Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 10: Bé trùm trường bị bịt bắt, trói tay chân chơi bắn mất khống chế, khóc lóc nhận sai.

"A~" Thẩm Thiên Hạo vô thố nằm thành hình chữ đại ở trên giường, tứ chi thon dài của cậu đều bị trói lại rồi, cho nên ngoài vặn vẹo cơ thể ra, cậu chỉ có thể nằm như vậy.

Hơn nữa mắt cậu bị một chiếc cà vạt che, chính là chiếc cà vạt đã từng ở trên sân thượng toà dạy học bị Chu Uý Ki lấy ra nhét ở trong lỗ đít cậu chặn tinh dịch.

Cậu vốn dĩ sống chết không muốn trả thứ nhục nhã này cho Chu Uý Kì, nhưng hai ngày này Chu Uý Kì không quan tâm cậu, cậu không biết làm sao, do đó như bị ma quỷ sai khiến hôm nay lấy nó đến chỗ của Chu Uý Kì, muốn để hắn nói rõ ràng, lại không ngờ Chu Uý Kì muốn trừng phạt cậu, còn rút ở trong túi cậu ra chiếc cà vạt đã giặt sạch sẽ này.

Thẩm Thiên Hạo lập tức xấu hổ đến không chỗ dung thân, Chu Uý Kì lại rất thoả mãn, còn buộc ở trên mắt Thẩm Thiên Hạo.

Cho nên bây giờ cậu không nhìn thấy gì cả, nhưng lại có thể cảm nhận được rõ ràng chuyện Chu Uý Kì đang làm với cậu, mỗi một lần hắn chạm vào cảm quan giống như bị phóng đại vô hạn, mà cảm nhận của cậu cũng bị phóng đại vô số lần.

Cậu cảm thấy quần áo bị cắt ra từng chút, thẳng đến khi lồng ngực hoàn toàn bại lộ ra ngoài, cái kéo lạnh lẽo thỉnh thoảng cọ qua cơ thể, loạt cảm giác lạnh lẽo đó và kích thích của động tác này mang đến lập tức khiến Thẩm Thiên Hạo nổi da gà.

"Có phải cảm thấy cô ta rất đẹp không?" Chu Uý Kì vừa thong thả lột Thẩm Thiên Hạo giống như lột vỏ tôm, vừa hỏi.

Thẩm Thiên Hạo lắc đầu, sau đó khó nhịn vặn vẹo cơ thể, bởi vì Chu Uý Kì nhẹ nhàng kề đằng trước của cái kéo trên đầu vú cậu. Loại kích thích hơi lạnh đó khiến cậu cầm lòng không đậu run rẩy, lại bỏi vì không nhìn thấy, sợ cái kéo sẽ làm cậu bị thương.

Chu Uý Kì vừa dùng kéo chơi đùa đầu vú của cậu, vừa thỉnh thoảng cúi đầu hôn ở trên người cậu, đến khi hai đầu vú không chịu khống chế cứng lên.

"Cậu biết không, lúc biết được cậu không quan tâm tất cả đi cứu cô ta, tôi rất tức giận." Chu Uý Kì nói xong cuối cùng kéo quần của Thẩm Thiên Hạo ra, giống như đến bước cuối cùng của lột vỏ tôm.

"A..." Ngực Thẩm Thiên Hạo kịch liệt phập phồng, thở gấp lại hỗn loạn, sau khi bị che mắt, cảm giác càng mãnh liệt càng rõ ràng hơn.

"Tôi ư ưm...tôi không thể để người của trường X bị bắt nạt a ha... đổi lại là ưm...là bất kì ai tôi cũng sẽ đi cứu a~" Thẩm Thiên Hạo khó chịu vặn vẹo người giải thích.

Thật ra trong lòng Chu Uý Kì hiểu rất rõ, bạn nhỏ Thẩm Thiên Hạo vô cùng đơn thuần, cho dù trong lòng cậu có gì đó với nữ chính bản thân cậu cũng sẽ không nhận ra, hơn nữa vốn dĩ không có gì.

Hắn chỉ là muốn mượn một lý do như vậy, để "trừng phạt" cậu mà thôi.

Cuối cùng quần cũng bị kéo xuống hoàn toàn, sau đó quần lót cũng bị cắt ra, Thẩm Thiên Hạo sợ kéo chạm đến nơi yếu đuối của cậu, ví dụ như chym nhỏ, do đó cả quá trình căng thẳng lại kích thích.

Chu Uý Ki cầm kéo nhẹ nhàng lướt trên người cậu, tiếp xúc nhẹ nhàng vốn sẽ không lưu lại dấu vết, nhưng theo như Thẩm Thiên Hạo cảm nhận cực kỳ mãnh liệt thấy, kích thích mãnh liệt đó khiến lòng cậu ngứa ngáy khó nhịn.

Hơn nữa Chu Uý Kì đã mấy ngày không chạm vào cậu rồi, cũng không biết là chuyện gì, Chu Uý Kì vừa chạm cậu liền run rẩy cả người, đặc là lỗ đít bị từng đợt ngứa ngáy khó chịu, trong đầu cầm lòng không đậu nhớ đến hình ảnh Chu Uý Kì địt cậu các loại tư thế, giống như bị ma nhập, hoàn toàn không kiểm soát được.

"Mấy ngày nay có nhớ tôi không?" Chu Uý Kì vuốt ve đùi trong của cậu, từng chút từng chút xoa nắn bé chym và trứng trứng đã hơi ngẩng đầu của cậu.

"A ưm mới không có." Thấm Thiên Hạo khó nhịn hơi gập chân lên, để Chu Uý Kì tiện chơi đùa thân dưới của cậu hơn.

Chu Uý Ki biết cậu cứng miệng, phì cười một tiếng tiếp tục hỏi: "Có phải rất muốn tôi địt cậu không?"

"Hừ...a ưm không có, mới không muốn."

"Không muốn sao? Nhưng tôi thấy mặt sau của cậu đều ướt rồi." Chu Uý Kì nói xong ngón tay dời xuống đến miệng cúc huyệt đã có chút ướt át.

Xoa rồi xoa, Thẩm Thiên Hạo lập tức khó chịu vặn vẹo người, Chu Uý Ki dứt khoát trực tiếp cắm ngón tay vào.

"A ha...nhẹ chút~" Thẩm Thiên Hạo lập tức cuộn chân lên, cúc huyệt càng là vô thức co rút lại, vừa vặn gắt gao bao lấy ngón tay của Chu Uý Kì.

Chu Uý Kì thử cằm rút ngón tay mấy cái, rất nhanh Thẩm Thiên Hạo cũng biết tự thả lỏng lỗ đít để thích ứng với ngón tay của hắn.

Do đó Chu Uý Kì lại thêm một ngón tay, rất mau, cắm rút chậm rãi trở nên càng dễ đi mới nên càng dễ dàng hơn, tốc độ của Chu Uý Kì càng ngày càng nhanh, trong lỗ đít phân bố ra chất lỏng cũng càng ngày càng nhiều, ngón tay cứ rút ra lại cắm vào, tiếng òm ọp ôm ọp khiến Thẩm Thiên Hạo xấu hổ đến không chỗ dung thân.

"A ưm hưm..." Lúc này Thẩm Thiên Hạo vẫn cố gắng nhẫn nhịn, cắn môi không phát ra tiếng, nhưng rất rõ ràng, chym dưới tình huống bị ngón tay chơi đùa rất nhanh đã đứng thẳng lên, giống như kích thích ở lỗ đít đã hoàn toàn có thể điều khiến khoái cảm của cả người cậu.

"Cứng rồi" Chu Uý Kì chậc chậc nói: "Mặt sau cũng rất ướt..."

"A ưm...cho tôi." Thẩm Thiên Hạo cầm lòng không đậu nói.

Chu Uý Kì lại cười khẽ: "Cho cậu cái gì? Cậu làm sai khiến tôi không vui, tôi sao có thể dễ dàng như vậy đã thoả mãn cậu chứ, không phải đã nói để cậu tiếp nhận trừng phạt sao?"

"A..." Thẩm Thiên Hạo nhịn xuống từng đợt co rút và trống rỗng ở lỗ đít: "Trừng phạt gì?"

Chu Uý Kì không trả lời, lại đột nhiên rút ngón tay ra, Thẩm Thiên Hạo sửng sốt, chỉ cẩm thấy lỗ đít trống rỗng không nói nên lời, tình dục của cậu đã bị khơi ra hoàn toàn rồi, hai ngón tay vốn dĩ không thoả mãn được cậu, nhưng Chu Uý Kì lại rút về rồi?

Đúng vào lúc này, cậu nghe thấy tiếng chấn động "brừ brừ": "Cái gì? Chu Uý Kì cậu muốn làm gì?"

Thẩm Thiên Hạo không nhìn thấy, nhưng lại trở nên nhạy bén, sau đó cậu cảm nhận được Chu Uý Kì để thứ gì chấn động brừ brừ ở lỗ đít cậu.

Cậu vô thức rụt về sau, nhưng cả người bị trói không thể lùi được, hơn nữa thứ chấn động kia rất trơn, lúc Chu Uý Kì đặt nó ở miệng cúc huyệt, cậu cảm nhận được một đợt tê dại nói không nên lời truyền đến từ miệng lỗ đít.

Sau đó, Chu Uý Kì từng chút từng chút nhét thứ đó vào trong đít cậu.

"Chu Uý Kì? Ha a... đó là cái gì ưm...cậu a cậu nhét gì vào bên trong a ưm..."

Rõ ràng, thiếu niên đơn thuần chưa từng chơi loại đồ chơi này, thậm chí chưa từng thấy, cho nên cậu sao có thể nhận ra những thứ này chứ?

"Đây là trừng phạt."

Chu Uý Kì không chút do dự dùng ngón tay nhét trứng rung vào từng chút, càng nhét càng sâu, trứng rung chen mở vách thịt, phát ra chấn động nhẹ, cho nên vách thịt cũng theo đó mà run rẩy, khoái cảm liên miên không ngừng truyền đến từ chỗ đó, giống như không có điểm dừng, Thẩm Thiên Hạo nhịn không nổi phát ra tiếng rên rỉ càng ngày càng gấp.

"A a...chỗ đó rất kỳ lạ hư... tê quá ưm...a a a a không được a a a a chỗ đó a a a..."

Chu Uý Kì hài lòng nhìn biểu hiện của cậu, sau đó lại nhét một cái vào, hai quả trứng rung đều ở sâu trong lỗ đít, vị trí khác nhau nhẹ nhàng chấn động, sau đó thúc đấy cả lỗ đít chấn động, mang đến một đợt lại một đợt khoái cảm, Thẩm Thiên Hạo sắp bị nhấn chìm rồi.

Đến khi hoàn toàn nhét vào hai quả trứng rung, ngón tay Chu Uý Kì móc ở trong lỗ đít, cảm nhận khoái cảm không ngừng của cậu.

"A a a ưm...không được a...a a a a nơi đó tê quá a a a xót...ha ưm sướng..."

Chu Uý Kì cười: "Đây chỉ là vừa mới bắt đầu thôi."

Chu Uý Kì nói xong liền tăng mức trứng rung lên, brừ một cái, tiếng rên của Thẩm Thiên Hạo lập tức cao hơn mấy phần.

"A a a a ha...a a a a quá nhanh rồi ha ưm...a a a a ưm...chậm chút ư ưm không a a a chịu không nối a a a ưm..."

Chu Uý Kì nhìn cậu vì khoái cảm mà cả người run rẩy theo, cùng với tay chân vô thức vặn vẹo, hắn duỗi tay năm lấy chym nhot đứng thẳng của Thẩm Thiên Hạo, nhẹ nhàng loát động, liền cảm thấy bé chym của cậu vừa cứng vừa nóng, giống như lúc nào cũng có thể bắn ra.

Nhưng Chu Uý Kì trượt ngón cái đến quy đầu, sau đó ấn lấy mã mắt: "Muốn tôi tha thứ thì cậu phải nghe lời, không cho phép bắn biết chưa?"

Kích thícn mãnh liệt ở lỗ đít vốn dĩ đã khiến Thẩm Thiên Hạo lâm vào đường cùng rồi, chym cậu còn rơi vào trong tay Chu Uý Kì, thiểu chút nữa là bắn rồi, nhưng lại nghe thấy Chu Uý Kì nói như vậy, lập tức bất giác căng chặt cơ thể.

Khoái cảm mãnh liệt khiến cả người cậu tê dại, vẫn phải nhịn xuống: "A a...tôi tôi không chịu nổi nữa rồi ưm...để tôi bắn hư ưm...a ưm... không được rồi..."

"Vừa mới bắt đầu làm sao có thể nói không được?" Chu Uý Kì cười híp mắt nhìn cậu, lại tăng thêm một nấc nữa, lần này trứng rung mở đến nấc lớn nhất.

"Hư a a a a..." Chấn động trong lỗ đít bỗng nhiên lớn hơn khiến Thẩm Thiên Hạo lập tức quay cuồng, nhưng cậu bị trói, cho nên chỉ có thể liều mạnh vặn vẹo, cơ thể khó nhịn ma sát: "A a không được rồi a a a..."

"Chu Uý Kì hư a...tôi a a a tôi sai rồi để tôi...hô để tôi bắn a a a ưm...tôi sai rồi a..."

"Sai ở đâu?"

"A a tôi tôi không nên đi cứu nữ sinh đó a aaa không... quá nhanh rồi ưm dừng lại a a a a"

"Không đúng." Chu Uý Kì nói.

"Đó là...a a a tôi a a a tôi không nên...a ưm không nên qua lại với nữ sinh a a a a ưm..."

"Tại sao không nên?" Chu Uý Kì tiếp tục dẫn dắt.

"A a a ưm...bởi vì ưm a a a không được rồi a ưm..."

"Bởi vì tôi là của cậu a a a ưm...muốn bắn hô a buông ra a a a Chu Uý Kì..."

Khoái cảm mãnh liệt và dục vọng muốn bằn tinh khiến cậu mất đi lý trí, đại khái đến Thẩm Thiên Hạo cũng không biết bản thân cậu đã nói cái gì, càng không ngờ rằng cậu sẽ nói những lời này ra khỏi miệng.

Dù sao Chu Uý Kì cũng thoả mãn rồi, sau đó cuối cùng hắn cũng buông chym của Thẩm Thiên Hạo ra, tiếng chắn động của trứng rung hắn cũng nghe được, Thẩm Thiên Hạo khó nhịn vừa vặn vẹo vừa cao giọng rên rỉ, mắt bị che một mảnh tối đen, nhưng lúc này đã bị nước mắt bất giác chảy ra làm ướt rồi.

"Aaaaaa~"

Cuối cùng cả người cậu co rút lại, dương vật lập tức bắn ra vài cỗ tinh dịch đặc sệt, tinh dịch rơi ở trên bụng nhỏ phập phồng của cậu, trên ga giường, thậm chí bắn đến trên tay của Chu Úy Kì.

Thẩm Thiên Hạo thất thần thở dốc, nhưng trứng rung trong lỗ nhỏ vẫn đang chấn động, chỉ là bị điều về nấc thấp nhất, do đó cơ thể Thẩm Thiên Hạo bất giác run rẩy.

"A a...ưm..."

"Trừng phạt xong rồi chứ?" Thẩm Thiên Hạo thở dốc hỏi.

"Vẫn chưa xong đâu." Chu Uý Kì nói xong lấy gậy mát xa ra, mở công tắc, chấn động nhẹ nhàng phát ra tiếng brừ brừ lần nữa.

"A ưm...khốn nạn a ưm không muốn a...đừng được một tấc lại muốn tiến một thước ư ưm... đây, đây lại là cái gì?"

Thẩm Thiên Hạo căng chặt chân, trơng lỗ nhỏ còn có hai thứ đang chấn động, Chu Uý Kì không biết lại lấy thứ gì ma sát khiêu khích ở miệng lỗ đít của cậu, cũng mang đến một đợt chẩn động và tê dại.

Sau đó, cậu cảm nhận được một thứ rất thô, thứ giống như cặc bự từng chút căng mở lỗ đít của cậu, cắm vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro