Dựng thiếp (cuối)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: 7 Lần 1 Đêm

Hôm sau Mục Ngữ Lan tỉnh lại, vừa quay đầu đã thấy được nam nhân canh giữ bên người nàng, trên mặt nam nhân tràn ngập áy náy.

"Ngữ Lan, ta..." Vệ Nghệ Truân có chút không biết làm sao, hắn không biết nên mở miệng thế nào, trên nguyên tắc, hắn vi phạm lời thề với thê tử phải nên xin lỗi, chỉ là hắn không biết thê tử có chấp nhận hay không.

"Không cần phải nói, lão gia, tạm thời người để em một mình đi!" Nữ nhân nói xong liền quay lưng, nín thin không nói gì nữa.

Vệ Nghệ Truân đành phải xám xịt rời đi, dù sao thê tử của hắn vẫn đang giận dỗi, hắn cũng không thể chọc vào họng súng.

Ba ngày sau, thê tử cuối cùng chủ động đi gặp hắn, mấy ngày nay Vệ Nghệ Truân vẫn luôn ở trong thư phòng, ai cũng không gặp, dù Mộng Mộng có tới hắn cũng kiềm chế xao động trong cơ thể không cho Mộng Mộng tiến vào, hắn biết làm thế cũng vô ích nhưng hắn chỉ cầu được bình yên mà thôi.

Sau khi nam nhân đỡ nữ nhân ngồi xuống bèn nhanh chóng nói: "Ngữ Lan, vi phu sai rồi, sau này ta sẽ không làm thế nữa, em đừng giận được không?"

"Lão gia cứ an tâm, Ngữ Lan không tức giận." Mục Ngữ Lan thần sắc bình tĩnh, tiếp tục nói: "Trong khoảng thời gian này Ngữ Lan đã suy nghĩ kỹ, nếu Ngữ Lan không thể thỏa mãn được nhu cầu sinh lý của lão gia thì hứa hẹn trước đây sẽ không tính nữa."

"Ý em là..." Vệ Nghệ Truân mở to hai mắt, không hề ngờ được thê tử mấy ngày không gặp lại cho hắn một đáp án như vậy.

"Đúng vậy, lão gia có thể không cần kiêng dè em, Ngữ Lan sẽ không ngăn cản người làm chuyện vợ chồng với Mộng di nương, chỉ là..." Nữ nhân trầm mặc vài giây, "Ngữ Lan gả vào vệ phủ nhiều năm, chịu cảnh không con, đây là kết cục ngày hôm nay của Ngữ Lan, cho nên... Lão gia, nếu di nương mang thai, có thể để em nhận đứa bé làm con nuôi không, cho thỏa nỗi lòng mong muốn làm mẹ của Ngữ Lan." Nói rồi nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía nam nhân.

"Chuyện này... đương nhiên có thể!" Vệ Nghệ Truân không chút do dự đồng ý, chỉ là đứa con thôi, một chút cũng chẳng khó, huống chi thê tử đã vì hắn mà xuống nước nhún nhường, nếu chút chuyện nhỏ này hắn cũng từ chối chẳng phải là quá mức vô tình hay sao.

"Cảm ơn lão gia." Nữ nhân đứng dậy cúi mình vái chào, "Đúng rồi, lão gia, ngoại trừ việc này, Ngữ Lan còn muốn giới thiệu cho ngài một nhân nhi, Nguyên Hương, vào đi!"

"Dạ, phu nhân~"

Một nhân nhi đương độ xuân thì chậm rãi đi tới, dung mạo yêu kiều, thân hình đẫy đà cong mướt, hoàn toàn không hề thua kém gì với Mộng di nương.

"Phu nhân, đây..." Một mỹ nhân mê hồn như thế xuất hiện khiến Vệ Nghệ Truân không khỏi trố mắt ra nhìn, hắn không kìm được nuốt nuốt nước miếng.

"Là như vầy, Ngữ Lan hiểu được tâm tình nóng lòng muốn ẵm cháu của lão phu nhân, em lo một mình Mộng di nương không ứng phó nổi, nên Ngữ Lan liền tự chủ trương tìm một nhân nhi ở nhà mẹ đẻ của mình, định để hắn và Mộng di nương cùng phụng dưỡng lão gia, tăng thêm tỷ lệ thụ thai."

"Chuyện này... Vi phu không có ý kiến, chỉ là phu nhân em..." Nam nhân thật cẩn thận nhìn thê tử, hắn không thể tin được thê tử mình lại hào phóng như thế.

"Tất nhiên là Ngữ Lan không ngại, sẵn tiện nói luôn, Nguyên Hương cũng là song nhi giống Mộng di nương, trước khi tới đây đã được dạy dỗ rất tốt, cho nên lão gia chỉ cần tận tình hưởng thụ là được."

"Phu nhân, em... em thật tốt với vi phu..." Vệ Nghệ Truân cảm động mà ôm lấy thê tử.

"Đây là điều thê tử nên làm." Mục Ngữ Lan vùi đầu vào lồng ngực của nam nhân, ở chỗ hắn không nhìn thấy, nàng lộ ra một ánh mắt ngoan độc.

Không để ý?

Làm sao mà không để ý cho được?

Nàng biết hết thảy đều do bàn tay của lão phu nhân nhúng vào, nghĩ đến trong thư phòng đêm đó, dâm phụ đáng chết kia dám trần trụi khiêu khích nàng là nàng tức giận run rẩy cả người, trước mắt nàng đấu không lại lão phu nhân, nhưng một di nương nho nhỏ nàng vẫn có thể ra tay.

Nếu dâm phụ này ỷ vào lão gia sủng ái nên không thèm nể nang ai, vậy thì chỉ cần đoạt đi phần sủng ái duy nhất này là được, đến lúc đó sắc mặt người này chắc hẳn rất xuất sắc.

Nhưng đã mấy tháng trôi qua, tình huống nữ nhân luôn chờ đợi lại chậm chạp không tới, lão gia gần như xử lý mọi việc công bằng đâu ra đấy, chỉ cần đêm thứ nhất ngủ với Mộng di nương thì đêm thứ hai nhất định sẽ qua chỗ Nguyên Hương, không hề thiên vị một ai.

Nếu nói vậy thi chẳng phải kế hoạch của nàng xôi hỏng bỏng không rồi sao, phải biết là vì chuyện này mà lão gia đã lâu chưa từng ngủ lại qua đêm trong sương phòng của nàng.

Thật sự chờ không nổi nữa, màn đêm vừa buông xuống nàng liền một mình một người đi ra ngoài, dựa theo quy luật của lão gia đến sương phòng Nguyên Hương, Mục Ngữ Lan bước nhanh tới chỗ mục tiêu, bây giờ nàng phải nhìn cho thật kỹ.

Bước đến cửa sân, còn chưa đi vào đã nghe được tiếng kêu dâm loạn truyền ra từ bên trong, nàng nhíu mày cẩn thận lắng nghe, càng nghe càng không thích hợp, âm thanh truyền ra từ bên trong truyền dường như không phải chỉ có hai người.

Chẳng lẽ?!!

Mục Ngữ Lan đột nhiên đẩy cửa đi vào, sau đó liền thấy được giữa mảnh sân trống trải một tấm vải bông, có hai người đang nằm bên trên, vậy mà lại là Nguyên Hương và hồ ly tinh kia!

Lúc này hai người đang trần truồng ôm nhau, nguyên hương nằm bên trên hồ ly tinh không ngừng vặn vẹo cái mông, Mục Ngữ Lan nhìn không rõ lắm, nhịn không được lại tiến gần thêm một bước, kết quả lại nhìn thấy trượng phu của nàng đang quỳ gối phía sau bọn họ, dí mặt vào bên trong mông của hai người mà thỏa thích say sưa bú liếm lỗ lồn của bọn họ!

Vệ Nghệ Truân không hề để ý thê tử mình đang đứng một bên, hiện tại hắn đã si mê đắm đuối hai đĩ dâm nên chẳng còn quan tâm chuyện gì khác. Hai nhân nhi ôm nhau chặt chẽ, lúc này lồn nhỏ của hai người kề sát chà ép vào nhau, cảnh tượng trông vô cùng dâm uế khiến nam nhân nhìn đỏ cả mắt, nứng cặc không chịu được.

Nam nhân vươn cánh lưỡi liếm tơ liếm tớt môi lồn múp rụp của hai lỗ dâm, hai người lập tức run rẩy co giật mãnh liệt. Vệ Nghệ Truân cười dâm một tiếng, tiếp theo há to miệng, lúc thì ngậm lấy một cái lồn đút lưỡi vào trong ngó ngoáy, bú mút chép chép sụp sụp nước nhờn chảy ra bên trong thịt lồn, lúc thì lại quay sang bú lấy bú để cái lồn khác, khiêu khích hột le nhỏ sưng cứng ló đầu trồi lên, bận tối mắt tối mũi không dứt ra được.

Nam nhân đang bú lồn cũng không quên đánh giá: "Ưm... lồn nhỏ của Mộng Mộng dâm cực kỳ chặt... suýt thì gia không rút nổi lưỡi ra ngoài... Ưm... còn Nguyên Hương dâm thì chảy nước lồn nhiều cực... vừa dâm vừa ngọt... Ưm hô... gia uống hoài không hết... Ưm oh oh..."

"Rốt cuộc là hai đứa em lồn ai ngon hơn... Lão gia... mau nói đi... Ứ á..." Nguyên Hương quay đầu nũng nịu hỏi.

"Cái lồn nào cũng ngon hết... Ưm... Gia chọn không được... Ha... Xem ra đành phải dùng cặc bự của gia nắc lồn một phen để cảm nhận..."

Nam nhân nói xong đứng thẳng người lên, đỡ lấy con cặc bự chảng đáng sợ của bản thân nhắm ngay cửa lồn phía dưới, phập một tiếng đóng thọc vào như búa đập.

"Shhh hô... lồn nhỏ của đĩ Mộng Mộng vẫn bót như thế ahh... bóp lồn giỏi cực kỳ... Oh... Gia nứng cặc quá, sướng muốn thăng thiên... Óh oh..."

Vệ Nghệ Truân phê đến nỗi ngửa đầu gầm nhẹ, cặp mông săn chắc hối hả phập phập phập như môtơ, gần như lần nào thọc vào cũng đều thọc cặc lút cán, đụ địt tàn nhẫn đến độ nhân nhi dưới thân phải không ngừng la hét chói tai.

"Lão gia... người lại đụ Mộng Mộng trước... Nguyên Hương không đồng ý!"

Nhân nhi nằm bên trên nhìn nam nhân oán trách một cái, mông nhỏ nõn nà hẩy lên đong đưa lắc lư trước mặt nam nhân.

Yết hầu nam nhân thắt lại, hắn kéo nhân nhi dậy để người dựa lưng vào hắn, một tay đưa ra phía trước bóp vú bự dùng sức vân vê nhào nặn, một tay còn lại mò xuống phía dưới nhân nhi nắm lấy cặc nhỏ nhẹ nhàng vuốt ve.

Nam nhân nghiêng đầu ngậm lấy vành tai mềm mọng, thở hổn hển dỗ dành, "Ưm... bé đĩ nhỏ của gia... đừng gấp... Đợi lát nữa sẽ đến lượt em... Ư ahh ohh... Gia âu yếm em trước nhé... sướng không... cặc nhỏ có thấy nứng không... Ưmh..."

"Gia... Gia... Nguyên Hương nứng lắm... gia thật biết thương Nguyên Hương... Ứm á á..."

Tiểu nhân nhi nằm trong lòng nam nhân dâm lãng uốn éo cơ thể mềm mại, khiêu khích của nam nhân càng khiến lồn nhỏ của hắn ngứa ngáy phát điên, nước lồn chảy ra ròng ròng như lũ, háo hức thèm khát con cặc vừa to vừa cứng của nam nhân xé toạc lồn mình.

Mộng Mộng phía dưới cũng bị đụ sướng tê tái, đồng tử hắn tan rã, tầm mắt vô tình quét tới một bóng hình nào đó, sau khi định thần nhìn thấy rõ ràng hắn bèn phóng đãng lớn giọng rên rỉ.

"Lão gia... mau nhìn... Tỷ tỷ tới... Nàng lại thấy lão gia đang nắc lồn dâm của Mộng Mộng... Ứ á á áaaa... Con cặc của gia vừa nóng vừa bự... đụ lồn Mộng Mộng sướng lắm... Á áaaaa..."

"Phu nhân... khuya rồi... sao em lại tới đây... Thật sự xin lỗi... Vi phu hiện tại rất bận... bận gieo giống cho hai đĩ dâm... ứm óh oh... dù sao đây cũng là tâm nguyện của phu nhân... Vi phu phải nỗ lực hoàn thành mới được... Ưm... bé cưng Nguyên Hương... le lưỡi ra... gia bú cho em... Shhhh oh ahh... bé đĩ Mộng Mộng... lồn dâm bót quá... gia bị em kẹp muốn phọt tinh... Ứm ưm ohhh..."

Mục Ngữ Lan thấy trượng phu sau khi phát hiện ra mình chẳng những không dừng lại mà còn đụ địt mạnh bạo hơn, vừa hôn lưỡi ướt át với người này vừa nặng nề giã cặc bôm bốp vào lỗ lồn người kia trước mặt nàng, hoàn toàn không coi nàng ra gì, lập tức lớn giọng mắng: "Lão gia, người đang làm gì vậy? Đang ở bên ngoài lại làm ra mấy việc dâm loạn tục tĩu này, còn ra thể thống gì!"

"Phu nhân yên tâm... Ưm... Vi phu đã sai hạ nhân đi hết rồi... Sẽ không có ai phát hiện đâu... oh oh... bé lồn nứng chảy nước rồi... cặc bự của gia cứ như được ngâm mình trong suối nước lồn vậy... Phê quá... Shhh oh... Cặc nứng không chịu nổi... Ưmm óhhhh..."

Từng đợt sóng khoái cảm tuôn ra từ dương vật kích thích nam nhân càng thêm điên cuồng liếm hút cái miệng nhỏ của nhân nhi, bàn tay vốn đang vuốt ve cặc nhỏ lúc nãy đã sớm thọc hai ngón tay vào lỗ lồn rỉ nước chèm nhẹp tùy ý moi đào móc gãi.

"Lão gia, người... Vì sao Mộng di nương lại ở đây... Vì sao ba người các người lại..." Thứ Mục Ngữ Lan chân chính để ý chính là cái này, kế hoạch ban đầu của nàng là để Nguyên Hương đấu đá với Mộng di nương, cuối cùng hai bên lưỡng bại câu thương, nàng làm ngư ông đắc lợi, lại không ngờ sự việc phát triển hoàn toàn ngược lại với dự tính của nàng.

"Ưm... Vi phu cảm thấy đụ từng người một thực sự quá phiền phức... bèn dứt khoát chơi một lần ba người... Hơn nữa hai bé đĩ cưng cũng đồng ý... Có phải không... bé cưng Mộng Mộng Nguyên Hương dâm đãng của gia... Ứm ohh... Không được... đầu cặc bị bé lồn dâm của Mộng Mộng cắn... Muốn bắn...Ahhh bắn!"

Sau khi nam nhân gầm lên bắn tinh trùng đậm đặc vào lồn một nhân nhi xong lại rút ra, tuốt tuốt hai cái rồi đứng lên ôm một nhân nhi khác trong lồng ngực xoay người, "Cục cưng Nguyên Hương... đến lượt em... Cặc bự của gia tới đây..."

Nói xong lập tức dập thẳng con cặc vẫn còn cứng ngắc sau khi bắn vào lồn non trơn mềm ẩm ướt, ngay sau đó hắn vòng tay ôm cái mông vểnh của nhân nhi lên, cặp đùi thon dài của nhân nhi rất tự nhiên vòng qua kẹp chặt eo hắn.

"Lồn nhỏ mọng nước của cục cưng Nguyên Hương cũng rất giỏi... người phu nhân đề bạt có khác... Ngữ Lan... Vi phu rất biết ơn em...oh... em tìm cho vi phu một bé dâm phụ lẳng lơ như thế... Vi phu thật sự rất rất vui... Shh hô... Lồn bót nhiều nước lại còn ấm... Cặc bự của gia sướng còn hơn phê thuốc... Đụ chết em... Ohhh... Nắc hư lồn bé đĩ dâm luôn được không... Ứm óh ohhhh..."

Nam nhân ôm tiểu nhân nhi vừa thít mông dọng cặc vừa đi về phía nữ nhân, câu từ ô uế dâm loạn phun ra khỏi miệng: "Phu nhân... Vi phu nhất định sẽ vì em... hung hăng thao con đĩ dâm này... Tranh thủ để ẻm mang thai... hoàn thành giấc mộng làm mẹ của em... Ưm ohh ohh..."

"Tỷ tỷ... Lão gia thật là lợi hại... con cặc bự đụ Nguyên Hương sướng lắm... Ư... Thật hâm mộ tỷ tỷ... Có được một tấm chồng biết lo cho thê tử như vậy... Muội muội thật sự rất hâm mộ ức... Ứ á á á áaaa..."

Lời lẽ dâm loạn của tiểu nhân nhi khiến nam nhân nghe thấy hứng phát điên, hắn xóc xóc thân mình của nhân nhi, một tay vòng chặt eo nhỏ, tay kia thì mò xuống cánh mông trắng nõn căng mập của tiểu nhân nhi vừa bóp vừa xoa, sau đó vươn ngón trỏ và ngón giữa moi một chút nước nhờn dính nhớp từ lỗ lồn, kéo đến trên lỗ đít ấn ấn rồi thọc cái ọt vào trong.

"Bé đĩ dâm... em thích lão gia vừa dùng cặc bự đụ cái lồn hư hỏng vừa móc đít em nhất đúng không ... Shh hô ohhh... Lồn em đang co bóp này... cục cưng Nguyên Hương ... Có phải nứng lắm không hả... oh ah gia móc đít dâm của em sướng lắm đúng không... Có muốn gia móc gãi nữa không... Ứm ohhh..."

"Muốn... Nguyên Hương muốn lão gia moi lỗ đít... Còn muốn lão gia xách cặc đụ lỗ đít em nữa... Ứm á á á..."

"Cái này không dễ làm đâu... con cặc của gia phải phọt tinh vào bé lồn dâm của em mới được... Bởi vì lão gia đã đồng ý với phu nhân... đụ em mang bầu...ohh... Vậy... gia sẽ thường xuyên moi lỗ đít em nhiều hơn nhé... móc cho em phê y như được cặc bự đụ được không... Ưm hô... Sướng cặc quá... bé dâm của gia... lẳng lơ dâm loạn như thế hahh... Gia sắp không chịu nổi... Ứm ứm... Muốn bắn... Phu nhân... Vi phu muốn bắn trong lồn cục cưng dâm đãng... Bắn ngập lồn em ấy... khiến ẻm mang bầu đứa nhóc béo tròn cho em... Óhhh óhhh ah ahh..."

.

Sau đó nữ nhân lại ngất xỉu thêm lần nữa.

-----

Nội dung trứng màu: 

Một năm sau, Mộng Mộng và Nguyên Hương cuối cùng cũng mang thai, hai người chẳng phân biệt trước sau, hiện đã hơn tám tháng.

Mục Ngữ Lan trải qua những chuyện liên tiếp này đã từ bỏ tranh đoạt, sau khi nàng ý thức được hai người họ hợp tác với nhau nàng đã triệt để mất trắng.

Chỉ là nàng lại không ngờ, lão gia và hai người này trắng trợn táo bạo như thế, dám công khai chạy đến sương phòng của nàng điên cuồng quấn quýt giao cấu.

"Lão gia, sao người có thể làm việc này ở trên giường em, huống chi hai người họ đã mang thai tám tháng, thật là làm bậy quá mức!"

"Ưm... Vi phu cũng không muốn... Ứm ưm... hai bé đĩ dâm nói muốn để phu nhân cảm nhận được niềm vui sắp có con... dù gì bọn họ cũng sắp sinh rồi... em cũng sắp được ôm con... Cho nên vi phu liền... Ưm ưm... Sữa ngon quá đi..."

Vệ Nghệ Truân ngồi ở trên giường, hai tiểu nhân nhi quỳ gối hai bên hắn, mỗi người ôm một bầu vú sữa đút vào trong miệng nam nhân, nam nhân tham lam bú mút chùn chụt hai núm vú, hút sữa bên trong uống một cách ngon lành, con cá chà bặc phía dưới được tay nhỏ của bọn họ vuốt lên vuốt xuống, khung cảnh dâm uế vô cùng.

"Phu nhân... Vi phu nghĩ... Nếu em khát vọng được có con như vậy... Vi phu lại nạp thêm mấy tiểu mỹ nhân... bắn tinh cho bọn họ... để con bọn họ sinh ra đều cho em nuôi hết được không... Ưm oh... Gia nứng cặc quá... cục cưng Nguyên Hương... xách lồn lên đây... Gia muốn nắc lồn dâm của em... Shhh oh ohhhh..."

Một màn điên loạn say mê lại bắt đầu.

Nữ nhân yên lặng nhìn hết tất cả, nội tâm cực kỳ phức tạp.

Có lẽ đây chính là cái gọi là, đã mất phu nhân lại thiệt quân!

-----------

Ngồi sắp xếp câu chữ trong đầu mà ngại muốn xỉu luôn á trời, lấy tay bụm mặt giả vờ trăn trở suy tư các thứ cho bạn cùng phòng khỏi nghi :">

Cuối cùng cũng xong phần Dựng thiếp, phần Trà xanh sắp lên sàn 🎉🎉🎉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro