Sư đồ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: 7 Lần 1 Đêm

Sự việc xong xuôi, Tạ Lâu Hoa thuận lợi giải hết dâm độc, nhưng một khắc lý trý trở về hắn cảm thấy hối hận không thôi, thế mà hắn thật sự ra tay với đồ nhi mình, quả thật là suy đồi đạo đức.

Thế này thì bảo hắn phải đối mặt với thê tử làm sao đây, bản thân nàng đã cực kỳ nhạy cảm mà hắn lại dám đâm một nhát vào ngực nàng, hắn đúng thật là... đáng chết!

"Sư phụ, người..." Phùng Liên Liên cẩn thận nhìn nam nhân, sau khi giải độc sư phụ khiến em cảm thấy cực kỳ bất an.

"Liên Liên, con về trước đi, sư phụ muốn bế quan một đoạn thời gian."

"Sư phụ..." Nam nhân đã xoay người, Phùng Liên Liên không dám nhiều lời, đành phải chậm rãi rời đi.

Kết quả sang ngày thứ hai sư huynh báo cho em kể từ hôm nay em sẽ tu luyện cùng với các đệ tử trong Huyền Thanh Tông, về sau không cần đi theo bên cạnh sư phụ nữa.

Phùng Liên Liên không thể tin được, em nhanh chân chạy tới động phủ của sư phụ, phát hiện ngoài cửa đã lập kết giới, em không thể nào trực tiếp đi vào.

"Sư phụ! Người cho con vào đi, vì sao không cho con theo bên cạnh người, người không cần con nữa sao, sư phụ..." Phùng Liên Liên chẳng biết làm gì ngoài việc đứng bên ngoài la to, nhưng nam nhân lại không hề đi ra.

"Sư phụ..."

Đứa nhỏ đau lòng muốn chết rời đi, sau đó những ngày tiếp theo em lại đến động phủ gọi sư phụ, đương nhiên vẫn chẳng nhận được bất kỳ lời đáp nào. Thế là, ngày này sang ngày khác, hôm nào Tạ Lâu Hoa cũng nghe thấy đồ nhi nhỏ khổ sở kêu khóc với mình, trong lòng hắn cũng rất mực day dứt, một mặt hắn thấy hổ thẹn vì đã phản bội thê tử, mặt khác hắn cũng đau lòng khi thấy đồ nhi nhỏ khóc lóc thành khẩn như thế, nhưng mà hắn không thể mềm lòng, không thể lại gây ra sai lầm nghiêm trọng nào nữa.

Mãi cho đến một ngày Tạ Lâu Hoa không nghe được âm thanh của đứa nhỏ vang lên ngoài cửa động phủ hắn mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, nghĩ rằng cuối cùng Liên Liên cũng từ bỏ, nhưng lại không ngờ đồ đệ của hắn mất tích.

Tạ Lâu Hoa vẫn phải đi ra, mất tích là chuyện lớn, hiện tại ma tu bên ngoài đang hoành hành ngang ngược, vạn nhất Liên Liên bị bắt đi thì hậu quả quả thật không dám tưởng tượng.

Nam nhân tìm kiếm ba ngày cuối cùng cũng tìm được đứa nhỏ trên đỉnh huyền nhai.

"Liên Liên, con đang làm gì vậy, mau trở về!"

"Sư phụ, người cuối cùng cũng ra gặp con..."

Khuôn mặt nhỏ của đồ nhi dính đầy nước mắt, giữa mày mơ hồ có hồng quang lập loè, Tạ Lâu Hoa hơi cau mày, đây là dấu hiệu sắp sinh ra tâm ma!

"Liên Liên, đừng giận nữa, bên kia nguy hiểm lắm, mau tới đây!"

"Hu hu người cũng không cần Liên Liên nữa, Liên Liên tồn tại còn có ý nghĩa gì, sư phụ, vĩnh biệt..." Phùng Liên Liên nói xong thả người nhảy xuống ngay trước mặt sư phụ.

"Liên Liên!"

Nam nhân nhanh chóng nhào lên muốn bắt lấy đứa nhỏ nhưng đã không còn kịp nữa, hắn gần như làm theo bản năng theo sát nhảy xuống huyền nhai, sau đó vận linh lực tăng tốc lao xuống dưới cho đến khi ôm được đứa nhỏ vào lòng, đồng thời dùng một điểm nào đó đạp chân để chống đỡ, cuối cùng thuận lợi đáp đất.

Cả hai người đều bình yên vô sự.

"Sư phụ..." Đứa nhỏ nước mắt lưng tròng nhìn nam nhân, hai tay ôm chặt lấy cổ đối phương.

"Liên Liên, vi sư hỏi con, con sinh ra tâm ma như thế nào?"

"Tâm ma...?" Đứa nhỏ khó hiểu, không rõ lắm nam nhân đang nói cái gì.

"Quả thật là sắp có tâm ma, con phải tu luyện nhiều hơn nữa để ngăn ngừa tâm ma xâm chiếm tâm trí con."

"Liên Liên không biết, trong khoảng thời gian này con rất đau khổ, bởi vì sư phụ người không cần con..." Phùng Liên Liên nói rồi lại bắt đầu rớt nước mắt.

Tạ Lâu Hoa thở dài, hắn theo thói quen sờ đầu đứa nhỏ, "Sư phụ sao lại không cần con được, chỉ là..." Hắn không biết nên mở miệng như thế nào.

"Nhưng mà sư phụ ơi, chỉ cần sư mẫu không biết con và người song tu thì chẳng phải là không sao rồi sao?"

"Liên Liên con không hiểu..."

"Không, Liên Liên hiểu hết, sư phụ yêu sư mẫu sâu đậm, Liên Liên... Liên Liên sẽ không quấy rầy đến hai người, cho nên xin người cho Liên Liên ở lại bên cạnh người được không, được không..."

"Con..." Dù sao đứa nhỏ cũng có thể coi như là đứa con mình nuôi lớn, thấy bộ dáng đáng thương đó, nói thật, nam nhân đúng là không thể thốt nổi lời từ chối, huống chi lỡ như từ chối lại làm tâm ma của đứa nhỏ nặng thêm thì không tốt.

Trầm mặc một lát, hắn chậm rãi mở miệng: "...Con vẫn nên tu luyện cùng các sư huynh sư tỷ đi, chẳng qua... ngoài chuyện này ra, những chuyện khác sư phụ sẽ không từ chối con." Ít nhất chuyện thê tử yêu cầu hắn cần phải hoàn thành, dù sao thì cũng không nên làm thê tử thấy bất an thêm nữa.

"Không từ chối Liên Liên... nghĩa là Liên Liên muốn song tu với sư phụ cũng được sao?"

"...Ừm."

"Thật tốt quá, sư phụ!"

Đứa nhỏ nháy mắt vui vẻ ra mặt, sau đó hôn lên cánh môi nam nhân, nam nhân tạm dừng vài giây rồi lại làm sâu thêm nụ hôn của hai người, dưới vực sâu dần dần vang lên tiếng rên rỉ mờ ám.

Chỉ là ức chế tâm ma của Liên Liên thôi, hệt như đạo lý Liên Liên vì hắn giải độc vậy, chỉ cần không để thê tử biết thì hẳn sẽ không có việc gì.

Như vậy tốt cho tất cả mọi người, Tạ Lâu Hoa nghĩ thế.

Cứ như vậy, ban ngày Phùng Liên Liên vẫn đi theo các sư huynh tu luyện, nhưng chỉ cần trời tối em sẽ nhân lúc không ai chú ý lén đi vào động phủ của sư phụ, song tu với nam nhân.

Nam nhân mới đầu còn kháng cự trong lòng, nhưng lồn nhỏ của em thật sự quá sung sướng, khít rịt rồi ướt vô cùng, lại còn có thể ăn hết con cặc bự của hắn, phải biết rằng dương vật hắn thô dài hơn hẳn người bình thường, lúc làm chuyện vợ chồng với thê tử thì thê tử nuốt được nhiều nhất cũng chỉ có nửa thân mà thôi, không có lần nào hắn được thỏa mãn, nhưng vì đau lòng đối phương nên hắn cũng không nhiều lời. Bây giờ lại có một cái lồn nhỏ phù hợp với cặc bự của hắn như thế, cũng không khó để hắn say mê hãm sâu không thoát ra được.

Quan trọng nhất là sau khi thê tử của hắn trở về nghe nói Liên Liên không đi theo bên cạnh hắn nữa thì thái độ hòa hoãn với hắn không ít, chuyện này lại lần nữa chứng minh hắn lựa chọn như vậy là chính xác.

Ngày tháng cứ như vậy trôi qua, từ sau khi song tu sau lưng với sư phụ Phùng Liên Liên ít gặp rắc rối hơn hẳn, vốn dĩ mọi người đều cảm thấy đứa nhỏ này cuối cùng cũng hiểu chuyện rồi, kết quả hôm nay lại xuất hiện họa kinh thiên, thế mà em lại dám dẫn ma tu đến cấm địa, gan lớn quá mà.

"...Ma tu kia cải trang thành đệ tử Huyền Thanh Tông, Liên Liên cũng không phải cố ý."

Lần này người giải vây cho Phùng Liên Liên lại là Ngụy Chỉ Quân, nhưng nguyên nhân cũng thực rõ ràng, chỉ cần không liên lụy nhiều đến trượng phu của nàng thì trên thực tế nàng rất dễ nói chuyện.

Ngược lại là Tạ Lâu Hoa lúc nào cũng khoan dung với Phùng Liên Liên hôm nay dù thế nào cũng không chịu bỏ qua cho em.

"Phùng Liên Liên, đi với ta."

"Dạ, sư phụ..." Phùng Liên Liên xám xịt theo nam nhân rời đi.

Sau khi hai người rời đi mọi người bèn nghị luận sôi nổi, có người cảm thấy chưởng môn có phải nghiêm khắc với đồ đệ quá rồi không, cũng có người thấy nghiêm khắc là chuyện tốt, có lợi cho đệ tử chăm chỉ tu luyện. Nhưng mà sau khi để Phùng Liên Liên tu luyện một mình chưởng môn đối xử với em và những đệ tử khác đều bình đẳng như nhau, có thể thấy chưởng môn vẫn là chưởng môn đó, lạnh lùng tựa tiên nhân.

Mà chưởng môn đang bị mọi người đàm luận lúc này đang ở một góc lộ thiên nào đó của Huyền Thanh Tông, toàn thân trần truồng đối diện với đứa nhỏ cũng không mảnh vải che thân đang ôm hai chân nằm trên bàn gỗ, sau đó cầm lấy con cặc màu tím đen bừng bừng phấn chấn của mình chọc chọc vào miệng lồn đang phơi bày trong không khí của em.

(Truyện chỉ đăng tại quátpát 7lan1dem)

"Sư phụ... Đây là... Ưm... làm gì..." Phùng Liên Liên chớp mắt nhìn nam nhân cao lớn anh tuấn trước mắt.

"Làm cái gì? Đương nhiên là muốn phạt con."

"Vậy sư phụ muốn phạt Liên Liên như thế nào..." Đồ đệ nằm trên bàn vặn eo lắc lắc mông nhỏ.

Tạ Lâu Hoa híp mắt nhìn bé cưng dâm dật không lúc nào là không dụ dỗ hắn này, nhân ngay lúc đối phương mất cảnh giác hắn nắm cặc bự trong tay hung hăng đánh bốp bốp vào trên lồn nhỏ đang chảy nước ròng ròng.

"Á! Sư phụ... Ưm... Đây là..."

"Roi cặc đánh lồn, đây là hình phạt vi sư dành cho con." Nam nhân vừa nói vừa dùng cặc bự đập đánh lia lịa vào cái lồn của đồ đệ, từng tiếng bép bép bốp bốp vang lên dồn dập không dứt.

"Á á áaaa... Đừng vậy mà... Sư phụ... Ứm á á... Lồn nhỏ của Liên Liên bị cặc bự đánh đau á á... Ứm..."

Phùng Liên Liên cảm thấy lỗ lồn của mình bị đánh đau rát, nhưng mà cảm giác đau xót này rất nhanh đã bị một loại khoái cảm khác thay thế, lỗ lồn bắt đầu trào ra càng lúc càng nhiều nước nhờn, bị cặc bự của nam nhân đánh đến mức văng lên bọt nước.

"Đau? Vậy lồn dâm chảy nước này là sao, hửm? Liên Liên dâm dật, rõ ràng con rất muốn được vi sư của mình đánh lồn..."

"Sư phụ... đánh lồn kích thích quá... Liên Liên chịu không nổi..." Đứa nhỏ bĩu môi thỏ thẻ làm nũng.

"Đúng là bé cưng dâm đãng... Ưm..." Nam nhân cong lưng ngậm lấy cái miệng nhỏ của đồ nhi hôn hít kịch liệt, động tác trên tay vẫn chưa từng dừng lại, cặc bự vẫn hung hãn quất bành bạch vào lồn nhỏ. Trong lúc đánh thì miệng lồn cũng mãnh liệt mấp máy, lúc đóng lúc mở liếm mút đầu khấc đang quất xuống khiến nam nhân không khỏi gầm nhẹ một tiếng.

"Shh ohh... Đầu cặc bị cắn... hay cho bé nứng lồn này... có phải được cặc bự của vi sư đánh nứng lắm không hả... Ưm..."

"Sư phụ... Liên Liên không chịu được nữa... Nhanh thọc cặc bự vào đi... Ưm á á áaaa..."

"Ohh... Lồn dâm nhiều nước chịu không nổi rồi sao... Được... Bé ngoan... Phun ra đi... phun nước lồn ra... Vi sư sẽ cho con ăn cặc bự... Tới... Nhanh để lồn dâm nhỏ của con phun nước đi..."

"Á á á áaaaa... Phun phun... Liên Liên phun... Á aaa..."

Đứa nhỏ cuối cùng cũng không nhịn được, đột nhiên ưỡn thẳng eo run rẩy cơ thể phọt ra lượng lớn nước nhờn, tưới hết lên trên con cặc của Tạ Lâu Hoa.

Tạ Lâu Hoa không nhẫn nữa, nhắm gậy thịt ướt át sáng loáng tại ngay miệng lồn rồi thình lình thọc một phát ọt hết vào trong, hai người đồng thời rên rỉ ra tiếng.

"Oh oh... bé lồn dâm giỏi quá... Địt nhau với vi sư lâu thế rồi mà vẫn còn bót... Chết mất... Vi sư sướng cặc muốn chết... Shh ahh oh oh..."

Nam nhân ngẩng đầu lên lộ ra vẻ mặt sung sướng, thít mông giã từng cú từng cú lút cán vào trong lỗ lồn của đồ nhi.

"Sư phụ sư phụ... Sâu quá... lồn dâm nhỏ của Liên Liên bị thọc nát rồi... Á aaaa..."

Phùng Liên Liên bị đụ thở hồng hộc, đột nhiên có tiếng bước chân truyền đến từ phía xa, em nhìn theo hướng âm thanh thấy được một bóng hình quen thuộc.

"Sư phụ... Mau trốn đi... Sư mẫu... sư mẫu tới... sắp bị thấy rồi... Ứm..."

Bởi vì quá mức căng thẳng nên lồn nhỏ vô thức xoắn chặt, nam nhân bị bóp cặc suýt chút nữa sướng cuồng lên.

Tạ Lâu Hoa đỏ sậm hai mắt, hắn kéo đứa nhỏ ôm vào ngực một phen, sau đó bước đến chỗ bóng hình kia, vừa đi vừa nắc cặc vào trong lỗ lồn của đồ nhi.

"Sư phụ! Người đang làm gì vậy, sư mẫu tới á á... Thấy được thì biết làm sao..."

"Thấy thì thấy... Ưm ohh... Cho sư mẫu con nhìn cho rõ... Ưm... Vi sư đụ lỗ dâm của đồ nhi nứng lồn như thế nào... Shh ohh... Kẹp chặt như thế... Chịu không nổi nữa... Cục cưng lẳng lơ... Tới... Ép hai núm vú dâm vào nhau đi... Vi sư muốn bú... bú hai viên cùng lúc... Mau... Ưm..."

"Sư phụ... Không thể như vậy được... Sư mẫu nhìn thấy sẽ tức giận... Ứm á á aaaa..."

Đứa nhỏ miệng thì khuyên can nhưng hai tay vẫn nâng bầu vú trước ngực lên, ép hai cái núm đỏ hỏn ngon miệng nhét vào miệng nam nhân, cho hắn liếm mút nút cắn.

"Ưm... Vú dâm thơm ngọt ngon miệng... Ăn ngon thật... Đồ nhi ngoan... đừng sợ... Vi sư đã lập trận pháp ẩn thân rồi, sư mẫu nhìn không thấy cũng nghe không được... Ưm... thả lỏng lồn dâm ra nào... Để cặc bự của vi sư phang cho thỏa thê... Ưm oh oh..."

"Ứm... Sư phụ hư quá..." Phùng Liên Liên hờn dỗi nhìn nam nhân một cái, chẳng qua cơ thể em cũng không còn căng cứng, em nhìn qua nữ nhân chỉ đứng cách 1 mét bên đó, lúc này nữ nhân đang dò hỏi hạ nhân tình huống của sư phụ.

Trong lòng đột nhiên lóe lên ý tưởng, thế là Phùng Liên Liên bắt đầu phóng đãng kêu lên với sư mẫu.

"Hưm áaa... Sư mẫu... trượng phu người muốn tìm ở ngay đây á a... Hắn đang trừng phạt đồ nhi... dùng cặc bự phạt Liên Liên... phang lồn dâm nhỏ của Liên Liên ... Cho nên... người không cần lo lắng... Ứm á á aaaa..."

Không nngờ tới còn có thể chơi kích thích như vậy, đồ nhi này quả nhiên... quả nhiên thật là quá tuyệt vời! Tạ Lâu Hoa nghe lời cợt nhả của đứa nhỏ kích thích gần như điên cuồng, trán hắn hằn gân xanh, chày cặc bự đang nắc đụ cũng to thêm một vòng, vừa đụ đồ nhi vừa phụ họa.

"Đồ nhi ngoan nói đúng... Nương tử... Vi phu hiện giờ đang phạt đồ nhi... Bởi vì vú của Liên Liên dâm còn trắng bự hơn cả nương tử... Cho nên vi phu dùng miệng phạt vú bự... hút cho núm vú sưng lên... Ưm ưm... Còn có lồn dâm của Liên Liên cũng bót hơn nương tủ, nện sướng hơn nương tử... Cho nên vi phu liền dùng cặc bự phạt đồ nhi... phang nhừ tử cái lồn của đồ nhi... Nương tử xin cứ yên tâm... Vi phu sẽ không bỏ qua cho Liên Liên... Nhất định phải địt chết bé dâm này... Oh oh ahhhh..."

Lúc này Ngụy Chỉ Quân hoàn toàn không ngờ đến trượng phu của nàng và đồ nhi nhỏ lại đang ở chỗ gần nàng trong gang tấc mà trần truồng giao cấu với nhau không chút kiêng nể ngay ban ngày ban mặt. Hai người họ cao giọng rên dâm, nói lời cợt nhả dâm loạn ô uế đến cực điểm, đặc biệt là nam nhân của nàng, hai tay hắn ôm mông vểnh của đồ nhi nhỏ không ngừng dập phập phập lên trên khiến nước lồn đang phun ra dầm dề từ lỗ đỏ hỏn ròng ròng tẩm ướt con cặc đáng sợ của hắn, trên mặt đất xung quanh bọn họ đã sớm bị nước lồn văng tung tóe của đứa nhỏ xối ướt chèm nhẹp.

Đương nhiên, Ngụy Chỉ Quân cũng sẽ không biết, trượng phu nàng đã sớm ở sau lưng nàng trừng phạt đồ nhi như thế này vô số lần.

"Sư phụ, không được... lồn Liên Liên sắp hư rồi... Á á áaaa... Muốn cao trào... bị sư phụ địt phun nước Haa á á áaaaaa..."

"Shh ohh ohhhh... Bé dâm quá tuyệt quá ngon... Sư phụ cũng muốn bắn... Óhhh... Nương tử... Vi phu bắn tinh trùng ngập lồn Liên Liên... để nó nhớ cho kỹ... Óh ohh ohh... Bé lồn bót... Bắn thủng lồn con... Bắnnn!"

Một khắc sau ——

"Phu nhân chưởng môn, tiểu nhân thấy chưởng môn đến đây rồi không biết đã đi đâu nữa..."

"Biết rồi, ngươi lui xuống đi, ta đến nơi khác nhìn xem."

"Được, ủa, kỳ lạ... phu nhân chưởng môn, người mau xem, sao nơi này lại có một bãi nước?"

"Ừm... chắc là có người không cẩn thận làm đổ, không nói nữa, ta đi đây."

"Vâng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro