Chương 44: Làm mất mặt thật vang, thanh tỉnh?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Ngươi đến là làm mai cho tiểu đệ, đây là chuyện tốt, cần phải" Thẩm Mặc hỏi: " Không biết là nhà ai uỷ thác ngươi tới làm mai? Người trong thôn hay là người ngoài thôn?"

Lý bà mai cười nói: " Đương nhiên là người trong thôn, bây giờ nhà của ngươi phú quý như vậy , nhà nhà trong thôn xếp hàng còn không đủ nơi nào đến phiên thôn bên cạnh".

Lời này làm hai hàng lông mày Thẩm Mặc hơi nhíu lại. Chu Cảnh lại nghĩ nhiều hơn, trong lòng không khỏi cảm thấy lời này của Lý bà mai không đơn giản, nghe như là mấy nhà đó nói muốn cưới Thẩm Lâm đều là nhìn vào gia thế Chu gia hắn.

" Lần này người uỷ thác ta tới nhà ngươi làm mai là người mà nhất định các ngươi không nghĩ đến, cùng Thẩm Lâm nhà các ngươi tuyệt đối là trời sinh một đôi. Hán tử kia lớn lên rất có tinh thần, cao ráo khoẻ mạnh, lại rất chịu khó làm việc, bà bà cũng là một người cần lao, Thẩm Lâm gả qua đó chính là hưởng phúc".

Lý bà mai làm mối đã nhiều năm, một cái miệng của nàng có thể nói chết thành sống, vừa nghe nàng nói như thế, Thẩm Mặc lại rất hiếu kỳ nhà ai trong thôn lại có hán tử đến tuổi tốt như vậy, làm sao hắn lại không phát hiện.

Chọc cho Thẩm Mặc hứng thú đủ rồi, Lý bà mai mới nói: " Chính là trong thôn các ngươi Vương Đại Lực nhà Thẩm đại nương".

" Là hắn a" Thẩm Mặc nhất thời mất hứng thú, Vương Đại Lực không phải không tốt, mà chỉ là một hán tử rất bình thường trong thôn. Chịu làm thì chịu làm, nhưng chính là quá chịu làm nên suy nghĩ không linh hoạt, chỉ là người dựa vào khí lực, không bằng một nửa Chu Cảnh.

Hiện tại ngoài trừ Chu Cảnh ra, hán tử nhà ai cũng không thể lọt vào mắt Thẩm Mặc.

Lý bà mai có kinhnghiệm nhiều năm làm sao không nhìn ra vẻ mặt này của Thẩm Mặc là không nhìn tớiVương Đại Lực. Trong lòng nàng âm thầm bĩu môi, thầm nghĩ, chỉ là một cái songnhi mà thôi, nếu không phải trong nhà hơi hơi có chút tiền như vậy, Vương Đại Lựccòn không có

muốn đây. Hiện tại có một cái không cụt tay thiếu chân, nhân phẩm tốt còn không ngoan ngoãn chịu gả, còn dám chê bai.

Không quản trong lòng nghĩ như thế nào, Lý bà mai vẫn là khen Thẩm Lâm.

" Vương Đại Lực không phải đến làm công nhà các ngươi ở cùng Thẩm Lâm hai ngày sao, cũng biết được Thẩm Lâm là một người chịu khó, nguyện ý tác thành tâm tư của hắn. Chỉ nhắc đến một chuyện nhỏ là yêu cầu về mặt con nối dõi. Đương nhiên ý Vương Đại Lực là Thẩm Lâm nếu có thể sinh ra tiểu tử thì thật sự là chuyện rất đáng mừng. Nếu không thể sinh được, cũng không thể làm hán tử nhà người ta cắt đứt đèn nhang".

Cau mày lại đổi thành Chu Cảnh, hắn lạnh giọng hỏi: " Lời này là có ý gì, tiểu đệ ta còn chưa gả đi, Vương Đại Lực hắn đã có ý nghĩ muốn nạp tiểu?"

" Không phải nói tiểu, mà là bình thê" Lý bà mai nhỏ giọng nói, không dám lớn tiếng nói ra. Vốn thời điểm cùng Thẩm đại nương nói chuyện này, nàng cảm thấy rất bình thường, không phải chỉ là một cái song nhi thôi sao, nếu không sinh được một cái tiểu tử cũng không thể làm hán tử người ta tuyệt tự tuyệt tôn. Nhưng không biết tại sao khi bị Chu Cảnh hỏi như vậy, nàng lại cực kỳ chột dạ, không dám cây ngay không sợ chết đứng nói: " Dù sao...cũng không thể làm người ta đứt đoạn đèn nhang được".

Thẩm Mặc vừa muốn nói chuyện, chẳng biết từ lúc nào Thẩm Lâm đã đi vào, không biết hắn nghe được nhiều ít, chỉ thấy biểu tình của hắn rất bình thản, không có gì bất mãn.

Hắn đối Lý bà mai nói: " Này thím, người nói chuyện rất kỳ quái, ta nghe có chút không hiểu. Người nói hắn chịu tác thành tâm tư của ta, ta chỉ muốn hỏi một câu tác thành tâm tư gì của ta, ta làm sao không biết ta có tâm tư gì cần hắn phải tác thành".

" Ngươi đứa bé này, sao còn nói chuyện xấu hổ. Ta nói với ngươi, chuyện này không có gì phải thẹn thùng, trai lớn dựng vợ gái lớn gả chồng, hợp tình hợp lý. Lại nói, hán tử Vương Đại Lực kia ta đã gặp qua, người thật không tệ, lớn lên rất ngay thẳng, rất có tinh thần, đừng nói xứng với một cái song nhi như ngươi ngay cả là một cô nương tốt cũng là hoàn toàn xứng". Lý bà mai chỉ nghĩ là Thẩm Lâm đang xấu hổ, bùm bùm tự mình tự biên tự diễn.

Thẩm Lâm thật có giáo dưỡng mà đợi Lý bà mai nói xong, dừng lại uống nước, hắn lạnh như băng nói: " Đã như vậy, thì để hắn đi cưới cô nương đi, tới nhà của ta làm gì".

" A!" Lý bà mai chỉ ngây ngốc mà ngây dại, dùng sức mà trừng mắt giống như không thể tin được Thẩm Lâm lại có thể nói ra những lời này, cùng dự liệu vui mừng trước đây của nàng hoàn toàn khác nhau. Nàng lắp ba lắp bắp nói: " Không phải ngươi là người trước tiên coi trong Vương Đại Lực sao, vì muốn có thể cùng hắn một chỗ, còn cho ca phu ngươi dùng danh nghĩa thỉnh hắn đến làm công.."

Chu Cảnh trực tiếp cười, đánh gãy lời Lý bà mai nói: " Được, ngươi không cần nói, ta hiện tại có thể trả lời ngươi, hôn sự này ta không đồng ý. Không chỉ ta không đồng ý, phu lang nhà ta cũng không đồng ý, chính bản thân tiểu đệ cũng không không ý, Chu gia chúng ta từ trên xuống dưới không có một ai đồng ý cả!"

" Làm sao sẽ, rõ ràng Thẩm Lâm hắn... Ngươi không phải muốn tạo cơ hội giúp hắn cùng Vương Đại Lực một chỗ..."

" Ta không biết tại sao ngươi lại nghĩ như thế, hay là hai mẹ con Vương Đại Lực đã nói gì với ngươi . Nhưng bây giờ ta nhất định cho ngươi biết rõ ràng, đồng thời cũng xin ngươi truyền lời cho hai mẹ con nhà kia, chính là muốn bọn họ nhìn lại chính mình một chút. Còn có Chu gia ta sở dĩ mời thợ khéo cũng bởi vì xác thật chúng ta cần người hỗ trợ. Về phần tại sao lại thỉnh Vương Đại Lực mà không phải là ai khác là có hai lí do. Cái thứ nhất cũng là cái quan trọng nhất, chính là thời điểm phu lang nhà ta bị bắt nạt Thẩm đại nương chưa từng có lời nói ra nói vào, thậm chí có những lúc nàng cũng giúp đỡ phu lang giáo huấn bọn người kia, tuy rằng đây không phải là chuyện gì lớn, nhưng đối với phu lang ta hắn rất cảm động và vẫn luôn nhớ ở trong lòng".

" Cái thứ hai chính là chúng ta cảm thấy nhà Thẩm đại cô nhi quả phụ nuôi lớn một cái hán tử thật không dễ dàng, phu lang ta thiện tâm muốn giúp đỡ hắn một chút. Ngay cả chính ta đi thỉnh Vương Đai Lực cũng là ý nguyện của cá nhân ta, cùng phu lang và tiểu đệ không có nửa điểm quan hệ. Lúc đó ta suy nghĩ, Thẩm đại nương cùng nhà ta có ký khế ước làm sinh ý lâu dài, liền là quan hệ sống nhờ vào nhau, có vinh cùng vinh. Coi như xem ở tầng quan hệ này, hắn tới nhà ta làm công sẽ làm rất tận lực, so với thỉnh người khác thì tốt hơn".

" Cái gì! Tại sao lại như vậy!" Lý bà mai quả thực không thể tin được, này cùng với những gì Vương Đại Lực nói với nàng quả thực là một trời một vực. Nàng lắc đầu nói: " Không đúng, mẹ con Vương Đại Lực không phải nói cùng ta như vậy. Bọn họ lời thề sắc son nói cho ta là Thẩm Lâm coi trọng Vương Đại Lực nhà hắn, bởi vì ngại song nhi da mặt mỏng nên không tiện nói rõ, liền trăm phương ngàn kế nghĩ biện pháp muốn tiếp cận Vương Đại Lực. Bọn họ còn nói chuyện này, hai đứa nhỏ đã ngầm hiểu ý. Đều là đồng ý, chỉ cần một cái hình thức ta đi qua là được".

Thẩm Lâm lúc này mới phản ứng được thời điểm sáng nay ánh mắt mơ hồ ái muội có thâm ý khác của Vương Đại Lực, nguyên lai là ý tứ như vậy.

Chu Cảnh cười ha ha hai tiếng, không chút khách khí nói: " Thật muốn nói đến, ta căn bản là không biết tiểu đệ sẽ coi trọng Vương Đại Lực, là dựa vào cái gì có thể coi trọng hắn!"

" Hắn là một hán tử, Thẩm Lâm nhà ngươi chỉ là một cái song nhi..."

" Song nhi thì làm sao, ngay cả là song nhi, đối với chuyện hôn nhân tiểu đệ của ta cũng có thể tuỳ ý ra lựa chọn" Chu Cảnh treo khoé mắt. làm ra một bộ dáng cao cao tại thượng, hơi nhếch lên khoé miệng, là đang diễn kịch phi thường nhuần nhuyễn.

" Lý bà mai là chưa từng nghe tới điều kiện kén rể của tiểu đệ nhà ta đi". Chu Cảnh nói: " Nhà của ta là lớn, phòng này ta và đại ca hắn ở, ngược lại chúng ta cũng thấy cô đơn, bất quá ta là muốn hán tử đến nhà ta ở rể, sẽ không kém một phòng như vậy. Về phần tiền cưới nhà ta ra mười lượng bạc, ta nhớ trong thôn tiền cưới một cô nương của nhà giàu có nhiều nhất là năm lượng bạc đi, nhà ta ra mười lượng để kén rể. Mặt khác trong thôn điều kiện mà hán tử cưới tức phụ, ta biết sính lễ tốt nhất là gà vịt cá mỗi cái một đôi, thịt lợn năm mươi cân, vải bông hai cuộn, đồ trang sức một đôi, đường quả điểm tâm các loại năm cân. Khoảng chừng là mấy thứ này đi, ta có thể nhớ lầm. Bất quá, nếu là hán tử đến nhà ta ở rể, sính lễ so với này đó còn nhiều hơn, chắc chắn sẽ không thiếu".

Lý bà mai ngồi ở trên ghế hít vào một ngụm khí lạnh, trời ạ, này là điều kiện gì a, ra nhiều sính lễ như thế! Lớn như vậy người trong thôn là không bỏ ra nỗi đâu, trước kia có một gia đình nghèo ở thôn đem cô nương mười bảy mười tám tuổi trong nhà gả cho một lão gia năm sáu mươi tuổi ở trấn trên làm tiểu thiếp mới có được một lần sính lễ như vậy, đều được mười dặm tám thôn nhớ kỹ. Nhà ai có hán tử cô nương kết hôn liền sẽ lấy chuyện này ra nói say sưa, dù sao thì rất có thể sẽ không xuất hiện lần thứ hai.

Không chỉ Lý bà mai choáng váng, Thẩm Mặc Thẩm Lâm cũng choáng váng. Ý nghĩ này của Chu Cảnh chưa từng để lộ ra, Thẩm Lâm nhất thời không hiểu được hắn là muốn làm mất mặt Lý bà mai nên tuỳ tiện nói như vậy, hay là thật có ý nghĩ như thế. Kỳ thực trước mắt nhìn vào tài lực Chu gia thì là đang nói mạnh miệng, nhưng nếu là có mấy tiểu lâu trấn trên bán lạp xưởng vịt hàng của Chu Cảnh thì cũng không phải là nói mạnh miệng, mà là việc nhỏ như con thỏ.

Cái này cũng chưa xong, Chu Cảnh liền nhàn nhạt bỏ thêm một câu: " Đúng rồi, ta quên chưa nói, này đó bất quá chỉ là thứ yếu, chân chính quan trọng là sinh ý của nhà ta trên trấn, tiểu đệ có ba phần mười".

" Ba phần mười, kia là bao nhiêu bạc?"

Chu Cảnh tựa tiếu phi tiếu nhìn Lý bà mai: " Cái này ngươi cứ đi hỏi qua đi, bất quá ta có thể khẳng định, bạc này so với số sính lễ mà ta nói qua kia chỉ là như muối bỏ biển mà thôi, không coi là cái gì".

So sánh với sính lễ bạo tay như vậy vẫn là như muối bỏ biển? Lý bà mai đã không dám nghĩ tới, nghĩ đến nàng đều phải động lòng, muốn hỏi một chút có thể đợi thêm hai năm nữa, nhi tử nhà nàng đủ mười sáu tuổi, liền hoàn toàn có thể kết hôn ra ngoài ở rể.

Đột nhiên Chu Cảnh chuyển đề tài: " Cho nên, không biết Thẩm đại nương và Vương Đại Lực kia đến cùng là dựa vào cái gì, cảm thấy tiểu đệ của ta coi trọng hắn".

" Nhìn không lọt...nhìn không lọt..." Lý bà mai nhanh chóng lắc đầu như trống bỏi.

Nếu như lúc trước nàng còn cảm thấy Thẩm Lâm một cái song nhi mà có thể gả cho một hán tử như Vương Đại Lực vậy đã là đời trước tích đức rồi, nhưng hiện tại nhìn điều kiện đưa ra, Lý bà mai liền cảm thấy Vương Đại Lực có tài cán gì mà xứng với Thẩm Lâm.

" Như vậy mẹ con Vương Đại Lực làm sao sẽ cho rằng tiểu đệ ta dĩ nhiên là đang hâm mộ hắn! Dựa vào điều kiện của tiểu đệ nhà ta, song nhi có thể kiếm tiền nuôi gia đình, hắn hoàn toàn không xứng đi".

" Tự nhiên, tự nhiên" Lý bà mai gật đầu liên tục, đối với tài lực của Chu gia đã không dám khinh thường. Hiện tại Chu gia ở trong mắt nàng đã thành một khối mỡ béo bở, trong lòng đang nghĩ xem thân thích bên trong có hán tử nào thích hợp không, đi về rồi nhanh chóng quay lại làm mai. Điều kiện Chu gia như thế này nếu là thả ra lời nói, một khi thả ra chỉ sợ người đến cửa Chu gia xếp hàng cũng không ít đâu, khi đó chỉ sợ xếp hàng cũng không tới lượt nàng.

Chu Cảnh đứng lên nói: " Nếu đã như vậy, liền tiễn khách, kính xin Lý bà mai đi thong thả".

" A!" Lý bà mai ngẩn ra, sau đó hỏi: " Không phải lưu ta lại ăn sủi cảo sao, ta đã đáp ứng".

Vẫn luôn trầm mặt Thẩm Mặc bỗng lên tiếng nói: " Không thể, ta đang tức giận. Lý bà mai dĩ nhiên cảm thấy tiểu đệ ta để ý Vương Đại Lực, mà còn là rất hăm mộ hắn. Vương Đại Lực không có tiền không có năng lực, phòng ở chỉ là mảnh đất nhỏ, dựa vào đâu có mặt mũi lớn như vậy. Lý bà mai như thế nào sẽ cảm thấy hắn có mặt mũi như vậy, đây rõ ràng là xem thường tiểu đệ của ta, xem thường Chu gia. Cho nên thứ cho không tiếp đãi, Lý bà mai có cái gì bất mãn, tìm tới nhà người mời ngươi tới đi. Ta chỗ này đưa ngươi đi ra ngoài".

" Ta...Ai, đừng nha, ta lúc đầu cũng không biết rằng nhà các ngươi cấp điều kiện này cho Thẩm Lâm mà, nếu ta mà biết, đương nhiên sẽ không tới nói là làm mai" Lý bà mai một đường bị Thẩm Mặc mời ra ngoài, đại môn Chu gia ầm ầm khép lại.

Lý bà mai tức giận đến giậm chân nói: " Thự là xúi quẩy, vốn là một cọc hôn sự rất tốt, làm sao lại thành như vậy, sủi cảo nhân thịt a, cứ như vậy mà không còn".

Càng nghĩ càng tức giận, Lý bà mai miệng lầm bầm.

" Đều tại hai mẹ con Vương Đại Lực kia làm hại, cũng không biết mẫu tử họ lấy từ đâu mặt mũi lớn như vậy, làm sao sẽ cảm thấy Thẩm Lâm coi trọng hắn, dùng điều kiện mà Chu gia cấp cho Thẩm Lâm thì làm sao không tìm được hán tử tốt, còn rất hâm mộ hắn! Phi, không biết xấu hổ!" Lý bà mai một đường uốn éo cái mông vừa đi vừa mắng, một đường hướng đến nhà Thẩm đại nương.

Thẩm đại nương nhìn thấy Lý bà mai, tình thế bắt buộc liền hỏi: " Thành, Chu gia có phải vô cùng đồng ý, Thẩm Lâm cái song nhi kia là mừng rỡ không ngậm được mồm vào đi. Thẩm Mặc nói thế nào, đáp ứng cho Thẩm Lâm mang đồ cưới gì?"

Lý bà mai hừ lạnh, quái gỡ nói: " Ngươi cảm thấy Chu gia sẽ cho Thẩm Lâm mang đồ cưới ra sao?"

Thẩm đại nương còn thực nghiêm túc suy nghĩ một chút: " Tối thiểu đồ cưới không thể cao, khẳng định sẽ cấp mang về. Là cô nương song nhi đều là chăn, nhà hắn làm sao cũng phải ra mấy bộ, còn có..."

Lý bà mai tức giận nói: " Thẩm đại tỷ, không cần còn có, ta cho ngươi biết, nhà người ta căn bản không đồng ý".

Thẩm đại nương kiên định lạ thường nói: " Không thể nào, ngươi có nói là Vương Đại Lực nhà ta không, còn có, nhà ta nguyện ý ra một lượng bạc làm sính lễ, Một lượng bạc này cũng không ít, một cái song nhi ai lại chịu ra giá cao như vậy".

" A, một hai lượng mà thôi, thật sự còn coi là rất nhiều, còn có thể so với mười lương. Ta nói thật cho ngươi biết, Thẩm Lâm nhà người ta căn bản không coi trọng Vương Đại Lực nhà ngươi, Chu gia từ đầu đến cuối chưa để Vương Đại Lực vào mắt. Ngươi nói cái gì thỉnh làm quần áo, cùng ký khế ước lâu dài, bất quá là phu lang Chu Cảnh thiện tâm, nể tình ngươi từng ở trong thôn ra mặc giúp hắn nói ra vài lời, cũng cảm thấy cô nhi quả phụ nhà ngươi đáng thương, hữu tâm giúp nhà các ngươi một cái thôi. Còn những thứ khác, này đó ý tứ đối với nhi tử ngươi toàn là do mẫu tử ngươi có ý dâm, tưởng bở!"

" Cái này không thể nào, con trai ta nói Thẩm Lâm khẳng định là có ý đối với nó, nếu không sẽ không có cái thái độ khắp nơi nhường nhịn kia đối với hắn".

" Đó là bởi vì đoạn thời gian đó, Chu gia xác thực thiếu nhân thủ, xem ở mức quan hệ có ký kết khế ước với nhà các ngươi, biết các ngươi sẽ tận tâm tận lực, nên mới thỉnh nhi tử ngươi làm thợ khéo" Lý bà mai ghét bỏ nói: " Ngươi cho rằng nhi tử ngươi là quan lão gia, ai cũng muốn gả. Hay là cảm thấy một lượng bạc thật là nhiều tiền, có thể mua nhà mua đất".

" Chu Cảnh chính miệng nói với ta, Thẩm Lâm nhà hắn là kén rễ. Nhà hắn sẽ mua nhà mua đất cho hán tử, phòng ở đắp ngay đối diện nhà hắn. Này đó cũng không tính, còn cấp hán tử ở rể mười lượng tiền cưới, tờ khai sính lễ so với năm ấy trong thôn gả tiểu thiếp còn quy cách hơn. Điều đó cũng không đáng giá, đáng giá hơn chính là sinh ý Chu gia Thẩm Lâm có ba phần tiền lãi, cái này mới là quan trọng. Cùng so với nó, những cái trước đều như là muối bỏ bể. Ta liền hỏi ngươi, ngươi cảm thấy Vương Đại Lực nhà ngươi dựa vào cái gì mà lọt nổi vào mắt xanh Thẩm Lâm nhà người ta, Vương Đại Lực nhà ngươi tính là cái gì, lớn lên bình thường, người cũng không thông minh. Thật không biết mẹ con các ngươi nghĩ thế nào, có thể đem lòng hảo tâm của người ta xem là có ý khác, coi như là tưởng bở cũng phải có mức độ, làm hại ta không ăn được sủi cảo. Đây là sủi cảo nhân thịt a! Nhà ta ăn tết cũng chưa từng làm sủi cảo nhân thịt" Càng nói Lý bà mai càng khí, sủi cảo Chu gia làm nhất định thịt sẽ rất nhiều, nhà người ta làm sinh ý là từ thịt a.

Thẩm đại nương trực tiếp ngớ ngẩn, ngơ ngác nhìn nhi tử nàng, Vương Đại Lực cũng không cho là thế, đầy mặt đỏ lên. Nếu là nói chỉ dựa vào bản thân Thẩm Lâm mà nói, dùng thái độ người trong thôn khẳng định sẽ không xứng với Vương Đại Lực, người khác sẽ cho rằng Thẩm Lâm được gả cao. Dù sao tập tục trọng nam khinh nữ đặt ở đó, địa vị song nhi là rất thấp.

Chỉ khi nào Thẩm Lâm thêm vào điều kiện này đó, giá trị bản thân của Thẩm Lâm liền trở nên không giống nhau , Vương Đại Lực hoàn toàn không đáng chú ý.

Thẩm đại nương thật không nghĩ tới, Thẩm Lâm bất quá thân phận chỉ là tiểu đệ của cái phu lang, tại Chu gia không chỉ không bị khinh thường, Chu Cảnh còn nguyện ý đem ra điều kiện như thế này. Chuyện này chính là địa chủ cấp điều kiện chiêu vị hôn phu cho song nhi.

Đột nhiên, Thẩm đại nương phục hồi tinh thần lại vỗ đùi, khóc nức nở nói: " Nha, vậy phải làm sao bây giờ, Chu gia không có ý đó, Thẩm Lâm cũng không có ý đó, chúng ta nháo trò như thế, đây không phải đang làm cho Chu Cảnh ghét nhà chúng ta sao, khế ước của chúng ta chỉ sợ sẽ chấm dứt, xem tính tình của Chu Cảnh sẽ không bỏ qua cho chuyện chúng ta nháo. Tất cả đều xong, nhật tử vừa mới tốt lên, chúng ta mới qua được mấy ngày làm sao liền khó như vậy!" Thẩm đại nương lúc này mới tỉnh táo, đầu óc khôn khéo cũng không còn mù quáng mà dùng trên người nhi tử nàng.

Vương Đại Lực mặt mày ủ rĩ ngồi chồm hỗm trên mặt đất, bây giờ hắn còn đang suy nghĩ chút chuyện trước kia, cũng tìm không ra chứng cứ gì cho rằng Thẩm Lâm là đang nhìn đến hắn.

HẾT CHƯƠNG 44

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro