Chương 13. Tập thể lười biếng*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Cream Cheese

Trước khi chiến tranh xảy ra, họ đã sống một cuộc sống bình thường nhưng hạnh phúc như nào?

Một thiếu niên non nớt ngoại hình mềm mại, giọng nói nhỏ nhẹ, ngay cả sóng tinh thần lực cũng dịu dàng, đang bận rộn trong phòng bếp.  

Từ trong lò nướng kêu xèo xèo, một mùi hương hấp dẵn tỏa ra, trong góc mèo đen lớn đang điên cuồng đánh gấu trắng cũng dừng lại, rồi đến ngồi xổm trước của lò nướng, như đang canh giữ kho báu của mình. 

Gấu trắng bự vẩy vẩy bàn tay bị mèo đen lớn đánh đau, tung tăng tung tăng chạy tới trước mặt cậu thiếu niên đang quét dọn phòng bếp, đầu bự xù xù lông dúi vào trong lòng cậu thiếu niên, ư ư grào grào như thể đang lên án mèo mun lớn bạo lực.

Thiếu niên xoa xoa tai gấu tròn tròn, đầu ngón tay xoa xoa ấn ấn gốc tai của gấu trắng bự. Đi kèm cảm giác nhồn nhột nơi tai là sự trống rỗng trong tâm trí, mọi điều phiền muộn đều bị đầu ngón tay ấm áp của thiếu niên xóa tan, toàn thân chỉ còn lại cảm giác lười nhác.

Sáng ban mai ấm áp, gió hiu hiu mát mẻ, hương thức ăn nồng nàn, và một người nhỏ bé dịu dàng như người nhà, giống như chỉ cần có sự tồn tại ấy thế giới sẽ hòa bình, đây chính là hạnh phúc.

Họ đã chiến đấu anh dũng trong cuộc chiến đẫm máu vì để bảo vệ hạnh phúc.

Không biết từ lúc nào, những người xem có thể hóa thú lại biến thành những cục bông mềm mại, mở cộng hưởng cảm giác với gấu trắng bự, tìm vị trí thoải mái để nằm xuống, trong cổ họng phát ra âm thanh "grư grư grư".

Monty Duran cũng đi ra sân thượng lớn ở văn phòng, biến thành một chú gấu đen lớn với chữ "V" đáng yêu trên ngực, nằm ngửa trên ghế nằm gỗ, để ánh nắng chiếu trên chiếc bụng với bộ lông đen tuyền mượt mà xinh đẹp.

Sau khi thiếu niên nhỏ nhẹ nhàng xoa xoa đôi tai gấu tròn tròn, thì giúp gấu trắng bự tội nghiệp xoa bóp bàn tay.

Cậu vừa xoa tay gấu vừa liên tục cằn nhằn mèo mun lớn, mèo mun lớn thì giả điếc làm thinh, thậm chí còn biến thành mèo tai cụp.

Thiếu nhiên nhỏ khe khẽ thở dài. Tiếng thở dài của cậu nhẹ tựa lông vũ, khi vang lên bên tai như thấm vào trong lòng, dường như so với sự tĩnh lặng đơn thuần thì càng có không khí bình yên hơn.

Gấu Monty híp đôi mắt mơ màng.

Nếu không phải mùi thơm từ lò nướng bay ra càng ngày càng nồng, quyến rũ làm lòng người xao xuyến, thì hắn đã bất tri bất giác mà ngủ thiếp đi.

Lúc này, mèo mun lớn đột nhiên đứng dậy, ngạo nghễ đi tới, cúi đầu cắn gáy gấu trắng bự, thô bạo tha gấu trắng bự ra khỏi vòng tay của Minh Hữu.

"Còn dám mách lẻo! Ngươi tạo phản rồi." Arthur nhả ra, phun "phì phì" ra mấy sợi lông gấu, "Tự mình đi lấy bát ăn lại đây, chuẩn bị ăn cơm!"

Gấu trắng bự gãi gãi gáy, tung tăng tung tẩy chạy đi lấy chậu.

Người xem giật mình tỉnh táo, trợn mắt nhìn Thân vương Arthur được yêu mến nhất.

"Điện hạ! Xin ngài hãy làm người đi! Thật vất vả tôi mới ngủ thiếp đi! Ngài có biết đã bao lâu rồi tôi không được ngủ ngon không!"

"Lúc sau gáy bị cắn, tôi sợ đến mức trái tim suýt thì vọt ra khỏi cổ họng. Điện hạ có thể đừng đột ngột như vậy được không???"

"Tôi bây giờ đang mặt đối mặt với bạn cùng phòng, hai đôi mắt khóc ròng. Thật không hổ là điện hạ, nó khiến ta nhớ tới nỗi kinh hoàng khi được điện hạ tự mình đặc huấn."

"Điện hạ nói: Không phải chỉ là mát xa thôi à? Không phải chỉ là chải lông thôi à? Ngày nào mà linh thú trong viện điều dưỡng số 1 chúng ta chẳng được chăm chút như vậy, ta đã chán rồi. Mát xa chải lông có quan trọng bằng việc ăn không? Mau đi lấy bát ăn đi!"

"Nhưng đấy là điện hạ QAQ, chứ chúng ta cũng đâu phải linh thú của viện điều dưỡng số 1. Cục kẹo vừa nãy cũng chỉ cho có mỗi một viên, bây giờ mát xa cũng chỉ cho có tí, đừng keo kiệt như thế mà!"

"Thu lại cơn buồn ngủ lên tinh thần chuẩn bị ăn thịt nướng thôi, tôi không tin điện hạ còn có thể cho ăn mỗi một miếng!"

...

"Đại Hắc, em hôm nay thật hung dữ." Minh Hữu thuận thế ôm lấy đầu của mèo đen lớn đang lại gần, xoa xoa tai lại vuốt vuốt lông quanh cổ.  

Mèo đen lớn hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ, Hữu Ngốc, cậu biểu hiện quá hiền lành dịu dàng trên livestream, giống như một chú cừu non, coi chừng người khác xem thường cậu.

Buổi livestream tiếp theo phải thay một kế hoạch khác, để thể hiện một chút thực lực của Hữu Ngốc, miễn cho mấy nam nữ đã được truyền bá tư tưởng bảo vệ kẻ yếu trong quân có ý nghĩ kỳ quái với Hữu Ngốc. Một tia ranh mãnh lóe lên trong đôi mắt khép hờ của mèo mun lớn.

Người xem không hề nhận ra thân vương kính yêu của họ đang có ác ý đối với họ.

Thịt nướng đã ra lò, Minh Hữu buộc khăn ăn quanh cổ gấu trắng bự và mèo mun lớn, chuẩn bị sẵn sàng để ăn. 

Minh Hữu đeo găng tay, bưng khay thịt nướng đặt lên chiếc bàn vuông lớn trong phòng ăn. Cậu lấy ra một con dao thái thịt thật dài, một dao cắt xuống, "cạch", tiếng cắt bì nướng giòn rụm vang lên làm người nghe chảy nước miếng.

Người xem nuốt nước bọt.

"Đại Hắc, em thích vị đậm đà, nếm thử xem mùi vị như vậy đã vừa chưa. Nếu nhạt anh cho em thêm nước chấm." Minh Hữu cắt miếng đầu tiên đút cho Đại Hắc, gấu trắng bự hai tay gấu cầm bát ăn, ánh mắt mòn mỏi nhìn theo.

 Arthur nhai nhai hai cái, thận trọng gật gật dầu bự xù lông, đôi tai cũng lắc lắc mấy cái: "Vừa ngon, không cần chấm."

Minh Hữu gật đầu hai lần theo nhịp gật gật của đầu mèo, tiếp tục cắt thịt.

Một miếng nhỏ cho minh, một miếng lớn cho Đại Hắc, một miếng lớn nữa cho Đại Bạch, ăn kèm một bát salad trái cây nhỏ, đối với Minh Hữu thì bữa ăn này hơi nhiều dầu mỡ, nhưng Đại Hắc và Đại Bạch đều rất hài lòng.

Người xem cũng rất hài lòng.

Phần da giòn tan, thoang thoảng mùi thịt xém trong miệng: miếng thịt ba chỉ nửa nạc nửa mỡ beo béo, mỗi lần nhai đều có thể cảm nhận tầng tầng lớp lớp hương vị, gia vị đặc trưng trôi vào cổ họng theo vị béo, biến thành năng lượng thấm vào thân thể cùng tinh thần, miếng nào cũng thỏa mãn, miếng nào cũng đầy dư vị.

Trong khi bị món ngon làm điên đảo thần trí, người xem dường như hiểu được những gì streamer thần bí này nói trước đó, đối với linh thú, món ăn thích hợp nhất là món được linh thú sư tự tay nấu bằng cả trái tim.

Bọn họ có thể cảm nhận được qua cộng hưởng cảm giác đa chiều, năng lượng trong miếng thịt nướng ít hơn nhiều so với viên kẹo lúc trước. Nhưng họ lại nếm được thứ hương vị mà trong viên kẹo không có.

Cảm giác này rất khó nói thành lời. Giống như một người khi đang lang thang phiêu bạt, đã ăn quen những sơn hào hải vị nay được uống lại bát súp đặc do cha mẹ nấu.

Súp đã nguội một nửa, các nguyên liệu vì ngâm quá lâu mà mất đi vị tươi mới, tỉ lệ gia vị cũng không hoàn mỹ như bếp trưởng. Nhưng canh vừa xuống cổ, một luồng cảm xúc nóng bỏng tràn trong lục phủ ngũ tạng, toàn thân là sự bình yên khó tả, dường như mọi sự mệt mỏi tủi hờn uất ức đều bị bát súp này cuốn trôi.

Vị ngon là một cảm giác rất chủ quan. Mỗi người sẽ có một khẩu vị khác nhau. Nhưng món ăn ngon nhất sẽ không thể thiếu một loại gia vị, đó là "sự cộng hưởng tình cảm". 

Thịt rừng là nguyên liệu chính trong thực đơn hàng ngày của dị năng giả cấp S. Mặc dù sau khi hóa thú, bọn họ gần như toàn ăn sống hoặc là luộc lên, nhưng khi ở hình người, món ăn của họ đều có hương vị không tệ, thậm chí những quan chức cấp cao còn có đầu bếp thượng hạng, đặc biệt nấu ăn cho họ.

Nhưng người xem trong phòng livestream đều chưa từng được nếm qua món thịt rừng nào ngon như vậy, nhiều năng lượng như vậy. Loại sóng năng lượng này có thể vượt quá số năng lượng dự trữ của họ trong một tuần.

Mà đây mới chỉ là nguyên liệu kém nhất trong miệng cậu thiếu niên.

Vậy món ngon cho linh thú được nấu bằng nguyên liệu thông thường, nguyên liệu cao cấp, nguyên liệu thượng hạng sẽ có hương vị thần tiên như thế nào? Sẽ chứa năng lượng nhiều tới mức nào?

Lúc này, mèo mun lớn và gấu trắng bự đã ăn xong thịt và qua sang ăn hoa quả.

Nước trái cây ngọt ngào xua tan đi hương thơm nồng của thịt nướng, năng lượng ấm áp làm dịu đi khát vọng ăn uống do mùi hương của thịt nướng đem đến.

Đây là trái cây gì? Sao lại chứa nhiều năng lượng như vậy?!

 "Đây là táo đỏ, nó là nguyên liệu chính trong viên dinh dưỡng đỏ, chứa năng lượng giúp khôi phục thể chất của linh thú ở mức độ nhỏ." Minh Hữu giới thiệu, "Táo đỏ là đồ ăn thích hợp nhất cho linh thú, là một loại quả linh thú. Nhưng hiện tại Tinh Minh không có quả linh thú, vì vậy tôi sẽ cố gắng trồng nó xem sao."

"Nếu không có dị năng hệ tự nhiên thúc, thì sau khi trồng táo cần ba năm mới có thể trưởng thành. Trước đó tôi sẽ tìm thực vật khác ở Tinh Minh để thay thế. Chỉ cần tìm được thực vật thay thế, viên dinh dưỡng sẽ được sản xuất hàng loạt, mọi người không cần lo lắng, rất nhanh thôi ai ai cũng có thể ăn viên dinh dưỡng thơm ngon."

Minh Hữu vừa dứt lời, người xem đang suy nghĩ về lượng lớn thông tin trong lời cậu, Arthur đã nhét một viên dinh dưỡng vào miệng gấu trắng bự.

Chà, suy nghĩ của tập thể người xem lập tức gián đoạn, họ bắt đầu quắn quéo lăn lộn.

*********************

 Tác giả có lời muốn nói:

Hôm qua Tiểu Mặc Cầu (viên mực nhỏ) đi tiêm chủng định kỳ và bị dị ứng nghiêm trọng, mắt sưng đỏ, toàn thân ngứa ngáy, nôn mửa và co giật. Chương tiếp theo chưa được đăng mà bản thảo tôi lưu ở đây đã biến mất _(:3 」∠)_.

May mắn thay, Tiểu Mặc Cầu đã qua khỏi, hôm nay nó đã có thể ăn uống và ngủ được, ngày mai có lẽ sẽ có thể trở lại trạng thái bình thường. QAQ Hôm qua tôi suýt khóc ngất trong bệnh viện thú y.

Bây giờ tôi sẽ viết một ngoại truyện.

*******************

* lười biếng ở đây không phải là tính cách mà kiểu trạng thái ấy, kiểu tinh thần thư thái thả lỏng sau khi căng thẳng dài nên cảm thấy lười biếng uể oải muốn được nằm ườn. chỗ này mình không biết phải dùng từ gì để miêu tả nên để theo từ mình tra đc.

Salad hoa quả

(thịt nướng kia sẽ kiểu như này nha) 

Heo quay giòn bì 

https://youtu.be/9Ml-4brwB6w

CrC: Hình như wattpad không chèn được short hay sao ấy, mình định chèn một cái short người ta chặt thịt nghe đã tai lắm nhưng không được, thôi cho mọi người nghe tiếng cắn thịt vậy. Tìm mãi mới ra chị này ăn nghe giòn giòn. Bữa nay chay mặn đủ cả chúc mọi người ngon miệng (⁠つ⁠≧⁠▽⁠≦⁠)⁠つ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro