Chương 027

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Mạn Già La

Vào lúc số liệu sự sống của 428 xuất hiện dao động, tim Đường Tiếu đập như trống.

Sợ 428 biểu hiện thành một nấm sống bản đột biến khổng lồ ngay trước mặt cậu.

Bởi vì giai đoạn này, Đường Tiếu vẫn không thể sinh ra liên hệ quá sâu với 428.

Tất nhiên, vì bài luận văn đó mà Đường Tiếu với tư cách là người khởi động lại dự án đã không thể thoát được liên quan với 428, nhưng nguyên nhân cũng vì thế nên cậu mới không thể bị ai phát hiện do 428 vì uống máu của cậu mới xuất hiện xu thế tiến hóa.

Đường Tiếu chỉ có thể là người phát hiện 428, chứ không thể là người sáng tạo.

Nếu không kết cục chào đón cậu rất có thể là bị coi như vật thí nghiệm không có cái kết tốt.

Đây không phải giả thuyết, một đường đi tới này, Đường Tiếu đã thấy được dự án này được Con Mắt Thứ Ba coi trọng cỡ nào sau khi được khởi động lại, thực tế cũng không kém cạnh, nếu 428 chỉ cần ăn cậu là có thể tiến hóa thành Vua Nấm, Đường Tiếu tin chắc có không ít kẻ mưu toang sẵn sàng trói cậu lại đút đến bên miệng 428 ngay lập tức.

Vừa đến phòng thí nghiệm, 428 đã lập tức chạy ra gặp cậu, đó quả thực đã chỉ thẳng ra cậu đây có quan hệ thân thiết với 428 được không...

Còn may, 428 hiện tại còn chưa ra được.

Nhìn thấy số liệu của 428 từ dao động dữ dội chuyển sang ổn định trở lại, Đường Tiếu khẽ thở ra nhỏ đến khó phát hiện, bầu không khí căng thẳng trong phòng thí nghiệm cuối cùng cũng dịu lại, nhưng vẫn rất bận rộn, tất cả mọi người đang vội vàng ghi chép số liệu vừa rồi, Đường Tiếu và Rocky đành phải tùy tiện đi dạo dưới sự dẫn dắt của Aberke, dần dần làm quen với phòng thí nghiệm này.

Vốn tưởng rằng một ngày bình thường không có gì đặc biệt sẽ kết thúc tại đây, ai ngờ đến thời gian tan làm khi họ chuẩn bị rời đi thì một giọng nói vang lên từ phía trên:

“Rocky, Đường Tiếu, tiến sĩ Tiêu tìm các cậu.”

Mẹ nó, trong trò chơi mở họp cũng phải kẹt ở thời gian tan làm hả!

Đường Tiếu có nhiều lời muốn nói nhưng cơ thể vẫn rất thành thật mà đi theo Tiêu Bách vào một phòng họp nhỏ riêng biệt.

“Ngồi đi, đừng căng thẳng, sẽ không làm tốn quá nhiều thời gian của các cậu, chủ yếu là muốn sắp xếp cho các cậu một nhiệm vụ kế tiếp, làm một đề tài.”

“Đề tài?” Rocky ngạc nhiên hỏi: “Chỉ hai người chúng tôi ư?”

Tiêu Bách bình tĩnh nói: “Tạm thời là vậy, tôi sẽ cho các cậu một khoảng thời gian, nếu không tìm được ý tưởng hay phương hướng tương ứng, tôi sẽ thay người.”

Nghe vậy, Rocky vừa phấn khích vừa lo lắng, đối với những nhân viên nghiên cứu khoa học mới như họ mà nói, đây chắc chắn là một thách thức rất lớn nhưng đồng thời cũng là một cơ hội!

Nói chung, trong Con Mắt Thứ Ba, chỉ chính thức lấy được tư cách học giả, tức là học giả ở cấp bậc thấp nhất mới có tư cách mang đề tài, chẳng hạn như trợ lý nghiên cứu viên hoặc nghiên cứu viên chính thức, đều là làm một số công việc tương đối cơ bản để sống, mãi cho đến khi chậm rãi phát hành mấy bài luận văn dưới tay các học giả mới có thể được xét cấp bậc.

Trong lúc này có thể cần mất hai hoặc ba năm, thậm chí vận may không tốt thì 4-5 năm cũng không có cách nào leo lên.

Mà hiện tại thế mà Tiêu Bách trực tiếp giao dự án cho họ?

Rocky hưng phấn liếc nhìn Đường Tiếu, lại phát hiện trên mặt đối phương cũng không có vẻ hưng phấn nào, ngược lại giữa mày hiện lên vẻ ngưng trọng: “Ngài có thể nói cho tôi biết là đề tài gì không?”

Tiêu Bách lại không trả lời câu hỏi của cậu ngay mà nói: “Trước đây hai người các cậu đều thuộc phòng thí nghiệm của Bud, hiện tại có thể nói cho tôi biết tình huống của 428 khi các cậu ở đó không?”

Rocky cảm thấy đây không có gì phải giấu giếm, tay sờ cằm nhớ lại một chút: “Nói thật, không có gì đặc biệt, ngài cũng biết, lúc trước chúng tôi đã từ bỏ dự án ban đầu, sở dĩ còn chưa hoàn toàn xin đóng cửa chỉ là vì Bud không cam lòng vì đã bỏ nhiều công sức như vậy, nên muốn bòn rút thêm chút giá trị từ 428, vậy nên khi tôi gia nhập chỉ còn lại có kiểm tra số liệu định kỳ, cũng không thực hiện thêm bất kỳ thí nghiệm nào nữa.”

“Mà ngày thường 428 cũng vẫn luôn quy củ hoạt động trong phòng quan sát, thực sự không thấy có gì đặc biệt cả.”

Đường Tiếu gật đầu, chứng minh Rocky nói là đúng, trong lòng bổ sung thêm, nhưng mà ban đêm hoạt động khá thường xuyên...

“Nhưng tôi nghe nói 428 đã từng trốn thoát khỏi phòng thí nghiệm một lần, còn tấn công những người mới đang ở ký túc xá vào thời điểm đó.”

Đường Tiếu: “… Đúng vậy, quả thật có sự cố này.”

Đây thực ra cũng là điều Đường Tiếu sầu não nhất, bởi vì cậu quả thực chính thức dính líu với quái vật nhỏ ngay sự cố lần đó.

“Nếu 428 thực sự bình thường như các cậu nói, sao có thể đột ngột phá vỡ phòng ngự của phòng thí nghiệm?” Tiêu Bách hỏi lại.

Rocky: “Việc này… lúc ấy chúng tôi vẫn chưa chính thức gia nhập tổ chức, cho dù ngài hỏi chúng tôi…”

“Trước khi chúng tôi gia nhập tổ chức, số liệu của 428 rất có thể đã xuất hiện bất thường, nó tiến hóa ra một chất có tính axit có thể phân giải vật liệu trong phòng thí nghiệm, hơn nữa mức độ phát triển của trí thông minh cũng vượt xa dự kiến ​​của thực nghiệm viên, cho nên mới đã xảy ra sự cố lần đó.” Đường Tiếu bất chợt lên tiếng.

Con ngươi màu xanh xám của Tiêu Bách liếc cậu một cái, nhàn nhạt nói: “Có khả năng này, nhưng theo tôi được biết, hướng 428 trốn thoát lúc trước cũng không phải là cửa ra viện nghiên cứu, không biết vì sao lại đi đến ký túc xá, ký túc xá của nghiên cứu viên và lối ra là hai hướng khác nhau...”

Rocky thuận miệng nói: “Nói không chừng là đi nhầm đấy, 428 chưa từng ra thế giới bên ngoài, cảm giác về phương hướng có lẽ không được tốt lắm.”

Đường Tiếu không nói gì.

“Nhưng cá nhân tôi lại nghiên về hướng chỗ ký túc xá đó có lẽ có thứ gì thu hút nó,” Hướng ánh mắt y dần dần rơi vào trên Đường Tiếu không biết vì sao vẫn luôn giữ im lặng kể từ lúc nãy: “Cậu nghĩ thế nào?”

“… Quả thật, có khả năng này.” Đường Tiếu nói với vẻ mặt vô cảm.

Tiêu Bách khẽ nhếch đôi môi mỏng, cúi đầu: “Tôi đọc luận văn của cậu, trong đó có suy đoán về nguyên nhân dị biến của 428, tôi nghĩ đây là một điểm khởi đầu rất tốt, có lẽ có thể giúp tìm ra lý do tại sao 428 bắt đầu tiến hóa nhanh chóng. Nếu cậu đã mở đầu, vậy tiếp theo sẽ từ cậu tiếp tục đẩy mạnh.”

Đôi mắt đã từng quanh quẩn trong ác mộng không tiêu tan đó nhìn thoáng qua Đường Tiếu thật sâu: “Tôi tin tưởng các cậu sẽ làm được.”

Hai người nhận nhiệm vụ đề tài từ chỗ Tiêu Bách rồi rời đi, sau khi Đường Tiếu bước ra khỏi phạm vi phòng thí nghiệm, thần kinh căng chặt cuối cùng thả lỏng đôi chút, nhưng cảm giác lưng như bị kim chích này thật lâu không tiêu tan.

Tiêu Bách, một người đàn ông thật nhạy bén.

Đường Tiếu từng nghĩ tới có lẽ sẽ có người đặt sự chú ý vào trên việc là thứ gì dẫn đến sự tiến hóa nhanh chóng của 428, nhưng không ngờ rằng ngày này lại đến nhanh như vậy, cũng đúng, trước đó là vì 428 đang trên bờ bị vứt bỏ, bất kể cậu làm gì cũng sẽ không bị phát hiện, nhưng giờ thì khác, 428 đã trở thành tâm điểm chú ý, nằm giữa đám người thông minh nhất, bị quan sát mọi lúc.

Đường Tiếu đã bắt đầu nhớ kỹ lại việc mình làm hôm nay, hẳn là không lộ ra sơ hở gì nhỉ?

“Đường? Cậu có đang nghe không?” Rocky nói hai câu thì phát hiện Đường Tiếu không có bất cứ phản ứng gì, nhịn không được duỗi tay quơ quơ trước mặt cậu.

Đường Tiếu sực tỉnh: “Xin lỗi, vừa rồi đang suy nghĩ chút việc, cậu nói gì?”

“Cậu cảm thấy chúng ta nên bắt đầu từ nơi nào?” Rocky hỏi.

“Hm… trước quay lại phòng thí nghiệm trước đây tìm các mẫu và tư liệu từ đoạn thời gian đó, điều tra từng nguyên nhân một.” Đường Tiếu thuận miệng nói: “Nói không chừng là do thức ăn cho ăn gây ra, cũng có thể là do vi khuẩn gì đó khác, tìm hết xem sao.”

“Được.”

......

Đường Tiếu trở lại ký túc xá, bắt đầu suy nghĩ kế tiếp nên làm gì bây giờ.

Không ngờ Tiêu Bách đã liên tưởng đến hành vi kỳ lạ của 428 khi chạy trốn lúc trước nhanh như vậy, trực tiếp khiến Đường Tiếu trở tay không kịp.

Đề tài lần này… thật đúng là một cạm bẫy mê người.

Tiêu Bách có thể vẫn chưa ngờ được yếu tố thúc đẩy sự tiến hóa của 428 lại ẩn ngay trong đội ngũ nghiên cứu viên, hoặc là còn chưa nghĩ đến tầng thể thực nghiệm và nghiên cứu viên hợp tác này.

Là nguy cơ, cũng là cơ hội.

Không thể không nói, Tiêu Bách thật đúng là ra cho Đường Tiếu một nan đề.

Nếu cứ kéo dài đề tài này, Tiêu Bách nhất định sẽ quay đầu giao dự án cho người khác, nhưng nếu thật sự điều tra theo con đường này, vậy sớm muộn gì cũng sẽ tra được đến Đường Tiếu.

Có biện pháp nào, vừa thúc đẩy tiến triển dự án, hơn nữa che giấu sự tồn tại của mình không nhỉ...?

Đường Tiếu ngồi trên bàn làm việc trong ký túc xá, khó khăn vận chuyển tế bào não trước tờ giấy trắng, cậu không dùng bút để phòng để lại dấu vết trên mặt giấy, luôn tưởng tượng tình huống xấu nhất, đương nhiên, cũng không quên save game.

Cuối cùng, cậu đánh dấu trọng điểm hai ngày ở trong đầu.

Ngày 11 tháng 9, ngày 13 tháng 9.

Hai ngày này trong trò chơi lần lượt tương ứng với lần đầu tiên cậu vào phòng thí nghiệm và đêm lại bị 428 nghi ngờ ở phòng thí nghiệm, bị thương nặng, phải đến phòng y tế điều trị.

Trong phục bàn* của cậu hiện tại, chuyện xảy ra ở hai ngày này là có khả năng trở thành cửa đột phá nhất, như vậy cơ hội để cậu thoát khỏi hiềm nghi, thậm chí đánh lừa Tiêu Bách cũng giấu trong hai sự kiện này.

* Phục bàn (复盘): là từ ngữ trong môn cờ. Sau khi trận đấu kết thúc, người chơi sẽ bày lại ván cờ để từ đó có cái nhìn kĩ càng hơn về ván đấu, suy nghĩ các nước đi, ưu nhược điểm, tích lũy kinh nghiệm cũng như cách thức ứng đối khi gặp những ván cờ tương tự.

“Đường, cậu dậy chưa?” Ngày hôm sau, Rocky gõ cửa ký túc xá của Đường Tiếu.

Đường Tiếu bước ra từ bên trong, Rocky nói: “Vậy chúng ta đi thôi, đến chỗ phòng thí nghiệm cũ tìm xem có thu hoạch gì không.”

Đường Tiếu nghe vậy đôi mắt lóe lên: “Được.”

Hai người cùng nhau đến phòng thí nghiệm cũ bên đó, nhưng phát hiện bên trong phòng thí nghiệm đã trống rỗng.

“Bud và những người khác đã dọn đi rồi?”

“Ừm, dự án kết thúc, hầu hết nghiên cứu viên và người mới đều lại đi tìm phòng khác rồi, hiện tại không biết Bud đang làm gì, có lẽ đang lần nữa làm dự án kéo đầu tư.” Rocky đeo xong găng tay cao su và khẩu trang, chuẩn bị sẵn các loại dụng cụ để thu thập tiêu bản.

“Trong Con Mắt Thứ Ba cũng có thể kéo đầu tư?”

“Không phải tất cả các dự án thực nghiệm ở đây đều do tổ chức tài trợ, mà còn bao gồm một số tập đoàn lớn của Liên Minh, mặc dù mặt danh tiếng của chúng ta không tốt lắm nhưng hầu hết các tập đoàn đều không quan tâm...”

Đường Tiếu hiểu ngay, trầm ngâm gật đầu, vừa vừa trò chuyện với Rocky vừa bước vào.

Hầu hết các thiết bị bên trong vẫn còn giữ nguyên, Rocky đi về phía phòng tư liệu với mục đích rõ ràng, Đường Tiếu nhìn cậu ta một cái, đi đến phòng thí nghiệm nhốt 428 lúc đó.

Bên trong đã trống rỗng, Đường Tiếu vô cảm liếc nhìn, rồi nhìn lên trần nhà, ở bốn góc ở đây đều có camera giám sát.

Ngẫm nghĩ, Đường Tiếu lại bước ra ngoài, đi đến bàn làm việc bên ngoài, liếc nhìn Rocky vẫn còn ở trong phòng tư liệu chưa ra ngoài, cúi đầu tìm giám sát.

Có rất nhiều file video giám sát, hơn nữa ngoài bản thường còn có một bản cảm biến nhiệt hồng ngoại, may mắn là Đường Tiếu mở video giám sát ra thì phát hiện thu âm bên trong không tốt. Hầu hết chỉ có thể nghe được hiệu ứng âm thanh mơ hồ.

Ánh mắt Đường Tiếu lóe lên, tìm file giám sát của hai ngày mà cậu tiếp xúc với 428, thuận lợi tìm được theo thứ tự ngày tháng.

Lần thứ nhất là lúc Babbitt cố ý làm khó cậu, bức ép cậu đi lấy mẫu sinh vật của 428, nhưng đối phương hẳn sẽ không giữ lại chứng cứ.

Lần thứ hai, chính là lúc nhóm thực nghiệm viên làm khó 428, cậu vì trấn an nó mà chủ động đi vào nơi này.

Tuy rằng Đường Tiếu đã kéo công tắc nguồn điện xuống nhưng nguồn điện của giám sát là từ nguồn khác, nghĩa là tối hôm đó giám sát vẫn hoạt động bình thường, có điều quá tối không quay được thứ gì, chỉ có một video giám sát cảm biến nhiệt hồng ngoại.

Đường Tiếu kiểm tra giám sát kia, video bắt đầu phát, có thể thấy một cơ thể người mờ ảo bị vật thể nhiệt độ thấp nào đó đè nặng.

“Đường? Cậu đang tìm gì thế?” Lúc này Rocky bước ra từ phòng tư liệu, thấy Đường Tiếu đang đứng ở bàn làm việc.

“Tôi đang xem giám sát,” Ngón tay Đường Tiếu hơi run lên nhỏ đến không thể phát hiện, ngẩng đầu trả lời một cách bình tĩnh, “Nhưng giám sát không nhìn ra chỗ dị thường của 428.”

Ngoại trừ một cảm biến nhiệt tia hồng ngoại cậu và 428 ở chung này ra thì giám sát cũng không quay chụp được hình ảnh 428 chuồn êm ra ngoài, quỷ mới biết nó làm được kiểu gì.

“Tôi cũng nghĩ vậy,” Rocky ngẩng đầu liếc nhìn camera giám sát, thở dài, “Nếu giám sát có thể ghi lại được gì, thì lúc trước Bud có lẽ sẽ không phủ nhận cậu một cách kiên quyết như vậy rồi.”

Nói rồi, cậu ta lại vẫy vẫy tư liệu trên tay mình, “Chỗ tôi có rất nhiều thu hoạch, mỗi một lần tiêm gen vào cho 428, thức ăn cho ăn, tất nhiên còn có ghi chép tiêu dùng của phòng thí nghiệm, đều có hết ở đây, chúng ta lấy về chậm rãi tìm vậy.”

“Ừm.” Đường Tiếu gật đầu, chỉ là tầm mắt vẫn quanh quẩn ở bàn thao tác.

Giữ lại video giám sát này chung quy là một sơ hở...

“Đường?”

“Đến đây.” Cuối cùng, Đường Tiếu vẫn không lựa chọn nhấn nút xóa file, đi theo Rocky cùng thu thập tư liệu rồi rời khỏi phòng thí nghiệm.

Khi đi đến khu ký túc xá, Đường Tiếu và Rocky mỗi người ôm một thùng tư liệu bước vào đại sảnh, bỗng, Đường Tiếu dừng lại, đặt chiếc hộp xuống đất.

Rocky hơi ngơ ngác: “Sao vậy? Nặng quá à?”

Đường Tiếu không đáp, mà đi về hướng phòng bếp.

Nơi này đã tạm thời phong kín bằng băng keo màu vàng, đương nhiên cũng không thể nấu nướng, để bảo quản chứng cứ nên cũng không có người đến dọn dẹp, cửa cũng là trạng thái đóng, Đường Tiếu đứng ngoài cửa nhìn vào bên trong qua tấm kính, trong phòng bếp vẫn bừa bộn, nồi niêu xoong chảo vỡ vụn đầy đất, thậm chí còn có rất nhiều máu bắn tung tóe.

Phía sau truyền đến tiếng bước chân, Rocky cũng đặt hộp đồ xuống, đi đến bên cạnh Đường Tiếu, nhìn trong phòng bếp, nói với vẻ hơi hoài niệm: “Tôi nhớ ra, hình như đây là nơi cậu làm 428 bị thương nặng, tôi là ở đây...” Bị cậu thu hút.

Rocky không nói ra câu nói phía sau kia, bất giác nghiêng đầu nhìn Đường Tiếu.

Nhìn qua từ góc độ này, có thể nhìn thấy hàng mi dài màu lông quạ của chàng trai, đôi mắt đào hoa lộng lẫy đa tình bị thấu kính lạnh lẽo chặn lại, không thấy rõ ánh mắt.

Chàng trai đứng trước chảo dầu, cảnh tượng lạnh nhạt và điên cuồng đan xen còn rõ ràng trước mắt, điểm khác biệt là người mới gầy yếu lúc trước đã dần bộc lộ tài năng trong giới học thuật, trổ tài hoa của mình.

Không vào được bên trong, hơn nữa cũng không có gì nhất thiết phải vào xem.

Cuối cùng nhìn thoáng qua phòng bếp, Đường Tiếu quay đầu rời đi, dọc theo một đường dấu vết sớm đã khô đen, đi đến đại sảnh ký túc xá.

Sự kiện tấn công lúc trước đã xảy ra ở đây, cánh cửa bị phá đã thay mới, bởi vì thời gian không dài, hiện tại trong đại sảnh vẫn còn ba hình người được vẽ bằng sơn trắng.

“Nơi này… là người mới chết lúc ấy?” Đường Tiếu hỏi.

“Đúng vậy, cũng xui xẻo thật.” Rocky thổn thức nói, “Một nhóm vào cùng chúng ta đã chết ba người họ, hơn nữa lúc đó quá tối, họ thế nào cũng không ai để ý, chúng ta chỉ lo trốn chạy.”

Đây cũng là dấu vết cuối cùng mà những người mới đó để lại trên thế giới này, nhưng hiển nhiên không có ai trong Con Mắt Thứ Ba sẽ ‘chủ trì công lý’ cho họ, sở dĩ còn giữ lại mấy hình người này, đơn thuần là vì tổ chức còn muốn điều tra sự kiện 428 chạy trốn thôi.

Đường Tiếu nhìn mấy hình người trên mặt đất vài lần, lại ngẩng đầu nhìn giám sát ở đại sảnh.

Trong đầu, một ý tưởng còn chưa thành hình chậm rãi hiện lên…

Qua hai, ba ngày, Đường Tiếu và Rocky đến phòng thí nghiệm chấm công đi làm như thường lệ, vừa lúc lúc này Aberke cũng ở đây, thấy hai người thì chào hỏi.

“Chào buổi sáng, Đường, Rocky, đề tài của các cậu tiến triển tới đâu rồi?”

Rocky xấu hổ gãi gãi tóc: “Vẫn chưa tìm được ý tưởng nào, hai ngày qua chúng tôi đã kiểm tra loại trừ một lần tất cả đồ ăn mà 428 đã hấp thụ trước đây, nhưng cũng không phát hiện chỗ không đúng, thực sự không tìm ra được biến số kia là ở đâu.”

Aberke: “Ồ, cũng rất bình thường, không vội, cứ từ từ.”

Rocky gãi gãi đầu, thở dài: “Không chậm được đâu, lỡ đâu tiến sĩ Tiêu cảm thấy tiến độ của chúng tôi quá chậm nên để cho người khác tới tiếp nhận thì biết làm sao.”

“Nói cũng đúng.” Aberke thở dài, người bất giác ngửa ra sau, “Nhưng đừng đến lúc đó chúng ta cũng không thể làm ra được gì… phì phì, dự án còn chưa bắt đầu, tôi đang nói lời ngu ngốc gì thế này.”

Nếu thật sự không có ý tưởng, có lẽ Tiêu Bách sẽ thử giống vậy…

Đường Tiếu yên lặng nghĩ, hai ngày nay cậu càng nghĩ, càng cảm thấy nguyên nhân Tiêu Bách cố ý giao đề tài này cho cậu và Rocky lại càng quỷ quyệt.

Bất kể như thế nào, cậu cũng không thể để dự án này cho người khác.

“Aberke, tôi nhớ chất dinh dưỡng mà hiện tại phòng thí nghiệm rót vào cho 428 cũng cơ bản đều là máu thịt của dị thú?” Tạm thời không có ý tưởng, Đường Tiếu thuận miệng hỏi tình hình của 428 mấy ngày qua một chút.

“Ừm, theo thử nghiệm của chúng tôi, hiệu suất hấp thụ máu thịt của dị thú là cao nhất.” Aberke nói, “Hơn nữa bản thân giá trị dinh dưỡng của các loài dị thú đã rất cao rồi, lấy Thằn Lằn Lửa làm ví dụ, nó thường sống trong miệng núi lửa, có thể khống chế ngọn lửa trong môi trường tự nhiên, nhưng do trình độ trí tuệ không cao nên hình thức sử dụng phổ biến nhất là đốt cháy toàn thân hoặc phun ngọn lửa để tấn công kẻ địch.”

“Vì thế nó tiến hóa ra làn da chịu được nhiệt cao bất thường và túi má đặc biệt dùng để chứa dung nham, thậm chí có thể bơi tự do trong dung nham, trải qua thí nghiệm, những phần cơ quan tiến hóa đặc biệt này đều chứa các chất dinh dưỡng khá phong phú...”

Vừa nói đến lĩnh vực nghiên cứu của mình, Aberke đã có hơi không dừng được, suốt đường đi nói mãi không dứt, mà Đường Tiếu cũng vẫn luôn im lặng nghe, đến cuối cùng Aberke ngược lại hơi xấu hổ: “Xin lỗi nhé, hình như nói có hơi nhiều.”

“Không sao, tôi cũng rất tò mò về phần này,” Đường Tiếu nói, “Đáng tiếc tôi cũng không thuộc nghiên cứu khía cạnh này…”

“Không sao đâu, hiện tại chuyển hướng cũng hoàn toàn kịp!” Aberke nhiệt tình nói, “Hơn nữa cậu còn chưa chọn được thầy hướng dẫn đúng không, nếu cậu thực sự cảm thấy hứng thú thì tôi có thể đề cử mấy cái tên cho cậu, hm, đáng tiếc tôi chỉ là học giả cấp một, vẫn chưa đủ điều kiện trở thành thầy hướng dẫn chính thức.”

Có điều ngẫm nghĩ kỹ, cho dù anh có đủ tư cách trở thành thầy hướng dẫn đi nữa, phỏng chừng cũng không có cơ hội nhận một thiên tài như Đường Tiếu làm học trò được, anh vẫn nhớ rõ đối phương đã liên tiếp từ chối lời mời của hai học giả cấp năm trên tiệc tối.

Thực sự không biết tiêu chuẩn lựa chọn thầy hướng dẫn của đối phương cao đến mức nào? Có lẽ, là nhìn trúng Tiêu Bách? Tiến sĩ Tiêu rất lợi hại, nhưng căn bản không dẫn học sinh…

“Cảm ơn, để tôi suy nghĩ lại,” Đường Tiếu khó khăn nói, chuyển chủ đề, hỏi khía cạnh mình quan tâm nhất, “Tôi nghe nói có rất nhiều siêu năng lực của dị thú đều trùng với năng lực của siêu năng lực giả nhân loại, gen của họ dường như cũng có chỗ tương tự.”

“Ừm, đúng vậy,” Aberke nói không hề ngần ngại, “Thực ra, những dị thú có siêu năng lực và siêu năng lực giả con người đều có một bộ gen rất tương tự, cho dù là siêu năng lực hoàn toàn khác nhau cũng đều do đoạn gen này khống chế hết, chúng tôi gọi bộ gen bí ẩn này là vòng gen C24, bởi vì đoạn gen bí ẩn này, trong giới nghiên cứu khoa học đều vẫn luôn có một trường phái tư tưởng, kiên định rằng con người và dị thú đều có cùng một tổ tiên.”

“Vậy nó chẳng phải rất kỳ quái à?” Đường Tiếu cau mày, “Những dị thú kia bản chất không phải là bị giới nấm ký sinh cải tạo thành sao, vậy con người…”

Nói đoạn, cậu chợt chú ý thấy vẻ mặt Aberke cũng trở nên có chút vi diệu, anh ấy nhìn trái phải, còn may không có người chú ý bên đây: “Những lời này cậu cũng đừng nên nói lung tung bên ngoài.”

Đường Tiếu lẳng lặng nhìn anh ấy: “Tôi sẽ không đâu.”

“Như vậy là tốt nhất,” Aberke thở dài nói, “Những thông tin này thực ra cũng là trạng thái phong kín ngay cả ở Con Mắt Thứ Ba, nhưng về cơ bản thì không thể gạt được nghiên cứu viên muốn khám phá nó… bây giờ cậu đã biết tại sao giáo phái Trở Về cuồng tín như vậy rồi chứ.”

“Bọn họ cho rằng, giới nấm có lẽ là kẻ tạo ra con người và động vật, thậm chí là tất cả sinh vật trên trái đất, ở thời xa xưa, chúng ta cũng tương tự như những dị thú bị giới nấm khống chế đó, thậm chí vì từng bị ký sinh, nên đoạn gen ngắn này mãi mãi lưu lại trong cơ thể chúng ta.”

“Siêu năng lực giả và dị thú, ngoại trừ không bị ký sinh ra thì không có bất kì gì khác nhau.”

Thấy Đường Tiếu và Rocky không nói chuyện lúc lâu, vẻ mặt vốn nghiêm túc của Aberke bỗng nhiên giãn ra, mỉm cười nói: “Đương nhiên, đây chỉ là một thuyết âm mưu thôi, cũng chưa có ai nói nhất định là sự thật mà, cũng có thể là do yếu tố khác, hơn nữa chỉ tương tự chứ không phải giống nhau hoàn toàn, cũng có thể là sự trùng hợp trong lịch sử tiến hóa thôi.”

Không, thứ như truyền thuyết này ở trong game rất có khả năng chính là thật sự.

Đường Tiếu nghĩ thầm, nhẹ giọng nói: “Vậy nếu cho nó ăn của siêu năng lực giả thì liệu cũng có thể đạt được hiệu quả tương tự không?”

“Gì?” Aberke nghe vậy mờ mịt nhìn về phía cậu.

“Chỉ là một suy đoán thôi…” Đường Tiếu nói, “Nếu dị thú có thể tạo được hiệu quả với 428, vậy siêu năng lực giả có cùng đoạn gen tương tự thì sao?”

“Không, không thể nào.” Aberke cười khẽ, “Tuy rằng đoạn gen này tương tự, nhưng con người, cho dù là siêu năng lực giả, thì dinh dưỡng cơ thể cũng không bằng dị thú…”

Dinh dưỡng cơ thể không bằng dị thú?

Một cảm hứng lóe qua vào khoảnh khắc này.

“Không phải từ khía cạnh dinh dưỡng.” Đường Tiếu vuốt cằm lẩm bẩm.

“Gì cơ?” Aberke không nghe rõ.

“Thứ 428 hấp thụ thật sự là dinh dưỡng ư?” Trong mắt Đường Tiếu lóe sáng, “Thức ăn của 428, thực sự là protein, đường và chất xơ à?”

“Cậu đang nói mớ gì vậy...” Aberke ngơ ngác nhìn cậu, đầy khó hiểu, “Gen trong cơ thể 428 rất hỗn loạn, còn có rất nhiều biểu hiện khá mâu thuẫn, cho dù ở sinh vật học cũng là một hộp đen trong hộp đen... nhưng theo tính toán của chúng tôi, cho dù nó có thể hấp thụ các chất dinh dưỡng cần thiết để duy trì sự sống từ ánh sáng mặt trời, nước và đất như thực vật thì cũng hoàn toàn không đủ để tiêu thụ hàng ngày, trừ khi nó cũng bất động cả ngày giống như thực vật.”

“Ừ, tôi biết.” Đường Tiếu chắc chắn cũng hiểu biết về những thường thức sinh vật học này, nhưng so với những người khác, lợi thế duy nhất của cậu là đã từng ở gần 428, thậm chí ở khoảng cách âm, cậu biết 428 đã từng coi dịch thể của cậu trở thành…

Trở thành đồ ăn.

Aberke không rõ nguyên do nhìn Đường Tiếu sau khi chìm vào trầm tư thì đột nhiên tai đỏ bừng.

Vầy lại suy nghĩ gì nữa thế?

Đè nén cảm giác xấu hổ đột nhiên nhảy ra, Đường Tiếu tằng hắng, để cho bình tĩnh cưỡng ép chiếm ưu thế, nếu là người khác nói vậy, có khả năng rất lớn là xuất phát từ ‘ăn’ trên tình dục, nhưng Đường Tiếu đã quan sát 428 lâu như vậy, rất chắc chắn đối phương căn bản không có thần kinh kia, cho dù là hành vi cực kì mờ ám như ‘hôn môi’ trong thường thức của con người, thì trong mắt đối phương, rất có thể cũng chỉ là một cách để hấp thu thức ăn thôi.

Vậy tại sao nó lại là chất lỏng? Tại sao 428 lại coi chất lỏng là thức ăn? Từ góc độ sinh vật học, các thành phần của nước bọt là nước, amylase, lysozyme, mucin, v.v, hoàn toàn không có các yếu tố để trở thành thức ăn.

Trừ khi họ đã lầm ngay từ lúc bắt đầu, thức ăn của 428 cũng không hề có liên quan gì đến ‘thường thức’ của con người, chỉ là cách nó hấp thụ thức ăn cho đến nay vừa lúc không khác gì sinh vật bình thường ăn nên tạo thành bóng tối dưới đèn.

Đường Tiếu càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, nếu là thật, cậu sẽ có biện pháp loại bỏ hiềm nghi khỏi mình.

“Đường?” Rocky thấy Đường Tiếu không nói lời nào hồi lâu, cảm thấy kỳ quái, muốn gọi cậu tỉnh, nhưng bị Aberke bên cạnh ngăn lại: “Đừng!”

“Nhìn thì có vẻ cậu ấy nghĩ ra điều gì rồi.” Aberke nói, “Tôi đã thấy rất nhiều thiên tài bỗng nhiên được linh cảm ghé thăm trong lúc đang nói chuyện rồi, xem ra con bồ câu trắng kia giờ tới tìm bạn của cậu đấy.”

Rocky trầm tư, lại nhìn Đường Tiếu, chỉ thấy ánh sáng trong mắt chàng trai càng ngày càng sáng, trên môi hiện ý cười nhàn nhạt.

Cậu ta chợt nảy ra một ý nghĩ, thiên tài thông minh giống như một viên ngọc trai được phủi đi bụi bặm, chỉ nhìn thoáng qua là có thể bị người nhìn thấy.

Con Mắt Thứ Ba là một tổ chức học thuật thuần túy, thậm chí hơi cực đoan, những nhà nghiên cứu thiên tài như Đường Tiếu được định sẵn sẽ tỏa sáng rực rỡ ở nơi đây.

May mắn cỡ nào, khi cậu ta có thể vẫn luôn ở bên cạnh cậu chứng kiến khoảnh khắc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro