Chương 17: Ta Là Thê Tử Của Huynh, Cũng Là Thê Tử Của Cậu Huynh!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

⭐ Chương 17: Ta Là Thê Tử Của Huynh, Cũng Là Thê Tử Của Cậu Huynh!

Sau khi Thẩm Ngọc Hành tỉnh lại rồi, được chẩn đoán không có bất kì điều gì nguy hại đến cơ thể thì được sắp xếp đến gian phòng dành cho khách để nghỉ ngơi. Quân Hành Kỷ nói rằng, lần thay máu đầu tiên sẽ thực hiện vào ngày trăng tròn sắp tới, tức mười ngày nữa.

- Thay máu liệu có sao không? Lúc nãy Hành nhi đã nôn ra máu còn gì?

- Cũng đã xác thực chỉ là máu độc còn dư lại từ lần bị thương lúc trước, cũng không nguy hiểm gì nữa. Ra được máu đông đó thì cơ thể sẽ khỏe hơn nhiều.

Tề Chu không trả lời Tiêu Hằng, y vẫn còn tức giận chuyện Tiêu Hằng tranh thủ lúc y không ở bên cạnh rồi "thịt" mất thê tử của y.

- Hai người sao vậy? Từ lúc cậu và A Chu đánh nhau xong thì ta thấy hai người cứ lạ lạ.

Thẩm Ngọc Hành hỏi. Hắn biết rõ lý do nhưng vẫn cố tình hỏi, hắn phải hỏi thì mới làm rõ mọi chuyện được. Sau đó mới có thể cùng hai người họ quang minh chính đại ở bên nhau. Tề Chu trả lời:

- Không có gì đâu, chuyện riêng của ta và cậu mà thôi.

- Là chuyện ta và cậu ân ái với nhau sao?

Tề Chu bị câu nói này của Thẩm Ngọc Hành làm cho há hốc miệng, y đã cố tình không nhắc đến vì muốn giả vờ không biết. Nhưng không ngờ hắn lại nói ra dễ dàng như vậy, y nghiến răng:

- Hành nhi bị trúng xuân dược cho nên chuyện này ta sẽ xem như không biết. Ta sẽ không để tâm.

- Huynh rõ ràng là để tâm.

Thẩm Ngọc Hành ngồi bên giường, tay nắm lấy vạt áo dài của Tề Chu rồi đưa lên môi hôn giống như đang hôn một cánh hoa. Hành động này của hắn muốn có bao nhiêu quyến rũ liền có bấy nhiêu. Hắn nói tiếp:

- Nếu không để tâm vậy thì tại sao huynh lại hằn học với cậu chứ?

- Từ giờ ta sẽ không ghen tuông như vậy nữa.

- Vậy sao được.

Thẩm Ngọc Hành ngay lập tức đáp lại, hắn ngã người tựa đầu lên vai Tiêu Hằng, mắt thì vẫn đang nhìn Tề Chu rồi nói tiếp:

- Đã làm chuyện đấy rồi thì ta và cậu đâu thể xem như chưa có gì được. Chẳng phải ta đã nói từ trước rồi sao, ta sẽ lấy nam thiếp, huynh cũng đã đồng ý rồi.

- Ta...

Tề Chu lúc này ước gì bản thân có thể vượt qua thời không đi đến thời điểm đó để đánh cho y của lúc đó một chưởng chết quách đi cho rồi. Bây giờ lời đã nói ra, cả giới tu chân đều biết y cho phép Thẩm Ngọc Hành lấy nam thiếp, bây giờ lật lọng thì danh tiếng của y còn gì nữa? Y nào biết việc đánh dấu lại không có tác dụng, nếu y biết thì đã không hứa liều như vậy rồi. Y quay người đi hướng khác bắt đầu suy tính thiệt hơn nhưng lại không biết ở đằng sau đã phát sinh biến động.

Tiêu Hằng trượt tay trên sườn mặt của Thẩm Ngọc Hành, sờ thật nhẹ, y khẽ vạch cổ áo hắn, hít hà mùi hương nhàn nhạt trên người hắn.

- A!

Thẩm Ngọc Hành rên lên một tiếng, Tề Chu nghe thấy thì ngay lập tức quay lại, nhìn thấy cảnh tượng ở trước mắt thì nổi giận đùng đùng.

- Hai người muốn làm gì? Hành nhi, đệ ở trước mặt phu quân mà lại chạy đi câu dẫn người khác như vậy mà coi được sao?

Thẩm Ngọc Hành nghe thấy chất vấn thì liếc mắt nhìn, trên miệng hắn treo một nụ cười không thể nào vô sỉ hơn:

- Ta là thê tử của huynh nhưng cũng là thê tử của cậu.

- Đúng vậy. Chính miệng ngươi đã đồng ý.

Tiêu Hằng hùa theo. Tề Chu ngay lập tức rống lên:

- Cậu...! Hành nhi!

Nhưng thấy Thẩm Ngọc Hành và Tiêu Hằng không hề có ý định buông ra thì tức giận không thôi. Nếu không thể tách ra thì y chỉ có thể nhập cuộc mà thôi. Y phải để cho Thẩm Ngọc Hành biết được là người nào "làm" hắn thấy sướng hơn, chỉ cần y "làm" tốt thì hắn sẽ quay về với y, chỉ một mình y!

Tề Chu áp ở sau lưng Thẩm Ngọc Hành, y hôn lên gáy hắn, thổi một hơi thật nhẹ cũng đủ làm cho hắn run rẫy. Đã mười mấy ngày rồi kể từ lúc xa Tề Chu cho đến bây giờ cho nên hắn không kìm được, dương vật hắn ngay lập tức trở nên cương cứng.

Dưới ánh nến vàng vàng đỏ đỏ bóng ba người bọn họ lại nhìn không rõ, Thẩm Ngọc Hành y phục bị cởi ra chỉ còn lại tiết khố, không biết từ lúc nào hắn đã ngồi trên bụng Tiêu Hằng, mông hắn cùng với đùi y tiếp xúc thân mật gợi lên một loại cảm xúc mềm mại ấm nóng không nói thành lời.

Hắn hai mắt híp lại, Tề Chu lúc này đứng bên cạnh hắn, y đã cởi xuống đai lưng, dương vật to lớn ở ngay trước mặt hắn đã cứng giống như một khúc côn. Thẩm Ngọc Hành nhớ lại lần đầu tiên hắn động chạm thứ to lớn này, cũng như vậy gân guốc dữ tợn lại nóng bỏng tay. Hắn di đầu ngón tay lên vùng lông rậm rạp của y sau đó có chút ngượng ngùng mà nắm lấy hung khí dữ tợn đang chĩa vào mặt mình kia. Hơi thở của hắn trở nên gấp rút, hắn giống như rơi vào mây nghĩ cái gì cũng lưng lửng không rõ ràng, hắn miệng há to ngậm lấy đỉnh đầu cực đại kia. Tiếng thở dốc trầm thấp từ phía trên truyền xuống làm cho hắn hồi hộp không chịu nổi. Đây là lần đầu tiên hắn cùng Tề Chu và Tiêu Hằng chơi ba, nghĩ thôi đã làm thần kinh hắn căng thẳng muốn chết.

Thẩm Ngọc Hành đẩy lưỡi để dương vật Tề Chu đi vào càng dễ dàng, miệng hắn chẳng mấy chốc bị lấp kín, cổ họng cũng khó khăn đón nhận đỉnh đầu to lớn ra ra vào vào. Nhưng mà hắn cũng không được yên. Tiêu Hằng ở phía dưới hai tay du tẩu trên ngực hắn, từ hai khỏa thù du trượt xuống bụng hắn. Y cởi bỏ tiết khố của hắn nắm lấy dương vật của hắn vuốt ve lên xuống. Thẩm Ngọc Hành ư hử một tiếng trong cổ họng, tiếng rên rỉ của hắn bởi vì bị vật lớn của Tề Chu chặn lại cho nên cũng không phát ra được âm thanh nào.

Hai cánh mông hắn bị Tiêu Hằng hết nhào rồi nặn, y cho một tay vào miệng chính mình thấm chút nước miếng rồi nương theo hai cánh mông hắn tìm tòi, y chen vào tiểu huyệt hắn hai ngón tay, nhẹ nhàng tách mở.

Thẩm Ngọc Hành đã rất lâu rồi chưa có bị động chạm qua nơi này liền mẫn cảm đến co rút, tiểu huyệt hắn bóp chặt ngăn chặn dị vật xâm nhập. Nhưng mà ngón tay Tiêu Hằng càng hung, y giống như đã vô cùng quen thuộc cơ thể của hắn, một tay vuốt ve tính phúc thèm khát của hắn, một tay mở rộng tiểu huyệt rồi từ từ đi vào. Thẩm Ngọc Hành bị ba tầng cảm xúc đột kích không tránh được phải thở dốc, hắn khuỵu người muốn tránh né thì đã bị Tề Chu giữ lại, dương vật kia cũng từ miệng hắn trượt ra, nước miếng chảy dài xuống cổ hắn.

- Hay... hay là thôi đi! Đừng tiếp... tục nữa..

Nhưng mà tên đã lên dây sao có thể nói dừng là dừng, Tiêu Hằng ở bên dưới rút hai ngón tay ra. Y cởi bỏ đai lưng chính mình, cởi bỏ hết thay những che chắn rồi nâng mông hắn lên, để tiểu huyệt của hắn áp lên trên dương vật của chính mình rồi mạnh mẽ áp xuống.

- A... A!

Thẩm Ngọc Hành thở hắt một tiếng, đỉnh đầu cực đại không chút lưu tình giống như muốn xé rách miệng huyệt của hắn, làm cho cả người hắn căng cứng không dám động. Thứ này của Tiêu Hằng vốn đã rất to rồi, nhưng có thể là vì đang cạnh tranh với Tề Chu cho nên càng phóng đại hơn nữa.

Đau đớn cũng rất nhanh qua đi, Thẩm Ngọc Hành sau khi được vuốt ve dỗ dành thì nơi tiểu huyệt cũng bắt đầu bắt được cảm xúc, từng cơn hư không ngứa ngáy xâm chiếm, hắn đứt quãng nói từng chữ.

- Cậu... Mau động đi!

Tiêu Hằng chỉ chờ có vậy y ngay lập tức đỉnh tới đem một nửa chưa cho vào kia đẩy đến tận gốc rễ.

- A! A... Ha!

Thẩm Ngọc Hành không ngờ là lại bị đỉnh sâu đến như vậy, hai mắt hắn trợn lên, miệng há hốc phát ra tiếng rên rỉ. Hắn mơ màng nghe mặt bị giữ lấy, Tề Chu ở phía trên khẽ vuốt mặt hắn, trong đêm tối tiếng cười của y vang lên thật nhẹ.

- Đừng có thấy trăng quên đèn chứ, Hành nhi thật là hư quá đi!

Tề Chu vẫn còn tức giận, nhưng nhìn thấy bộ dạng quyến rũ này của Thẩm Ngọc Hành thì thèm khát không chịu nổi. Y vẫn rất thích hắn, không nỡ mắng hắn.

Thẩm Ngọc Hành ngước mặt lên, Tề Chu bị khuất sáng cho nên không nhìn rõ mặt nhưng hai mắt y sáng tựa sao trời. Trong tay Thẩm Ngọc Hành vẫn còn nắm giữ thứ kia của Tề Chu, hắn khịt mũi cười không đáp lại. Tề Chu thấy mình bị coi thường thì tâm tình không vui, y đem dương vật trong tay đánh lên mặt Thẩm Ngọc Hành, nước miếng trước đó dính đầy trên mặt hắn. Hắn không thấy đau ngược lại thấy thích thú, thì ra thứ này của nam nhân còn có thể sử dụng như vậy. Thẩm Ngọc Hành cười hi hi ha ha, Tề Chu liền đánh hắn thêm hai cái nữa rồi đem dương vật kia nhét vào trong miệng hắn, ngăn lại tiếng cười kia của hắn. Tiêu Hằng lúc này ở bên dưới đỉnh lên, Thẩm Ngọc Hành bị đột ngột tập kích liền không chống đỡ được run người thở hổn hển.

Miệng trên miệng dưới của hắn đều bị hai dương vật nam tính to lớn xuyên xỏ không chút lưu tình, tầng tầng lớp lớp đánh vỡ từng tuyến phòng ngự của hắn. Làm cho thân thể nội bích sâu thẳm không ngừng tiết ra dâm thủy để dương vật Tiêu Hằng đi vào càng sâu, còn miệng của hắn cũng không ngừng tiết ra nước miếng để không bị sự nóng cháy dồn dập của Tề Chu bỏng chết. Miệng hắn bị Tề Chu đẩy đưa đến đau, hai cánh môi giống như bị sưng lên, nước miếng từ trong miệng hắn tràn ra vô cùng dâm đãng. Y sau một hồi dây dưa liền rút dương vật ra, miệng hắn lúc này đã tê rần, tiếng rên rỉ bị nghẹn lại cũng ngay lúc này phát ra:

- Ưm... A.. A! Cậu... Cậu à! Nhẹ một chút!

Tiêu Hằng giống như không nghe thấy, y dồn dập đẩy lên, tư thế này làm cho dương vật đi vào càng sâu, sức nặng của cơ thể hắn áp xuống cho dù muốn thoát cũng không thoát được. Tề Chu lúc này ở phía sau đẩy hắn nằm ấp sấp trên người Tiêu Hằng, y hôn một đường trên sống lưng hắn, hôn xuống hai cánh mông tròn mẩy của hắn rồi đánh một cái. Tiếng "bốp" thanh thúy vang lên lại không làm cho Thẩm Ngọc Hành thấy đau ngược lại còn thấy kích thích, hắn lắc mông một cái thì Tề Chu lại mắng:

- Sao đệ có thể hư hỏng như vậy được chứ! Nói đi, là đệ dụ dỗ cậu có đúng không?

- A... Hức! Đúng rồi nha!

"Bốp!"

Tề Chu vì câu trả lời này của Thẩm Ngọc Hành thì tức giận hơn nữa, y không ngờ là hắn lại nói ra câu như vậy. Nào có xem người làm phu quân như y ra gì, dù rằng hắn đã nói trước đó nhưng đơn phương lén lút như vậy thật là quá đáng. Tề Chu sau một lúc im lặng rồi lại xuống tay đánh thêm hai cái, tiếng rên rỉ cùng với tiếng đánh đấu chọi nhau dưới đêm tối càng thêm kích thích. Y giận thì giận nhưng cũng không dám đánh mạnh, Thẩm Ngọc Hành là tâm can bảo bối của y, là thê tử mà y yêu thích nhất trên thế gian. Tuy rằng thời gian chưa bao lâu nhưng y ngỡ Thẩm Ngọc Hành giống như là tình nhân từ kiếp trước, chỉ muốn khảm hắn trong trái tim mà thôi.

Tề Chu ra hiệu Tiêu Hằng dừng lại, hai tay y tách mở hai cánh mông Thẩm Ngọc Hành ra rồi phun xuống một bãi nước miếng, đem nước miếng cùng ngón tay chen vào tiểu huyệt đã có sẵn một cây dương vật phía trong:

- A... A! Huynh... làm gì?

Tề Chu không trả lời hắn, y tiếp tục thăm dò, từ hai ngón tay chen thêm một ngón, cho đến khi nơi này đã quen thuộc với sự xâm phạm mới rút ra thay vào đó là đỉnh đầu căng cứng ngạo nghễ của chính mình.

- A... Không! Không được! C...chết người đó... A.. A!

Thẩm Ngọc Hành khổ sở vùng vẫy nhưng mà hai tay hắn đã bị Tiêu Hằng cố định lại, Tề Chu được thế càng đem hông đẩy vào, chẳng qua bao lâu đã đi vào đến tận gốc rễ. Thẩm Ngọc Hành lúc này trán đầy mồ hôi lạnh chảy ra, bên dưới đau đớn như muốn xé rách hắn ra.

- Đau... Đau quá!

Tiếng nức nở của hắn làm đáy lòng Tề Chu mềm nhũn, y xoay mặt hắn lại hôn hôn lên khóe mắt đầy nước của hắn, Tiêu Hằng ở bên dưới luồng tay ra sau vuốt ve lưng hắn vỗ về:

- Nhịn một chút, rất nhanh sẽ hết đau thôi.

Thẩm Ngọc Hành "Hừ" một tiếng, nếu họ là người bị "làm" thì đã không dám nói những lời này. Hắn nhích người một chút để tiểu huyệt giảm bớt khó chịu, qua đi một lúc đau đớn cũng đã không còn, hơn nữa ngứa ngáy lại càng lúc càng rõ rệt. Hắn chôn mặt trong hõm vai Tiêu Hằng, tiếng van xin nỉ non phát ra càng lúc càng rõ ràng. Tiêu Hằng cắn chặt răng, so với lần trước làm Thẩm Ngọc Hành thì bây giờ mãnh liệt hơn nhiều. Có lẽ là vì có cả Tề Chu cùng nhập cuộc cho nên mới kích thích đến như vậy.

-    Ta thấy... Hết đau rồi. Cậu... A Chu... Tới đi!

Không để Thẩm Ngọc Hành nói gì thêm Tề Chu đã ở phía sau đẩy tới, Tiêu Hằng từ bên dưới đẩy lên, hai tầng va chạm xen kẽ nhau khuấy động bên trong hắn càng lúc càng điên cuồng. Tề Chu hôn lên gáy hắn, Tiêu Hằng thì ở bên dưới miệng ngậm lên hạt đậu nhỏ trên ngực hắn vừa cắn vừa mút.

-    A... A!

Thẩm Ngọc Hành há hốc miệng rên rỉ, dương vật của hắn theo từng nhịp đẩy cọ xát với bụng của Tiêu Hằng không biết đã bắn ra bao nhiêu lần, bụng của hắn cũng đã ướt đẫm tinh dịch của chính mình bắn ra.

-    Hành nhi đúng là tận hưởng thật nhỉ?

Tề Chu vừa đẩy tới thật mạnh vừa chế giễu, bên trong Thẩm Ngọc Hành vừa chật hẹp vừa ướt át. Cộng thêm một cây dương vật của Tiêu Hằng càng khiến y thêm kích thích. Tiêu Hằng ở bên dưới cũng có cảm giác không khác biệt, y nén nhịn tiếng thở dốc, mạnh mẽ thúc lên từng đợt.

Tiếng rên rỉ cùng với tiếng va chạm bạch bạch càng làm cho không khí thêm dâm loạn:

- A... A! A! Hức... Sướng... Ta sướng quá!

Thẩm Ngọc Hành giống như đã rơi vào đầm lầy không thể nào thoát ra, hắn bị Tề Chu và Tiêu Hằng luân phiên dây dưa đến nỗi không nghĩ được gì nữa chỉ có thể há hốc miệng rên rỉ. Không biết là qua bao lâu, cho đến khi trăng đã treo trên đỉnh đầu, cho đến khi nến đã cháy đến tận gốc thì tiếng rên rỉ cùng với tiếng va chạm đan xen thêu dệt những âm thanh tinh túy nhất thế gian vẫn còn vang vọng chưa dừng lại.

- Aaaa... A! Thích... thích quá!

Thẩm Ngọc Hành lúc này đã quen dần với sự xuyên xỏ của hai dương vật bên trong, không tự chủ được bộc lộ tâm tình. Hai chân hắn giống như không còn sức lực tùy ý Tiêu Hằng ở bên dưới đánh lên, Tề Chu từ phía sau đánh tới, cật lực khoái cảm làm hắn không giữ được liền bắn ra. Chỉ là khoái cảm chưa kịp giảm xóc đã phải đón nhận từng đợt xâm phạm, càng lúc càng mạnh mẽ.

- Hành nhi, nhận của ta!

Tiêu Hằng khàn khàn cắn lên cổ hắn, để lại dấu hôn màu đỏ cực rõ ràng, y càng đâm rút càng mạnh, nơi này chật hẹp đến mức y sắp điên rồi. Tề Chu cũng không kém, hông eo y dùng hết sức lực đẩy tới, hai tay ở trên eo Thẩm Ngọc Hành bóp chặt, từng đợt từng đợt run rẩy truyền đến. Thẩm Ngọc Hành lúc này cảm thấy khó thở đón nhận hai cỗ dịch ấm nóng tràn đầy trong tiểu huyệt, Tiêu Hằng và Tề Chu đã bắn ra bên trong hắn. Thẩm Ngọc Hành thở dốc, tiếng rên rỉ nho nhỏ nghẹn trong cổ họng, sướng, sướng đến mức hắn không nhận thức gì được nữa...


*Bình chọn và bình luận nhe mọi người 🥺 ba người kia chơi zui quá, muốn chơi chung ghê mà hem cơ cửa ¯\\_(ツ)_/¯

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro