Chương 2- Hai sự phân ly

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Tên hắn ta là Toc Derenoth. Hắn vẫn chấp nhận các âm tiết này như sự chỉ định cho hiện diện vật lý của mình, nhưng chúng không còn là tổng thể của con người hắn ta nữa. Hắn đã từng hành quân trong Bàn Tay Thứ Ba của Word Bearers, nhưng hắn ta đã vượt qua vai trò đó. Hắn đã từng phục vụ cho Tuyên úy Kurtha Sedd. Hắn cũng đã vượt qua vai trò đó. Hắn đã trở thành những hiện thân vĩ đại hơn của Chân Ngôn. Hắn từng là hai và hắn từng là một. Hắn đã vứt bỏ những giới hạn của xác thịt và những lời dối trá của cuộc sống cũ.

Hắn là Kẻ Trút Bỏ Gánh Nặng.

Hắn đang chống lại sự biến đổi sắp tới của mình. Trong những nơi sâu thẳm ở Calth, Kurtha Sedd đã mang đến cho hắn món quà, và hắn đã phải đấu tranh để giữ lấy nhân tính tầm thường của mình. Hắn đã phạm tội chống lại Chân Ngôn. Hắn đã từ chối ý muốn của các vị thần. Và vì vậy, phải có sự đền tội.

Hắn đã được nhẹ gánh nhưng vẫn bị giam cầm. Hắn ngồi trên ngai chỉ huy của chiếc chiến hạm De Profundis. Những xiềng xích tâm linh và thể xác trói buộc hắn ta ở đó. Dây thần kinh của hắn và đường dẫn điện của con tàu đã trở thành một. Khắp các hành lang và căn phòng của con tàu, một nghi lễ đang diễn ra, ngày càng ràng buộc con người và con tàu lại ngày càng chặt chẽ hơn.

Hắn hoan nghênh nhiệm vụ của xiềng xích vì chúng báo trước sự chuộc tội đẫm máu của hắn. Chúng là một nỗi thống khổ cũng cao cả như sự biến đổi của hắn. Cuối cùng, sự kiêu ngạo và ích kỷ đã khiến Kurtha Sedd phải chịu số phận, hắn đã tìm kiếm sự thay đổi của chính mình quá muộn. Toc Derenoth đã học được sự vâng lời. Hắn học được cách phục tùng những mục tiêu lớn hơn của mình và hắn đã được ban thưởng. Một sinh vật đã đến với hắn ở Calth. Nó tự gọi mình là "kẻ tôn vinh sự bất phân ly". Nó đã đưa hắn ta thoát khỏi Calth. Nó đưa hắn đến De Profundis để tham gia vào một cuộc săn lùng lớn.

Khi nghi lễ hoàn tất, hắn ta sẽ được thả ra để săn lùng con mồi. Sẽ không lâu. Không lâu lắm đâu.

Hàm hắn hé mở một nụ cười dài và mệt mỏi của sự thật.

*******

"CHÚNG TA ĐANG MẤT ĐI sự gắn kết trong đội hình hạm đội." Verus Caspean, vị Chapter Master cho hay

Còn quá sớm. Guilliman cố giấu sự thất vọng trên mặt. Lần nhảy này thậm chí còn ngắn hơn lần trước và cơn bão sắp buộc hạm đội của ông trở lại không gian thực.

Phòng Chiến lược của Samothrace có thể được tách biệt khỏi đài chỉ huy và sự xao lãng của nó đối với những nhu cầu nhất thời. Cánh cửa lúc này đã đóng lại, biến căn phòng thành nơi điều hành chiến tranh. Ở đây lý thuyết đã được thử nghiệm. Từ đây, thực tiễn được ban hành. Mái vòm của phòng chiến lược thấp hơn mái vòm của đài chỉ huy, ảnh ảo ba chiều được phát ra đang chiếu sáng bản đồ sao của khu vực. Sự gần gũi tương đối của các bức tường và sự hiện diện liên tục của chiến trường ngay trước mắt đã tập trung tâm trí. Bản đồ sao hoàn toàn trống trong quá trình chuyển đổi qua cõi warp. Đó là một điều may mắn khi chiến dịch đang trở nên quá rời rạc. Guilliman nắm bắt được những điểm cốt yếu của các báo cáo chồng chéo và dồn dập. Những bức ảnh ba chiều trên bàn chiến thuật là sự chắp vá của những ước lượng, phỏng đoán và bóng tối. Nó chế nhạo Guilliman. Đó là bằng chứng cho thấy lý thuyết trong chiến dịch của ông đã biến thành một bài tập vô nghĩa, một bài tập mà không thực tế nào có thể cứu vãn được.

Ông đã chia hạm đội của mình thành các lực lượng tấn công, mỗi lực lượng đủ mạnh để hủy diệt cả một hệ sao. Ông đã ra lệnh bố trí đội hình chặt chẽ. Nếu cơn bão warp kéo các con tàu ra xa nhau, bước nhảy của chúng sẽ dừng lại và lực lượng tấn công sẽ phải tập hợp lại trước khi thực hiện một lần nhảy mới. Sự chia cắt đang xảy ra và đoàn quân của Guilliman hầu như không thể thực hiện cú nhảy này.

Boong tàu phập phồng khi chiến hạm Samothrace lao qua cơn bão. Các sĩ quan Ultramarines tập trung trong phòng chiến lược không thay đổi theo chuyển động. Họ vững chắc như những cột đá cẩm thạch. Từ khóe mắt, Guilliman nhìn thấy một gợn sóng bò xuống một bên ô cửa. Vật chất của con tàu kém ổn định hơn cả chính các con trai của ông.

"Về mặt lý thuyết," Titus Prayto nói, phát biểu qua những chiếc loa vox đang long trọng thông báo về sự tan rã của đội hình. "Sự phản kháng gia tăng là bằng chứng cho thấy tuyến đường này là đúng."

"Một lý thuyết hấp dẫn," Guilliman nói với viên Thủ thư. "Một lý thuyết đầy rủi ro gần với những suy nghĩ mơ mộng."

Prayto gật đầu một lần. "Con cũng thừa nhận là vậy."

"Và chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chứng minh nó," Guilliman nói. "Hạm trưởng," ông ta nói với Turetia Altuzer, "kết thúc cuộc nhảy đi."

"Tuân lệnh, thưa ngài."

Sâu tận cốt lõi của nó, Samothrace rùng mình. Cơn chấn động quét dọc theo chiều dài con tàu. Nó đi qua dưới chân Guilliman. Ông nhăn mặt đồng cảm trước nỗi đau của con tàu lớn này. Một lúc sau, không khí có sự thay đổi, một thực tế chắc chắn hơn. Họ đã trở lại cõi thực.

Sau một loạt nhấp nháy, bản đồ sao lại xuất hiện trong nhà vòm. Guilliman ngước lên.

"Xin cha tha lỗi," Prayto nói. "Những điều con vừa nói thật mơ tưởng."

Các ngôi sao nằm rải rác. Thậm chí còn có nhiều phép ngoại suy có tính toán hơn so với các vị trí của hạm đội. Cơn bão Ruinstorm khiến ngay cả những phép đo lường điều hướng cơ bản nhất cũng không chắc chắn. Toàn bộ hệ sao, ngay cả những hệ sao về mặt lý thuyết là ở gần vậy mà chúng đều vô hình như Terra. Vẫn còn đủ dữ liệu để Guilliman biết được vị trí của lực lượng tấn công. Chiến hạm Samothrace và những tàu hộ tống của nó đang ở rìa phía tây bắc của Ultramar, cách vị trí trước đó của họ chỉ vài năm ánh sáng. Họ đã di chuyển dọc theo vùng biên. Nếu có bất kỳ tiến triển nào đối với Terra thì nó đã được ngụy trang rất tốt. Hệ sao gần nhất là Anuari, và nó nằm ở rìa phía tây của bản đồ, hầu như không đủ gần để tới. Lực lượng tấn công đã xuất hiện trong khoảng không sâu thẳm.

"Chúng ta đã bị phân tán," Drakus Gorod, chỉ huy đội cận vệ Suzerain Invictus cho hay.

Bảng chiến thuật chớp nháy và sắp xếp lại các chữ rune để phản ánh vị trí mới của lực lượng tấn công. Những con tàu đã bị ném đi khắp vùng như một nắm xương. Chỉ có tàu tuần dương tấn công Cavascor vẫn đồng hành cùng Samothrace.

"Lý thuyết của con có thể vẫn đáng để theo đuổi," Guilliman nói với Prayto. Ông cố gắng xua đi sự nghi ngờ mình khi ông đang cố gắng tìm cách nào đó để thành công khi không còn lựa chọn nào có hiệu quả. Sự nghi ngờ bản thân đã trở thành một người bạn đồng hành thường xuyên và không được chào đón. Ông tin rằng mình đã nghĩ đến tất cả những hậu quả có thể xảy ra của Imperium Secundus. Ngay từ khi bắt đầu, ông đã tính luôn cả khả năng cha ông vẫn còn ngồi trên ngai vàng của Terra. Ông lo rằng đó chỉ là lời nói suông cho một điều mà ông không thực sự tin là có thể xảy ra. Nếu ông nghĩ rằng thực sự có khả năng Horus đã không chinh phục được Terra, ông tự hỏi liệu mình có biến tội ác của Imperium Secundus thành hiện thực hay không.

Ông không biết.

Imperium Secundus đã là một thực tiễn đáp lại một lý thuyết dựa trên một nền tảng mà ông không thể tin tưởng được.

Ý tưởng của Prayto gắn liền với các điều kiện tích cực và đề xuất một phương án hành động khả thi. Việc tìm kiếm một con đường phía trước cho đến nay đã thất bại. Các tín hiệu từ các lực lượng tấn công khác ngày càng trở nên đứt đoạn và thất thường, và họ không thể tìm được đường đến Terra.

"Chúng ta phải tập hợp lại," Guilliman nói, "và sau đó chúng ta thực hiện một nỗ lực khác theo con đường cuối cùng."

"Còn các lực lượng tấn công khác thì sao?"

Guilliman quét những tờ giấy da kêu lạch cạch từ những hộp sọ servo đang lơ lửng trên bàn. Chúng là bản ghi lại các thông tin liên lạc thiên văn đến từ nhóm chiến đấu khác. Chúng ngày càng mơ hồ hơn. Khoảng cách đã gây thiệt hại cho họ. Cơn bão Ruinstorm đang trở thành bức tường giữa các con tàu của ông. Ông đã đi xa hết mức mình dám đi trên con đường này.

"Phát tín hiệu cho họ," ông nói. "Chúng ta sẽ tập hợp hạm đội và bắt đầu tìm kiếm lại, lan rộng ra từ vị trí này."

Bàn chiến thuật chớp nháy. "Có tàu lạ," Caspean nói. "Không phải của chúng ta."

"Bây giờ hãy phân tích và đưa ra lý thuyết," Guilliman ra lệnh. "Mở các cánh cửa ra."

Phòng chiến lược đã mở ra đài chỉ huy. Guilliman sải bước qua cánh cửa trong khi chúng vẫn đang được nâng lên. Cửa sổ chính phơi bày cơn bão Ruinstorm trong cơn giận dữ tột độ. Những cơn lốc cháy bỏng và những mảng màu không màu bùng nổ trong bóng tối. Không có lấy một ngôi sao nào cả. Khoảng không gào thét, và trong cơn điên loạn phía trước con tàu, các con tàu khác đang ở rất gần đây.

"Ta muốn các dấu ấn năng lượng và ta muốn danh tính," Guilliman nói. "Hạm trưởng, thiết lập một mũi tấn công. Bộ phận liên lạc, mau gọi cho Chapter Master Iasus."

Theo sau ông một bước, Prayto nói, "Đây không thể là sự trùng hợp ngẫu nhiên."

"Không," Guilliman đồng ý. "Đây là một cuộc phục kích."

"Cảnh báo đã được gửi tới tất cả các tàu," Altuzer nói, đoán trước mệnh lệnh của mình.

"Nếu chúng ta tấn công kẻ thù chỉ bằng hai con tàu..." Prayto bắt đầu.

Guilliman ngắt lời hắn ta. "Về mặt lý thuyết - nếu đó là một cuộc phục kích, việc rút lui của chúng ta đã được tính toán sẵn. Còn về mặt thực tiễn - phá vỡ đội hình của kẻ thù với sự hung hãn tối đa."

Junixa Terrens, sĩ quan vox nói: "Chúng tôi đã liên lạc được với Chapter Master Iasus."

Guilliman quay sang bộ phận vox trên bục cao nhìn ra đài chỉ huy. "Lực lượng Cavasco đã sẵn sàng, thưa ngài," chỉ huy của Chapter 22 nói.

Các đại đội Destroyer đã căng dây cương, đã sẵn sàng để đem lại bạo lực cho những kẻ phản bội. Theo tiêu chuẩn của Quân đoàn Guilliman, họ rất tàn bạo, ngay cả dưới sự chỉ huy ôn hòa của Iasus. Hắn ta sẽ rất vui khi được tung họ ra trận vào ngày hôm nay.

"Cuộc phục kích sẽ nhằm vào hai con tàu của chúng ta," Guilliman nói. "Những chiếc khác ở quá xa để có thể tiếp cận chúng ta kịp thời."

"Tôi cũng đã đoán vậy."

"Đã xác định được các phần tử chuyển tiếp," Nestor Lautenix tại trạm auspex nói. "Con tàu dẫn đầu là chiến hạm De Profundis." Người sĩ quan tóc hoa râm cau mày. "Tôi nghĩ là vậy. Có một vài sự bất thường..."

"Sẽ có thôi," Prayto nói. "Hãy tin vào phán đoán của ngươi, trung úy."

"Bọn Word Bearer," Guilliman thở ra. Má phải của ông giật giật một cái.

"Thêm nhiều kẻ địch hơn," Lautenix nói. "Một Hải Đoàn khác đang tiến vào bên dưới đường hoàng đạo, hướng 30 độ tới mạn trái tàu. Các thành phần của Quân đoàn 12. Chiến hạm và tàu tuần dương tấn công đang lao tới với tốc độ hung hãn."

"Đúng như ta mong đợi," Guilliman nói với vẻ bác bỏ. "Bọn World Eater sẽ không nghĩ đến bất cứ điều gì ngoài một cuộc tấn công đầy vũ lực."

Màn hình hiển thị ba chiều trên bàn chiến thuật trở nên đầy rẫy các tín hiệu. Guilliman nhìn chằm chằm vào chữ rune của De Profundis. Nắm đấm của ông siết chặt lại. "Cho chúng ta lao hết tốc lực vào con tàu sâu bọ của bọn quân đoàn 17."

"Bọn World Eater sẽ không ngờ được sự liều lĩnh từ chúng ta," Prayto tán thành nói. "Và điều này sẽ đưa Samothrace và Cavascor ra khỏi hướng tấn công trực tiếp của chúng."

"Và xé nát trái tim của bọn Word Bearers," Guilliman gầm gừ.

Thiết giáp hạm và tàu tuần dương tấn công tăng tốc về phía đội hình Word Bearers. Guilliman quan sát để biết kẻ thù xuất hiện từ cơn bão Ruinstorm. Ông cảm thấy sức mạnh ngày càng tăng của động cơ là biểu hiện của cơn thịnh nộ của Samothrace.

Sau đó, ngư lôi đâm vào lá chắn ở đuôi tàu.

**********

CON QUẠ NÀY đã từng gây ám ảnh trong lòng chiêc Invincible Reason trước đây. Hắn từng là cái bóng ma quái, một thứ bóng tối và móng vuốt, xé xác bất cứ ai đi săn lùng hắn. Hắn đã tuyên bố toàn bộ khu vực của con soái hạm này là của riêng hắn, chế nhạo người anh em của hắn bằng cách ăn trộm những gì thuộc về anh ta.

Nơi này thật phù hợp, Lion nghĩ, rằng Konrad Curze nên chìm sâu trong bóng đêm của Invincible Reason thêm một lần nữa. Nếu hắn ta thích nó đến thế thì hắn nên ở trong đó mãi mãi. Tuy nhiên, lãnh địa của hắn sẽ nhỏ hơn nhiều. Đó là một phòng giam biệt lập ở cuối một hành lang dài, cách phần còn lại của các nhà tù khoảng 200 feet. Một chiếc ghế sắt đặt sát vào bức tường bên trái để Lion sử dụng. Trần căn phòng thấp, cách mặt sàn không quá mười feet. Tuy nhiên, nó đã đủ cao. Đủ cao để giữ Night Haunter treo lơ lửng trên sàn. Adamantium đang cùm vào cánh tay của hắn và cố định hắn vào tường, tứ chi của hắn duỗi thẳng. Con quạ dang rộng đôi cánh nhưng nó không bay. Cánh cửa phòng giam dày mười feet. Các bức tường cao gấp đôi. Phòng giam này là một cái hầm. Con quạ đã bị nhốt trong lồng. Hắn chẳng còn gì để ám ảnh ngoài ký ức.

Ấy vậy mà hắn vẫn mỉm cười khi Lion bước vào phòng giam. Đôi môi đen căng ra trên hàm răng đen. Da thịt trắng bợt của hắn là màu của niềm hy vọng bị nhấn chìm. Đôi mắt của hắn đen như máu thối. Chúng lấp lánh sự điên cuồng, đau đớn và niềm vui phát sinh từ sự tuyệt vọng hoàn toàn.

"Ngươi có thực sự nghĩ rằng nó sẽ dễ dàng như vậy không?" Curze nói.

Lion đã cố tình phớt lờ hắn ta. Ông đi ngang qua người anh em của mình và ngồi vào chiếc ghế của người thẩm phán và cai ngục, buộc Curze phải lúng túng quay đầu lại để nhìn vào ông ta. Curze đã làm vậy, vẫn mỉm cười.

"Phải không nào?" Curze nói. Lion vẫn im lặng.

"Ngươi đang không hướng tới Terra," Curze nói.

Con tàu chao đảo, bị một loạt sóng lớn tấn công trong lòng tàu. Lion đợi cho khoang tàu ổn định rồi cuối cùng cũng lên tiếng.

"Ta nghĩ là không." Ông không hề thấy buồn cười. Ông không ở đây vì những lý do nhỏ nhặt. Ông muốn xem mình có thể khiến Curze bỏ lỡ những kiến thức gì. Các viễn tượng của Night Haunter thật méo mó, nhưng hắn ta nhìn xa hơn bất kỳ người anh em nào của mình. Nếu Lion có thể phân tích những lời dối trá từ những gợi ý, ông có thể thu được những mảnh vỡ của tương lai để sử dụng trong cuộc đấu tranh phía trước.

Curze ngước lên, như thể đang nhìn xuyên qua trần nhà. Hắn khẽ cau mày, cảm động vì tò mò. "Cảm giác ngạc nhiên của ta đã chết từ lâu rồi, và ta không còn nhiều điều để thắc mắc nữa. Tôi biết mọi thứ sẽ dẫn về đâu. Ta biết sự thật mà ngươi đang cố che giấu, người anh em ạ. Dù vậy, ta vẫn thắc mắc ngươi sẽ đi du hành bằng cách nào."

Curze dừng lại. Nụ cười toe toét trở thành một lời bóng gió. "Ngươi có thể du hành xung quanh. Dễ dàng hơn nhiều so với Roboute tội nghiệp hay Sanguinius khốn khổ."

"Ta chắc chắn là ngươi nói có lý, Konrad."

Curze không thể nhún vai. Thay vào đó, hắn nghiêng đầu sang một bên. "Ta chỉ nghĩ bí mật này của ngươi thật thú vị. Ngươi đang trên một cuộc hành trình với nó. Điểm đến của ngươi sẽ rất hấp dẫn."

"Điểm đến của ta là Terra."

"Có phải ngươi đến đây chỉ để cố tình hiểu lầm ta không?"

"Ngươi đã tuyên bố rằng ta sẽ không đến được Terra. Ta nói với ngươi rằng ta sẽ làm vậy."

"Không. Ngươi sai rồi."

Tuyên bố này trực tiếp một cách bất thường, đến từ Curze.

"Ta hiểu rồi," Lion nói. Ông tự cho phép mình nở một nụ cười nhỏ mọn và đầy ác ý. Ông đã cho người anh em điên rồ của mình thấy sự thiếu quan tâm của mình. "Ngươi biết điều này như một sự thật không thể thay đổi, phải không?"

"Ta biết chứ."

"Vậy chúng ta sẽ đi đến đâu?"

"Ngươi muốn ta kể ra điều đó lắm, phải không nhỉ?"

Trong đôi mắt sâu thẳm đó vẫn còn có tia giễu cợt băng giá, sự giễu cợt phát ra từ sâu thẳm nỗi thống khổ sâu sắc nhất. Nhưng Lion đã nắm bắt được sự do dự của Curze. Nó rất nhỏ, một chút của một giây đồng hồ. Tuy nhiên, nó là sự thật. Cơ mặt của Curze co lại theo một cử chỉ cực nhỏ. Sự thay đổi sẽ không ai có thể nhìn thấy được ngoại trừ Lion. Ông biết về những bí mật, cách giữ chúng và cách phát hiện chúng. Bây giờ ông đã nhìn thấy được một điều. Kẻ Ám Đêm để lộ ra sự không chắc chắn.

"Ngươi đang biết chắc được điều gì đó," Lion nghĩ bụng. "Có điều gì đó mà ngươi không chắc chắn và điều đó khiến ngươi khó chịu. "

Trong giây lát, ý nghĩ về việc niềm tin đẫm máu của Konrad bị lung lay khiến Lion thấy thỏa mãn. Sau đó cảm xúc chuyển sang lo lắng. Tiếng kêu lạch cạch của Curze dù rất nhỏ cũng là một điềm báo. Câu hỏi là làm thế nào để đọc ra nó.

Con tàu lại rung lắc lần nữa, lần này là do cú sốc mạnh do vật chất bị dịch chuyển. Lion cố nén một tiếng càu nhàu vì ngạc nhiên. Điều này đã quá sớm. Ông không hề mong đợi cú nhảy sẽ kết thúc vào lúc này.

Hạt vox của ông rung lên để thu hút sự chú ý của mình.

Curze cười lớn, hơi thở của hắn như một tiếng thở khò khè. "Tin tức!" Hắn ta rít lên. "Tin tức! Sự giác ngộ đang đến với ngươi, người anh em. Ngươi sẽ ở lại và chia sẻ khoảnh khắc này với ta chứ?"

"Ta không cho phép ngươi làm gián đoạn ta," Lion nói vào vox.

"Xin thứ lỗi, thưa ngài," Đội Trưởng Stenius nói. "Nhưng sự có mặt của ngài là cần thiết trên đài chỉ huy." Tính cấp bách ẩn giấu bên dưới việc yêu cầu ưa ra một cách thẳng thắn.

Lion đứng dậy. "Ta đang trên đường tới."

Đến lối vào phòng giam, ông dừng lại và bắt gặp ánh mắt của Curze. "Ta nghĩ ngươi quá tò mò đấy, Konrad," ông nói. Sau đó, ông ta đóng sầm cánh cửa hầm lại phía sau mình.

"Chúng ta đã đến Terra chưa?" Lion hỏi Stenius khi hắn ta tiến về phía chiếc thang nâng trọng lực sẽ đưa cả hai đến đài chỉ huy

"Chúng ta vẫn chưa thành công."

"Vậy thì chúng ta đang ở đâu?"

"Chúng tôi cũng không biết."

**********

"Danh tính của Samothrace đã được xác nhận," Grel Kathnar nói. Chiến binh Word Bearer cúi đầu và quay trở lại vị trí của mình.

"Hắn ta sẽ có mặt trên đó chứ?" Phael Rabor hỏi Quor Vondor.

"Đó là soái hạm của hắn ta," viên Tuyên úy trả lời. "Hắn sẽ ở đó." Tay hắn ta để ở thắt lưng và chạm vào chuôi dao athame. Hắn nhìn thấy Phael Rabor làm cử chỉ tương tự. Chúng ta là kẻ thù, hắn nghĩ. Guilliman không chết ở Calth, vì cái chết của hắn đã được dành riêng cho hai người chúng ta.

Bọn chúng đã nhận được phước lành qua thử thách và qua đức tin. Bằng chứng về sự ưu ái dành cho bọn chúng nằm trên ngai chỉ huy đã được biến đổi của De Profundis.

Toàn bộ đài chỉ huy đã trải qua một sự thay đổi sâu sắc. Khó có thể nhận ra nó là boong chỉ huy của một chiếc chiến hạm. Những bức tường và ô cửa gợn sóng như những tấm rèm. Những cây cột cong cong tỏa ra từ ngai vàng, vượt qua sàn nhà và dựng lên trên tường, ngăn cách đài chỉ huy như thể bị một móng vuốt lớn đang quắp chặt. Những móng vuốt được vạch ra bởi những vết nứt phát sáng. Các vết nứt kéo dài suốt chiều dài của De Profundis. Cõi Empyrean đang tiến tới, tách con tàu ra và giữ nó lại với nhau.

Bên dưới ngai chỉ huy, những chỗ làm việc đã trở thành những tác phẩm điêu khắc chuyển động. Hình dạng của chúng được trang trí công phu, những ngọn lửa nhỏ bập bùng. Những hình bóng chứa đầy ý nghĩa. Chúng là sự biểu hiện của những chân lý mà đầu lưỡi con người không thể nói ra được. Chúng là một dạng khác của Chân Ngôn, nói ra sự thật với thực tế, làm xói mòn những ảo tưởng của vũ trụ, mỗi chuyển động là một vết dao cạo khác mở đường cho sự mặc khải. Chúng không thể được vận hành bởi những con người bình thường nữa. Word Bearers đã có mặt tại các vị trí, đồng nhất với những sự thật chết người khi chúng vận hành các hệ thống vũ khí và chuẩn bị các phương tiện tấn công. Nhưng Quor Vondor nhận ra hành động này là tiếng vọng đang hấp hối của con tàu trước đây. De Profundis sẽ không tấn công như trước nữa.

Màn hình quan sát co giật. Những vệt sáng xuất hiện, hướng về phía tia sáng xanh của tàu Samothrace. Cuộc tấn công của World Eaters. Quor Vondor khịt mũi khinh thường. Bọn World Eaters rất hữu ích nhưng lại là những kẻ man rợ. Bọn Night Lord, ngay cả khi đang phát động cuộc tấn công từ phía sau trông còn gần gũi với sự thật nguyên thuỷ hơn trong bản thể của chúng, mặc dù đức tin của chúng còn thiếu. Chúng cũng có tác dụng của mình.

"Quân đoàn 13 và 12 có thể kết liễu hắn trước khi chúng ta có cơ hội," Phael Rabor nói.

"Chúng sẽ không làm được."

"Chỉ có hai tàu Ultramarines thôi mà."

"Ngươi có nghĩ Guilliman sẽ chết dễ dàng như vậy không?"

"Không," gã Đội Trưởng thừa nhận.

"Không à," Quor Vondor lặp lại. "Ngươi có nghĩ mọi chuyện bỗng dưng sẽ thuận lợi như thế không?"

"Ta không có," Phael Rabor nói.

"Vậy thì tốt." Không còn nghi ngờ gì nữa. Sau tất cả mọi chuyện trên Calth. Không phải với Toc Derenoth đang ngồi trên ngai chỉ huy.

Kẻ Trút Bỏ Gánh Nặng quay cái đầu đầy sừng của mình nhìn Quor Vondor, như thể hắn ta đã nghe được suy nghĩ của viên Tuyên úy. Đôi hàm thon dài há hốc chờ đợi. Trước khi thăng thiên, Toc Derenoth chỉ là một chiến binh. Bây giờ Quor Vondor phải ngước nhìn hắn như một điều kỳ diệu.

Cuộc chiến dưới lòng đất ở Calth đã diễn ra khốc liệt trong nhiều năm trước khi hắn và Phael Rabor chạm trán với Toc Derenoth. Tên Word Bearer thăng thiên đã chiến đấu kể từ khi Kurtha Sedd bị tiêu diệt, hắn tàn sát các Ultramarines không ngừng nghỉ. Nhưng sự biến đổi của hắn ta cũng là một quá trình tiến hóa liên tục, một sự kết hợp phức tạp hơn bao giờ hết giữa quỷ dữ và con người. Hắn đã giao tiếp ngày càng sâu sắc hơn với các vị thần. Và hắn ngày càng đi sâu hơn vào bóng tối của cái hành tinh đó.

Hắn đã chạm vào ngôi sao tám cánh. Hắn đã học được điều đó.

Và cuối cùng, nhờ vào hắn, Quor Vondor và Phael Rabor cũng đã hoàn thành việc đền tội. Chúng đã đưa lực lượng của mình tới Ngôi sao tám cánh với sự tôn thờ thuần khiết và sùng kính Hỗn Mang. Chúng tham dự mà không hề nghĩ tới tham vọng hay sự ganh đua.

Ngôi sao tám cánh xé toạc màn đêm của đá và nuốt chửng những người sùng đạo. Và trong cõi warp, tên chủ tế đã xuất hiện. Đó là một sinh vật phi vật chất, nhưng Quor Vondor đã nhìn thấy điều gì đó mang ý nghĩa riêng của mình trong đó. Tên chủ tế là một Tuyên úy, mặc dù thuộc một loại và có đẳng cấp vượt xa mọi thứ của con người.

Tên chủ tế đã mang đến cho họ một sứ mệnh. Quor Vondor vẫn tự hỏi liệu nhiệm vụ có phải là dấu hiệu cho thấy hắn và những người khác đi cùng bọn chúng đã loại bỏ điểm yếu trong thất bại của chúng hay thay vào đó, cối xay thịt của Calth chỉ là nơi thử thách. Có lẽ chính ngọn lửa mà qua đó hắn và Phael Rabor đã được định sẵn phải bước qua để có thể đến được thời điểm này, vào thời điểm này, khi cuối cùng chúng sẽ rút những lưỡi dao athames mà chúng đã có được ở trên Davin và găm đúng vào mục tiêu.

Tia sáng từ những chiến hạm của Guilliman ngày càng sáng hơn. Hai con tàu đã hiện rõ. Chúng lao tới như thể háo hức chờ đợi ngày tận thế đang đợi chúng. Những con tàu đang lóe sáng.

"Phóng ngư lôi à," Phael Rabor nói. "Một chiến lược thật đúng đắn, cố gắng phá vỡ đội hình của chúng ta bằng một cú đột phá dữ dội."

"Bọn chúng có thể phá vỡ đội hình chúng ta," Quor Vondor nói. Hắn nhìn Toc Derenoth một lần nữa. Kẻ trút bỏ gánh nặng đã tự thu mình lại. Bóng tối tập trung xung quanh hình dạng quái dị của hắn ta. Hắn đang hấp thụ năng lượng từ thứ nghi lễ được thực hiện bởi các tín đồ trên khắp con tàu. Đôi mắt không mi của hắn rực cháy với sự tập trung cao độ. Hắn là người dẫn dắt những gì sắp xảy ra. Vai trò của hắn cũng chính xác như vai trò được giao cho Quor Vondor và Phael Rabor. Bọn chúng chỉ việc vung lưỡi dao. Toc Derenoth sẽ đưa chúng tới chỗ Guilliman.

Kẻ Trút Bỏ Gánh Nặng có quyền làm điều này vì De Profundis cũng đã nhận được một món quà từ tên chủ tế. Nó đã bị hư hỏng nặng trong trận chiến ở Calth. Nó đã khập khiễng rời khỏi hệ sao và được sử dụng trong các vụ đột kích chớp nhoáng trong những năm sau đó. Vết thương của nó ngày càng nặng, ngày càng nhiều thủy thủ đoàn thiệt mạng, cho đến khi cuối cùng nó trở thành một cái xác rỗng, linh hồn máy móc của nó hoành hành bất lực trong khoảng không. Cuối cùng thì Warp đã chiếm hữu được nó, và sự trung thành phục vụ Chân Ngôn của nó đã được đền đáp bằng sứ mệnh cuối cùng này.

Quor Vondor đã thấy mình ở trên chiếc chiến hạm giữa quá trình biến hình của nó. Giữa những thay đổi, hắn đã nhìn ra giữa những khoảng trống trong lòng con tàu. Hắn đã thoáng nhìn thấy Đấng Cầu Thay (*), và về sự rộng lớn đã mang lại phước lành cho De Profundis. Việc những điều như vậy xảy ra đã khiến hắn và Phael Rabor phải quỳ gối một cách tôn kính. Trong những viễn tượng này, sự thật của đức tin đã được xác nhận. Những sự thăng hoa là những tác nhân do việc thực hiện theo Chân Ngôn.

(*)cầu thay là hành động cầu nguyện thay cho người khác. Vai trò trung gian trong sự cầu nguyện phổ biến ở trong Cựu Ước

"Bọn Ultramarine đang tăng tốc độ và tốc độ bắn," Grel Kathnar nói. Một làn sóng ngư lôi và tên lửa xuyên qua khoảng không về phía De Profundis. Một tiếng loa cảnh báo vang lên, giọng nó rên rỉ lên xuống. Âm thanh đó không còn chút máy móc nào nữa, và tiếng kêu là tiếng ăn mừng chứ không phải đau khổ. Thời khắc quyết định đã ở trong tầm tay.

Phael Rabor nói: "Chúng ta là trung tâm và là người đứng đầu trong đội hình. Hăn ta đã đúng khi nhắm vào chúng ta."

"Ý của ngươi là hắn sẽ làm y như vậy" Quor Vondor nói, "nếu con tàu này và cả chúng ta vẫn giống như xưa." Hắn cười toe toét. Những chiếc răng cửa cong, lởm chởm của hắn ta hút máu từ môi khi chúng khép lại.

Phael Rabor gật đầu. "Đúng như ngươi nói, Tuyên úy. Và hắn đang hành xử đúng như dự đoán của ngươi."

"Đâm đầu thẳng vào đầu lưỡi kiếm của chúng ta." Quor Vondor rút con dao athame ra. Phael Rabor cũng noi gương hắn ta . "Thời khắc đó đang đến với chúng ta rồi đúng không?"

Toc Derenoth rít lên. Kẻ Trút Bỏ Gánh Nặng dường như ngày càng to lớn cồng kềnh hơn. Những đường gân trên cánh tay của hắn chạy dọc theo áo giáp và da thịt không còn sự phân biệt nữa, đều cứng và dày như dây xích. Cái đầu quái dị của hắn ngửa ra sau trong sự ngây ngất trước công việc vĩ đại của mình. Hắn là người dẫn đường cho lực lượng đã gắn kết De Profundis lại với nhau và lực lượng đó đang định hình cuộc tấn công cuối cùng của nó.

"Đúng thế." Quor Vondor chỉ vào các cột trên tường. Ánh sáng của warp làm chói mắt. Cấu trúc của con tàu rung chuyển.

Quor Vondor và Phael Rabor di chuyển đến phía trước bục cao, nơi đặt ngai chỉ huy. Quor Vondor đứng trên bục cao. "Trung thành với Chân Ngôn," hắn ta gọi, và những chiến binh bên dưới mau hướng mắt của họ về phía hắn.

"Công việc tầm thường của các ngươi đã hoàn thành," hắn nói. "Bây giờ chỉ còn mỗi vinh quang. Hãy chuẩn bị và làm chứng cho vinh quang của Hỗn mang. Chúng ta sẽ đi giết một tên Primarch."

Tất cả Word Bearer đồng loạt cúi đầu, sau đó quay mặt về phía màn hình quan sát chính. Bọn chúng giương lên những khẩu súng Bolter và kiếm cưa xích. Đài chỉ huy vang lên tiếng lách cách và tiếng gầm gừ của các vũ khí đã được khởi động . Các loa âm thanh hét lên điên cuồng khi các loạt đạn của Ultramarines áp sát. Từ phía sau, từ mọi phía, các Word Bearers bắn trả. Cuộc tấn công sẽ không đủ để giết chết thiết giáp hạm và tàu tuần dương tấn công, nhưng nó sẽ làm căng thẳng các lá chắn hư không của chúng.

Các Night Lord duy trì áp lực từ phía sau, và các con tàu của Guilliman được thắp sáng bởi luồng năng lượng bùng cháy rộn ràng. Hải Đoàn của bọn World Eaters đang thay đổi hướng bay của mình, chúng đã vượt qua Ultramarines. Những con tàu đang rẽ, chậm chạp như một lục địa. Quor Vondor hình dung ra cơn thịnh nộ của các Thuyền Trưởng trên tàu. Những khẩu đại bác của chúng đang trút giận dữ, những đường đạn cắt ngang những đường xoắn ốc của cơn bão Ruinstorm.

Ngư lôi đánh trúng. Toc Derenoth hét lên bằng cả hai giọng. Một con quỷ cười vang trong chiến thắng, và một con người hân hoan trong niềm vui được mặc khải.

De Profundis không có lá chắn. Nó hoan nghênh những phát đạn đánh trúng. Nó đã hoàn thành nghi lễ. Các vụ nổ bùng phát trên mũi tàu và trên bề mặt cấu trúc thượng tầng của nó. Đài chỉ huy bị trúng đòn trực tiếp. Các vết nứt bùng cháy, bốc cháy bởi vụ nổ. Toc Derenoth vươn hai tay về phía trước, móng vuốt xòe ra, lao tới tấn công con mồi. Các vết nứt mở rộng.

Quor Vondor gầm lên, giọng của hắn chìm trong tiếng sấm rền khi De Profundis bị xé nát. Ảo tưởng về tính toàn vẹn của thân tàu đã biến mất. Chiếc chiến hạm gầm lên một tiếng cuối cùng. Adamantium bị xé toạc. Các ống dẫn tách ra rồi lại tách ra, lấp đầy những căn phòng đang tan rã bằng những dòng plasma cháy bỏng. Các động cơ gầm rú, rồi im bặt trong một ngọn lửa chói mắt thiêu rụi con tàu tuần dương hạng nhẹ Levana, vốn đang bay quá gần định mệnh.

De Profundis hét lên và nó hét lên trong chiến thắng. Nó lao về phía Samothrace, đường đi của nó không thể thay đổi như lời tiên tri. Thủy thủ đoàn của nó đã chết, nhưng các mảnh vỡ không chỉ là mảnh vụn. Chúng có hình thức mạch lạc. Chúng là những con dao găm. Bên trong nhiều nơi, các Word Bearers cúi mình, lao về phía con mồi.

Cơ thể vật lý của chiếc chiến hạm đã tan rã thành ngàn mảnhvỡ, nhưng linh hồn và mục đích của nó thì không. Một trong những con tàu đã không còn tồn tại. Nó đã biến thành quân đoàn.

Nó trở thành một bầy đàn không thể bị phân ly.

Lion đối mặt với người anh em của mình, Konrad Curze

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro