Ngoại truyện 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngoại truyện 2: Rạp chiếu phim sắc tình: tiểu thiếu gia đáng yêu bị tra công gạ địt

"A tôi chết mất, ca ca thật đẹp trai! Đó chính là bạn trai của tiểu thiếu gia nhà họ Lãnh sao? Cũng quá đẹp trai rồi!"

"Tôi đã nói mà, người thật còn đẹp hơn trên mạng gấp một trăm lần, a a a a anh ấy nhìn qua kìa, ánh mắt giết tôi rồi!"

"Phi, người ta là nhìn vợ của mình, Lãnh thiếu gia ra kìa! Bọn họ thật xứng đôi!"

Cổng trường vây đầy học sinh kích động, hưng phấn, ồn ào, một đám thiếu nam thiếu nữ giống như điên rồi, mà người làm nên cảnh tượng này chính là dáng người cao lớn thẳng tắp đứng ở cổng, Chu Uý Kì.

Người biết thì là đang nhìn đại soái ca, không biết còn tưởng rằng là buổi họp mặt tan của minh tinh đỉnh lưu gì đó.

Khoé miệng Chu Uý Kì cười khẽ, ánh mắt vẫn luôn đặt ở cổng trường, tìm ra bóng người kia trong đám học sinh không ngừng đi ra.

Cuối cùng người nào đó khoan thai tới muộn, dáng người cao gầy soái khí bức người của thiếu niên, cùng bộ dạng cà lơ phất phơ không sợ trời không sợ đất, ngoại trừ cậu thì không còn ai.

"Tiểu Tịch!" Chu Uý Kì đứng dậy cười vẫy vẫy tay với cậu.

Lãnh Tịch liếc mắt nhìn anh, không trong lòng không khống chế được cảm thấy vui sướng, nhưng trên mặt lại ra vẻ không kiên nhẫn đi qua, sau đó tức giận nói: "Mấy ngày nay không phải anh mỗi ngày đều ở cùng anh hai à, sao lại có thời gian đến đón bổn thiếu gia?"

Chu Uý Kì lập tức bật cười, hoàn toàn mặc kệ mấy trăm đôi mắt cùng vô số tiếng chụp ảnh, thét chói tai xung quanh, tiến lên ôm tiểu thiếu gia hắc đạo ngạo kiều vào trong lòng, một bàn tay trực tiếp nắm lấy tay Lãnh Tịch: "Sao lại có một mùi vị chua lòm vậy, ghen sao?"

Lãnh Tịch cũng không đẩy hắn ra, lại hất tay hắn đi: "Phi, ai ghen."

Nói là nói như vậy nhưng trong lòng vẫn ấm ức, cậu biết anh hai trong khoảng thời gian này rất bận rất mệt, cho nên phần lớn thời gian Chu Uý Kì đều ở cùng anh hai, hơn nữa anh hai thành thục ổn trọng, ở cùng Chu Uý Kì xứng đôi như vậy, mà mình thì luôn bị tên khốn này coi như một đứa trẻ, còn là đứa trẻ tuỳ hứng không hiểu chuyện, anh hai cũng như vậy, Chu Uý Kì cũng như vậy, Lãnh Tịch ngẫm lại liền bực mình.

Cho nên trong lòng tuy rằng có tuy rang chút ghen ghét với anh hai, hâm mộ anh hai, nhưng cậu ấm ức cũng không biết phát tiết thế nào, bởi vì người kia là anh hai của cậu, anh hai thương cậu, yêu cậu, có được cùng một người đàn ông với cậu, không phải tiểu tiện nhân nào khác tranh giành đàn ông với cậu, cho nên ngoại trừ giận dỗi cậu có thể làm gì bây giờ?

"Còn nói không phải ghen?" Chu Uý Kì buồn cười nhéo nhéo cằm cậu, xem bộ dạng cậu tức giận chua lòm, tên nhóc này mãi mãi không biết che giấu biểu cảm, chính là hai thái cực với anh hai cậu.

Lãnh Tiêu là ông trùm hắc đạo ai nghe tiếng cũng sợ vỡ mật, hỉ nộ không hiện ra mặt, nhất cử nhất động đều làm nhân tâm kinh hãi, mà em trai này của y lại bị y chiều đến vô cùng đơn thuần, cái gì cũng viết ở trên mặt.

"A a a quá cưng chiều! Tiểu thiếu gia xấu hổ cũng quá đáng yêu!"

"A a a tôi chết mất, chết cũng không tiếc!"

Quần chúng vây xem nhìn cử chỉ thân mật của bọn họ đều sôi trào, Lãnh Tịch bực bội liếc nhìn một cái: "Ồn muốn chết." Sau đó lại quay đầu trừng Chu Uý Kì: "Còn không đi?"

Chu Uý Kì đỗ xe cách đó không xa, cậu hất tay Chu Uý Kì ra liền đi về phía siêu xe, nhưng cơn tức vẫn chưa tiêu.

Không ngờ chưa đi được hai bước tay đã bị kéo lại lần nữa, tay Chu Uý Kì lớn hơn cậu một vòng, vừa lớn vừa có sức, thân hình Lãnh Tịch cũng là cao gầy, cho nên tay cậu cũng không tính là nhỏ, nhưng lại trắng nõn thon dài, sạch sẽ lại đẹp, có thể làm tay khống thét chói tai.

Ở trước mặt bàn tay của Chu Uý Kì rõ ràng nhỏ hơn, cho nên Chu Uý Kì rất nhẹ nhàng giữ chặt tay cậu, sau đó dưới tầm mắt nghi hoặc của Lãnh Tịch trực tiếp mười ngón đan xen.

"A a a a a! Mười ngón đan nhau kìa!"

"Hình ảnh tuyệt đẹp, tình yêu tuyệt đẹp!"

Mặc kệ tiếng thét chói tai xung quanh, không thể không nói trong nháy mắt kia Lãnh Tịch cũng bị tên đàn ông khốn nạn này làm rung động, trái tim cậu nhịn không được nhảy lên, thật sự rất thích loại cảm giác này.

Nhưng tiểu thiếu gia ngạo kiều rõ ràng trong lòng vui muốn chết, trên mặt lại nỗ lực làm bộ rất bình tĩnh: "Làm gì?"

"Bảo bối, thật xin lỗi, trong khoảng thời gian này chỉ lo cho anh hai của em, không để tâm đến em."

"Hừ!" Lãnh Tịch hừ ừ lạnh lạnh một một tiếng quay đầu đi, hốc mắt đột nhiên chua xót, thật ấm ức, nhưng trong lòng lại ấm áp, vì vậy cậu không muốn để ý đến tên đàn ông khốn nạn này, nhưng trên tay lại nắm chặt tay anh, không hề có ý hất ra: "Anh còn biết..."

"Hôm nay anh ở cùng em được không?" Chu Uý Kì cười nói.

"Thật sao?" Tiểu thiếu gia quả nhiên đơn thuần lại đáng yêu, trên mặt lập tức khó nén vui mừng.

"Thật, em muốn làm gì cũng được, cả ngày anh đều là của em."

"Anh tốt nhất là nói được thì làm được." Vẻ mặt tiểu thiếu gia rõ ràng rạng rỡ hơn.

"Được."

Người yêu trong trường được thường là như thế nào nhỉ? Lãnh Tịch nghĩ nghĩ, bọn họ cùng nhau đi học, cùng đến nhà ăn, cùng nhau uống trà sữa, cùng nhau cầm tay đi dạo phố, cùng đi công viên trò chơi, nhà ma, xem phim...quá nhiều.

Cậu cũng là người có bạn trai, cậu cũng muốn trải nghiệm niềm vui khi yêu đương, vì thế cậu nhìn về phía Chu Uý Kì: "Em muốn uống trà sữa!"

"Đi!" Chu Uý Kì cưng chiều kéo cậu đi.

Vì thế ngay ngày hôm đó Chu Uý Kì kéo tiểu thiếu gia hắc đạo ngạo kiều trải nghiệm tất cả những gì cậu muốn trải nghiệm nhưng lại ngượng ngùng, toàn bộ hành trình bọn họ tay cầm tay mặc kệ bất luận ánh mắt và máy ảnh của người nào, hẹn hò giống bất kì một đôi người yêu nào trong tình yêu cuồng nhiệt.

Đến hạng mục cuối cùng, rạp chiếu phim, nên mua đều có, trà sữa, bắp rang, chỗ ngồi đôi...

"Ha anh làm gì vậy khốn nạn..."

Đến khi phim bắt đầu chiếu, bốn phía tối đen, một tay Chu Uý Kì kéo Lãnh Tịch bên cạnh lên đùi mình ôm lấy, Lãnh Tịch bị hắn doạ sợ, quan trọng là xung quanh còn có rất nhiều người, tuy rằng phần lớn cũng đều là những đôi yêu nhau còn tối lửa tắt đen, nhưng như vậy cũng quá xấu hổ.

Chu Uý Kì để cậu ngồi ngang ở trên đùi mình, một tay ôm cậu vào trong ngực, một tay khác lại trực tiếp ấn đầu cậu tới gần mình, dùng một nụ hôn lâu dài lại bá đạo trả lời cậu.

"Hư ưm...đừng ưm hô..."

Miệng Lãnh Tịch bị bịt kín, cậu có chút xấu hổ đẩy ngực người đàn ông này, muốn ngăn cản: "Có người khác ha ưm..."

Nhưng vốn dĩ không làm nên chuyện gì, cậu rất nhanh bị hôn đến hít thở không thông, Chu Uý Kì giống như là thuốc độc chuyên để đối phó cậu, một nụ hôn cả người cậu đã bủn rủn không có sức lực, cho nên rất nhanh cậu liền mềm oặt ngã vào trong lòng Chu Uý Kì, hưởng thụ Chu Uý Kì hôn môi.

Đến khi sắp hít thở không thông Chu Uý Kì mới buông môi ra: "Bảo bối, mấy ngày nay nhớ ông xã không?"

Chu Uý Kì hạ giọng nói ở bên tai cậu, từ tính có ma lực, lại dịu dàng nói không nên lời, mang theo hơi thở nóng rực làm cả người Lãnh Tịch run lên, cậu chịu không nổi nhất là giọng nói dịu dàng lại mang theo chút ý đồ hư hỏng như vậy của Chu Uý Kì, cậu dường như là một giây luân hãm, thân thể nhanh chóng có phản ứng.

Lãnh Tịch ghé vào hõm vai Chu Uý Kì hô hấp từng ngụm từng ngụm: "Ai thèm nhớ anh!"

Chu Uý Kì cười khẽ xoa xoa cái mông trên đùi mình: "Thật sự không nhớ sao?"

"Ha khốn nạn~" Giọng nói còn có chút non nớt của thiếu niên lập tức run rẩy, đôi tay để ở trên ngực Chu Uý Kì, sức lực tựa như muốn cự còn nghênh: "Không nhớ..."

Bàn tay Chu Uý Kì chui thẳng vào trong quần áo rộng thùng thình của thiếu niên, sau đó hắn ở trên da thịt quen thuộc vuốt ve, từ bụng dưới đến cơ ngực non nớt, bóng loáng lại tinh tế, sờ lên vô cùng thoải mái.

Lãnh Tịch đã sớm quen thuộc bàn tay này, càng quen thuộc động tác của hắn, chỉ là vài ngày không thân mật với Chu Uý Kì, lúc này một chút vuốt ve như vậy cậu hoàn toàn không thoả mãn.

Chu Uý Kì hiểu rõ tâm õ tâm tư của cậu, rất nhanh một bàn tay liền theo xương cùng chui vào cặp mông no đủ, theo kẽ mông một đường đi xuống, ở miệng lỗ nhỏ cơ khát cố ý cọ xát vài cái liền bắt đầu mạnh mẽ xoa bóp cái mông mềm mại của thiếu chủ hắc đạo...

"Ha...quỷ háo sắc!" Lãnh Tịch cẳn răng trừng Chu Uý Kì, thân thể lại cầm lòng không đậu dùng sức nhếch mông lên đón ý nói hùa động tác của Chu Uý Kì, hạ thân càng là cầm lòng không đậu vặn vẹo cọ xát phần hông của Chu Uý Kì.

Tuy rằng tắt đèn nhưng hình ảnh nào đó vẫn chiếu đến phần lớn rạp phim, da mặt Lãnh Tịch còn chưa dày đến mức ở trước công chúng làm loại chuyện này.

Nhưng mượn ánh sáng yếu ớt, thoáng nhìn sang bên cạnh, lại thấy vài đôi người yêu không có ai là ngồi đàng hoàng, dường như đều là tư thế giống bọn họ, thậm chí có mấy đôi đã tách đùi ra giống như làm việc nào đó không phù hợp với trẻ em.

"A..." Bàn tay Chu Uý Kì vừa vặn xẹt qua miệng lỗ đít cơ khát của Lãnh Tịch, cả người Lãnh Tịch lập tức run lên: "Khốn nạn, bảo sao anh muốn tới rạp chiếu phim này..."

Đây vốn dĩ không phải nơi người đứng đắn xem phim, ai xem phim...

"Bảo bối không thích sao?" Chu Uý Kì ở bên tai cậu cười nhẹ, nơi nào đó ở bốn phía dường như đã có tiếng thở dốc không phù hợp với trẻ em.

Nhưng không ai có tinh lực đi xem người khác, đều chỉ lo cho mình, Chu Uý Kì tác hai chân thon dài của Lãnh Tịch ra, sau đó kéo cậu ngồi ở trên đùi mình, làm cậu đưa lưng về phía màn ảnh.

Quả nhiên tư thế này làm mông cậu càng vểnh hơn, quan trọng là hai chân tách ra, kẽ mông hoàn toàn bại lộ, vì thế lỗ nhỏ cơ khát của cậu cũng bại lộ ở dưới bàn tay Chu Uý Kì.

Lãnh Tịch có chút xấu hổ ôm cổ Chu Uý Kì, cả người ghé vào trên vai hắn, toàn bộ rạp này có khoảng 10-20 đôi yêu nhau, không phải là ở một mình, cũng không biết tên khốn này có phải cố ý không, dù sao cậu cảm thấy thẹn đến không dám nhìn sang nơi khác.

Tuy rằng hoàn cảnh như vậy, mọi người chưa chắc thấy được rõ ràng.

"Chu Uý Kì" Cảm giác được ngón tay ở cửa lỗ nhỏ đảo quanh, Lãnh Tịch có chút lo lắng: "Quá xấu hổ, nơi này..."

"Đừng sợ" Chu Uý Kì ôm cậu, hai tay đều từ sườn eo của cậu vòng đến lỗ đít, một bàn tay dùng sức xoa bóp cái mông mềm mại tròn trịa, một ngón tay ở cái tay khác không ngừng khiêu khích lỗ nhỏ, vuốt ve xoa nắn, cảm nhận được lỗ nhỏ cơ khát co rút lại há miệng, thậm chí đã tự động phân bố chất lỏng bắt đầu bôi trơn bên trong lỗ đít, cuối cùng cảm giác thời cơ không sai biệt lắm, lúc này mới đem ngón tay thon dài nhắm ngay lỗ nhỏ, sau đó hơi dùng sức nhấn một cái, chỉ nghe phụt một tiếng, ngón tay dễ như trở bàn tay chọc vào.

"Ư a..." Cả người Lãnh Tịch run lên, nhanh chóng cắn răng không dám phát ra tiếng, ở nơi này quá xấu hổ.

"Bảo bối đã ướt như vậy rồi?"

Chu Uý Kì trêu ghẹo chậm rãi cắm rút ngón tay, bắt chước thọc vào rút ra phụt phụt, động tác từ chậm đến nhanh, từ nông đến sâu.

"Ô ô ưm...anh câm miệng đi!"

Lãnh Tịch cần răng, lỗ đít tê dại làm cậu rùng mình, cảm giác quen thuộc làm cậu sắp điên rồi, cảm thấy thẹn nhưng lại cơ khát, đôi tay gắt gao vòng ở trên vai Chu Uý Kì, cảm giác xấu hổ làm cậu phản xạ có điều kiện ngẩng đầu nhìn về ghế sau bọn họ, lại phát hiện ghế sau cũng là một đôi người yêu nam nam, mà hai vị này càng quá mức, một cái mông cùng hai cái đùi trắng bóng đối diện với cậu, hai chân mở rộng ra đang ngồi ở trên hông một người đàn ông khác, một đang thực hiện động tác lên xuống, Lãnh Tịch nghe được tiếng phụt phụt rõ ràng, còn có tiếng thở dốc của đàn ông, tiếng rên rỉ đè ép...

Âm thanh của phim cũng không lấn át được.

Lãnh Tịch lúc ấy liền đỏ bừng mặt, nhanh chóng thu hồi tầm mắt bò đến hõm vai Chu Uý Kì, quá xấu hổ, quá dâm đãng, tên khốn Chu Uý Kì này rốt cuộc dẫn cậu tới nơi dâm loạn gì vậy.

Quả nhiên là tên khốn háo sắc!

Nhưng Lãnh Tịch rất nhanh đã không còn tinh lực lực để xấu hổ, bởi vì ngón tay ở lỗ đít đã thêm hai ngón, động tác của Chu Uý Kì không nhanh không chậm, cho nên tiếng không tính là lớn, nhưng lại khuếch trương lỗ nhỏ rất tốt, trong chốc lát lỗ nhỏ đã vừa trơn vừa ướt, nóng bỏng gắt gao bao lấy ngón tay của Chu Uý Kì.

Mấy ngày không làm Lãnh Tịch hiển nhiên có chút gấp không chờ nổi, e0 hãm sâu, cái mông nhếch lên cao hút ngón tay Chu Uý Kì vào rất sâu, lỗ nhỏ co rút lại thả lỏng: "Ưm Chu Uý Kì... ông xã~"

"Sao vậy bảo bối?"

"Tiến vào" Tính dục tăng lên cũng không quản được nhiều như vậy, nhưng lại đè thấp giọng không dám nói quá to: "Ông xã cắm vào đi..."

"Cắm chỗ nào?"

"Lỗ nhỏ, nhanh cắm lỗ nhỏ của em ưm..." Lãnh Tịch ghé vào trong lòng hắn rầm rì, cầu xin vài câu không được thoả mãn rõ ràng có chút thẹn quá thành giận: "Ông xã khốn nạn..."

Chu Uý Kì cười khẽ kéo cậu hôn lên miệng, sau đó vào lúc cậu bị hôn đến mơ màng quyết đoán móc ra đại gia hoả cắm vào.

"Ha a..." Lãnh Tịch sướng đến cầm lòng không đậu ngẩng đầu lên, cả người đều mềm.

Với thể lực của Chu Uý Kì, cân nặng của Lãnh Tịch không đáng kể cho nên đôi tay hắn nâng mông Lãnh Tịch, bắt đầu nâng lên lại buông xuống, phối hợp với cự vật dưới háng thẳng tiến lại rút ra, rất nhanh Lãnh Tịch đã bị hắn cắm đến rên rỉ ưm ưm a a không ngừng.

Lúc này phim đã chiếu đến phần cao trào, âm thanh rất lớn, Chu Uý Kì vừa vặn ôm cậu mạnh mẽ địt làm, tiếng phụt phụt cùng tiếng rên rỉ của Lãnh Tịch bị tiếng phim lấn át.

Trên thực tế lúc này vốn dĩ không có ai đang xem phim, từng đôi người yêu hôn môi hoặc tán tỉnh, càng có nhiều người giống như Chu Uý Kì, ở trong bóng tối, trước công chúng làm chuyện dâm đãng xấu hổ.

"Hư ưm ưm...nhanh quá...a ưm" Lãnh Tịch bị địt đến toàn thân run rẩy, không khống chế được rên rỉ lại sợ bị người khác nghe thấy, vì thế cậu dứt khoát cắn một cái ở trên vai Chu Uý Kì.

Nhưng toàn bộ thân thể cậu vẫn thân thể câu bị địt đến lên xuống, mông không ngừng phát ra tiếng bạch bạch bạch, đương nhiên, mọi động tác của Chu Uý Kì đều phối hợp với tiết tấu của phim, nếu bên trong trở nên yên tĩnh, động tác của hắn liền trở nên vừa chậm vừa sâu.

Cắm đến chỗ sâu nhất lại chậm rãi rút ra, cũng sẽ không phát ra âm thanh quá lớn, như vậy Lãnh Tịch cũng sẽ không cảm thấy quá xấu hổ nữa.

Nhưng khoái cảm cũng không giảm bớt, chờ đến phim lên cao trào, Chu Uý Kì cũng theo đó mạnh mẽ thọc vào rút ra bạch bạch bạch, cậu lại không khống chế được, cuối cùng bị Chu Uý Kì địt bắn.

Thật sự là cảm thấy thẹn lại kích thích, Lãnh Tịch cuối cùng bắn hai lần, Chu Uý Kì cuối cùng cũng bắn vào trong thân thể cậu.

Tinh dich nóng bỏng tưới vào lỗ nhỏ, làm cho thân thể Lãnh Tịch vốn đang trong cao trào co rút, run rẩy, cuối cùng cắn răng nằm liệt trong lòng Chu Uý Kì.

"Ha ưm...quần..."

Tuy rằng trời tối, nhưng làm dơ quần cũng quá mất mặt.

Chu Uý Kì buồn cười từ bên cạnh lấy ra khăn giấy sạch sẽ lau khô cho hai người, lại lấy ra quần mới đã chuẩn bị trước.

"Khốn nạn..." Quả nhiên sớm có mưu đồ.

Anh hai chắc chắn không có khả năng cùng hắn tới nơi này, cho nên hắn liền tính kế mình? Hừ, lại ghen tị.

Chu Uý Kì khốn nạn luôn là không thể tôn trọng mình giống như tôn trọng anh hai.

Nhưng hôm nay cậu cũng cảm thấy mỹ mãn là được, tiểu thiếu gia thật ra vô cùng dễ dàng thoả mãn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro