Chương 4: Mật thất SM.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4: Mật thất SM.

- Ưm.... Aaa!

Tô Thủy Nguyệt run rẫy thở dốc, hai chân hắn quấn trên hông Thanh Khê chân nhân tiếp nhận từng đợt từng đợt xâm chiếm kịch liệt. Ngày hôm qua sau khi ở trong động đá lăn lộn gần ba canh giờ hắn gần như đã muốn chết đến nơi, cả người vô lực mặc kệ đối phương an bài. Chỉ mới sau một ngày tin tức hắn được Thanh Khê chân nhân nhận làm đệ tử đã khiến không ít chúng đệ tử ở Cửu Dương phái ganh tị không thôi, một người tư chất tầm thường như hắn sao lại có thể là đệ tử của Thanh Khê chân nhân, thật là ủy khuất cho Bách Phệ Thôn có song dị linh căn. Bách Phệ Thôn tuy rằng không được Thanh Khê chân nhân nhận làm đệ tử nhưng lại được chưởng môn nhân Thanh Đàm trưởng lão thu nhận, thân phận vô cùng đặc biệt. Từ trước đến giờ Thanh Đàm chưởng môn không thu nhận đệ tử, bởi vì người được chọn này chắc chắn sẽ trở thành chưởng môn đời tiếp theo. Bách Phệ Thôn vậy mà lại mang cái chân mệnh giống như thiên tử đó, thật là kinh động một vùng. Còn Mộ Dung Uyên tuy rằng qua được khảo thí nhưng lại đổi ý không muốn vào phái Cửu Dương nữa, trong ngày hôm qua đã cáo biệt. Còn Tô Thủy Nguyệt hắn thì ngày hôm qua bởi vì quá kịch liệt mà ngất đi, được Thanh Khê chân chân bế về Thư Uyển Phong, là nơi ở của y. Chẳng qua, Tô Thủy Nguyệt sau một đêm không trải qua động chạm gì thì ngày hôm nay vừa mới thức dậy đã phải đón nhận vô số xuyên xỏ ra vào của Thanh Khê chân nhân. Nội bích non mềm đã dần quen với kích cỡ này của y, kiên cường quấn lấy, đã không còn cảm giác đau như xé rách ngày hôm qua. Người kia sau hơn hai canh giờ điên cuồng luật động cuối cùng cũng đem tinh dịch rót đầy trong cơ thể Tô Thủy Nguyệt, y hôn hôn lên cánh môi mềm mại ướt át của hắn sau đấy liền trở lại dáng vẻ điềm tĩnh lúc đầu.

- Ngày mai Âu Dương gia có tổ chức yến hội, ngươi đi cùng ta. Ta có nhiệm vụ muốn giao cho ngươi.

- Sư phụ, là nhiệm vụ gì?

Thanh Khê chân nhân nheo mắt tỏ vẻ không vui, sửa lời Tô Thủy Nguyệt.

- Ta đã nói lúc không có ai chỉ cần gọi là Thanh Khê.

Tô Thủy Nguyệt gật gật đầu, hai mắt mang theo một tầng hơi nước thoạt nhìn vô cùng câu nhân.

- Ta lúc trước có một lư đồng tên Tụ Linh Khí, dùng để luyện công. Trên đường du ngoạn vô tình làm rơi bị Âu Dương gia nhặt được. Ta đã từng trực tiếp đến đòi nhưng lại dây dưa không có kết quả, lư đồng đó lại được giấu ở mật thất chỉ những người thuần âm chi thể mới vào được. Vừa hay ngươi rất thích hợp, đến trộm về cho ta.

- Thanh Khê, nếu ta trộm được ngươi sẽ thưởng cho ta sao?

Tô Thủy Nguyệt hai chân quấn lấy eo Thanh Khê dùng lực quấn lấy, đem dương vật đã bán nhuyễn của y chôn sâu vào trong tiểu huyệt chính mình. Tô Thủy Nguyệt cũng không hiểu tại sao lại như vậy, cơ thể giống như đã không còn là của mình nữa, hắn mơ màng suy nghĩ thì bỗng nhiện dòng chữ hệ thống lại hiện lên.

"Xác nhận ký chủ nhận được tinh dịch của người khác, thăng lên cấp 5. Đã có thể luyện được Cúc Hoa bí tịch. Từ sau cấp 5 trở đi, cơ thể ký chủ sẽ mẫn cảm hơn so với bình thường, sau khi giao hợp sẽ đặt biệt quấn người. Ngoài ra luyện khí linh căn hệ thủy cũng sẽ được vận hành mỗi khi ký chủ giao hợp.

Nhiệm vụ: Lấy lại lư đồng cho Thanh Khê chân nhân.

Thưởng: Yêu thú cấp 6 Thủy Lâu. 100 điểm hấp dẫn.

Phạt: NP giữa yến hội Âu Dương gia."

Mẹ nó lại nhiệm vụ! Nhiệm vụ này vốn là Thanh Khê chân nhân sẽ giao cho Bách Phệ Thôn, nhưng lại bởi vì kịch tình thay đổi cho nên người đi làm nhiệm vụ phải là Tô Thủy Nguyệt hắn. Còn nữa, hệ thống này có vẻ thích ăn mặn lúc nào cũng phạt chơi hội đồng, còn là giữa yến hội, thật mẹ nó hệ thống thất đức! Còn nữa cái gì Cúc Hoa bí tịch, mẹ nó cái tên đầy hàm ý này là gì đây, hắn không có muốn luyện tập cúc hoa gì đó có được không? Mông hắn muốn nở hoa luôn rồi! Thanh Khê nhìn Tô Thủy Nguyệt đang suy tư ở dưới thân, lại nhìn tư thế của hai người liền không tránh khỏi cương lên. Đúng là tu luyện tâm pháp song tu rất tốt, đứa nhỏ này vậy mà lại tự động câu dẫn y, sau này khi luyện lên đến tầng cao chỉ sợ nam nhân ở trên đời đều bị hút cạn tinh khí mà chết. Thanh Khê động tình đem hai chân Tô Thủy Nguyệt nâng cao, hông eo dùng lực ấn tới, Tô Thủy Nguyệt không được báo trước giống như hít phải ngụm khí lạnh, hô hấp trì trệ hai tay nắm chặt nệm giường, miệng bắt đầu ưm a theo từng cú thúc của y.

- Aaa... Sướng quá! Mạnh một chút! Aa, chỗ đó...!

Tô Thủy Nguyệt không chút ngượng ngùng rên rỉ, tiếng bạch bạch của da thịt chạm vào nhau theo quy luật vang lên, bên trong mành châu hai thân hình trần trụi quấn lấy nhau vô cùng dâm mĩ cùng điên loạn.

Qua thêm một ngày, Tô Thủy Nguyệt cùng Thanh Khê chân nhân ngự kiếm rời đi, Tô Thủy Nguyệt từ trên bầu trời nhìn xuống dưới có chút choáng ngợp hai tay nắm vạt áo Thanh Khê.

- Sợ sao?

Thanh Khê nheo mắt nhìn Tô Thủy Nguyệt nở nụ cười nhàn nhạt như có như không, thấy người bên cạnh đang run lên bần bật mà vẫn điên cuồng lắc đầu làm y bất giác thấy vui vẻ trong lòng. Tô Thủy Nguyệt bị cười nhạo cũng không dám nói gì, hắn là lần đầu tiên ở nơi cao như vậy nhìn xuống đất, so với trong tưởng tượng kinh khủng hơn nhiều.

"Nhiệm vụ ẩn: Hôn Thanh Khê chân nhân nhận tâm pháp ngự kiếm phi hành cấp tốc."

Tô Thủy Nguyệt nhìn dòng chữ thẳng thớm trước mặt liền giật mình, cái hệ thống này lúc nào cũng vậy không nói không rằng đột ngột xuất hiện làm hắn sợ muốn chết. Sau hơn mấy ngày chung đụng với hệ thống, hắn phát hiện ra được một quy luật là bất cứ người nào liên quan đến nam chính thì hắn đều phải làm nhiệm vụ. Mà nhiệm vụ thăng cấp thì là do cơ thể hắn nuốt hoặc nhận được tinh dịch trong tiểu huyệt, trùng lặp người cũng tính, nhưng bắt buột phải sang ngày mới. Còn nếu trong một ngày một người dù bắn trong cơ thể hắn bao nhiêu lần thì cũng chỉ tính thăng một cấp. Linh thạch được thưởng có thể dùng để mua vật tư, điểm hấp dẫn có thể đổi được linh thạch, linh thảo, thảo dược và nhiều thứ khác. Lực chiến thì gia tăng công lực của hắn, sau này đạt lực chiến thích hợp thì có thể đi vào các địa đồ bí hiểm để săn báu vật.

Ngự kiếm tầm nửa canh giờ thì Thanh Khê chân nhân và Tô Thủy Nguyệt cũng đã đến được Âu Dương gia, người đón tiếp vô cùng nhiệt tình cười nói với hai người bọn hắn.

- Là Thanh Khê chân nhân sao, thật là vinh hạnh. Xin mời xin mời. Còn vị này...

- Đệ tử của ta, Tô Thủy Nguyệt.

- Vâng vâng, xin mời Thanh Khê chân nhân và Thủy Nguyệt huynh đệ vào trong.

Tô Thủy Nguyệt há hốc miệng nhìn khung cảnh xung quanh, trong viện Âu Dương gia chẳng khác gì một cảnh tiên thu nhỏ, non xanh nước biết, hoa trồng ngợp cả vườn. Càng đi vào trong càng thấy được bài trí vô cùng hoa lệ làm hắn nhìn không chớp mắt. Sảnh lớn bày ra hơn một trăm bàn tiệc, người ra kẻ vào đều là tu chân giả ai nấy nhìn thấy Thanh Khê chân nhân đều phải nhún nhường mấy phần. Khi tiệc sắp bắt đầu Tô Thủy Nguyệt mượn cớ rời đi, Thanh Khê chân nhân đã vẽ lại cho hắn hướng đi đến mật thất cất giấu lư đồng Tụ linh khí. Qua gần một khắc Tô Thủy Nguyệt mới tìm ra được phòng có mật thất, hắn liền đẩy cửa đi vào, tiến tới trước một kệ sách tìm tòi cơ quan, rất nhanh đã mở ra được. Đường đi không lớn chỉ chứa đủ khoảng ba người cùng đi, hai bên đều được dạ minh châu thắp sáng, hắn đi một khoảng thì gặp phải một bức tường đá, xung quanh cũng không có hướng đi nào khác.

- Thanh Khê bảo trong này có cơ quan, ở chỗ nào nhỉ?

Tô Thủy Nguyệt lầm bà lầm bầm, đem hai tay mò hết chỗ này đến chỗ khác trên tường đá, bỗng nhiên một viên đá lõm xuống, tiếng uỳnh uỳnh phát ra làm hắn giật mình lùi lại, cửa đá mở ra. Ánh sáng nhàn nhạt từ bên trong phát ra làm hắn có chút sợ hãi nhưng cũng không còn cách nào khác liều mạng tiến vào. Phòng đá rộng khoảng năm mươi mét vuông, khắp trên tường là những sợi dây roi làm từ rất nhiều loại chất liệu, cùng với vô số dây thừng, vòng khóa. Trên bàn đá thì đặt vô số ngọc thế có hình dạng giống như dương vật, rất nhiều kích cỡ khác nhau, gân guốc sống động, đáng chú ý nhất chính là ba bốn con ngựa gỗ trên lưng gắn ngọc thế vô cùng dọa người. Cái Âu Dương gia này làm cái gì vậy chứ, sắm hẳn một căn mật thất chỉ để chứa những thứ này! Tô Thủy Nguyệt nhìn một lượt, thứ đáng chú ý nhất chính là một cái lư đồng ở cuối phòng, là thứ hắn muốn tìm. Tô Thủy Nguyệt rất nhanh chạy tới, lư đồng này chỉ to khoảng một bàn tay, nhìn khô khốc vậy mà lại có hương thơm nhàn nhạt tỏa ra, hắn giơ tay nhấc lên nhìn ngắm một chốc. Dễ lấy như thế này tại sao Thanh Khê chân nhân lại nói chỉ thuần âm chi thể mới lấy được?

Tô Thủy Nguyệt vất cái lư vào trong túi trang bị xong quay lưng rời đi, chỉ là không ngờ phía sau hắn phát ra tiếng động rất nhỏ, vụt một cái đem hắn đè ấp sấp xuống, tiếng gầm gừ làm hắn bất giác run lên. Chưa đến năm giây vật trên lưng đã xé rách y phục hắn, lộ ra cái lưng cùng với hai cánh mông căng tròn bại lộ trước không khí. Tô Thủy Nguyệt nghe từ lưng xuống mông nhỏ không ít nước, ở ngay rãnh mông hắn càng dữ dội hơn, tiếng gầm gừ càng lúc càng dữ dội, tay chân bị đè đến phát đau.

- Là ai vậy! Buông ta ra!

Tô Thủy Nguyệt hung hăng vùng vẫy lại càng bị ghìm chặt không thể thoát ra, nghe mông càng lúc càng lạnh, hai cánh mông đột nhiên bị tách ra. Tiểu huyệt tiếp xúc không khí liền co rút thít lại, rất nhanh cảm giác được có thứ gì đó chạm vào, không chút lưu tình đẩy mạnh vào như xé cơ thể chưa qua bôi trơn dạo đầu của hắn ra làm hai nửa. Tô Thủy Nguyệt ăn đau rống lên.

- Đau quá! Cút đi!

Tô Thủy Nguyệt càng vùng vẫy thì thứ phía sau càng lấn tới, tốc độ cắm rút càng lúc càng nhanh, điên cuồng luật động. Tô Thủy Nguyệt không một chút khoái cảm nào, đau đến mức muốn khóc lên cho đến khi cảm nhận được một luồng dịch tràn đầy trong cơ thể mới run rẫy thở ra. Thật may mắn là thứ phía sau không có giữ được lâu nếu không hắn sẽ đau chết mất, trước mắt hiện lên dòng chữ.

"Xác nhận ký chủ nhận được tinh dịch yêu thú cấp 7, thăng lên 2 cấp."

Tô Thủy Nguyệt nhếch nhếch môi, yêu thú, hắn vậy mà bị một loài thú thao! Thứ trên lưng rất nhanh rời khỏi người hắn, phát ra tiếng gầm gừ không rõ hình hài, hình như là yêu thú thủ hộ lư đồng. Tô Thủy Nguyệt run run bò dậy, lúc này mới xoay người nhìn rõ thứ phía sau. Là một yêu thú giống như thằn lằn, có cánh, móng vuốt vô cùng bén nhọn thảo nào lại siết hắn đau đến thế, phía dưới lửng lẳng dương vật không dài, nhưng so với nắm tay người lớn tuyệt không nhỏ hơn. Thứ to như vậy lại đi vào cơ thể hắn mà không trải qua bôi trơn, đúng là muốn giết chết hắn mà. Yêu thú thằn lằn đi vòng vòng quanh người hắn, nước dãi chảy thành một vòng, lúc này đột nhiên cửa đá mở ra, hai người mặc y phục màu lam tiến vào.

- Thì ra là có người đến trộm đồ, thảo nào yêu thú thủ hộ lại làm ra kinh động lớn như vậy.

Một nam nhân tiến lên ra lệnh cho yêu thú rời đi, sau đó hướng Tô Thủy Nguyệt tra hỏi.

- Ngươi là ai, vào đây trộm thứ gì?

Tô Thủy Nguyệt nhếch môi muốn cười, sẽ có tên trộm nào công khai danh tính của mình sao? Rất may là hắn đã cất lư đồng vào trong túi trang bị, những người này căn bản không thể thấy được túi của hệ thống, bây giờ chỉ cần sống chết chiến đấu mà chạy ra ngoài thôi là được.

- Không trả lời sao? Ân Quân sư huynh, dùng đi.

Tô Thủy Nguyệt trợn to mắt, dùng, dùng cái gì mới được chứ? Nhưng rất nhanh sau đó hắn đã biết được, người được gọi là Ân Quân sư huynh lấy từ trong ống tay áo ra một gói thuốc, vung vào mặt hắn. Tô Thủy Nguyệt ho lên sụ sụ hít vào không ít, trong chớp mắt hắn liền mơ màng, tiểu huyệt vừa mới bị thao làm qua ngứa ngáy không thôi.

- Ha ha, phát xuân rồi. Trên đời này không phải ai cũng được trải nghiệm qua những thứ trong này đâu, huynh đệ, ngươi thật tốt số!

Tốt cái rắm á, hắn không cần thử có được không, những cái thứ kinh khủng này. Hai sư huynh đệ nọ liền tiến tới nơi Tô Thủy Nguyệt đang ngồi, Ân Quốc một tay bóp miệng hắn, một tay mơn trớn cái cổ cao gầy vẫn còn ẩn hiện vô số vết hôn ngân mà Thanh Khê chân nhân tạo thành trước đó.

- Thì ra là một tiểu dâm đãng, cơ thể này đã tiếp qua bao nhiêu nam nhân rồi đây?

Tô Thủy Nguyệt nghiêng mặt tránh đi, hai mắt mờ mờ ảo ảo một tầng hơi nước, cả người đỏ lên, hình như xuân dược đã bắt đầu phát huy tát dụng.

- Ân Lệ, đem qua đây.

Theo lời Ân Quốc, Ân Lệ đem qua một dương cụ giả bằng đá giơ giơ lên trước mặt Tô Thủy Nguyệt.

- Thế nào, có thích hay không?

- Không, không cần...

Tô Thủy Nguyệt trợn trắng mắt muốn bò đi, nhưng rất nhanh đã bị bắt lại, hai chân bị ép dang rộng ra. Ân Quốc đem tinh dịch của yêu thú đã sớm tràn ra ngoài xoa xoa lên cây dương cụ giả, sau đó nhét vào trong tiểu huyệt hắn. Dương cụ giả lạnh ngắt xuyên qua từng nếp gấp màu hồng của hắn, như có như không tiếp xúc tường thành mỏng manh của hắn.

- Lạnh quá... Ưm... Aa...

Tô Thủy Nguyệt phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ, cơn ngứa trong tiểu huyệt đã được giảm đi ít nhiều, hắn vẫn còn giữ được lý trí nhưng lại bị khoái cảm chiếm lấy chỉ có thể đung đưa hông nhận lấy từng cái đẩy ra rút vào của dương cụ giả.

- Nhìn xem, chưa gì đã phát tao như vậy rồi. Làm ta đây cứng luôn rồi!

Ân Lệ không chút ngại ngùng rút ra dương vật chính mình mà thủ dâm, Tô Thủy Nguyệt mơ màng nhìn thấy liền nuốt nước miếng thèm thuồng. Hắn muốn dương vật đâm sâu vào trong hậu huyệt mình, điên cuồng thao lộng. Tiếng rên rỉ đã bắt đầu lớn hơn. Chỉ là ngay lúc hắn sắp đạt được cực độ khoái cảm thì Ân Quốc lại rút dương cụ giả ra, hai tay bế hắn lên hướng ngay chỗ mấy con ngựa gỗ tiến tới. Tô Thủy Nguyệt phát giác được nguy hiểm liền dùng sức vùng vẫy, nhưng hình thể hắn so với Ân Quốc nhỏ con hơn rất nhiều không thể thoát ra được, ngay sau đó liền bị đặt trên lưng ngựa gỗ, tiểu huyệt ở ngay trên đầu dương cụ giả ấn xuống.

- Không... Aaa... Không, thả ta ra!

Tô Thủy Nguyệt bị ấn xuống trên ngựa gỗ, dương cụ giả trên lưng ngựa từng chút, từng chút một xuyên qua cơ thể hắn. Tư thế từ dưới cắm lên đi vào vô cùng sâu, chẳng mấy chốc đã cắm đến nơi sâu thẳm nhất trong cơ thể hắn. Ngựa gỗ lúc này bắt đầu đung đưa, dương cụ ở trong tiểu huyệt hắn không khác gì dương vật của nam nhân đang thao lộng, Tô Thủy Nguyệt bị khoái cảm đánh chiếm ưm a rên rỉ, nức nở khóc lên.

Ân Quốc và Ân Lệ đứng nhìn hắn bị ngựa gỗ thao cũng không ngừng sục dương vật chính mình, âm thanh tục tằng thô lỗ.

- Sướng như vậy sao, nhìn mặt hắn kìa, còn không biết bản thân là cái dạng gì sao?

- Thật đúng là một tiểu tao hóa!

Tốc độ ngựa gỗ rung lắc càng lúc càng nhanh, Tô Thủy Nguyệt hai mắt mờ mịt chảy ra hai hàng nước mắt, miệng khô khốc thở dốc rên rỉ. Ngựa càng rung mạnh thì tốc độ cắm rút của dương cụ giả cũng càng lúc càng nhanh, càng mạnh mẽ đánh lên xung quanh tường thành yếu ớt của hắn, mạnh mẽ sáp lên tuyến tiền liệt của hắn. So với tốc độ cắm rút của bất nam nhân nào đều lớn hơn rất nhiều, điên cuồng, lạnh lẽo không có độ ấm lại làm hắn giống như phát điên lên.

- Aaaa... Sướng quá! Tha ta! Tha ta... Aa ưm... Aaaaa!

Tô Thủy Nguyệt run rẫy bắn ra, chỉ là cơ thể trải qua cực khoái chưa kịp giảm xóc gì lại thêm một tầng lực đánh tới, ngựa gỗ vẫn không ngừng gia tăng tốc độ bức hắn đến phát điên.

- Không chịu được nữa, thao chết nó!

Ân Lệ vừa dứt lời thì Ân Quốc cũng tiến lên đem cơ thể đã sớm nhão như bùn của Tô Thủy Nguyệt tách ra khỏi ngựa gỗ, thay dương cụ giả bằng dương vật chính mình. Ân Lệ cũng ở phía trước đâm dương vật vào miệng Tô Thủy Nguyệt cắm rút điên cuồng. Tô Thủy Nguyệt bị cắm hết lần này đến lần khác đã sớm mơ màng không chịu nổi, mông bị Ân Quốc đánh đến đỏ lên năm dấu tay.

- Thao chết tên dâm đãng ngươi, kẹp ta chặt như vậy!

- Aaa... Thao ta.. A, thao chết ta!

Tô Thủy Nguyệt không còn rõ bản thân đang nói cái gì, điên cuồng lắc mông, miệng vừa thoát khỏi dương vật Ân Lệ liền khóc lên cầu thao, tác dụng của xuân dược cũng thật mạnh mẽ làm hắn gần như mấy hết lý trí. Rất may mắn là vừa rồi khi Ân Quốc vừa cắm vào thì hệ thống đã hiện lên một dòng chữ.

"Vận hành tâm pháp của Cúc Hoa bí tịch sẽ giúp ký chủ nâng cao tu vi, đồng thời dưỡng sức, tốc độ hồi phục sau khi giao hợp sẽ nhanh hơn rất nhiều."

Tô Thủy Nguyệt từ sớm đã đọc theo tâm pháp tu luyện của Cúc Hoa bí tịch, đem thần trí mơ màng vớt trở lại, chỉ là tâm pháp này có một điểm yếu đó là khiến hắn trở nên cực kì dâm đãng mà thôi, sẽ điên cuồng cầu thao lại cộng với xuân dược làm hắn ngứa muốn chết. Ân Quốc ở phía sau hắn tốc độ cắm rút càng lúc càng nhanh, bóp hông eo hắn như muốn vỡ vụn, tiếng va chạm bạch bạch cùng với tiếng lép nhép của dâm thủy hòa vào nhau vô cùng dâm dục.

- A a, sướng quá, ta không giữ được nữa!

Ân Quốc càng đâm rút càng mạnh, tiếng bạch bạch giống như muốn đánh chết người, sau đấy kịch liệt đâm lới, đẩy tới tận cùng phun ra một cỗ dịch đặc.

- Thoải mái... Aaaa!

Ân Quốc than lên một tiếng sung sướng, chỉ là chưa đến năm giây đã cảm thấy cơ thể giống như bị rút hết sức lực, hắn không thể rút được dương vật ra khỏi cơ thể Tô Thủy Nguyệt, linh lực như bị hút cạn cuối cùng rống lên một tiếng rồi ngã xuống, dương vật bên trong cũng bị đẩy ra. Ân Quốc đã chết. Ân Lệ thấy thế liền dừng lại động tác cắm rút trong miệng Tô Thủy Nguyệt chạy lại chỗ Ân Quốc lắc vai kêu lên.

- Sư huynh, sư huynh!

Nhưng Ân Quốc đã sớm là một cái xác khô bị rút hết linh khí cùng sức lực, co rúm lại đến thê thảm.

- Aaa!

Ân Lệ khóc rống lên, sau đó cũng ngã xuống. Tô Thủy Nguyệt đã lấy Thiên Thiên kiếm trong túi trang bị ra đâm trên lưng Ân Lệ, một phát chết ngay lập tức. Tô Thủy Nguyệt thở hỗn hễn, mắt mang theo một tầng hơi sương, tác dụng của xuân dược vẫn còn làm hắn ngồi phịch cuống đất, tinh dịch tràn ra ngoài. Trước mắt bảng điều khiển hiện lên.

"Xác nhận ký chủ nhận được tinh dịch của người khác, thăng lên cấp 8.

Cúc Hoa bí tịch cần hút thêm linh khí để tăng cấp. Bởi vì tu vi của ký chủ còn thấp nên tâm pháp của Cúc Hoa bí tịch chỉ có tác dụng với tu chân giả Nguyên Anh kỳ trở xuống. Khi ký chủ tu luyện lên đến Nguyên Anh kỳ sẽ có thể hút được linh khí của tất cả tu chân giả trong thiên hạ. Và Cúc Hoa bí tịch chỉ có tác dụng với người mà ký chủ muốn hút linh khí, hoặc người có ác ý với ký chủ."

Tô Thủy Nguyệt hít một hơi, từ trong túi trang bị đổi điểm hấp dẫn lấy một bộ y phục lành lặn mặc vào, sau đó chạy đến nơi tổ chức tiệc. Hắn phải nhanh gặp Thanh Khê, cùng người trở về, tiểu huyệt chỉ mới được cắm rút một ít đã ngứa đến không chịu nổi, muốn Thanh Khê, hắn muốn Thanh Khê, muốn cây đại dương vật của Thanh Khê điên cuồng cắm trong người mình. Chỉ là không ngờ vừa đến nơi đã thấy bữa tiệc loạn thành một đoàn. Mỗi một vị tu chân giả đều có hai ba nam, nữ nhân quấn lấy, là lô đỉnh đã qua tu luyện đang không ngừng phục vụ người trên thân. Tiệc của Âu Dương gia không phải tiệc bình thường, không phải tiệc ăn uống hay gì cả, mà là tiệc chiêu đãi lô đỉnh để các tu chân giả hút lấy công lực. Thật mẹ nó dâm tà, nhưng lại là bữa tiệc mà tu chân giả thích thú nhất, từng người từng người không ngừng quấn lấy lô đỉnh dưới thân mình, điên cuồng đem dương vật sáp nhập, cắm cắm rút rút. Tô Thủy Nguyệt nhìn một lượt, Thanh Khê ở đâu, không phải là cũng bị đám lô đỉnh này quấn lấy rồi chứ? Thanh Khê là của hắn, chỉ có lô đỉnh duy nhất là một mình hắn, là ai cũng không được phép chen vào!

- Thanh Khê chân nhân công lực thật cao thâm, trước một bữa tiệc dâm loàn như vậy mà tâm vẫn vững như thái sơn a!

Tô Thủy Nguyệt nhìn lên ghế cao của bữa tiệc, hẳn là Âu Dương Nhạc chủ nhân của bữa tiệc dâm dục này, cách đó không xa là Thanh Khê chân nhân đang bị hai tên lô đỉnh múa may quấn lấy. Bộ dạng xinh đẹp câu dẫn làm người khác nuốt nước bọt không thôi vậy mà Thanh Khê vẫn nhắm mắt đả tọa, vững vàng ngồi bất động không có một chút động tĩnh nào. Tô Thủy Nguyệt tròng mắt đỏ ngầu giống như phát điên chạy tới, đem chân đá hai tên lô đỉnh văng xa mấy mét.

- Thanh Khê là của ta!

Tô Thủy Nguyệt rống lên, lúc này Thanh Khê chân nhân mới mở mắt ra híp híp mắt nhìn hắn, khóe môi nhếch lên nụ cười như có như không. Tô Thủy Nguyệt bởi vì bị xuân dược kích thích mà cả người ửng đỏ buông tiếng thở dốc, lại bởi vì khung cảnh trước mắt làm tiểu huyệt ngứa ngáy không thôi, người mà hắn muốn, Thanh Khê đang ở ngay trước mắt hắn. Tô Thủy Nguyệt mờ mịt quỳ xuống, bò lại trước mặt Thanh Khê bày ra bộ dạng câu dẫn lụy nhân, một tay hắn ở trên thắt lưng Thanh Khê kéo kéo, một tay luồn vào trong quần y, rờ mó dương vật mà hắn đã muốn từ lâu. Thanh Khê nhìn thấy sự khác lạ liền vận công lực bày ra kết giới sau đấy dùng truyền tống phù đưa Tô Thủy Nguyệt đi. Trong sảnh tiệc vẫn còn văng vẳng tiếng nói.

- Người mà Thanh Khê muốn đã trở về. Đa tạ Âu Dương gia chủ đã tiếp đãi, hẹn dịp đáp trả.

Tô Thủy Nguyệt được Thanh Khê ôm vào trong lòng liền khổ sở than lên một tiếng.

- Thanh Khê... Thanh Khê!

Hai người lúc này đã trở về Thư Uyển Phong, Tô Thủy Nguyệt ôm Thanh Khê càng chặt, đem cả người y đẩy trên giường, sau đấy ngồi trên bụng y chà xát cái mông tròn với bộ vị đã sớm cương cứng như đá của y.

- Ta thật sợ ngươi ngủ với người khác!

Tô Thủy Nguyệt bộc lộ tâm tình, không phải bởi vì bị xuân dược khống chế. Hắn không hiểu tại sao bản thân lại trở nên như vậy, chỉ cảm thấy nếu Thanh Khê ngủ với người khác hắn sẽ phát điên lên mất.

- Một người đang phát tao thì có thể hiểu được gì chứ?

Thanh Khê giơ tay đánh bốp lên cái mông tròn trịa của Tô Thủy Nguyệt, xoa xóa bóp bóp, rất nhanh dùng lực xé rách quần hắn, đem dương vật đã căng cứng của mình chen vào. Bởi vì đã được thao làm qua lại còn chứa bên trong không ít tinh dịch liền dễ dàng cắm vào. Tô Thủy Nguyệt ăn được cây đại dương vật mà mình mong muốn liền thỏa mãn thở dốc.

- Hiểu, Thủy Nguyệt chỉ muốn Thanh Khê ngủ với một mình Thủy Nguyệt! Aa... Chỉ đâm dương vật to lớn vào một mình Thủy Nguyệt mà thôi!

Tô Thủy Nguyệt run lên khe khẽ, hông eo bắt đầu đưa đẩy, hắn từ phía trên nhiệt tình dùng lực nhún, tiểu huyệt tiết ra không ít dịch ruột non bôi trơn, tràn cả ra ngoài, ở trên nhúm lông xanh xanh đen đen của Thanh Khê ướt lấy một mảng.

- Ngoan, ta sẽ chỉ thao một mình ngươi.

Thanh Khê nheo mắt an ủi, hai tay bắt đầu thoát y phục Tô Thủy Nguyệt xuống nhìn cơ thể trần trụi đầy vết hôn ngân của chính mình liền nở một nụ cười nhàn nhạt. Thì ra biện pháp song tu còn có thể thao túng thần trí con người, khiến cho Tô Thủy Nguyệt thèm thuồng y như vậy, rất tốt. Sau này y cũng không sợ hắn sẽ phản bội lại mình, chỉ cần vẫn còn thao túng được thần trí hắn thì một lô đỉnh tuyệt vời như hắn vẫn thuộc về y. Tô Thủy Nguyệt sau khi nhận được lời giống như ước hẹn liền vui vẻ trong lòng, ngửa cổ cười lớn, tốc độ nhún càng mạnh mẽ hơn, Thanh Khê ở dưới cũng không lưu tình dùng lực đâm lên, tiếng bạch bạch vô cùng dâm mĩ vang vọng khắp phòng. Cách một lớp y phục vậy mà sức nóng vẫn lan tỏa nồng nhiệt, kích thích giống như đang nằm trong đống lửa, từng đợt từng đợt đánh tới như sóng dữ.

- Thanh Khê, Thanh Khê! Sướng quá... Đâm ta, mạnh một chút!

Thanh Khê theo lời dùng tốc độ nhanh nhất cùng lực lượng mạnh mẽ nhất đâm tới. Tô Thủy Nguyệt bị kích thích tột độ bắn ra, ở trên mặt, trên cổ Thanh Khê đầy dấu vết tinh dịch trắng đục của hắn. Thanh Khê lại giờ tay đánh bóp lên mông hắn một cái nữa.

- Đứa nhỏ hư hỏng!

- Thủy Nguyệt hư hỏng... Aaa, cầu Thanh Khê thao chết! Aaaaa!

Tô Thủy Nguyệt như buông hết lý trí vừa khóc vừa rên rỉ, tiểu huyệt càng ngày càng cơ khát không chịu nổi chỉ cầu được cắm rút mạnh mẽ hơn. Thanh Khê cũng không nhân nhượng dùng hết tốc lực, lô đỉnh tuyệt vời như vậy y còn có thể tìm một thứ khác thay thế sao? Y gia tăng tốc lực đến hết cỡ, càng đâm càng mạnh, cuối cùng đem cỗ nhiệt nóng bỏng trút vào cơ thể Tô Thủy Nguyệt. Mành treo rung lắc dữ dội, Thanh Khê sau khi xuất ra cũng không hề có ý định dừng lại, y thay đổi tư thế đẩy Tô Thủy Nguyệt nằm ngửa ra, từ phía trên đánh tới, dùng cách thức triệt để nhất để thâu tóm một người ở trong lòng. Điên cuồng quấn quýt, điên cuồng dây dưa. Tô Thủy Nguyệt mơ màng nhận lấy nụ hôn ướt át trong khoang miệng, hai tay quấn lấy cổ Thanh Khê, hai chân cũng quấn lấy hông y không rời ra, đón nhận từng đợt mưa gió bão táp đánh tới trên thân thể mình. Tiếng ưm a rên rỉ càng nhiệt tình làm cho sắc trời cũng ngại ngùng buông màn đêm xuống, ánh trăng vàng vọt xấu hổ nép sau cánh cửa ẩn hiện hai thân thể giống như dã thú quấn nhau không rời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro