Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Môi lưỡi đan xen, đôi bàn tay to của Vương Hạc Đệ không ngừng xoa nắn trên cơ thể mềm mại của Bạch Lộc.

Sau đó một đường xuống phía dưới, chuyển qua mông mềm của nàng rồi càn quét qua hang động giữa hai đùi nàng.

Đột nhiên, Vương Hạc Đệ xoay người nằm xuống, sau đó đặt Bạch Lộc ghé trên người mình, mở rộng hai chân nàng ra đặt hai bên hông chàng.

Lúc này, bắp đùi của Bạch Lộc mềm mại chống lên nơi đó, Vương Hạc Đệ hít thở thật sâu rồi chậm rãi cởi ra y phục của Bạch Lộc để cơ thể vô cùng xinh đẹp hiện ra trước mắt chàng.

"Lộc Lộc, ngực nàng lớn thật, hơn nữa chúng còn vừa mềm vừa trắng, ta có thể ăn một ngụm không?" Trong mắt Vương Hạc Đệ toàn sự mê luyến.

Giữa hai chân của Bạch Lộc mềm mại cùng dục vọng của Vương Hạc Đệ gắt gao dán vào nhau, mà hai vú trước ngực có hai quả hồng run rẩy, nàng quay đầu đi, không có cự tuyệt.

Vương Hạc Đệ nở nụ cười, tuấn nhan như trăm hoa đua nở bắt mắt, chàng há miệng nâng lấy hai vú của Bạch Lộc, từ dưới lên trên, từng chút một chút ngậm lấy toàn bộ.

Đầu v* nàng đã cứng đâm vào lòng bàn tay cộm cộm, lay động thân thể của chàng.

Vương Hạc Đệ đưa hai ngón tay nắm hai đầu v* phấn nộn của Bạch Lộc, sau đó lại vặn kéo mãi cho đến khi đầu v* nho nhỏ phát trướng đỏ lên.

Tiếp theo, chàng dùng chút sức lực xoa nắn nhũ thịt tuyết trắng.

Da thịt của Bạch Lộc trắng nõn nà và non mịn, đặc biệt là hai bầu vú, nhìn gần tựa hồ có thể thấy rõ mạch máu dưới da thịt.

Vương Hạc Đệ cúi đầu nhìn hai luồng vú trong lòng bàn tay tùy ý biến hóa thành nhiều hình dạng, hơn nữa nơi đầy đặn này còn thuộc về nữ nhân mình yêu, làm cho hạ thân chàng càng thêm cứng rắn.

Chơi đùa với bầu vú đủ rồi, đôi tay Vương Hạc Đệ chuyển sang nhẹ nhàng xoa mông mềm của Bạch Lộc, chậm rãi đâm côn th*t to lớn vào giữa hai chân mềm mại, sau đó ấn mạnh, tay cũng không ngừng xoa trên mông.

Hơi thở càng lúc càng dồn dập, sau khi Vương Hạc Đệ đâm một lúc thì vật thô to cứng rắn không ngừng thăm dò ở cửa huyệt của nàng, thỉnh thoảng còn khẽ trượt vào một chút gây cảm giác tê tê dại dại làm nàng bối rối.

Bạch Lộc nhanh chóng trở nên ươn ướt, tiểu huyệt tràn ra xuân thủy, cọ ở quy đầu của Vương Hạc Đệ, làm chàng càng thêm dễ dàng ra vào cửa huyệt.

"Lộc Lộc, tiểu huyệt của nàng vì ta mà ướt rồi." Vương Hạc Đệ hưng phấn cảm thán, côn th*t lây dính d*m thủy trở nên thô tráng, chàng dán vào tiểu huyệt của Bạch Lộc không ngừng cọ cọ.

Nghĩ thầm: Chỉ mới cọ xát ở cửa huyệt đã an ủi được tinh thần đợi lát nữa cắm vào tiểu huyệt, không biết sẽ có tư vị mất hồn ra sao.

Ngay sau đó, đôi tay Vương Hạc Đệ bấu chặt mông mềm của Bạch Lộc, chống côn th*t ở miệng huyệt của nàng, sau đó một tiếng kêu rên, quy đầu to như trứng ngỗng chậm rãi mở ra hoa huy*t khít khao cắm vào từng chút một.

Vì không có tác dụng của xuân dược mà côn th*t của Vương Hạc Đệ quá thô quá lớn, Bạch Lộc cảm thấy tiểu huyệt bị căng ra đau nhức một hồi, cảm giác bị xé rách nơi tư mật truyền ra khắp cơ thể.

"Đừng...!Đừng đi vào...Người quá lớn...!Thiếp chịu không nổi..." Bạch Lộc thở gấp, đôi tay nắm chặt lại thành quả đấm, móng tay hơi bấm vào da thịt.

Sướng quá...!Vương Hạc Đệ ngửa đầu thở dốc, chỉ cảm thấy sảng khoái vô cùng.

Tiểu huyệt của Bạch Lộc rất chặt, hơn nữa liên tục cắn lấy côn th*t, sâu trong hoa tâm lại không ngừng liếm mút, dường như đang dụ dỗ chàng càng thăm dò vào trong.

"Ngoan...!Nàng kiên nhẫn một chút...!Lập tức sẽ làm cho nàng thoải mái..." Vương Hạc Đệ nắm chặt eo thon của Bạch Lộc, tiếp tục đâm vào, côn th*t thô to như đang đẩy vào trong một lớp nhung mịn, thịt non mềm không ngừng co rút, cắn chặt lấy chàng..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro