Chương 18. Tự tay làm đồ chơi thật dễ phải không nào?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Cream Cheese

Kể từ sau buổi livestream đầu tiên của viện điều dưỡng linh thú số 1, Tinh Minh đã âm thầm dậy sóng.

 Nhưng những sóng gió ấy, hầu hết người xem livestream đều không quan tâm.

Arthur điện hạ cũng đã lộ mặt, lũ chuột trong cống rãnh này còn đáng phải bận tâm ư? Thay vì quan tâm những con châu chấu sau thu đó còn không bằng thúc giục điện hạ mở livestream nhiều hơn.

A: Nhưng điện hạ phải mở livstream thì chúng ta mới có thể giục nha.

B: Vậy anh mau giục điện hạ mở livestream lên đi.

A: Nhưng điện hạ mở livestream thì chúng ta mới có thể giục chứ!!

B: Vậy anh mau giục điện hạ mở livestream đi!!

A: Nhưng điện hạ phải mở livestream thì chúng ta mới có thể giục chứ!!

... Chỉ vì vấn đề vô tri lãng xẹt này mà A,B đánh nhau.

Huấn luyện viên nhìn cảnh tượng một đám lông tơ bay tứ tung loạn xạ trên sân tập, thở dài thườn thượt.

Sau khi viện điều dưỡng linh thú số 1 mở livestream, mọi người đều có một giấc ngủ ngon hiếm hoi. Xem đi, ngủ no rồi là tinh thần sung túc, đánh nhau cũng càng thêm hung mãnh.

Tất cả đều gia tăng huấn luyện đi.

Huấn luyện liếc nhìn thông báo. Ừm, hôm nay vẫn là một ngày không có thông báo phòng livestream đặc biệt chú ý mở live.

Ơ? Từ từ! Có một thông báo chưa đọc!

Ta o(*≧▽≦)ツ~!! Gia tăng huấn luyện cái gì! Tất cả được nghỉ!

Huấn luyện viên biến thành một cục lông xù xù đẹp trai, lục thân bất nhận¹ nện bước, phi như bay về ký túc xá.

Huấn luyện có thơm² bằng việc hắn nằm xem livestream đa chiều không?

Trên sân huấn luyện, tất cả những cục lông xù dư thừa sức lực đang nhào vào đánh nhau bỗng sửng sốt vài giây, sau đó thi nhau kiểm tra mục thông báo của mình. Ngay sau đó, một loạt tiếng hú gào gầm rú như sở thú đến giờ cho ăn vang lên, những cục bông lông xù liên tục lăn lộn quắn quéo rồi vội vàng tản đi.

Vị tướng quân nọ đang nghiêm túc chắp tay đi tuần, nhìn thấy khung cảnh hỗn loạn ngổn ngang trước mặt, thở dài thườn thượt.

"Tướng quân, có cần xử phạt họ không?" Phó quan hỏi.

Tướng quân liếc hắn một cái: "Phạt gì mà phạt, mau tìm cho ta một nơi thoải mái dễ chịu để xem livestream đi."

Phó quan: "..." Xin lỗi, hắn không phải dị năng giả cấp S, không hiểu được trong não những dị năng giả cấp S này nghĩ gì.

Chỉ vì livestream mà nghỉ cả huấn luyện? Livestream cái gì mà hấp dẫn như thế? Chẳng lẽ là Arthur điện hạ diễn thuyết à? Không thể nào, Arthur điện hạ cũng đã mất tích bao lâu rồi?

...

Điều này không chỉ xảy ra ở một nơi³.

Lần livestream này Arthur không thông báo trước, khiến nhiều người xem trở tay không kịp.

Vì vậy giáo sư đại học trốn tiết; quản lý cấp cao của các xí nghiệp trốn làm; hoàng đế Aldrich bệ hạ nhìn lướt qua những quan chức của các bộ đang cãi qua cãi lại: "Tiếp tục cãi nhau ầm ĩ, hay là tan họp sớm?"

"Bệ hạ, ngài có thể yêu cầu thân vương điện hạ mở livestream ở một thời điểm cố định không?" Một vị quan chức cười khổ nói.

Hoàng đế bệ hạ chậm rãi ngước mắt lên: "Có lúc nào nó nghe ta đâu? Sao ngươi không trực tiếp nói chuyện với nó đi?" 

Quan chức trầm mặc.

Bệ hạ, thân vương điện hạ ngay cả lời ngài cũng không nghe thì lời ta nói có tác dụng à?

"Vậy cứ tiếp tục cuộc họp..."

"Không không không, bệ hạ, chúng ta bây giờ tạm hoãn cuộc họp thôi."

"Đúng đúng đúng, cuộc họp này lát nữa mở lại cũng được."

"Hãy cho người sắp xếp cho chúng tôi một phòng nghỉ, đợi khi nào chúng ta xem xong livestream thì tiếp tục mở họp."

Vẻ mặt các vị quan chức vô cùng tha thiết chân thành.

...

Trước khi livestream, Minh Hữu đội mũ rơm lên, còn cố gắng đội mũ rơm cho mèo đen lớn và gấu trắng bự.

Gấu trắng bự ngoan ngoãn đội lên, đôi tai gấu trắng trắng tròn tròn xù lông mềm mại lộ ra trên chiếc mũ rơm.

Mèo mun lớn kéo theo cái chân bị thương chạy như điên khắp sân, không đội không đội ta nhất quyết không đội, quá ngu ngốc!

Lúc Minh Hữu mở livestream lên thì mèo mun lớn không chỉ hất bay chiếc mũ rơm Minh Hữu muốn đội cho anh mà còn hất luôn cả mũ trên đầu Minh Hữu. Người xem thấy mà hoang mang.

Điện hạ đang làm gì vậy? Chẳng lẽ đang chơi chò chơi gì đó?

Khi mèo đen lớn đang định hất bay mũ của gấu trắng bự, thì gấu trắng bự đã uể oải ôm lấy thắt lưng mèo đen lớn.

Minh Hữu vội vàng chạy tới, chụp cái mũ lên đầu mèo mun lớn: "Người một nhà thì phải mặc giống nhau! Đại Bạch trông rất đẹp!"

Arthur nhe răng trợn mắt: "Cho dù cậu đội lên cho ta, chẳng lẽ ta không tự lấy xuống được sao?"

"Không, em không thể." Minh Hữu cũng đội mũ của mình lên, "Cái mũ này có khả năng đuổi muỗi, nếu em không muốn bị muỗi cắn thì ngoan ngoãn đội đi."

Mũ rơm do hệ thống tạo ra sao có thể là một chiếc mũ rơm bình thường được chứ?

Minh Hữu chọt chọt mũi của mèo đen lớn, nói: "Nghe nói có con mèo bị muỗi đốt mũi với mí mắt, mặt sưng vù lên, trông rất xấu."

Mèo đen lớn sờ sờ mắt mũi mình, lâm vào do dự.

Thiếu niên nhỏ lấy ra quá nhiều thứ kỳ lạ cổ quái, mũ rơm có tác dụng như này, hình như cũng có thể...

Cuối cùng, mèo mun lớn vẫn khuất phục dưới uy lực của con muỗi, đội chiếc mũ rơm cùng kiểu với Minh Hữu và gấu trắng bự.

Minh Hữu cũng giúp anh cắt hai cái lỗ trên mũ rơm để thò hai tai ra ngoài.

Arthur giật giật đôi tai, không khó chịu.

Quên đi quên đi, không cần biết cái mũ này có tác dụng thật hay không, coi như là để thiếu niên nhỏ vui vẻ vậy.

"Gấu ngốc nghếch! Thả ta xuống!" Arthur gầm gừ.

Gấu trắng bự còn đang vác mèo mun lớn trên vai lặng lẽ thả Arthur xuống, còn chỉnh lại lông cho Arthur.

"Phải rồi, thông báo cho mọi người một tin tốt! Đại Bạch đã tỉnh táo lại rồi!" Minh Hữu cầm tay gấu trắng bự, ra hiệu cho gấu trắng bự chảo hỏi mọi người.

 Gấu trắng bự dè dặt gật đầu, vẻ mặt lạnh tanh, khiến người xem nhìn thoáng qua là nhận ra, gấu trắng bự bây giờ đã không còn là chú gấu ngốc nghếch khờ khờ lúc trước nữa rồi.

Tuy đây là chuyện tốt, tại sao họ lại thấy có hơi tiêng tiếc nhỉ?

Người xem đã suy nghĩ mãi cho tới khi có một bình luận cảnh tỉnh mọi người.

"Ừm... Sức khỏe của gấu trắng bự dần hồi phục là chuyện tốt, nhưng... mọi người có nhận ra không, không còn lựa chọn cộng hưởng cảm giác với gấu trắng bự nữa rồi QAQ?"

Măng cụt của người xem vỗ trên đất! Đúng rồi! Lựa chọn cộng hưởng cảm giác với gấu trắng bự đâu mất rồi? Sao không thấy đâu nữa vậy?

"Tên Herman lạnh lùng trong nóng ngoài lạnh ấy đã tỉnh rồi, mà mấy người còn muốn cộng hưởng cảm giác với hắn à? Nằm mơ đi, trong mộng cái gì cũng có." Quản trị viên, Arthur điện hạ, quái gở cất tiếng trong phòng livesttream, khiến người xem dồn dập đập tiền tặng quà.

 "Gấu trắng bự là đại tá Herman á? Không thể nào? Đại tá Herman sẽ không khờ như vậy!!!!"

"Đại tá Herman là bạn thân đồng thời là cận vệ của thân vương điện hạ, điện hạ tự mình xác nhận, thì sao có thể sai được. Đại tá Herman xin ngài cho chúng ta cộng hưởng cảm giác đi mà! Không thì thân vương điện hạ cho chúng ta cộng hưởng cảm giác cũng được hehehe."

"Đúng đúng, ít nhất thì cho chúng ta cộng hưởng cảm giác lúc ăn cơm thôi cũng được! Chỉ cần một miếng thôi!"

"Cầu cầu ngài đó! Tôi lăn thành một quả cầu cầu, cầu ngài đó!"

"Nếu có chải lông hay massage gì đó, thì cũng cầu cộng hưởng cảm giác, một chút thôi, chỉ cần một chút!"

"Lúc chơi đồ chơi cầu ngài cũng mở cộng hưởng cảm giác, không biết bé đáng yêu có thể làm đồ chơi gì nhỉ."

"Chắc là mấy món giống như châu chấu cỏ nhỉ? Cũng có khả năng là bao cát nhỏ để ném chơi?"

"Có lẽ là một quả bóng cao su nhỏ? Hoặc là quả cầu lông⁴?"

"Món đồ chơi nhỏ do streamer làm, điện hạ với đại tá có thể chơi ư? Có trẻ con quá không."

"Streamer ra cửa rồi... (艹皿艹) streamer vác theo cái gì vậy? Máy cưa điện? Cậu ấy định làm gì vậy?!"

...

Arthur nhấc măng cụt lên vuốt thẳng râu, cười nhạo.

Hừ, phàm nhân, các ngươi chẳng biết gì về sức mạnh của linh thú sư cả.

"Oa! Thì ra trước cửa viện lại có một cái cây tốt như vậy!" Minh Hữu vác cưa điện, ngửa đầu nhìn cây đại thụ thẳng tắp trước mặt.

Cậu vừa ra khỏi sân, bản đồ hệ thống đã ngập tràn một đám dấu hỏi nhỏ.

Phần lớn thực vật và quặng nơi này vậy mà đều mang năng lượng! Còn có thể sử dụng điểm tri thức để mở khóa chủng loại và tác dụng! Đặc biệt là cái cây trước mặt này, hệ thống đánh giá năng lượng của nó đạt tận năm sao!

Tuy rằng tối đa là mười sao, nhưng trong game nguyên liệu năm sao đã là một trong những vật liệu xây dựng loại tốt được mọi người sử dụng nhiều. Còn gỗ hơn năm sao, đều sẽ được sử dụng trực tiếp làm thức ăn cho linh thú.

Ngay trước của nhà đã toàn là kho báu? Minh Hữu sợ ngây người.

Cậu vốn muốn hỏi Đại Hắc có biết chuyện này không, nhưng chợt nhớ ra bây giờ còn đang livestream, lời nói đến miệng thì không hỏi ra.

"Cậu ngẩn người làm gì?" Arthur liếc mắt một cái, là biết trong lòng Minh Hữu đang có chuyện.

"Buổi tối sẽ nói với em." Minh Hữu xoa xoa đôi tai mèo nhô ra ngoài chiếc mũ rơm của Arthur.

Mèo đen lớn nhấc móng vuốt lên giữ mũ rơm, đôi tai vẫy trái vẫy phải.

Minh Hữu nghiêm túc nói: "Đại Hắc đáng yêu nhất thế giới!"

Arthur lộ ra vẻ ghét bỏ.

Thiếu niên nhỏ này, mỗi ngày đều bày tỏ tình cảm với anh cả trăm lần, cũng không thấy chán.

 "Biết biết biết, không phải cậu muốn chặt cây à?" Măng cụt của Arthur vỗ vỗ vào cái cây trước mặt, "Thật sự không cần Đại Bạch hỗ trợ à?"

"Không cần đâu." Minh Hữu đeo găng tay lên, khởi động cưa điện.

Kẽo kẹt kẽo kẹt, cưa điện cắt gỗ như cắt đậu phụ, chẳng mấy chốc cái cưa đã cắt vào một nửa.

 Người xem vô cùng kinh hãi.

"Từ từ? Làm đồ chơi gì mà cần phải cưa cây?"

"Minh Hữu nhỏ yếu như vậy! Điện hạ vậy mà lại để cậu ấy đi đốn cây! Như này quá nguy hiểm rồi!"

"Cưa cái gì cũng có thể để robot làm giúp mà? Quá nguy hiểm, điện hạ mau khuyên nhủ cậu bạn nhỏ đi."

...

Ngay lúc người xem đang thi nhau phát biểu ý kiến bày tỏ sự lo lắng, cái cây kêu "cót két" một tiếng, nghiêng sang một bên.

Minh Hữu nhảy lên đá một phát, "rầm"! Cây nhanh chóng đổ xuống, bụi bốc lên mù mịt từ mặt đất, chấn động khiến vô số đàn chim kinh hoảng bay lên.

Minh Hữu đưa cưa điện cho gấu trắng bự, còn bản thân thì ước lượng vị trí trọng tâm của cây đại thụ, đi tới ngay chính giữa cây đại thụ, dùng cả hai tay ôm lấy thân cây, giơ cao quá đầu.

"Tiếp theo, chúng ta sẽ chuyển thân cây này vào trong sân, bào thành ván gỗ để làm đồ chơi!" Minh Hữu giơ thân cây, chân nhanh chóng bước về phía cổng sân.

Người xem: "???"

Người xem: "!!!"

Từ từ! Đã xảy ra chuyện gì vậy? Đây có phải là cây sưa⁵ không vậy? Loại cây có dáng như này, chắc chắn là cây sưa nhỉ? Cây sưa rất chắc, đặc, trọng lượng cũng không nhẹ đâu! Một khúc gỗ lớn như vậy, kể cả là bọn họ, cũng phải dùng xe cẩu mới kéo đi được, nhưng thiếu niên nhỏ này vậy mà lại có thể giơ nó lên?

Nó có phải đạo cụ biểu diễn không? Chắc chắn là vì để tạo hiệu ứng nên dùng đạo cụ biểu diễn nhỉ? Hay cái này căn bản chỉ là hình ảnh ba chiều?

Mùi thơm đặc trưng của cây sưa mà họ ngửi thấy qua cảm ứng đa chiều nói với họ rằng, đừng giả ngu nữa, chấp nhận thực tế đi, linh thú sư họ cho là nhỏ yếu mềm mại đáng yêu ấy, chỉ dùng hai tay là có thể thoải mái nhấc bổng cả cây sưa kia lên.

Bọn họ còn chưa tỉnh lại sau cú sốc vì sức mạnh vô lý của Minh Hữu thì cậu đã bắt đầu làm "đồ chơi".

Cưa ván gỗ, ngâm ván gỗ, dựng khung, đinh đinh đùng đùng, binh binh bang bang, một cái cat tree khổng lồ được hình thành dưới mưa mồ hôi của Minh Hữu.

Toàn bộ được làm thủ công, không có bất kỳ sự trợ giúp nào từ robot!

 Không có!

"Đồ chơi do linh thú sư tự làm có thể khiến cho linh thú càng vui vẻ hơn. Người xem livestream nào nuôi linh thú, có thể thử tự mình làm đồ chơi cho linh thú của mình dựa theo hướng dẫn làm cat tree hôm nay." Minh Hữu lau lau những giọt mồ hôi trên mặt, nở nụ cười xán lạn rạng rỡ để lộ hai hằm răng trắng sáng, "Rất dễ dàng, đúng không nào?"

Người xem: Không đúng!!!

Linh thú sư rốt cuộc là cái thứ ma quỷ gì vậy?! Như này khác hoàn toàn so với tưởng tượng của họ!!

**********************************************

Tác gải có lời muốn nói:

Cập nhật vào lúc 21h tối hàng ngày. Thời gian còn lại là để dò BUG. Tôi có một bản thảo! Nó chắc chắn sẽ được đăng đúng giờ! 

*****************************

1. Tiếng Bông là: 六亲不认 nghĩa là mất hết tính người (lục thân bao gồm bố, mẹ, anh, em, vợ, con đều không nhận). Ở đây mình có thể hiểu là dứt khoát không ai có thể ngăn cản được.

2. Ở bên Trung có câu "不香吗" ( nó không thơm à) đây là ngôn ngữ mạng, người ta nói câu này để thể hiện thái độ không đồng tình với hành động của người khác mà người ta cho là lãng phí hoặc không đáng. Trong chuyện này thì mọi người cứ hiểu là "Nằm xem livestream không tốt hơn phải đi huấn luyện à?" 

3. Gốc là vô độc hữu ngẫu "无独有偶" nghĩa là không chỉ có một.

4. Quả cầu lông Tung Của đây

5. Gỗ sưa hay Huỳnh đàn, còn tiếng Trung Quốc quen gọi là Giáng Hương Hoàng Đàn hay Hoàng Hoa Lê (huanghuali). Đây là một loài (Fabaceae). Là loại gỗ nổi tiếng đắt giá vì được vua chúa Nhà Minh và Nhà Thanh rất thích sử dụng làm đồ nội thất cung đình. Màu sắc đỏ, tím, vàng tùy vùng sinh trưởng, nhưng có chung đặc điểm ra gỗ rất thơm và màu đẹp bóng nên rất quý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro