Chương 49: Nóng Hơn Sa Mạc! (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Doãn Thừa Ngân bởi vì bị hôn cho nên tiếng rên cũng trở nên kì lạ, nhưng hắn lại không phát giác ra được, chỉ cảm giác bên trong cơ thể giống như vỡ tan ra. Hắn cảm nhận được thứ đó của Tĩnh Triệt so với lần đầu làm cùng nhau đã to hơn rất nhiều, gân guốc cũng trở nên dữ tợn hơn, toàn bộ từ gốc rễ cho đến quy đầu cực đại đều giống như khuấy đảo toàn bộ cơ thể hắn.
Đúng là thanh niên trẻ tuổi không chỉ hình thể phát triển, còn có nơi đó cũng ngày một lớn hơn, mỗi ngày làm hắn muốn chết đi sống lại, nếu cứ như vậy lại càng khiến cho hắn càng yêu nhiều hơn.

Hắn trước giờ không nghĩ tới nam nhân cùng nam nhân yêu đương cũng có thể nồng nhiệt đến như vậy, điên cuồng dây dưa, điên cuồng quấn lấy, thì ra yêu đương chính là cảm giác như vậy, giống như trì hoãn tất cả mọi thứ.
Thời gian, tiền tài vật chất hay kể cả danh vọng cũng không sánh bằng, chính là trong lòng luôn ấp ủ một nỗi sợ vô hình, sợ chính mình bị bỏ rơi, sợ người khác dòm ngó. Nhưng hết thảy những nỗi sợ đều như tan biến khi biết được đối phương cùng mình lưỡng tình tương duyệt, không sợ trời cách đất quá xa, chỉ sợ đôi bên ở gần nhưng lại không nhận ra chân tình của nhau.

Còn hắn cùng Tĩnh Triệt vừa ở gần nhau, vừa trao nhau thứ tình cảm đơn thuần nhất, không dính dáng đến vương quyền, không dính dáng đến tiền tài, đơn thuần yêu đương, đơn thuần vui vẻ.

- Triệt... Ta yêu chàng!

- Ta cũng vậy! Ta yêu Ngân nhi, yêu Ngân nhi thật nhiều!

Tĩnh Triệt vừa thủ thỉ bên tai Doãn Thừa Ngân vừa dùng sức đỉnh tới, vì tư thế này làm cho chân cùng với ngực Doãn Thừa Ngân cùng lúc bị ép lại, ép hắn đến khó thở. Đại điểu giống như một cái chày bằng lửa không ngừng thiêu đốt bên trong nội bích hắn, dâm thủy càng lúc càng ồ ạt tràn ra chảy dọc xuống đùi trong của hắn, chảy xuống tận mắt cá chân. Hắn cảm giác như ruột cũng bị nghiền ra, đùi bị chèn ép đến đỏ rát, mà nơi đang bị xuyên xỏ cũng đã sưng lên từ lúc nào. Hắn hàm hồ buông một tiếng thở dốc, âm thanh rên rỉ đứt quãng càng lúc càng to, làm cho Tĩnh Triệt phải đưa tay bịt miệng hắn lại.

Hai mắt hắn mở to, khóe mắt lúc này chảy ra vài giọt nước, hai bên má bởi vì phấn khích mà đỏ ửng lên đến tận mang tai, nước da vốn dĩ màu đồng lúc này cũng đã đổi khác, nhìn càng kích thích mê người.

- Ngân nhi... Ngân nhi!

Tĩnh Triệt giống như sóng mà ập tới, Doãn Thừa Ngân lại không chịu thua thế mà gỡ tay y ra, hắn cắn lên tai y, liếm mút vành tai cho đến khi dính đầy nước bọt. Tĩnh Triệt cơ hồ bị kích thích đến cực độ, y cúi người luồn tay qua chân còn lại của Doãn Thừa Ngân bế hắn lên, sau cùng áp hắn vào tường bì bạch làm hắn.

- A A ức! A ha! A!

- Triệt! Thật sướng! A a!

Doãn Thừa Ngân nén lại tiếng rên rỉ nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được mà bộc phát ra, Tĩnh Triệt càng lúc càng giống như hóa sói, y đẩy đưa tốc độ càng nhanh, ép chặt hắn vào trong tường.
Doãn Thừa Ngân khẽ nhíu mày, tường ở phía sau không được láng mịn cạ vào lưng hắn đến rách da, vết cứa xây xát không là gì so với những vết thương hắn từng chịu qua, nhưng hắn lại giống như một đứa trẻ muốn được dỗ dành, hắn thủ thỉ bên tai Tĩnh Triệt.

- Triệt... Tường hỏng rồi, cạ vào lưng ta thật đau!

- Là thật sao!

Đây dường như không phải là một câu hỏi, Tĩnh Triệt là đang lo lắng cho hắn, vẻ mặt khẩn trương đến độ làm cho hắn phải nhếch môi lên cười trấn an.

- Chỉ đau một chút thôi.

Nhưng Tĩnh Triệt không có tin lời hắn, y thả hắn xuống rồi xoay người hắn lại, y áp hắn ấp sấp vào trong tường, còn cẩn thận chừa cho hắn một kẽ hở để không bị thương.

Ngón tay y trượt lên lưng hắn, trên những vết sẹo to nhỏ đã xuất hiện những vết cứa nho nhỏ, máu rịm ra, y chua xót hôn hôn rồi lại liếm lên lưng Doãn Thừa Ngân, kích thích nơi hậu đình ngứa ngáy của hắn. Hắn đẩy mông ra sau vừa vặn tiếp xúc với hạ bộ Tĩnh Triệt, dâm thủy ướt át làm cho đại điểu cương cứng trở nên hưng phấn cực kì, cơn hứng tình dâng lên, người phía sau lại đem đại điểu nhét sâu vào trong nội bích hắn.

- A.. A!

- Triệt! Ta sướng quá! Ư.. A!

- Ta yêu chàng! Ta yêu chàng! A a a! Cây gậy của chàng làm ta sướng.. A... chết mất!

Tĩnh Triệt nóng đỏ mắt, y vốn là một người có vẻ ngoài thanh cao, cũng vô cùng xem trọng lễ tiết, nhưng ngay lúc này nghe thấy Doãn Thừa Ngân tục tĩu khen ngợi thì cổ họng lại dâng lên một trận khô khốc. Không được rồi, lễ tiết, làm ơn, y phải giữ lễ tiết, là một nam nhân sinh ra trong hoàng tộc, bộ dạng đoan chính cùng với lễ nghi chuẩn mực là quan trọng nhất. Trong đầu Tĩnh Triệt xoay cuồng.

- Xem nào, có phải là muốn vi phu dùng cây gậy thịt này đâm nát cái lỗ của Ngân nhi hay không, nói đi, vi phu chơi ngươi sướng đến như thế nào hả?

- Sướng... Rất sướng... a.. A! Nếu ta là nữ nhân... A ha... thì đã sớm sanh hài tử cho chàng luôn rồi!

- Ha... vậy ta phải làm sao để Ngân nhi sanh hài tử cho ta luôn mới được!

Tĩnh Triệt đưa đẩy hông đỉnh tới, mỗi một từ chậm rãi là một lần dùng sức đâm thật mạnh. Y không ngờ chính mình còn có thể nói ra mấy câu thô tục như vậy, hốc mắt trong phút chốc đỏ lên, Doãn Thừa Ngân càng rên rỉ khiêu khích, y càng muốn phát ra mấy câu tục tĩu như vậy. Y quả thật đã làm mất mặt dòng dõi Tĩnh gia rồi.

Nhưng dù là vậy y vẫn muốn cùng Doãn Thừa Ngân nói mấy câu như vậy, y giơ tay đánh bốp lên đùi hắn một cái.

- Ngậm ta chặt như vậy, Ngân nhi thật là hư, vi phu phải dùng cây gậy lớn này phạt Ngân nhi thôi.

- Ưm.. A a! Phạt ta... Xin hãy phạt ta đi!

- Phạt này! Cho ngươi phạt! Ngân nhi cứ dụ dỗ ta như vậy thì ta biết phải sống sao đây chứ!

Tĩnh Triệt cật lực đẩy tới, mỗi một câu là một cú thúc sâu đến không tưởng, như muốn chạm đến nơi sâu thẳm nhất trong cơ thể Doãn Thừa Ngân, nhìn hắn run rẫy cùng với cả người ửng đỏ làm y hưng phấn không thôi. Phân thân cứ mỗi lúc đưa đẩy lại bị siết chặt hơn, giống như gọng kiềm sắc bén muốn cắn đứt y ra. Doãn Thừa Ngân hai tay áp vào trong tường, ngón tay không ngừng cào cấu, quả thực sướng muốn chết, Tĩnh Triệt đúng là làm chuyện này quá giỏi!

- Ưm.. A! A!

Hắn nghe từng trận tê rần, mỗi một lần bị đưa đẩy là một lần sướng, Tĩnh Triệt vươn tay ra phía trước nắm lấy nhục căn của hắn vuốt ve, hai tầng chà đạp ép hắn như muốn hỏng. Doãn Thừa Ngân thều thào khóc lên.

- Ta... A! Ra.. Ta muốn ra.. A!

- Thật sướng quá!! Triệt!

- Ta muốn ra! A a! Ha...!

Tĩnh Triệt cảm giác được Doãn Thừa Ngân đang lắc hông nhiều hơn, nghĩ tới việc hắn sắp bắn liền đem ngón tay bịt lỗ nhỏ ở đỉnh quy đầu của hắn lại. Hắn bị đột ngột chặn lại liền than khóc van xin.

- Cho ta bắn..!

- Chờ ta.. Ha... Cùng nhau ra! Ở đây làm một lần, lúc về phòng lại bồi Ngân nhi thêm lần nữa.

- Hức..!

Doãn Thừa Ngân liều mạng gật đầu, Tĩnh Triệt nhận được đáp ứng của hắn liền dùng sức lực mạnh mẽ nhất làm hắn, hông y cùng với mông hắn va chạm càng lúc càng phát ra tiếng bạch bạch to rõ ràng, dâm thủy giống như thủy triều ào ạt tràn ra. Doãn Thừa Ngân bị từng đợt sóng vùi dập không thể nào đứng vững, hắn hai chân khuỵu xuống như muốn ngã nhưng bụng đã được Tĩnh Triệt đỡ lại. Tay y thì vẫn như cũ không cho hắn ra, động tác xoa nén lại gia tăng thêm kích thích.

Doãn Thừa Ngân lắc lắc đầu, hắn thật sự muốn bắn lắm rồi.

- Triệt, cho ta bắn đi... Hức! Ta sẽ yêu chàng cả đời!

Tĩnh Triệt có chút muốn cười, ai lại đem chuyện này ra trao đổi tình cảm cả đời chứ, nhưng không để hắn đợi lâu, y sau vài chục phát đâm rút mạnh mẽ cuối cùng cũng trút xuống tinh túy sâu bên trong nội bích ẩm ướt của hắn. Tay của y cũng đồng thời bỏ ra, tính khí được buông lỏng liền "phụt" một cái bắn đầy tinh dịch lên tường.

Doãn Thừa Ngân lúc này xoay người lại, hắn vòng hai tay lên cổ Tĩnh Triệt, môi hôn giao nhau, triền miên day dứt.

Ngay lúc này phát giác được có tiếng gõ mõ "đề phòng củi lửa" xa xa vang lên. Tĩnh Triệt nhặt lấy bộ y phục mỏng manh khoác lên người Doãn Thừa Ngân sau đấy cũng mặc vào y phục của chính mình.

- Hay là ta bế Ngân nhi vào trong nha!

- Hừ, không được. Ta cũng đâu phải là một nam nhân yếu đuối, chút chuyện nhỏ này ta chịu được.

Doãn Thừa Ngân nói rồi xoay người bước đi, chỉ là chưa đến hai bước hắn đã nghe vùng hông chính mình phát ra tiếng kêu kháng nghị, hai chân hắn mỏi nhừ dường như không còn sức lực. Rõ ràng đâu thể như đánh ngoài chiến trường nhưng sao lại hao tổn sức lực như vậy, nhưng hắn nhất định không chịu thua cố bước thêm một bước.

Cuối cùng một chân đau đến không tả nổi, vùng bắp chân như bị kéo căng.

- Aiii... Đau đau!! Triệt, chàng mau cõng ta!

- Được... Được!

Tĩnh Triệt vội vàng cúi người xuống để Doãn Thừa Ngân leo lên lưng chính mình sau đấy cõng đứng lên.

- Ta nói rồi mà, lần nào cũng cứng đầu cậy mạnh.

- Ta tưởng ta đã quen rồi, với lại đều là làm xong ngủ tại giường, ta đâu nghĩ là lại tốn sức nhiều như vậy chứ!

- Vi phu còn có thể làm cho Ngân nhi tốn sức lực nhiều hơn nữa, có muốn thử qua hay không?

Doãn Thừa Ngân bĩu môi "xì" một tiếng.

- Vậy thì xin nhờ phu quân rồi, ta thật muốn lĩnh giáo qua lực hông bá đạo của phu quân đó nha!

Bọn họ cứ như vậy người tung người hứng cho đến khi về tới phòng ngủ, trăng lúc này cũng đã lên cao, đêm tối cũng trở nên vắng lặng hơn nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro