Chương 044

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Mạn Già La

[ Hoàn thành nhiệm vụ lâm thời

Đánh giá nhiệm vụ: S

Phần thưởng nhận được: 10 điểm thuộc tính bất kì, 5000 kinh nghiệm ngành học, một cơ hội rút thăm trúng thưởng! ]

Sau khi tiệc chúc mừng kết thúc, Đường Tiếu từ chối yêu cầu quá mức tiến thêm một bước của 428, sau đó thậm cũng còn không nhận phần thưởng chuỗi nhiệm vụ, tức tốc rời khỏi trò chơi, dẫu cho sau khi cởi mũ giáp trò chơi xuống rồi cũng không cảm nhận được nhiệt độ trên mặt hạ xuống.

Tại sao một trò chơi thường thường lại phải làm trải nghiệm xúc cảm chân thực như vậy chứ? Đây chẳng lẽ thực sự là một trò chơi 18+ không đứng đắn?

Đường Tiếu rất là khiếp sợ, thậm chí ba ngày cũng chưa dám đăng nhập lại trò chơi.

Sẵn nhắc mới nhớ, mặc dù trò chơi này có thể save và load game, thời gian load game là mốc thời gian save, nhưng nếu chọn không load game, thì dòng thời gian trong trò chơi sẽ vẫn luôn trôi đi, và cơ thể của người chơi sẽ ở trạng thái hôn mê khi không online.

Trước đó lúc gấp rút cày kịp tiến độ, mỗi lần Đường Tiếu online đều load game, cũng lợi dụng điều này để tạo ảo giác là vua phấn đấu.

Nhưng bây giờ nghiên cứu đã kết thúc, tạm thời không có chuyện lớn gì đặc biệt, Đường Tiếu cũng không đến phòng thí nghiệm thường xuyên nữa, cơ bản giao lại khâu hoàn thiện còn lại cho bọn Úc Minh, bản thân cậu sẽ thỉnh thoảng online làm việc vặt, cho dù online cũng phần lớn thời gian ở yên trong phòng thí nghiệm, giải quyết các email những người khác gửi đến.

Đúng vậy, bị Aberke nói trúng rồi, thật sự có nhiều người gửi email cho Đường Tiếu, chủ yếu là vì hỏi thăm hạng mục công việc cụ thể của nghiên cứu kia, thậm chí còn có một trường Đại học Liên Minh hòng muốn đào cậu về từ Con Mắt Thứ Ba, đưa ra rất nhiều điều kiện.

Tuy rằng là một thời cơ tốt để mở bản đồ mới, nhưng Đường Tiếu ngẫm nghĩ, Juntes chắc chắn là không thể cùng đi Liên Minh với cậu, chỉ có thể tiếc nuối uyển chuyển từ chối.

Thời gian còn lại, Đường Tiếu đều ở hiện thực, cùng trải qua Tết Âm Lịch với người nhà.

Mấy ngày Tết Âm Lịch này anh cả nhà họ Đường cũng có trở về, có điều về rất vội vàng, chỉ ở trong nhà một ngày, ăn xong bữa cơm đoàn viên thì đi, Đường Tiếu cũng chưa kịp hỏi chút chuyện về trò chơi.

Nhưng thôi, phỏng chừng dù cho hỏi cũng hỏi không ra được gì, nếu là tin tức có thể nói, Đường Thần phỏng chừng sớm nói với cậu rồi.

Hiện thực qua xong Tết Âm Lịch, Đường Tiếu chậm rãi online, đêm đó đã bị quái vật nhỏ chặn trên giường.

Mấy ai hiểu được, vừa mở mắt đã thấy trên trần nhà toàn là đôi mắt.

Có trong nháy mắt Đường Tiếu cho rằng đăng nhập lộn trò chơi rồi, giao diện bắn ra cảnh cáo tần suất nhịp tim đã lâu, cậu ôm ngực, giọng điệu yếu ớt: "Anh làm gì thế?"

"Tiếu Tiếu, đã lâu không tới gặp tôi." Giọng điệu Juntes vạn phần ai oán.

Đường Tiếu liền dời mắt đi: "Tại không phải mệt mỏi quá à, đang nghỉ ngơi."

"Thật vậy à?" Mặt Juntes lộ vẻ nghi ngờ.

"Đương nhiên." Đường Tiếu đương nhiên không thể thừa nhận là vì nụ hôn đó khiến cho cậu lòng dạ rối bời, mặt không đổi sắc bỏ qua chủ đề này, "Anh đến tìm tôi làm gì? Chắc không thể là lại tích góp một đợt khen thưởng đó chứ?"

Nói đoạn, cậu chợt nhớ tới điều gì, nhấn mạnh nói: "Phần thưởng tôi đã hứa với anh không thể chỉ mình anh quyết định, tôi sẽ không thừa nhận phần có lẫn lộn thật giả."

Juntes nhất thời không nói gì, cực kỳ ấm ức: "Chẳng lẽ tôi chỉ có thể tới tìm em lúc muốn thưởng thôi sao?"

Ánh mắt Đường Tiếu sắc bén hẳn: "Trước kia anh tới tìm tôi không phải đều vì cái này à?"

Juntes: "..."

428 ngẫm nghĩ, không thể phản bác.

Vì thế hắn không nói, cứ như vậy nhìn chằm chằm Đường Tiếu, vài phút sau Đường Tiếu thở dài: "Được rồi, vậy nói đi anh muốn làm gì?"

Lời này hỏi Juntes, thật ra hắn cũng không biết.

Chỉ là hắn muốn ở cùng Đường Tiếu, nhưng nhân loại lúc này sẽ làm gì nhỉ?

Cuộc sống hằng ngày của Juntes ngoài việc phát triển sợi nấm, sắp xếp lại thông tin, thì là hợp tác thí nghiệm cùng với đi tìm Đường Tiếu, ngoài ra hắn không có hoạt động giải trí nào khác, hắn muốn ở cùng Đường Tiếu, chỉ rất đơn giản là ở cùng trong một không gian với cậu.

Trong sự im lặng của 428, Đường Tiếu dần hiểu ra, lúc nhất thời không biết nên nói gì.

"Vậy nếu không... anh xem tivi, tôi đọc luận văn?"

Đường Tiếu vô thức nói, nhưng ngay sau đó cậu chợt phản ứng lại, phi, đọc luận văn gì chứ.

Bị điên à! Đây là trong trò chơi, hơn nữa nghiên cứu của cậu cũng kết thúc rồi, cũng nghỉ rồi, thế nào còn nghĩ đọc luận văn chứ!

"Thôi, chúng ta chơi game đi!"

Đường Tiếu bấm vào cửa hàng trận doanh trên vòng tay, đúng vậy, trò chơi này thậm chí có thể chơi game ở trong game, mặc dù có rất ít thể loại game, có thể là trong thế giới quan này không có nhiều sức lực để phát triển cái gọi là nghệ thuật thứ chín* kia.

* Nghệ thuật thứ chín đề cập đến một loại hình nghệ thuật nhất định ngoài tám môn nghệ thuật truyền thống (hội họa, điêu khắc, kiến trúc, âm nhạc, thơ ca (văn học), khiêu vũ, kịch và điện ảnh). Phim truyền hình dài tập, truyện tranh, trò chơi điện tử, v.v. Nghệ thuật thứ chín đề cập đến trò chơi điện tử.

Trò chơi có thể tìm được chỉ có đua xe, quét mìn hoặc bắn súng này kia, ngoài ra còn có một số máy chơi game chiến đấu cổ điển.

Cũng không kì lạ, có một số game thực tế ảo quy mô lớn cũng sẽ trang bị những trò chơi nhỏ như vậy, Đường Tiếu đã rất thành thạo, sau khi đặt hàng, rất nhanh có người giao máy chơi game đến tận cửa, Đường Tiếu đầy tự tin cầm tay cầm chơi game lên, "Tới đây, tôi dạy cho anh chơi, nói không phải khoe chứ, tôi chơi loại game này là thần trong thần, xưng bá tiểu học và trung học đấy."

Một tiếng sau.

"Không khoa học! Chuyện này không thể nào!"

Đường Tiếu đờ đẫn nhìn hai chữ 'Thất bại' cực to trên màn hình tivi trước mắt, không thể tin nổi.

20 phút trước, Đường Tiếu còn có đè bẹp được Juntes, trên cơ bản giải quyết trận đấu trong năm phút, nhưng bắt đầu sang đầu hiệp 10, tình thế đã bắt đầu trở nên căng thẳng, Đường Tiếu phải cực kì nghiêm túc mới có thể tìm được cơ hội chiến thắng, đến một tiếng, cậu đã bại dưới Juntes.

Loại tốc độ tiến bộ có thể nhìn thấy bằng mắt thường này khiến da đầu người ta tê dại.

"Tôi không tin, ván nữa!" Đường Tiếu lại mở một ván.

30 phút sau.

Trên màn hình lần nữa xuất hiện chữ 'Thất bại' siêu to.

Từ lúc Juntes thắng ván đầu tiên, kế tiếp chính là Đường Tiếu thua nhiều thắng ít, thậm chí đến sau này không thắng được, căn bản không thắng được.

Đường Tiếu không khỏi chìm vào im lặng.

"Tiếu Tiếu?" Juntes chần chờ dùng ánh mắt quan sát sắc mặt Đường Tiếu, "Em giận à? Vậy hay là tôi..." Nhường em một chút.

"Không có." Đường Tiếu xụ mặt, nhường cái gì mà nhường, thể thao điện tử kém cỏi là nguyên tội.*

* Ý nghĩa của câu này là nếu bạn không đạt được kết quả tốt trong ngành thể thao điện tử thì đó không phải vì lý do gì khác mà là do bạn chưa đủ mạnh mẽ, chính là câu nói đó. "Trong thể thao điện tử, kém cỏi là nguyên tội", câu này được đăng trên weibo bởi Strawberry, một tuyển thủ đường trên của đội WE. Điều này có nghĩa là trong thể thao điện tử, nếu bạn không thành thạo kỹ năng thì bạn là kẻ thua cuộc, và thua cuộc là một tội lỗi.

Em ấy tức giận. Juntes nghĩ thầm.

Đường Tiếu chỉ cảm thấy có hơi thái quá.

Cậu không nhịn được cúi người qua cầm tay Juntes kiểm tra trên dưới: "Có phải anh dùng sợi nấm không, sao phản ứng nhanh vậy?"

Trò họ chơi là game đối kháng, cũng là 'x bá' Đường Tiếu chơi từ nhỏ đến lớn, thời kỳ đỉnh cao Đường Tiếu có thể đánh lọt vào top 10 trên bảng xếp hạng, coi như là một trong những trò chơi cậu quen thuộc nhất.

Nhưng kinh nghiệm chơi game mười mấy năm, bị Juntes dùng một giờ vượt qua.

Đường Tiếu nắm lấy bàn tay của 428 lật qua lật lại đánh giá, cũng không thấy được gì đặc biệt, hướng vân tay, các ngón tay trông không khác nhau nhiều với con người, chẳng lẽ là lén biến thành sợi nấm?

Đường Tiếu không để ý, vành tai Juntes lặng lẽ đỏ lên khi Đường Tiếu nắm lấy tay hắn, hắn cúi đầu, thấy bàn tay trắng nõn thon dài của chàng trai đan chồng với bàn tay ngâm hơn vài tone của mình, không biết nghĩ đến gì, hắn lật bàn tay lại, đè bàn tay của chàng trai bên dưới, ngón tay luồn vào các kẽ ngón tay.

"Anh..."

"Tôi không dùng sợi nấm," Juntes nhỏ giọng nói trước khi Đường Tiếu rút tay lại, "Nhưng tay của tôi rất linh hoạt, em có thể kiểm tra xem."

Quả nhiên Đường Tiếu cắn câu, không bận tâm hành động đột ngột của Juntes, bàn tay nắm lấy cổ tay ngâm lớn hơn một cỡ của 428, bẻ các ngón tay hắn về các hướng khác nhau.

Bàn tay của người bình thường tuy linh hoạt nhưng cũng có hạn, chẳng hạn như không thể dùng ngón tay chạm vào mu bàn tay mình, nhưng Juntes thì không có hạn chế đó, sợi nấm mềm dẻo khác với xương cốt, tay hắn có thể cứng rắn đến đao kiếm bất khả xâm phạm, cũng có thể dễ dàng bẻ thành thành nhiều góc độ khác nhau.

Thao tác tinh vi phỏng chừng cũng rất lợi hại, hơn nữa tốc độ học tập này, nếu đặt ở hiện thực đoán chừng sẽ bị các đội thể thao điện tử tranh giành điên cuồng.

Tâm lý của Đường Tiếu có phần suy sụp rồi, không ai thích chơi game mà không hướng về thể thao điện tử, lúc cậu mười mấy tuổi nổi loạn một lần, còn trải qua trại huấn luyện thanh thiếu niên, sau đó thành công được khuyên lui, ngoan ngoãn thi vào đại học trọng điểm.

Dẫu cho biết Juntes không phải nhân loại, nhưng loại thiên phú này, anh hẳn nên đi chơi game đi!

Vua cày game im lặng.

Dường như nhận thấy được sự mất mát của Đường Tiếu, Juntes an ủi: "Không sao đâu, Tiếu Tiếu cũng rất lợi hại, tôi vẫn không hiểu nghiên cứu của em."

Đường Tiếu · chơi game hơn mười mấy năm, nghiên cứu khoa học còn chưa đầy một năm: Cảm ơn anh đã an ủi nhá.

Đường Tiếu nhất thời thế nhưng không biết nên nói gì, buồn bực liếc nhìn Juntes một cái: "Nghiên cứu khoa học là kiến ​​thức tiên tiến nhất của toàn bộ nền văn minh nhân loại, anh không hiểu được là rất bình thường, đó cũng không có nghĩa tôi là người lợi hại, lợi hại là toàn bộ nền văn minh nhân loại."

Bọn họ chỉ là đứng ở trên vai người khổng lồ thôi.

Nói đến chuyện này, Đường Tiếu chợt nhớ tới điều gì, hỏi: "Nếu giới nấm các anh cũng có trí tuệ, thế thì có truyền thừa tri thức tương tự con người không?"

Trên thực tế cậu cũng tò mò từ lâu rồi, nếu thế giới quan của trò chơi này là giới nấm cũng có trí tuệ, vậy thế giới trong mắt chúng lại trông như thế nào? Phải chăng sẽ đưa ra phán đoán hoàn toàn khác với nhân loại?

"Có." Juntes nói, "Nhưng mà tôi không biết."

"Hả?" Đường Tiếu khó hiểu cái gì gọi là có, nhưng không biết?

"Lúc tiến hóa trong kén có mơ hồ bắt giữ được một số thông tin phân mảnh, nhiều hơn thì không có, có lẽ cần phải tiến hóa thêm một bước nữa." Juntes thành thật nói, ánh mắt nhìn Đường Tiếu.

Tiến hóa thêm một bước nữa... cũng tức là cần nhiều đồ ăn hơn đúng không.

Một trong số thực đơn của Juntes · Đường Tiếu tự giác dời ánh mắt: "Ngoại trừ phương pháp này thì không có con đường học tập khác à?"

"Còn có thể kết nối vào mạng cây, nhưng không được."

Mạng cây, trong nghiên cứu trước đây của Đường Tiếu, là chuỗi vận chuyển gen được bào tử Vua Nấm sử dụng để truyền gen dưới lòng đất qua sợi nấm liên kết đến bản thể Vua Nấm, trên thực tế vai trò của nó không chỉ có vậy.

Việc nghiên cứu mạng lưới sợi nấm dưới lòng đất đã bắt đầu từ thế kỷ trước khi giới nấm xâm lấn con người, sợi nấm ngầm đan xen phức tạp, giống như mạng lưới tự nhiên, mạng lưới này có hai lớp, một lớp là nhóm sợi nấm kết nối thực vật dùng để trao đổi vật chất, một lớp khác là vi khuẩn hoại sinh* sử dụng để phân hủy xác chết.

* Vi khuẩn hoại sinh đề cập đến lối sống trong đó vi khuẩn hoại sinh hấp thụ chất dinh dưỡng từ động vật, thực vật chết hoặc các chất hữu cơ khác để duy trì cuộc sống bình thường của chúng. Nhiều vi khuẩn và nấm thuộc loại này. Chẳng hạn như Bacillus subtilis, Rhizopus, Penicillium, nấm, nấm mốc, v.v. Các vi sinh vật sống theo kiểu hoại sinh được phân loại là vi sinh vật hóa dị dưỡng tùy theo nguồn nitơ và carbon mà chúng yêu cầu.

Trừ cái này ra thực vật và giới nấm thậm chí có thể thông qua mạng cây này để truyền lại tín hiệu, là 'internet' danh xứng với thực, thuộc về nhóm giới nấm.

Bởi vậy Juntes nói giới nấm bọn họ có thể học tập tri thức thông qua kết nối với mạng cây, Đường Tiếu cũng không ngạc nhiên, mà chỉ hỏi: "Tại sao không được?"

"Sẽ bị phát hiện." Juntes nói, "Quyền hạn của tôi kém xa tồn tại đó, sẽ bị hắn phát hiện."

Đường Tiếu chậm rãi rút tay lại, cảm giác được cậu đang thông qua Juntes tiếp xúc đến bí mật cốt lõi nào đó: "Tồn tại đó? Anh đang nói Vua Nấm à?"

"Ừm."

"Anh không thể bị hắn phát hiện... vì sao?"

Lần này Juntes lại không trả lời.

Không sao cả, hắn không nói, Đường Tiếu cũng sẽ tự mình suy đoán: "Theo nghiên cứu trước đây, nếu như Vua Nấm là một chiếc máy tính sinh học, vậy thì bào tử vua nấm chính là đầu hắn sử dụng để thu thập thêm nhiều dữ liệu, đầu truyền thông tin về qua mạng cây, một mặt là thức ăn của Vua Nấm, mặt khác cũng là cơ sở dữ liệu Vua Nấm dùng để cải tạo dị thú."

"Lúc trước anh nói anh khác bọn họ, khác biệt ở đâu? Có phải ở việc đã tiếp xúc với tôi không?" Đường Tiếu nhìn thẳng vào mắt Juntes, "Bào tử Vua Nấm có phản ứng đặc biệt với tôi... Ngoại trừ truyền gen ra, có phải các anh còn gánh vác nhiệm vụ khác không? Ví dụ như tìm kiếm tồn tại giống như tôi."

"Vua Nấm đang tìm tôi?"

Juntes ủ rũ cụp đuôi: "Tiếu Tiếu đừng đoán."

Vẫn còn quá non trẻ, mới bị đoán trúng một chút đã trụ không được.

Đường Tiếu trầm ngâm, thật ra cũng không phải rất kỳ lạ, dù sao cậu cũng là người chơi mà.

Chẳng phải người chơi đều là trung tâm của trò chơi à, cậu rất hiểu, dù sao đại Boss trong trò chơi này đều viết trên mặt rằng là Vua Nấm rồi, tạo chút mâu thuẫn với người chơi game chẳng phải cũng là việc đương nhiên à.

Vậy có phải cậu đã hiểu lầm trò chơi này rồi không, đây thực ra vẫn là một game nhập vai chính thống, chẳng qua tuyến chính chôn khá sâu, đây dù nhìn thế nào cũng là vẻ cuối cùng chắc chắn sẽ phải đối đầu với Vua Nấm.

Chờ đã, thế cậu đánh kiểu gì được, cậu chỉ là một người nghiên cứu khoa học yếu ớt thôi!

Đường Tiếu lại nhìn về phía Juntes, hay nên nói cuối cùng phải dựa vào nuôi lớn tên này để đánh? Cảm giác cũng rất có khả năng, chẳng trách nhiệm vụ tuyến chính của trò chơi là bồi dưỡng hắn, hơn nữa kiếm đầy thiện cảm.

Juntes bị Đường Tiếu nhìn đến đầu toàn mờ mịt: "Tiếu Tiếu? Sao vậy?"

Hắn cho rằng Đường Tiếu đang lo lắng về Vua Nấm kia: "Không sao hết, tôi sẽ bảo vệ em."

Trước đây Juntes nói như vậy, Đường Tiếu đều là cười cho qua, không hề để trong lòng, nhưng lúc này đây cậu vui mừng vỗ vỗ vai Juntes: "Vậy an nguy của tôi sẽ giao cho anh."

Tôi nhìn lầm tên nhóc anh rồi, hóa ra đây không phải galgame*, là Pokémon!

Nhờ cả vào anh đó, 428!

Juntes: Luôn cảm thấy ánh mắt Tiếu Tiếu hình như có chỗ nào đó không đúng.

Từ sau đêm đó, Đường Tiếu dường như đã thoát khỏi ràng buộc gì, cũng không còn mãi trốn tránh 428 nữa, nhưng không biết vì sao, Juntes có vẻ cũng không vui lắm, nhất là khi Đường Tiếu bảo hắn biến trở lại hình dạng ban đầu.

Trong dịp ăn Tết, vì Đường Tiếu không load game nhiều nên thời gian trong game về cơ bản đồng bộ với hiện thực, rảnh rỗi một kỳ nghỉ đông trong game và hiện thực, cuối cùng cũng, khai giảng.

Đường Tiếu quyến luyến không rời mà dọn từ nhà trở về căn nhà thuê của mình, lúc này thực ra ba Đường đã mở khóa thẻ ngân hàng, nói chỉ cần Đường Tiếu duy trì được thành tích này thì không hạn chế tiền tiêu vặt của cậu, cậu đã có thể dọn đến chung cư tốt hơn, nhưng Đường Tiếu cảm thấy ở đây cũng rất thoải mái, chủ yếu là cách trường học gần, nên tạm thời không có ý định dọn đi.

Đêm trước khai giảng, trong group ký túc xá lại náo nhiệt trở lại, Đường Tiếu liếc qua thì thấy Lừa Trọc đang chia sẻ tin tức không biết cậu ta nghe được từ con đường nào vào nhóm, rằng trường bọn họ và trường đại học nước ngoài hợp tác mở phòng thí nghiệm liên hợp.

Lừa Trọc: Hẳn là nghiên cứu loại sinh vật, phòng thí nghiệm đặt ở trường chúng ta, có học giả đẳng cấp thế giới đến giao lưu chủ trì, thảo nào đề thi cuối kỳ trước đó của chúng ta khó đến vậy (khóc), trường chắc là muốn tuyển một số sinh viên tham gia phòng thí nghiệm nhỉ...

Bát Giới: Lên luôn anh em! Có thể tiến vào xem như lý lịch không tệ nhỉ, hẳn là có lợi cho học lấy bằng thạc sĩ mà không cần thi.

Sa Tăng: Đâu chỉ học lấy bằng thạc sĩ, trường đại học nước ngoài kia là của Dây Thường Xuân Liên Minh, nếu biểu hiện tốt thì hoàn toàn có thể qua bên đó để trao đổi hoặc thậm chí học nghiên cứu sinh tiến sĩ luôn.

Sa Tăng: Nhưng cậu nghĩ đến sức cạnh tranh đê... đầu chính nhất định là nghiên cứu sinh hoặc là nghiên cứu sinh tiến sĩ, sinh viên đại học chúng ta cho dù có suất cũng phải tranh vỡ đầu, liếc nhìn phiếu điểm suýt nữa trượt môn của mình đợt rồi...

Bát Giới: Nói cũng đúng, nhưng tớ cảm thấy Tiếu Tiếu có thể.

Tôn Hầu Tử: Không rảnh, bận chơi game.

Bát Giới: (đổ mồ hôi jpg)

Bát Giới: Mà các cậu biết đề tài cụ thể của phòng thí nghiệm này là làm gì không thế? Còn học giả đến phụ trách chủ trì phỏng vấn là ai dạ?

Lừa Trọc: Đang hỏi thăm, đang hỏi thăm, đừng có gấp.

Đường Tiếu nhìn vài lần, rồi nhàm chán tắt group chat ký túc xá, thu dọn xong đồ đạc quay về trường học.

Dự án liên hợp gì đó, vừa nghe đã biết không có quan hệ với cậu, cậu lại không có khả năng vào phòng thí nghiệm ở hiện thực, chơi game đã đủ khổ rồi, ai muốn cũng làm công ở hiện thực chứ!

Ắt không có khả năng.

Đường Tiếu thu dọn xong hành lý, ngồi xe trở về trường học.

Trong ký túc xá chỉ có một mình Bát Giới, Bát Giới ngồi trên ghế nghịch điện thoại, thấy Đường Tiếu đến, nói: "Đến sớm thế, ăn trưa chưa, có muốn cùng đến căng tin không? Tầng hai mới mở một quầy lẩu cay, nghe đâu cũng ngon lắm."

Đường Tiếu ngẫm nghĩ, cảm thấy cũng được, liền theo Bát Giới ra ngoài, dọc theo đường đi trong sân trường đều là sinh viên xách vali trở về, Bát Giới chợt vỗ vai cậu: "Ui, cậu ngó phía trước xem có phải giáo sư Lý không, bên cạnh ông ấy có nhiều lãnh đạo ghê, đây là đang thị sát à? Hở, còn có một người trông rất trẻ luôn."

Đường Tiếu nghe vậy bâng quơ quay đầu liếc nhìn, một cái liếc nhìn này khiến bước chân cậu ngừng tại chỗ.

Bát Giới đi được vài bước, thấy Đường Tiếu không đuổi theo, kinh ngạc quay đầu lại: "Sao vậy?"

Thấy Đường Tiếu nhìn chằm chằm giáo sư Lý bên kia, sắc mặt hoảng hốt.

Bát Giới lấy làm lạ lại nhìn thoáng qua: "Có ai cậu quen hả? Người đàn ông trẻ tuổi kia quả thật có hơi quen mắt."

Nửa ngày, giọng Đường Tiếu khàn khàn nói: "Coi như quen đi..."

Có lẽ vì ánh mắt phía họ quá mãnh liệt, người đàn ông vốn đang tham quan khuôn viên trường dưới sự dẫn dắt của nhóm lãnh đạo nhà trường quay đầu, lộ ra khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng cùng đôi mắt màu xanh xám đặc trưng.

Cậu quả thật là quen, nhưng mà là ở trong trò chơi.

Tại sao, Tiêu Bách lại xuất hiện ở hiện thực?!

Lời tác giả:

Đường Tiếu: Gặp quỷ rồi, gặp ông chủ ở hiện thực (thần sắc hoảng hốt)

- Góc chú thích:

galgame - Bishōjo game (美少女ゲーム (Mỹ thiếu nữ game) bishōjo gēmu?), hay gal game (ギャルゲーム gyaru gēmu?, thường đọc ngắn gọn là "galge"), là "một loại trò chơi điện tử Nhật Bản tập trung vào khả năng tương tác với các nhân vật nữ có ngoại hình hấp dẫn theo phong cách anime". Trò chơi này là một nhánh của mô phỏng hẹn hò với mục tiêu hướng tới đối tượng nam giới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro