Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Ước chừng ba ngày lúc sau, vi khuẩn cao tốc sinh sôi nẩy nở, côn trùng và loại nhỏ động vật tiến thêm một bước tiến hóa, tang thi tiến hóa cùng biến dị, không một không ở uy hiếp đến tính mạng của nhân loại . Các căn cứ nhỏ và yếu căn bản khó có thể có điều kiện sống tiếp .

Từ mạt thế bùng nổ ,  bảy thành nhân loại biến thành tang thi, rất nhiều rất nhiều người chết tại đại kiếp này  .

Mạt thế trở thành nơi cường giả mua hoan và kẻ yếu địa ngục .

Đây mới là mạt thế, chân chính mạt thế!

Cũng là ở ngay lúc này, Diệp Ninh cùng Diệp Thu hai người đã tiến đến C thành - đại căn cứ của nhân loại .

Diệp Ninh lái xe không ngừng nghỉ suốt ba ngày nên bây giờ cũng có chút mệt mỏi , may cô đã là dị năng giả nếu không căn bản không thể trụ vững . Dọc theo đường đi đều là như thế này , càng ngày càng trở nên nguy hiểm , cô không thể không đẩy nhanh tiến độ đi đến căn cứ C .

Diệp Ninh lái xe dần dần tới rồi đầu ngoài thành tuyến đường chính thượng, đem xe ngừng ở một bên, mang theo vật tư xuống xe. Xe cộ không thể tiến vào trong căn cứ C , trừ phi ngươi có quyền thế.

Hai người bọn họ phải xuống xe hướng căn cứ đại môn đi đến.

Trùng hợp đúng lúc này một khác đội đoàn xe vừa mới làm xong nhiệm vụ, vừa lúc cũng ở chỗ này ngừng xe.

Đầu người ở bên nhau rậm rạp, đem kia toàn bộ cổng căn cứ chiếm mãn.

Hội chẩn đại lâu đăng ký chỗ, tụ tập người bệnh quá nhiều.

Đoạn đường hai người đi đến , con đường hai bên có một số túp lều lụp xụp ngoài cửa thành , đây là những người không có phí giao nộp vào thành , họ đều đều ngốc lăng lăng mà nhìn những người tiến vào thành mang theo sự hâm mộ ghen ghét thậm chí là cả chờ mong.

Họ chính là đáy của xã hội , đáy của mạt thế .

Lúc này một đám thối hoắc người bắt đầu rồi kịch liệt nói chuyện với nhau đi lên.

" các ngươi có nhìn thấy hai người vừa nãy đi qua không? các ngươi nhìn đến không ? Trời ạ, lúc đầu ta còn tưởng mình hoa mắt đâu ."

" các ngươi nhìn đến không có a, bọn họ lớn lên cũng quá xinh đẹp, lại còn có rất trắng nõn, có thể hay không cùng thành bên trong những người dị năng giả giống nhau ah ? "

" không chừng lại là những " vưu vật " được dị năng giả khác nuôi dưỡng đâu . Nhìn cái kia làn da , cái kia khí chất , chỉ có được nuôi mà ra thôi . Ta chúa ghét mấy loại chỉ biết dựa vào nam nhân kiếm sống ... hừ ....." Thanh âm chanh chua vang lên của một phụ nhân khác .

"Ta xem có khả năng! Ai ai, người so người sẽ tức chết, ta như thế nào liền không thể thức tỉnh ra dị năng tới đâu?"

Giọng nói cười mỉa mai khác chen vào :" ai u ... Lâm mụ , ngươi mà đẹp như bọn họ thì cũng có thể thử a ."

Người phụ nữ bị gọi tên có vẻ tức tối,  chua ngoa nói  :" mẹ cái con đàn bà này , mày tin tao xé mõm mày ra không hả ? "

Người phụ nữ còn lại cũng có vẻ sợ sệt nên không dám nói gì nữa .

"Ai, hai vị này mà vào trong thành thì chắc cũng náo nhiệt ghê gớm . Các dị năng giả có đam mê khác lạ có rất là nhiều nha . Loại nhan sắc nay đâu phải ai ai cũng có. Này tiểu mỹ nhân nhìn dáng vẻ đùi còn rất thon , còn không bằng lão tử bắp tay đâu , chậc chậc ...." Một nam nhân nói .

"Thật là lo chuyện bao đồng, chuyện của những dị năng giả kia chúng ta có bàn cũng có được gì ? Loại người như vậy không phải chúng ta có thể sờ mó.
Tính, tính, chạy nhanh kết phường đem kia tang thi lộng chết, được tinh hạch đi cùng quân đội bọn họ đổi túi mì gói mới là nhất quan trọng!"

"Nói gần nhất bọn họ lại trướng giới, lại tiếp tục như vậy đi xuống như thế nào làm nga?"

"Ai......"

Mà không đi bao xa, hai người Diệp Ninh liền lập tức thấy  quy mô căn cứ, nhìn bên trong người đến người đi sợ là tụ không ít người, bên ngoài tắc bài nổi lên thật dài đội ngũ, thường thường liền có người ở mặt trời chói chang chiếu rọi xuống hôn mê bất tỉnh, có cùng nhau tới còn hảo, đồng bạn lập tức liền đem hắn đỡ lên, vừa lúc người trung hoặc là giàu có uy uy thủy gì đó.

Nếu là một mình một người tới nói, vậy xong rồi, một ngã xuống tới, mặt sau xếp hàng người liền lập tức đem hắn đá tới rồi một bên đi, may mắn chính mình lại đi tới một vị trí, mà nằm trên mặt đất người tắc vẫn luôn đều nằm trên mặt đất, không có người quản cũng không có người hỏi.

Thấy thế, Diệp Ninh nhíu chặt mày , liền lập tức kéo Diệp Thu đứng ở đội ngũ phía sau.

Xếp hàng Diệp Thu phía trước lại là một cái mang theo hài tử nữ nhân, kia hài tử tuổi chỉ tầm năm tuổi , nắm chính mình mụ mụ vạt áo, một tay khác cắn dơ hề hề ngón tay, mở to một đôi nho đen giống nhau mắt to cùng Diệp Thu đối diện tới rồi cùng nhau.

Diệp Thu hướng hắn cười cười, cậu nhóc bị nụ cười bất chợt của Diệp Thu sửng sốt vài giây sau cũng đi theo thẹn thùng mà cười cười, hai mắt lại vẫn là chớp cũng không chớp mà liền nhìn về phía Diệp Thu mặt.

Diệp Thu đối với trẻ con cũng không ghét bỏ gì , cậu thích sự hồn nhiên ngây thơ của bọn nhóc . Thấy cậu bé nhìn mình , Diệp Thu cười lên bất đắc dĩ hơi mang chút sủng ái nhìn lại cậu.

Cậu bé nhịn không được có chút xấu hổ núp vào lòng mẹ , thi thoảng lại dò đầu ra nhìn về phía Diệp Thu.

Diệp Thu không biết rằng vì nụ cười này của mình mà làm cho xung quanh những người xếp hàng khác náo loạn cả lên , họ thi nhau nhìn chằm chằm lấy hai người họ , đặc biệt là Diệp Thu .

Diệp Ninh khí chất quá lạnh , họ không dám nhìn nhiều , đành phải nhìn Diệp Thu bổ bổ mắt.  Bị nhiều người nhìn vậy , Diệp Thu cũng có chút ái ngại cúi cúi đầu không dám lộn xộn thêm nữa.

Xếp hàng hồi lâu cuối cùng cũng gần đến lượt bọn họ , thủ vệ cửa thành liền một hai phải thu hai người phí vào cổng , một của phụ nhân , một của đứa bé . Nhất quyết muốn nàng giao đủ hai người tiến căn cứ phí dụng mới cho phép nàng mang theo hài tử vào cửa .

Kia nữ nhân ngàn cầu vạn cầu, liền kém không triều hắn quỳ xuống, đối phương lại một chút không dao động, còn hướng nàng vẫy vẫy tay, kêu họ không thể phá hư quy củ để cho thằng bé vào nếu không giao nộp phí. Phía sau xếp hàng người chờ lâu  cũng tranh nhau oán giận lên.

Diệp Thu nhìn thấy tình cảnh này cũng nổi lên lòng thương xót , cậu quay đầu nhìn về phía Diệp Ninh với vẻ mặt cầu xin .

Diệp Ninh nhìn cậu  liếc mắt một cái , thở dài bất đắc dĩ , tiến lên hai bước, nhìn về phía kia thủ vệ,lạnh băng nói  " tôi trả cho đứa bé ."

Vừa nghe một nữ nhân lạnh băng  thanh âm, kia thủ vệ đang chuẩn bị mắng Diệp Ninh chen hàng , lại ở nhìn đến Diệp Ninh diện mạo một cái chớp mắt, nhanh chóng mà thu hồi chính mình lời mắng chửi .

Hắn  nhìn Diệp Ninh dung mạo liền ngây ngẩn cả người.

Đây là ..... băng Sơn Mỹ nhân a !!!!

Cực phẩm a!

" Mỹ .... Mỹ nhân , ta ... ta ta làm quen được không ? "

" HẢ??????"

Diệp Ninh nghe thấy lời của hắn , mày nhướng lên cao cao , toàn thân khí tràng càng là chấn trụ những người xung quanh gây nên một chút rối loạn lối đi vào .

Thấy Diệp Ninh có sắp nổi giận xu thế , Diệp Thu vội vàng tiến lên giải vây .

Diệp Thu vừa tiến lên liền bị cản lại, một nam nhân tay cầm súng ống đánh giá cậu  một lát. Thiếu niên này thật sự là rất đẹp , một vẻ đẹp thánh khiết .

Xinh đẹp người ở mạt thế nếu không phải cường giả thì chính là sủng vật của cường giả .

Nam nhân cầm súng không tự giác cúi đầu buồn bã nhưng hắn vẫn nghiêm nghị nói :

" không được chen hàng "

Diệp Thu vội vàng giải thích chỉ chỉ Diệp Ninh rồi lại chỉ chính mình :" đó là tỷ tỷ tôi , anh để tôi nói chuyện với chị ấy được không ?"

Nam nhân  xem Diệp Thu cũng không giống như là nói dối bộ dáng gật gật đầu, "Mỗi lần ra vào đều yêu cầu nộp lên một cái tinh hạch, lần đầu tiên tiến vào đăng ký yêu cầu ba cái tinh hạch, ngươi có sao?"

Diệp Thu cong mắt cười cười, " vậy a ....  Cám ơn anh đã nói "

Nói rồi nam nhân cũng buông súng xuống cho Diệp Thu tiến lên . Cậu hỏi lấy người thủ vệ căn cứ :

" tôi và tỷ tỷ cộng thêm đứa bé là 9 viên tinh hạch cấp một . Có phải không? "

Nhìn thiếu niên bất chợt xuất hiện trước mắt , tên thủ vệ cửa thành từ bất ngờ này sang bất ngờ khác .

Hắn ngốc lăng lăng mà liếc nhìn Diệp Thu , nhìn về phía trước mặt cái này hướng hắn mỉm cười thiếu niên . Nếu nói mỹ nhân vừa nãy là băng Sơn tuyết liên thì thiếu niên này chính là một thiên sứ .

Thiếu niên chỉ đứng đó thôi cả người cũng như đang tỏa sáng , trầm lặng hoàng hôn quang mang nghiêng nghiêng mà chiếu tới rồi cậu trắng nõn khuôn mặt , từng sợi tóc đen ở hoàng hôn làm nổi bật thượng, tản ra nhàn nhạt kim sắc quang mang , từng làn gió thổi qua tóc cậu bồng bềnh , xinh đẹp mang theo ý cười hai tròng mắt bên trong càng như là rơi xuống ngôi sao.

Khả năng hắn không biết chính mình là làm sao nữa , nhưng này trong nháy mắt tim đập nhanh lại là chân thật tồn tại, hắn thậm chí có một loại muốn ôm lên thiếu niên trước mắt mà hôn lên từng sợi tóc của cậu .

Động tĩnh trước cổng căn cứ cũng làm cho những người trong thành chú ý,nhiều người đi ngang qua cũng nhịn không được nhìn nhiều vài lần thiếu niên .

Thấy chung quanh người ánh mắt đều bởi vì vừa mới ra tiếng mà đồng thời tụ ở trên người mình, Diệp Thu mím môi, nhút nhát lông mi khẽ run như hồ điệp muốn bay .

Không chờ được hắn trả lời , Diệp Thu từ trên người Diệp Ninh lấy ra chín viên tinh hạch.

Nam nhân tiếp nhận Diệp Thu giao lại đây tinh hạch, gật gật đầu, ánh mắt cũng không hề lung lay thẳng lăng lăng mà nhìn về phía Diệp Thu mặt.

Đến tận khi Diệp Thu thu tay về , hắn sửng sốt vội vàng gật đầu đỏ mặt :" đủ .... Đủ rồi ."

Bên kia , mụ mụ của đứa trẻ thấy có người giúp đỡ mình vội vàng cúi đầu với Diệp Ninh nói tạ, tiểu hài tử nắm lấy tay áo của mẹ mình ngơ ngẩn nhìn Diệp Thu , bị mẹ của hắn ấn đầu xuống cám ơn .

Diệp Thu sờ sờ hắn đầu nhỏ cười cười liền đi vào.

Nộp lên đủ tinh hạch, bọn họ bị mang qua đi làm hạ kiểm tra lại tiến hành đăng ký thủ tục vào căn cứ .

Ở Diệp Thu không biết chính là cuộc náo loạn ban nãy toàn bộ đều bị một nam nhân đứng trên đài cao thấy hết .

Một cái bộc lộ mũi nhọn, tàn nhẫn, gợn sóng bất kinh nam nhân .

Khí thế cường đại của hắn làm cho cả không gian đều phảng phất đình trệ trầm trọng, người chung quanh đại khí cũng không dám ra, sôi nổi nín thở ngưng thần sợ một cái không cẩn thận chính mình liền thành xui xẻo trứng.

Tiểu thiên sứ của hắn ————

Cuối cùng đã đến .

——————-

Ps : Thật là vui vẻ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro