Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau hai chị em đều dậy sớm dùng điểm tâm rồi chuẩn bị đi làm. Hôm nay Lam Vỵ mặc chiếc váy đen ngắn tới gối, áo trắng có cổ, tay dài, khoác bên ngoài là chiếc áo đen dài tay, phù hợp với trang phục của một thư ký chuyên nghiệp.Mái tóc được quấn gọn trên đầu trông rất duyên có thể làm mê lòng người. Còn Trúc Anh thì vẫn xinh đẹp, duyên dáng như thường với chiếc váy xanh dương tới gối, mái tóc cột kiểu đuôi ngựa thật trẻ trung, năng động. Đi xe của Trúc Anh đến công ty, bước xuống, tập đoàn Lăng thị với quy mô thật lớn thấy được khí thế của nó. Hai cô gái bước vào làm mọi người ngạc nhiên và ngẩn ngơ. Người mẫu Trúc Anh vẫn xinh đẹp thường ngày rồi nhưng sao hôm nay bên cạnh lại là một cô nàng mặc quần áo công sở ôm gọn thân thể lộ ra vẻ đẹp cao quý, quyến rũ.

-Bye bye em gái nha, chị đi đây._ Lam Vy cười tươi rồi bước vào bên trong thang máy hướng tầng cao nhất. Cô đưa tay gõ cửa

Cốc cốc cốc

-Mời vào._ Giọng nói lạnh lùng vang lên.

Lam Vy vươn tay đẩy cửa bước vào, bên trong là hai người đàn ông đẹp mê người nhưng nhìn người con trai tuấn tú ngồi trước mặt sao cô thấy có sự thân thiết lạ thường. Nhưng không thể lí giải được rồi lắc đầu xua đi ý nghĩ đó.

-Xin chào. Tôi là Đường Lam Vy._ Giọng nói Lam Vy nhẹ ngàng vang lên nhưng cũng đầy tính nghiêm nghị.

-Ờ. Xin chào. Tôi là Lăng Kỳ Thiên- tổng tài của Lăng thị._ Từ khi cô gái này bước vào, anh ngẩn cả người vì vẻ quyến rũ mê người của cô. Tuy thân hình không nóng bỏng như những cô người mẫu của anh nhưng vô cùng cân đối. Vội lấy lại nét lạnh lùng anh nói.

- Chào cô. Tôi là Đỗ Chí Hào- trợ lí của tổng tài. Cô có thể gọi tôi là Chí Hào hay trợ lí Đỗ._ Chí hào vội giới thiệu.

-Vâng, thế hôm nay có thể bắt đầu làm việc chứ ạ?_ Lam Vy hỏi

-Được. Chúng ta có thể bắt đầu._ Kỳ Thiên cười nhếch môi

Chí Hào bước ra ngoài làm công việc ủa mình còn Lam Vy thì hơi ngẩn người vị cái nụ cười đó sao thật là giống của anh, và cái tên Kỳ Thiên nữa, thật là trùng hợp hay chính là anh. Trong lòng thoáng chốc vui mừng nhưng cũng bất an nghĩ nếu không phải anh.

-Thư kí Đường_ Thấy Lam Vy nhìn chằm vào mình, Kỳ Thiên nghĩ là bị vẻ đẹp của anh mê mẩn nên cười nhếch.

-À,..vâng. Thật thất lễ.

-Không sao. Làm thư kí của tôi, cô ngoài công việc của một thư kí thì cùng tôi đi xả giao và tham dự các bữa tiệc. Ok?_ Kỳ Thiên hỏi và cảm thấy thú vị với cô gái này.

-Vâng, tôi đã hiểu. Tôi có thể ra ngoài làm việc chứ?_ Lam Vy hỏi

-Ừ._Kỳ Thiên nói rồi Lam Vy vội xoay người bước đi.

Ra tới bàn làm việc, Lam Vy ngồi ngẩn người một lát, sao lại giống anh đến như vậy chứ, liệu có phải anh không? Miên man suy nghĩ rồi vội tập trung vào công việc. Giờ nghỉ trưa bỗng Lam Vy có điện thoại reo:

-Alo

-Chị gái, em Trúc Anh đây?_ Giọng nói lanh lảnh của Trúc Anh bên tai làm Lam Vy mỉm cười.

-Ừ, có gì không em gái?_ Hỏi lại

- Giờ nghỉ trưa rồi, chị xuống nhà ăn ăn cơm với em nhé?_ Trúc Anh muốn rủ Lam Vy cùng ăn cơm.

- Ok em. Đợi chị nha_ Tắt máy rồi Lam Vy vội thu dọn giấy tờ rồi đi xuống nhà ăn. Bên trong cánh cửa Kỳ Thiên hơi bất ngờ, sao cô thư kí này lại biết Trúc Anh- người mẫu của công ty nhỉ? Rồi vội cười bước xuống nhà ăn bởi Khả Hân đang đợi.

Tập đoàn Lăng thị là tập đoàn lớn nhất nước và đa quốc gia. Thế nên nhà ăn cũng cực kì lớn giống như một nhà hàng sang trọng. Lam Vy vội xuống chỗ Trúc Anh bỗng nghe thấy tiếng và mọi người tập trung một chỗ:

- Này, cô nghĩ cô là ai mà dám làm đổ nước cam vào váy của tôi hả?_ Giọng nói chua chát kia vang lên.

- Khả Hân, tôi là vô ý đụng trúng cô, đã xin lỗi rồi cô còn muốn sao nữa?_ Trúc Anh bức xúc nói.

Nghe giọng nói ủy khuất của em gái vang lên thì Lam Vy hơi nhíu mi. Trúc Anh là người cô thương yêu nhất cả cô cũng không muốn làm thương tổn đến Trúc Anh huống chi kẻ khác.

- Trúc Anh à, chỉ một người mẫu cỏn con mà dám lớn tiếng trước mặt tôi à?_ Khả Hân nói rồi giơ cao tay định đánh Trúc Anh thì một cánh tay ngăn lại, không ai khác chính là Lam Vy. Cái cô Khả hân này nghĩ mình là ai mà dám đánh em gái cô hả?? Nực cười.

Tất cả mọi người trong nhà ăn này đều sững sờ vì có kẻ chống lại Khả Hân- người yêu của Tổng tài. Nhưng Lam Vy thì khác dù là ai cô cũng không sợ. Một mình dám trốn khỏi sự truy bắt của của gia tộc Đường thị thì việc này chỉ nhỏ thôi.

-Vị tiểu thư này, sao cô lại vô cớ đánh người như thế?_ Lam Vy lấy hết bình tĩnh mà nói để không một tay xử lí cô ả.

-Cô là ai? Sao lại xen vào việc của tôi? Tôi muốn đánh ai là quyền của tôi._ Khả Hân cười khinh nói

-Đúng vậy, tiểu thư đây đánh ai là quyền của cô nhưng người cô đánh là em gái của tôi. Tuy nó làm bẩn váy của cô nhưng chỉ là vô ý, đã xin lỗi và mọi người ở đây đều thấy. Cô cư xử như vậy có giống như một nhân vật nổi tiếng không nhỉ? Hừ_ Lam Vy hừ lạnh, nói thẳng vào mặt cô ta.

-Cô…cô…_ Khả Hân tức đỏ mặt

-Được rồi Khả Hân, người ta là vô ý mà, em cần gì làm quá lên._Kỳ Thiên nãy giờ đã chứng kiến tất cả và hơi ngạc nhiên về cách cư xử của Lam Vy, sợ làm Khả Hân cũng như mình mất mặt trước cô gái sắc sảo này nên vội khuyên ngăn.

-Thiên, cô ta bắt nạn em_ Thấy Kỳ Thiên tới vội tỏ ra ủy khuất.

-Vị tiểu thư này, nói chuyện nực cười. _ Thấy tổng tài Lam Vy không những không sợ mà muốn vạch mặt anh ta.

-Thư kí Đường nói đúng đó, em rộng lượng như vậy bỏ qua cho Trúc Anh đi, đều là đồng nghiệp cả._ Kỳ Thiên cảm thấy khó chịu bởi ánh mắt kia của Lam Vy.

-Thư kí Đường, không lẽ cô ta là thư kí của anh à?_ Khả Hân hơi bất ngờ.

-Đúng thế. Dù sao tôi cũng thay mặt em gái xin lỗi tiểu thư. Chào._ Nói rồi Lam Vy quay lưng kéo em gái đi lại một cái bàn ăn gần cửa sổ rồi gọi thức ăn ra, hai chị em nói cười vui vẻ.

-Thiên, sao anh lại bênh vực cô ta?_ Khả hân ghen tị và lòng thầm không tha cho cô thư kí họ Đường kia.

-Đây là chỗ đông người, em làm thể không phải mất hình tượng sao? Chúng ta đi._Kỳ Thiên kéo Khả Hân ra khỏi công ty.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro