Chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Bạch sợ chính mình lại lần nữa bị nữ chủ ảnh hưởng, hắn ban đầu kinh ngạc sau đó liền không hề nhìn Chiêu Hi, cúi đầu yên lặng xem kịch bản.

Mà ánh mắt Lục Văn Tông từ đầu đến cuối cũng chưa cho cô ta một cái.

Không khí giữa ba người có điểm quỷ dị.

Nhân viên công tác ở đây tuy rằng đều bận rộn nhưng ánh mắt mọi người vẫn luôn cố ý chú ý đến ba người, mọi người không khỏi có điểm kinh ngạc.

Như thế nào lại cảm giác quan hệ giữa bọn họ không tốt lắm?

Lộ Thần cũng liền thôi đi vì hắn luôn luôn lạnh nhạt, chính là đến Tô Bạch cũng không cùng Chiêu Hi nói chuyện, thậm chí ngay cả nhìn cũng đều không nhìn!

Trong lòng mọi người thất kinh, ánh mắt không ngừng đảo quanh giữa 3 người.

Chiêu Hi âm thầm quan sát phản ứng hai người, trong lòng cô ta biết rõ bọn họ có điểm không thích chính mình nhưng mà làm cô ta kinh ngạc chính là Lục Văn Tông cùng Tô Bạch cũng không có gì giao lưu ánh mắt, thoạt nhìn không giống như những gì trên mạng nói.

Cô ta liền nghĩ tới một cái khả năng, ngày hôm qua bọn họ cùng nhau đi ra ngoài ăn cơm có thể bởi vì do Tô Bạch NG quá nhiều lần hoặc là thiếu nợ nhân tình với Lục Văn Tông cho nên Tô Bạch mới mời Lục Văn Tông đi ăn?

Lục Văn Tông tự mình nướng thịt rất có thể là bởi vì Tô Bạch từ nhỏ đã được nuông chiều từ bé nên hắn sẽ không nướng, dấu hôn thì liền càng đơn giản chỉ là do quay phim mà thôi.

Rất nhanh trong lòng cô ta liền đã thả lỏng không ít, chỉ cần Tô Bạch không phải gay cô ta buông bỏ thân phận tới câu dẫn vẫn là rất có hy vọng.

Đạo diễn Thân không nhận thấy được mọi người đang trong trạng thái vi diệu, ông ta gọi Chiêu Hi đến giảng giải một chút về cảnh quay sau đó liền bắt đầu bắt đầu quay phim.

Triều Thanh cùng Cung Thành Trụ đi vào cửa sân, nhịn không được nhíu mày "Người đó chết ở trong nhà chính mình?"

Cung Thành Trụ gật đầu "Nghe nói vô thanh vô tức chết ở trong phòng, rất phù hợp với đặc thù của quỷ hút máu."

Hai người liếc nhau, nhận thấy được sự ngưng trọng trong mắt của đối phương.

Không hề do dự bọn họ bước nhanh đi vào liền nhìn thấy một vị ngỗ tác đứng ở trong viện.

"Hầu gia hảo, thiếu gia hảo." Chiêu Hi hành lễ nói.

Tô Bạch không muốn nhìn Chiêu Hi nhưng mà đang đóng phim hắn chỉ có thể nhìn Chiêu Hi nói "Mang chúng ta đi xem thi thể."

Chiêu Hi gật đầu, đưa hai người vào nhà.

Trên mặt đất trong phòng một nam diễn viên vào vai vai thi thể nằm ở đó, cùng với bộ dạng trong tưởng tượng của Tô Bạch bất đồng, làn da cùng môi của thi thể đều thực tái nhợt.

Lục Văn Tông nhíu mày, giơ tay đi xem cổ đối phương lại không thấy được dấu răng.

Hắn quay đầu nhìn về phía Chiêu Hi "Thi thể ngoại thương ở đâu?"

Ánh mắt hắn nhìn thẳng lại đây, bên trong có ám mang làm người khác rùng mình, Chiêu Hi bị Lục Văn Tông liếc mắt một cái đến ngẩn người sau đó không thể đối tiếp lời kịch.

"Dừng" Đạo diễn Thân có điểm bất đắc dĩ "Có phải quên lời kịch rồi hay không?"

Chiêu Hi hoàn hồn, vội vàng gật đầu "Thực xin lỗi."

Trong lòng cô ta đè nén lại, cô ta một chút cũng không muốn xin lỗi nhưng mà thân phân của ai ở đây đều so với cô ta lớn hơn, không chấp nhận được cô ta chơi đại bài

Nhưng Chiêu Hi chỉ là khách mời hữu nghị, đạo diễn Thân không nói gì đối với loại sai lầm cấp thấp này của cô ta nhưng trong lòng lại có điểm thất vọng.

Chỉ có hai câu như vậy cũng không nhớ kỹ...... Bạch hạt gương mặt này.

Đồng dạng đều lớn lên đẹp nhưng kỹ thuật diễn của cô ta so với Lục Văn Tông cùng Tô Bạch thì lại kém xa.

"Tiếp tục đi." Ông ta xua xua tay bất đắc dĩ nói.

Mọi người đành phải quay lại, ánh mắt Lục Văn Tông lại lần nữa nhìn về phía Chiêu Hi, lần này Chiêu Hi không dám cùng hắn đối diện mà nhìn chằm chằm thi thể nói "Ngoại thương ở trên tay."

Cô ta có điểm ghét bỏ đem tay áo dơ hề hề trên người diễn viên quần chúng vén lên, lộ ra dấu răng trên tay "Có thể là bị động vật nào đó cắn, có điểm giống rắn"

Cung Thành Trụ nhíu mày, quỷ hút máu thông thường hút huyết ở cổ chỉ có một gia tộc sẽ hút huyết ở trên cổ tay.

Trong lòng hắn khẽ nhúc nhích, đối với Triều Thanh nói "Ngươi hiện tại đứng ở đây đừng rời khỏi sân, ta lập tức sẽ trở về."

Triều Thanh biết hắn đã có phát hiện gì đó liền ngoan ngoãn gật đầu.

Ngại có ngỗ tác ở đây, Cung Thành Trụ không có thuấn di, mà một mình đi đến hai người nhìn không thấy trong viện.(?)

"Cắt" Đạo diễn Thân gật đầu cảm thấy không tồi.

Phân diễn tiếp theo là Lục Văn Tông cùng vai phụ khác diễn đánh nhau, đạo diễn Thân cùng nhân viên công tác đều tụ tập trung ở phương hướng của hắn.

Nhưng mà vai khách mời của Chiêu Hi đã kết thúc, cô ta có thể tuỳ ý đi bộ ở phim trường cũng có thể trực tiếp rời đi, hành động tương đối tự do.

Lục Văn Tông ý thức được hai người có thể ở chung một chỗ thật lâu, ánh mắt lãnh cơ hồ đọng lại.

Chờ đợi trong quá trình trường hợp có điểm loạn, Chiêu Hi ăn vạ ở trong phòng mà không rời đi, Tô Bạch không muốn cùng cô ta ở chung một chỗ vì thế một mình chạy ra khỏi phòng đi vào một góc chơi di động, trong phòng chỉ còn lại một mình Chiêu Hi.

Chiêu Hi cảm thấy Tô Bạch là cố ý trốn chính mình, nhíu mày nhấc chân muốn ra khỏi phòng, lại thấy Lục Văn Tông từ bên ngoài đi vào.

Lục Văn Tông tiến vào sau đó liền đứng ở cửa, Chiêu Hi không biết hắn tiến vào làm gì đành phải xấu hổ vòng qua hắn chuẩn bị rời đi.

Tiếng nói đạm mạc vang lên trên đỉnh đầu " Cô biết Cao Dương Bình không?"

Chiêu Hi tức khắc mở to hai mắt không thể tin tưởng quay đầu lại, Lục Văn Tông như thế nào sẽ biết đến tên này?

Nhưng mà Lục Văn Tông không nhìn cô ta, chỉ lại báo ra năm cái tên, những cái tên này người khác có lẽ không thế nào quen thuộc nhưng Chiêu Hi nghe được thì da đầu tê dại, một cổ hàn ý từ sau lưng vèo thoán đi lên.

Đây là những người cô ta dựa vào nhan sắc mà thông đồng, bọn họ đều là phú nhị đại trẻ tuổi mỗi một người cô ta đều âm thầm kết giao bạn trai.

Cô ta lừa gạt mấy người ngu xuẩn này mua cho mình biệt thự cùng cổ phần công ty, nếu cô ta không làm như vậy thì cô ta căn bản không biết nên làm như thế nào trong một khoảng thời gian ngắn mà làm ra một tuyệt bút tiền(?) như vậy.

Tuy rằng cô ta đã cùng với bọn họ chia tay, nhưng nếu như bị bọn họ biết cô ta trong lúc kết giao một lúc chân đạp sáu chiếc thuyền, hậu quả kia sẽ ......

Chiêu Hi chỉ cần suy nghĩ một chút lông tơ đều đứng lên tới!

Lục Văn Tông như thế nào sẽ biết! Cô ta hoảng sợ nhìn qua.

Lục Văn Tông cúi đầu xem di động, giống như cách bình thường nói chuyện phiếm, thuận miệng nói "Tiền cô dùng để thành lập phòng làm việc đều là từ công ty quản lý trướng thượng, đã vi ước, tôi tin tưởng vị lão tổng phu nhân kia cũng không muốn biết hắn vì cô mà tham ô tiền công ty."

Chiêu Hi sợ tới mức lảo đảo, khó có thể ức chế được mà bắt đầu run rẩy.

Vành mắt cô ta đỏ hồng, từ khớp hàm dùng sức bài trừ một câu, "Anh đến tột cùng muốn làm cái gì?"

Hắn sẽ không biết chính mình muốn câu dẫn Tô Bạch đi! Không có khả năng, hắn không có lý do gì mà biết a!

Có thể hay không là vì khác?

Lục Văn Tông lười cùng cô ta cãi cọ, nhấc chân đi nhanh đi ra ngoài "Không muốn bị khởi tố thì cách xa Tô Bạch một chút."

Tô Bạch còn ở bên ngoài ngồi chơi di động, phát hiện nữ chủ không lại đây thì không khỏi nhẹ nhàng thở ra, khả năng cô ta đến đây không phải là vì hắn.

Lúc này Lục Văn Tông đi tới ngồi xuống bên người Tô Bạch, Tô Bạch ngày thường cùng Lục Văn Tông ở bên nhau cũng không cảm thấy cái gì nhưng hôm nay nữ chủ xuất hiện, Tô Bạch đối với hắn phá lệ thân cận.

Tô Bạch dịch đến ngồi gần Lục Văn Tông, hai người dựa gần.

Ai cũng chưa nói chuyện, không khí lại rất hài hòa.

Chiêu Hi ở trong phòng đến nửa ngày mới miễn cưỡng áp xuống sự sợ hãi trong lòng, sắc mặt tái nhợt đi ra.

Cô ta vừa nhấc mắt lên thì liên thấy một màn hai người sóng vai mà ngồi cùng nhau, công tử khí độ trác tuyệt, hình ảnh tốt đẹp giống như bức họa.

Tay giấu trong tay áo gắt gao nắm chặt lại.

Lục Văn Tông quả nhiên là vì Tô Bạch mới đối phó cô ta! Hắn khẳng định yêu thầm Tô Bạch! Cho nên mới sợ cô ta đem Tô Bạch cướp đi!

Hiện tại làm sao bây giờ? Chiêu Hi hoảng không được, nhược điểm bị người khác nắm ở trong tay, ai biết Lục Văn Tông khi nào sẽ đem chuyện này đi công bố, cần thiết phải nghĩ biện pháp mới được.

Nhưng mà cô ta căn bản vô pháp lay động Lục Văn Tông, chẳng lẽ thật sự phải rời xa Tô Bạch, từ bỏ mị lực của chính mình sao?

Chiêu Hi càng nghĩ càng tang thương, trong lúc nhất thời môi trắng bệch, thoạt nhìn thấy rất đáng thương.

Một bên nhân viên công tác thấy Chiêu Hi đi ra thì nhịn không được đi qua quan tâm cô ta.

Chiêu Hi miễn cưỡng cười một cái, cũng không dám dừng lại mà chạy nhanh bỏ đi.

Thẳng đến khi cô ta rời đi, nhân viên công tác trong viện còn ở khe khẽ nói nhỏ.

"Chiêu Hi quá xinh đẹp đi! Thực giống như tiên nữ, tôi chỉ gần gũi liếc nhìn cô ấy một cái liền thiếu chút nữa mà ngất xỉu đi!"

"Tất nhiên là như vậy rồi, nhan sắc của cô ấy phải công nhận là đỉnh cấp xinh đẹp, phỏng chừng chỉ có gay mới có thể cảm thấy cô ấy khó coi."

Tô Bạch cúi đầu chơi di động, sau đó kinh ngạc vì nữ chủ liền như vậy đã rời đi ngay sau đó liền nghe được lời này.

Hắn đối với cái cách nói này khịt mũi coi thường.

Quá khoa trương, hắn cùng Lục Văn Tông không cảm thấy cô ta đẹp.

Một bên Lục Văn Tông nghe thấy câu nói này quay đầu như suy tư gì nhìn Tô Bạch.

Thực mau các bộ phận chuẩn bị tốt, Lục Văn Tông bắt đầu quay đánh diễn, hắn đứng ở trên mái hiên mặc dù có treo dây cáp cũng thoạt nhìn đặc biệt dọa người, nhưng mà động tác Lục Văn Tông sạch sẽ lưu loát biểu hiện cực tốt, một chút cũng nhìn không ra sự khẩn trương.

Tô Bạch vẫn luôn đứng một bên mà nhìn, chờ hắn quay xong không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

Quá dọa người.

Thực mau đến phiên Tô Bạch, kịch bản viết là Triều Thanh không yên tâm Cung Thành Trụ lại không dám ra khỏi sân, liền đem cây thang ra đứng ở ven tường mà nhìn ra bên ngoài.

Nhưng mà hai người trăm triệu lần không nghĩ tới thi thể là trải qua đặc thù ngụy trang hoạt thi, hoạt thi bị khí vị Triều Thanh hấp dẫn mà đi vào trong viện sát( giết)  Triều Thanh, cũng may bị Cung Thành Trụ kịp thời cứu trở về.

Đoạn này yêu cầu diễn viên sắm vai hoạt thi đem cây thằng dưới chân Tô Bạch cướp đi làm Tô Bạch đột nhiên không kịp phòng ngừa từ trên tường ngã xuống.

Nguyên bản đạo diễn Thân tính toán dùng thế thân thay thế Tô Bạch quăng ngã, nhưng bị Tô Bạch kiên quyết cự tuyệt.

"Đạo diễn Thân không cần phiền toái, tường này cũng cao không đến hai mét, tôi bên trong mặc đồ dày là được."

Hắn tuy rằng làm ra vẻ nhưng cũng không muốn người khác thay hắn đau, cái độ cao này hắn mặc đồ dày thì thời điểm rơi xuống nhiều lắm liền đau một chút, căn bản sẽ không có việc gì, không cần thiết phải dùng thế thân.

Lục Văn Tông quay xong đánh diễn, đi tới vừa lúc nhìn đến một màn này của Tô Bạch.

Hắn không tự giác nhíu mày, đột nhiên tùng(?).

Đổi thành hắn cũng sẽ không dùng thế thân.

Lục Văn Tông đi đến bên người Tô Bạch, nhìn về phía Tô Bạch, ánh mắt của hắn không tự giác mang điểm thưởng thức.

Tiểu ma ốm tuy rằng kiều khí nhưng thật sự thực thiện lương.

Tô Bạch chính ma phá mồm mép làm đạo diễn Thân đừng dùng thế thân, thấy Lục Văn Tông lại đây, vừa lúc một lóng tay hắn(?) "Vừa rồi Văn Tông cũng không có dùng thế thân."

Khóe miếng đạo diễn Thân trừu hạ, thấy Lục Văn Tông cũng tán đồng với ý kiến của Tô Bạch ông ta đành phải thôi.

Ông ta trong lòng cầu nguyện, Tô Bạch ngàn vạn lần đừng bị thương.

Nhưng mà đạo diễn Thân thực mau phát hiện Lục Văn Tông ngoài miệng để cho Tô Bạch không cần dùng thế thân nhưng lại so với bất kì ai thì càng không yên tâm, Lục Văn Tông cố ý chỉ đạo Tô Bạch nên mặc quần áo phòng hộ như thế nào, kiên nhẫn đến không thể kiên nhẫn hơn.

Đạo diễn Thân có chút cảm khái, ông ta cùng Văn Tông cũng nhận thức đã nhiều năm, trước nay chưa bao giờ thấy Văn Tông đối với ai mà quá để bụng như vậy, xem ra hai người này rất hợp ý.

Tô Bạch dựa theo chỉ đạo vụng về đem trường bào mặc đầy vào, cũng may quần áo rộng có thể chưa được, bề ngoài thoạt nhìn hết thảy như thường nhưng mà nếu véo lên cánh tay của hắn thì sẽ véo không đến thịt.

Hắn còn dựa theo kiến nghị của Lục Văn Tông mà bảo hộ tốt khớp xương , chuẩn bị hết thảy ổn thoả liền bắt đầu đóng phim.

Triều Thanh chờ mãi chờ mãi cũng chưa thấy Cung Thành Trụ trở về, hắn bắt đầu sốt ruột, ngỗ tác đã rời đi hắn cũng muốn chạy, nhưng hắn còn nhớ rõ Cung Thành Trụ không cho hắn rời khỏi cửa viện vậy nên Triều Thanh chỉ dám đảo quanh tiền viện.

Lúc này hắn thấy bên cạnh cư nhiên có một cây thang, vui sướng đem cây thang đáp ở trên tường sau đó trèo lên trên đó, bởi vì cây thang quá đơn sơ lại cũ nát nên mặt đều là gai ngược khiến cho tay Triều Thanh bị trầy da chảy ra một chút máu.

Hắn đối với vết thương nhỏ này không chút nào để ý, duỗi đầu nhìn ra bên ngoài, thậm chí sợ bị người bên ngoài phát hiện nên Triều Thành chỉ để lộ ra cái trán cùng đôi mắt.

Cùng lúc đó, hoạt thi trong phòng đột nhiên trợn mắt, cảm nhận được hương vị máu nùng liệt

Hắn tương đối nhanh nhẹn từ trên mặt đất bò dậy, lấy tư thế quỷ dị một đường lặng yên không một tiếng động bò đến cây thang, hắn hít thật sâu một hơi sau đó một tay đem cây thang để qua bên cạnh.

Tô Bạch ở trên cây thang sớm có chuẩn bị, nhưng hắn làm bộ không phòng bị sau đó người cùng cây thang ngã xuống đất.

Sân mặt đất là tương đối không như vậy ngạnh thổ, hắn làm vạn toàn chuẩn bị sườn ngã trên mặt đất, chuyện gì đều không có, gần là dựa gần mặt đất cánh tay trái cùng chân trái có điểm đau.

Tô Bạch lộ ra vẻ mặt thống khổ, môi mân khẩn lông mi run rẩy.

"Cắt, Tiểu Tô trước tiên đừng cử động." Đạo diễn Thân để Lục Văn Tông đứng ở giữa Tô Bạch cùng hoạt thi, chuẩn bị lại quay tiếp tục.

Lục Văn Tông quay đầu lại nhìn Tô Bạch, nhịn không được nhíu mày.

Bắt đầu quay phần tiếp theo.

Năng lực của hoạt thi thực quỷ dị, có thể che giấu tự thân hơi thở liền Cung Thành Trụ cũng không phát hiện, nhưng hắn cũng không tính là lợi hại chỉ bị một quyền khí cực của Cung Thành Trụ mà hoàn toàn bị đánh chết.

Cung Thành Trụ vội vàng xoay người đi xem Triều Thanh, hắn sợ đối phương bị thương đến xương cốt nên không dám động đến hắn, sốt ruột hỏi "Chỗ nào đau?"

Triều Thanh mày nhíu chặt "Chân trái giống như tỏa(?) rồi, cánh tay thì không có việc gì."

Tô Bạch đọc xong lời kịch, bắt đầu có điểm phát sầu.

Kịch bản yêu cầu đoạn này Cung Thành Trụ trực tiếp dùng một bàn tay ôm eo Triều Thanh, đem người toàn bộ ôm vào trong lòng ngực.

Đây chính là sức lực của quỷ hút máu a.

Tô Bạch đang định chính mình muốn hay không trộm dùng chân chống mà, làm Lục Văn Tông hảo đề một chút, liền cảm giác trên eo căng thẳng, ngay sau đó cả người trực tiếp bị xách lên tới.

Đôi tay Lục Văn Tông kéo lại eo Tô Bạch, chính diện đem người ôm vào trong ngực, ỷ vào chính mình lớn lên cao làm cho hai chân Tô Bạch cách mặt đất.

Tô Bạch có điểm ngốc nhìn hắn, đôi tay theo bản năng ôm lấy cổ đối phương, đem đầu vùi ở vai cổ đối phương.

Khoang mũi lại lần nữa ngửi được hơi thở mát lạnh, làm người khác mạc danh rất có cảm giác an toàn.

"Cắt, phi thường tốt."

Lục Văn Tông đem người nhẹ nhàng buông xuống, "Thế nào?"

Tô Bạch hoạt động tay chân, có điểm đau "Yên tâm tôi không có việc gì."

Lục Văn Tông không nói cái gì nữa, thần sắc đạm mạc thoạt nhìn chỉ là thuận miệng hỏi một chút cũng không tính để ý.

Suất diễn hôm nay kết thúc, Tô Bạch cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhàng xuống.

Buổi sáng diễn cảnh hôn là mệt nhất, buổi chiều thì vẫn luôn lo lắng phía nữ chủ, vừa rồi hắn ngã xuống hiện tại chân trái còn ở ẩn ẩn đau.

Ngày này quá mệt mỏi, hắn muốn sớm một chút trở về khách sản nằm nghỉ.

Cáo biệt mọi người, Tô Bạch trở lại khách sạn chạy tắm rửa, hắn kiểm tra một chút ở cánh tay cùng chân có điểm ứ thanh, bất quá hẳn là không có chuyện gì.

Tắm xong Tô Bạch trở lại nằm trên giường, không khỏi tò mò vì cái gì hôm nay nữ chủ lại đến đây.

Hắn mới không tin cô ta thật sự chỉ vô tình được chọn làm khách mời.

Tô Bạch nhớ tới thời điểm mới vừa quay xong, nữ chủ còn cùng hắn ở chung một phòng không chịu rời đi, một bộ dạng có việc muốn quấn lấy hắn, nhưng khi hắn ra khỏi phòng thì cô ta cũng không có cùng ra tới.

Liền như vậy một đại hội công phu vì cái gì đột nhiên thay đổi ý tưởng?

Tô Bạch gọi cho Trương Nhiêu.

"Tiểu Trương a, Chiêu Hi chụp xong diễn không phải ở trong phòng đãi một lát liền đi rồi sao?"

"Đúng vậy, chúng ta xem nàng ở trong phòng ngồi, đều cho rằng nàng sẽ lại đãi một trận hoặc là đi dạo đâu, không nghĩ tới đi sớm như vậy."

Trương Nhiêu đối Chiêu Hi lự kính nát không ít, hiện tại đã không đem Chiêu Hi đương nữ thần, chỉ cảm thấy nàng là một cái thật xinh đẹp nữ minh tinh.

"Vậy cậu có biết trừ bỏ Chiêu Hi còn có ai đi qua căn phòng kia không?"

"Hình như là Lộ Thần đi vào lấy đồ vật, không lâu lắm liền đi ra, sau đó Chiêu Hi một mình ở trong phòng tận nửa ngày."

Nghe thế Tô Bạch thật sự kinh ngạc, cư nhiên là Lục Văn Tông?

Chẳng lẽ là Lục Văn Tông cùng cô ta nói gì đó? Rốt cuộc nói cái gì mới có thể trực tiếp đem Chiêu Hi đuổi đi? Có phải hay không trực tiếp đem người dọa đi?

Tô Bạch khó có thể lý giải, ngay cả trong nguyên tác Lục Văn Tông cũng cô ta không oán không thù, Chiêu Hi vẫn là fans của hắn sao hắn có thể sẽ đối phó Chiêu Hi?

Huống chi hiện tại mục tiêu của Chiêu Hi là hắn, Lục Văn Tông làm như vậy chẳng lẽ là muốn giúp hắn?

...
Kiệt sức, chương này nếu tác giả viết thêm hơn 200 chữ nữa là được 4000 chữ đó mn. Tôi không biết bình chọn thì được cái gì nhưng mọi người đọc xong bình chọn cho tôi có động lực edit nhé :3 cảm ơn mọi người rất nhiều .

Chương này có nhiều bạn bảo lỗi không vào được, mình rất tiếc vì đến bây giờ mới thấy cmt ấy của các bạn bởi vì điện thoại mình bị hư mới sửa đem về tức thì đây. Mình sẽ đăng lại chương này nếu mn vào được thì "." phía dưới cho mình biết nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro