Chương 8 - Một công trình vĩ đại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rào chắn xuất hiện trên màn hình điều hướng của Invincible Reason một giây trước khi các hạm đội rơi ra khỏi cõi warp. Từ ngai chỉ huy của mình, Lion nhìn thấy mọi thông số đều chìm vào bóng tối tĩnh lặng. Mọi cảm biến của Invincible Reason đều bị mù ngay lập tức, như thể chúng đã đâm sầm vào một thứ gì đó không thể xuyên thủng kéo dài khắp cõi empyrean. Đó là lời cảnh báo duy nhất trước khi con tàu chuyển hướng.

Lực hấp dẫn khổng lồ đang chiếm giữ Invincible Reason. Các dàn loa lân cận bùng nổ. Những màn hình nhấp nháy trong khi những máy tính cogitator đang cố gắng xử lý một luồng dữ liệu đột ngột tràn ngập. Con tàu lao về phía trước, bất chấp chính mình lao về phía thứ đã tóm lấy nó.

"Mở cửa chớp!" Lion hét lên. Các cửa chớp lần lượt mở ra cửa sổ quan sát lớn của đài chỉ huy, và ông nhìn thấy thứ đã kéo các hạm đội ra khỏi cõi empyrean.

Invincible Reason lao thẳng vào bức tường của một cái pháo đài không thể tin được. Lion nhìn chằm chằm vào hình ảnh đó và trong vài giây, tâm trí ông không thể dung hòa cấu trúc với kích thước của nó. Nó sẽ khiến ông phải kinh ngạc nếu nhìn thấy nó từ buồng lái của một chiếc Thunderhawk. Từ đài chỉ huy của một con chiến hạm, nó lấy cắp đi niềm tin. Ông nhìn những bức tường có các thành luỹ và những tòa tháp bằng đồng và sắt. Họ bay lên từ một bức tường trải dài sang mạn trái và mạn phải, xa nhất mà Lion có thể nhìn thấy. Bức tường mọc đầy những thứ mà nhìn từ xa trông giống như gai nhọn và móng vuốt. Ánh sáng rực rỡ của những ngọn lửa xấu xí tỏa ra từ vô số khe hở, một thiên hà gồm những ngọn lửa nhỏ. Ánh sáng của máu và sự căm ghét di chuyển khắp các công sự, một tinh vân kinh hoàng.

Pháo đài lấp đầy các ô cửa quan sát, bức tường tràn ra ngoài khung nhìn. Chẳng có gì để nhìn ngoại trừ những thành luỹ, không có gì để mô tả quy mô của thứ kiến trúc này, nhưng cuối cùng Lion cũng hiểu được toàn bộ sự quái dị của nó. Pháo đài trải dài trên một hệ sao. Bức tường cao hàng chục triệu dặm. Nó dài hàng tỷ dặm. Và mặc dù khoảng cách gần có thể gây chết người nhưng nó vẫn cách xa hàng triệu dặm. Các hạm đội đã bị mắc kẹt trong giếng hấp dẫn của nó. Họ lướt qua khoảng không phía trước nó, hướng tới một vụ va chạm, như những hạt bụi nhỏ bay vào sườn núi.

"Bẻ lái hết cỡ sang mạn phải," Thuyền Trưởng Stenius ra lệnh. Trên ngai chỉ huy của mình thấp hơn vị trí của Lion một bậc, ông ta nghiêng người về phía trước, kéo các máy móc liên kết ông ta với Invincible Reason, như thể ông ta có thể giúp con tàu có khả năng di chuyển tốt hơn bằng hành động của cơ thể mình.

Lion mở một kênh vox trên toàn hạm đội và nghe thấy những mệnh lệnh tương tự lặp đi lặp lại. Đã quá muộn để cố gắng lùi ra khỏi pháo đài này. Nhưng các con tàu vẫn có thể tránh được thảm họa bằng cách lấy đà khi rẽ, di chuyển song song với vật cản đó bằng cách dùng các phát bắn để phá vỡ sự trọng lực bám chặt của bức tường. Lion chuyển sự chú ý của mình qua lại giữa con quái vật ngày càng lớn hơn trong cửa sổ quan sát và màn hình quỹ đạo cho các hạm đội liên hợp. Các dòng chảy đang chậm rãi thay đổi. Pháo đài đang đến gần hơn một cách nhanh chóng. Mũi tàu của Invincible Reason rùng mình trước mắt của Lion, hàng dặm của con tàu được thiết kế uy nghi theo kiểu Gothic bị giằng xé bởi những thế lực khiến nó trở nên tầm thường.

"Liên lạc đến từ Red Tear và Samothrace," sĩ quan vox nói.

"Mở kênh riêng tư," Lion nói. Các anh em của ông muốn nói chuyện với ông. Đúng như ông đã mong đợi, họ sẽ làm như vậy.

"Anh đưa chúng tôi đến đâu thế?" Guilliman hỏi.

"Tôi không biết, Roboute."

"Tôi cũng vậy. Chúng tôi không thể xác định được hệ sao này, bất kể nó từng là gì."

"Nếu đây là một hệ sao thì nó đã bị di chuyển." Sanguinius nói. "Nhưng vị trí không quan trọng bằng bản chất của nó. Đây không phải là tác phẩm của Horus. Nó không thể là tác phẩm của bàn tay vật chất, dù là con người hay bọn xenos."

"Tôi cho rằng chúng ta nên thở phào nhẹ nhõm vì điều đó," Guilliman nói.

"Chúng ta nên làm thế," Lion nói. Nếu các Quân đoàn phản bội có khả năng làm được điều này thì chiến tranh đã kết thúc rồi. Ông nhìn lại quỹ đạo của hạm đội và cau mày. "Một số tàu nhỏ hơn của chúng ta chuyển hướng không đủ nhanh." Lion nói. Cánh trái của đội hình bị tản mát. Nó đang bị kéo sâu hơn đến gần pháo đài.

"Một số tàu của chúng ta cũng đang gặp khó khăn," Sanguinius nói. "Động cơ của họ đã bị đẩy đến giới hạn."

"Họ vẫn nên hoàn tất việc cơ động," Guilliman nói. "Nhưng họ sẽ rất dễ bị nguy hiểm."

"Vậy thì chúng ta phải hy vọng..." Sanguinius bắt đầu. Rồi ngài dừng lại. Lion nghe thấy hơi thở của mình nghẹn lại. Khi Thiên thần lên tiếng lần nữa, đó là với giọng điệu của một người bị mắc kẹt trong linh cảm. "Cấu trúc giữa các tòa tháp..."

Lion quay lại với màn hình quan sát. Góc tiếp cận của Invincible Reason đã trở nên bị xiên, mặc dù pháo đài rất rộng lớn, sự rộng lớn của nó kéo dài vô tận vào khoảng không, rực sáng và rung chuyển với ngọn lửa phi tự nhiên. Những hình nón nhô ra từ các lỗ châu mai theo những khoảng cách không đều nhau. Chúng có kích thước của những Hành tinh khí khổng lồ. Chúng không thể giống như những gì chúng thể hiện.

Sanguinius xác nhận sự điên rồ ấy . "Chúng là những chiếc tù và sừng chiến tranh," ngài nói. Giọng điệu của ngài đều đều và đầy lời tiên tri.

Tiếng tù và vang lên thách thức. Xuyên qua khoảng không không có không khí, chúng tạo ra âm thanh khủng khiếp, méo mó. Nó đi hàng triệu dặm và tách hạm đội ra khỏi pháo đài. Có lẽ tiếng kêu đã đến ngay khi hạm đội bị phát hiện và bây giờ nó mới đến được với các con tàu. Có lẽ tiếng tù và chỉ vang lên trong chốc lát. Các quy luật của thực tại đã bị đình chỉ trong hệ sao này, và Lion biết rằng điều quan trọng không phải là những chiếc tù và kêu như thế nào mà là chúng gây ra hậu quả gì.

Âm thanh đập vào Invincible Reason, thân tàu rung chuyển. Nó bùng nổ qua đài chỉ huy. Nó sâu, sâu như nhịp tim của một quả núi. Và đó là một tiếng than khóc, một tiếng rên rỉ dâng cao, gào thét, cuồng nộ làm tâm hồn đau khổ. Lion nhăn mặt. Ông buộc mình phải thở qua vụ nổ âm thanh này. Ông nghiêng người tránh nó. Trên đài chỉ huy bên dưới, các sĩ quan la hét, máu chảy ra từ tai và mắt. Những con servitor gục xuống, những cột sống bị nghiền thành bột. Hệ thống điện của con tàu tăng vọt và chập chờn, làm hỏng màn hình, khiến các trạm điều khiển bốc cháy. Tiếng động cơ của chiến hạm trở thành tiếng gầm đinh tai nhức óc, tuy nhiên tiếng tù và vẫn vang lên trên tất cả.

Có một khoảng lặng, như thể một con quái vật khổng lồ trong huyền thoại Caliban đang hít vào một hơi, rồi tiếng tù và lại vang lên. Tiếng thét còn hơn cả âm thanh. Nó cắt vào sườn mạn trái của đội hình, tiêu diệt những kẻ yếu đuối như một lưỡi hái. Nó đã kéo tàu khu trục nhỏ Undaunted của Dark Angels và tàu tuần dương Unsheathed của Ultramarines ra khỏi hạm đội. Những con tàu dài hàng dặm, đủ mạnh để biến cả thế giới thành thủy tinh vỡ, chúng đang đổ nhào như những chiếc lá trong cơn bão, khối lượng khổng lồ trở nên vô cùng nhỏ bé. Chiếc tù và gần nhất hút chúng vào, kéo chúng đi ngày càng nhanh, cho đến khi chúng lao đi với tốc độ chỉ bằng một phần nhỏ tốc độ ánh sáng về phía pháo đài. Những con tàu vượt qua chân trời sự kiện của chiếc tù và sừng và biến mất vào bóng tối bên trong. Không có vụ nổ nào, không có plasma bốc cháy. Có sự cắt đứt liên lạc một cách tàn bạo vào thời điểm các con tàu bị hút vào chiếc tù và, và chỉ có thế mà thôi.

Các hạm đội tiếp tục rẽ, vẫn tăng tốc, góc tiếp cận thay đổi chậm chạp như sự xói mòn của các tượng đài. Cuối cùng Invincible Reason đã song song với bức tường, và rồi cuối cùng tốc độ của nó trở thành sức mạnh cần thiết để kéo đi. Tiếng chuông báo động các va chạm im bặt.

Tàu tuần dương Excelsis của Blood Angels đã không hoàn thành việc cơ động. Góc cua của nó quá dài. Nó đến quá gần pháo đài và rơi vào đó. Nó đã tạo ra vết sẹo cho khoảng trống với phần cuối của nó. Nó trở thành một vệt lửa dài lên các pháo đài của nó. Ngọn lửa chết chóc diễn ra trong thời gian ngắn và hầu như không đáng chú ý trên khoảng không vô tận của bức tường.

"Các anh em," Sanguinius nói khi các hạm đội liên hợp bắt đầu tăng khoảng cách với pháo đài, "có ai trong số các cậu có thể quay trở lại Warp không?"

"Không," Guilliman nói. "Động cơ Warp vẫn hoạt động bình thường, nhưng sự biến dạng của vật chất và empyrean ở đây quá lớn. Cấu trúc đó có lực hấp dẫn đối với warp cũng như ở đây."

Lion nghĩ đến việc yêu cầu Tuchulcha đưa hạm đội trở lại nơi tạm thời. Ông tự nhắc nhở mình về sự vô ích của việc ra lệnh đó. Tuchulcha đã cảnh báo ông về vật cản này. Tuchulcha không thể vượt qua nó. "Vậy thì chúng ta chỉ có một lựa chọn," ông nói. "Chúng ta phải chọc thủng bức tường thành này. Nếu không thể đi vòng thì chúng ta phải đi qua nó."

"Các lựa chọn của chúng ta để thực hiện nỗ lực đó đang bị hạn chế". Guilliman nói.

"Nếu có ít sự lựa chọn," Sanguinius nói, "thì mỗi lựa chọn phải được thi hành một cách nghiêm ngặt nhất."

"Có ai trong chúng ta nghĩ mình có thể phá hủy nó không?" Lion hỏi.

"Tất cả chúng ta đều đồng ý rằng chúng ta phải cố gắng thử thôi". Guilliman nói.

Trận đại chiến không gian lớn nhất trong lịch sử loài người xảy ra chưa đầy một giờ sau đó. Thân tàu rung chuyển do sức ép của động cơ đẩy lùi lại lực hấp dẫn của pháo đài, đội hình đã gần trong phạm vi bắn với công trình đó. Bức tường lấp đầy hoàn toàn góc nhìn của Invincible Reason. Lion không thể nhìn thấy gì ngoài sắt, đồng thau, ngọn lửa và gai tự biến thành những khẩu pháo còn cao hơn núi Olympus Mons.

Hệ thống vũ khí của Imperium được tăng cường năng lượng. Khi chúng đã sẵn sàng, khi đã bố trí đồng bộ hỏa lực, khi tốc độ của ngư lôi được tính toán dựa trên tốc độ tức thời của các mũi thương las, sao cho mỗi cú đánh sẽ đập vào tường cùng một lúc, thì Lion phối hợp cùng với các anh em của mình nói. Tất cả đồng thanh, "Khai hỏa."

KHAI HOẢ.

Ngọn lửa lao đi đốt cháy khoảng không. Hơn một trăm chiến hạm đã bắn ra với đủ loại vũ khí. Các khẩu đội pháo khổng lồ, các pháo lance, đại bác nova, ngư lôi Cyclonic và nhiều thứ khác đã giải phóng cơn giận dữ của nhân loại trước sự ghê tởm trước mắt họ. Cơn thịnh nộ của cơn bão Ruinstorm mờ dần trước ánh sáng thiêu đốt của sự hủy diệt thuần khiết nhất. Đó là một hành động chiến tranh ở quy mô chưa từng được chứng kiến trước đây. Nếu có những Nhà Biên Niên Sử trên bất kỳ con tàu nào, họ sẽ cảm thấy buộc phải ghi lại một sự kiện hoành tráng như vậy bằng những bài hát và những bài thơ.

Các phần tử bắn đập vào pháo đài, và rồi việc không còn Nhà Biên Niên Sử nào cũng không thành vấn đề nữa. Hành động này sẽ không cần được ghi nhớ. Sẽ không có bài hát nào cả. Cái bao la trở thành cái tầm thường. Những vụ nổ nổ ra trên bề mặt của các thành lũy làm sáng lên tầm nhìn trong mắt của Invincible Reason. Nhưng Lion đã chuẩn bị tinh thần và hiểu rằng vị trí va chạm rất nhỏ so với toàn bộ bức tường. Nó cũng có thể là vô hình, một tia sáng thoáng qua trên đồng thau. Chúng ta không cố gắng phá hủy rào chắn, ông tự nhắc nhở mình. Chúng ta cần phải đi xuyên qua nó. Đó là tất cả.

Ngọn lửa của các vụ nổ mờ dần. Các mạch phun kim loại nóng chảy kéo dài vào khoảng không. Khí cháy tiêu tan. Một miệng núi lửa rộng bằng cả hạm đội xuất hiện. Nó phát sáng nhờ sức nóng của chính các vụ nổ sáng tạo ra nó.

Guilliman nói: "Các thông số auspex của chúng ta cho thấy độ sâu của vết nứt là khoảng bốn nghìn dặm".

"Có lẽ chẳng có gì cả," Lion lẩm bẩm với vẻ chán ghét. Miệng núi lửa là một vết nhơ vô nghĩa trên vật cản này. Bức tường có thể dày hàng triệu dặm. Không có hỏa lực đáp trả. Các hạm đội thậm chí còn không được coi là mối đe dọa đối với những thứ bên trong cái pháo đài đó.

"Điều này thật vô ích," Sanguinius nói. "Chúng ta phải tìm cách khác để vượt qua."

"Nếu có thể," Guilliman nói.

"Pháo đài này là rào cản trên con đường," Thiên thần nhấn mạnh. "Sự tồn tại của nó có nghĩa là chúng ta phải vượt qua nó. Đây là con đường chúng ta phải đi."

Guilliman nói: "Tôi sẽ không đâm đầu hạm đội của mình vào bức tường này một cách vô nghĩa."

"Chúng ta sẽ vượt qua nó," Sanguinius nói với ông ta. "Chúng ta sẽ không chết ở đây. Tôi sẽ phải đối mặt với Horus." Sanguinius nói với vẻ chắc chắn giống như khi Lion nghe thấy trong giọng nói của Curze. Cả hai người họ chỉ sống một phần trong hiện tại. Phần còn lại tồn tại trong thực tế không thể tránh khỏi về cái chết trong tương lai của họ.

"Theo logic của cậu," Lion nói, "bức tường này phải có một cánh cổng."

"Đúng. Đây không phải là một bức tường trống rỗng. Đây là một pháo đài. Chúng ta thấy các tính năng của nó. Chúng ta phải tìm những tính năng khác. Quá trình quét tầm xa của chúng ta cho thấy dấu hiệu nhiệt khác nhau ở cổng và theo hướng chân tường."

"Căn cứ dựa trên nền tảng gì?" Guilliman hỏi.

"Có lẽ là không. Nhưng hình dạng này có ý nghĩa. Các tháp pháo tuyên bố rằng chúng ta đang nhìn vào đỉnh cao của cái pháo đài này. Sự tồn tại của chúng hàm ý sự có mặt của một nền tảng, dù có nền tảng hay không."

"Đồng ý," Lion nói.

"Tôi đang chuyển tiếp tọa độ của đợt nở nhiệt", Sanguinius nói.

Vài phút sau, các hạm đội bắt đầu di chuyển, đi xuống độ cao vô tận của bức tường. Mục tiêu tìm kiếm cách xa Invincible Reason cũng như sao Hỏa cách xa Terra. Con tàu rung chuyển như thể đang đi qua bầu khí quyển, cố gắng giữ vững vị trí trước lực hấp dẫn.

Stenius nhìn lại Lion khi con tàu đi qua bức tường rộng lớn vô tận, miệng nó nhấp nháy màu đỏ rực, hàng triệu con mắt nhìn ra ngoài, chế nhạo và đói khát. "Thưa ngài," ông ta nói, "những thứ này là gì vậy?"

"Đó là tương lai," Lion trả lời. Ông càng nhìn lâu vào pháo đài, cú sốc về kích thước của nó càng giảm đi và càng có nhiều hệ lụy về việc nó bị chìm trong đó. "Đây là thứ mà thiên hà sẽ trở thành nếu chúng ta không chiến thắng trong cuộc chiến này."

"Ngươi có thấy trước điều này không? Horus?" Lion tự hỏi. "Thứ quyền năng này đang lợi dụng ngươi. Ngươi đã mở cánh cửa cho nỗi kinh hoàng này. Ta hy vọng bọn ta có đủ sức mạnh để đóng nó lại."

"Chúng ta có thể phá hủy cái thứ này được không?" Stenius nói.

"Không phải hình thức này. Nhiệm vụ của chúng ta là chấm dứt khả năng của nó."

Nếu chúng ta có thể. Thưa Cha, lẽ ra Cha nên cảnh báo chúng con.

Lion lóe lên một tia hy vọng khi nhìn thấy dấu hiệu đầu tiên cho thấy lý thuyết của Sanguinius là đúng. "Roboute sẽ chúc mừng cậu vì tính chính xác trong lý thuyết của cậu," ông nghĩ vậy.

Có một cánh cổng. Nó xuất hiện khi các hạm đội di chuyển về phía đông thiên hà. Theo những gì Lion có thể nói, nó chạy hết chiều cao của bức tường. Vào thời điểm này, đỉnh của các chiến lũy đã khuất tầm nhìn từ lâu. Cánh cổng mở rộng bên trên và bên dưới vị trí của Invincible Reason đến giới hạn của nhận thức, một vũ trụ của sức mạnh ma quỷ. Các hạm đội tăng góc hạ cánh, hướng tới vị trí đầy hứa hẹn.

Trong phần lớn cuộc hành trình, cánh cổng dường như vô tận, nhưng nó đã được thiết kế sẵn nên Lion biết rằng nó phải kết thúc. Phải mất một thời gian dài ông mới nhận ra được hình khắc ở giữa cánh cổng. Gần đến mức này, nó giống như một dãy núi, một địa hình rộng lớn như hàng nghìn thế giới ép vào nhau. Tuy nhiên, những ngọn núi có những tuyến đường. Chúng được xây dựng, chúng là nghệ thuật, và vì vậy chúng có ý nghĩa. Lion quan sát các phần của thiết kế khi nó đi qua cửa sổ quan sát. Ông giữ những hình ảnh rời rạc trong đầu và tập hợp các mảnh lại thành một tổng thể. Đó là một ngôi sao tám cánh. Đó là một dấu hiệu trên vũ trụ. Trên thực tế, đó là một vết thương và đó là một lời tuyên bố về quyền cai trị. Ngay khi Lion hiểu được đường nét của nó, nó dường như nhìn lại ông, một con mắt quái dị và hiểu biết hơn bất kỳ ánh sáng đỏ nào trên bức tường. Nó nhìn chằm chằm vào những hạt bụi của hạm đội, và nó nhìn Lion từ trong tâm trí ông .

Môi ông cong lên đầy thách thức. Ông tập trung vào tiến trình của cuộc hành trình của Invincible Reason. Ông hứa sẽ hủy diệt biểu tượng khi nhìn về phía trước. Bọn ta sẽ ném ngươi ra khỏi thiên hà. Bằng mọi cách cần thiết.

Cánh cổng và ngôi sao lướt qua. Tốc độ thật khó khăn, mặc dù hạm đội di chuyển với tốc độ tối đa. Hiện tượng nở nhiệt được phát hiện bởi Blood Angels trở nên dữ dội hơn và rõ ràng hơn trong các lần quét auspex tầm xa. Cuối cùng, nguồn gốc của nó đã được nhìn thấy.

"Sanguinius," Lion nói, "chúng tôi đã thấy được nền tảng của cậu."

Bản lề phía đông của cánh cổng được neo vào một thế giới. Khi nó hiện ra trong tầm mắt, hành tinh này rất nhỏ, chỉ là một khối u ở dưới cùng của bức tường. Nhưng điểm giao nhau giữa cánh cổng và hành tinh bùng lên với nguồn năng lượng khổng lồ, vượt xa sự chênh lệch về kích thước cho thấy. Sự nở hoa bắt nguồn từ hành tinh và di chuyển, lan rộng ra một chặng đường dài theo chiều cao và chiều rộng của cánh cổng trước khi lụi tàn.

"Thật đáng thương cho một nền tảng cho một công trình to lớn như vậy". Lion nói.

"Chúng ta chẳng có gì để tự hào về cả," Guilliman nói, tỏ ra hối hận một cách giận dữ. "Tôi đã tuyên bố Imperium Secundus với nền tảng thậm chí còn bất ổn hơn chỗ này."

"Chuyện đó đã qua rồi," Lion nói. "Chúng ta hãy cùng nhau chấm dứt chuyện này."

Vài giây sau, những khẩu pháo quái vật của pháo đài bắt đầu khai hỏa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro