Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc gọi điện thoại, Túc Hàm đang ngồi ép chân.

Ở đời trước, cậu từ nhỏ học múa, thân thể mềm mại lại dẻo dai, bất luận động tác vũ đạo khó cỡ nào cậu đều có thể thuận lợi hoàn thành.

Hiện tại thân thể này rõ ràng cứng hơn rất nhiều, còn lâu mới đạt được kỳ vọng cùng yêu cầu trong lòng của Túc Hàm đối với chính mình. Cho nên sau khi cùng Biên Khiếu Vũ xác định quan hệ, mỗi ngày Túc Hàm không có việc gì làm đều sẽ khắc khổ tập luyện.

Tuy rằng trong lòng cậu cũng rất rõ ràng muốn đem thân thể này luyện thành độ dẻo dai như đời trước là không có khả năng, nhưng Túc Hàm vẫn hy vọng có thể tận lực khai phá tốt nhất tiềm năng của thân thể, luyện tập vững chắc kiến thức cơ bản.

Điện thoại vang lên hai tiếng, đầu kia liền bắt máy, là thanh âm lãnh đạm trầm thấp của Biên Khiếu Vũ: "Alo."

"Alo, là em." Túc Hàm nói.

"Ừm." Biên Khiếu Vũ nhàn nhạt lên tiếng, "Có việc sao?"

"À, có một chuyện này, muốn cùng ngài thương lượng một chút."

"Được."

"Chính là, về hẹn hò cuối tuần." Túc Hàm ép chân tới nỗi mồ hôi đầy đầu, "Em nghĩ, từ sau khi hẹn hò chúng ta đều đi xem phim, ngài có muốn đổi một chỗ chơi hay không?"

"Cậu muốn đi nơi nào chơi?" Biên Khiếu Vũ kiên nhẫn hỏi cậu.

"Em cảm thấy, trong khoảng thời gian này thời tiết rất đẹp, cuối tuần chúng ta có thể đi dã ngoại thả diều, câu cá, ăn cơm một bữa hoặc là đi bơi lội gì đó."

"Bơi lội?" Biên Khiếu Vũ dừng một chút, ngay sau đó nghiêm trang mà nói, "Cái này tôi sẽ không."

Bản thân Túc Hàm đang đem chân gác lên lan can ban công để ép, ép cũng lâu rồi, có chút tê, nghe thế không nhịn được mà xoay người một chút, chân lập tức từ trên lan can trượt xuống dưới, trọng tâm cũng mất theo, ngã ở trên mặt đất.

Động tĩnh này không nhỏ, nghe vào tai Biên Khiếu Vũ ở bên kia giống như có đồ vật thật nặng từ chỗ cao rớt xuống phát ra âm thanh trầm đục.

"Làm sao vậy?" Biên Khiếu Vũ hỏi.

"Không, không có gì." Túc Hàm nhanh nhẹn từ trên mặt đất bò dậy, ngồi lên ngay tại chỗ, cậu nén cười nói, "Bơi lội em biết nè, em có thể dạy ngài."

Biên Khiếu Vũ lại một trận trầm mặc, mới nói: "Không được, lúc bơi lội sẽ có những tiếp xúc tứ chi không cần thiết, hơn nữa......"

Hơn nữa, mặc cũng thiếu vải như vậy.

Những lời này Biên Khiếu Vũ chưa nói xong, nhưng Túc Hàm vừa nghe đã hiểu. Cậu lập tức ý thức được, đối với Biên Khiếu Vũ luôn tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc nam đức, mặc quần bơi đi bể bơi quả thật cùng việc nude cũng không sai biệt lắm.

Vì thế ý thức được cậu lại nói sai, Túc Hàm nhanh chóng sửa miệng: "Ngài nói đúng, đó đều là chuyện sau khi kết hôn. Hiện tại quan hệ của chúng ta vẫn là cùng nhau câu cá, thả diều tương đối thích hợp."

"Em gọi điện thoại tới, chính là muốn hỏi ngài một chút, cảm thấy như vậy thế nào?"

Nói xong, Túc Hàm cắn môi, chờ đợi Biên Khiếu Vũ trả lời.

Chính là đợi quá một phút, Biên Khiếu Vũ cũng không nói chuyện. Đoạn trầm mặc gián đoạn này quá khác thường, thế nên Túc Hàm tự hỏi điện thoại có phải đã cúp hay không, lấy ra nhìn vài lần, mới xác nhận vẫn đang trong cuộc trò chuyện.

Chẳng lẽ vừa rồi cậu lại nói cái gì không đúng rồi? Túc Hàm nhịn không được bắt đầu hoảng hốt, sau đó liền cẩn thận mà tự hỏi chính mình có phải có chỗ nào lại làm Biên Khiếu Vũ cảm thấy cậu "Không thủ nam đức" hay không.

Vừa hồi tưởng lại, Túc Hàm hận không thể cho chính mình hai cái bạt tai.

Vừa mới nói "Đó đều là chuyện sau khi kết hôn", ở thế giới này, kết hôn hay không kết hôn, đều là do Alpha định đoạt, Omega chỉ có phục tùng, mà không có quyền lên tiếng.

Nghĩ đến đây, Túc Hàm cảm giác mồ hôi lạnh của cậu túa ra ầm ầm, cậu nhất thời hưng phấn nói lỡ miệng, lúc này Biên Khiếu Vũ khẳng định lại muốn ghét bỏ cậu không tuân thủ nam đức.

"Cái kia......" Túc Hàm căng da đầu mở miệng, muốn đền bù một chút sai lầm cậu mới phạm phải.

Nhưng mà Biên Khiếu Vũ lại đánh gãy cậu: "Tôi thấy cũng được."

"A?!" Túc Hàm sửng sốt một chút, nhanh chóng tách đề tài, "Thật tốt quá, vậy chúng ta đi một công viên có chỗ nước đi, có thể trước tiên thả diều, sau đó lại chèo thuyền, câu cá, chơi mệt mỏi còn có thể nằm ở mặt cỏ nghỉ ngơi một chút, thế nào?"

"Được." Biên Khiếu Vũ lần này không do dự nữa, "Tôi sẽ tìm một công viên phù hợp yêu cầu của cậu, bởi vì phải thay đổi kế hoạch dự định, hơn nữa là hoạt động bên ngoài, cho nên tôi sẽ đặt lịch hẹn vào sáng chủ nhật. Chờ xác định xong lịch trình tôi sẽ liên hệ lại cùng cậu."

"Vâng." Túc Hàm cười cười, "Vậy vất vả cho ngài rồi, Biên tiên sinh."

"Sẽ không." Biên Khiếu Vũ vẫn như cũ ít khi nói cười, "Còn có chuyện gì sao?"

"Không có. Chúc ngủ ngon."

"Ừm."

Cúp điện thoại, Túc Hàm ôm đầu gối, ngồi ở mặt đất ngoài ban công, ngửa đầu nhìn bầu trời. Sao trời ở nơi này so với thế giới trước kia càng sáng ngời lộng lẫy hơn.

Túc Hàm nhìn nhìn, trước mắt thế mà bất tri bất giác hiện ra gương mặt Biên Khiếu Vũ, còn có bộ dáng nghiêm trang của hắn khi nói chính mình sẽ không bơi lội, nhịn không được lại cong khóe miệng.

Ngày hôm sau là thứ bảy, Túc Hàm buổi sáng lên luyện múa, chưa luyện bao lâu liền cảm thấy cả người mệt mỏi, tứ chi nhũn ra, trán đổ mồ hôi.

Túc Hàm cho rằng do cậu tối hôm qua ở trên ban công luyện múa, bị cảm lạnh trúng gió, liền sờ soạng đi về phòng bếp để tìm hòm thuốc.

Trước kia, lúc cậu nấu cơm đã từng nhìn thấy, trong phòng này có sẵn hòm thuốc, hẳn là cũng có sẵn thuốc trị cảm.

Thật ra theo thói quen của cậu, bệnh nhỏ như vậy là không cần uống thuốc, nhưng ngày mai còn muốn đi ra ngoài hẹn hò với Biên Khiếu Vũ, Túc Hàm không muốn đến lúc đó lại xì nước mũi, hắt hơi làm ảnh hưởng tâm tình.

Huống hồ, kế hoạch ngày mai đều là vận động ngoài trời, thân thể cậu quá mệt mỏi thì cũng không hay.

Quyết định xong, Túc Hàm lập tức tới phòng bếp, ngồi xổm trên mặt đất, lục tung hòm thuốc lên tìm thuốc trị cảm.

Trong hòm tuy nhiều thuốc, nhưng rất nhiều đều là thuốc có chữ nước ngoài nào đó, Túc Hàm xem không hiểu. Chỉ có mấy loại có thể xem hiểu, cũng không tìm được thuốc trị cảm mạo.

Đang lúc suy nghĩ chắc là phải ra khỏi nhà một chuyến mua thuốc, hệ thống số 16 lâu chưa xuất hiện đột nhiên phát ra âm thanh.

【 chúc mừng cậu, Túc Hàm, cậu sắp trải qua kỳ phát tình thứ nhất của Omega sau khi tiến vào hệ thống nam đức. 】

Túc Hàm đang một tay cầm nắp hòm thuốc chuẩn bị đậy lại, tay liền trượt, thiếu chút nữa là ném nắp xuống đất.

Túc Hàm:...... Cái gì? Ngươi nói, cái gì?

【 Hiện tại cậu cảm giác toàn thân vô lực, nhiệt độ cơ thể lên cao, tim đập gia tốc, tuyến thể bắt đầu cộm lên, đây là những biểu hiện bình thường của một Omega đến tuổi kết hôn khi tiến vào kỳ phát tình. 】

【 kế tiếp, cậu sẽ còn cảm thấy dục cầu bất mãn, hư không khó nhịn, tâm ngứa thể nhiệt, táo bạo phát cuồng, gấp không chờ nổi mà muốn Alpha an ủi và đánh dấu, nếu không sẽ phóng xuất ra lượng lớn tin tức tố cuồng nhiệt tới thu hút phái khác để đạt tới mục đích là bị đánh dấu. 】

Túc Hàm nóng nảy: Vậy như thế nào mới có thể làm chậm lại hoặc trì hoãn kỳ phát tình? Ta nhớ rõ trên quy tắc có ghi, hình như có một loại thuốc cho Omega gọi là thuốc ức chế, dùng xong sẽ không khó chịu, có thể thuận lợi vượt qua kỳ phát tình.

【 Thuốc ức chế chỉ có thể giảm bớt những thống khổ mà Omega cảm nhận được khi ở trong kỳ phát tình, vô pháp xóa bỏ hoàn toàn cảm giác khó chịu của Omega. 】

【 huống hồ cho dù đã dùng thuốc ức chế, Omega cũng không nên ra cửa, bởi vì trước khi có Alpha đánh dấu, Omega đều sẽ không chịu được mà phóng xuất ra lượng lớn tin tức tố, dùng sự câu dẫn và trêu chọc để dụ dỗ Alpha tiến hành đánh dấu. 】

Túc Hàm: Vậy ta cũng uống trước lại nói tiếp, ngày mai còn muốn cùng Biên Khiếu Vũ hẹn hò đây, tối hôm qua vừa mới bàn xong, ta không thể cho hắn leo cây.

Nói xong lại cúi đầu, cầm hòm thuốc xào tới xào lui.

Túc Hàm: Rốt cuộc cái nào là thuốc ức chế? Số 16, ngươi mau giúp ta nhìn xem, ta cảm giác lúc này nhiệt độ cơ thể cao khủng bố, giống như đang phát sốt vậy.

Hệ thống số 16 tạm dừng vài giây, mới tiếp tục nói 【 Túc Hàm, trước khi dùng thuốc ức chế, cậu phải suy xét rõ ràng. Bởi vì theo tôi được biết, ở hệ thống nam đức, có tỉ lệ hơn 50% phu phu lần đầu tiên trải qua với nhau đều bắt đầu từ kỳ phát tình của Omega. 】

Túc Hàm nhìn đến tay cùng cánh tay của cậu đều đã đỏ đến nỗi mắt thường có thể thấy được, cậu cố nén xao động khó nhịn trong thân thể, hỏi: Hả, có ý tứ gì?

【 chính là ý tứ dễ hiểu nhất. 】 hệ thống 16 không chút hoang mang mà trả lời, 【 Omega tiến vào kỳ phát tình, Alpha xứng đôi cũng sẽ bị tin tức tố dụ dỗ nóng lên, do đó nước chảy thành sông mà phát sinh chút chuyện của người trưởng thành. 】

【 lúc sau, xét theo đủ loại quy tắc của hệ thống nam đức, Omega cùng Alpha này sẽ có tỷ lệ rất lớn đi đến đăng ký kết hôn, cũng sẽ ở trong sinh hoạt sau kết hôn hoàn thành đánh dấu vĩnh cửu. 】

Túc Hàm lúc này ngồi cũng ngồi không yên, ngã xuống trên mặt đất, mồ hôi như hạt đậu từ trán trượt xuống, một hạt lại một hạt, ùn ùn không dứt, hơn nữa theo tư thế ngã xuống của Túc Hàm mà trượt dọc theo mặt mày của cậu.

Túc Hàm: Chính là, dạng này của ta, đừng nói ngày mai xuống lầu, ta, ngay cả đứng lên, đều không có sức lực......

Khi nói chuyện, Túc Hàm đã ngửi được, ở trong phòng lớn, nơi nơi đều tràn ngập một mùi hương hoa quế dày đặc mà lại nhiệt liệt.

Hương vị kia cùng hương hoa quế bình thường cũng không giống nhau, phảng phất mang theo móc, chỉ cần ngửi một chút, đều có thể làm nhân tâm của một người táo bạo thêm vài phần.

Trong lòng Túc Hàm phiền muộn không chịu được, hương vị nồng như vậy, Biên Khiếu Vũ không có khả năng ngửi không ra, đến lúc đó dù cậu có kiên cường lết xuống lầu, hắn cũng sẽ không cho cậu lên xe đâu.

【 nếu cậu xác định muốn làm như vậy, thật ra tôi có thể giúp cậu. 】 hệ thống số 16 rốt cuộc mở miệng nói, 【 nhưng cần cậu suy nghĩ kỹ, bởi vì một khi Biên Khiếu Vũ đánh dấu cậu do bị tin tức tố dụ dỗ, nhưng lúc sau lại không đồng ý kết hôn, hệ thống cũng sẽ coi cậu là một Omega vô dụng, tiến hành thao tác xóa bỏ. 】

Lúc này não Túc Hàm đã mông lung, căn bản không có biện pháp tĩnh tâm để tự hỏi nghiêm túc.

Hệ thống số 16 nói nửa ngày, cậu cũng chỉ nhớ kỹ "Đánh dấu" "Kết hôn", những chữ mà hiện tại cậu muốn nghe nhất.

Cậu đã vào thế giới này hơn ba tháng, quan hệ với Biên Khiếu Vũ cũng vẫn luôn không nóng không lạnh, mỗi ngày mỗi phút mỗi giây đều lo lắng đối phương sẽ bởi vì một câu của cậu mà gắn cho cái mác không tuân thủ nam đức, sau đó chia tay.

So với ngồi chờ chết, chi bằng liều một lần xem sao.

Túc Hàm nhắm mắt lại, trong tim quyết tâm: Ta đồng ý, nói cho ta phải làm như thế nào.

Buổi sáng hôm sau, Biên Khiếu Vũ hẹn Túc Hàm 10 giờ gặp mặt dưới lầu.

Túc Hàm cố ý mặc một thân màu trắng mà Biên Khiếu Vũ thích nhất, thanh thanh sảng sảng đứng ở bên cạnh xe.

Trên mặt cậu, đã nhìn không ra những chật vật ngày hôm qua, chỉ có hai má phớt hồng, lộ ra hết thảy đều không phải một giấc mộng.

Lên xe, Túc Hàm giống như ngày thường ngồi xong, sau đó ngựa quen đường cũ mà thắt dây an toàn cho chính mình.

Một bên Biên Khiếu Vũ hít hít cái mũi, hơi hơi nghiêng đầu, cẩn thận mà đánh giá Túc Hàm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro