Chương 24:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Diệp Ninh lúc này mới phát hiện căn hầm này cũng không lớn lắm , bên trong chỉ có khoảng năm mươi người hầu như là nam nhân .

Nam nhân khỏe mạnh thì đều đang cầm lấy dao phay đi lại canh chừng .

Đáng ngờ là , trong một một góc tầng hầm cuộn cả trai lẫn gái đều đều diện mạo thượng thừa, hơn nữa thoạt nhìn mảnh khảnh không hề năng lực bộ dáng.

Diệp Ninh tự nhiên rõ ràng hiểu biết những người này là dùng để  làm gì.

Đi theo tên đàn em , Diệp Ninh bế trên tay Diệp Thu còn đang hôn mê tiến vào một căn phòng .

Một cổ tràn ngập nam nữ hormone hỗn hợp ái muội khí vị truyền đến, còn có kia cẩu thả lúc sau sinh ra tao vị cũng che kín phòng.

Một cái cả người toàn là cơ bắp cường tráng nam nhân đang ở ra sức vận động, mà hắn bên người còn lại là vài cái người mặc bại lộ nữ nhân chính quay chung quanh bên người thảo hoan.

Thời gian phảng phất tạm dừng.

Toàn bộ thế giới phảng phất cương tại đây một khắc.

Trong căn phòng này đã phát sinh hết thảy quá mức hỏa bạo, Diệp Ninh nhìn xem đều ngây dại , phòng nội mọi người càng là không nghĩ tới sẽ có những người khác đã đến, tất cả đều ngốc ở đương trường.

Cái kia cả người tinh tráng mãnh nam không quan tâm , hắn đang ở tận tình phát tiết dục vọng!!

Hắn bên người quay chung quanh vài cái mỹ nữ, có hai cái cả người quần áo bị xé nát thành thủy nộn hộ sĩ, nhu nhược đáng thương ghé vào này nam nhân dưới chân.

Càng có này ăn mặc thời thượng gợi cảm mỹ nữ, lúc này đang bị hắn lôi kéo tóc ấn ở trên bàn, không màng tất cả như là trâu rừng dường như xung phong, thỉnh thoảng phát ra chịu đựng không được cao vút rên thanh.

Còn có mặt khác càng nhiều hình ảnh quả thực khó coi.

Tinh tráng nam nhân làm trò mọi người mặt, rút ra bản thân rất ngạo tiểu huynh đệ, một phen túm chặt một nữ nhân đầu tóc mà bắn vào miệng cô nùng nặc tinh dịch .

Nữ nhân kia mị hoặc gương mặt có vẻ thống khổ , tinh oánh dịch thấu làn da càng là hồng một khối tím một khối, toàn thân quần áo càng là không có một chỗ hoàn hảo......

Dù vậy.

Nữ nhân còn phải miễn cưỡng cười vui, lấy lòng kia một cái cả người tinh tráng nam nhân.


Tinh tráng nam nhân giải tỏa xong nhìn về phía cửa mấy người , thấy được Diệp Ninh thì mắt hắn sáng lên , nói :

"Ai U.......Lại đến hàng mới đấy à ? "

Tên đàn em vội vàng xum xoe tiến đến bên cạnh hắn :" đại ca , hôm nay có hai cực phẩm đến hiến cho đại ca , Trịnh ca khó khăn lắm mới kiếm được . Đại ca hảo hảo yêu thương ."

Kia tinh tráng nam nhân không sợ gì cả nói,trần chuồng không hề cố kỵ đi đến phòng trung ương, tựa hồ đối  chính mình thập phần tự tin.

" hảo a , chờ ta chơi xong thì tặng anh em . Dù sao anh em như tay chân , đàn bà chỉ như quần áo thôi . Ta nói phải không ?"

Tên tiểu lâu la kia vội vàng gật đầu cười ra mặt :" đại ca nói đùa , ngài cứ chơi thoải mái . Bọn em nào dám ."

Diệp Ninh nghe thấy tất cả , rũ xuống mắt, nồng đậm mảnh dài lông mi khẽ run, che khuất đáy mắt một mảnh lạnh lùng , bàn tay không nhịn được ôm chặt lấy Diệp Thu hơn , nói :" bác sĩ ngươi nói đâu ? "

Tinh tráng nam nhân thấy Diệp Ninh rũ xuống mắt, còn tưởng rằng đối phương là sợ hãi, tặc cười liền hướng về Diệp Ninh đi tới, trên mặt còn mang theo đáng khinh dục vọng.

Tên đàn em nhìn ôm lấy Diệp Thu Diệp Ninh , khóe miệng giơ lên khinh miệt cười lạnh, "A, không nhìn thấy hai hộ sĩ kia à ? "

Nhìn thấy nam nhân cao to tiến đến gần , Diệp Ninh ngẩng đầu lên để lộ rõ khuôn mặt xinh đẹp trước mắt đối phương , trong mắt là một mảnh đạm mạc hỏi :

" Ngươi kêu gì?"

Cái kia tinh tráng nam nhân mày nhăn lại.

Cái này nữ nhân  như thế nào như vậy ? Chẳng lẽ không sợ hắn sao ?

"Lão tử kêu Dương Đức "

"Nơi này lão đại chính là ta."

Nghe vậy , Diệp Ninh thần sắc bất  biến, tiếp theo nháy mắt chỉ cảm thấy chính mình thủ đoạn bị một con cường hữu lực bàn tay to nắm lấy, theo sau bị một phen lôi kéo đến gần tinh tráng nam nhân .

" thôi chúng ta vào vấn đề chính đi , xong việc em muốn gì tôi cho hết hahahaha."

Chỉ là, hắn lời nói còn chưa nói xong, Diệp Ninh cầm không biết đâu ra côn gỗ , đối với Dương Đức liền một côn tạp đi xuống, tốc độ mau căn bản nhìn không thấy.

"A!......" Hét thảm một tiếng vang lên, người chung quanh còn không có phản ứng lại đây, liền chỉ nhìn đến nam nhân bị tấu ngã trên mặt đất, hốc mắt đều xuất huyết.

Này một côn lực đạo hô hô thanh phong, lực đạo cực mạnh , tang thi đều sẽ bị một côn tạp toái đầu.

Phanh!!

Dương Đức một trốn, Diệp Ninh ôm lấy Diệp Thu vẫn nhanh nhẹn như thường , côn gỗ tức khắc nện ở trên mặt đất, sàn nhà đều vỡ ra một cái vết sâu.

Này một kích lực đạo lệnh Dương Đức khiếp sợ.

Hắn ý thức được, trước mắt này nhân vật sức lực vậy mà mạnh hơn hắn , vội vàng lui về phía sau vài bước từ bàn hạ cũng rút ra một cây ống thép.

Đông!!

Diệp Ninh cùng Dương Đức đồng thời khởi xướng tiến công.

Hai người trong tay côn gỗ cùng ống thép đánh vào cùng nhau, phát ra đinh tai nhức óc và chạm chi âm, sinh ra mãnh liệt phản chấn cũng làm vũ khí thiếu chút nữa rời tay.

Diệp Ninh chỉ dùng một tay vẫn nhẹ nhàng đón đỡ được tiến công của Dương Đức . Ai hơn ai kém nhìn là biết .

" dị năng giả ? Nguyên lai ngươi cũng là dị năng giả. Hệ cường hoá ???" Diệp Ninh bình thản thanh âm vang lên .

Diệp Ninh minh bạch vì cái gì Dương Đức sẽ như thế kiêu ngạo, nguyên lai gia hỏa này cơ duyên xảo hợp dưới thành dị năng giả hệ phế vật nhất - cường hoá giả, trở thành cao cao tại thượng tiến hóa giả.

Dương Đức tự nhiên là chưa thấy qua mặt khác dị năng giả , cho rằng Diệp Ninh chỉ là phàm nhân mà thôi, mới bị Diệp Ninh xuất kỳ bất ý ăn một gậy.

Người chung quanh ngẩn ra, cho nhau nhìn nhìn, đều có chút do dự không chừng.

Diệp Ninh bỗng nhiên bùng nổ nàng tốc độ.

Trong tay gậy gỗ hoá thành gai nhọn , kia Dương Đức ánh mắt đồng tử đột nhiên co rụt lại, muốn trốn tránh đã không còn kịp rồi.

Phốc!!

Dương Đức cánh tay thượng đã nhiều một cái mười mấy centimet lỗ máu .

Dương Đức chấn kinh rồi, trăm triệu không nghĩ tới cái này xinh đẹp nữ nhân lợi hại như vậy, nàng tốc độ xa xa muốn so với chính mình mau đến nhiều.

" Từ từ!!"

"Từ từ, ta là các ngươi đồng loại, các ngươi hiểu lầm ý của ta rồi ."

Dương Đức vội vàng tưởng giải thích cái gì, nhưng là đã chậm, Diệp Ninh căn bản không cho hắn cơ hội này, tiến lên đâm tới hắn .

Dương Đức đối mặt dị năng giả cấp ba Diệp Ninh tập kích tức khắc bại hạ trận tới, ngắn ngủn vài giây thời gian thân thể thượng đã nhiều vài đạo thâm có thể thấy được cốt vết thương.

Phanh!!

Diệp Ninh gai nhọn xuyên qua Dương Đức trên đầu, tạp trúng đầu hắn, óc cùng huyết tương văng ra , một đầu gối quỳ gối trên mặt đất.

Dị năng giả!

Thực rõ ràng, Dương Đức cũng là một người dị năng giả .

Hắn nguyên bản là này cái tầng hầm bảo vệ , cũng có vài phần thân thủ.

Mạt thế buông xuống lúc sau, Dương Đức bằng vào chính mình thân thủ giải quyết mấy đầu tang thi, không ngờ bị lây nhiễm .

Cơ duyên xảo hợp.

Dương Đức thành công tiến hóa!

Tiến hóa thành công hắn một phát không thể vãn hồi, cho rằng chính mình là cỡ nào đặc thù, phảng phất thế giới đều đạp lên hắn dưới chân.

Hắn dần dần có đàn em theo sau . Hắn bành chướng , coi nữ nhân như công cụ tiết dục , cho đến khi nhìn đến Diệp Ninh.


Dương Đức trăm triệu không nghĩ tới.

Hắn sẽ chết trên tay một nữ nhân .

Máu tươi chảy đầy đất.

Diệp Ninh một chân đặt  lên đầu của Dương Đức , lại hung hăng đạp vài cái, hỗn nồng đậm huyết tương cùng nhau phun ra ướt đẫm giày và ống quần cô .

"  tao vào vấn đề chính với mày rồi đấy , Dương Đức ."

Diệp Ninh nhàn nhạt nói.

Tuyệt đối im lặng .

Bầu không khí nhưng đông kết lại . .

"Vừa mới ở bên ngoài tao bảo tìm bác sĩ nhỉ ? "

Diệp Ninh ánh mắt nhìn chung quanh chung quanh nhìn một vòng, không dấu vết chậm rãi nói.

Trong phòng mấy cái xinh đẹp tiểu hộ sĩ, còn có tên đàn em đang run lập cập .

Lão đại của bọn họ vậy mà bị giết rồi .

Diệp Ninh ngồi xổm xuống thân tới, nhìn chằm chằm lấy xác của Dương Đức , nói :" tìm cho tao một bác sĩ . Nếu không tao sẽ làm đồng dạng sự tình với bọn mày , nghe không ? "

Đồng dạng sự tình??

Kia chẳng phải là muốn đâm xuyên não bọn họ .

"Không...... Không cần......"

" em .... Em ... nói sai lời nói, vừa mới ta ... em ... em nói sai lời nói, tha em  đi!!"

" em không nên kiêu ngạo, đều là hắn sai ,  không cần đối với em  như vậy." Tiểu lâu la khóc lóc quỳ xin .

Hắn cả người mồ hôi lạnh tẩm ướt quần áo, rốt cuộc bắt đầu nhận túng.

Trước mắt gọi hắn không phải là một nữ nhân mặc người xâu xé mà là một kẻ giết người không gớm tay , kia một đôi lạnh băng con ngươi không chứa tạp bất luận cái gì một tia cảm tình, giống như có một tầng tản ra sương mù bạch hàn khí băng sương.

Nói được thì làm được.

Cái này giống như hàn băng nữ nhân , tuyệt đối sẽ nói đến làm được!!

" từ giờ tao làm lão đại tạm thời nơi đây ."

Diệp Ninh cười lạnh một tiếng, đứng dậy.

" tìm nhanh bác sĩ lại đây cho tao . Cả y dược vật nữa ."

Tên đàn em như được đại xá vội vàng chạy ra ngoài tìm đồ .

May là Diệp Thu đã hôn mê qua đi , không thấy được những hình ảnh này . Nếu không cậu sẽ bị dọa mất .

Một thanh âm mang theo run rẩy vang lên :" ta .... Ta là hộ sĩ ... ta ta có thể giúp đỡ băng bó sát trùng vết thương . Ta có thể giúp ngài .... Không ... không biết ngài cần không ? "

Những cái đó xinh đẹp tiểu hộ sĩ, còn có mấy cái mỹ nữ, ánh mắt lưu chuyển quang mang .

Nhìn bộ dáng bảo hộ kín kẽ của Diệp Ninh đối với Diệp Thu, chỉ cần hầu hạ tốt chắc chắn sẽ được tha mạng.

Diệp Ninh đạm mạc như nước, hàn ý như băng, nhìn về phía nữ nhân tiến tới .

" đệ đệ của ta sốt cao , ngươi có thể giúp không ? "

Nữ nhân bất tri bất giác trung tiến đến gần hai người bọn họ .

Diệp Ninh lại là về phía sau lui một bước.

Nữ nhân khẽ cắn môi , chần chờ nói :" nếu vậy thì phải truyền nước . Nhưng mà bây giờ .... "

" làm tốt thì sẽ chẳng ai phải chết cả ."

" ta sẽ tìm ra , ngươi chỉ cần giúp hắn chữa khỏi là được . Còn lại các ngươi mau dọn cái đống thịt này cho ta , ảnh hưởng bệnh nhân ." Diệp Ninh liếc mắt lạnh lùng ra lệnh những nữ nhân bên dưới .

Các nữ nhân bên dưới vội vàng nghe theo , nhẫn nhịn cảm giác không khỏe dọn dẹp .

Khoảng một lúc sau , tên Trịnh ca kia tiến vào phòng , phía sau hắn là một trung niên nhân , hiển nhiên đây là bác sĩ nàng đang tìm , ở bác sĩ kiểm tra trong lúc , nói Diệp Thu vấn đề không lớn, chỉ là bởi vì Diệp Thu thân thể tương đối nhược cho nên thế tới rào rạt.



Diệp Ninh ôm Diệp Thu đặt lên trên một tấm giường còn coi là khá sạch mà truyền nước .

Đương Diệp Thu từ hắc trầm trong mộng tỉnh lại đã là đêm muộn , cậu choáng váng ngồi dậy, bên người chính là Diệp Ninh đang nhắm mắt nghỉ ngơi .

Hình ảnh này thật quen thuộc . Cậu cứ ngỡ mọi truyện chỉ là một giấc mộng mà cậu mới tỉnh vậy .

Diệp Thu nhìn lấy Diệp Ninh thật lâu sau, thẳng đến nước mắt ấp ủ ở trước mắt, cái gì cũng thấy không rõ, cậu chớp hạ mắt, nước mắt thẳng tắp rơi ở ga giường thượng,cậu mới phản ứng lại đây,vội giơ tay lau đi nước mắt .

Chờ cậu vừa nhấc đầu, đột nhiên không kịp phòng ngừa nhìn đến vừa nãy còn nhắm mắt người giờ khắc này lại mở to mắt nhìn chằm chằm cậu . Trong mắt Diệp Ninh hoàn toàn thanh minh , nào có vừa tỉnh ngủ bộ dáng.

Diệp Thu có chút khẩn trương, nghiêng người né tránh ánh nhìn của cô .

Diệp Ninh nhìn ra cậu khẩn trương, trấn an nhìn cậu , " đệ yên tâm , ta sẽ không làm gì đệ hiện tại . Vừa vặn đệ tỉnh, ta cho nấu cho đệ chút cháo ăn , đệ đi rửa mặt đi ."

Diệp Thu cúi đầu khẽ gật .

Diệp Ninh biểu hiện như giữa hai người bọn họ dường như chưa chuyện gì sảy ra cả . Tất cả vẫn như trước đây .

Rửa mặt sau cậu ngồi trên giường ăn cháo, cháo là ngọt thanh, không phải đường cát trắng vị ngọt, mà là hạt sen cùng xá xíu chậm rãi thấm đi lên ngọt thanh, nhưng là cậu nội tâm lại là chua xót.

Cậu khắc chế trong lòng chua xót, bưng lên chén, che khuất rơi lệ khóe mắt, đem khổ ngọt cháo uống lên đi xuống.

Diệp Ninh nhìn đến Diệp Thu chua xót đáng thương bộ dáng , trìu mến hôn hạ cậu cái trán.

Diệp Thu nhẹ nhàng tránh ra Diệp Ninh tay, Diệp Ninh đem cậu ôm lên đùi mình, nâng lên mặt cậu , nhẹ nhàng cười, " lần sau tỷ tỷ sẽ nhẹ nhàng hơn với Thu Thu . Làm Thu Thu bệnh , ta đau lòng ."

Diệp Thu điên cuồng lắc đầu, "Không, không cần nữa ."

Diệp Ninh thân mật cọ cọ Diệp Thu cái mũi : "đệ đừng câu dẫn ta nữa được không ? Nếu không phải nghĩ đệ cảm mạo chưa lành, thật muốn hiện tại liền ăn ngươi."

Diệp Thu bị Diệp Ninh động tác làm đến cả người cứng đờ, một cử động cũng không dám. Cậu nhìn nhìn Diệp Ninh, căn môi không cho mình nức nở .

Diệp Ninh thấy bộ dạng bị ức hiếp của cậu đậu cho buồn cười , hôn hôn lên má cậu :" hảo , chúng ta sẽ ở đây hai ngày chờ đệ khỏe rồi chúng ta đi C thành , thật là ..... không biết bao giờ chúng ta mới đến cái nơi là khu an toàn tại mạt thế đây . "

———

2k7 chữ . Chương sau là gặp Đại lão nhà chúng ta nhé .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro