Chương 23:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Thu Thu, chúng ta đi C thành đi ."

Diệp Thu nghe xong, không có gì biểu tình, trong lòng lại là suy nghĩ làm cách nào trốn thoát khỏi Diệp Ninh.

Diệp Ninh cũng không để bụng Diệp Thu phản ứng, ở nơi đó vui vẻ cười, " đến căn cứ tỷ sẽ không cần phải lo lắng về an toàn của Thu Thu nữa . Tỷ tỷ sẽ đi ra ngoài đánh tang thi , thu thập vật tư nuôi Thu Thu và con của chúng ta . Thu Thu có thể giống một hiền thê chờ tỷ về nhà . Nghĩ đến tỷ đã thấy thật vui vẻ , đệ cũng vui vẻ đúng không ? "

Diệp Thu muốn tránh ra Diệp Ninh ôm ấp, nhưng là bị Diệp Ninh uy hiếp, nếu cậu còn không ngoan ngoãn nghe lời liền đem cậu trực tiếp đè gục xuống làm lần hai .

Nghe vậy , Diệp Thu chỉ có thể hung hăng mà nhắm mắt lại, để Diệp Ninh ôm tiến đến bên giường nằm , mắt không thấy tâm không phiền ngủ. Cậu còn tưởng rằng chính mình sẽ vì tâm loạn mà không thể ngủ được , nhưng là không nghĩ tới cậu chỉ vừa gục đầu xuống gối thực mau liền nặng nề ngủ đi qua.

Giấc ngủ của Diệp Thu cũng là không được tốt , cậu thường xuyên nhíu mày , trán toát ra mồ hôi trộm có vẻ rất khó chịu .

Thấy bộ dạng đó của cậu , Diệp Ninh không nhịn được cũng chui vào trong chăn ôm lấy Diệp Thu eo, vùi đầu ở Diệp Thu cổ , tay cô nhè nhẹ vỗ về lên lưng của cậu để cậu ngủ .

Qua những lần vỗ về của Diệp Ninh , Diệp Thu mày cũng dần dần giãn ra . Diệp Ninh hô hấp lấy Diệp Thu hơi thở cũng chẳng hay biết mà đi vào giấc ngủ.

" Ân ..?"

Diệp Ninh là bị trong lòng ngực dị thường độ ấm bừng tỉnh, trong phòng không ánh sáng có chút lờ mờ . Nàng sờ sờ Diệp Thu đầu, thật là nóng .

Diệp Ninh hoảng sợ bật người dậy , lay cậu tỉnh : " Thu Thu ... Thu Thu...... đệ nghe thấy ta nói gì không? "

" Thu Thu ."

" Thu Thu, mau tỉnh ."

" ân ...." nghe thấy có người gọi tên mình , cậu nặng nề mở mắt nhìn thấy là Diệp Ninh thì lên tiếng đáp .

Diệp Thu chỉ cảm thấy chợt lãnh chợt nhiệt, trong chốc lát muốn gắt gao mà dựa vào Diệp Ninh trong lòng ngực hấp thu nhiệt lượng, trong chốc lát lại tưởng đem trên người tất cả đồ vật tránh thoát khai hảo hảo mát mẻ một chút.

" Thu Thu , đệ cảm giác thế nào?" Diệp Ninh khẩn trương xoa bóp lấy Diệp Thu cái trán , hỏi cậu .

Diệp Thu mơ mơ màng màng mở mắt ra, thực mau lại nhắm lại, trong miệng phát ra không rõ ý nghĩa nỉ non.

" tỷ ..."

" ân hừ .... khó chịu quá ... nước .... "

Diệp Ninh thấy Diệp Thu đều sốt mơ hồ, chạy nhanh xuống giường đổ nước cho Diệp Thu uống rồi vội vàng đi xuống lầu tìm thuốc hạ sốt cho cậu .

Uống nước xong sau, Diệp Thu giọng nói cảm giác dễ chịu chút, thần sắc mê mang .

Diệp Ninh lấy ra thuốc hạ sốt ôm Diệp Thu ngồi dậy uống xong đi , Cô ôm lấy thân hình cậu mà không nhịn được run rẩy . Diệp Thu thân thể từ nhỏ đã rất yếu , cậu một khi mắc bệnh thì sẽ trở nên rất nghiêm trọng .

Tất cả là tại cô mà ra .

Rõ ràng cô hiểu sức khỏe của Diệp Thu không tốt nhưng cô vẫn làm như vậy .

Chết tiệt thật !!!

Thu Thu có mệnh hệ gì thì cô phải làm sao đây !!!

Diệp Thu súc ở trong lòng ngực cô, đầu nhẹ nhàng mà dựa vào đầu vai cô , lông mày nhăn lại .

Mười lăm phút sau , Diệp Thu vẫn không hạ sốt , người cậu nóng ran lên như muốn bỏng cháy cả người bên cạnh . Diệp Thu là bởi vì đã chịu kinh hách, lại ra một thân hãn .

Không thể cứ để yên như vậy ....

Thu Thu cần phải đến bệnh viện , cậu cần được khám .

Nhưng .....

Nơi đây là mạt thế , bệnh viện bây giờ chỉ còn có tang thi và tang thi mà thôi.

Không .... Căn cứ ......

Đúng , căn cứ chắc chắn có bác sĩ . Cô phải đưa cậu đến gặp bác sĩ  .

Diệp Thu cảm mạo tới lại hung lại mau, Diệp Ninh chạy nhanh đem hai người quần áo mặc tốt, cầm lấy ba lô , sau đó ôm Diệp Thu đi vào trong xe .

Trên đường cơ hồ không có người đi đường, ngẫu nhiên mới có một vài con tang thi nghe thấy âm thanh động cơ tiến đến đều bị Diệp Ninh đâm chết .Lúc này ở tại Diệp Ninh trong lòng , Diệp Thu cả người nóng bỏng bởi vì sốt mà hôn mê đi  . Đi thêm được một đoạn đường nữa , lúc này một chiếc xe tư gia từ đường lớn xuất hiện .

Chủ nhân chiếc xe kia có vẻ khá là bất ngờ khi thời điểm này rồi còn có người lên đường vội dừng xe lại chờ xe Diệp Ninh tiến đến .

Diệp Ninh lái xe tiến đến hạ giọng hỏi trước :" cho hỏi ở gần đây có nơi tụ tập địa nào không ? "

Xe chủ nhìn đến Diệp Ninh lậu ra tới gương mặt, đôi mắt hơi mang kinh ngạc cảm thán . Mạt thế đã trôi qua hơn 20 ngày , vậy mà đối phương vẫn giữ được bộ dáng sạch sẽ lại xinh đẹp như vậy quả là một điều bất ngờ .

Kính toa xe hạ xuống , ba nam nhân  bộ dạng hiền lành xuất hiện trong mắt của Diệp Ninh , một người tầm 40 tuổi trung niên nhân trong đó lên tiếng:" Mỹ nữ , trời tối còn đi đâu vậy ? Chúng ta cũng vừa ra khỏi căn cứ rất gần đây thôi .  "

Diệp Ninh cảnh giác nhìn chủ lái xe , vậy mà lại là ba nam nhân, cẩn thận nói chuyện :" ta đệ đệ sốt cao , muốn đến căn cứ gần đây, trong căn cứ liệu có bác sĩ không ? "

Cô thật sự sốt ruột Diệp Thu tình huống , vẻ mặt nhịn không được toát ra lo lắng thần sắc .

Một thanh niên bộ dáng tầm 25 tuổi trong xe cất tiếng nghi ngờ :" ngươi đệ sẽ không phải là đang dị hoá thành tang thi đấy chứ ? "

Diệp Ninh như cũ thần sắc lạnh lùng, đáy lãnh đạm thần sắc, mang theo khắc cốt lạnh băng, che giấu hắc ám , liếc nhìn phía thanh niên vừa nói chuyện : " ta đệ đệ không có một vệt trảo tang thi  . "

Một nam nhân khác nghe cô nói vậy không cho là đúng nói :" ai biết được như thế nào đâu . "

" đúng đấy , chúng ta thật sự rất khó xử a ."

Diệp Ninh nhíu mày mở miệng :" các ngươi đưa ta đến căn cứ , ta đưa các ngươi một thùng mỳ . Có thể sao ?"

Trung niên nam nhân ra vẻ suy nghĩ liếc nhìn hai đồng đội rồi lại nhìn về phía Diệp Ninh gật gật đầu đồng ý :" đưa đồ trước ."

Diệp Ninh cũng đang sốt ruột nên không thèm để ý , dù sao họ có lừa thì cũng nuốt không trôi thùng mỳ nếu dám lừa cô .

Kiểm tra là thùng mỳ còn nguyên , nam thanh niên gật gật đầu ra hiệu cho trung niên nam nhân . Trung niên nam nhân thấy vậy hàm hậu mỉm cười nói :" đi theo chúng ta ."

Bọn họ cũng chỉ là người đi thu thập vật tư mà thôi , không quan trọng đệ đệ nàng có cảm nhiễm hay không, dù sao thì tiến vào cũng cần kiểm tra . Chưa kể ...... có khi cả người và đồ đều về bọn hắn đâu.

Diệp Ninh đóng cửa kính lại liền chuyên tâm lái xe đuổi theo xe của bọn họ .

An hạ tâm Diệp Ninh trong lòng có chút tự trách, lại an ủi chính mình nói, chờ Diệp Thu khỏe lại thì tốt rồi.

Ở Diệp Thu hôn mê thời gian, xe cũng mau đến tụ tập địa mà trung niên nam nhân nói đến , mà Diệp Thu cũng như là véo chuẩn thời gian tỉnh lại.

Cậu giật giật thân thể, ngồi trên ghế lái Diệp Ninh thấy động tĩnh vội quay sang hỏi :

" Thu Thu , đệ cảm thấy thế nào rồi ?"

Diệp Ninh thanh âm mang theo chút không dễ phát hiện quan tâm, Diệp Thu ánh mắt dần dần từ vô tiêu cự ngắm nhìn đến Diệp Ninh trên mặt, sau một lúc lâu ánh mắt dần dần rõ ràng lên.

Cậu ngồi dậy tới, không nói gì, chỉ là vẻ mặt còn mệt mỏi .

Diệp Ninh không khỏi lo lắng nói :" đệ yên tâm , tỷ nhất định sẽ tìm bác sĩ cho đệ . "

Mãi một hồi, trong xe mới vang lên thanh âm khe khẽ đầy mệt mỏi của Diệp Thu :" Ân .."

Đến sau lại,Diệp Thu cũng thắng không nổi sốt cao mang đến mà nặng nề thiếp đi , chỉ là trong lúc Diệp Ninh giống như còn cho cậu uống lên cái gì, sắc mặt cậu thoạt nhìn như cũ có chút tái nhợt.

Rốt cuộc tới rồi, cái này dọc theo đường đi đều bị nam nhân trung niên nói là tụ tập địa .

Xa xa liền thấy hầm ngầm trước cửa chung quanh đã bị thiết võng gai dựng tại lối ra vào , mà thiết võng bên trong còn có một cánh cửa dày nặng .

Diệp Ninh quan sát một lát, ngẫu nhiên vẫn là có thể nhìn đến cửa hầm ngầm có vài con xe giống xe của trung niên nam nhân ra vào. Chỉ là ra vào thời điểm giống như còn muốn nộp lên đồ vật cấp thủ vệ.

Đó là, đồ ăn.

Diệp Ninh dừng một chút, cúi đầu như đang suy nghĩ cái gì .


Tại mạt thế bên trong, tang thi quái vật giải quyết rớt có thể, nhưng nhân loại trong lòng âm u có khi so quái vật còn muốn đáng sợ.

Tùy tiện tiến vào những nhân loại khác địa bàn là có nguy hiểm. Lần trước tiến đến căn cứ kia đã cho cô một bài học .

Tuy rằng Diệp Ninh minh bạch nguy hiểm trong đó , nhưng vì Diệp Thu cô phải vào, vẫn là phải tiểu tâm cẩn thận thì tốt hơn.


Ba người trung niên nam nhân tiến vào trước thông báo cho thủ vệ .

Diệp Ninh lái xe tiến đến cửa hầm ngầm cho xe vào rồi tiến đến kiểm tra .

Chung quanh mọi người ánh mắt đều đặt ở mới vừa tiến vào bọn họ trên người.

Diệp Ninh ôm lấy Diệp Thu xuống xe, cô diện mạo xinh đẹp , quanh thân băng hàn khí tràng liền trực tiếp làm người khó có thể bỏ qua cô .


Mà Diệp Thu , xuyên qua lớp áo khoác có thể nói là trời sinh trường liền một bộ dễ dàng gợi lên người nội tâm hung hăng tra tấn hắc ám cảm xúc bộ dáng, trắng nõn tuấn mỹ ngũ quan, màu hồng nhạt môi mỏng , chóp mũi cùng hai má đều bởi vì sốt mà mang theo chút suy nhược cảm , non nớt dung nhan ...... Đặc biệt là cậu cả người còn mang theo một loại thiệp thế chưa thâm thuần túy hương vị. Rõ ràng hiện tại đã là mạt thế người người hãm hại lẫn nhau mà lại có loại khí chất này càng làm người khác muốn hung hăng mà thương yêu cậu một phen .

Thân ở huyết tinh mạt thế, nhưng cậu cả người lại mang theo một cổ thanh thuần lại non nớt , phảng phất thiên sứ lỡ lạc đến trần gian , không dính bụi trần làm người không chịu khống chế muốn kéo cậu xuống Hồng trần mà mà vấy bẩn . Rõ ràng chỉ một khuôn mặt đó cũng như muốn kéo người sa đọa theo .

Trong lúc nhất thời, một đám nam nhân tại đó đồng thời nuốt một ngụm nước miếng.

Thoạt nhìn như là ở chỉ huy thủ hạ thu thập đồ vật nam nhân, ánh mắt nhìn về phía hai người họ , đột nhiên trước mắt sáng ngời. Hắn hầu kết khẽ nhúc nhích, hung hăng nuốt một ngụm nước miếng, "Mẹ nó, hôm nay là cái ngày gì mà lại có tận hai vưu vật đến căn cứ chúng ta . Lão đại cũng không nhất định muốn chơi thiếu niên kia . Vậy có thể sẽ đến lượt ta a ..... Hắc hắc ."

Hắn tùy tiện nói, vẻ mặt tràn đầy lệnh người ghê tởm trêu đùa dục vọng. Chung quanh người cũng đi theo một trận cười vang, đồng thời nhìn về phía hai chị em Diệp Ninh.

Tên chỉ huy vỗ lên vai trung niên nam nhân cười sang sảng :" hảo a , Ngưu Điền , ra một chuyến mang hai cực phẩm về . Sau này có phần của ngươi ... hahahaha ."

Đây là công lớn , hắn có thể hiến hai người cho Đại ca .

Trung niên nam nhân tên Ngưu Điền cười sởi lởi đáp :" nào dám a , hôm nay may mắn , may mắn mà thôi . Ta toàn nhường Trịnh ca ngài ."

Trịnh ca có vẻ rất cao hứng hài lòng vỗ vai Ngưu Điền nói ba tiếng tốt , ánh mắt hắn liếc nhìn về phía hai người Diệp Ninh, nói :" hai người chỉ cần ngoan ngoãn , đẹp như vậy , khí chất như vậy . Chắc chắn đại ca nhà chúng ta sẽ chiều chuộng . "

Diệp Ninh một mặt lạnh lùng liếc nhìn chung quanh , tất cả biểu hiện của bọn họ đều hiện lên trong mắt cô . Diệp Ninh bình tĩnh nói :" tôi muốn bác sĩ . Đệ đệ tôi bị sốt ."

Trịnh ca rất cao hứng bèn ra lệnh cho bọn đàn em mau mau đóng cửa hầm , nói :" không sao không sao , bác sĩ ở đây có . Mỹ nhân cứ yên tâm đi ."

Nói rồi hắn quay sang ra lệnh với mấy tên bên cạnh : " đưa hai người này đến phòng đại ca ."

Hai tên đàn em vội cười hì hì nói nhỏ với hắn:" đại ca đang bận " vận động " đâu , Trịnh ca . "

Tên Trịnh ca kia nghe vậy hiện lên không hài lòng thần sắc nói với đàn em :" nhìn thấy hai cực phẩm như vậy rồi , đại ca cao hứng còn không kịp làm gì để ý mấy tiện nhân đó nữa . Mau mau đưa lên , đại ca chơi lần đầu thì chúng ta cũng sớm được hưởng ké ."

Tên đàn em nghe vậy mắt loé sáng lên liên tục gật đầu ra vẻ hiểu ý :" Trịnh ca nói chí phải . Là ta ngu dốt ." Nói rồi hắn còn tát nhẹ mình hai cái ra vẻ trừng phạt .

" còn không mau đi ."

" vâng , Trịnh ca ."

Tên đàn em tiến tới nói chuyện với Diệp Ninh: " hai người đi đến phòng chờ với ta ."

Diệp Ninh ôm lấy Diệp Thu đứng yên tại chỗ không nhúc nhích nhắc lại yêu cầu :" tôi muốn bác sĩ ."

Tên lâu la có vẻ khó chịu quay đầu lại gắt gỏng nói :" bác sĩ bên trong , thế có đi hay không ?"

Diệp Ninh thần sắc âm trầm nhưng nghĩ đến Diệp Thu lại nhẫn nhịn lại mà bước theo tên kia .

———
2k5 chữ  nay thêm chương đi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro