chương 13 : chương trình sống còn đại chiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*có ai khổ như tôi không? lần trước viết xong 2 chap, đăng nhầm chương (định là đăng chương 11 thôi, ai ngờ bấm đăng nhầm chương 12 haizz, cuối cùng đăng cả 2 chương) đáng lẽ giờ này tôi chỉ ngồi rảnh rỗi đăng chương 12 thôi *khóc ngàn dòng sông*

*tôi có viết 1 phần H của Thừa Hạo, tạm chưa tiết lộ, mà thôi, các cô chắc trước sau gì cũng thấy nó đâu đấy trên wattpad, mà không phải nhà tôi nhé =)))))). mong mọi người ủng hộ <3. em Hạo chưa 18, đọc cho vui thôi chứ đừng suy diễn làm gì nhá ...iu iu iu

Thái Từ Khôn sau khi nghe hai tên nhóc này nói chuyện liền có chút ngộ ra, lúc này thật sự là rất muốn đi ôm anh. anh trốn lại ôm anh lại. con heo, chia tay cậu lại đi khóc thảm... đúng là cậu ngu ngốc. đáng lẽ phải ôm lấy anh, không cho bất cứ ai cơ hội nghi ngờ tình cảm của cậu, không cho ai dị nghị nhân cách của anh. rằng cậu yêu và tôn trọng anh, rằng anh là người yêu cậu, rằng tới lượt bọn họ phán xét sao? cậu không chứng minh, bọn họ càng lời ra tiếng vào, liền dội cho bọn họ một gáo nước lạnh "không có chuyện cho các ngươi bàn tán đâu, người của lão tử các ngươi cũng dám khi dễ, hết muốn sống?".người của cậu,  hồ nháo là cậu cho phép,  làm loạn cậu nguyện ý khoan dung,  chuyện yêu đương không cần chú ý ánh mắt người ngoài.  Người của cậu chỉ có cậu dám quản.

Về phần nữ nhân họ Triệu, thật ra nhóm nữ sinh kia chỉ dạy dỗ cô một chút, cũng không có động tay động chân, chỉ là vài lời cảnh cáo. nhưng mà trong suy nghĩ của cô ta chính là bọn họ không dám làm gì cô ta mới đúng. chẳng qua là dọa xuông, vì thế mà buông bỏ Thái Từ Khôn thật là ngu ngốc. cô thầm rủa xã kẻ tung ra tin về những chuyện cô là" quả là đồ nhiều miệng, có khi nào là con hồ li Chu Chính Đình cùng đám Yuehua? nghĩ cô thua sao, dù sao cũng không làm gì được cô". nhưng mà nữ nhân ngu ngốc này không nhận ra sao, nếu bọn họ thật sự lập mưu hại cô thì giết người giấu xác cũng không quá khó đi. nữ nhân kia quả thật là giận quá mất khôn rồi
o(╯□╰)o

Đầu tiên cô tới gặp Chính Đình. Muốn nói chuyện với anh ta một chút,  bảo anh ta tránh xa Khôn Khôn tránh làm hỏng hình ảng của cậu,  để người ngoài nói cậu là loại đồng tính ghê tởm.  Cô biết cậu còn yêu anh,  nếu không xoá toàn bộ kí ức của anh được,  liền nói chuyện với anh ta.  Anh ta đồng ý thì tốt.  Anh ta không đồng ý liền chứng minh anh ta không quan tâm hình ảnh Khôn Khôn bị hủy hoại.  Là loại người không tự trọng. 

Tới lúc này Chu Chính Đình cũng vẫn là ngồi một chỗ xem kịch hay. Chu tiên tử đúng là một đứa ngốc. Nhưng không phải vì đầu óc anh không phát triển,  chỉ là,  anh không phải loại người quá chi li tính toán thiệt hơn,  lợi hại với người khác, cũng không quá quan tâm tới tâm cơ của kẻ tiểu nhân. nhưng nếu anh thật sự muốn tính kế, muốn thoát cũng không dễ.
Anh nắm rõ Thái Từ Khôn sắp tới,  lúc nãy Phạm Thừa Thừa đã nói anh,  càng nắm rõ nữ nhân kia sắp tới,  cô ta quá ngu ngốc,  cũng quá dễ đoán... Ai tới trước cũng đước,  lần này Chu hồ li liền tính cả vốn lẫn lãi với mấy người,  nhất định là thu hồi đầy đủ

Anh đặc biệt ở phòng tập,  rất dễ tìm,  lại còn sắp xếp ở một mình.  Vị nữ nhân kia xông vào,  bộ dáng muốn tìm anh nói chuyện đạo lý.  Anh tỏ vẻ không quan tâm tới cô ta,  tiếp tục luyện tập. Xem thử cô ta lật bài như thế bào đây. 

_Anh Chu,  chúng ta nói chuyện một chút đi

_Ô, vị cô nương,  chúng ta không quen biết thì phải. _anh nhàn nhạt trả lời

_Tôi nói thẳng,  anh hãy rời xa Khôn Khôn của tôi.  Anh vốn dĩ là nam nhân,  bám lấy anh ấy như vậy sẽ rất mất hình tượng,  anh có nghĩ tới tương lai của anh ấy không?? _ cô ta nói cứ như thể đó là chân lý vậy.  Người của anh,  anh thân mật còn phải nhìn mặt thiên hạ,  nực cười

_tôi với Khôn sao_anh cố ý dùng cách xưng hô rất đặc biệt trước mặt cô_ a...  Bọn tôi vốn dĩ vẫn bình thường,  xin hỏi cô nương đây là gì của bạn học Thái_ cách nói chuyện ngoài mặt lịch thiệp nhưng ngữ ý khiêu khích này đúng là làm cô ta phát điên.  quả thật,  nếu không vì cậu,  loại người như cô ta có thể lọt và trí nhớ anh sao???

_tôi là fan của cậu ấy,  cũng là người mến mộ,  hết lòng lo lắng cho cậu ấy, hơn nữa,  tôi hi sinh cho cậu ấy,  tôi yêu cậu ấy.  còn anh thì sao,  loại người như anh chỉ phá hủy cậu ấy thôi.  Đúng là con hồ li xảo trá không có liêm sỉ. _ nữ nhân kia có chút mất bình tĩnh càng phát điên hét lớn. 

Ngược lại,  Chu Chính Đình vui tới mức nín cười đau cả bụng.  Bề ngoài giữ phong thái tao nhã tiên tử,  nội tâm lại giống như chơi rất thoã mãn,  đã muốn cười lắm rồi. Quyết định trong tay cậu ấy,  tôi buông tay???  Tôi không tin cậu ấy không níu lại,  lần này tính kế, đối với tình cảm cậu dành cho anh ra đánh cược.  Cược với tất cả mọi người , cược với lũ người xì xầm ngoài kia một ván, cược với bọn họ   Thái Từ Khôn vẫn sẽ chọn Chu Chính Đình.  Cô nói gì cũng vô ích bởi vì tôi thật sự thắng rồi 

_à? Vị cô nương này hơi nặng lời rồi. Không phải lựa chọn là ở cậu ấy sao?  Tôi tự hỏi cô lấy tư cách gì tới đây bàn việc của tôi. Chả phải tôi và cô không quan hệ sao. Nếu cô thấy mình hy sinh đủ để đòi quyền lợi,  nên là quay về đòi Thái Từ Khôn kia_anh dừng một chút, nghe tiếng bước chân,  phỏng chừng là cậu sắp tới đi_ hơn nữa,... Người phải tránh xa cậu ấy,  biết đâu nên là vị cô nương không biết lễ nghi này? _ câu nói này anh nói cực nhỏ,  chỉ đủ để cho cô ta nghe thấy

Nữ nhân kia thật sự chịu không được,  bao nhiêu tức giận liên bùng phát,  tát Chu Chính Đình một cái.  Ngay lúc đó,  cậu đứng ở cửa phòng tập,  vừa hay nhìn thấy. 

_anh là loại đàn ông đồng tính kinh tởm

_vậy tôi cũng là loại đồng tính kinh tởm_ cậu lên tiếng_ ra tay đánh thí sinh?  Cô là loại staff gì vậy hả_ cậu gằn giọng,  toả ra sát khi.  Người của cậu cũng dám đánh,  chán sống ? Cậu để cô ta sống lâu quá rôi,  hừ. 

_Từ Khôn,  nghe em nói,  em là fan của anh mà. Em muốn tốt cho anh,  bọn em đều muốn tốt cho anh thôi_ cô ta níu lấy tay cậu_  em không cố ý đánh anh ta,  tại anh ta muốn hủy hoại hình ảnh của anh.

_ Triệu cô nương,  Ikun là tên fandom,  đừng tự tiện đặt nó thành tên riêng của mình . Con người sinh ra ai cũng là cá thể,  đừng đem loại chuyện bẩn thỉu nhúng chàm người khác chỉ vì  một điểm chung duy nhất . Tiếc thay cho loại người sống theo kiểu ngụy biện để biến mình thành số đông.

Đúng là như thế,  cùng yêu quý một người là điểm chung duy nhất, khiến bọn họ thành fandom,  vì điểm chung duy nhất mà phủ nhận vô số điểm khác nhau tốt xấu hỗn loạn mà đưa ra phán xét là chuyện vô cùng buồn cười. Cùng thích một không phải là đi gánh trách nhiệm hay phải chấp nhận bị lời ra tiếng vào vì một đứa chả ra gì chỉ vì mang danh "chung fandom" có chăng người hâm mộ bọn họ chỉ có một người duy nhất phải yêu thương- idol của bọn họ. Tôi muốn nói thế này, chuyện mà có lẽ ai cũng hiểu.  Giữa cuộc sống bộn bề fandom chỉ là một phần nho nhỏ, bạn tìm đến để ủng hộ người bạn yêu thương và chia sẻ về tình yêu đó. 

Sau đoa,  đoạn video ghi lại cảnh cô ta tát Chu Chính Đình bị tung lên mạng,  dĩ nhiên,  cũng qua chút chỉnh sửa. Nội dung đại loại là một fan cuồng đã cố ý đả thương idol khác vì sự ích kỉ trong tình yêu với thần tượng . Dĩ nhiêm cô ta mất việc,  không chỉ Đường Trân Châu mà cả Ikun cũng như vài fan của những người khác muốn tìm cô ta giáo huấn một lần.

Lần này,  bị một nhóm Đường Trân Châu vây lại,  dám đánh Chu Chính Đình đối với bọn họ là vuốt mặt không nể mũi.
_Fan là bộ mặt của thần tượng,  các cô vây đánh tôi,  ỷ đông hiếp yếu.  Là fan không phải nên làm gì cũng nghĩ cho idol sao?
_ muốn làm bộ mặt của idol??  Rửa cho sạch nhân cách của bản thân trước đã. Tỏ cái vẻ đạo mọ chân lí trong khi bản thân suy nghĩ nông cạn.
_bọn tao có đánh chết mày thì cũng vì bọn tao ghét mày,  liên quan gì tới việc bọn tao thích ai chứ?  Lý luận buồn cười
_ mà hơn nữa,  bọn tao lần này rất công bằng,  quá lắm là tát mày một cái.

Quả thật lần ấy đám fan kia rất tiết chế,  cũng chỉ tát một cái,  nhưng là mỗi người tát một cái... Vài ngày sau đó cô ta lại bị đánh,  nhưng lần này là mấy chị đại Ikun, mà vẫn chỉ là tát một cái .  Cũng không biết bao lâu chuyện này được tha thứ.  Chỉ biết là lần này Chu Chính Đình tuyệt đối là một vốn bốn lời =)))

Chương sau ấy
........

........
H
........
SM
........
ĐIỀU GIÁO
........
ĐÌNH LÀM DOM
........
Có đón chờ không ak?????
À,  có lẽ sẽ set private thì sao =))))))))))




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro