CHƯƠNG 8 : NAM HOAN NAM ÁI (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Thời điểm ban đầu căng thẳng trôi qua, hai người đều thở phào nhẹ nhõm. Tề Thiên Sủng đã sớm bởi vì đau đớn mà tỉnh táo hẳn, hiện tại khắp thân thể đều cảm giác vô lực, thế nhưng bởi vì quá đau, ngay cả giãy giụa cũng không dám.


"Bảo bối, thân thể của ngươi thật chặt."- Tuyên Lân bắt đầu nhẹ nhàng động động.


"Chặt bà ngươi!"- Tề Thiên Sủng cắn chặt hàm răng, không thuận theo động tác của Tuyên Lân. Ngâm lên một tiếng.


Tuyên Lân cười khẽ. Tuy Tề Thiên Sủng chính là người hắn cần, nhưng là không vội vàng được, tình hình bây giờ, thật là nan giải mà. Chỉ là chuyện ngày hôm nay quá khẩn cấp, hắn sợ nếu không ra tay sẽ không giữ nổi y.


Nhưng, cách này chỉ là tạm thời, hắn có thể lưu lại người, liệu có thể lưu lại tâm sao?


Tuyên Lân thở dài trong lòng, mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, thôi thì đi một bước tính một bước.


Tuyên Lân cẩn thận mà khai phá, hắn vốn là người có kinh nghiệm cao thâm, tự nhiên có thể dễ dàng từ vẻ mặt biến hóa của Tề Thiên Sủng phân tích xem đối phương đến cùng là nằm ở tình huống thế nào.


Nhìn chân mày của y không còn khẩn trương xoắn lại cùng nhau nữa, biểu hiện cũng thả lỏng hơn một chút, Tuyên Lân mỡi bắt đầu chậm rãi tăng cường tiến vào. Nhập độ dài.


Tề Thiên Sủng vốn là cảm thấy mặt sau không đau tê dại nữa, khí lực cũng khôi phục lại một chút, liền cảm thấy cái mông bị hai tay Tuyên Lân nâng đỡ, một lần nữa bị cái kia thúc mạnh vào.


"Ô... Ngươi... Ngươi..." – Tề Thiên Sủng mở to hai mắt, cái gì cũng không nói lên được, một mặt khiếp sợ.


"Ngươi sẽ không cho rằng ta ngắn như vậy chứ?"- Tuyên Lân liếm liếm bờ môi của Tề Thiên Sủng, dùng hàm răng tinh tế gặm nuốt.


Tuyên Lân lôi kéo một tay y đến phía dưới của hắn, cái kia đã tiến vào hơn nửa cán, thế nhưng vẫn có một phần nhỏ còn lưu ở bên ngoài. Tề Thiên Sủng bị Tuyên Lân cưỡng chế mò phải cái cán kia, tay cảm nhận được sự man mát, lại còn hừng hực.


Tay Tề Thiên Sủng run lên, muốn rút về, lại bị Tuyên Lân gắt gao kéo: "Bảo bối, đối với nơi này của vi phu có thể thoả mãn được ngươi không?"


"Thoả mãn..." Cái rắm! Đáng tiếc câu này nói còn chưa dứt lời, phần eo Tuyên Lân chợt dùng sức, đẩy cả một "củ đại thần công" tiến vào.


"A a a... Quá lớn... Mau đi ra..."- Tề Thiên Sủng chỉ cảm thấy cây gậy hừng hực trong tay kia trong nháy mắt tuột đi, thẳng tắp tiến vào trong thân thể y. Cảm giác hoàn toàn bị xâm nhập, phảng phất như bị người người ta dùng ngọn lửa tàn nhẫn mà xé nửa người y ra. Ngón tay Tề Thiên Sủng với lên cánh tay Tuyên Lân, móng tay bấm vào bên trong da thịt đối phương.


Tuyên Lân một mặt khẩn trương chậm rãi co rúm, một mặt quan sát kỹ thần thái của Tề Thiên Sủng, ở bên trong hành lang khô khốc cẩn thận thăm dò, mãi đến khi cả người Tề Thiên Sủng run lên, trên mặt Tuyên Lân mới xuất hiện nụ cười vui mừng, bắt đầu đại lực tiến nhập, chậm rãi rút khỏi, lại thúc vào thật sâu, nhiều lần đẩy hầu như chỉ chạm đến một điểm.


Tề Thiên Sủng há to miệng hấp khí, 'bạn nhỏ' phía dưới đã sớm hăng hái mà ngẩng đầu lên, run run rẩy rẩy theo động tác của Tuyên Lân mà gật đầu.


Tuyên Lân đưa ta búng một cái, Tề Thiên Sủng hét lên một tiếng, cái đồ không có chí tiến thủ kia càng cứng hơn. Chỉ là cảm giác kia quá mãnh liệt, tại nơi mẫn cảm nhất trong cơ thể lại bị một đại lực va chạm đến, Tề Thiên Sủng rất nhanh bị đánh gục, không nhịn được khẽ ngâm ra tiếng.


"Ô... Quá sâu..."- Nhìn gần đủ rồi, Tuyên Lân kéo Tề Thiên Sủng ngồi ở trên người mình, Tề Thiên Sủng kinh hô một tiếng, bằng thể trọng đặc thù của chính mình mà đem căn nguyên của hắn ngậm trọn lấy, xấu hổ đến mức khiến y không nhịn được phải cúi đầu nghẹn ngào một tiếng, nhưng lại vừa vặn quấn vào lồng ngực đối phương.


Tuyên Lân tuy rằng rất yêu thích loại tình huống này, thế nhưng hắn dùng loại phương kế này là có nguyên nhân.


Ôm lấy hai tay Tề Thiên Sủng đặt trên ngực mình, còn hai tay chính mình thì kề sát ở lưng Tề Thiên Sủng, đem đối phương ôm vào trong lồng ngực, hai người gắn bó giao triền, quấn lên nhau. Chân khí bên trong đan điền chia làm hai cỗ, hành kinh hai mạch nhâm đốc lại hướng về kinh mạch toàn thân lưu động mà đi, sau khi kinh mạch toàn thân thông suốt theo quá trình giao hợp của hai người, liền hợp địa phương tiến vào. Nhập vào thân thể Tề Thiên Sủng, rồi lại vận hành một vòng từ hai tay đặt tại sau lưng Tề Thiên Sủng trở lại thân thể Tuyên Lân. Trong suốt quá trình, đôi môi cùng nhau quấn quýt, đầu lưỡi giằng co, nước bọt trong miệng của hai người tương độ, chân lực cả người liền thành một mạch.


Tề Thiên Sủng vừa bắt đầu còn giãy dụa, sau khi bị Tuyên Lân mạnh mẽ tát một cái mông liền không còn dám động nữa, sau đó một luồng nhiệt khí từ chỗ kia của đối phương truyền đến bên dưới. Đây là đang làm gì? Tại sao thân thể y trở nên kỳ quái như vậy. Toàn thân giống như bị lửa thiêu đốt, nơi giao hợp chính là nhiệt ma làm cả người y khô nóng. Nhưng sau khi dòng nhiệt lưu chảy qua, lại có một tia khoái cảm tê dại truyền khắp toàn thân.


Y thực sự không biết, thì ra chỗ đó hoạt động lại có cảm giác thư thái như vậy!


Đây chính là song tu chi đạo của Tuyên Lân, như vậy chân khí ở thân thể hai người vận hành một vòng, so với một người khổ luyện một ngày còn mạnh hơn nhiều. Mà Tề Thiên Sủng tựa hồ cũng nếm trải ngon ngọt, đơn giản tùy ý để cỗ nhiệt khí kia ở trong thân thể vận hành, Tuyên Lân nhìn thấy Tề Thiên Sủng đã phối hợp, cũng nhắm mắt thôi thúc chân khí lưu động, hai người dần dần tiến vào vong ngã chi thái.


Sau khi vận hành mấy chu thiên, Tuyên Lân ngừng lại. Tề Thiên Sủng là lần đầu tiên cùng hắn song tu, khiêm sẽ được lợi, mãn thì lại tổn, mọi việc không thể tham quá. Huống hồ đối với song tu chi đạo, vẫn là phương chủ đạo chiếm tiện nghi lớn hơn, nếu Tuyên Lân giữ chặt Nguyên Dương, tinh quan không tha, Tề Thiên Sủng chỉ có con đường bị hút khô mà thôi.


Lúc này hành lang bên trong y đã ướt át mềm mại, Tuyên Lân thu lại chân khí đem Tề Thiên Sủng nhào tới, cái của hắn đã sớm vì Tề Shiên Sủng ngậm lấy mà muốn dùng đại lực đánh xuyên, đã sớm ném mất kỹ xảo chín thiển một thâm nào đó, chỉ một mực công thành đoạt đất. Nhịn lâu như vậy, hắn rốt cục có thể từng ngụm từng ngụm hưởng thụ mỹ vị, đem bữa tiệc lớn trước mặt ăn nuốt vào bụng sạch sành sanh.


"Bảo bối, thân thể của ngươi khiến ta thật thoải mái."- Tuyên Lân nằm ở trên người Tề Thiên Sủng, trong miệng nói ra lời tâm tình.


"A... Ô... Chậm một chút... Chậm..."- Sự kiên trì lúc trước của Tề Thiên Sủng không biết đã ném đến nơi nào rồi, cái gì mà muốn kết thân cùng với một đám mỹ nhân, cái gì nhất quyết phải nằm trên, sớm đều theo sự va chạm thân thể này quên hết rồi. Mà y tựa hồ cũng không khống chế được miệng mình nữa, vốn là chăm chú gặm cắn bờ môi tà ác xảo quyệt của Tuyên Lân, nhưng dưới thủ đoạn của hắn mà y không khỏi một lần nữa hé miệng, bật ra ngâm thanh dâm đãng mà ngay cả chính y nghe xong cũng mặt đỏ đến tận mang tai.


"Thực sự là êm tai!"- Tuyên Lân ở trên bờ môi đối phương nặng nề hôn một cái, cánh tay như khen thưởng xoa xoa vật nhỏ dưới khố của Tề Thiên Sủng. Cái này không cần hắn động viên a, nơi đó đã mềm oặt thành một 'cọng cỏ' , không biết đã tiết đến mấy lần, mà với thủ pháp đặc biệt của Tuyên Lân, nhẹ nhàng gảy mấy lần, lại có thể đánh thức được nó, làm cho Tề Thiên Sủng xin tha không thôi.


Một lần nữa bị hắn chơi tiếp, y nghĩ hôm nay là ngày y phải về với các bậc tiên nhân rồi!


Cuối cùng Tuyên Lân cũng đạt đến đỉnh, có khoảng bốn mươi, năm mươi lần cắm sâu vào đó, mới có thể đem tinh hoa của bản thân phóng vào bên trong người Tề Thiên Sủng.


Dịch thể nóng rực kia khiến Tề Thiên Sủng kinh ngạc thốt lên một tiếng, toàn thân kinh hoảng. Y nhắm chặt hai mắt, một lần nữa đạt đến cao triều. Tề Thiên Sủng vốn là thiếu niên, còn chưa từng nếm trải qua loại tư vị nam hoan nữ ái, lần đầu tiên lại gặp phải cao thủ như thế, sự khoái lạc quá mức đó khiến hai mắt y tối sầm lại, y đã ngất đi rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro