìn cô gái nằm dưới thân.

Lý Ninh Ngọc thấy Cố Hiểu Mộng không có hành động, còn tưởng trốn được một kiếp, hơi động đậy một chút, nhưng lại bị Cố Hiểu Mộng mạnh mẽ đè lại.

Cố Hiểu Mộng cúi đầu xuống, đầu đặt lên ngực trái của Lý Ninh Ngọc, lắng nghe nhịp tim của người này.

"Lý Ninh Ngọc." Cố Hiểu Mộng kêu tên của Lý Ninh Ngọc, ôm chặt lấy eo cô: "Bây giờ em đã là người của chị rồi. Có phải chị cũng nên..."

Nghe thấy nhịp tim của người này rõ ràng đang tăng tốc, Cố Hiểu Mộng mỉm cười, không đợi Lý Ninh Ngọc trả lời đã ngẩng đầu, hôn lên môi của Lý Ninh Ngọc.

"Ưm... muốn ngủ với chị." Cố Hiểu Mộng mút lấy đầu lưỡi của Lý Ninh Ngọc, nói chuyện có chút không rõ ràng. Cô gái dưới thân đỏ mặt, động tình rụt vai lại.

Lý Ninh Ngọc vẫn cứ không lên tiếng. Cố Hiểu Mộng hiểu lầm tưởng Lý Ninh Ngọc không đồng ý, bĩu môi ủy khuất: "Chị Ngọc..."

Lý Ninh Ngọc quay mặt đi, không nhìn người trước mặt, có chút mất tự nhiên gật gật đầu.

Có được sự cho phép, cô gái nhỏ vui vẻ nhếch môi: "Chị Ngọc ~ lúc sáng chị làm em rất thoải mái." Vừa nói xong, Lý Ninh Ngọc liền bị Cố Hiểu Mộng lật người lại. Hai tay bị giữ chặt trên đỉnh đầu.

Cùng với hô hấp khiến cho người ta mặt đỏ chân run, vành tai của Lý Ninh Ngọc bị Cố Hiểu Mộng ngậm vào trong miệng, hung hăng liếm láp, cắn nhẹ một cái, sau đó là cổ, tiếp theo là phía sau lưng...

Nơi bụng dưới tràn ra một dòng nước ấm, nước suối men theo vách đùi chảy xuống ga giường.

Cố Hiểu Mộng nhìn thấy nơi riêng tư đã ướt đẫm của Lý Ninh Ngọc, âm thầm mỉm cười. Thân thể của Lý Ninh Ngọc thực sự rất nhạy cảm, nhanh như vậy đã có phản ứng rồi.

Cảm nhận được đầu lưỡi mềm mại của cô gái nhỏ. Lý Ninh Ngọc vô cùng hưởng thụ. Khó thể kìm chế hơi vặn vẹo eo một chút, nhưng hạ thân lại đột nhiên bị một ngón tay tiến vào.

"A, xướt... em ra ngoài.... đau! M* nó."

Cảm giác xé rách mãnh liệt ập đến. Nhục huyệt không tự chủ co rút càng chặt hơn. Lý Ninh Ngọc mắng mấy lời thô tục, đau đến mức muốn cong mình, hung hăng thoát khỏi sự giam cầm của Cố Hiểu Mộng.

"Xướt... Cố Niệm, em cmn không có làm màn dạo đầu trước à?" Lý Ninh Ngọc tức giận chửi ầm lên.

Ngón tay chỉ mới tiến vào được một đốt, Cố Hiểu Mộng lập tức cảm nhận được cảm giác co rút mãnh liệt. Nàng không ngờ Lý Ninh Ngọc lại chặt như vậy. Hoặc có thể nói, nàng còn tưởng rằng Lý Ninh Ngọc đã trải qua tình sự đủ nhiều rồi.

Mặc dù Lý Ninh Ngọc quản lý nhà chứa, cũng từng nhìn thấy nam nam nữ nữ lõa thể và đủ loại tư thế giao hợp, nhưng qua nhiều năm như vậy, cô vẫn luôn giữ được sự trong trắng của mình, cũng chưa từng làm tình sự như thế này.

Thân trong vũng bùn nhơ, làm gì có thể có người trong sạch. Cố Hiểu Mộng chỉ nghĩ rằng Lý Ninh Ngọc đã lâu rồi chưa trải qua tình sự. Tay của nàng đặt trong cơ thể người kia, không nhúc nhích. Tay còn lại vịn eo của Lý Ninh Ngọc, lại cúi xuống hôn lên lưng của cô, những nụ hôn chi chít rơi lên lưng, là một sự trấn an rất tốt đối với người kia.

Cảm giác đau đớn trong cơ thể chậm rãi biến mất. Theo thời gian dần trôi qua, Lý Ninh Ngọc đã thả lỏng dần. Cô hít sâu một hơi, nằm lỳ trên giường, chờ đợi động tác tiếp theo của Cố Hiểu Mộng.

Cảm nhận được đầu ngón tay đã không còn bị kẹp chặt như lúc nãy, nhưng Cố Hiểu Mộng vẫn như cũ không làm gì cả. Đau đớn qua đi, cảm giác trống rỗng trong cơ thể liền dâng lên. Lý Ninh Ngọc nhỏ giọng hừ hừ, có chút khó chịu ngọ ngoạy eo, không thể khống chế tiến lại gần tay của Cố Hiểu Mộng.

Nhìn thấy dáng vẻ kiều mị này của Lý Ninh Ngọc, trong lòng Cố Hiểu Mộng không hiểu sao lại dâng lên sự ghen tuông.

Trong nhận thức của Cố Hiểu Mộng, Lý Ninh Ngọc có thể từ một nhân vật nhỏ không quyền không thế bò lên được đến vị trí này, chắc chắn đều dựa vào bản lãnh của mình. Nhưng vùng vẫy trong vũng bùn nhơ này, ngoại trừ dựa vào đầu óc, có thể còn sẽ dựa vào thân thể nữa.

Nghĩ tới việc có lẽ Lý Ninh Ngọc đã không còn tấm thân trong sạch, nghĩ đến việc Lý Ninh Ngọc ở dưới thân của người khác cũng là dáng vẻ như thế này, Cố Hiểu Mộng liền ghen tị đến phát điên.

Cả ngón tay không chần chừ tiến vào. Nàng tàn nhẫn đâm vào hạ thân của người kia.

Màn trinh bị xé rách thô bạo như vậy. Lý Ninh Ngọc kêu thảm một tiếng. Bàn tay mảnh khảnh bấu chặt ga giường, dưới thân truyền đến cảm giác xé rách kịch liệt, khiến cô gần như không thể thở nổi.

"M* nó... Cái đồ chết... chết tiệt này!"

Lý Ninh Ngọc nằm xụi lơ trên giường, hít thở từng ngụm lớn. Nước mắt sinh lý tràn ra, thuận theo khóe mắt chảy xuống, cuối cùng rơi lên ga trải giường.

"A, cmn, em lấy ra đi... đm... đau chết rồi."

Dĩ nhiên Cố Hiểu Mộng cũng cảm nhận được chướng ngại vật mỏng manh bị mình thô bạo đâm rách kia: "Chị..." Nàng hoảng sợ mở to hai mắt, cô gái dưới thân chảy nước mắt, thở hổn hển.

Cảm giác bị phá thân rất đau đớn, nhưng nàng lại cướp đi lần đầu tiên của người kia một cách thô bạo như vậy.

"Xin lỗi chị Ngọc. Em... em không biết." Cố Hiểu Mộng đau lòng lật cả người không còn chút sức lực của người kia lại, cúi người hôn lên môi cô.

Lý Ninh Ngọc theo thói quen ôm chặt lấy eo của cô gái nhỏ, nhắm mắt lại cảm nhận mùi hương quen thuộc trên cơ thể người yêu.

Qua một lúc sau, Lý Ninh Ngọc mở mắt ra, giơ tay muốn tát Cố Hiểu Mộng. Cố Hiểu Mộng cắn môi nhắm mắt lại, dáng vẻ như chuẩn bị anh dũng hi sinh.

Lý Ninh Ngọc nhìn gương mặt của cô gái nhỏ trước mặt, có chút không thể xuống tay được. Cảm giác trống rỗng và có chút khoái cảm xa lạ trong cơ thể truyền đến. Lý Ninh Ngọc dứt khoác vòng tay ôm lấy cổ Cố Hiểu Mộng, nhẹ nhàng nhún nhún eo.

Nghiêng về phía trước, hôn cô nhóc đang nhắm chặt hai mắt ở trước mặt: "Không phải em muốn ngủ với tôi à? Tôi cho em ngủ." Giọng nói nhiễm mùi tình dục mang theo giọng mũi của Lý Ninh Ngọc, còn có chút mềm mại.

Vừa dứt lời, ngón tay trong cơ thể bắt đầu ra vào điên cuồng. Thế công của Cố Hiểu Mộng rất mạnh mẽ. Mỗi một lần đều rút ra tới cửa huyệt, rồi lại mạnh mẽ đâm vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt.

"A... Hưm... nhẹ... nhẹ một chút Niệm Niệm. Tôi không ổn rồi... Ưm !"

Tiếng thở gấp xấu hổ từ trong miệng truyền ra, Lý Ninh Ngọc có chút khó chịu cắn chặt môi.

Cố Hiểu Mộng cúi đầu hôn lên môi của Lý Ninh Ngọc. Chiếc lưỡi linh hoạt quen thuộc luồn vào khoang miệng của Lý Ninh Ngọc, lại là giọng nói mơ hồ nhiễm màu tình dục.

"Em muốn nghe... chụt... Ưm... Kêu ra đi chị Ngọc... Em muốn nghe."

Nghe thấy câu nói này, Lý Ninh Ngọc không tiếp tục kiềm chế bản thân nữa. Tiếng thở dốc xé thành từng mảnh nhỏ tràn ra từ trong miệng của Lý Ninh Ngọc.

Hết lần này đến lần khác đâm vào khiến cho Lý Ninh Ngọc gần như muốn nghẹn. Loại cảm giác được lấp đầy mang theo đau đớn nhưng lại tiêu hồn này khiến cho Lý Ninh Ngọc điên cuồng.

Lý Ninh Ngọc ôm chặt lấy cô gái nhỏ đang làm loạn trên người mình. Khoái cảm mãnh liệt khiến cho thông đạo không tự chủ co rút lại. Huyệt nhục gắt gao cắn chặt ngón tay của Cố Hiểu Mộng.

Trong cơ thể giống như có thứ gì đó muốn ra ngoài. Ngay khi Lý Ninh Ngọc sắp lên đỉnh, ngón tay trong cơ thể lại đột ngột rút ra.

"Cố Niệm, em..." Lưng đang cong lên lại nằm xuống giường. Cảm giác sảng khoái đột nhiên biến mất, cơn trống rỗng ập đến. Thân thể sắp đạt đến cao trào vô cùng mẫn cảm. Lý Ninh Ngọc vừa tức vừa vội khều Cố Hiểu Mộng một cái.

"Đừng gấp mà chị Ngọc. Em sẽ thỏa mãn chị !"

Cố Hiểu Mộng ôm Lý Ninh Ngọc đến ngồi cạnh giường, mỉm cười xấu xa cúi người xuống. Đầu lưỡi ướt át, nóng bỏng chạm vào hoa huyệt cương cứng, nhẹ nhàng mút vào.

Hoa hạch mẫn cảm đột nhiên bị tập kích, Lý Ninh Ngọc run rẩy cơ thể. Ánh mắt lại không thể tự chủ nhìn về phía hạ thân của mình.

Đầu lưỡi ấm nóng của Cố Hiểu Mộng luồn lách vào thông đạo, bắt chước động tác của ngón tay, ra ra vào vào liếm láp.

Vị trí này vừa vặn có thể trông thấy cô gái nhỏ làm bằng miệng như thế nào. Lý Ninh Ngọc đỏ mặt, giơ tay muốn đẩy Cố Hiểu Mộng ra.

Nhưng Lý Ninh Ngọc có chút si mê khoái cảm mà cô gái nhỏ mang lại cho mình. Hai tay đang muốn đẩy nàng ra nhưng lại mất khống chế ôm lấy đầu Cố Hiểu Mộng.

Cảm giác của môi lưỡi không không như ngón tay. Chiếc lưỡi mềm mại kia ra ra vào vào ở chỗ nhạy cảm, thỉnh thoảng còn va vào hoa hạch mẫn cảm.

Hai tay của Cố Hiểu Mộng dĩ nhiên cũng không thành thật. Nàng nhẹ nhàng xoa nắn hai khối thịt của Lý Ninh Ngọc, liên tục chạm vào đỉnh núi đỏ thắm.

Kích thích đến từ hai nơi khiến cho Lý Ninh Ngọc run rẩy đạt đến cao trào, dịch thể nóng ẩm tràn ra ngoài. Miệng của Cố Hiểu Mộng đều là chất lỏng của Lý Ninh Ngọc. Nàng nuốt chất lỏng trong miệng xuống, vừa cười vừa ngẩng đầu lên, ôm lấy cổ của cô, cùng cô hôn sâu.

Lý Ninh Ngọc còn đang chìm đắm trong dư vị của đợt cao trào, cảm nhận được đầu lưỡi mềm mại của cô gái nhỏ thì không tự chủ mà nghênh hợp.

Đang động tình hôn người yêu, lại cảm thấy trong miệng nếm được một hương vị của chút kỳ quái. Giọng nói của cô gái nhỏ vang lên bên tai: "Chị Ngọc, nếm thử xem mùi vị của bản thân ra sao."

Lý Ninh Ngọc hơi kinh ngạc một chút, đột nhiên phản ứng được, tức giận một cước đá bay cô gái nhỏ rớt xuống giường.

Nghe thấy Cố Hiểu Mộng rơi "ầm" xuống đất. Lý Ninh Ngọc có chút đau lòng ngồi dậy nhìn cô gái nhỏ rớt dưới đất.

Cố Hiểu Mộng nhanh chóng đứng dậy, ý vị sâu xa mỉm cười với Lý Ninh Ngọc.

"Nếu như chị Ngọc còn sung sức như vậy, thì... " Cố Hiểu Mộng nói xong thì leo lên giường, một lần nữa đặt người kia dưới thân của mình. Nàng nắm lấy tay của người kia, hướng xuống hạ thân của người kia.

"Lần này, em muốn thấy chị Ngọc tự làm mình."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro