✨ Chương 14 ✨

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌿 Editor: Du Văn (  TequilaBlanco )

- Yêu cầu không REUP/CHUYỂN VER dưới mọi hình thức.

- Truyện được edit theo ý của mình hiểu, không đảm bảo đúng 100%, đôi chỗ sẽ khó hiểu.

- Chưa Beta

-----------------------------------------------------

"Ừ, tôi nhớ rồi" Du Diễn cười đồng ý "Nhưng hôm nay tôi thật sự rất vui"

Âm cuối đầy sự phấn khích, khiến Giản Kim Triệu khó có thể bỏ qua "Vui vì điều gì?"

Du Diễn không vội trả lời, mà ngược lại đưa đĩa thịt nhỏ đã cắt sẵn trước mặt của mình qua "Anh ăn trước đi, rồi tôi sẽ nói cho anh biết"

Giản Kim Triệu rũ mắt "Chỉ có trẻ con mới thích chơi mấy trò này"

Du Diễn nghiêng người về phía trước, không che giấu mục đích của mình "Giản lão sư, dù anh không khỏe, nhưng bữa tối vẫn nên ăn một chút nhé?"

"......"

Giản Kim Triệu cuối cùng cũng hiểu ra ý đồ thật sự là "cọ cơm" của Du Diễn, khiến trái tim anh bất giác cảm thấy ấm áp.

Đúng vậy.

Nếu không phải Du Diễn đến nói muốn "cọ cơm", có lẽ anh đã bỏ qua cảm giác đói của mình và trở về phòng.

Giản Kim Triệu không giỏi biểu đạt cảm xúc chân thật của mình trước mặt người khác, đành phải dưới ánh nhìn chăm chú của Du Diễn cầm đũa lên.

Du Diễn hỏi "Ngon không?"

Giản Kim Triệu gật đầu.

Đồ ăn ở nhà hàng của khách sạn này thực sự rất ngon, hợp khẩu vị của anh.

Du Diễn cười và tiếp tục câu chuyện vừa rồi "Tôi nói hôm nay tôi rất vui vì được diễn cùng anh"

Dù chỉ có ba bốn phút đối diễn ngắn ngủi nhưng đó cũng là một niềm vui bất ngờ.

"Tôi biết anh luôn nghiêm khắc trong việc diễn xuất, trong buổi thử vai như thế này cũng sẽ không thiên vị bất kỳ ai, kể cả những người mới như chúng tôi, cho nên từ khi có cơ hội thử vai, tôi đã quyết tâm cố gắng biểu hiện tốt nhất có thể"

Du Diễn tôn trọng Giản Kim Triệu với thân phận là một diễn viên, càng tôn trọng sự nghiêm túc và chuyên nghiệp của anh trong phim ảnh và nghề nghiệp.

Anh đặt bộ đồ ăn xuống, thể hiện thái độ "Làm tốt đến mức bất kỳ ai cũng không thể nói rằng Giản Kim Triệu cho người mới của công ty mình đi cửa sau"

Giản Kim Triệu cảm thấy trái tim rung lên, từ một chút ấm áp ban đầu giờ đây lan tỏa khắp cơ thể, xóa tan mọi mệt mỏi và phiền muộn còn sót lại.

Anh chưa bao giờ nghĩ rằng, ở độ tuổi của Du Diễn có thể nói ra những lời như vậy, hiểu được điểm mấu chốt nghề nghiệp và hành vi hàng ngày của anh.

"Du Diễn"

"Ừ?"

Giản Kim Triệu giả vờ cầm ly nước, dùng khoảng thời gian uống nước để giấu đi cảm xúc "Biểu hiện thử vai hôm nay của cậu rất tốt"

Du Diễn bất ngờ nhận được lời khen mình mong đợi từ Giản Kim Triệu, lập tức phấn chấn "Đây tính là khen tôi sao? Là thừa nhận biểu hiện của tôi thực sự rất tốt đúng không?"

Giản Kim Triệu phảng phất thấy đối phương phía sau đang dùng sức lay động cái đuôi, không tự nhiên mà chuyển sang chủ đề khác "Mau ăn đi"

"Được" Du Diễn cười đến thỏa mãn "Giản lão sư, anh ăn nhiều một chút nhé"

...

Biết Giản Kim Triệu không khỏe, Du Diễn không cố kéo dài thời gian ở trên bàn ăn, hai người nhanh chóng giải quyết xong bữa tối trong chưa đầy 40 phút và cùng ra khỏi nhà hàng.

Thang máy bên trái từ từ dừng lại ở tầng nhà hàng.

Du Diễn nhìn cửa thang máy mở ra, chủ động đề nghị "Anh lên trước đi? Tôi sẽ đợi thang máy tiếp theo"

Giản Kim Triệu hơi gật đầu "Ừ, vất vả, cậu cũng trở về sớm nghỉ ngơi đi"

Du Diễn đáp "Được"

Giản Kim Triệu bước vào thang máy, ấn nút tầng 19, nơi có phòng của anh.

Cửa thang máy chậm rãi khép lại.

Đột nhiên, Du Diễn chớp đúng thời cơ, bước lên nhanh chóng tiến vào "Chờ đã!"

Giản Kim Triệu hoảng hốt, ngạc nhiên nhìn bóng dáng gần ngay trước mắt "Cậu..."

Du Diễn nắm bắt cảm xúc mất khống chế thoáng qua của Giản Kim Triệu, cười như một đứa trẻ nghịch ngợm vừa thực hiện được trò đùa, rồi lại gửi gắm một lời chúc đầy chân thành.

"Giản lão sư, đừng sợ"

"......"

"Chúc anh đêm nay có giấc mơ đẹp"

Ánh mặt trời tháng 9 vẫn còn gay gắt, trong văn phòng máy lạnh vẫn đang hoạt động hết công suất.

Đứng trước cửa văn phòng, Du Diễn xác nhận dáng vẻ không có gì sai sót của mình qua tấm kính pha lê phản chiếu, rồi mới nở một nụ cười ngoan ngoãn tiêu chuẩn, gõ cửa và bước vào.

"Giản lão sư, anh tìm tôi?"

Giản Kim Triệu rời mắt khỏi tập văn kiện, khẽ đẩy nhẹ gọng kính "Vào rồi nói"

"Ừ"

Du Diễn hoàn toàn không có vẻ câu nệ như những người mới khác khi đối mặt với cấp trên, anh bước nhanh tới bàn làm việc, kịp thời kiểm soát câu chuyện.

"Giản lão sư, gần đây anh đã khá hơn chút nào chưa?"

"......"

Giản Kim Triệu nhớ lại lần gặp trước khi đối phương lao vào thang máy và lời chúc phúc đó, đôi mắt anh thoáng hiện lên một chút ấm áp "Đã không sao rồi"

Thực ra, thỉnh thoảng anh vẫn gặp ác mộng, nhưng kỳ lạ là, mỗi lần như vậy, bóng dáng của Du Diễn luôn xuất hiện ở cuối giấc mơ.

Dù bị cơn sợ hãi dọa tỉnh giấc ngắn ngủi, anh vẫn nhớ lại lời chúc phúc đầy chân thành và mong ước của đối phương, nhờ đó anh có thể dễ dàng chìm vào giấc ngủ một lần nữa.

Hơn nữa không còn phải liên tục quay phim, Giản Kim Triệu cảm thấy tinh thần đã tốt hơn nhiều so với lần trước.

Du Diễn xác nhận qua kính mắt rằng Giản Kim Triệu không còn vẻ mệt mỏi, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Giản Kim Triệu tắt tài liệu trên máy tính, nói về chuyện chính "Biết tôi gọi cậu đến làm gì không?"

Du Diễn ngồi xuống ghế đối diện theo ánh mắt ra hiệu của Giản Kim Triệu, tự tin hỏi lại "Vai nam chính trong phim《 Bùn lầy 》chắc là của tôi rồi, đúng không?"

"Cậu thật không khiêm tốn chút nào" Giản Kim Triệu khẽ cười đáp lại, không phủ nhận câu trả lời.

Anh đưa kịch bản mới đã chuẩn bị sẵn từ trong ngăn kéo, dặn dò "Phim sẽ khởi quay vào đầu tháng 10, cậu còn có một tháng để nghiên cứu kịch bản, kín tiếng một chút, đừng để lộ tin tức ra ngoài trước khi chính thức công bố"

Du Diễn đưa tay nhận lấy kịch bản, thần sắc nghiêm túc "Tôi biết rồi"

Vừa dứt lời, tiếng gõ cửa cùng với giọng Quý Gia vang lên bên ngoài.

"Này Triệu, chúng tôi vào được không?"

Giản Kim Triệu nhìn thoáng qua Du Diễn "Mời vào"

Cửa văn phòng lần nữa mở ra, Quý Gia bước vào trước với trang điểm tinh xảo, phía sau là một cô gái mặc đồ đen.

Đối phương có mái tóc đen dài, trang điểm sắc sảo, toát lên khí chất mạnh mẽ.

Du Diễn biết rõ thân phận của Quý Gia trong công ty, nhanh chóng đứng dậy chào đón "Chào Gia tỷ"

Quý Gia luôn rất xem trọng Du Diễn, nhìn anh nở nụ cười đáp lại "Ừ, nếu mọi người đã đến đủ, tôi sẽ giới thiệu một chút nhé?"

Cô nhìn Giản Kim Triệu, rồi tập trung giải thích với Du Diễn "Đây là *Khả Thắng, trước đây phụ trách tuyên truyền và hoạt động xã giao của Kim Triệu ở Kinh Cũng, bây giờ đã được tôi 'mời' về Kình Ảnh"

( *Ở Wikidich thì đoạn này là "Vị này chính là mới có thể thắng,...", sau khi cân nhắc thì mình dịch thành tên riêng là < Khả Thắng > vì Có thể => Khả 可 + Thắng => Thắng 胜, nếu có sai sót mong mọi người góp ý )

Khả Thắng nhìn về phía Giản Kim Triệu, vẻ lạnh lùng giảm đi ít nhiều "Giản lão sư, cảm ơn anh đã tiếp tục tin tưởng và thuê tôi"

Giản Kim Triệu gật đầu đáp lại "Là do năng lực của cô đủ mạnh, cô đồng ý gia nhập chúng tôi, là một sự trợ giúp lớn cho Kình Ảnh"

Khả Thắng đã thực tập tại đội quản lý của Giản Kim Triệu từ thời đại học, suốt những năm qua, cô đã nỗ lực từ vị trí thực tập sinh thấp nhất lên đến quản lý hoạt động.

Năng lực học hỏi và khả năng nhạy bén với dư luận của Khả Thắng luôn được Giản Kim Triệu để ý, còn có một bí mật không ai biết.

Đời trước, Khả Thắng đã từng cảnh báo Giản Kim Triệu về vấn đề nội bộ trong công ty, có người lợi dụng danh nghĩa của anh để đầu tư vào các dự án lớn.

Thân là nhân viên, Khả Thắng không thể nói rõ bởi vì chuyện liên quan đến đám người Đàm Dã, nhưng trực giác của cô không sai.

Chỉ tiếc, khi đó Giản Kim Triệu bận rộn với công việc quay phim liên tục, anh không thể lập tức điều tra tình hình nội bộ công ty, sau đó khi anh vừa đóng máy và tham gia liên hoan phim thì đã xảy ra chuyện.

Khả Thắng với tư cách là người phụ trách hoạt động đã phản ứng nhanh chóng, nhưng đơn thương độc mã cô không thể chống lại sức ép từ bên trong, cuối cùng không thể ngăn chặn được hoàn toàn dư luận ác ý.

...

Giản Kim Triệu hồi tỉnh từ những mảnh ký ức, chủ động giải thích "Du Diễn, Khả Thắng từ nay về sau này sẽ là người đại diện chính của cậu"

Giản Kim Triệu không có ý định trở lại giới giải trí trong thời gian ngắn, năng lực của Khả Thắng cần được sử dụng ở nơi khác tốt hơn.

Dù không nói rõ, nhưng Du Diễn là người mới được công ty trọng điểm bồi dưỡng, chắc chắn cần một người đại diện ưu tú để dẫn dắt và Khả Thắng hoàn toàn có thể đảm nhận công việc này.

Khả Thắng đã sớm biết về công việc của mình từ Quý Gia, liền đơn giản bày tỏ "Tôi không vấn đề gì, sẽ nghe theo sự sắp xếp của Giản lão sư"

Giản Kim Triệu gật đầu, rồi chuyển ánh mắt nhìn về phía Du Diễn "Còn cậu?"

Du Diễn gật đầu phối hợp, sau đó hỏi "Vậy từ nay về sau mọi việc của tôi, Giản lão sư sẽ không quản lý nữa sao?"

Anh dừng lại một giây, dưới ánh nhìn của hai người Quý Gia, hạ giọng nói thêm "Lúc anh nhận tôi, anh chính miệng nói sẽ dẫn dắt tôi mà"

Âm cuối nhẹ nhàng như đang thủ thỉ, nghe có chút làm nũng và ủy khuất.

Quý Gia nghe vậy, kinh ngạc nhìn Giản Kim Triệu "Này Triệu, em muốn đích thân dẫn dắt Du Diễn sao?"

"......"

Giản Kim Triệu nghẹn lời, bất đắc dĩ nhìn về phía Du Diễn, người vừa gây ra sự hiểu lầm, anh lúc trước rõ ràng chỉ nói....

Trước tiên xem xét biểu hiện của đối phương, thuận theo mà dẫn dắt, nhưng sao bây giờ lại thành "chính miệng nói sẽ dẫn dắt" ?

Du Diễn đối diện với ánh mắt nghi ngờ của Giản Kim Triệu, vô tội nói "Giản lão sư, chính anh đã nói rồi mà"

Giản Kim Triệu thầm thở dài "Tôi sẽ đảm nhiệm vai trò giám chế trong bộ phim《 Bùn lầy 》, khi đó sẽ ở đoàn phim giám sát một thời gian, nếu cậu gặp bất cứ vấn đề gì trong quá trình quay phim đều có thể đến tìm tôi"

Quý Gia và Khả Thắng nhìn nhau, từ ánh mắt lẫn nhau hiểu ra....

Giản Kim Triệu xem ra rất coi trọng Du Diễn.

Dù sao, Giản Kim Triệu là ảnh đế danh xứng với thực, kỹ thuật diễn xuất của anh cũng rõ như ban ngày.

Du Diễn vừa ra mắt đã được Giản Kim Triệu tự mình chỉ đạo trong bộ phim đầu tiên, chuyện này nếu truyền ra ngoài chắc chắn sẽ nhận được không ít sự ngưỡng mộ trong và ngoài ngành.

Được Giản Kim Triệu hứa hẹn, Du Diễn cười "Được"

Giản Kim Triệu nhìn thoáng qua thời gian, nói với Quý Gia "Gia tỷ, chị dẫn Khả Thắng và Du Diễn đi xác nhận lại hợp đồng quay phim, những việc còn lại mọi người tự sắp xếp là được"

"Được"

Quý Gia gật đầu, ra hiệu "Đi thôi"

Du Diễn biết còn có việc chính cần làm, anh ôm kịch bản nặng trĩu trong tay "Giản lão sư, tôi sẽ cố gắng biểu hiện thật tốt"

Giản Kim Triệu tin tưởng "Ừ"

Sau khi ba người rời khỏi văn phòng, Giản Kim Triệu lại tiếp tục công việc, anh vừa chuẩn bị tiếp tục thì điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên.

....Văn Triều Thanh.

Giản Kim Triệu thấy cái tên quen thuộc liền nghe máy "Alo, Triều Thanh"

Có điện thoại hỗ trợ che giấu, Văn Triều Thanh không có gánh nặng đối thoại "Này Triệu, anh đã nói với Du Diễn về việc diễn vai nam chính rồi sao?"

Giản Kim Triệu trả lời "Vừa mới nói xong, Quý Gia đã dẫn cậu ấy đi ký hợp đồng, sau đó sẽ có người đến phòng làm việc của anh xác nhận chi tiết hợp đồng"

"Vậy là tốt rồi" Văn Triều Thanh đáp, âm cuối mang theo chút do dự.

Giản Kim Triệu nhận ra "Còn chuyện gì khác sao?"

"Có một chuyện" Văn Triều Thanh ngừng vài giây, rồi nói thật "Vai diễn của nhân vật anh trai vẫn chưa được quyết định"

Bởi vì Kình Ảnh đầu tư nhiều, hơn nữa đã xác định Du Diễn đóng vai chính, việc chọn diễn viên cho vai "Anh trai" này, Văn Triều Thanh có thêm một tầng suy nghĩ.....

Anh hy vọng diễn viên cho vai "Anh trai" Diêu Dật là người có kinh nghiệm quay phim, thực lực đã qua kiểm chứng trên thị trường.

Chỉ có như vậy, đối phương mới có thể hỗ trợ và tương tác tốt với Du Diễn trong quá trình quay phim, đem lại hiệu quả tốt hơn, đồng thời cũng có lợi cho việc tuyên truyền bộ phim sau này.

Rốt cuộc, đây không phải là bộ phim của riêng anh.

----------- Hết Chương 14 -----------

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện 🥰

Chỗ nào không hợp lý hoặc có góp ý các bạn có thể comment và mình sẽ chỉnh sửa lại nhé !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro