Chương 9 - Sự tàn phá trên Pyrrhan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Các luồng đạn ma quỷ vươn tới hạm đội. Sự phun trào của năng lượng warp tấn công vào khoảng không. Chúng đốt và chém, một cơn bão và một mạng nhện. Chiến hạm Lineage of Virtue của Blood Angels là chiếc đầu tiên bị mắc kẹt trong mạng lưới của các làn đạn. Lá chắn hư không của nó sụp đổ trong vài giây. Những tia lửa warp quằn quại cắt xuyên qua tâm thân tàu. Những đám cháy lan khắp tất cả các boong. Động cơ bên phải phát nổ, thổi bay 1/5 chiều dài thân tàu, đẩy hàng nghìn thủy thủ đoàn và hàng chục chiến binh vào không gian. Lời truyền tin cuối cùng của Đội Trưởng Athaniel là lời thề với các anh em của anh ta và với Thiên thần.

"Lò thiêu của chúng con sẽ là lá chắn của cha," Athaniel nói, và Lineage of Virtue bắt đầu chuyển hướng, ngày càng để lộ sườn mạn trái của nó cho pháo đài, bị trúng đạn, chặn ít nhất một số luồng đạn đang lao vào các tàu xung quanh nó. Nó tiếp tục quay đi, trở thành một ngọn đuốc, và khi phần còn lại của hạm đội kéo ra xa hơn, chạy đua tìm nơi trú ẩn ở bán cầu nam của hành tinh, một vụ nổ cuối cùng từ động cơ mạn trái của Virtue đã khiến con tàu lao thẳng về phía cánh cổng.

Bằng ý chí hay là sự tình cờ, hay là số phận, Lineage of Virtue đã giữ vững đường bay cho đến khi đâm sầm vào cánh cổng. Mặt trời plasma của vụ nổ đã phá hủy hàng trăm dặm vuông của pháo đài ma quỷ. Hiệu ứng là một vết kim châm, nhưng vết kim châm đó cũng đủ để cứu được ít nhất các tàu Blood's Son và Encarnadine, vốn ở gần chiếc chiến hạm đó nhất.

Bốn con tàu nữa từ hạm đội liên hợp đã chết trước khi lực lượng viễn chinh đặt hành tinh này vào giữa nó và hỏa lực từ các tháp pháo. Họ chết quá đột ngột thậm chí còn không thể nói lời từ biệt.

"Chúng tôi đã xác định được hành tinh này," Khalybus bắn tin vox với các Primarch. "Địa hình của bán cầu nam vẫn đầy đủ, nơi đó không thay đổi. Đó là thế giới lò rèn Pyrrhan. Chúng tôi đã có những người tị nạn trên Thrinos. Người hành hương đã đến viếng thăm nó."

Sanguinius đi ngang qua đài chỉ huy Red Tear, quan sát bức chân dung của hành tinh nổi lên từ các bản quét nhanh kết hợp của hạm đội khi chúng phát trên các mảng màn hình auspex.

Đó là một thế giới nhỏ đầy đá, không lớn hơn một hành tinh bao nhiêu, đường kính chưa đến ba nghìn dặm. Các dãy núi dốc chiếm phần lớn địa hình ở phía nam, giảm dần khi chúng đến gần xích đạo. Hàng chục ngàn năm khai thác mạnh mẽ ở bán cầu bắc từng có người ở đã làm mòn các đỉnh núi. Những hình ảnh tổng hợp từ hướng Bắc cho thấy dấu vết của nền văn minh và công nghiệp của loài người giờ đã bị bóp méo gần như vượt quá mức có thể nhận ra. Xưởng sản xuất Manufactoria cao hơn cả những ngọn núi đã bị thay thế bởi lửa và khói xộc vào màn đêm vĩnh cửu của thế giới. Một cây cột xoắn ốc, rộng năm trăm dặm, nối từ cực bắc của Pyrrhan với chân cánh cổng. Nó xuất hiện từ nhà máy sản xuất khổng lồ nhất, một con quái vật lởm chởm trỗi dậy từ địa hình xung quanh giống như hai bàn tay khổng lồ đầy móng vuốt đang chắp lại cầu nguyện. Không có sự phân chia rõ ràng giữa nhà máy sản xuất và trụ cột. Chúng tràn vào nhau, và cây cột tràn vào cánh cổng. Cây cột tỏa sáng với ánh sáng của vật chất nóng chảy

Sanguinius mang theo những gì ngài nhìn thấy vào căn phòng hình ảnh ba chiều. "Vật chất," ngài nói với hình ảnh của những người anh em của mình. "Vật chất đang được tạo ra vào thời điểm này. Chúng ta có thể quan sát nó xảy ra. Cây cột mọc lên từ nhà máy. Cánh cổng được rèn ở đây."

"Nó không thể là vật chất của riêng hành tinh này," Lion nói. "Nó chỉ là một hạt bụi so với cánh cổng. Bây giờ nó đã được tiêu thụ hàng triệu lần rồi."

"Không có gì về những gì chúng ta đang thấy là hợp lý". Guilliman nói. Quai hàm của ông cứng lại vì thất vọng. Ông đang dùng lý trí để nói với một cái gì đó giống như sự mất mát. "Riêng cái Pháo đài này thôi đã hơn một triệu lần cái gọi là không thể rồi."

"Tuy nhiên, Pyrrhan bằng cách nào đó vẫn cần thiết đối với nó," Sanguinius chỉ ra. "Điều không thể đã gắn liền với điều gì đó có thật."

Đôi mắt của Guilliman mở to với hy vọng của đầy lý trí. "Một cái mỏ neo," ông nói. "Pháo đài này cần có một cái mỏ neo để neo chặt vào cõi vật chất. Có lẽ khu công nghiệp của Pyrrhan trong cấu hình mới này là một cửa ngõ, dẫn vật chất của cõi warp, biến nó thành vật chất ổn định."

"Điều đó phù hợp với những gì chúng ta đang thấy," Sanguinius nói. "Cường độ của năng lượng gợi ý một mối liên hệ quan trọng nào đó. Thưa các anh em, tôi sẽ đâm một thanh kiếm vào trái tim đó và cắt đứt mối liên hệ đó."

Guilliman gật đầu. "Phá hủy lò rèn. Tắt dòng chảy của vật chất. Có lẽ điều đó có thể làm mất ổn định cánh cổng."

"Chúng ta đang bị tấn công," Lion nói. "Vì vậy, bây giờ chúng ta phải tạo thành một mối đe dọa. Kẻ thù không muốn chúng ta đến Pyrrhan."

"Chúng ta không thể di chuyển đủ gần đến vùng mục tiêu để thực hiện việc thả quân," Guilliman nói. "Lực lượng phòng thủ sẽ tách các hạm đội ra xa nhau trước khi chúng ta có thể tung ra dù chỉ một phần lực lượng mặt đất mà chúng ta cần."

Sanguinius quay sang màn hình hình ảnh trên bàn ba chiều của mình và xem địa hình bán cầu bắc của Pyrrhan. Ngài nói: "Khu vực Đông Bắc có tiềm năng cho một cuộc đổ bộ. Phía bắc của vùng xích đạo, nó chủ yếu là một vùng đồng bằng."

"Tôi thấy rồi," Guilliman nói. "Khoảng cách giữa các xưởng đúc rất rộng."

"Đó là mạng lưới giao thông trước đây," Lion nói.

Sanguinius thay đổi màn hình để hiển thị chuyển động của kẻ thù trên bề mặt. "Chiến dịch này sẽ ở mức tối thiểu," ngài nói. "Mọi nỗ lực đều tập trung bên trong nhà máy. Trên thực tế, vùng đất này trống rỗng, kẻ thù sẽ mất thời gian để phản ứng."

"Một cuộc tiến công trên bộ có thể tiến xa trước khi gặp phải sự kháng cự," Guilliman đồng ý.

Sanguinius trong tâm trí lần theo con đường từ ngọn núi đến lò rèn lớn, và tình hình chiến thuật trở nên ít quan trọng hơn. Ngài hình dung ra cuộc tấn công tàn bạo nhất mà mình có thể gây ra cho lũ quỷ dữ. Vết thương của Signus Prime vẫn còn mới. Ngài sẽ chữa lành những vết thương đó bằng đòn tấn công này. Blood Angels sẽ tấn công lữ quỷ dữ với lực lượng tối đa. Sẽ có sự thịnh nộ, nhưng không mất kiểm soát. Không phải lúc này. Sẽ có sự trung hòa thông qua cơn giận dữ có kỷ luật. Có thể có sự chính xác và uy nghiêm trong cơn thịnh nộ.

Đây là bài học mà ngài và các con trai của mình sẽ mang đến cho những kẻ ghê tởm này.

********

Chiếc Thunderhawk Karaashi rời khỏi tàu Sthenelus và lao về phía bầu khí quyển của Pyrrhan. Giờ đây cuối cùng Levannas cũng đã nhìn thấy nó, tác phẩm của Người hành hương khiến Khalybus vừa ghê tởm vừa kính sợ. Ngồi đối diện với hắn trong khoang chở quân, cùng với năm chiến binh của mình, Levannas nói, "Những câu chuyện của những người tị nạn đã không thể hiện đúng những nỗi kinh hoàng này."

"Những thay đổi chỉ mới bắt đầu khi họ bỏ chạy," Khalybus nói. "Nếu không thì họ sẽ không bao giờ thoát khỏi hệ sao này."

"Thật ghê tởm," Người Cha sắt Cruax gầm gừ, lặp lại sự ghê tởm của Khalybus. "Đó là một sự xúc phạm đến sự thuần khiết của cỗ máy."

Khalybus gật đầu. Sự biến đổi của thế giới lò rèn vừa khó chịu vừa quái dị. Tàu Sthenelus đã gặp phải quỷ dữ trong cuộc chiến lâu dài và đơn độc của họ. Những điều ghê tởm là sự xác nhận cho tất cả những gì quân đoàn 10 coi thường về xác thịt. Chúng là sự biến dạng của nó, sự thối nát của nó, sự dư thừa quá mức của nó. Chúng là bằng chứng cho sự yếu kém của xác thịt, bởi vì xác thịt có thể được biến đổi theo cách như vậy.

Nhưng sự biến thái của Pyrrhan cũng mang lại sự quái dị tương tự cho cỗ máy. Lò rèn vĩ đại và mối liên kết của nó với cánh cổng là một sự bác bỏ tàn bạo đối với bất kỳ hình thức thuần khiết nào.

"Sự ghê tởm này sẽ không tồn tại được," Khalybus nói với Cruax. "Vào ngày hôm nay, nó sẽ sụp đổ."

"Như vậy là chưa đủ," Cruax nói.

"Không, sẽ không đâu," Khalybus đồng ý.

"Việc này sẽ không dừng lại cho đến khi chúng ta tìm thấy Người Hành Hương," Levannas nói.

"Vậy thì chúng ta sẽ làm được," Khalybus nói. "Trước hoặc sau Terra, chúng ta sẽ săn lùng nó và tiêu diệt nó."

"Sẽ như vậy," Levannas nói.

Điều từng là niềm hy vọng, nay đã trở thành lời thề.

***********

Quân đoàn đã tấn công Pyrrhan. Hàng trăm kén thả quân đốt cháy bầu khí quyển cùng một lúc. Chúng là một trận mưa sắt, bầu trời trút xuống mặt đất hết cơn bão này đến cơn bão khác.

"Có còn con người nào ở bên dưới không?" Kletos hỏi. Chiếc kén thả quân lắc lư và va đập vào bầu không khí mỏng manh.

"Khó có thể," Hierax nói. "Không có mặt trời. Sức nóng duy nhất đến từ các xưởng đúc." Hắn lắc đầu một lần. "Không. Chẳng có gì để cứu vớt ở đây cả."

"Tôi không nghĩ vậy."

"Tại sao anh lại hỏi vậy?"

"Một suy nghĩ vu vơ thôi, Đội Trưởng à. Tôi tự hỏi họ sẽ nghĩ gì nếu họ nhìn lên."

"Họ sẽ biết rằng họ không bị lãng quên," Hierax nói. "Nhưng hãy yên tâm đi, chiến binh, chúng ta có nhân chứng. Kẻ thù có thể chưa biết điều đó, nhưng chúng sẽ biết sự hủy diệt của chúng trông như thế nào."

Tên lửa hãm của các kén thả quân đã bắn ra. Dây đai trọng lực căng lên vai Kletos khi tốc độ giảm đột ngột. Hắn cười toe toét, đoán trước được cú va chạm chói tai khi tiếp đất. Nó đã đến, và cửa sập của khoang thả quân mở tung, đập mạnh xuống bề mặt bằng đá bazan của Pyrrhan. Kletos lao ra khỏi khoang cùng với những người còn lại trong biệt đội, theo sau người Đội Trưởng của mình, tham gia vào cuộc tập hợp của biệt đội Destroyer thứ hai.

Trên đầu, những vệt lửa của những chiếc kén thả quân và tàu vận tải đang cào xé bầu trời, để lại những vệt bạc trên đó. Phía đông, phía tây và phía nam nơi Kletos đang đứng, đồng bằng dung nham rung chuyển với cuộc đổ bộ và lực lượng tập hợp của Ultramarines và Dark Angels. Có ít kén thả quân hơn ở phía bắc. Các Destroyer đã đi tiên phong. Pháo đài vẫn còn ở phía chân trời. Cuộc hành quân sẽ không còn lâu nữa trước khi nó xuất hiện. Các hạm đội đã thả neo ở độ cao thấp, gần như sượt qua tầng trung lưu, và họ đã tiến về phía trước xa nhất có thể trong khi vẫn đang bật lá chắn khỏi những khẩu đại bác hủy diệt chiến hạm trước khi bắt đầu thả quân.

Kletos có thể nhớ lại khoảng thời gian Guilliman miễn cưỡng giải phóng các Destroyer. Điều đó đã bắt đầu thay đổi sau chiến dịch Thoas. Từ sau biến cố ở Calth, ông đã tự do hơn nhiều trong việc sử dụng thứ vũ khí tàn bạo như họ. Và đây là một thế giới mà khái niệm về lòng thương xót là không thể tưởng tượng nổi. Kletos không hề ảo tưởng về các chiến binh của mình. Destroyer của Ultramarines không được tôn vinh trong biên niên sử hay trên tranh tường. Họ là những chiến binh trong những hoàn cảnh ngặt nghèo, của các chiến dịch tiêu thổ và không nhiều người muốn nghĩ tới những vũ khí họ sử dụng. Họ chiến đấu với tính kỷ luật và việc áp dụng trung thành những lời dạy của vị Primarch của họ không kém bất kỳ đại đội nào khác. Nhưng vũ khí hóa học và bom phóng xạ rất lộn xộn. Cách đánh trận của các Destroyer rất lộn xộn. Không có gì phải giả vờ rằng các chiến dịch của họ không là gì khác hơn ngoài việc tiêu diệt kẻ thù một cách tàn bạo.

Họ đã chứng minh điều đó khi đổ bộ lên tàu Annunciation. Vì vậy, họ sẽ chứng minh lại điều đó trên Pyrrhan. Đây là một nhiệm vụ hủy diệt.

Những chiếc thiết giáp Rhino lao ầm ầm về phía các kén thả quân và hạ đường dốc đổ quân xuống. Kletos theo Hierax tiến vào chiếc Blood of Honor. Cuộc đổ bộ của các xe thiết giáp hạng nặng là một cơn địa chấn liên tục.

Ngồi bên cạnh Kletos, Mnason càu nhàu, "Ngồi nhiều hơn. Không được cuốc bộ."

"Sẽ có rất nhiều cuộc hành quân chân đất," Hierax nói. "Nhưng tốc độ là khẩu hiệu cho sự tiến quân của chúng ta. Nói cho ta hay, chiến binh, ngươi có phản đối việc tiếp cận kẻ thù nhanh hơn không?"

"Không, thưa Đội Trưởng, tôi không phải vậy. Xin hãy coi như tôi vui vẻ cam chịu việc phải ngồi lâu hơn một chút."

"Đã ghi nhớ rồi," Hierax nói. Hắn nghiêng đầu, lắng nghe tiếng hạt vox của mình. Khi đoạn đường thả quân đóng lại, hắn đập nắm tay đeo găng vào vách ngăn ngăn cách khoang chở quân với khoang lái xe.

"Teosos," hắn quát. "Mệnh lệnh đã được đưa ra. Hãy đưa chúng ta tiến về phía trước."

Blood of Honor lảo đảo tiến về phía trước, tăng tốc nhanh chóng. Chiếc Rhino khao khát được chiến đấu.

Các cụm thiết giáp gầm rú trên vùng đồng bằng rộng lớn của Pyrrhan. Hierax đã mở cửa sập trên nóc của chiếc Rhino để điều khiển khẩu Storm Bolter gắn trên nóc xe và để chứng kiến ​​cuộc tấn công. Hàng dặm ở hai bên của hắn , và nhiều dặm nữa ở phía sau, xe tăng và xe thiết giáp chở quân màu xanh và đen của hai Quân đoàn bao phủ mặt đất, và khiến không khí tràn ngập những đám mây khí thải ngột ngạt. Không khí ở Pyrrhan loãng và lạnh, chỉ có sức nóng khủng khiếp của các xưởng đúc mới ngăn được bầu không khí đóng băng và rơi xuống mặt đất. Mùi khói động cơ bay qua bộ lọc của máy thở trên Mũ trụ Hierax. Hắn hoan nghênh mùi hôi thối của máy móc. Nó đại diện cho trật tự. Đó là sự khó khăn, cháy bỏng của lý trí khi tham gia chiến tranh.

Cách hắn nửa dặm về phía bên phải, chiếc Land Raider Ngọn Lửa Illyrium tiến giữa các cụm thiết giáp để dẫn đầu cuộc tấn công. Đó là phương tiện chỉ huy của vị Primarch, và Guilliman ngồi ở cửa sập phía trên, dẫn đầu đoàn quân về phía trước, một tượng đài sống động bằng vàng và xanh dẫn dắt các con trai của ông nghiền nát kẻ thù.

Hierax không thể nhìn thấy các thành phần chính của Dark Angel từ khoảng cách này, nhưng hắn sẵn sàng đánh cược rằng Lion cũng có thể được nhìn thấy được bởi các Dark Angel, cũng như bọn họ đang nhìn Con Trai báo Thù. Trái tim Hierax tràn ngập niềm tự hào về cuộc viễn chinh này.

"Hierax," Iasus bắn tin vox, "anh thấy sao?"

Hierax liếc sang bên trái, nơi viên Chapter Master đang cưỡi trên cỗ xe của mình. "Tôi nói rằng đây là một cảnh tượng đã lâu rồi tôi không được chứng kiến," hắn trả lời.

Cảnh tượng thể hiện sự đoàn kết của các Quân đoàn trung thành của Hoàng đế, sự quyết tâm và sức mạnh hủy diệt của họ. Trong vài phút nữa, Hierax cố ý cho phép mình say sưa với sự càn quét, giông bão và uy nghi của làn sóng thép.

Sau đó pháo đài bắt đầu xuất hiện ở phía chân trời. Bức tường đen vô tận nuốt trọn bầu trời. Cơn bão Ruinstorm biến mất đằng sau nó. Bóng tối và ngọn lửa đỏ càng lúc càng cao, nuốt chửng bầu trời, trở thành bầu trời. Hierax cảm thấy khối lượng không thể tưởng tượng được của nó đang đè xuống. Hắn chợt nhận ra sự khủng khiếp của quy mô. Cái thế giới mà lực lượng của các quân đoàn đang dàn quân rộng khắp chỉ là một hạt bụi bên dưới công trình xây dựng ma quái này.

Hierax hạ tầm mắt xuống, tập trung toàn bộ sự chú ý vào vùng đất trước mặt, đẩy con quái vật trên bầu trời đến rìa ý thức của mình. Hắn nhìn thẳng về phía trước, như một người lính canh bất động. Nhiều giờ trôi qua. Ultramarines và Dark Angels bao phủ hàng trăm dặm về phía mục tiêu của họ. Mặt đất không bằng phẳng nhưng bị vùi lấp, đá tảng tròn trịa vì xói mòn đến nỗi nó trở thành một xác chết mờ nhạt trên địa hình. Cuối cùng, ở phía xa, đang phun khói, lò rèn đầu tiên hiện ra. Chúng có hình dáng nhọn và xoắn. Chúng trông giống như những mảnh vỡ của màn đêm vào đang phun ra lửa.

Trong bóng tối vô tận của ánh đèn đỏ, trên mặt đất có chuyển động. "Đội Trưởng," Teosos nói, "chúng ta có kẻ thù trước mặt."

"Tôi thấy chúng rồi ."

Mặt đất dường như đang sôi sục. Hắn ở quá xa để có thể biết chi tiết. Chuyển động của bầy đàn ma quỷ đó khiến hắn liên tưởng đến những đàn côn trùng. Có gợi ý về các chi và hình dạng vô nhân đạo trong cách tiếp cận bằng cách co giật, đập cánh, trượt đi của những sinh vật ghê tởm. Đây cũng là một đợt thủy triều, và đó là tất cả những gì mà Ultramarines và Dark Angels không có. Nó thật vô kỷ luật. Càng gần hơn, làn sóng địch tràn ngập với những dòng chảy cạnh tranh. Đó là sự hỗn loạn, dồn dập đẩy lùi đội hình của những kẻ xâm lược.

Hierax nắm chặt khẩu Bolter. Hắn đo khoảng cách đang ngày càng thu hẹp giữa hai lực lượng, tính toán thời điểm hắn sẽ bắt đầu khai hỏa. Hắn dự đoán chính xác thời điểm các khẩu súng tầm xa của Land Raiders bắt đầu nổ vang. Hắn gật đầu khi những loạt đạn pháo liên tục nhấn chìm phần đầu của cuộc tấn công ma quái. Hắn có thể nhìn thấy chính xác vị trí trên mặt đất cằn cỗi nơi nắm đấm bọc thép của Quân đoàn sẽ đấm vào quai hàm của lũ quỷ dữ. Không cần hỏi Teosos, hắn cũng biết họ còn cách mục tiêu chính bao xa.

Vẫn còn xa. Quá xa để vượt qua mà không thực hiện một chiến dịch dài, một chiến dịch mà bọn quỷ dữ, với nguồn tài nguyên vô hạn của chúng sẽ giành chiến thắng. Cú xung phong đột kích đã được thực hiện nhanh chóng. Nó đã triệu tập kẻ thù đến chiến trường. Các yêu tinh đang gấp rút ngăn chặn mối đe dọa từ hai Quân đoàn.

Bây giờ là lúc cho tốc độ thực sự của cuộc tấn công. Bây giờ là thời điểm của Quân đoàn thứ ba.

Và vì đã đến lúc rồi, Hierax cho phép mình nhìn lên một lần nữa.

Bầu trời hét lên. Bầu trời phía trên Pyrrhan tràn ngập sự giận dữ màu đỏ thẫm. Các phi đội Stormbird của Blood Angels lao qua chiến trường về phía lò rèn khổng lồ. Có rất nhiều động cơ hú lên ở tốc độ tối đa đến nỗi Hierax có thể nghe thấy chúng qua tiếng ầm ầm của xe tăng. Ánh sáng chói mắt của ống xả là thứ ánh sáng tẩy rửa, sáng hơn thứ ánh sáng lung linh, nguy hiểm của pháo đài. Các máy bay chiến đấu là mẫu Warhawk IV, những người khổng lồ có cánh, mỗi chiếc mang theo hàng trăm Legiones Astartes. Nếu xe tăng của Quân đoàn XIII và I là một cú đấm vào hàng loạt yêu tinh, thì Quân đoàn IX là một ngọn giáo đâm thẳng vào trái tim kẻ thù.

Hierax theo dõi chuyến bay của các Thiên thần cho đến khi người lính canh bên trong của hắn báo hiệu một chuyển động khác đang đến. Hắn lại quay mặt về phía trước và nổ súng bằng khẩu bolter bão tố.

Chiếc Warhawk Talon of Baal bay qua một vùng đất và thách thức các làn đạn bên dưới. Sanguinius đứng ở cửa bên đang mở. Ngài bám vào vách ngăn và nghiêng người ra ngoài gió, nhìn về phía lò rèn khổng lồ và cây cột nối nó với cổng. Tốc độ của Talon of Baal làm lu mờ kẻ thù bên dưới, biến lũ quỷ dữ thành một vật thể trừu tượng. Những ngọn lửa tâm linh bùng phát tấn công những chiếc Stormbirds. Nó đã bị phân tán. Sự chú ý của lũ quỷ dữ vẫn tập trung vào cuộc tấn công mặt đất. Nhà máy sản xuất đã ở trước. Lúc đầu, nó trông giống như một ngọn núi rộng, một ngọn núi lửa của ngành công nghiệp bị biến dạng. Các Blood Angels bay giữa các lò rèn nhỏ hơn, lớn như những dãy núi. Chúng vẫn giữ những dấu vết của cấu trúc con người mà chúng đã từng, giờ bị bóp méo bởi sự mênh mông. Ống khói cao hàng nghìn feet. Ống dẫn dày nửa dặm. Những cổng vòm đã biến thành những cái răng nanh sắt, thịt và đá không thể phân biệt được.

Nhà máy sản xuất chính đã lấn át tất cả. Khi nó lấp đầy tầm nhìn của Sanguinius, ngài cũng có thể nhìn thấy ở đây tiếng vọng của những điều đã xảy ra.

Bên cạnh ngài, Raldoron hỏi, "Làm sao chúng ta biết nên tấn công cái gì bên trong?"

"Nhìn kìa," Sanguinius nói. "Con có thể thấy bản chất của những gì kẻ thù đã lấy đi. Các nguyên tắc xây dựng có yếu tố con người trong đó."

Nhà máy được xây dựng bằng những tảng đá nguyên khối có kích thước bằng các thành phố tổ ong, nhưng vẫn có thể nhận ra được nó. Nó vẫn là một xưởng đúc.

"Chúng đã bắt chước hình ảnh của chúng ta," Raldoron nói. "Mọi thứ về chúng ta."

"Đúng. Con có thấy điều đó có nghĩa là gì không? Ở một mức độ nào đó, chúng cần chúng ta làm nền tảng." Hoặc đơn giản là nỗi kinh hoàng của chúng ta càng trở nên tồi tệ hơn khi chứng kiến nỗ lực của con người trở nên quái dị, Thiên Thần nghĩ vậy. "Những gì chúng ta đã biết, chúng ta có thể chiến đấu. Những gì chúng ta có thể chiến đấu, chúng ta có thể tiêu diệt."

Bọn chúng biết rõ chúng ta đến mức có thể bẻ gãy mọi điểm yếu của chúng ta. Đã đến lúc chúng ta từ bỏ nguyên tắc đó để chống lại chúng.

Chiếc Móng Vuốt Của Baal hướng xuống dưới. Cổng chính của xưởng đúc bây giờ đã hiện rõ, được chiếu sáng bởi ánh sáng công nghiệp bên trong. Nó cao hai mươi dặm và rộng mười dặm. Những cánh cổng sắt của nó mở toang, phun ra vô số dòng chảy quỷ dữ. Chúng cọ sát vào mặt đá bazan khi đóng lại, tạo ra những tia lửa điện. Chuyển động diễn ra chậm chạp, các dòng sông băng tiến về phía sự va chạm. Qua cánh cổng, xưởng đúc là một tổ hợp đường hầm, rõ ràng là quá nhỏ đối với một chiếc Warhawk. Các phi đội gunship khổng lồ tiến đến địa hình ngay trước cánh cổng. Với tốc độ của các cánh cổng đang đóng lại, các Blood Angels sẽ còn vài phút trước khi lối vào bị chặn hoàn toàn.

Tên lửa Hellstrike lóe lên từ bên dưới cánh của các Stormbirds. Cơn mưa dữ dội biến thành biển lửa. Những khẩu pháo tự động gắn ở mũi và cánh cùng khai hỏa nện xuống mặt đất những quả cầu lửa đang lan rộng. Các phi đội tấn công với đầy đủ vũ khí hạng nặng của họ. Đó là một cuộc tấn công có thể làm tiêu tan một lực lượng của con người. Những đám mây bụi bốc lên, bao bọc các gunship khi chúng lao xuống. Sức hút của động cơ đã biến những mảnh đá thành những cơn lốc xoáy hủy diệt. Những chiếc Stormbird hạ cánh trên mặt đất cháy đen, các đường dốc thả quân hạ xuống đúng lúc càng hạ cánh tiếp đất. Hàng ngàn Blood Angels đã lao ra khỏi máy bay, âm thanh của những đôi giày trận bằng gốm ceramite trên kim loại là một sự đối lập với tiếng rên rỉ của động cơ.

Địa hình trong chốc lát đã vắng bóng quân địch. Cuộc bắn phá đã làm tan chảy đá. Các cụm hố đạn pháo chồng lên nhau. Sanguinius nhìn khắp mọi nơi khi dẫn đường về phía trước từ các gunship, ông đều thấy bọn quỷ dữ biến thành những vũng lầy co giật đang rít lên. Các vật thể bị cacbon hóa hóa lỏng khi chúng tách ra ở mức cơ bản, mất khả năng bám vào vật chất. Ánh sáng xanh và tím rời rạc, nhuốm mùi warp, chập chờn trên lớp bùn bầy nhầy.

Các gunship lại cất cánh ngay lập tức. Các phi công của họ quay trở lại con đường họ đã đến, hướng khẩu pháo tự động của mình về phía sau để giữ chân kẻ địch lại. Những tiếng hú quái dị tràn ngập không khí loãng. Lũ quỷ dữ hiểu chiến lược đang được sử dụng để chống lại chúng và đang cố gắng chống lại nó. Sanguinius hy vọng các chiếc Stormbird sẽ cho ông thêm vài giây nữa, trong thời gian đó ông sẽ chỉ phải chiến đấu trên một mặt trận.

Cánh cổng tiếp tục đóng lại. Sanguinius ngước nhìn chúng đang chậm rãi khép cửa trên mặt đất. Các cạnh của chúng thẳng một cách bất thường, phần đỉnh không nhìn thấy được ở độ cao xa xôi, lúc này chỉ cách nhau chưa đầy năm trăm thước. Khoảng cách ngày càng thu hẹp đã làm chậm tốc độ di chuyển của bọn quỷ dữ đến chiến trường, mặc dù đám đông đang chạy, bò và nhảy về phía các Blood Angels là đủ lớn. Chúng có rất nhiều hình thái khủng khiếp. Những con quái vật là thứ của bệnh tật, sự dư thừa, cơn thịnh nộ và sự thay đổi không ngừng. Thực tại đang bị xói mòn ở rìa của đội quân quỷ dữ, bị làm sáng tỏ bởi sự hiện diện và số lượng của chúng.

Nhận thấy sự hung bạo của cuộc tấn công, Azkaellon nói, "Chúng không muốn chúng ta vào trong."

"Chúng không muốn," Sanguinius đồng ý. "Điều đó tự nó cho thấy rằng chúng ta đang đi đúng hướng."

Với vị Primarch và các cận vệ Sanguinary tạo thành đầu mũi giáo, các Blood Angels lao về phía trước để giao tranh với kẻ thù, những khẩu Bolter và lascannon tấn công về phía trước. Khi con quỷ dữ đầu tiên ngã xuống, Sanguinius bắn tin vox ra toàn Quân đoàn. "Các con trai của ta, hôm nay chúng ta thanh tẩy ký ức về Signus Prime. Hãy giữ lấy cơn thịnh nộ của mình nhưng hãy giữ gìn sự công bình của nó. Hãy trau dồi nó. Hãy là chủ nhân của nó. Thông qua nó, chúng ta hãy khát khao chiến thắng."

Và không còn gì khác. "Chúng ta sẽ bị cám dỗ. Chúng ta sẽ không bị sa ngã."

Không bao giờ nữa. Và không phải với sự chứng kiến của các anh em ta. Nếu hôm nay chúng ta thất thủ lần nữa thì chiến tranh sẽ kết thúc. Sức mạnh đã xây dựng nên pháo đài này sẽ lấy cả thiên hà ra làm đồ chơi.

Ngài chuyển sang kênh riêng tư. "Amit," ngài nói với đứa con trai đầy rắc rối của mình. "Con có nghe thấy ta không?"

"Con có. Và con hiểu."

"Tốt. Nhưng hãy mang lại công lý cho những kẻ ghê tởm đó, Amit. Hãy báo thù cho chúng ta." Ngài đã cho phép Đại đội Năm và đội trưởng của nó. "Xé xác chúng ra thành từng mảnh."

Ngọn giáo của Blood Angels lao vào hàng loạt quỷ dữ. Không có sự tạm dừng trong hỏa lực. Đạn phản ứng khối lượng làm vỡ thịt warp. Đạn Las đốt chúng thành tro. Bọn quỷ dữ không ngã xuống như những sinh vật sống. Chúng tiếp tục tiến tới, bị cụt tay và chân, thân bị đâm thủng bởi những vết thương đáng lẽ phải gây chết người. Nhưng chúng đã trở thành vật chất, nên phải bị hủy diệt.

Sanguinius chém thanh kiếm Encarmine xuyên qua cơ thể của một sinh vật có da thịt màu hồng của một đứa trẻ sơ sinh chết đuối. Tiếng hú đầy chất lỏng của con quái vật trở thành một tiếng gào thét to gấp đôi khi da thịt chuyển sang màu xanh do ngạt thở và hai nửa mọc ra các chi mới. Những cái hàm lảm nhảm của những con thú bám chặt vào chân ngài. Khi ông hạ gục chúng bằng hai nhát chém nhanh chóng, một tiếng hét giáng xuống đầu ngài, tiếng hét của lý trí bị xé nát, của hy vọng biến thành nỗi thống khổ của diệt vong. Nghe âm thanh đó, nỗi đau về số phận dâng lên trong lồng ngực ngài, và nỗi tuyệt vọng chế nhạo mọi nỗ lực đều vô ích. Tiếng hét là một ngọn giáo tâm linh. Nó tìm cách xuyên qua ngài, dồn linh hồn ngài vào lòng đất và giữ nó ở đó, quằn quại, bất lực trước kẻ săn mồi.

Sanguinius bất chấp sự tê liệt và ngẩng đầu lên. Hai nỗi kinh hoàng đã giữ ngài tại chỗ đủ lâu để khiến ngài trở thành mục tiêu của một con quỷ dữ biết bay. Cái đuôi ngoằn ngoèo của nó chém vào không khí như thể đang bơi. Những móng vuốt xếp dọc theo mép cánh của nó. Miệng của nó được bao quanh bởi những chiếc sừng dài bằng cánh tay của một người đàn ông. Một con quỷ dữ khác cưỡi trên lưng nó. Nó có màu hồng kinh tởm giống như con quái vật ghê tởm mà Sanguinius vừa xẻ ra làm đôi, nhưng các chi của nó dài hơn và đầy cơ bắp. Cái đầu có sừng của nó đính trang sức bằng những chiếc vòng cổ bằng xương vàng. Hai trong số ba bàn tay của nó cầm một con dao găm cong và một cuốn sách bọc da. Bàn tay thứ ba đang mở rộng. Con quỷ dữ đưa tay về phía Sanguinius, để lộ con mắt xanh trong lòng bàn tay. Con quỷ dữ nghiêng đầu như thể đang chào hỏi, và năng lượng tâm linh bắn ra từ con mắt đó.

Những tia sét giật giật đánh vào ngực Sanguinius và bao bọc lấy ngài. Sự thay đổi, cứng rắn, lạnh lùng và không thể lay chuyển được, xuyên qua áo giáp, vào tận tủy, vào tâm trí ngài. Con quỷ dữ hô vang, giọng của nó hòa quyện với tiếng hét của con thú cưỡi. Những lời đó vượt quá tầm hiểu biết của ngài. Không có chiếc lưỡi con người nào có thể tạo nên hình dạng của âm thanh đó. Tuy nhiên, chúng thậm chí còn đi sâu hơn vào trái tim của Thiên thần. Chúng gọi lên số phận, giống như một hòn đá, một hòn đá lạnh lùng nhưng vẫn nóng chảy, kim cương và dung nham, thứ không thể thay đổi và sự hấp thụ. Lưỡi kiếm của Horus đâm vào ngài một lần nữa, và đằng sau nỗi đau đó là bóng tối. Đó không phải là vực thẳm của cái chết của ngài nữa. Nó được hình thành từ hậu quả của cái chết của ngài .

Cuộc tấn công, tiếng thét, sự thống khổ và hình ảnh, tất cả chỉ diễn ra trong chưa đầy một giây. Sanguinius hét lên, bất chấp sự tê liệt đang kéo lấy tay chân và tâm hồn ngài .

Nếu số phận của ta đã được định đoạt thì ta sẽ không chết ở đây.

Cuộc tấn công của con quỷ dữ chẳng có ý nghĩa gì, và bằng tay trái, ngài đẩy Ngọn giáo Telesto lên trên, đâm con quỷ dữ có cánh qua hàm của nó. Ngài bắt lấy chuyến bay của nó chỉ bằng một cử chỉ đó, giữ mình chống lại tác động của khối lượng của nó. Đầu ngọn giáo xé qua hàm trên và nhô ra khỏi đỉnh đầu phẳng của con quỷ dữ. Bị đâm xuyên qua, sinh vật ghê tởm hét lên một cách thiếu suy nghĩ. Nó quấn cơ thể quanh Sanguinius, gai đâm vào bề mặt áo giáp của ngài . Con quỷ đang cưỡi ngựa cắm móng vuốt vào lưng con quái vật và giữ nguyên vị trí. Nó phớt lờ đôi cánh và cái đuôi đang vẫy. Con mắt trong tay nó phóng ra những tia sét xanh lởm chởm. Con quỷ dữ giơ cuốn sách lên cao hơn, và nó đọc những lời trong trang sách với sự hung dữ hơn và kiến thức sâu sắc trong đó.

Ta biết ngươi, nó dường như đang nói chuyện. Ta biết mọi điều ngươi sẽ nói và làm, cũng như kết cục của ngươi như thế nào. Ta biết trận chiến này sẽ kết thúc như thế nào. Ta biết ngươi , và ngươi là người sẽ bị đâm xuyên qua.

Nó chém xuống bằng lưỡi dao xoắn của nó. Sanguinius đã chặn nó bằng thanh kiếm Encarmine. Chuyển động của ngài chậm rãi, như thể ngài là một con rối đang căng dây. Số phận là điều không thể tránh khỏi, nhưng sự thay đổi đã dày vò cơ thể, tìm cách bẻ cong ngài sang một vòng cung mới, khủng khiếp hơn, bôi đen ý nghĩa cái chết của ngài, biến sự hy sinh thành sự tàn bạo. Ngài đẩy lùi con quỷ dữ. Những lưỡi dao cọ xát vào nhau. Ánh sáng đỏ thẫm và tím va chạm nhau. Những ngọn lửa bùng cháy và chém vào nhau, gây chiến với nhau. Ngọn giáo cắm sâu hơn vào con quỷ biết bay. Da thịt của nó sôi lên khi bị mũi giáo đâm vào, và cái đuôi dài của nó quấn quanh người gây ra nỗi đau.

Con quỷ dữ có sừng hô vang, và đôi mắt nó sáng lên ra vẻ giễu cợt.

Ta biết ngươi.

Sanguinius dồn sức mạnh của mình vào con quỷ. Thanh kiếm Encarmine bắt đầu cắt xuyên qua lưỡi dao của tạo vật ghê tởm này.

Tầm nhìn ngoại vi của ngài bắt được chuyển động ở bên phải. Một thứ gì đó to lớn đã xuyên thủng đội cận vệ Sanguinary. Nó đang lao thẳng vào ngài .

Ánh vàng lóe lên bên trái ngài. Viên sứ giả của ngài nhảy qua ngài , tấn công với tốc độ chóng mặt đến mức Sanguinius thề rằng ngài đã nhìn thấy đôi cánh lóe lên đã mang viên sứ giả bay lên. Anh ta đáp xuống bên cạnh con quỷ dữ ba tay và đâm thanh Kiếm năng lượng của mình xuyên qua một bên đầu của nó. Ánh sáng warp biến mất. Cuốn sách rơi khỏi tay con quỷ dữ.

Con quái thú đang lao tới gần như gần chạm tới ngài .

Sanguinius xốc ngọn giáo vào con quỷ dữ có cánh với lực mạnh đến mức xé nát cơ bắp của sinh vật. Ngọn giáo Telesto đã mắc vào cơ thể con quái vật, nhưng ngài đã vung thanh kiếm Encarmine qua đầu khi quay lại. Ngài hạ nó xuống với một tiếng gầm. Ngài đã đánh trúng mục tiêu trước khi có thể thực sự nhận ra nó là gì. Đằng sau cú đánh của ngài là tất cả cơn thịnh nộ trước những nghịch lý của số phận của mình, sự xuất hiện chắc chắn và ý nghĩa không chắc chắn của nó. Ngài tấn công những thế lực đã tuyên bố biết ngài và mục đích tồn tại của ngài. Thanh kiếm đâm vào hộp sọ của một con quái thú. Màu đỏ của da và áo giáp, một chiếc sừng sắc như dao cạo mọc lên từ trán, hàm của nó há hốc trong cơn thịnh nộ điên cuồng. Nó vừa giẫm đạp một Vệ binh Sanguinary dưới những cái vó bằng đồng thau, nghiền nát người chiến binh thành một đống thịt vụn và mảnh gốm ceramite.

Sau tất cả những điều này, Sanguinius dồn hết sức vào cú đánh của mình. Lưỡi kiếm xẻ đôi hộp sọ của con quái vật. Đôi mắt rực lửa bị chẻ sang hai bên, cơn thịnh nộ của chúng lại bùng lên một lần nữa, rồi mờ dần khi sự tan biến bao trùm lấy con quái vật. Chân nó khuỵu xuống ngay lập tức và nó ngã đập mạnh xuống đất. Con quỷ dữ cầm kiếm cưỡi trên lưng nó lao về phía trước. Luồng đạn Bolter đã xé nát nó trước khi nó kịp hạ cánh. Sanguinius nghiêng người vào vụ va chạm, nghiền nát con quỷ dữ có cánh giữa áo giáp của ngài và con thú đã ngã xuống. Những khối thịt quỷ dữ hòa làm một và tan chảy. Được giải thoát, ngài dang rộng đôi cánh và bay lên không trung.

Sanguinius lơ lửng trong trận hỗn chiến một thời gian ngắn. Viên Sứ giả vừa mới rút lưỡi kiếm của mình ra khỏi cơ thể con quỷ dữ niệm chú. Anh ta chào Thiên thần và quay trở lại cuộc chiến. Chiến tranh đã bắt đầu nhưng Sanguinius cảm thấy buộc phải dõi theo viên sứ giả lâu hơn một chút. Ngài có cảm giác chóng mặt khi thấy anh ta lao vào đám quái vật.

Amit đã tách đại đội của mình ra khỏi cuộc tấn công chính, dẫn người của mình đi thành vòng cung quanh rìa của lũ quỷ đang tràn ra từ cổng. Bây giờ hắn ta đang đưa họ trở vào trong, băng qua dòng quỷ dữ trước cửa. Amit phóng một loạt tên lửa tới ngay phía trước chúng. Những chiến binh lao vào cơn lốc bụi của vụ nổ. Họ xông vào nhanh chóng, liều lĩnh trong cơn thịnh nộ, những khẩu súng Bolter và các thanh kiếm trừng phạt những con quái vật đang quay cuồng trong khi những quả cầu lửa vẫn đang phai nhạt dần. Sự tức giận của Amit thể hiện con người của hắn ta và nó có thể đưa hắn đi quá xa, nhưng đó không phải là Cơn khát. Đó là cái bóng của sự cao quý của Blood Angels, hiện thực tàn khốc của chiến tranh. Họ khao khát mặt trời, nhưng họ cũng hút máu. Hiện tại, cơn giận dữ bùng nổ của Đại đội Năm là ví dụ điển hình cho Quân đoàn.

Cuộc tiến công chính của Blood Angels cách khoảng cách ngày càng thu hẹp giữa các cánh cổng chưa đầy một trăm thước. Vòng xoáy của bầy quỷ bị bối rối. Có ít kẻ xuất hiện từ nhà máy hơn, và những kẻ ở lối vào đang tấn công về mọi hướng, trong giây lát, chúng đều không chắc chắn về mối đe dọa chính.

Sanguinius bay lên cao hơn, nhanh hơn, đôi cánh của ngài đập mạnh vào không khí loãng để giữ ngài ở trên không, sự kết hợp của các điều kiện mang lại cho ngài tốc độ.

"Thưa ngài Primarch," Azkaellon gửi tin vox. Sanguinius đang rời xa những người hộ tống của mình.

"Hãy sẵn sàng," Sanguinius nói với hắn ta. "Chúng ta sắp sửa đến lò rèn. Sẵn sàng tất cả vũ khí hạng nặng," Sanguinius nói. "Bắn về phía trước và bắn ngay."

Hàng trăm khẩu lascannon và tên lửa đã tuân theo mệnh lệnh của ngài một giây sau đó. Cuộc tàn sát bất ngờ cắt ngang hàng ngũ của lũ quỷ, đục những hố trên đá và khoét những rãnh bằng thịt warp bị đốt cháy. Sanguinius lao xuống, và ngài là một ngọn lửa khác, một ngôi sao chổi chiến tranh. Ngài cầm Ngọn giáo Telesto trước mặt khi bay đến nơi tập trung của bầy quỷ. Ngài tấn công ngọn giáo bằng sức mạnh tâm linh của cuộc chiến thiên thần và giải phóng sự phán xét của nó.

Chùm tia sáng chói lóa trong bóng tối của Pyrrhan. Nó chém xuyên qua từng đám sinh vật cổ dài ngoằn ngoèo có móng guốc. Nó biến chúng thành tro bụi. Sanguinius bay tới trên đường đi của chùm tia, đôi cánh gập lại. Ngọn giáo vươn ra và lưỡi kiếm quét về phía trước, vết chém của ngài là một vệt máu. Ngài chặt đầu lũ quỷ bằng tốc độ và sức mạnh của đòn tấn công của mình. Ngài không thể bị ngăn cản được.

Ngài hạ cánh ngay trước đại đội của Amit. Ngài đứng giữa những cánh cổng đang đóng lại; mép của chúng rộng như mặt trước của một ngọn núi, ầm ầm kéo vào. Mặt đất rung chuyển không ngừng. Xung quanh Sanguinius, những con quỷ thịnh nộ đang kéo đến, những thanh kiếm giơ lên. Số lượng của chúng khá mỏng. Quá nhiều tên đã lao tới để cố gắng chống lại Đại đội Năm. Trước Sanguinius là miệng của hàng ngàn đường hầm, mờ ảo trên những đỉnh núi cao hùng vĩ phía trên. Lũ quỷ đã dừng bước tiến của chúng. Chúng đang ở thế phòng thủ, canh gác các lối vào. Một số nhảy vọt lên, háo hức chờ đợi các Blood Angels tấn công. Những sinh vật gây dịch bệnh rung chuông, nhiều đến mức tiếng ồn ào tang tóc sánh ngang với tiếng sấm rền ngoài cửa.

Sanguinius tấn công những kẻ ghê tởm đang cố gắng bao vây ngài. Chúng rình rập về phía trước trên những đôi chân có móng guốc nghiêng về phía sau. Với cặp sừng dài, cong và làn da đỏ thẫm, chúng thực sự là những con quỷ dữ trong thần thoại Terran cổ đại. Tuy nhiên, trong màu đỏ thẫm của làn da của chúng, Sanguinius nhìn thấy một tấm gương tối màu của Quân đoàn của mình. Lũ quỷ đến để chiến đấu với các thiên thần, nhưng trong cơn thịnh nộ gầm gừ của chúng, chúng là hình ảnh của sự sụp đổ đầy đe dọa lên các thiên thần. Sanguinius đã chiến đấu với chúng bằng một trận càn quét, tấn công chúng như một lưỡi hái. Ngài làm chệch hướng những thanh kiếm và cắt đôi những sinh vật gớm ghiếc. Ngọn giáo Telesto lại lóe sáng, đốt cháy sự thuần khiết, đẩy cơn thịnh nộ quay trở lại vực thẳm của cõi warp.

Tiếng dập thật sâu của súng Bolter và tiếng gầm gừ của những thanh kiếm cưa xích ngày càng gần hơn. Tiếng ồn ào của chiến tranh vang lên tận mép cửa. Chỉ còn lại chưa đầy hai trăm mét không gian. Đại đội 5 đột phá cùng lúc với cận vệ Sanguinary. Amit và Azkaellon hội quân với Sanguinius. Áo giáp của Amit nhỏ từng giọt máu mủ kinh tởm. Hơi thở của hắn ta khò khè từ lưới tản nhiệt trên mũ trụ. Đó gần như là một tiếng gầm gừ.

"Đội Trưởng Amit," Sanguinius nói. "Con có phải là người làm chủ cơn giận của mình không?"

"Con là người làm chủ, thưa cha." Hơi thở trở nên đều đặn hơn một chút. "Tất cả chúng con đều như vậy."

"Rất tốt. Giờ chúng ta sẽ tiến về phía trước."

Lực lượng chủ lực của Blood Angels hiện đang ở giữa các cánh cổng. Những chiến binh vai kề vai khi hành quân, đôi giày trận của họ đồng loạt bước đi. Họ là một khối duy nhất, không thể chia cắt, không thể ngăn cản được. Họ để lại đằng sau lưng mình một mùi hôi hám. Các Stormbirds tiếp tục bắn phá, tập trung hỏa lực vào một khu vực nhỏ hơn khi các cánh cổng đóng lại cản trở nỗ lực quay trở lại nhà máy của đội quân quỷ dữ.

Quân đoàn IX di chuyển một cách tàn bạo giữa các cánh cổng, chạy đua để vượt qua trước khi chúng kịp đóng lại và nghiền nát họ. Có khoảng một dặm sàn trống giữa các cánh cổng và miệng đường hầm. Bề mặt là kim loại, mặc dù trông giống như một khối thịt thắt nút. Với các cận vệ Sanguinary một lần nữa, Sanguinius vượt qua ngưỡng cửa trong nhà máy và hướng các biệt đội của mình sang trái và phải.

"Chúng ta chiếm những hành lang rộng nhất," ngài ra lệnh. "Một đại đội trên mỗi con đường. Các đội trưởng, hãy dựa trên địa hình để chiến đấu."

"Chúng ta đang tìm kiếm gì thế?" Raldoron hỏi.

"Chúng ta sẽ biết khi tìm thấy nó," Sanguinius trả lời. "Hãy tin rằng đây vẫn là một nhà máy sản xuất. Chúng ta có thể phá hủy khả năng hoạt động của nó mà không cần phải phá hủy chính cấu trúc đó. Hãy đi ngay bây giờ, vì Baal, vì Terra và Hoàng đế!"

Ngài vừa chạy vừa nói. Quân đội của ngài đang tản ra phía sau lưng, thoát khỏi các cánh cổng. Ngài đã chọn hội trường trung tâm cho Đội cận vệ Sanguinary và Đại đội số một. Đi được nửa tầng của tiền sảnh cao chót vót, Sanguinius nhìn lại. Những cánh cổng gần như đã đóng lại. Chiến binh Blood Angel cuối cùng đã ở bên trong. Ngài chỉ có thể nhìn thấy một khe hẹp, nhấp nháy ngọn lửa chiến tranh bên ngoài nhà máy.

"Các anh em," ngài nói với Guilliman và Lion, "chúng tôi đang ở bên trong."

"Chiến đấu cừ lắm," Lion nói. "Chúng tôi sẽ dọn sạch vùng đất ghê tởm này để các cậu có thể rút quân."

"Nội thất có gợi ý cách anh sẽ đóng cửa lò rèn này không?" Guilliman hỏi. "Tôi chỉ nghĩ...."

Liên lạc Vox với bên ngoài của nhà máy bị cắt đứt. Những cánh cổng đóng lại với một tiếng nổ của một mảng lục địa kiến tạo.

Khi Sanguinius dẫn đầu đoàn hành quân đến đường hầm trung tâm, nơi bọn quỷ dữ lắp bắp, gầm gừ và tụng kinh, một cơn rùng mình tâm linh lan truyền khắp lò rèn rộng lớn. Nó lướt qua Sanguinius. Đó là sự đụng chạm của một tri giác ác độc. Ngài cảm thấy đó như là một sự chào đón.



Guilliman dẫn đầu Quân đoàn vào trận chiến

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro