Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ặc, vậy......" Cuối cùng, vẫn là Túc Hàm mở miệng trước, "Có phải em nên lên lầu đổi quần áo?"

Lúc này Biên Khiếu Vũ cũng coi như là phục hồi tinh thần lại, hắn rũ mắt nhìn lướt qua quần áo của mình, trả lời: "Không cần, cậu mặc gì cũng được. Lên xe đi."

Trong lòng Túc Hàm âm thầm kêu khổ, thật ra cậu không quen mặc loại trang phục thế này, bản thân cũng chỉ vì phối hợp với Biên Khiếu Vũ nên mới mặc, không nghĩ tới thế mà Biên Khiếu Vũ cũng mặc loại quần áo ngày thường hắn hoàn toàn không mặc.

Nhưng mà hiện tại Biên Khiếu Vũ đã mở miệng, bảo cậu lên xe, cậu cũng không tiện lại thoái thác cái gì, phải căng da đầu mở cửa xe phía sau, ngồi xuống.

Hàng phía trước của ô tô chỉ có một tài xế, Trần Thăng thường ngồi ở ghế phụ không có tới.

Túc Hàm trầm mặc trong chốc lát, cuối cùng vẫn không nhịn được, hỏi: "Lát nữa chúng ta đi đâu?"

Cậu thật sự muốn biết, có thể làm người như Biên Khiếu Vũ mặc trang phục hưu nhàn, đến tột cùng là hoạt động dạng gì.

Biên Khiếu Vũ quay đầu, nhìn Túc Hàm, rất là nghiêm túc mà trả lời: "Xem phim, ăn cơm, đi dạo phố."

"Vâng." Túc Hàm đáp ứng một tiếng, trong lòng ít nhiều có chút thất vọng, bởi vì cậu còn tưởng rằng Biên Khiếu Vũ muốn dẫn cậu đi các hoạt động ngoài trời, dù sao cũng mặc một bộ hưu nhàn ngày thường hoàn toàn không mặc mà.

"Sao vậy?" Biên Khiếu Vũ nhìn ra Túc Hàm muốn nói lại thôi, hỏi cậu, "Cậu không muốn làm như thế sao?"

"Không có, làm cái gì cũng được."

Túc Hàm trả lời, cậu cũng thật sự nghĩ như thế, bởi vì hẹn hò lần đầu cùng Biên Khiếu Vũ, hai người đều hoàn toàn không hiểu biết đối phương, cho nên làm cái gì cũng ổn.

Cậu tò mò, chỉ là bởi vì hôm nay Biên Khiếu Vũ thay đổi quần áo mà thôi.

Biên Khiếu Vũ gật gật đầu: "Theo tôi biết, hẹn hò đều là bắt đầu từ những việc này."

"Ừm, ngài nói đúng." Túc Hàm cũng gật đầu, ở thế giới trước kia cậu chưa từng hẹn hò qua, nhưng suy nghĩ một chút, đúng là ăn cơm, xem phim, đi dạo phố những việc này.

Chỉ là làm cậu tò mò là, Biên Khiếu Vũ thoạt nhìn đã xem mắt mấy người, so với mình lão luyện mấy lần, hẳn là kinh nghiệm hẹn hò cũng phong phú hơn so với cậu mới đúng, nhưng khẩu khí nói chuyện của Biên Khiếu Vũ nghe thế nào cũng có chút trúc trắc.

Tài xế lái xe đưa hai người tới bãi đỗ xe của khu thương mại phồn hoa nhất trong thành phố, nơi này Túc Hàm chưa tới bao giờ, xuống xe liền đi theo Biên Khiếu Vũ về phía cửa thang máy.

Bộ dáng Biên Khiếu Vũ giống như cũng không thường tới loại địa phương này, mang theo Túc Hàm qua lại vài vòng ở gara ngầm, mới dựa vào bảng chỉ thị mà tìm được cửa vào thang máy.

Một đường đi vào rạp chiếu phim ở tầng cao nhất, người rất nhiều, Túc Hàm đảo mắt xem xét một chút, hầu như đều là tình lữ tranh thủ hẹn hò cuối tuần.

Biên Khiếu Vũ nhìn người chen chúc, không nhịn được khẽ nhíu mày, hắn điều chỉnh hô hấp một chút, cưỡng bách mình đem lực chú ý chuyển qua poster phim trên chỗ bán vé.

Túc Hàm cũng đi đến cùng xem poster, cậu khá tò mò, ở thế giới này, phim chiếu ở rạp khác phim ở thế giới ban đầu chỗ nào.

Nhìn một vòng, Túc Hàm phát hiện, phim ở nơi này hầu như là phim tình yêu. Hơn nữa vai chính trên cơ bản đều là một Omega ôn nhu hiền lương, tuân thủ nghiêm ngặt nam đức cùng một Alpha anh tuấn tiêu sái, ưu nhã nhiều tiền, cốt truyện là sinh hoạt "lãng mạn" sau kết hôn của hai người.

Có giới thiệu của một bộ phim còn viết chuyện xưa "cảm động" về một Omega có thể chất khó thụ thai, vì sinh con cho Alpha mà chịu nhiều khổ sở, cuối cùng như nguyện sinh hạ long phượng thai.

Túc Hàm tuy rằng trên lý luận biết Omega có thể sinh hài tử, nhưng không nghĩ tới việc áp lên người mình lại đáng sợ như thế:...... Không xem không xem, cái này không xem, cốt truyện quỷ gì vậy.

Bộ phim bên cạnh lại nói về một Omega phân hoá muộn, không trải qua giáo dục nam đức bao lâu liền đến tuổi kết hôn, sau khi kết hôn lại ngoại tình, yêu một Beta hai bàn tay trắng.

Chuyện này sau khi Alpha biết liền quyết đoán ly hôn, nhưng vào lúc này Omega mới ý thức được chính mình "ngu xuẩn" cỡ nào, khóc la cầu tha thứ, cuối cùng trải qua một phen dằn vặt đau đớn truy phu hỏa táng tràng, mới được Alpha tha thứ, thu hồi giấy thỏa thuận ly hôn.

Hơn nữa Omega này lúc sau còn chấp hành nam đức một cách hà khắc, chủ động tiến vào học viện nam đức học lại, thậm chí cuối phim còn yêu cầu Alpha trước khi công tác đeo cho mình một cái gọi là "khóa trinh tiết" vào hạ thân.

Nhìn tóm tắt Túc Hàm không khỏi cảm thấy dưới thân căng thẳng:...... Phim này còn không bằng cái kia......

Trong lúc Túc Hàm chọn tới chọn lui, cảm thấy cậu thật sự không thể lựa chọn một bộ phim miễn cưỡng xem được từ những phim tình cảm "ưu tú" này, đang do dự không biết làm sao mới tốt, đột nhiên nghe Biên Khiếu Vũ đang đứng bên cạnh mở miệng.

"Xem cái này đi."

Túc Hàm nhìn theo hướng ánh mắt của Biên Khiếu Vũ, phát hiện bộ phim hắn nói, là bộ phim có poster nằm ở cuối cùng, ít vé mua nhất.

Nhìn nhìn tóm tắt cốt truyện, phim về một Alpha hay bắt bẻ, yêu cầu phi thường cao đối với tin tức tố và Omega, vì thế đã phải đau khổ tìm kiếm, lao lực hết thời gian và tinh lực, cuối cùng mới tìm được Omega độc nhất vô nhị trong sinh mệnh của mình giữa những Omega mà hệ thống ghép đôi phân phối cho hắn.

Túc Hàm:...... Biên kịch bộ phim này có phải đã viết kịch bản dựa trên Biên Khiếu Vũ không?

Thấy Túc Hàm nửa ngày không trả lời, Biên Khiếu Vũ liền dùng ánh mắt hỏi cậu.

"Được, cái này cũng được." Túc Hàm lập tức vỗ tay khen ngợi, "Đi, đi mua vé nào."

Nói xong, liền muốn đi đến quầy bán vé.

"Chờ đã." Biên Khiếu Vũ gọi cậu lại.

"Hả?" Túc Hàm kịp thời dừng bước chân đã bước ra, quay đầu lại hỏi, "Làm sao vậy?"

"Tôi đi mua vé." Biên Khiếu Vũ nói, "Cậu qua bên kia ngồi."

"À, được."

Túc Hàm lúc này mới nhớ, quy tắc nam đức có một cái, là khi cùng Alpha ra ngoài, Omega phải chủ động tránh tiếp xúc và nói chuyện với tất cả mọi người cùng phái hay khác phái, đem hết thảy giao tiếp đối ngoại cho Alpha làm.

Túc Hàm không khỏi có chút khẩn trương, cậu cảm giác Biên Khiếu Vũ có chút nghiêm khắc, tựa hồ rất để ý, rất coi trọng quy tắc nam đức của xã hội này.

Không chỉ chính mình tuân thủ, còn yêu cầu Omega của mình tuân thủ. Mà hai người hiện tại vẫn là quan hệ gọi là "kết giao", Túc Hàm thật sự có chút lo lắng cho mình lỡ một ngày làm không tốt lại bị Biên Khiếu Vũ dùng một câu đuổi đi.

Đến lúc đó, cậu khẳng định sẽ không có cơ hội thứ hai nữa.

Vì thế Túc Hàm một mình ngoan ngoãn mà ngồi ở ghế dài tại khu nghỉ ngơi, nhịn không được gọi hệ thống số 16 ở trong đầu.

Túc Hàm: Số 16, ngươi ở đâu? Ta muốn nhờ ngươi cái này.

Thanh âm điện tử lạnh băng của hệ thống vang lên 【 Cậu nói. 】

Túc Hàm: Chính là về sau ngươi có thể nhắc nhở một tiếng lúc ta làm ra hành vi vi phạm nam đức hay không? Nếu để Biên Khiếu Vũ nhắc nhở cũng không quá tốt.

【 Cái này tôi không giúp được cậu. 】 hệ thống số 16 lập tức cự tuyệt, 【 Quy tắc chế định đã được lưu trữ đầy đủ, cậu nếu không quen thuộc thì nghiên cứu đọc nhiều một chút, nếu hôm nay tôi nhắc nhở cậu, ngày mai không nhắc người khác, đó chính là bất công. Cậu hy vọng cạnh tranh với Omega khác để được Alpha ưu ái bằng một hệ thống không công bằng hay sao? 】

Túc Hàm:...... Được rồi, ta sai, về sau ta sẽ chú ý học tập.

Hệ thống số 16 lúc này mới thoáng hòa hoãn 【 Biên Khiếu Vũ cho cậu cơ hội này không dễ, hy vọng cậu có thể quý trọng thật tốt, nếu không lần sau tôi tìm cậu, chắc là thông báo cho cậu rằng hệ thống sắp sửa tiến hành thao tác xóa bỏ. 】

Túc Hàm nhịn không được mà rùng mình: Đã biết, ta sẽ quý trọng.

Đại sự sống chết trước mắt, Túc Hàm nhanh chóng lấy quy tắc nam đức mà hệ thống chia cho cậu ra, tận dụng mọi thứ mà học tập.

Bên kia Biên Khiếu Vũ mua xong vé, một tay cầm một hộp bắp rang big size, một tay khác cầm hai ly nước, đi về phía Túc Hàm.

Ly nước cũng không nhỏ, may mắn bàn tay Biên Khiếu Vũ đủ to, ngón tay đủ dài, lúc này mới có thể một lần cầm hai cái ly.

Túc Hàm nhìn thấy nhanh chóng đứng lên, đi qua nhận cái ly trong tay Biên Khiếu Vũ.

Có thể lúc lấy có chút vội vàng, Túc Hàm không cẩn thận đụng phải ngón tay Biên Khiếu Vũ.

Nguyên bản cũng không phải đại sự gì, thâm chí lúc Túc Hàm nhận cái ly cũng không chú ý tới xúc cảm ấm áp từ một thân thể khác truyền đến đầu ngón tay.

Nhưng Biên Khiếu Vũ phảng phất như bị điện cao áp giật, rất kịch liệt mà lui một bước, đồng thời còn xoay người, vươn tay, rất không khách khí mà đẩy Túc Hàm ra.

Túc Hàm không chú ý, vốn đã cầm được nửa ly liền buông tay, một ly nước có bỏ thêm đá cứ như vậy đổ toàn bộ vào người Biên Khiếu Vũ.

Chất lỏng đậm màu làm ướt hết xung quanh vùng bụng trên chiếc áo POLO màu trà sữa của Biên Khiếu Vũ, nhuộm thành một sắc nâu rất không phù hợp.

Túc Hàm trợn tròn mắt, cậu không nghĩ tới, chỉ là không cẩn thận đụng phải Biên Khiếu Vũ mà đối phương sẽ phản ứng kịch liệt như thế.

Cậu muốn tiến lên giúp Biên Khiếu Vũ lau chất lỏng trên người, nhưng mà vừa mới nâng tay lên, cậu lại ý thức đối phương rất để ý việc cậu đụng vào, cậu lại do dự mà buông tay, chỉ có thể khẩn trương mà nói: "Xin lỗi xin lỗi, em mới nãy chỉ là thấy ngài cầm quá nhiều, muốn giúp ngài cầm một chút, không phải muốn đụng tới ngài."

"Quần áo ngài ướt, em cũng không mang giấy, nếu không chúng ta trở về đi, ngài trở về thay quần áo, mặc quần áo ướt dễ dàng cảm lạnh."

Biên Khiếu Vũ trầm mặc, hơi khẩn trương mà nhìn Túc Hàm, đến tận lúc xác định đối phương đã đứng cách mình hơn 1 mét, cũng không có ý định tới gần thêm nữa mới mở miệng: "Không có việc gì, cậu vào rạp trước đi, tôi nói tài xế đưa một bộ quần áo tới."

Túc Hàm cau mày, vẫn lo lắng sốt ruột: "Ngài, xác định sao? Nếu không thoải mái thì chúng ta trở về đi, lần sau lại đến xem."

Biên Khiếu Vũ cũng nhíu mày, có vẻ có chút không kiên nhẫn: "Cậu vào trước đi."

"Được rồi."

Lúc này, Túc Hàm có kinh nghiệm, khi lấy vé xem phim mà Biên Khiếu Vũ đưa qua, rất cẩn thận mà tránh đi ngón tay thon dài của đối phương.

Túc Hàm cầm bắp rang, đồ uống cùng vé xem phim tiến vào theo dòng người.

Lúc phim bắt đầu chiếu, Túc Hàm cũng không có tâm tình để xem, một là cậu không có hứng thú với phim ảnh nơi này, hai là cậu luôn nhìn cửa vào, muốn nhìn xem khi nào Biên Khiếu Vũ mới vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro