Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

=..= Bên một biệt thự của Phan gia

-Cha à, anh ta vì nó mà bỏ con?_ Khả Hân bực tức tìm cha mình

- Thằng oắc đó gan đó, dám khi dễ con giá ta. Ta sẽ bắt nó trả giá._ Phan Thế Hùng một lão già sảo huyệt cười to

- Cha à, con muốn giết cô ta, cô ta dám cướp người của con._ Khả Hân ánh mắt thâm độc.

-Được, A Lang, xử lí cô ta._ Ông ta ra lệnh

-Vâng.

Lam Vy đi làm về muộn không muốn Kỳ Thiên đưa về, muốn đi dạo rồi hãy về nhà, qua một con hẻm gần nhà, cô cảm thấy điều gì bất an. Một tốp người áo đen tiến lên ngăn cản cô.

- Haha…cô em xinh tươi, có biết cướp người yêu của người khác hậu quả thế nào không?_ Kẻ đứng đầu đó nói thì ngay lập tức Lam Vy biết kẻ đứng sau là ai. Cô cũng từng nghe qua thế lực ngầm của Phan lão già kia, nhưng cô hừ lạnh.

- Các ngươi muốn sao, mời._ Lam Vy nhếch môi.

- Người đâu, xử nó._ Sau lời nói này tất cả tiến lên xử lí Lam Vy nhưng không ngờ cô gái mảnh dẻ kia có thể dễ dàng tránh đòn của bọn họ. Còn xoay người đá vào ống chân của từng tên, nắm tóc đấm những cú đau đớn vào bụng những tên kia, những chiêu thức karate, taewondo tuyệt đẹp. Nháy mắt tất cả nằm bẹp trên mặt đường.

-Về nói với Phan lão tử kia, đừng coi thường người. Hừ_ Lam Vy hừ lạnh phủi tay bỏ đi.

Tại nhà Phan lão tử

-CÁI GÌ? Một bọn vô dụng, vô cô gái mà cũng không giải quyết nổi là sao?_ Phan Thế Hùng tức giận.

- Lão gia, cô ta quả thật cao cường, bộ dáng nhưu một sát thủ chuyên nghiệp, chỉ vài chiêu nhẹ nhàng mà hàn phục chúng tôi._ A Lang kai vẫn còn tái mắt trước cô gái này.

-Sao? Cô ta ghê gớm thế à?_ Cả Phan Thế Hùng và Phan Khả Hân đều sửng sốt.

-Đúng thế, rất điêu luyện._ Tên đó run sợ nói.

-Mau điều tra lai lịch của cô ta cho ta._ Phan lão tử tức giận tím mặt.

-Vâng. Xin đợi.

=..= Về đến nhà, lam Vy không muốn làm Trúc Anh lo lắng nên không nói gì. Còn hôm sau đi làm cũng không báo cho Kỳ Thiên biết. Nhưng cô không ngờ anh đã biết tất cả. Cho Chí Hào bảo vệ cô, thấy cảnh cô bị ức hiếp Chí Hào cùng thuộc hạ định ra tay nhưng chưa kịp động tĩnh đã thấy một màn tuyệt diệu trước mắt làm cho tất cả sửng sốt, đem chuyện này về báo cáo cho Kỳ Thiên.

-Sao? Lam Vy sao có thể?_ kỳ Thiên á khẩu.

-Đúng thế, thân thủ quá cao cường a_ Chí Hào bái phục.

*Sau khi điều tra về Lam Vy, Phan Thế Hùng không ngờ, cô là trợ thủ của Lăng Kỳ Ân, khi Kỳ Thiên ra nước ngoài du học cô đã giúp tập đoàn Lăng thị không ít và 5 năm trước thì ra nước ngoài du học. Bây giờ đây Phan lão tử không thể khinh định được, chuyển đối tượng sang Lăng Kỳ Ân, nhân cơ hội ông đi ra ngoài gặp bạn, Phan Thế Hùng đã bao vây bắt lấy Lăng Kỳ Ân.

RENG RENG

-Alo, có chuyện gì?_ Đang ngồi với Lam Vy và Chí Hào thì có điện thoại vang lên

- Tổng tài, lão gia bị người ta bắt đi rồi._ Tên vệ sĩ hoảng hốt

-CÁI GÌ?_ Kỳ Thiên kích động hét lên làm Lam Vy cùng Chí Hào giật nảy mình.

-Được rồi, mau đi tìm địa điểm của lão gia, tôi sẽ giải quyết._ Kỳ thiện lạnh lụng giập máy.

-Có chuyện gì thế anh?_ Lam Vy lo lắng hỏi.

- Cha anh bị bắt cóc đi rồi._ Kỳ thiên xoa lấy thái dương mệt mỏi

- CÁI GÌ?_ Như tiếng sét ngang tai, Lam Vy kích động mạnh “ Cha nuôi làm sao có thể, là ai? Ta sẽ không tha cho kẻ đó”

- Lam Vy, cô sao phản ứng thế?_ Chí Hào thấy lạ. Và Kỳ Thiên cũng cảm thấy thế.

-À, tôi chỉ lo lắng thôi. Tôi nghĩ là Phan Thế Hùng đó, ông ta đã có hiềm khích với tập đoàn, nhân cơ hội hôn ước lần này ông ta đã ra tay._ lấy lại bĩnh tĩnh, Lam Vy phân tích.

-Đúng thế, chúng ta chờ điện thoại._ Chí Hào vội nói. Kỳ Thiên không nói gì.

RENG RENG RENG

-Alo_ Chuông điện thoại Kỳ Thiên vang lên.

- Tiểu tử, muốn cứu cha ngươi, hãy đến nhà hoang ở đường XX._ Nói xong ông ta giập máy.

- Phan Thế Hùng bảo chúng ta tới, Chí Hào đi thôi._ Kỳ Thiên quay sang Chí Hào.

-Thế còn em, cho em đi với?_ Lam Vy năn nỉ

- Lam Vy, em ở nhà đợi tin nhé. Em sẽ găp nguy hiểm mất._ Kỳ Thiên lo lắng nên kiên quyết.

-Vâng.

Kỳ Thiên cùng Chí Hào cũng đi rồi, cô không thể thấy cha nuôi chết mà không cứu được, Lam Vy vội chạy về nhà thay váy công sở thành chiếc quần đen dài ôm sát chân, áo thun trắng bên trong và mắc áo khoát da bên ngoài. Mang giày vào rồi giắt súng bên lưng cô vôi lái xe chạy theo.

=..= Nhà kho XX

- Lăng Kỳ Ân, không ngờ lại găp ông thế này..haha _ Phan Thế Hùng cười to.

-Hừ, đúng thế nha._ Lăng Kỳ Ân không tỏ ra sợ hãi, thản nhiên nói.

-Bác trai à, có trách thì trách Đường Lam Vy cướp đi Thiên của tôi._ Khả Hân tỏ vẻ ủy khuất, vô tội.

-Hai đứa nó yêu nhau 15 năm rồi, nên không thể cướp_ Lời nói của ông Lăng làm Khả Hân sửng sốt.

RẦM…RẦM

Cánh của bị đạp tung, Kỳ Thiên cùng Chí Hào và một tốp người mặc đồ đen đi vào.

-Mau thả cha tôi ra._ Kỳ Thiên lạnh lùng

-Hahha… tiểu tử gan to thế? Bằng cậu có thể cứu ông ta à, chắc không bao giờ._ Phan Thế Hùng cười to

- Tại sao?_ Kỳ Thiên hỏi

- Bởi vì không chỉ là chuyện của con gái ta mà là ông ta Lăng Kỳ Ân, 5 năm trước đã cướp đi dự án lớn của ta hại ta tí nữa phá sản còn vợ ta thì bị tai nạn mà chết. Mạng đòi mạng thôi._ Ông ta ddien dại

-Đó là do ông không có tài thôi._ Lăng Kỳ Ân lên tiếng.

- Không nói nhiều, nợ máu phải trả bằng máu._ Phan Thế Hùng hừ lạnh.

- Có trách thì trách bà ta đoản mạng._ Giọng nói lạnh lùng quen thuộc vâng lên.

RẦM

Cánh cửa lần thứ hai bị đạp tung, một cô gái bước vào ánh mắt lạnh băng không ai khác chính là Lam Vy.

-Lam Vy_ Kỳ Thiên và Chí Hào khinh hoàng mở miệng.

Lam Vy quay lại cười với hai người rồi ánh mắt quét trên người Lăng Kỳ Ân. Sau đó chuyển sang lạnh băng nhìn Phan Thế Hùng.

- Tới đúng lúc lắm nhok con, chuyện này liên quan đến nhok lớn lắm đó._ Phan Thế Hùng hét lên.

- Vy Vy tiểu bảo bối, sao con lại đến đây?_ Lăng Kỳ Ân ánh mắt ôn hòa nhìn Vy Vy.

- Vy Vy tiểu bảo bối_ Kỳ Thiên và Chí Hào ngạc nhiên.

- Cha bị người ta khi dễ con gái có thể bỏ qua sao, kẻ nào đụng đến cha đều phải chết._ Giọng Lam Vy vừa ôn nhu vừa lạnh.

-Cha_ Hai chàng trai lại động thanh đợt hai làm Vy vY và Lăng Kỳ Ân bất cười.

- Kỳ Thiên, Chí Hào, có gì về nhà nói_ Lăng Kỳ Ân nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro