Chương 20: Kết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thường vào mùa xuân ấm áp Bách Lý Đông Quân, tiểu An Thế và Diệp Đỉnh Chi sẽ về Càn Đông Thành ở lại đón năm mới cùng hầu phủ sau đó khi mùa hè tới bọn họ sẽ quay lại Thiên Ngoại Thiên, mùa thu cảnh đẹp thì chạy tới Tuyết Nguyệt Thành chơi lễ hội. Cứ như vậy trôi qua rất nhiều năm...

Đó là chuyện của sau này còn bây giờ Diệp Đỉnh Chi còn cách tương lai đó khá xa, hắn đứng chôn chân tại chỗ nhìn Bách Lý Đông Quân hai tay chống eo nghiêng đầu nghe nữ nhân Nam Quyết kia ba hoa:

"Ta là bát công chúa của Nam Quyết, phụ vương gả ta cho Diệp tông chủ cầu thân. Ngươi là ai?"

Bách Lý Đông Quân không mặn không nhạt đáp:

"Phu quân của Diệp tông chủ."

"Hay cho một cái nam nhân không biết xấu hổ. Nếu để bổn công chúa biết ngươi điêu ngôn ta sẽ chu di tam tộc à không cửu tộc nhà ngươi."

Bách Lý Đông Quân nhếch mép:

"Thế thì Diệp tông chủ của ta cũng đi theo đó."

Nữ nhân tức giận tới dậm chân:

"Ngươi cái đồ... người đâu mau tới bắt tên này lại cho ta."

Phía sau đột ngột xuất hiện tám cao thủ Nam Quyết nhắm thẳng Bách Lý Đông Quân mà tới nhưng y còn không thèm rút kiếm chỉ khoanh tay điểm nhẹ mũi chân, nếu mắt thường nhìn thì chỉ chưa đầy nửa khắc đám người đã ngã lăn lộn kẻ nào kẻ đó không dậy nổi. Nữ nhân thấy biến sợ hãi co người lại:

"Ngươi rốt cục là người phương nào?"

Bách Lý Đông Quân ngoáy tai rất bất cần tiếp tục đáp nhấn mạnh từng chữ:

"Ngươi điếc rồi à? Ta là Bách Lý Đông Quân PHU QUÂN của Diệp Đỉnh Chi."

Diệp Đỉnh Chi được nhắc tới hai lần tim bay phấp phới sướng như điên chân nọ ngoắc chân kia chạy tới phủ lên vai y một tấm áo choàng:

"Đông Quân à nơi này băng thiên tuyết địa đừng để cảm lạnh."

Nữ nhân vừa thấy Diệp Đỉnh Chi chưa kịp tiến lại lấy lòng đã thấy một màn, Diệp tông chủ uy vũ xoa tay người trước mắt rất thương tiếc hà hơi:

"Tay đệ lạnh hết rồi nè... ta đau lòng."

Bách Lý Đông Quân cảm thấy từ sau khi gặp lại, Vân ca dường như càng ngày càng mặt dày, thể hiện tình cảm cũng chẳng quan tâm trước mặt ai. Có điều như vậy cũng được, tiểu Đông Quân mỉm cười híp mắt cũng học theo bơ đi ai đó:

"Không lạnh, Vân ca ta mệt rồi..."

"Được Được... gần đây Thiên Ngoại Thiên có rất nhiều dược thảo quý ta sai người nấu nước tắm cho đệ thế nào?"

Hai người vừa nói vừa cười nháy mắt quay lưng đi thẳng, Diệp Đỉnh Chi đang vui vẻ chuẩn bị nước tắm trong lúc Bách Lý Đông Quân ngồi chờ ở thư phòng. Y nhàm chán lật giở mớ sổ sách, đang trầm ngâm thì Mạc Kỳ Tuyên ôm một xấp tấu thư đi vào, gã vừa thấy mặt Bách Lý Đông Quân đã bước hụt tính quay đầu chạy thì một cuốn tấu thư rớt xuống mở toang đầy mời gọi nằm trên nền nhà. Bách Lý Đông Quân nhìn thấy rõ ràng mấy chữ:

"Thư Cầu thân Hoa Vân công chúa."

"Bách Lý công tử..."

Mạc Kỳ Tuyên lùi lại hai bước trên mặt treo toàn hắc tuyến, ánh mắt Bách Lý Đông Quân dừng lại ở chồng tấu thư cao tới quá nửa mặt gã. Y túm cổ Mạc Kỳ Tuyên lật tung tất cả tấu thư thế mà tất cả đều là cầu thân thậm chí còn có nơi tặng kèm hàng chục tú nữ. Chân mày y giật giật hất đổ mớ tấu sớ trên bàn ngồi phịch xuống đó hai chân đung đưa chậm rãi xem hết còn thỉnh thoảng bình phẩm:

"Aiya cô nương này thật đẹp, Ồ cô nương này có gương mặt giống ta một chút nè thật dụng tâm..."

Mạc Kỳ Tuyên đang ở nơi băng thiên tuyết địa mà bỗng cảm thấy như bị thiêu đốt, ngọn lửa không tên ở ngay sau thân hình mảnh mai cùng kinh diễm của vị trước mặt. Gã không dám nhìn thẳng nhân lúc y đang xem xét chăm chú chuồn mất. Diệp Đỉnh Chi nhảy chân sáo bước vào:

"Đông Quân mau tới thử ta chuẩn bị xong..."

Hắn suýt nữa cắn lưỡi khi nhìn thấy mớ tấu thư rơi đầy đất kia, đó chẳng phải toàn là mấy cô nương gì đó Mạc Kỳ Tuyên hay mang tới. Diệp Đỉnh Chi ngay lập tức chạy tới bên y quỳ xuống ôm đùi y:

"Aiya đệ đừng xem nữa, đó đều là mấy thứ tào lao Mạc Kỳ Tuyên gom lại rồi đem hủy đó."

Bách Lý Đông Quân tức giận tới mức hai má đỏ hồng, y trừng mắt:

"DIỆP VÂN huynh lừa ta, thế cái gì bát kia thì sao? Ta vừa vào cung đã gặp ngay cô ta."

Diệp Đỉnh Chi giơ tay thề:

"Ta thề trong lòng ta chỉ có đệ, còn về cô nương đó, phong tục chỗ cô ta tương đối đáng sợ nếu ta từ chối cô ta sẽ chết không nghi ngờ. Ta hứa sẽ xử lý cô ta ngay lập tức. Đông Quân tha lỗi cho ta đi mà... Đông Đông Quân ta yêu đệ rất nhiều rất nhiều"

Bách Lý không phải người không nói đạo lý, hơn nữa người trước mặt là Vân ca, y cũng chẳng giận lâu chỉ khoanh tay phồng mỏ. Diệp Đỉnh Chi biết y dễ mềm lòng liền mon men tiến tới hôn y, khi hai cánh môi chạm nhau kích thích lập tức lan tỏa. Bách Lý Đông Quân hơi hé miệng khiến hắn thuận đường tiến vào thành công khuấy đảo. Bách Lý Đông Quân hai mắt phiếm hồng thở dốc. Diệp Đỉnh Chi vuốt nhẹ mặt y rồi đột ngột áp y xuống án thư:

"Ta nhớ đệ chết mất."

Bách Lý Đông Quân ôm lấy cổ hắn áp má vào ngực hắn đỏ mặt:

"Ta cũng vậy Vân ca."

Diệp Đỉnh Chi đáy lòng thỏa mãn cắn nhẹ vào cổ y, tay hắn từ lúc nào đã rời xuống liên tục xoa eo y...

Bách Lý Đông Quân tỉnh dậy sau cảm thấy cả người khoan khoái, sự đau nhức cùng mỏi mệt thường thấy không cánh mà bay. Sau một hồi suy nghĩ y đoán là do nước thuốc của Vân ca. Tiểu Đông Quân mỉm cười híp mắt ôm lấy người bên cạnh vùi mặt vào ngực hắn cọ cọ. Diệp Đỉnh Chi tuy còn chưa tỉnh nhưng vẫn vô thức đưa tay vuốt nhẹ lưng y miệng hàm hồ:

"Bảo bối ngoan... có ta đây."

Bách Lý Đông Quân trong lòng hắn phì cười thổi khí vào cổ hắn trêu chọc, hắn ngứa tới mở mắt cúi xuống nhìn người trong lòng nhéo nhẹ mũi y:

"Đệ tỉnh lại rồi còn chọc ta."

Bách Lý Đông Quân tinh nghịch cười cười, Diệp Đỉnh Chi vỗ nhẹ mông y:

"Thật là hư... là ai chiều đệ?"

"Huynh đó Vân ca"

"Được rồi là ta chiều đệ"

Diệp Đỉnh Chi cười bất lực hôn lên trán y, sau đó bế y ra ngoài. Bên ngoài hoa hạnh đã bắt đầu nở, từng nụ hoa bung ra, cánh hoa bay ngợp trời. Bách Lý Đông Quân đưa tay đón lấy cánh hoa chao đảo trên không. Diệp Đỉnh Chi mỉm cười:

"Mau nhìn Đông Quân ta tặng đệ Bách Lý Hạnh Hoa. Đệ xem có xứng với đệ không?"

-Kết-

----

Diệp An Thế: Tại sao ta không được lên hình cùng tiểu nghĩa phụ?(●'⌓'●)

Nhiên: Mi qua chơi với Tiêu Sở Hà đi =))

----

OK thank mấy bồ ủng hộ fic này, thặc ra nó còn nhiều cái để viết lám kkk nma thôi để dành cho phiên ngoại nha chứ kết dị đẹp ròi 20 chương, 40k chữ and cứ mỗi khi view lên số chẵn kiểu 30k 40k view Nhiên sẽ viết 1 phiên ngoại á. Cái này ai đu Nhiên qua nhiều fix ròi thì sẽ quen =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro